Một thằng cũng ham lồnClm tao đọc từ hồi 10h khuya hôm qua tới 3h sáng ngủ xong dậy 8h sáng lại lôi ra đọc tới 12h. Đéo làm ăn được gì luôn, toàn đọc của mày. Cuốn vcl thật
Một thằng cũng ham lồnClm tao đọc từ hồi 10h khuya hôm qua tới 3h sáng ngủ xong dậy 8h sáng lại lôi ra đọc tới 12h. Đéo làm ăn được gì luôn, toàn đọc của mày. Cuốn vcl thật
Tml giống tao tao thích đi đọc commentĐm tao đanh 3 tiếng cuộc đời đê đọc và lướt từng cái cmt một, xuất sắc quá tml, đm đọc hay vl, m nên đi làm 1 nhà văn, cảm xúc, lâu lắn rồi mới đọc được bộ cảm xúc như này
Nó thì chơi phò ngonĐọc xong đến đoạn m chén chị phò làm t muốn đi chơi phò vl haha
M có hình nào tương tự chị 4 kia không tò mò vl
Nổ C luônna đây
Rõ ràng hahatao viết dài thế ở cà![]()
Lồn thằng nào chả ham? Không lẽ ham cặc, nói chuyện ngu lồnMột thằng cũng ham lồn
Chúc mừng thớtDm năm 2017 với 2018 giá lợn lúc ấy xuống kịch sàn hinh như lợn hơi có 18k/1kg ấy rùi dịch châu phi bùng nổ nhưng ai trụ dc thì 2019 rực rỡ lợn lên đỉnh điểm 100k/1kg hơi . Chị gái t cũng sập thời điểm ấy đi đâu gần chục tỷ ấy nợ nần chồng chất nhà t cũng nuôi nhưng ít thôi mà cũng suýt bay sổ may sao k dính dịch lại sống lại dc
Đmm ác thếMở mồm ra là fan. Mày chưa biết tin gì về thằng anhtraimiennuitaybac à... Nó bị HIV về, đá chân trần suốt ngày rồi đạp vào "chôm chôm" tội cho nó
Sao em lại sát muối vào khấu đuôi anh ýÝ là 2 anh đi lấy cùng nên gặp nhao hả)
Mày chèo thuyềntao nghĩ bố mày cũng vượt qua dc thôi , vì thấy đợt sau này nhà mày hay về hạ long đi chơi du thuyền .chắc là ổn
Đcm chap này cuốn vlCập Nhật mới, viết chạp này cứ bực thế đéo nào.
.............
- Sáng mai mấy giờ bạn nó lên ....đang ăn mẹ em quay sang hỏi.
- Chắc 6h30 7h gì đấy, tới đây mẹ ạ.
- Mai bố với bác Thuận đi xem mấy đàn dưới Vân Hồ, nó đang để lại rẻ như cho xem được không lại nhập chuồng, mai cho thằng Phong ở đây nó đưa đi nhé.
Đéo hiểu chuyện gì nhưng mồ hôi tôi cứ vã ra, dkm ngồi ăn cơm đã ngại vkl rồi còn đưa đón đi đâu.
- Ơ đi xem đàn thì cho con đi xem cùng với, con chưa đi bao giờ.... tôi nhanh mồm đề nghị
- Thôi mày ở nhà đưa mấy đứa bạn con Thương đi hộ bố, tiện đi chơi luôn đi ngày nào cũng trong chuồng lợn không chán à.
- Thôi con thuê taxi đi cũng được....Thương nói thêm vào.
- Nhà có xe để thằng Phong đưa đi cũng được chứ sao, chỗ ăn chơi nó còn rành hơn mày.
tôi cũng không nói thêm gì, đưa mắt sang nhìn Thương xem có phản ứng gì không, thấy chép miệng cái, rồi cũng không có thêm hành động gì, mẹ Thương thì lại nhìn tôi cười.
- Mai mẹ ở nhà cho mấy đứa thanh niên chúng mày đi chơi cho thoải mái, Thế nhé Phong, tối ra ngoài nhà mẹ ngủ rồi đi cùng chúng nó.
Tôi cũng đéo biết phải nói gì, nói đến thế rồi từ trối thì nó lại tưởng mình rén, dù gì em cũng nói chia tay bỏ mình trước cơ mà, chứ có phải mình bỏ ẻm đâu mà phải ngại, em không ngại thì thôi chứ mình vướng cái đéo gì...tôi nghĩ vậy lên cũng gật đầu vâng dạ.
Chiều hôm đó, kiểm tra xong một lượt lại chuồng trại, chuẩn bị đón thêm lứa lợn mới, tối cũng chẳng về thị trấn vội, ở lại bốc phét ăn cơm với mấy chú trong trại tới tối muộn mới về.
đỗ chiếc xe của bố Thương để lại trước cửa nhà, căn nhà quen thuộc không biết bao lần khi mỗi có dịp xuống đây chơi vào ngủ lại, có cái vừa quen vừa lạ khó tả trong lòng.
- Về rồi đấy à, 2 ông kia đâu rồi.
- uống say ngủ luôn trong đấy rồi mẹ ạ, bảo đằng nào mai cũng đi sớm, lấy xe tải đi luôn được thì bốc về.
- Chịu hai cái ông này lần nào ngồi với nhau cũng thế uống cho bằng được, thôi con đi tắm đi rồi còn nghỉ sớm, nước nóng mẹ bật sẵn rồi đấy .
Tôi đảo mắt nhìn một lượt không thấy em đâu, chắc đi ngủ rồi, thôi cả ngày cũng mệt rồi đi tắm nhanh còn lên giường ngủ, nghĩ nhiều làm đéo gì cho mệt.
Trở lại trong căn phòng quen thuộc, tôi nghĩ lại cả ngày hôm nay tôi chưa nói với Thương được câu nào, mà cũng trả biết nói đéo gì, gặp lại người yêu cũ thì thường quay đít đi chứ đéo ai ra bắt chuyện, không biết có ai giống tôi không. nghĩ mấy thứ vu vơ xong thì thôi cũng nhắm mắt ngủ cho qua ngày còn mai thế nào để mai tính tiếp.
Mùa thu cao nguyên Mộc Châu sáng nó cũng mát trời đêm thì lạnh như mùa đông, nên tôi ngủ say như chết tới khi tiếng chuông báo thức reo vang như thường lệ tôi mới tỉnh giấc, nằm thêm một lúc cho người nó tỉnh táo hẳn , tôi mới xuống dưới nhà đánh răng rửa mặt vệ sinh cá nhân, mẹ Thương cũng dậy từ sớm để chuẩn bị đi làm.
- vẫn quen dậy sớm thế à con.
- Vâng, mẹ chuẩn bị lên cơ quan rồi ạ...Thấy mẹ Thương đang sắp xếp lại ít giấy tờ cho vào trong cặp tôi hỏi.
- Uhm có thanh tra lên ra sớm còn chuẩn bị, tí đưa mấy đứa nó đi hộ mẹ nhé, mẹ đi luôn cho sớm.
- Hay con chở mẹ ra đấy.
- Thôi mẹ đi xe máy tí trưa còn về.
Tôi cũng vâng cái rồi đi ra mở cửa dắt xe ra ngoài cho mẹ em, thấy hẵn còn sớm, lẫy dậy đi qua phòng Thương thì cũng thấy bật điện rồi, nhà giờ có 2 đứa đâm ra cũng ngại, tôi lấy cái chìa khóa xe oto , tính chạy ra cây xăng đổ thêm vì tôi qua về cũng đã báo đến vạch đỏ.
ra đến cây xăng tiếng điện thoại vang lên trong túi quần, nhìn xuống vẫn hình ảnh đó cái ảnh Thương tôi cài đặt mỗi khi cuộc gọi đến hiện ra...có cái đéo gì đó, nó kiểu hồi hộp lạ thường.
