1995 không dưới 5 cây vàngCon dream vẫn còn nhé mấy thằng mlmỗi tội để nhà ông già hứng lên đi độ ít đồ thái lởm vào, chắc mấy nữa tao về zin lại cho nó kỷ niệm
![]()
1995 không dưới 5 cây vàngCon dream vẫn còn nhé mấy thằng mlmỗi tội để nhà ông già hứng lên đi độ ít đồ thái lởm vào, chắc mấy nữa tao về zin lại cho nó kỷ niệm
![]()
Yên tâm nhớ ủng hộ thằng em phát nhé![]()
Khánh Linh mày chặn hết FB,ola làm gì là tao,tao để cho nó theo dõi mà tiếc 1 đờiChào mừng anh em tới chap mới, kết thúc mối tình với Khánh Linh như vậy, tao lại bước sang chuỗi tháng ngày mới, cảm ơn tất cả các bình luận của anh em, tao đã đọc hết và không bỏ sót 1 cái nào hết, cảm ơn anh em đã luôn ủng hộ động viên tao thời gian vừa qua. anh em đọc chuyện vui vẻ, mấy hôm tao bận nay mới viết thêm được 1 chút.
Phần 3 : Tết miền núi và câu chuyện bên chiếc máy ảnh
Mở mắt thức giấc, cảm giác cồn cào mệt mỏi sau trân bia rượu tối qua, tôi cũng chẳng nhớ được đêm qua ai đưa tôi về hay tôi đã đi thêm những đâu..
- Dậy đi mày, hôm nay ở đây chơi vơi tao nốt hôm rồi hẵn về
Tôi xoay người tìm chiếc điện thoại đã gần 12h.
- Thôi tí tao về luôn, chuyện tối qua........... cảm ơn bạn nhá.....
Thằng Hùng quay ra cười cười nhìn tôi.
- Dkm còn phò rẻ rách, đéo phải tiếc, hay ở lại thêm mấy hôm, trên trường tao nhiều con ngon lắm, tao giới thiệu cho kaka
Tôi nhìn nó cười khẩy một cái, sau khi vệ sinh cá nhân xong thu dọn ít hành lý, nó đèo tôi ra 1 quán cơm sinh viên ngay gần trường.
Tạm biệt nó tại cửa bến, tôi lên chuyến xe sơn la hòa bình, thằng Hùng lúc ăn cơm nó cứ gạ tôi ở lại mãi, nhưng tâm trang của tôi lúc này dường như chỉ muốn được ở một mình, ngà đầu vào ghế suy nghĩ lại nhưng chuyện 2 ngày vừa qua, biết bao nhiêu thứ khiến tôi cần phải suy ngẫm lại, TVH, Khánh Linh...2 ngày....2 người phụ nữ xa rời cuộc đời tôi.....rồi tôi lại nghĩ nếu không phải là tôi phát hiện ra Khánh Linh mà là khánh linh thấy tôi với TVH, thì tình cảnh lúc đó sẽ ra sao...đúng là cuộc đời, có nhưng việc rất khó tin mà bạn không thể nghĩ tới được, nhưng nó cứ thế diễn ra trong cuộc đời của bạn, và cụ thể hơn đó là cuộc đời của tôi................rút chiếc điện thoại nhập lại danh bạ xong, tôi bắt đầu gửi những tin nhắn thông báo sử dụng số dt mới đến những người hay liên lạc, rồi lại vào ola,fb...xóa hết nhưng hình ảnh của Khánh Linh, chặn hết liên lạc......cuối cùng cũng kết thúc, tạm biệt em người con gái làm anh tổn thương.
- Thế nhé, tao về đây, tết anh em mình lại đoàn tụ.
......
Đâu ai biết lần gặp lúc đó ngồi kề bên nhau là lần cuối cùng
Ai biết lời người đã nói về việc chia xa chẳng thể tương phùng
Ai biết bầu trời xanh kia
Ngày mai sẽ trở thành sao khuya
Để ta nhớ về người mỗi đêm
Thời gian giữ kỷ niệm quý giá về người thân yêu, đừng xoá đi
Lời hứa mình dành cho nhau buổi chiều gió mát, xin khắc ghi
Lời chia tay chẳng kịp nói, bồ công anh ơi theo gió, xin cuốn đi.
............................
Tôi ở lại nhà thêm 1 ngày, rồi cũng trở lại Thái Nguyên tôi muốn đi thật xa để cho bản thân mình cảm thấy thoải mái hơn.
Anh B, tay lục thùng đồ tôi mới mang xuống.
- Mày có lấy thịt cho anh không đấy...
- Có mà, tính ăn cả tết hay sao mà đặt lắm thế.
- Tao cứ mua dư ra đấy, gửi ít về cho ông bà già ăn thử, xem hợp thì tết đặt trước, mà chẳng mấy tết đâu 2 tháng nữa thôi chứ mấy.
2 Tháng nữa là tết rồi, thời gian trôi qua cũng thật nhanh.
- Cái máy ảnh lần trước thằng kia nhổ chưa anh B.
- Chưa nó lặn mẹ mất rồi, quá ngày rồi đéo thấy đến lấy, sao thế
- Hay anh để lại cho em đi, tự nhiên thấy thích thích chụp choẹt linh tinh thôi.
- Vẫn ngoài quán ý, cứ lấy mà dùng, đáng đéo bao nhiêu đâu.
Tính anh B là thế, rất hào phóng với anh em, tuy mới có hơn 4 tháng anh em gặp gỡ chơi với nhau, nhưng tôi biết ông coi tôi như em trai rất quý tôi, tình cảm đó đến tận bây giờ vẫn chưa hề sứt mẻ.
Cách tốt nhất vượt qua nỗi buồn là làm việc và học tập, đó là tôn chỉ của tôi, bắt đầu hứng thú với chiếc máy ảnh của riêng mình, tôi bắt đầu lao vào tìm kiếm các kiến thức về nhiếp ảnh trên mạng, cả dẫy trọ chở thành người mẫu bất đắc dĩ của tôi sau khi đã nghiên cứu 1 số bài học. Tuy nói là bất đắc dĩ nhưng tôi biết, trong lòng mọi người vui khôn tả vì những tấm ảnh avata với chất lượng cao xóa phông luôn được cập nhật, mà thời đó đâu phải ai cũng ra tiệm hay có máy ảnh sẵn để chụp, ngoài những chiếc điện thoại với độ phân giải thấp. Sau khi chia tay Khánh Linh, sau những dòng trạng thái cảm xúc, hãy nhưng tấm ảnh bị xóa bỏ, tôi nhận được thêm rất nhiều tin nhắnm sự quan tâm của các em gái trên mạng, dường như cuộc sống đã quay trở tôi cũng bớt buồn hơn.
Cái tết cũng đã đến gần, chỗ làm thêm báo sẽ tăng lương những ngày gần tết, nhưng với điều kiện gia đình của tôi và số tiền hàng tháng bố mẹ gửi đủ để tôi tiêu sài thoải mái, thì điều đó cũng chẳng giữ chân tôi lại được, bắt chuyến xe 21 âm tết về để kịp lễ tiễn ông công, ông táo về trời, trong lòng có chút gì đó háo hức nhưng đâu đó trong thoáng suy nghĩ tôi lại nhớ về Khánh Linh........ có lẽ không có những chuyện sảy ra, tết này có lẽ tôi đã vào thăm nhà và đón em xuống Hòa Bình ăn tết cùng gia đình như đã ước định......., hơn 3 tiếng trên xe vì những suy nghĩ miên man trong đầu tôi mãi không tài nào chợp mắt....
11h20 đêm trong cái lạnh của mùa đông miên núi, tôi xuống xe tại trung tâm thị trấn, để gọn mấy thùng đồ đạc quà cáp tôi tiến lại gần phía cửa kho khẽ gọi.
- Chú Vĩnh ơi mở cửa cho con với.
Sau khi thấy tiếng gọi, ánh sáng từ khe cửa kho bắt đầu sáng lên. Người đàn ông 39t tay nâng nhẹ đẩy cái cửa cuốn lên nhìn tôi cười...
- Về sớm thế chủ tưởng hơn 12h mới tới.
- Nay xe đủ khách không nhận hàng lên nó chạy nhanh lắm chú ạ, bố cháu có để cho cháu cái xe nào ngoài này không chú.
- Có đấy, bố mày sợ mày đêm về lạnh, để bên đường con vios kia kìa, chìa khóa treo ở chỗ thu ngân ý.
- Xe ai đấy chú, con mới có bằng đi rén lắm hay chú đưa con về đi.
- Ui zời..đêm rồi đường có đéo ai đâu, cứ mạnh dạn mà phóng thanh niên sợ cái gì, xe bố mày đi bắt nợ nhà thằng Hải đấy, nó phá sản rồi, may bố mày kịp lấy cái xe không ngân hàng nó cũng mút hết trả còn cái gì.
Tồi nhìn lại phía con xe đang đỗ bên kia đường, tự nhiên có cái cảm giác phấn khích xen lẫn hội hộp trong lòng, các bạn ai từng lái xe cũng biết đấy, cái cảm giác mới có bằng, lần đầu được lái xe nhà, còn lái 1 mình thì quá là hồi hộp lo lắng, chỉ sợ tông vào đâu về ông già đấm cho thì bỏ mẹ .