- Alo
- Anh đang đâu rồi, về đi bạn em xuống rồi.
- Đang đi đổ xăng đợi tí.
Rồi tôi cúp vội máy, thở dài một cái, đây là mấy lời đầu tiên của tôi với em, sau gần 2 năm không nói chuyện với nhau, có cái gì đó khiến tôi có chút căng thẳng. tôi ném điện thoại xuống cái khay dưới cần số, rồi cũng quay đầu chạy về nhà.
Trước cửa đã có 5,6 đứa đứng đợi sẵn ở ngoài, cả trai cả gái có đủ, cả em nữa, vẫn xinh đẹp trong chiếc áo khoắc mỏng bên ngoài, quần đùi khoe đôi chân thon thả, kèm đôi giày thể thao năng động, đấy là người yêu cũ tôi đấy, có ai nhận ra là người yêu cũ thì ngày càng đẹp hơn không, với tôi lúc này Thương cũng vậy.
Tôi xuống xe nhìn sang mấy đứa rồi cũng gật đầu coi như chào, mấy đứa thấy tôi cũng vui vẻ cười bắt tay.
- Anh ạ.
- Em chào anh.
- Anh là anh trai Thương à.
mấy đứa chào rồi hỏi.
- Không mình bạn thôi.... rồi cùng đưa mắt sang nhìn em đang đứng.
- Có bạn đẹp trai thế này mà con Thương này không giới thiệu.......mấy đứa con gái cười rồi quay sang nhìn Thương, em cũng chẳng nói gì, miệng sùy mốt cái
- Thôi đi ăn sáng đã rồi đi chơi, tí làm quen sau ...em nói rồi kéo mấy đứa lên chiếc xe 7 chỗ.
Tôi quay sang nhìn 2 thằng con trai còn lại rồi cũng bắt đầu di chuyển. đưa mấy đứa ra quán phở quen ăn sáng, tôi cũng biết sơ qua một chút, mấy đứa này bạn cùng trường đi du học cùng, ở bên kia cũng thân nhau, được dịp kết thúc trương trình học sớm nên rủ nhau lên Mộc Châu chỗ nhà Thương chơi, tiện thể đi Du Lịch luôn. Ăn sáng xong suôi tôi bắt đầu làm hướng dân viên du lịch bất đắc dĩ, đưa hết qua mấy khu đồi cải trắng, rồi lại vào mấy vườn dâu tây, gần 10h tôi lại tha ra đồi trè trái tim chụp ảnh.
Trong số mấy đứa đi cùng có 1 thằng cứ kè kè bên Thương nói chuyện trông ngứa cá mắt, nhất là lúc ra giữa mấy cây chè, được trồng thành hình trái tim, nó ném tôi cái điện thoại rồi vào đứng cạnh tạo dáng cùng Thương nhờ tôi chụp, tôi cùng cười dơ cái điện thoại bấp liên tục, được thì được đéo được thì thôi kệ mẹ mày, rồi trả nó cái điện thoại ù té ra quán nước ngoài chỗ để xe cho nó thoáng, vừa nắng vừa ngứa mắt lẽo đéo theo đuôi bọn này làm cái đéo gì cho mệt, tôi rút bao thuốc ra đưa lên châm một điếu, cúi xuống lướt lướt dòng thời gian cho đỡ chán....ngồi một lúc bọn kia chắc nắng vỡ mẹ đầu không chịu được nữa cũng bắt đầu thấy ngoi lên.
- Hút thuốc à.... tiếng Thương từ đằng sau khiến tôi giật cả mình.
Vứt vội điếu thuốc xuống đất dúi chân mấy cái cho tắt đi tôi trả lời.
- Uhm.
- Lâu chưa..
- Hơn năm rồi... tôi trả lời mặt vẫn tảng lờ đi về phía khác.
- Hay nhỉ....Buông thê câu cộc lốc rồi em cũng quay người đi về phía quầy bán hàng mua mấy Chai nước.
Tôi thở dài một cái, có cái gì đó đéo thoải mái nó cứ quanh quẩn trong đầu, tôi đứng dậy đi về phía xe ngồi nổ máy lên cho nó mát.
- Anh Phong biết quán nào gà nướng lu ngon không, em thấy bảo có quán ngon lắm... một đứa trong nhóm con gái hỏi
Thế là tôi đưa thẳng ra Tuân Gù làm mâm cho bọn nó đánh chén, cả đoạn đường đến lúc ăn cơm tôi cũng chẳng nói câu gì, cứ lủi thủi như thằng tài xế, liếc qua cái gương chiếu hậu thấy em cũng vậy, có có vẻ hơi tức cái gì đó nhưng tôi cũng kệ, tại vẫn còn ngứa mắt cái thằng đang ngồi cạnh. Ăn no phè phớn đéo hiểu mấy đưa tìm đâu được cái ảnh thác nàng tiên, chúng nó đòi đi bằng được, nhưng mà chiều mẹ rồi vào đấy đẹp nhất là đi từ sáng sớm, tôi cũng góp ý để sáng mai hẵn vào, nhưng không mấy đứa ăn no rửng mỡ, nhất quyết đòi vào bằng được, thôi kệ mẹ chúng mày bố sẽ cho chúng mày trải nhiệm thế nào là đi bộ leo núi giữa trời nắng. Tôi vòng xe về nồng trường đi đưa mấy con giời đi chơi thác.
- Anh Phong ơi, còn xa không....một thằng đi bộ, nắng thè mẹ nó lưỡi ra rồi thở hồng hộc hỏi, chắc tại nó béo chứ đi có một đoạn mồ hôi đã vã ra như tắm, đấy là còn đi xuống dốc, chứ tí leo dốc về chết cụ mày.
- Ờ gần đến rồi, một đoạn nữa thôi..
Bình thường vấn có mấy thằng xe ôm chở từ trên xuống rồi lại từ dưới lên, thế nào hôm này trả thấy bóng ma nào, Thương thì xách cái đống hoa quả định vào đấy ngồi như kiểu dã ngoại, vừa nắng vừa nhiều đồ, thấy thế tôi cũng thấy khổ, tôi quay người lại túm lấy mấy cái túi đang trên tay em rồi lại quay người xách đi, em nhìn tôi xong cũng đéo nói gì, vẫn tiếp tục chuyện trò với mấy đứa con gái. Xuống đến nơi đã thấy một ekip đứng đầy ở dưới đang quay phim chụp ảnh, chắc chụp quảng cáo hay thời trang gì đấy, mấy ông xe ôm mải ngắm dưới này thảo nào đéo thấy lên, cũng may, cho mấy con lợn không biết nghe lời một bài học, người lớn nói là phải nghe.
Thương tìm một cái chỗ trống rồi dải tấm bạt xuống ngồi nghỉ ngơi chút, mấy con zời còn lại sau khi cuốc bộ thấm mệt rồi thế đéo nào nhìn thấy quả thác mê ly chúng nó như được tiêm doping vào người, cứ đứng nhìn xuýt xoa rồi dình dình xem đội kia xong chưa ra chụp ảnh, tôi hồi còn học cấp 3 cũng theo hội thằng Hùng, Giang cũng thi thoảng phượt vào đây vài lần rồi nên cũng trả còn hứng thú. Còn Thương tôi đoán chắc chưa vào đây bao giờ.
- Vào đây lần nào chưa...im lặng mãi cũng đéo được, tôi nhìn về phía Thương hỏi.
- Chưa.
- Ờ.
Địt mẹ câu chuyện thật hấp dẫn vkl, dù đéo gì cũng phải trả lời hào hứng tỏ ra biết ơn cái thằng tài xế bất đắc dĩ này chứ, nhưng không cộc lốc, đéo biết nói gì thêm, tôi với tạm chai nước rồi cũng tiến lại chỗ ekip đang chụp ảnh xem, dù đéo gì mình cũng là nghệ sĩ ra xem anh em trên này chụp choẹt thế nào. Mấy múi mít trong trang phục múa lụa là gấm vóc nhìn mướt mườn mượt, đảo mắt một lượt thì lại thật tình cờ đến đéo thể ngờ, như có lần tôi từng nói, định mệnh luôn cho tôi được gặp em, các bạn đoán xem là ai........... hình như là Thảo, cũng nhiều năm không gặp nhưng những đường nét trên khuân mặt ấy tôi sao quên được. Thảo giờ cũng đã ra trường là diễn viên múa, tôi tính quay mặt đi cho đỡ ngại vì dù gì cũng đã lâu không gặp, hoặc nhỡ đâu chỉ là đứa nào có khuân mặt nhang nhác Thảo thì sao nhìn lâu nó lại tưởng mình háo sắc, nhưng không vừa định rời mắt đi sang chỗ khác thì em vẫy vây cái tay, nhìn tôi rồi cười toét cả miệng, ờ thế này thì đúng rồi, trượt đi đâu được, tôi cũng gật gật cái đầu nhìn em cười, rồi thôi người quen nhận nhau rồi thì thôi tôi lại quay lại chỗ đội Thương đang ngồi, cho người ta còn tập chung làm việc, quay lại thì vẫn thấy cảnh tình cảm, thằng ml vẫn cứ lân la ngồi cạnh tay cầm cái bìa đéo biết kiếm đâu ra quạt quạt cho em, tôi cũng kệ mẹ chúng nó kiếm một tảng đá gần đó ngồi xuống.
- Sao anh không để áo khoác trên xe cầm làm gì.... ban Thương hỏi
- Chiều tối là lạnh đấy.
- Mà sáng giờ anh quên không hỏi anh phong làm nghề gì thế.
- Nuôi lơn.
- Thật á.
- Thật nhìn anh không giống à.
- Không tại nhìn công tử thế này, da hơi cháy nắng tí thôi.
Tôi cười, nghĩ bụng công tử, đúng rồi công tử 1 thời, nhưng giờ hết rồi.
- Anh Phong là bạn với Thương thôi à, thế anh có người yêu chưa....con bé bạn Thương có vẻ khá xinh, từ cách ăn mặc, cho đến mùi nước hoa trên người tôi cũng đoán chắc cũng tiểu thư nhà nào có điều kiện.
- Chưa.
- Nhiều lắm đéo đến lượt mày đâu.
Tôi vừa chưa dứt câu Thương đã nói to chen vào. Tôi liếc mắt nhìn lại, mé cay thế nhở, nói câu nào tử tế hơn được không. Rồi tôi cũng chỉ biết cười.
Quay lại nhìn đoàn ekip chắc cũng đã chụp xong, đang ra ngồi nghỉ ngời thay trang phục, Thấy bóng dáng Thảo túm cái váy dài lên, đang cười đi lại về phía chỗ tôi.
- Sao cũng vào đây chơi à.
- Uhm, lẫy đứng xa tưởng nhìn nhầm, Thảo vào đây chụp gì đấy.
- Vào chụp mấy cái ảnh để quảng cáo du lịch ý mà.
- Mà bao giờ về thế.
- Chắc tối mai về, Thảo ở đây đến hôm nào.
...............................
- Cũng nốt hôm nay thôi, mai về Hòa Bình rồi cuối tuần mới xuống Hà Nội, mà giờ dùng số nào
Tôi lại rút điện thoại ra rồi nhập số Thảo, lấy số xong Thảo cũng nhanh về lại đoàn để thay trang phục hoàn thành nốt buổi chụp. Tôi quay lại nhìn phía Thương đang đứng chụp ảnh cùng mấy đứa bạn, thấy vẫn cười nói bình thường, chắc cũng đéo để ý gì đến tôi. Đứng dậy tôi tiến ra một góc không người châm điếu thuốc ngắm nghía cảnh vật xung quanh, cảnh thì đẹp, nhưng lòng tôi có cái gì đấy đéo thể vui nổi......
.......
em quay đi ta mất nhau
yêu thương kia đành cất sâu
con tim anh đã rất đau,
đi nơi đâu để có phép nhiệm màu
anh không muốn phải níu đâu,
hai ta chưa từng hiểu nhau
cứ chạy đi tìm nơi mà em thấy em thuộc về
mặc kệ những tiếc nuối tìm tới khi mưa còn rơi
cơn đau kia anh nhận lấy riêng anh mà thôi
em đâu cần quay đầu lại
và chỉ cần một lần cuối gỡ những nút thắt quên đi mắt môi
350 xé đôi,
cơn đau kia sẽ nguôi
bởi vì anh rồi sẽ phải quên vì cũng không còn em ở bên.
......................
( Còn Tiếp )
Đm mấy chap cuối cuốn thếcập nhật mới đấy ngày 2 chạp còn muốn gì, chạp này cay quá viết đến đâu cay đến đấy, nên các chạp đoạn này hơi ngắn, vì tao nghĩ lại là lại nhói lên, phải dừng lại nên chúng mày thông cảm.
........................................
Chơi chán chê, trời cũng bắt đầu chuyển lạnh tối dần, tôi giục mấy con zời về thôi vì tí nữa tối sương xuống là đéo đi được đâu, mấy con zời lúc này mới nhận ra lời khuyên của tôi là có ích khi nết như chó đi lên cái dốc cao và dài, đứng thở một lúc xong thấy lạnh mới chui vào xe ngồi đi về, tôi thấy em có vẻ lạnh , lấy cái khoác đưa xuống cho khoác tạm vào, nhưng không em kêu không lạnh, rồi đưa cho đứa bạn để nó đắp dưới chân cho ấm.
Trời se se lạnh thì làm tí cá hồi, xong húp bát cháo nóng là ngon nhất, tôi đưa chúng nó tới quán ruột chỗ bố tôi với bố Thương hay ngồi.
Vì tôi gọi điện đặt trước nên vừa tới nơi đồ ăn đã đưa lên rồi, đéo nói nhiều kệ mẹ chúng nó chè chén, tôi vã luôn bát cháo cho nó ấm bụng, rồi vờ lí do lái xe nên không uống rượu. Thằng ML thì tí lại khiêu kích , anh uống đi tí thuê taxi về cũng được mà, nhưng tôi vẫn từ trối, dm phải mày gặp tao lúc vui thì 10 mày tao cũng chấp, tôi nghĩ thế, tôi cần giữ cho mình cái đầu tỉnh táo, vì sợ có tí men chắc tôi đấm vào mặt thằng ML đấy mất, nhìn đã thấy ngứa mắt, tí tí lại gắp đồ cho Thương, dkm quan tâm nhau gớm vkl.
Bọn này đúng là tuổi hiếu động cứ ăn no là lại tìm chỗ chơi, nó hỏi tôi trên này có cái bar nào không lên nhảy múa tí cho tỉnh rượu,ờ thôi thì đã tiễn phật thì phải tiến tới tây thiên, thế là tôi lại ship mấy đứa hiếu động ra cái bar gần đó xem mấy em lắc đít, vào đến nơi lấy 1 bàn gọi thêm chai rượu với ít đồ, mấy còn giời bắt đầu hò hét trong tiếng ...hai...ba...uống.... nghe khét thật...chơi ở đây cũng nhiều, nên mấy gương mặt xã hội quen biết hay lên đây chơi, thấy tôi cũng cười toe toét, vậy vẫy cái tay gọi về bàn ôm ấp bắt tay vì đã lâu không gặp,
- Mày về bao giờ....một ông anh xã hội của tôi hỏi.
- Tháng rồi....
- Tao tưởng mày chết luôn trong nam chứ.