À cũng nói qua một chút cho các bạn dễ hình dung, chỗ tôi đang đứng là kho hàng nhà tôi ngoài thị trấn, cách nhà chính gần 10km, mẹ tôi chuyên buôn bán phân phối phân bón, thuốc bảo vệ thực vật, ngô giống và thức ăn chăn nuôi. Chính vì thế mà bố mẹ luôn hướng tôi học Nông Lâm là vậy. Ông chú Vĩnh này là lái xe nhà 39 tuổi chưa lấy vợ, theo ông già tôi từ lúc lên Hòa Bình lập nghiệp từ năm 18 tuổi, bố tôi coi ông như em trai, cũng muốn ông ổn định gia đình, cho tiền xây nhà lấy vợ nhưng nói mãi ông không chịu, bảo về nhà trong ở cũng không, ông chê trong đấy yên tĩnh xa thị trấn khó đi chơi, nên thôi bố tôi xây cho ông 1 cái phòng riêng ngoài kho hàng vừa tiện đi lại, có mặt luôn mỗi khi hàng về, lẫn trông coi kho luôn 1 thể. Truyện của ông chú Vĩnh này cũng lâm li bi đát lúc nào có dịp tôi sẽ lại kể cho các bạn.
Chạy xe trên đường về với cảm giác hồi hộp khó tả, tốc độ không quá 40km/1h cuối cũng tôi đã hoàn thành được đoạn đường, bố mẹ tôi đã đứng sẵn ngoài cổng từ bao giờ, thấy thằng con lái xe về 2 ông bà đứng tủm tỉm cười.
- Đấy, anh đã bảo em nó đi về được mà, cứ phải lo
- Sao không lo nhà có mỗi thằng con zai, nó mới lấy bằng xong cũng phải kèm 1 - 2 hôm cho vững đi đã chứ, ai như anh.
- Lái được rồi, hay bố cho cái xe này, mang xuống trường mà đi kaka
Tôi khẽ nhìn bố mẹ chào thật to, rồi cười lắc đầu
- Sinh viên làm thêm tiền đâu đổ xăng bố.
Bố tôi cốc vào đầu nó một cái rồi cười nói.
- Đâu để con xem có xe có xước sát gì không nào....con em gái tôi từ đâu chui ra chở vờ ngó nghiêng cái xe.
- Lại luyên thuyên.
Nó kêu ui za một tiếng rồi lại bắt đầu mè nheo.
- Bố mua cho anh Phong hẳn cái oto, thế mà công chúa của bố chỉ xin mua cái xe máy bố cũng không chịu,, bố quá là thiện vị con trai rồi.
Bố tôi lại lấy cái tay véo má nó 1 cái
- Bao giờ hết lớp 12 đi rồi hẵn nghĩ tới xe với cộ nhé công chúa.
Tôi khẽ cười thầm, kể cũng lạ hết năm lớp 11 bố tôi chủ động mua cho tôi con dream mà tôi vẫn hay nhắc tới để tiện đi học, còn con em gái tôi lúc nào cũng như công chúa, ngày nào cũng phải có người đón đi rước về, mỗi lần chú Vĩnh hay bố tôi bận không đưa được là nó vui lắm, vì được đi với bạn.
Tôi nhìn bố mẹ và đứa em gái đang cười đùa, cảm giác ấm áp gia đình cứ thế bao trùm trong tâm trí, đúng là ....nhà là nơi để về.
......
Tiếng con em gào thét dưới cầu thang, làm tôi tỉnh giấc, cái lạnh cuối đông khiến tôi không muốn chui ra khỏi chăn 1 chút nào, nhưng đã hứa đêm qua sáng nay đưa nó lên trường lên cũng đành chịu.
- Phong ơi..anh dậy đưa em đi học với.....
Từ nhà tôi tới trường cũng gần 20km, nó học lớp 11 tại trường chuyên trên thành phố Hòa Bình. Ngày xưa hết cấp 2 tôi cũng định thi lên trường này, nhưng vị hội Thằng Hùng và đám bạn thân của tôi, chúng nó chỉ muốn học gần nhà nên tôi cũng từ bỏ ý định. Đưa nó đi ăn sáng xong thả nó ngoài cổng trường, tôi lang thang 1 mình dạo quanh thành phố đợi đón nó, vì những ngày cuối năm các chương trình học cũng chẳng còn nhiều, học sinh đến trường chắc chỉ dọn vệ sinh lao động, để về nghỉ tết. Rút cái điện thoại, tôi nhắn cái tin vào trong nhóm bạn thân thông báo mình đã về, bắt đầu các cuộc hẹn được lên lịch...năm nay đi chơi ở đâu...ăn gì...v.v , tôi lục lại danh bạ tìm số mấy thằng bạn trên tp xem chúng nó đã về nhà chưa dủ đi cafe mà hầu hết chúng nó vẫn còn đang ở dưới trường, đứa thì bận dọn nhà mai làm cơm ông công ông táo nên thôi. Buồn chán quá tôi lại tạt vào một tiệm nét gần trường . Tôi chọn 1 cái máy phía trong cùng của tiệm.
- Anh ơi ơi bật em máy 25 mới.
- Chưa có tải khoản à em, có mở luôn không đang khuyến mãi giờ đấy
- Thế anh tạo cho em 1 cái tk em dùng tạm cũng được, em ngồi tầm 2 tiếng là về.
Mò mẫm một lúc các wed diễn đàn linh, thấy mấy thằng cu bên cạnh chơi một cái game gì đó mới ra mắt thấy cũng hấp dẫn lên quay sang, nhờ chúng lập 1 tài khoản chơi thử , tôi không phải là người hay chơi game, phần lớn thời gian lên mạng chủ yếu là chat chit, nghiên cứu mấy cái thu âm, chỉnh ảnh... nên hiểu biết với game của tôi dường như bằng 0, nhờ sự hướng dấn hết sức nhiệt tình của mấy thằng cu phòng nét, làm tôi càng chơi càng thấy cuốn, chắc các bạn đọc chuyện của tôi so mốc thời gian, cũng biết được sức hút của liên minh huyền thoại lúc đó.
“ Anh lấy em 3 lon coca máy 25” tôi nhắn qua box chat cùa phần mềm tính phí của quán, sau 1 trận combat căng thẳng.
- Bạn gọi coca nhỉ.... tiếng 1 con bé đằng sau lưng làm tôi quay lại.
các bạn đoán được ai không....
- Ơ....Phong à
.............Là Thảo, dường như số phận luôn cho tôi cơ hội gặp Thảo, tôi cảm thấy như vậy.
- Thảo à, sao ở đâu...
- Người ta lên trông nhà cho anh Thuận ( Chủ tiệm nét, anh họ Thảo ) , vợ anh ý mới sinh em bé hôm kia vẫn đang trong viện.
Tội nhẹ gật gật cái đầu, rút tiền thanh toán mấy lon nước, cũng chẳng nói thêm gì chỉ nhìn bóng dáng em quay lại phía quầy thu ngân, đang bàn giào công việc với anh chủ quán, em vẫn vậy vẫy, mái tóc luôn được cặp bổng cao trên đầu, từ ngày quen biết em số lần thấy em thả tóc thật hiếm hoi......
Tôi quay sang đưa cho 2 cu em bên cạnh lon nước, cám ơn 2 thằng đã hướng dẫn chúng nó cười kaka
- Anh cứ yên tâm có 2 thằng em ở đây gank team cho anh.
Tôi cười gật gật cái đầu, thình thoảng đôi mắt lại liếc, hướng về phía ngoài cửa, được một lúc.
“ Phong về lâu chưa” tin nhắn từ phần mềm liên lạc của quán tới, tôi quay người lại nhìn về phía thu ngân, em thấy tôi khẽ mỉm cười.
- Mới về tối qua, thảo ở trên này luôn à.
- Uhm, ở đến hết tuần bjo chị ra viện thì mới về, mà sao lại lên Thành Phố chơi net thế.
- Đâu Phong đợi đón đứa em gái học bên trường Chuyên, chán quá vào net ngồi tí thôi
- Em gái hay người yêu
- Em gái Phong thật mà, người ta làm gì có người yêu
- Thế cái em bữa hôm trước về gặp đâu rồi
Đù móe lần đó cũng cỡ nửa năm rồi mà em vẫn nhớ.
- Chia tay lâu rồi
- Oh, thế à.
- Mà Fb Thảo là gì thế, quen lâu rồi mà Phong chưa có Fb Thảo
Nhắn lại 1 câu rồi em cũng thả lại cho tôi 1 đường link, như mừng thầm trong lòng tôi vội vàng gửi lời mời kết bạn, tôi rất ít khi chủ động thêm bạn trên FB, nhất là với con gái, ngoài mấy đứa bạn thân trong nhóm thì có lẽ Thảo là người đầu tiên tôi chủ động gửi lời mời kết bạn.
- Xí
Reng..reng. Reng... tiếng điện thoại kêu làm tôi nhớ ra cũng đã gần 9h30
- Anh đang đâu đấy, ra trường đón em đi ......nhanh...
Tiếng con em trong điện thoại, làm tôi có chút tiếc nuối, đang bận chát dở với Thảo, nhưng không sao sau ngần ấy năm thầm thích tôi cũng đã có được liện hệ của Thảo.
- Phong về đây, em gái gọi rồi...
..........................................................
- Ohm về đi...........em khẽ ngẩng cái mắt lên nhìn tôi có hơi chút ngại ngùng trong ánh mắt, đôi môi hơi mím lại, gật gật nhẹ cái đầu.