Tôi chỉ cười, cầm cốc rượu lên cạch cái làm hớp.
- Về là tốt rồi, thôi cố gắng nhá cần giúp gì cứ alo anh, hôm nay về đây chơi xõa nhiệt tình đi, tí anh dẫn mày đi tẩy trần......rồi nói xong ông nói nhỏ vào tai thằng cu em bên cạch, chị thấy nó chạy lên bàn DJ, đưa cái dt xong nói gì đó rồi lại cười đi xuống.
Đang chán đứng với bọn kia đéo biết làm gì, vớ được mấy người quen coi như cũng may mắn, tôi cũng kệ mấy đứa nó ngồi luôn ở đây.
“ Chào mừng Phong Ca chở về nhà......Phong Ca vẫn còn độc thân trên FB, đêm nay có em gái nào muốn điền tên vào gia phả nhà Phong không nào “
Tiếng MC bar vang lên làm tôi giật cả mình, đằng sau cái màn hình chiếu cái ảnh tôi, kèm theo câu chúc “Phong Ca chơi vui vẻ”
Xung quanh tiếng hò hét khiến tôi ngại vkl, chắc ai đi bar cũng hiểu.
Tôi cũng chỉ biết lắc đầu dơ cốc rượu lên cười rồi cạch với mấy ông anh, liếc lại về phía bàn Thương, thấy em nhìn về phía tôi với ánh mắt ngao ngán, nhưng biết thế đéo nào được kệ đi. Tôi vẫn ngồi đó, mặc dù mấy ông anh tí tí lại ghé vào tai nói cái gì đó nhưng tôi cũng đéo để tâm, chỉ nhìn về phía, em với mấy đứa bạn đang nhảy nhót dưới sàn, thằng ôn tí tí lại ghé sát vào người em nói nói cái db gì đó rồi chúng nó nhìn nhau cười, dkm ngứa mắt cả ngày rồi đến phút này đéo chịu được nữa, tồi quay lại cười với mấy ông anh rồi chờ vờ ra ngoài nghe điện thoại, châm điếu thuốc tôi ngước mắt lên nhìn bầu trời, một màu đen u ám, đêm tháng 10 miền núi thời tiết dần chuyển sang đông nên lạnh, nhưng sao tôi không cảm nhận được, người cứ rực lên như có ngọn lửa đang thiêu đốt cơ thể.
Tôi ghen ư?..... không chắc không phải chứ, tôi với em chia tay lâu rồi, tôi cũng thêm biết bao mối tình rồi còn gì đâu mà ghen.....nhưng sao thấy em vui cười bên người khác tôi lại cảm thấy rất khó chịu, thực sự cực kì khó chịu .
Phóng xe ra một chỗ vắng không người, ngả ghế xuống nằm nghỉ, tôi muốn yên tĩnh, muốn mình bình tĩnh lại chút đéo muốn nghĩ linh tình gì nữa.....một lúc rất lâu cho đến khi...
- Anh đang ở đâu rồi.
- Ngoài đường.
- Về thôi.
- Ờ.
Cúp điện thoại, tôi lại thở dài một tiếng, cuối cùng ngày hôm nay cũng kết thúc rồi, một ngày như loz đối với tôi, quay xe lại mấy con zời đã đứng đợi sẵn trước cửa bar, thấy xe cái lại nhảy tót lên xe, tôi đưa bọn nó đến cái homestay đã đặt sẵn gần đó, cả đoạn đường tôi cũng đéo nói cầu nào, Chỉ im lặng nghe bọn nó cười đùa ngồi xem lại mấy cái ảnh sáng chụp.
- Oke, về nhé, anh Phong lái xe cẩn thận....mấy đứa vẫy vẫy cái tay tiễn tôi với Thương lên xe
Tôi gật nhẹ cái đầu rồi cũng di chuyển về nhà, cả đoạn đường, 2 đứa cũng chẳng nói với nhau câu nào, cũng chẳng thèm đưa mắt sang nhìn nhau, tôi phóng nhanh về nhà, tôi muốn kết thúc ngày hôm nay thật nhanh bằng một giấc ngủ trên chiếc giường.
Đỗ cái xe trước cửa nhà, tôi đi vào lấy bộ quần áo đã phơi khô, tính ra xe chạy lại về trong trang trại, thấy tôi im lặng mặt có vẻ có gì bực tức, chắc em cũng đéo nhịn được nữa, chạy ra phía xe.
- Anh đi đâu.
- Vào trang trại nghỉ.
- Thế anh làm sao...tiếng Thương gắt lên.
- Trả sao cả.
- Anh sưng mặt với ai.
- Không ai cả....tôi gắt lên.
- Anh ghen à.
Chắc tôi cũng đéo thể nhịn được nữa rồi, tôi xoay người nhìn thẳng về phía em.
- Ờ đấy, ghen đấy được chưa.. Tôi lại gắt lên, hai mắt tôi long sòng sọc.
- Anh là gì của em mà ghen...Thương nói giọng có vè cay nghiệt.
Nghe xong câu đó, tự nhiên tim tôi thắt lại, cái cảm giác sục sôi trong người bỗng lắng lại, ừ đúng thật giờ mình là gì, bạn ? ... người yêu cũ? , có quyền đéo gì hay liên quan đéo gì nữa đâu mà ghen.
Thương nói xong mắt vẫn nhìn thẳng về phía tôi, cái mũi cũng đã bắt đầu sụt sùi, 2 mắt cũng bắt đầu đỏ lên như sắp khóc.
Tôi đưa tay lên vuốt mặt một cái rồi gật gật cái đầu..
- Uhm đúng rồi, không là gì cả...
Rồi nhảy lên xe đóng phịch cửa lại, lao nhanh về hướng trang trại.
Có thể lúc này tôi như phát điên, khóe mắt có cái gì đó cay cay, trái tim thì cứ như bị bóp nghẹt, rồi tí lại cảm thấy đau sau câu nói của Thương, có cái gì đó bực tức trong lòng khó diễn tả. “ Anh là gì của em...... “ câu nói đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu....
....................
Em muốn sự bình yên anh quen cuộc sống vô định
Em nghĩ về tương lai anh không nhiều toan tính
Anh có lỗi làm e thấy ưu phiền
để người thứ 3 xuất hiện
Rồi mang đi mất, người quan trọng nhất
Trái tim đã mang tổn thương
xước thêm cũng đâu nghĩa gì
Vốn dĩ không là của nhau
thì nay ở mai bước đi
Ngày ko em có dài
anh vẫn sẽ tồn tại
Chỉ là còn khổ tâm
gượng sống trong âm thầm
Chắc anh phải cần thời gian ngắt đi cánh hoa úa tàn
Lỡ buông mất duyên trời ban
từ này tình yêu vỡ tan
Lại lạc mất em rồi anh giống như kẻ tồi
3 người về 2 lối là chính anh có tội.
.........................
Trèo lên xe tải có cái giường sau ghế, tôi ngả lưng xuống, cũng đéo thiết tha tắm rửa gì cả, dù người đã hôi dình mùi rượu, mùi khói thuốc, càng nghĩ càng thấy nhói tim, rồi lại cay cú, khiến tôi mãi không thể nào chợp mắt.
Cả đêm qua tôi không ngủ được, tôi cứ nằm nghĩ như thế từ đêm cho tới sáng sớm, mãi tới khi cố thử chợp mắt thì thằng cu em đập cái cửa xe .
- Anh Phong, anh Phong.
Tôi bật giậy thò cái đầu ra ngoài cửa kính.
- Sao thế.
- Hehe, anh dậy ăn sáng, mà sao tối qua lại ngủ ngoài này.
- Tối qua về muộn, xe không khóa ngại gọi anh nhảy lên đây ngủ luôn.