- Sáng tưởng Lạnh lắm thế mà lạnh có tí tẹo... con em bắt đầu kêu ca nó cởi cái áo khoác dầy cộm rồi ném xuống sau ghế.
- Mà anh ngồi đâu chờ em đấy.
Tôi hất hất cái cằm về phía tiệm net cách trường mấy mét
- Kia... ngồi quán net kia kìa..
- Ê ê...ra gặp chị Thảo à ...ồ ồ ồ......
- Thảo nào, vớ vẩn.........
- Cái chị Thảo anh tặng con gấu to đùng hôm sinh nhật còn gì....hôm qua đợi bố em ra đấy làm ván AU, thấy có cái chị giống giống cái chị đấy lắm......
- Sao biết @@ ......Tự nhiên tôi thấy hoang mang như bị bắt thóp gì đó.....
- Trời...chị Chi kể...đợt ấy ở nhà đồn ầm anh đang tán chị ấy cơ mà....trả qua đợt đấy anh đang yêu cái Linh lên em không kể với anh thôi......
Tôi khẽ lắc cái đầu, thật đáng sợ cái thị trấn nhỏ, dù bạn làm điều gì ở đâu với ai, chì cần qua 1 ngày tất cả mọi thứ đã được chia sẻ đến hết các ngóc ngách .
Tôi với con em chưa vội về nhà, vì hôm nay cũng là buổi học cuối cùng để nghỉ tết lại còn là cuối tuần, tiện trên thành phố tôi dẫn nó đi sắm ít quần áo. Nó phấn khởi lắm, cho tôi lượn 1 vòng, tất cả các shop thời trang mà nó yêu thích nó đều đưa tôi vào điểm danh đủ.
Thời tiết cuối đông miên núi thất dễ chịu, sáng còn chút se se lạnh mà tới trưa lại nắng ấm dần.. Về đến nhà cũng đã gần 12h, tôi tạt qua chỗ kho xem tình hình buổi bốc thăm, thông thường gần đến cuối các năm, là gia đình cũng như bên phía các công ty cung cấp, ngô giông thức ăn chăn nuôi lại tài trợ cho bà con dân bản bốc thăm trúng thưởng, năm nào cũng tivi, xe máy, nồi cơm điện.v.v.. cho bà con phấn khởi.
Về đến nơi thì cũng đã tan hội, mẹ tôi cùng mấy cô chú người làm đang thu dọn qua 1 chút, rồi dẫn mấy cô chú, anh chị trong đoàn ra nhà hàng ăn cơm coi như tổng kết. Năm nay giá ngô lên cao, bà con cũng được nhiều, nên ông già tôi vui lắm, trong mấy kho vẫn còn ôm hơn trăm tấn đợi qua tết lên thêm vài giá là xuất.
Sau bữa cơm ngoài quán, thu xếp dặn dò nhân viên dọn lại sạch sẽ các kho để ngày mai thắp hương, gia đình tôi lại về nhà trong, nằm ườn trên ghế sofa ngoài phòng khách tôi bắt đầu mò mẫm trang cá nhân của Thảo.
Nhưng tấm hình với nhiều dòng trạng thái được đăng tải tôi lướt qua nhưng không bỏ sót 1 cái nào, đặc biệt hơn cả tấm ảnh ôm con gấu bông với nhưng lời cảm ơn sinh nhật hôm hè làm tôi dừng lại ngắm nghía khá lâu, chắc hẳn vì em đang ôm món quà tôi tặng...chắc hẳn vì sự xinh đẹp và nụ cười 2 núm đồng tiền của em.
“ Anh về chưa, đang làm gì đấy “
Tin nhắn đến từ Thương, một trong số các cô gái gần đầy tôi hay nhắn tin, em cũng ở cùng thị trấn với tôi, thực ra với tất cả các cô gái đang liên lạc, tôi đều cố gắng dừng lại ở mức bạn bè, tôi chỉ muốn có người nói chuyện, ngoài ra chẳng muốn tiến xa hơn vì vết thương trong lòng vẫn chưa lành lặn.
- Anh vừa trên thị trấn về, mệt quá.
- Thế anh nghỉ đi, tối đi uống nước với bọn em không.
- Ở đâu, để anh xem tối thằng Hùng nó về chưa đã.
- Trên thành phố ^^ , đi nhá.
Rẹp lại với mấy tin nhắn tạm đồng ý với em, rồi chuyển sang câu chuyện mệt muốn nghỉ ngơi, tôi cất chiếc điện thoại lại vào túi quần lên phòng làm giấc, vì sáng dậy khá sớm đêm qua lại về muôn lên tôi khá là buồn ngủ. Tôi làm một giấc tới tận gần 4h chiều, chỉ sau tiếng chị gái được mẹ tôi thuê về dọn nhà, gõ cửa hỏi có dọn phòng tôi không tôi mới tỉnh giấc.
Con em gái thì sang nhà bạn, bố tôi thì đi thu ít tiền khách hẵn còn nợ hẹn cuối năm thanh toán, nhà còn mỗi mẹ tôi đang lau dọn lại khu phòng thờ. Thấy hơi buồn chân buồn tay, tôi lại dắt chiếc dream quen thuộc, tính phóng ra gần thị trấn cắt cái tóc với ghé qua chỗ mấy thằng bạn chơi, lang thang trên đương đi qua trạm xe bus bắt gặp 1 con bé khá xinh đang ngồi đợi ở điểm, nó nhìn lướt qua tôi 1 cái rồi..... Ơ.... lên 1 tiếng....
Chậm dừng cái xe tôi ngoái đầu lại cố nhớ ra là ai....thì ra là bé Huyền... con bé ngày xưa thích tán tôi, nhưng ngày đó nó nghịch quá 1 năm chuyển 2 trường vì tội đánh nhau, với ngày đó nó còn nhỏ nhỏ lên tôi chỉ coi nó như đứa em gái của mình.
Tồi vòng xe lại bấm mấy hồi còi nhìn nó cười.
- Đi đâu mà ngồi đây.
- Em xuống nhà bạn chơi, đang đợi xe bus về, mà anh đi đâu đấy, về lúc nào.
- Vừa về tối qua, thế lên xe anh đưa về.
Tôi nhìn nó khẽ cười, lâu không gặp con bé từ cái ngày nó tỏ tình, tôi im lặng bơ nó mà nay nó khác nhiều quá, xinh hơn, da trắng dáng đẹp hơn, đặc biệt vấn đó nụ cười duyên với chiếc răng khểnh
Không chút do dự hay ngại ngần, nó nhảy tót lên xe, tay bám chặt lấy eo tôi, tay đập vai vỗ vỗ
- Tốt...tốt.. May quá đợi từ lẫy tới giờ hình như xe bus nó bỏ chuyến.
Thấy nó ôm eo mình, tôi cũng chẳng ngại gì, cứ thế phóng đi trong cái se se lạnh mùa đông...
- Anh về đến bao giờ xuống trường.
- Chắc qua rằm.
- Thế cũng được mấy tuần nhỉ, anh thấy em dạo này xinh không..........Nó hỏi rồi cố thò cái đầu lên phía trước.
- Ngồi yên nào, xinh.....
- Xinh ? ..... mỗi thế thôi á.
- Ờ thì........ lớn hơn rồi.
Câu hỏi của nó làm tôi như điếng người có sét đánh bên tai, tôi yên lặng chỉ cười cho qua, vì thực ra lúc đấy tôi cũng không hình dung được câu hỏi đó là đùa hay thật, chỉ sợ nếu tôi vô tình đồng ý, đùa lại nó, nó lại tưởng là thật thì lại rách việc. Nó lại bồi thêm 1 câu làm tôi khá suy nghĩ
- Thế lớn hơn rồi, thì có được làm người yêu anh không.
- Lần này anh mà bơ em như lần trước, thì cả đời này đừng hòng liên lạc với em.
Tôi lại cười, như có chút gì đó............... thực ra nó cũng rất xinh ngoại hình được, mỗi tội tôi cảm thấy nó thích hơp làm 1 người em gái hơn là làm người yêu.
Chiếc xe dừng lại cách nhà nó mấy nhà, nó từ từ bỏ bàn tay ra khỏi túi áo khoác tôi như có chút tiếc nuối.
- Hết tiền.. Tôi dừng xe quay cái đầu lại nhìn nó nói
- Sao không tiến lên chỗ cửa, không ra chào bố mẹ vợ à........rồi từ từ xuống xe, cái môi nó bĩu lên, nhìn rất đáng yêu.
- Không, chào xong không biết còn mạng để về không.
- Anh vẫn dùng số cũ à
- Đổi số rồi, 0977..... số mới.
- Oke....về ngoan tí em nhắn tin....
Nhìn nó vẫy vẫy cái tay rồi chạy tót vào trong nhà, quá nhanh cũng 3 năm rồi, nó cũng lớn hơn rồi...............................
(còn tiếp)
Chắc nó đéo học Nông Lâm đâutml được của nó đấy. cứ đang đến đoạn hay thì nó ngắt. Rất biết cách câu kéo khán giả. Khen mày!
Chắc nó đéo học Nông Lâm đâutml được của nó đấy. cứ đang đến đoạn hay thì nó ngắt. Rất biết cách câu kéo khán giả. Khen mày!