- Thế anh dậy đánh răng rửa mặt rồi vào ăn sáng, chị Thương mua bánh cuốn mang vào đấy.
Nghe đến cái tên là tôi đéo muốn vào rồi, nhưng thằng cu em cứ đứng đợi dưới cửa xe nên thôi đành xuống đi vào nhà cùng nó.
- Sao tối qua không ngủ ngoài kia mà vào đây cũng chẳng gọi...bố Thương thấy tôi đi vào hỏi.
- Con vào xem đàn mới thế nào, nhưng muộn quá nên thôi ra xe ngủ...tôi bịa ra một lý do để trả lời.
Thấy bố Thương định hỏi tiếp, mẹ Thương quay sang lườm rồi lấy cái chân đạp đạp vào bố nhắc khéo mấy cái. Chắc tối qua tôi to tiếng trước cửa, mẹ chắc cũng nghe thấy.
- Mấy đứa kia đâu rồi, nay không đi đâu à...rồi ông cũng quay sang nhìn Thương hỏi.
- Sáng nay bọn nó về luôn rồi bố, hôm qua cũng đi chơi hết các chỗ rồi.
- Thế không rủ ban ở lại, làm bữa cơm gia đình rồi hẵn về, cái con này.
- Thêm ngày nữa chắc tôi chết....nói xong quay sang nhìn Thương cười, rồi lại quay lại ra hiệu cho bố em đừng hỏi nữa ăn đi.
Tôi cũng im lặng chẳng nói gì, ăn nhanh nhanh còn về với công việc, chỉ có công việc mới làm tôi thấy thoải mái lúc này, Thương thì chỉ ngồi nhìn, thỉnh thoảng lại liếc sang phía tôi, có cái gì đó lạ lạ, nhưng giờ tôi đéo bận tâm nữa.
Tôi ăn xong cũng nhanh xách ít đồ, với cái nhiệt kế ra khu chuồng cách ly, đo lại thân nhiệt cho đàn lợn mới về, được một lúc thấy Thương cũng lân la đi theo 2 ông bố vào chuồng, tay cầm cuốn sổ theo dõi lên lật đi lật lại. 2 ông thì ra chỗ hệ thống làm mát, kiểm tra lại mấy cái màng nước, thằng cu em đo xong cùng, nó cúng té về kho thức ăn, không gian này chỉ còn 2 đứa, tự nhiên có cái đéo gì ngại ngùng khó tả, cả 2 đứa cứ đứng im, nhìn linh tinh trời đất, rồi lại mấy con lợn, dường như đéo muốn chạm ánh mắt vào nhau, dkm thật là chill vkl.
Xem nội dung: 236326
Bầu không khí lãng mạng bên chuồng lợn cũng kết thúc, bằng cuộc điện thoại vang lên...
Tôi vội nhìn xuống rồi cũng ra ngoài nghe máy.....
( Còn tiếp )
Đm tml nói chuẩnchả sập lợn cũng không đến em Diệp được, nó trải và hiểu đời tình nhân thì ok chứ cuộc sống hôn nhân lúc suy lại nhìn về quá khứ thì nói vài câu vô tình lại cứa lòng nhau, nên tốt nhất cho cả 2 là không đến được, em Diệp lấy ai không biết quá khứ, cùng lắm là chỉ biết thằng Phong là chồng cũ là quá ok rồi. Chủ thớt lúc đó lụy vs cảm thật muốn lấy chứ em Diệp xử lý thế quá chuẩn rồi.
Mày ác như conĐm đến phút cuối rồi mà cứ câu giờ vl, bố mày quay ra cầu cho thằng quân mặt lồn kia chén em thương cho chết cụ mày đi, ghét cái tội câu chương.
Kêt hay đấy tml tạo già rồi mà vẫn hamChạp cuối.
..............................
Nắng chiếu qua cửa kính xe, đường về nhà nay đẹp đến lạ, tôi cố gắng tập chung lái xe nên im lặng không nói câu gì, chỉ có tiếng nhạc vang lên trong xe...dkm bài “ Lá xa lìa cành - lê bảo bình“ vì tôi hay nghe mấy bài buồn buồn, nên cả list nhạc trên xe không bài nào vui cả.
- Này...thừa 1 tay chỉnh cho bài gì vui vui cái.....tôi nói
Em thì mặt vẫn còn căng thẳng lắm, nhưng nghe xong câu bắt đầu nở nụ cười, quay sang nhìn tôi....
- Anh dở hơi à, lái xe không lái đi cứ nắm tay, không thấy mỏi à.
- Không.
Tôi vẫn nhớ như in bài hát đó “ Star trong phim tầng lớp itaewon “ mặc dù nhạc Hàn đéo hiểu gì cả, nhưng nó cứ rộn ràng kiểu đéo gì, nghe có động lực về nhà vkl....và cũng là bài hát vẫn còn trong list nhạc trên xe đến tận bây giờ.
- Đồ điên....nói xong em cười rồi cũng bật kết nối nhạc ở trong điện thoại
- Mà này, nghĩ kỹ chưa.....em quay sang hỏi.
- Kỹ rồi....
- Đừng hối hận đấy nhé....
- Thằng này chưa bao giờ biết từ “hối hận” nó viết như nào...tôi xoay mặt em sang nói cái rồi lại tập chung nhìn đường.
- Đồ điên.....rồi cứ thế ngồi cười tủm tỉm..
Điên chứ, tôi nghĩ thế gian này mấy ai điên được như tôi lúc đấy.
Nói nắm tay em thế thôi chứ đường tây bắc lắm cua lắm dốc, xe thì đông, được đoạn đầu còn cầm chặt sau lại thả ra, lái cho an toàn...tầm nay xe có trốt cửa khóa trẻ em rồi thì có nhảy ra đằng trời, tôi nghĩ vậy .
Chạy về đến nhà cũng tới 3h chiều, vì cửa nhà ban ngày ít khi đóng tôi phi thẳng vào bãi đỗ xe, lúc này mới cảm giác được thế nào là về xin phép gia đình, lúc đầu thì hùng hổ thế thôi, đến cửa cái là hồi hộp vkl, mặc dù thế nhưng lúc này mày phải tự tin lên Phong ơi, trong đâu tôi tự chấn an.
- Rồi triển thôi...tồi vừa xuống xe mở cái cửa bên phụ ra nhìn Thương tôi nói
Mặt thương lúc này bắt đầu tái mét, cứ ngồi đần ra trên xe, chắc cam ma run rồi, này thì “ai sợ”.
- Này.....anh nghĩ kỹ chưa....lại giọng lí nhí vẫn cố hỏi thêm câu nữa...
- Có cần bế xuống không, hỏi nhiều thế nhở...tôi bắt đầu giả bộ cúi người bế em lên.
- Nào điên à, để người ta tự xuống....
Rồi, quả này tim đập bình bịch, mặt thì đần thối ra, bước xuống xe mà cảm thấy đôi chân em bước đi nặng lề thế.
Tôi nắm lấy bàn tay em, nắm thật chặt
- Ngày hôm nay, anh thực hiện lời hứa trước kia với em, anh hứa cả đời này anh sẽ bên em, không làm gì để em thất vọng, tin anh đi.
Tôi nhìn thằng vào mắt em, rồi nói những lời chân thành nhất, em thì vẫn còn chút ngập ngừng, nhưng sau khi nghe câu nói của tôi thì không nói gì, chỉ im lặng, dần dần mỉm cười rồi gật gật cái đầu....
Tôi dẫn em thì thẳng vào nhà, thấy mẹ tôi vẫn còn đang ngủ trên cái ghế sofa tivi thì bật, ngủ say thế không biết thằng con zai phi xe về tận cửa rồi còn không biết.
- Mẹ...tôi khẽ gọi.
Mẹ tôi hơi giật mình tỉnh giấc, thấy có cả Thương lên ngồi nhổm dậy, mặt thì ngơ ngác khi thấy tôi lắm tay Thương đứng giữa cửa nhà.
- Mẹ cho con lấy Thương ....tôi nói với giọng hùng hồn.
Nghe xong cái lúc này mẹ tôi mới tỉnh giấc hẳn, miệng thì há hốc ra nhìn 2 đứa..và câu nói đầu tiên mẹ tôi nói, các bạn đoán được là gì không...
- Địt mẹ cái thằng này, mày nói đùa hay thật đấy.
Vâng vừa chửi vừa hỏi, mắt thì vẫn cứ trợn tròn lên nhìn thằng con quý tử....mẹ tôi là thế, lúc tình cảm thì tình cảm lắm, nhưng thoát vai cái là chẳng khác gì cái “bà nội chất chơi trên tiktok” các bạn cứ tìm thì sẽ hình dung được mẹ tôi như thế nào.
Em quay sang nhìn lên tôi cái rồi, quay sang nhìn mẹ cười.
- Thương, con xác nhận cho mẹ xem thằng này nó đang đùa hay gì.
- Thật mẹ ạ...giọng lí nhí.
Mẹ tôi nghe xong chắc tinh thần bắt đầu hoảng loạn, tay bắt đầu tìm kiếm cái điện thoại...
- Từ từ, để tao gọi bố chúng mày về....
..................
- Ông đang đâu, về nhà ngay họp gia đình, khẩn trương...nói giọng cuống cuồng.
Được mấy giây mẹ tôi bắt đàu chấn tĩnh lại, rồi.... lúc này trong lòng nở hoa lắm rồi đây này, miệng thì cứ cười toét tòe loe ra, tay thì lại chắp lên, mồm bắt đầu Adidaphat, chắc bà mong chờ ngày này lâu lắm rồi, sau cái lần chia tay chửi tôi rát hết cả tai mấy tháng, nay thỏa tâm nguyên về nàng dâu nên sướng ra mặt, kéo Thương xuống vuốt vuốt cái bàn tay,
- ít ra cũng phải đánh tiếng trước cho mẹ còn chuẩn bị tâm lý chứ, chúng mày cứ làm thế này mẹ đến đau tim mất thôi....mồm thì nói thế chứ, nhìn cái bộ dạng này là biết, nếu thông báo có thêm em bé, thì có mà nhảy hip hop, rồi bê mấy dàn pháo thừa hôm dọn về nhà cũ bắn tung tóe ý chứ.
Và thế là cuộc họp gia đình đằng trai diễn ra trong 30p đồng hồ, cứ hỏi đi hỏi lại 2 đứa nghĩ kỹ chưa...
- Thế đã báo bên nhà chưa....mẹ tôi hỏi..
- Chưa mẹ ạ, đang ăn cơm anh Phong đưa con thẳng về đây đòi cưới con luôn, con còn chưa kịp thay quần áo đây này.
Mẹ tội nhìn sang bộ quần áo Thương đang mặc, rồi lại nhìn về phía tôi cười gật gật cái đầu.
- Hóa ra mấy hôm anh bảo ở Hà Nội có việc, việc của anh đây hả.
Nhìn vào ánh mắt đầy tự hào của mẹ, tôi cũng biết đang thầm khen thằng con zai mình, đã đẹp trai lại còn giỏi tán gái, đúng là con zai yêu của mẹ.
- Lần này mà anh để con Thương nó làm sao, thì anh chết với tôi... rồi đưa anh mắt lườm tôi một cái.
- Anh gọi điện, bảo nhà bên cơm nước đi, tí nhà mình sang luôn, tối nay làm quả cho bên kia bất ngờ, ui..... rồi cứ thế miệng lại xuýt xoa nhìn 2 đứa cười không ngậm được miệng...
Rồi sau đó là phút giây tâm sự của mẹ chồng với con dâu tương lại, cứ thì thâm to nhỏ gì đó, tôi đoán chắc đang nói xấu tôi chứ không gì khác...tôi đứng ngoài cửa thình thoảng nhìn vào chỉ biết cười
Tầm 6h khi bố tôi cũng vừa đi công việc về, tắm rửa xong cái, là 4 người bắt đầu phi sang nhà Thương, vừa xuống xe cái mẹ Thương cũng khá bất ngờ khi thấy Thương về.
- Ơ con này, sao về lúc nào mà đi cùng thế này...
- Nó về cùng thằng Phong đấy...nói xong rồi 2 ánh mắt bà mẹ lại nhấm nháy với nhau...
Như đoán được gì đó, mẹ Thương mắt lại tròn ra nhìn 2 đứa, Thương chắc ngại đi thẳng vào bếp xem còn gì để nấu, dù có người giúp việc bên trong đã nấu xong hết từ bao giờ rồi....và những cuộc thì thầm to nhỏ lại bắt đầu ở phòng khách, tôi thì lại ra chắt rượu như mọi lần...
Bữa cơm cũng chỉ có bố mẹ 2 bên và 2 đứa...dù đã không biết bao lần 2 nhà ngồi ăn cơm với nhau, nhưng lần này nó khác, tim tôi cũng đập nhanh lắm, cũng hơi rén rén, run run kiểu đéo gì chưa giám mở mồm, chỉ sợ lần trước tôi với em chia tay, xong giờ lại đòi cưới nhau không biết bố mẹ Thương có đồng ý không nữa, sau cỡ 5 6 chén rượu đổ vào mồm tôi mới đủ bình tĩnh mở cái khoang miệng.
- Hôm nay bọn con cùng nhau về, để xin phép 2 bố mẹ, cho bọn con lấy nhau....nói xong vẫn còn run các ông à.
Mẹ Thương với mẹ tôi chắc lẫy cũng to nhỏ với nhau rồi nên chỉ nhìn 2 đứa rồi cười, bố Thương thì chắc chưa hóng được nên cũng khá bất ngờ, ông đang nâng chén rượu lên thì đặt lại xuống chiếu, nhìn sang tôi, mẹ lúc này tự nhiên cảm giác áp lực hồi hộp vô cùng, nó cứ phải gọi là cam ma run vãi cả đái.
Ông nhìn sang tôi, sang Thương,bố tôi rồi nhìn 2 bà mẹ đang toe toét cười, im lặng cỡ 1 2 phút...nói thì không nói cứ nhìn chằm chằm vào mặt tôi, tự nhiên thấy sợ vkl....
- Chắc chưa....rồi ông cũng mở lời.
- 2 đứa nghĩ kỹ chưa...ông lại hỏi tiếp.
Tôi gật gật cái đầu.
- Kỹ rồi bố ạ.
Rồi ông cười..
- Chúng mày nghĩ kỹ rồi thì chẳng lẽ tao bảo không được à....rồi ông cười khà khà nâng cái chén rượu lên quay sang bố tôi.
- Anh bảo, chúng nó làm quả giật gân thế này thì có đồng ý không haha.
- Giờ nó bảo thì mình chỉ có bắc rạp thôi chứ, cản cũng làm gì được haha...bố tôi nói.
Và thế đó, thực ra 2 ra đình sau khi 2 đứa chia tay thì cũng tiếc nuối lắm, bố Thương thì đặc biệt quý tôi, có cái gì là cũng gọi, mấy lần trước kể cả lúc bạn Thương lên chơi hay đưa Thương xuống Hà Nội đều là do 2 ông bá nhấm nháy, tạo cơ hội cho 2 đứa gần nhau, ai nhờ lại thành công đến thế, giờ 2 đứa tái hợp 2 gia đình đều mãn nguyện.
Tối hôm đó 3 bố con uống tưng bừng khói lửa, tôi cũng phê lòi cả mắt....dọn dẹp xong đâu đấy cả nhà vẫn ở lại bàn bạc mấy việc dạm ngõ...tôi thì cũng chẳng biết gì để tham gia, nên cũng chuồn ra ngoài sân tính làm điếu thuốc vật quá rồi.