Hay vccxin lỗi chúng mày, đợt này tổng kết 6 tháng đầu năm nhiều việc quá, kèm theo quả thay đổi thời tiết ốm mệt éo buồn cả tâm sự, nay cập nhật tiếp, cảm ơn chúng mày đã đợi hóng, viết thêm 1 chút để chúng mời đỡ hóng tối nay tao lại sản xuất thêm.
.......................................................................
cộc cộc cộc...
tiếng thước gõ trên mặt bàn làm cả lớp im lặng trở lại
Chào các em!
Cô là Hoa giáo viên dạy toán của lớp mình, sau đây cô phổ biến lịch học của lớp, các em ghi lại để sắp xếp mang đủ sách của các môn...bla...bla...
sau khi phổ biến lịch học cho lớp chúng tôi được nghỉ 1 ngày để chuẩn bị vào công cuộc ôn luyện căng thẳng.
Ê Phong ...
ra ngoài quán làm cốc nước với mấy anh em không.
tiếng thằng phương gọi với ngoài cổng.
gật gật cái đầu, rồi mấy thằng lôi nhau ra ngoài đối diện lớp học làm vài cốc nước, nói chuyện giao lưu với nhau cho thêm hiểu về người bạn mới.
KP: Phong mày ở trọ chỗ nào thế .
T:tao ở khu đê nông lâm cũng gần chỗ này.
KP: Hay mày chuyển sang chỗ bọn tao cho vui, nhiều con xinh ở cùng lắm hehe
T: thôi chỗ kia ông bà già tao gửi gắm lên không chuyển đi được.
............................
này này nhìn con kia kìa.....
đang tán chuyện với thằng Phương ,thì thằng bạn nó đi cùng vỗ vô cái đùi nó rồi chỉ hướng tay về phía cổng lớp.
Thấy con bé tóc vàng ngắn ngắn kia không sao tao nhìn quen thế nhở Phương....
KPhuong: ui con Trang Anh trước học cấp 2 cùng lớp tao lạ gì, mày đừng láo nháo, thằng anh nó ghê lắm đấy.
nhưng nhìn ngon nhở lẫy nó ngồi trên tao thấy mỗi cái đầu, giờ mới thấy mặt..
thấy hai thắng hướng mắt về phía cổng lớp, tôi cũng quay lại nhìn theo.....Trang Anh ...ra tên con bé cộc đầu là Trang Anh.... nay không có những ánh đèn chớp màu sắc, không còn sự bối rối khi con bé thình thoảng hướng về mình, tôi mới nhìn thật kỹ, con bé cũng thật đẹp, dáng người cao thân hình cân đối, làn da trắng thêm mái tóc vàng làm nó càng sáng hơn trong ánh nắng.......thật đẹp...chắc hẳn đây là hình ảnh tôi mãi không quên trong cuộc đời, khoảnh khắc ấy cái nắng làm Trang Anh trở lên lung linh giữa mấy đứa con gái xung quanh.
Phong mày lau nước dãi đi.....
nở 1 nụ cười bất thiện về phía tôi, trong giây phút tôi ngẩn ngơ nhắm nhìn Trang Anh, câu nói của Khánh Phương làm tôi tỉnh lại.
mấy đứa bạn nó cũng xinh phết nhỉ....mày quen thì hôm nào lên lớp giới thiệu cho mấy anh em đi......
K.Phương: Mấy con bạn nó tao cũng quen, mai lên lớp rủ chúng nó đi uống nước được mà.
Bla..bla..sau vài câu truyện về mấy đứa con gái rồi ba chúng tôi lại quay lại với các chủ đề cuộc sống..........thình thoảng tôi vẫn quay qua liếc trộm về phía cổng lớp.
được một lúc mấy thanh niên choai choai từ đâu cũng phóng về phía cổng lớp học, con bé cùng mấy đứa bạn leo lên xe, một số thằng trong đó tôi nhận ra vì tối qua gặp ở quán hát.
nói chuyện thêm một lúc...
T: thôi tao về trước đây, còn đi chợ mua ít thức ăn đã, mai đi học lúc nào thì nháy máy tao phát nhé.
dạo quanh 1 vòng chợ sinh viên, ở đây cái gì cũng có, mà giá rẻ đến giật mình, được cái chỗ lò luyện, chợ, trường đại học và phòng trọ của tôi không xa nhau là mấy, lên tôi quyết định có thi đậu thì cũng ở luôn chỗ trọ đó cho tiện.
tắt máy dắt xe đi dọc hành lang dài của dãy trọ...
Mới xuống à em, thấy u bảo có trai đẹp mới xuống, làm bọn chị chờ mày về mãi kaka...
Tiếng một chị gái trong nhóm đang túm tụm quanh 1 đứa bé ngó lên nói.
tôi hơi ngại gật gật cái đầu như chào mọi người.
T: vâng em mới xuống hôm qua, mà cũng đi chơi với anh B về muộn lên tối qua cũng không gặp các chị...
Anh ơi đừng gọi bọn em là chị, bọn em cũng bằng tuổi anh thôi..
Anh gọi thế sao em bọn em có người yêu được.........
rồi cười nắc nẻ với nhau
chị gái lúc đầu : thôi mấy đừa trêu nó nữa không nó sợ bỏ mẹ xóm đi bjo.
..............................
T : em về cất đồ đã, tí nữa em ra làm quen 1 vòng với xóm nhé .
tôi cũng hơi ngại vì lần đầu thấy con gái bạo dạn đến vậy, vừa nói vừa cười trừ rồi dắt cái xe về phía phòng.
Ném cái cặp sách lên giường, rửa qua cái mặt rồi thay bộ quần áo cộc, trời mùa hè ở đây thật oi nóng, thay đổi không khí làm người tôi thấy mệt oải, nhặt xong ít rau, và cắm nồi cơm, tôi cũng ra ngoài phía ngoài hành lang làm quen với mọi người...
nói chuyện một lúc tôi cũng nắm được tình hình, ở đây có 15 phòng trọ bên cạnh là nhà của bác chủ, có 3 phòng lớn ở đầu thì có 2 gia đình anh chị thuê, còn các phòng còn lại của sinh viên và học sinh trọ, kế phong anh B là chị Uyên bà chị lúc đầu hỏi tôi, chị sinh năm 91 đang học nông lâm, canh phòng chị là chị em nhà Linh và Thảo, cô chị Linh đang học năm 2 nghệ thuật việt bắc còn cô em Thảo năm nay lớp 12 nghỉ hè xuống chơi với chị, kế phòng tôi là Mai Trang cũng xuống ôn thi như tôi nhưng khác trường, cạnh phòng Mai Trang là phòng chị Linh bà này hay đi sớm về muộn sống theo kiểu lập di về phòng là đóng cửa im lìm không giao lưu với ai, còn một số người ở phòng khác nữa........sơ qua 1 chút như vậy tôi cũng nắm được kha khá, cả xóm trọ ngoài tôi, anh B và 2 người đàn ông có gia đình thì còn lại cả xóm trọ toàn là con gái, mà không biết có phải tôi may mắn hay không, hay phụ nữ ở vùng khác mà nhìn ai trong xóm cũng có vẻ ưa nhìn thậm chí một số trong đó là xinh. rất xinh... hơn mấy đứa con gái ở quê tôi rất nhiều.
cơm nước xong buổi trưa, tôi cũng ngả lưng xuống giường...tiếng quạt máy kêu... zo..zo..đưa tay lên chán tôi suy nghĩ vẩn vỡ....không biết mấy đứa bạn thân của mình giờ chúng nó đang làm gì....rồi nghĩ tới hành trang mới trong cuộc đời nếu thi đỗ....dần dần làm tôi chìm trong giấc ngủ....
đến chiều ông B cũng về, thay quần áo rồi như đã hẹn cùng ông ra phong tập, nhờ những tháng ngày ông B như nhà huấn luyện thể dục cơ thể của tôi mấy năm sau đó cũng đã cải thiện đáng kể, từ thân hình hơi ốm chuyển sang cơ bắp cùng chiều cao cải thiện hơn rất nhiều.
ngày thứ hai nơi đất khách trôi qua nhẹ nhàng như thế..........
Thành phố bé thế thôi
Mà tìm hoài chẳng được
Tìm hoài sao chẳng thấy nhau giữa chốn đông người
Thành phố bé đến thế thôi
Mà tìm hoài không thấy
Chút ấm áp, chút yêu thương riêng mình
..................
Reng......reng......reng..........tiếng chuông điện thoai vang lên
K.Phương: Lô....... đi học chưa mày..
T:đây tao chuẩn bị đi đây, lấy cho tao 1 chỗ..5p có mặt.....
phóng con xe thật nhanh trên đoạn đường đê, cơn đau cơ thể sau buổi tập chiều qua làm
tôi mỏi nhừ người cố nằm thêm tí thì thằng phương gọi điện mới nhớ ra đã gần 7h30..
Á cu em, cũng học ở đây à..
tiếng ông Linh ông anh bé cộc đầu hôm gặp quán hát đằng sau bấm còi gọi hỏi..
T: Anh à, vâng em học ở đây.
con bé ngồi sau cũng nghiêng cái đầu ra nhìn rồi xuống xe.