- Anh làm gì đấy...Thương vừa đi tắm cũng ra ngoài cái sân sau.
- Hút thuốc à, đưa đây...nhìn thấy tôi điếu thuốc trên tay đang chuẩn bị châm bắt đầu mặt cau có.
- Từ giờ anh bỏ dần đi, em không thích anh hút thuốc...rồi bắt đầu lục trong túi quần tôi lấy bao thuốc ra đếm.
Tôi chỉ biết nhìn em cười.
- Em đếm rồi đấy, giờ bắt đầu ngày em cho anh hút 3 điếu về em ktra, thiếu điếu nào trong bao thì liệu hồn..
Tôi kéo người em lại, rồi ôm em vào lòng.
- Nào...đồng ý cưới thôi nhưng chưa hết bực đâu đấy..
- Thôi để anh ôm cái...lâu rồi anh chưa được ôm em...tôi khẽ nói...
Em thì hơi cựa quậy 1 chút rồi cũng để yên cho tôi ôm, cảm giác thân quen lại quay về, mùi hương này, thân hình này lâu nắm rồi mới quay về vòng tay tôi.
- Mấy năm qua anh yêu bao người rồi...
Dkm trong không khí lãng mạng vkl và chuyên mục hỏi đạp lại bắt đầu, hình như con vợ nào cũng hỏi câu này à các bạn, giờ đéo nói thì cũng đéo được mà nói thì cũng đéo được.
- Hỏi vớ vẩn....
Em lại xoay người lại nhìn về phía tôi, ánh mắt sắc lạnh như muốn có câu trả lời..
- Ừ thì 3 ....tôi cố đếm rồi cũng lược qua một ít ...
Em nhìn tôi cười rồi cũng gật gật cái đầu
- Coi như trả lời thật....về sau mà thiếu đứa nào thì chết với em.
Dkm cái giống phụ nữ là lúc đéo nào cũng moi móc được, tôi nở nụ cười đầu thì vui sướng vì thoát được một kiếp..
- Thế còn em..tôi cũng khẽ hỏi...
- Trả ai cả.....
Nghe xong câu nói, tôi đứng mẹ hình luôn, mặc dù biết có rất nhiều thằng theo đuôi em nhưng tôi không nghĩ em, vẫn không mở lòng mình cho ai một lần nào trong suốt thời gian dài như vậy, tự nhiên có cái cảm giác tội lỗi, áy láy vô cùng, tôi thì hết em này em khác, còn em vẫn nặng tình với tôi, lúc này tôi cảm nhận được em phải yêu tôi và đau khổ chờ đợi tôi nó dài như nào, cả về sau này khi có một số nguồn tin đáng tin cậy, xác nhận về việc đó tôi lại thêm áy láy, tứ hứa với bản thân sẽ không làm em buồn thêm một lần nào nữa.
- Anh xin lỗi...
Chẳng nghĩ được gì nhiều, cái lúc này tôi cũng chỉ có thể nói lời xin lỗi với em, mặc dù có nói bao lần cũng chẳng đủ.......
- Em đồng ý lấy anh rồi, thì anh đừng bao giờ làm gì khiến em thất vọng đấy.
Tôi gật gật đầu
- Anh hứa, cả đời này chỉ yêu một mình em thôi.
Rồi 2 cặp mắt lại nhìn nhau, giây phút này cả đời tôi không quên, giây phút 2 đứa bỏ qua tất cả mọi chuyện đã qua, chúng tôi đều vượt qua cái tôi của bản thân, trở về bên nhau. Nhìn em thật xinh đẹp, có thể nói em là người con gái, đẹp nhất trong mắt tôi suốt cuộc đời này, mãi mãi là như vậy...tôi cúi xuống đặt lên môi em một nụ hôn, nụ hôn đã đánh mất suốt 4 năm qua...giây phút này, không gian này tôi tự hứa cả đời sẽ bên cạnh bảo vệ che chở cho em, và sẽ không làm gì khiến em thất vọng..............................
..........................................
Sau khi 2 bên gia đình đã bàn bạc, lễ dạm ngõ cũng chỉ diễn ra sau đó ít ngày, mẹ tôi với mẹ Thương do cũng đã xem ngày tháng năm sinh cho 2 đứa từ lâu rồi, nên giờ chỉ cần hỏi mỗi ngày giờ ăn hỏi với đám cưới. Năm nay nhuân 2 tháng 4, đi xem thấy bảo tháng 4, tháng 5 chưa đẹp nên chờ cho tới tháng 6 âm lịch mới tổ trức, chúng tôi có thêm 2 tháng để chuẩn bị mọi thứ, tôi gọi luôn mấy anh em thợ ảnh chơi cùng, đặt luôn vé máy bay cho cả ekip quay phim chụp ảnh với gia đình anh B, làm 1 tour du lịch Đà Nẵng luôn, vì sống trong đó một thời gian, tôi thấy nó rất đẹp để chụp bộ ảnh cả đời mình, ông B thì cứ le ve với cái hắt sáng hỗ trợ nhìn đam mê nhiệt tình lắm, còn bà Linh tay túi nước, tay túi đồ ăn vặt tí tí lại ăn gì đi cho đỡ mệt rồi chụp tiếp, tôi bảo mang cả thằng cu đi cho nó chụp với đi chơi cùng, nhưng 2 ông bà bảo vướng víu, đi cho chết mệt nên gửi bên nhà bà ngoại, con bé Na cũng muốn đi cùng lắm, nhưng nó còn mấy tuần nữa mới kết thúc trương trình học bên đấy, tôi bảo nó đến gần hôm cưới hay về cho đỡ mất công đi lại......
Ngày đầu đi lên Bà Nà Hill chiều thì lại chạy về Hội An, hôm sau thì lại sang đảo Lý Sơn, đéo nhớ nổi bao nhiêu bộ vest với bộ váy cưới được mặc trên người, chỉ biết sau chuyến đi đó 2 đứa ở nhà nghỉ đến 3 4 ngày mới hồi lại sức.
Rồi lại có tin vui mới với tôi, với cả gia đình 2 bên trước ngày cưới, mấy mảnh đất đâm tiền vào, lên cùng với cơn sốt giá ,riêng tôi cũng kiếm được 4 tỉ trừ cả tiền đã đầu tư đi rồi, đéo ngờ nó nhanh đến vậy chưa đầy hơn tháng đâm tiền vào...nhưng còn 1 chuyện vào lúc này tôi cần làm và phải làm đó là Diệp...người vợ hờ bao năm qua của tôi...dù đã biết được tôi sẽ lấy vợ sau một đêm 2 đứa gọi điện...mặc dù em cố tỏ ra mạnh mẽ lúc đó nhưng tôi biết, em là người buồn nhất, tất cả mọi việc trong cuộc đời tôi thật sự tôi không muốn giấu Diệp, có nhưng tiếng lấc sau điện thoại, có những lời chúc phúc em nói không thành lời...nhưng tôi biết em cũng mong tôi hạnh phúc... vừa nhận được số tiền lớn , tôi chuyển luôn ¼ số tiền cho Diệp..với dòng tin nhắn có thể nói , dòng tin nhắn tình cảm cuối cùng để tôi có thể nói với em lúc đó.