A.Linh: thế tiện luôn, tí học xong đèo Trang Anh về hộ anh, tí bọn anh với anh B nhà mày rủ nhau đi hang Phượng Hoàng chơi tối mới về, đang không biết nhờ ai kaka
con bé thấy ông anh trai nói vậy nhìn về phía tôi, rồi đi thẳng vào lớp.
tôi đang định thần không biết nói gì rồi ông anh cũng trốt thêm câu...Thế nhá cười tươi.. rồi quay xe phong đi luôn.
....tôi ngơ ngác 1 lúc rồi cũng cất xe vào lớp.
Khanh Phương: Này mày biết ông Linh à, sao bảo ở Hòa Bình lên quan hệ rộng thế.
chắc lúc đứng cùng ông Linh ngoài cổng nó nhín thấy lên tò mò hỏi.
T: ờ quen qua loa, chơi vơi ông anh tao dưới này.
K.Phương: Anh mày á, tên gì.
thằng Phương người cũng ở đây nên tỏ ra khá quen biết nhiều người nhất là nhưng người chơi cùng hội ông Linh.
T: chắc mày không biết đâu, anh tao dân văn phòng cũng tỉnh lẻ về đây thôi.
thằng phương cùng không gặng hỏi thêm nữa, vì cũng mới quen anh B được hai ngày tôi cũng ngại không tiện nhắc tên, nghĩ nhắc ra với mấy thằng này nó lại bảo là phông bạt.
tiết học lại trôi qua kèm theo cơn buồn ngủ buổi sáng....., thình thoảng mấy đứa con gái ngồi cạnh Trang Anh lại quay xuống nhìn tôi, nhất là lúc nghỉ giải lao một số đứa quen thằng Phương có xuống ngồi nói chuyện với nó rồi cũng quay sang hỏi tên làm quen với tôi....thời gian trôi qua cũng thật nhanh cũng tới lúc tan học, nhanh chắc hẳn do cơn buồn ngủ buổi sáng làm tôi gục xuống bàn đánh bù giấc ngủ còn dang dở.
này ra quan không..thằng phương đang tháo cái xích ra khỏi bánh xe ngó lên hỏi.
T: thôi nay tao về qua đi tập thể hình người nhũn quá về làm giấc tiếp.
rồi 2 thằng dắt xe ra cổng, tôi ngồi lên xe vừa đề máy định phóng về thì đằng sau có tiếng
Này...quên gì à......
thằng Phương tròn mắt ngó ra đằng sau rồi lại quay sang nhìn tôi
phía sau Trang Anh 1 tay để quyển vở trên đầu che nắng, 1 tay cầm quyển còn lại quạt quat, cặp lông mày cau lại nhìn về phía tôi, bên cạnh là 2 đứa bạn, cùng với 1 thằng nhìn có vẻ cũng công tử học cùng lớp ngồi trên con air blade cũng ngạc nhiên nhìn về phía tôi.
T: Ơ về cùng thật à...
TA : Trả nhẽ đi bộ...
thằng khánh phương ngơ ngác nhìn tôi 1 lúc rồi nờ cười tà ác nháy nháy cặp lông mày
Khanh Phương: à chờ người đẹp về thảo nào bảo đi uống nước thì lại không, thôi tao về trước đây....
Trang Anh : thôi đi nhanh lên nắng quá, rồi vọt lên yên sau .
tôi cũng không nói gì thêm, nổ máy rồi cũng phóng đi mà không biết đằng sau 1 ánh mắt khó chịu đang dõi theo mình.
T: nhà ở đâu chỉ đường đi, ngta mới xuống không biết đường.
Trang Anh : cứ đi thẳng đi chỗ nào rẽ khắc bảo....
không khí lại trở lên im lặng, chỉ còn tiếng phố xa còi xe,inh ỏi ....đúng là cuộc đời...vừa mới hôm trước còn mất thiện cảm về nhau sau cú cộc đầu ..2 con người xa lạ nay lại cùng nhau trên chiếc xe máy bon bon trên đường....
Mà tên Phong à, nhà đâu thế...
tiếng con bé cất lên phá vỡ bầu không khí im lặng
T: sao biết, nhà ở Hòa Bình.
Trang Anh : con Ánh đi hóng hớt về bảo thế thì biết thôi
T: ohm....
Trang Anh: mà đây vẫn còn tím trán đấy nhé.
T: khiếp gì mà thù dai thế, hôm đấy xl rồi còn gì..hehe
.......................................
không khí cũng trở lên đỡ gượng gạo hơn trên đoạn đường về, nói thêm vài câu thì cả 2 đều dần có thiện cảm lại về đối phương.
Dừng ở đây được rồi, ngta đi bộ vào...........dừng lại tại một đầu đường Trang Anh xuống xe, tay dúi tôi chiếc mũ bảo hiểm.
T: Ơ không cầm về đi đưa người ta làm gì.....
Trang Anh : đưa điện thoại đây, không đọc số đi....
T: Làm gì........
Trang Anh : hỏi nhiều thế nhỉ, bảo đọc thì đọc đi.....
T: 0977xxxxxx
Trang Anh : rồi đấy, lưu vào....mai ngta nhờ tí, sáng qua cho người ta đi cùng.
Tôi ngơ ngác nhìn sang phía Trang Anh...
T: có cùng đường đâu, sao ko bảo anh Linh đưa đi........
Trang Anh: thì có việc người ta mới nhờ....thế nhá...rồi quay tót người đi nhanh về phía con đường.
.................................................................
Còn Tiếp
Hấp dẫn thậtNay ra sớm hơn dự định, các anh em đọc thì bấm cho cái like để lại 1 2 câu bình luận, để mình biết truyện còn có được ủng hộ đón đọc không nhé, cảm ơn các anh em ML ...
.................................................................
Cốc sữa ông thọ nóng, 2 chiếc bánh mỳ trứng, bữa sáng lành mạnh cho một gymer ngày thứ 2, chế độ ăn được đưa ra bởi huấn luận viên thể hình B.
Thấy hôm qua thằng Linh bảo đèo em gái nó về hả...
Anh B đứng trước cái gương treo ngoài cửa phòng, 2 tay dơ lên gồng gồng cho các múi cơ bắp nổi lên như lực sĩ, vừa uốn éo ông vừa hỏi....
T: Nó học cùng lớp với em, sáng qua thế éo nào gặp 2 anh em ngoài cửa lớp, thế là ông giao nó cho em luôn..........
AnhB: Hôm qua đi hang Phượng Hoàng chơi vui vãi, lúc nào mày nghỉ anh tổ chức cho mày đi thăm quan cho biết, cứ cắm đầu học đần người đấy em à...
T: Mà ..anh thân với anh em nhà nó lắm hả...
AnhB: Trước anh mới xuống anh làm cho nhà nó, sau tách ra làm riêng, Mà con Trang Anh nhìn thế thôi, nó học giỏi lắm đấy...
tôi khá ngạc nhiên một đứa con gái xinh lúc lên đồ đi chơi nhìn có vẻ tay chơi thứ thiệt, thì học hành cái lỗi gì...
anh B lại nói tiếp..
AnhB: kể cũng tội...bố mẹ nó đợt làm bóng bị bắt, bố thì đi án..mẹ chạy chọt xong lẩn vào nam làm việc...nhà giờ có mỗi 2 đứa..
T: Chắc nhà có điều kiện anh nhỉ...nhìn 2 anh em chất chơi thế cơ mà..
AnhB: Nhà cũng gọi là có...nhưng đợt bố nó đi án thằng Linh ở nhà nó phá nhiều quá.. giờ éo biết thế nào...Thôi anh mày đi ra quầy đã...
sau bữa sáng dinh dưỡng tôi thay vội bộ quần áo để chuẩn bị lên lớp.
..reng...reng..Reng.
Mấy giờ rồi.....không qua đón đi định để đi bộ à.
tiếng con bé gắt gỏng trong điện thoại.......
T: làm gì thì cũng phải từ từ, 10p nữa có mặt thế nhé...
cúp vội điện thoại không để con bé nói gì thêm, tôi vơ lấy lọ sáp vừa huýt sáo vừa vuốt vuốt lại mái tóc của mình.....
Thời tiết mùa hè lúc dễ chịu nhất là tối muộn và sáng sớm, phóng con xe trên con đường mới được cập nhật, nhìn ngắm dòng người qua lại, chợ Đồng Quang tấp nập các bà các mẹ đi chợ sớm....tôi cũng hòa mình vào dòng người hối hả trên đường..
xa xa dáng con bé trong bộ áo thun với chiếc quần sooc ngắn đang đứng đợi đầu đường.
nở một nụ cười tươi về phía con bé bấm 2 hồi còi bíp bíp ra hiệu..
Người ta nhắn đến đón từ 7h rồi mà bjo là mấy giờ...
T: có 20p chứ mấy, sáng đi tập không cầm dt....
Trang Anh: Tập cái gì....
T: Thể hình..không thấy cơ bắp cuồn cuộn đây à..
Trang Anh: xí 2 cái que cũng bầy đặt..
tay vơ cái mũ bảo hiểm cái môi bĩu cong lên nhìn về phía tôi.
T: giãn cái cơ mặt ra...sáng ngày ra không lên thái độ...
úi ra.......cái véo đau nhói từ eo khiến tôi giật nảy người
Trang Anh: mai đến đúng giờ vào...đừng để phải nhắc.
T: Cái gì.....tưởng hôm nay thôi chứ.. không bảo ông Linh dậy mà đưa đi.
Trang Anh: bảo thì làm đi đừng hỏi nhiều..