“ Sắp sinh nhật em rồi, anh vừa gửi món quà tặng em, em đừng có chuyển lại, vì tất cả chỗ đó, coi như anh tặng dần ,sau mỗi ngày sinh nhật của em không có anh bên cạnh, có thể từ sau nay anh sẽ không còn nói lời yêu thương với em như trước nữa, nhưng anh không muốn người đàn ông em yêu thương, trở thành người lăng nhăng tồi tệ khi đã lấy vợ trong mắt em, không thể cùng nhau đi hết quãng đời này đó cũng là một điều tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời anh, giá như mình có thể gặp nhau sớm hơn thì đã khác em nhỉ, nhưng mọi chuyên đâu ai tính hết được phải không em,........................ cả đời này đó là điều nuối tiếc nhất với anh nhắn tiếp những lời này chắc anh lại khóc mất ^^, vậy những tháng năm sau này anh mong em cũng tìm được hạnh phúc, tìm một người yêu thương bảo vệ em, nếu có ai em phải cho anh duyệt trước đấy nhé, xem người đó có đủ tư cách ở bên người anh yêu không, vẫn như mọi năm, chúc em sắp tới sinh nhật vui vẻ, luôn xinh đẹp trong mắt, nhưng lần này đừng yêu anh nhiều hơn nhé ^^.
.............“
Tin nhắn còn dài hơn thế, nhưng lúc này với cảm xúc quay về tôi cũng chỉ nhớ được có vậy, chỉ nhớ nhắn xong mấy dòng tin, tâm trạng tôi khá buồn, à không thực sự rất buồn, vì Diệp vẫn mãi là cái gì đó đặc biệt trong cuộc đời tôi, nhưng tất cả đã qua rồi, giờ tôi sắp có gia đình mới, một người vợ yêu thương tôi hết mực, chờ đợi tôi suốt bao năm dài..tôi thật sự may mắn. Và tôi đã hứa với em sẽ không làm gì khiến em thất vọng, đoạn tình với Diệp là thứ cuối cùng còn vướng lại trong cuộc đời tôi...tôi không muốn cả 2 đều buồn vì chuyện đó............
Ngày cưới tôi, em cũng đến dự, đi cùng với đám anh B lẫn mình trong đoàn người, em vẫn cố vui cười nói chuyện, nhưng tôi biết sau cặp kính đen trên mặt, là đôi mắt sưng húp nên vì những giọt nước mắt, giọt nước mắt thấy người mình yêu được hạnh phúc, giọt nước mắt tiếc nuối vì kết thúc chuyện tình này.....tôi cũng vậy cố cười, 2 đứa cứ nhìn nhau rồi lặng lẽ gật đầu, mặc cho đôi mắt tôi vẫn cay cay như sắp trực trào nước mắt.....về sau phải thật hạnh phúc, thật hạnh phúc nhé Diệp...........
Yêu là giây phút
Hai người dưng tìm đến bên nhau
Không cần gì, chỉ cần trái tim rung động
Cần thêm một sự quan tâm
Còn thương
Là chung bước tiếp trên con đường
Sau bao khó khăn qua, vẫn luôn ở lại
Dù cho những lúc lầm lỗi
Không làm ta xa nhau
Tình yêu ấy là những đậm sâu
Cứa lên con tìm cô đơn mỗi đêm thâu
Tại vì mình là bạn không thể yêu
Này em có biết rằng
Còn một người chờ em nơi đó
Gió mang ngàn yêu thương nơi đây
Cất bước đi xa
Niềm nhớ thương trong đêm lạnh giá
Nỗi đau u sầu
Người ơi em có nhớ đến anh không?
Tiếng dương cầm ngân vang
Theo em khuất lối xa xăm
Nhìn bóng em tan theo làn mây
Chỉ còn những đắng cay
Tháng năm ngày dài chia đôi
Giấc mơ ngày nào xa xôi
............................................................
Rồi thế đó, ăn hỏi , rồi đám cưới 2 nhà tưng bừng, khách khắp nơi đổ về từ bắc đến nam, anh em bạn bè nhiệt tình đến chung vui, nhất là ông anh B bố tôi cũng coi ông như con ruột, coi như anh cả trong nhà, ông với bà linh về từ hôm ăn hỏi, chuẩn bị sắp xếp xe cộ đâu ra đấy, tiếp bạn tôi nhiệt tình, gặp ai cũng, cháu con nuôi bố Thuận anh trai thằng Phong, đấy bảo sao mấy chap đầu tôi nói anh B quan trọng trong cuộc đời tôi thế nào.
Nhìn Thương trong bộ váy cưới, lộng lẫy được tôi đặt may riêng, ngày hôm nay và cả cuộc đời này trong mắt tôi, em mãi là người đẹp nhất, kết thúc những sóng gió cuộc đời, với những cô nàng trong quá khứ, thì tôi cảm thấy tôi đã quá may mắn, khi phút giây này, người con gái đứng trước mặt tôi, đeo chiếc nhẫn cười này là em....cảm ơn vì tất cả, cảm ơn vì đã thuộc về nhau, tôi cũng đã thực hiện được lời hứa của mình khi xưa, “ Anh phải lấy em đấy, hứa đi “ tôi nở nụ cười hạnh phúc, chắc chắn cả đời này sẽ cho em hạnh phúc.
.....................
Về đến phòng ngủ cũng là kết thúc bữa tiệc, tôi chui lên giường người thì lâng lâng phê vì rượu,
- Nào...cái tay...Thương quay ra cấu tôi một cái
- Để anh ktra 2 mẹ con nào...............
và thế đó sau chuyến chụp ảnh cưới, Gia đình lại đón tin vui trước ngày hôn lễ, sự nghiệp, hôn nhân đến tận bây giờ đã đều viên mãn, sau 4 năm chúng tôi cũng đã 2 đứa, một trai một gái....Thương sau đám cưới cũng nghỉ hẳn về làm bà chủ trại lợn, rồi 2 vợ chồng với số vốn từ 2 già đình cho, cũng mở thêm 1 công ty nhỏ....Từ ngày cưới , Thương thì vẫn vậy, yêu thương tôi hết mình nhưng vẫn chưa bỏ được cái tính ghen tuông và kiểm soát, đại gia đi mẹc nhưng trong thẻ không bao giờ quá 10tr
, nhưng với tôi giờ chẳng sao cả, miễn là lúc nào cũng hạnh phúc bên em là được rồi.....Thương thì thích trẻ con lắm, đang tính làm thêm đứa con gái nữa, ước mơ gia đình với đàn con, đông như đàn lợn
...tôi cũng đến sợ....nhưng không sao kinh tế giờ vững rồi có một đội bóng thì cũng không vấn đề....................
Lời cuối của bộ truyện, cảm ơn tất cả anh em, suốt mấy tháng qua đã luôn ủng hộ, và đồng hành cùng tôi, câu truyện là 99% là thật, còn 1% là thay đổi, địa điểm và tên nhân vật cho phù hợp, có lẽ sắp tới khi rảnh tôi lại viết vài bộ nữa, coi như xả stress sau mỗi ngày làm việc, tuy còn nhiều thiếu sót, như sai chính tả, hay nhiều đoạn còn lủng củng, nhưng là bộ đầu tay, mà lại được đón nhận như vậy âu cũng là may mắn, khi các bạn đều ủng hộ nhiệt tình, một lần nữa gia đình xin cảm ơn các độc giả, nhớ ăn nhiều thịt lợn trong siêu thị, và mua hoa quả sạch, nông sản Tây Bắc, nhỡ đâu lại ủng hộ đúng cho tác giả, một lần nữa xin cảm ơn.
Nhà văn mới nhú : Trai miền núi tây bắc.
.........................................................
vẫn chưa có gì là muộn tao đang viết tiếp hậu truyện rồisao h mình mới đọc được nhỉ![]()
m học ở TN hả, t sinh ở TN nhưng lớn lên ở HN, đọc biết thêm về TN cũng hay ho phếtvẫn chưa có gì là muộn tao đang viết tiếp hậu truyện rồi
tao ở đấy 6 năm cuộc đờim học ở TN hả, t sinh ở TN nhưng lớn lên ở HN, đọc biết thêm về TN cũng hay ho phết![]()