Không biết từ bao giờ mà tôi lại nghe theo sự sai khiến vô lý của một đứa con gái, mà tính ra tôi và con bé còn chưa quen nhau tới 3 ngày...nhưng trong suy nghĩ tôi lại thấy vui, sáng ra chở 1 con bé cũng được coi là xinh nhất nhì lớp học thêm đi học, hẳn là điều đáng để mấy thằng con trai trong lớp nhìn mà ghen tị .
Lớp học sáng đã đến khá đông, mấy thằng con trai thấy chúng tôi đến cũng ló hết cái đầu qua cửa sổ nhìn theo...con bé từ lúc đến cổng cứ lẽo đeo theo tôi tới tận nhà để xe...
đi nhanh cái chân lên.....
nó vẫy vẫy cái tay như gọi thú cưng ra hiệu, đến cửa lớp nó lôi cánh tay tôi kéo đến dãy bàn nó hay ngồi rồi bắt tôi ngồi xuống, trong ánh mắt ngạc nhiên của đám bạn con bé, cùng cái ôm đâu của thằng Phường đằng sau, bao ánh mắt nhìn làm tôi như cảm thấy hôm nay mình là điểm nhấn của lớp học.
“Cái đéo gì thế” tin nhắn thằng phương chuyển đến tức thì.
“Éo biết ...@@” rep tin nhắn nó xong tôi quay lại nhìn ngắm người bạn đang lắc đầu trố mắt đăng sau.
ghê nha...qua anh đón chị...nay chị ngồi với anh...tình yêu tình báo à......con Ánh bạn thân Trang Anh nghiêng cái đầu tay chống cằm vừa nói vừa cười đảo cái mắt nhìn về phía tôi và con bé.
con bé không nói gì quay sang véo yêu con Ánh mấy cái...được đà con Ánh càng nói thêm.....
-Thế tối qua 2 anh chị có đi đâu không mà sáng này uể oải thế ..
T: này này này...tiện đường về cùng thôi...yêu đương gì...
con bé thấy vậy quay người sang lườm tôi một cái như ra hiệu im lặng.
...
từ ngoài cửa bóng dáng thằng air blade sáng qua đứng cạnh con bé xuất hiện, nó đứng nhìn về phía tôi và Trang Anh 1 lúc rồi lẳng lặng lướt qua dãy bàn của tôi kèm theo một vẻ mặt cau có, tiến về phía chỗ nó hay ngồi, ném cái cặp một cái phịch xuống bàn, mấy thằng con trai bên cạnh nó bắt đầu chụm đầu về phía nó bàn tán...
Một cảm giác bất an trong đầu xuất hiện, dường như tôi cũng hiểu ra vấn đề, chắc thằng bé đang theo đuổi Trang Anh...tôi cũng trả thèm quan tâm, đưa sách vở ra khỏi cắp, tạo một chồng sách cao rồi nghiêng cái đầu xuống làm thêm một giấc ngủ chào buổi sáng...
Tiết học đầu tiên trong ngày cứ thế trôi...giờ nghì giải lao tôi trèo qua dãy bàn xuống chỗ Hội thằng Phương đang ngồi hóng hớt...con bé thấy tôi di chuyển nó túm cái cặp sách lại...rồi nhìn về phía tôi. tôi hất hất cái cằm về phía thằng Phương.. con bé một tay túm cái cặp một tay ra hiệu chỉ ngón tay về hướng thằng Phương ý bảo tôi cút xuống nhưng tí đến giờ học thì lại về đây.......
ngáo ngán tôi lắc đầu đi xuống cuối lớp học, thằng Phương lấy tay xoa xoa cái đầu tôi
“ Giỏi lắm con trai của bố” ..tôi gạt tay nó xuống, mồm không ngưng giải thích đủ kiểu, nó cười cười một lúc rồi cũng ko hỏi gì thêm, đang cười cười nói nói với đám bạn, thằng Phương đập đập tay vào vai tôi rồi dúi chiếc điện thoại của nó vào tay tôi..
“ mày bảo thằng bạn mày, tí ra ngoài gặp tao có việc”
dòng tin nhắn từ thằng air blade gửi đến thằng Phương.
k.Phương: Cái thằng đầu buồi này chắc định thịt mày đấy, tí xem nó gọi đội nào có gì tao ra cùng.
T: Thằng này người yêu Trang Anh à ?
K.Phương: đâu nào yêu được ngày nào, thích con Trang Anh lâu rồi, tán mãi đéo đổ, chắc sáng biết đi cùng mày xong ngồi cùng nên ghen, vãi lz thật thanh niên.
Thật không đâu với đâu tự nhiên bị kéo vào câu truyện tình éo le của 1 boy si tình. Thằng Phương sau khi xem tin nhắn cứ đưa mắt nhìn ra ngoài phía cổng lớp xem thằng air blade ở đâu, xem có đầu gấu đầu mèo nào quen biết lảng vảng quanh đó không, thình thoảng lại quay lại nói với tôi..
không sao đâu....mấy thằng nó chơi cùng tao quen.....đông quá thì mày cứ ở yên trong lớp tao ra nói chuyện
tôi chép miệng thở dài ........rút điện thoại nhắn cho anh B cái tin “ Anh à, có thằng nó hẹn em tan học gặp chắc định chơi em, tầm 10h anh qua chỗ học cứu em phát”
“đi học 3 ngày đã định lấy mic của lớp rồi à, lát anh qua”
tin nhắn của anh B phần nào làm tôi bớt căng thẳng, dù gì cũng nơi đất lạ có anh em quen biết cũng bớt phần nào, cùng lắm bật tường chạy mai ở ngoài trường săn trả thù sau.....kể ra tôi cũng chẳng phải hiền lành dễ bắt nạt, tôi được ông già giáo dục từ nhỏ, nếu mình sai với người ta thì thôi, chứ nếu người ta sai với mình thì cứ thế mà đánh lại không phải nhịn, thân hình tôi tuy hơi ốm nhưng được cái liều và nì lại thêm được mấy ông cậu trong nhà vào tù ra trại, từ nhỏ quanh quê tôi trả ngán ai bjo, nên nhiều lần sau đó khi tôi lớn hơn ông già thi thoảng lại lên đồn công an xã đón tôi về sau nhưng cuộc ẩu đả. nhưng đây là nơi đất khách dù gì mình cũng trong thế yếu, tôi ném cho thằng bạn thằng Phương cái chìa khóa xe máy định bụng như kế hoạch, không được thì chạy...
tôi quay lại chỗ Trang Anh, thấy tôi chép miệng thở dài, con bé thi thoảng lại quay sang gặng hỏi.
Rồi sao, không muốn ngồi đầy à mà thở với hít....
tôi quay sang nhìn nó rồi không nói gì, gục đầu xuống chồng sách..
Reng...reng...reng...
tiếng chuông kết thúc buổi học làm tôi tỉnh giấc...Trang Anh đập đập cái bàn tay nhỏ nhắn lên vai tôi mồm liếng thoắng
Dậy...dậy....về nhanh không nắng....
vươn cái vai uể oai, tôi thu chồng sách lại....mắt hướng ra phía cổng lớp dường như chẳng có gì thay đổi, chỉ thấy thằng air blade đi nhanh ra ngoài phía cửa rồi xoay người lại nhìn tôi nó cười vẫy vẫy cái tay....
Trang Anh thấy thằng kia ra hiệu với tôi, nó quay người sang nhìn tôi hỏi..
Thằng Nam nó vẫy cái gì đấy....
Tôi chép cái miệng, tay kéo cái khóa cặp lại, quay sang lắc đầu.
Nó hẹn ra cổng gặp giao lưu....
Trang Anh sau khi tôi trả lời mặt đỏ phừng lên chiếc mỏ xinh nhỏ bắt đầu thốt lên các từ tục tĩu “ mọe thằng này...lại thích gây sự đấy...để gọi ông Linh” rồi một tay bấm điện thoại áp lên tai, người lao nhanh ra phía ngoài cửa.
tôi vội kéo cánh tay con bé lại...” Việc đàn ông..gặp giao lưu kết bạn..việc gì cứ phải sốt” rồi nở nụ cười với con bé, con bé trước đó biết tôi em ông B nhưng chuyện này át hẳn nguyên nhân từ nó gây ra, lên miệng nó gắt lên vào điện thoại “ Anh đang ở đâu, đến đón em đi sắp bị đánh chết đây này” tôi cũng không cản được người đàn bà đang chở lên hung dữ...chỉ lắc cái đầu..
thằng phường từ ngoài cửa đứng đợi sẵn, thấy tôi chuẩn bị ra, nó chạy lại khoắc vai nói nhỏ vào tai...
Tao thấy nó gọi đội bên Đồng Hỷ sang tầm 5,6 thằng...mày ở trong này đi ko bật tường mà ra...mấy thằng ôn này liều lắm....
Ghê nhờ...từ lúc nào sao không bảo........tiếng Trang Anh hằn học quay sang nói
rồi nó đi thẳng ra ngoài cồng..
tôi với thằng Phương nhìn nhau rồi cùng theo sau..
Mày làm gì đấy Nam, mày bị rảnh à....
một tay nó bấm điện thoại, mặt cau có đưa ánh mắt sắc lẹm về hướng thằng Nam đang đứng cùng 1 hội choai choai....
Không phải việc của mày, đi về đê....
thằng air blade quay sang nói với con nhỏ rồi đưa mắt nhìn lại phía tôi.
Thằng kia, dm mày ra đây ,tao nói chuyện...một thằng trong đám đó vẫy vẫy cái tay về phía tôi...
T: Chuyện gì nói mẹ nhanh lên, việc gì đi đâu...
Á thằng ôn này bật à, rồi cứ thế 1 thằng đang ngồi trên yên xe lao nhanh về phía tôi....
tay nó dơ lên định túm cái cổ áo, thì chiếc bút bi của đã rạch một đường dài trên cánh tay của nó, nó kêu lên một tiếng rồi hét “ Dm chúng mày chơi nó....” bon kia từ xa thấy thằng bạn đang ôm cánh tay..cũng lao nhanh lại về phía tôi, tôi cầm cặp sách ném nhanh về phía đám đó rồi 360 kế chuồn là thượng sách, tôi xoay người chạy thật nhanh về phía đầu ngõ....
thấy có biến lên cả đầu ngõ kín lại người xem... tôi có lách qua hàng người vây quanh để chạy..
thì một cánh tay túm cô áo tôi kéo lại...
Không phải chạy...
lăm lăm con phớ trong tay...ông anh trai Tóc vàng hoe hôm bữa quay sang nhìn tôi cười....
Thoát rồi
ông anh tóc vàng hoe được anh B điều ra cùng với mấy anh em nữa đón tôi, ông ngồi quán nước đầu ngõ đợi sẵn từ bao giờ, lúc ông tới bọn kia cũng tới, ông nhìn sơ qua không thấy bọn nó mang đồ gì trong người nên ông tính xem, tí nữa nếu không thấy ai thì tôi làm thế nào rồi mới ra mặt.....
tha tay ra khỏi cổ áo tôi, ông anh lăm lăm con phớ trong tay tiến phía mấy thằng đang đuổi theo, bọn nó thấy vậy đứng hết lại...mấy thằng đi theo hội thằng air blade đang đứng cùng tản hết ra miệng thì bắt đầu lắp bắp vừa nói vừa lui hết lại...” em không biết gì nhé anh Dũng...”
ông tiến lại gần thằng vừa bị tôi rạch tay tát cho 1 cái...... bộp......rồi miệng lại thốt lên những từ tục tĩu “ DM gây sự với nó phải không”.....”DKMM định lấy số ở đây à” .......”Dm gấu nhở”.... sau nhưng câu Dm là lại một tiếng.....Bốp..... vang lên....
thằng bé tay ôm đầu vừa lùi vừa quay đi 2 má đá đỏ ửng nó ném một ánh mắt cay đắng về phía thằng Nam đang đứng chết lặng trong ngõ......
Thằng Nam nhìn thấy con phớ dài trong tay cùng với ông anh tóc vàng hoe, mặt đã tái mét từ bjo, động nhầm mẹ người rồi, nó biết tôi người nơi khác đến, nên tự tin gọi đám bạn, định đánh dằn mặt tôi một trận, nhưng không ngờ sau lưng tôi lại có ông anh khét tiếng khu vực...
anh trai tóc vàng hoe tác động vật lý thằng kia thêm vài cái rồi tiến lại về phía thằng Nam, thằng bé đứng im mặt cúi gằm xuống đất..
“ Mày đầu têu phải không”... rồi lại những câu tục tĩu quen thuộc vang lên ...bộp..bôp.. tiếng vả như trời giáng ù hết 2 tai thăng nhỏ...” Em tao mà mày cũng giám chơi”...được một lúc ông vẫy vẫy cái tay về phía tôi...” Mày thưởng nó mấy cái không” ..........tôi lắc đầu kéo tay ông lại.
“ Thôi anh nó cũng chưa sờ được em” ...ông Dung ngừng tay quay lại nhìn tôi cười cười.. được một lúc đám anh của thằng Nam từ đâu cũng phi tới bấm còi xe inh ỏi dẹp đường, thấy ông Dung đang đứng, mấy thằng chạy lại hỏi chuyện...
” Thằng này em anh B, về bảo mấy thằng em mày để im cho nó đi học, còn thích gây sự thì gặp anh B mà nói chuyện” ...đám anh nó vâng vâng dạ dạ...rồi quay ra bắt thằng Nam tiến lại phía tôi xin lỗi....
nó cúi gằm mặt xuống, mặt đỏ gay, miệng một lúc cũng chưa cậy ra được câu nào...thấy vậy tôi xua tay “ Cút mẹ mày đi ...” rồi quay lại phía bọn thằng Phương đang đứng lấy cái chìa khóa dắt con xe ra ngoài....Trang Anh lúc này cũng đứng kế bên....miệng vẫn không nhưng thốt ra nhưng lời tục tĩu sỉ và vào mặt thằng Nam...tôi thấy vậy lấy cái nón bảo hiểm úp luôn lên đầu nó, tiện tay cài cái quai mũ cho nó luôn, miêng lại xuy xuy “ Thôi....thôi...đi về...” .......con bé ngồi lên xe đầu vẫn còn ngoái lại chỉ tay “ Mày cứ đợi đấy chưa xong với tao đâu...” tiến xe lại về gần chỗ ông anh Tóc vàng tôi cười hỏi
T:Anh ra từ bjo thế.
a.Dũng: một lúc rồi, thôi ra luôn công viên làm cốc bia, anh B mày đang ở đấy với hội anh Linh.
tôi quay lại nhìn con bé nó cũng không nói gì, thấy vậy tôi cũng vâng vâng dạ dạ rồi đi theo sau ông anh..
Trên đoạn đường con bé không nói câu nào, tay vẫn bấm điện thoại, được một lúc hơi ngoái cái đầu lại.
Hóa ra là bắt người ta đón để làm việc này....
- nó yên lặng một lúc cất cái điện thoại rồi giọng nhẹ lại như áy láy..
Trang Anh: ai bảo..... nó cứ làm phiền nên không thích...
T: sao ko bảo anh Linh.
Trang Anh: anh nó chơi cùng với anh Linh, mà bảo ông rồi, ông bảo kệ không thích thì thôi, nên có làm gì nó đâu...
bờ đê công viên chỗ đường rộng, sau nay ghi lại nhiều kỷ niệm mỗi buổi chiều của tôi với nhưng người bạn mới, nơi hàng bia trải dài cả một con đê .
Vào đây...ra muộn thế...xong rồi hả...
anh B tay cầm điều thuốc cười cười nhìn về phía anh Dung đang đi tới, 2 đứa tôi theo sau lưng như 2 chiếc đuôi nhỏ....
Xong rồi mấy thằng Đồng Hỷ ấy mà anh..
anh B kéo cái ghế ngoắc ngoắc cái tay bảo tôi ngồi xuống, anh trai con bé thấy vậy cũng chỉ tay xuống chỗ bảo con bé ngồi luôn cạnh..
Trang Anh: bảo qua luôn mà ngồi ở đây..
miệng nó càu nhàu về phía anh trai.
ông Linh tay cầm cốc bia dơ lên chạm cái cạch với anh B rồi nhìn nó cười.
A.Linh: mày bảo gấp, t gọi luôn anh B gần đấy, thấy anh B bảo cho thằng Dũng ra rồi lên thôi..hehe lên ra đây uống với anh B luôn ..haha
nào em trai..cốc đâu..
rồi ông dơ dơ cốc bia về phía tôi.
tôi lấy vội cốc bia trước mặt dơ lên nhìn ông cười.
“Vâng em mời anh” chạm cái cạch rồi đưa lên miệng, làm một hơi hết sạch
“À được đấy nhỉ 100% nhé” rồi ông anh cũng đưa lên làm một hơi...
tôi thò cái tay ra định bắt tay, ông anh không hiểu ý nhìn tôi, tôi gãi gãi cái đầu
“ Quê em uống xong quen bắt tay anh ạ”
nói xong ông cũng đưa cái tay ra cười kaka...” oke kiến thức này mới ..”
rồi mấy anh em giao lưu thêm vài cốc nữa tán chuyện...
được một lúc con bé đẩy đẩy cái bát nhỏ bên trong có mấy quả trứng cút lộn đã bóc sẵn sang phía tôi..
“ ăn đi...uống khiếp thật....”
Tôi quay sang nhìn con bé nở một nụ cười, móe sự dịu dàng này đến từ bjo mà nay tối mới thấy được, khác hẳn với vài phút trước còn oang oảng cái mỏ chửi người ta...
................................
còn tiếp
Mày kể và làm tao nhớ tới mối tình đầu của t quá, cũng có thiên hướng tình dục nhé. Đúng là tình đầu luôn làm chúng ta bồi hồi … Thêm combo nhạc Tái sinh nữaUpdate phần cuối Chương 2
cảm giác hạnh phúc này mãi in sâu trong tâm trí tôi cho mãi tới sau này, chắc hẳn trong số những người phụ nữ đi qua đời tôi...Trang Anh mãi luôn ở vị trí cao nhất là một điều tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời này, mà mỗi lần nghĩ về em tâm trạng tôi lại nghẹn lên có cái gì đó tiếc nuối buồn bã không thể viết thành lời....................
Dậy thôi anh......
Không biết em đã dậy từ bao giờ, nhẹ hôn lên má tôi rồi đứng dậy 2 tay buộc gọn mái tóc của mình.
Em đi thay quần áo đã, tí anh đưa em sang nhà cái Ánh nhé.....nói rồi đi về phía cầu thang...
Tôi đưa tay dụi dụi đôi mắt sau một giấc ngủ ngon, với lấy cái điện thoại thì đã hơn 3h ..thấy em lên tầng tôi cũng uể oải ngồi dậy rồi cũng theo sau..
Tầng 2 của căn nhà bao gồm 4 phòng ngủ, 1 nhà vệ sinh tôi ngó nghiêng khám phá, cánh cửa của một trong các phòng mở hé, chắc đây là phòng Trang Anh rồi, tôi nhè nhẹ tiến lại đẩy cái cửa....
Nào...ra ngoài đi để em thay quần áo......
Trên giường vất mấy bộ đồ...em đứng trước gương tay cầm 1 bộ ướm ướm trước người...quay ra nhìn tôi có vẻ hơi ngại ngùng....
Xem một chút có sao hehe...nở một nụ cười gian xảo tôi đứng dựa người trước cánh cửa phòng
Thấy vậy em tiến lại gần chỗ tôi..rồi 2 tay đẩy người tôi ra khỏi cửa phòng...
Ra ngoài đi...nhanh lên không em muộn bây giờ......
Rầm..tiếng đóng cửa phòng làm tôi hơi tiếc nuối. Đứng tiếp tục ngó nghiêng một lúc thì em cũng thay xong...
Nhà em rộng thế nhiều phòng nữa, tối nay cho anh sang ngủ ké nhé, anh thấy có 1 phòng dành cho khách ngủ lại mà...
Trang Anh : mơ đi...mà làm gì có phòng nào cho khách......
T: anh đi thăm quan rồi 4 phòng, phòng nào cũng có giường thì trả 1 phòng cho khách à...
Trang Anh : Xí mơ.... đi nhà em mỗi người 1 phòng, bố mẹ em ngủ riêng, làm gì thưa mà cho khách..
T: Không có thì giờ cũng có ai ở nhà đâu...thừa hẳn 3 phòng anh ở phòng nào mà trả được kaka..
Trang Anh: Không được đâu sói ạ...mà thôi nhanh lên nó gọi em từ lẫy rồi.....
Ủn người tôi về phía trước miệng hối tôi di chuyển nhanh xuống...
.....nếu được hỏi kỷ niệm thanh xuân nào là đáng nhớ nhất, thì với tôi nhưng ngày bên cạnh Trang Anh tuy không dài, nhẹ nhàng, nhưng đủ để tôi luôn nhớ về em trong suốt cuộc đời này...
Những ngày ôn luyện cũng kết thúc, kỳ thi đại học cũng sắp bắt đầu, 2 đứa tôi vẫn miệt mài gấp rút ôn luyện...
Đứng trước cánh cửa sẽ mở ra một trang mới trong cuộc đời, những dòng tin nhắn động viên nhau cũng giúp tôi thêm sức mạnh vượt qua, cố gắng thi thật tốt, vì bố mẹ, vì tương lai phía trước....và đặc biệt là vì có thể luôn ở gần em hơn...
- Anh iu làm bài thi tốt nhé <3
- Em cũng vậy nhé <3 mãi yêu em...s2
Năm đó tôi có đăng ký 2 trường...1 là Trường đại học Kinh Tế Quốc Dân theo đúng ý thích của tôi.....2 là đại học Nông Lâm theo nguyện vọng của bố mẹ, vì đầu ra phụ huynh đã lên kế hoạch sắp xếp xin sẵn một chỗ làm sau nay khi học xong rồi..
Kết thúc những ngày thi cử căng thẳng với biết bao nỗ lực....tôi và em cùng nhóm thằng Khánh Phương con Ánh, tổ chức buổi đi chơi tam đảo, vừa để xả hơi vừa để chia tay tôi về quê trong nhưng ngày đợi kết quả thi....
Anh về nhà đừng đi chơi linh tinh đấy nhé....
T: Anh biết rồi
Trang Anh: nhớ em gọi là phải nghe luôn, em nhắn là phải rep gấp...chậm lần nào là chết với em...
T: Rồi rồi anh biết rồi..
Rồi em dặn dò tôi đủ thứ trên đời...
4h30 sáng nhưng cái ôm thật chặt, quyến luyến không muốn buông rời, tôi ôm em thật chặt, hứa hẹn với em đủ điều....tôi chỉ ước lúc đó kết quả thông báo trúng tuyển có sớm hơn để được ở lại với em..
Nhanh lên xe đi em zai ơi...tiếng gọi của anh phụ xe khi đã đến giờ xuất bến...
Tôi trao em thêm nụ hôn rồi cũng lên xe...
Nhìn qua ô cửa kính em rơm rớm nước mắt.....bàn tay vẫy vẫy..
Đặt tay lên ô cửa đầu hơi gật gật tôi cố kìm nén cảm xúc gật gật nhẹ cái đầu từ biệt.....
Đâu ai biết lần gặp lúc đó ngồi kề bên nhau là lần cuối cùng
Ai biết lời người đã nói về việc chia xa chẳng thể tương phùng
Ai biết bầu trời xanh kia Ngày mai sẽ trở thành sao khuya
Để ta nhớ về người mỗi đêm.........................
Chúng tôi nhắn tin với nhau rất nhiều, cập nhật những hình ảnh một ngày của nhau qua Yahoo..dương như không khoảng cáchcnào làm nhạt đi...tình cảm của tôi với em...
Rồi đến một ngày trước hôm thông báo điểm thi đại học ...
Reng...Reng..Reng tiếng chuông điện thoại vang lên
Alo, cho cô hỏi đây có phải sdt của Phong không...
Dạ vâng ạ ..ai đấy ạ
Cuộc gọi từ số máy lạ khiên tôi tỉnh giấc...hơn 1h sáng rồi ai còn gọi lúc này, tuy có phần hơi bực tức nhưng tôi vẫn lịch sự đáp lại..
Cô là Minh mẹ của Trang Anh, xl vì cô gọi điên cho cháu muộn quá...
Tôi giật mình bật dậy ngồi thẳng người...mẹ người yêu gọi điện là một cái gì đó rất đang sợ, lại còn trong đêm....mồ hôi tôi cứ thế tuôn, tiếng nói dần chở nên lắp bắp hơn bao giờ hết, ( trong hoàn cảnh đó không biết có ông nào giống tôi không )
Vâng vâng.....cháu đây ạ...
Mẹ T.A: Mấy hôm vừa rồi cô từ trong kia về, thằng Linh cũng kể chuyện cho cô về cháu...
Vâng.. Vâng.. Ạ... ngoài những câu vâng ạ tôi bối rối cũng không biết nói thêm gì...
Mẹ T.A: Cũng định gọi cho cháu mấy lần rồi mà cô cũng khó mở lời quá....... cô cũng biết cháu cũng tốt với Trang Anh nhà cô...nhưng có chuyện này cháu phải giúp cô Phong ạ...
Dạ...cô cứ nói đi ạ .....trong đầu lúc này tôi trở lên hoang mang kinh khủng , tim tôi đập nhanh hơn bao giờ hết, cứ hễ.... cô cũng biết ...rồi cô muốn....cháu giúp cô...bla bla là y rằng sẽ có chuyện......
Mẹ T.A: Nói thật với cháu để cháu hiểu.....cô và bố Trang Anh cũng ly dị nhiều năm rồi.....nhưng lúc đấy Trang Anh nó còn nhỏ với học cũng rất giỏi, cô chú cũng sợ nó ảnh hưởng đến tâm lý với việc học của nó....nên cô chú giấu nó vẫn ở chung một nhà để cùng chăm sóc, đợi sau khi nó xong cấp 3 lớn hơn chút hiểu chuyện rồi nói với nó....
Nhớ lại hôm ở nhà Trang Anh, 4 phòng ngủ mỗi người một phòng tôi mới nhân ra sự khác lạ...thì ra là vậy...
Mẹ T.A: Nhưng chắc cháu cũng biết....bố Trang Anh đi trại chắc cũng phải 4,5 năm nữa mới về.....Cô ở trong này cũng kết hôn với 1 chú khác rồi....thực sự cô cũng không muốn giấu nó Phong ạ... Chuyện này thằng Linh nó cũng biết....trước khi ly hôn thì cô nhận nuôi Trang Anh còn bố nó nhận thằng Linh... bla...bla
Nghe những lời tâm sự của cô tôi cũng thêm hiểu phần nào, cảm thấy càng thương em hơn bao giờ hết...phải tôi ở hoản cảnh đó tôi cũng sốc lắm....
Mẹ T.A: Tới đây cô với chồng mới cô, muốn về bên kia định cư...nên cũng muốn đưa 2 anh em nó sang...thằng Linh thì nó không chịu....nó cứ nhất quyết xin cô cho anh em nó ở lại đây.....nhưng mà cháu ạ...hoàn cảnh nhà cô cháu cũng hiểu đấy...bố nó thì như thế....thằng Linh nó lại ham chơi...bao cô yên tâm sao được............đặt mình vào hoàn cảnh gia đình cô chắc cháu cũng hiểu......còn cả tương lai phía trước của Trang Anh nữa........
nói đến đây tim tôi như thắt lại.....tự nhiên cảm giác mất mát cứ dần dần xuất hiện..
Vâng ạ !.... tiếng đáp lại ngày một nhỏ dần...tôi cũng đã hiểu ra câu chuyện........................
Mẹ T.A: Cô biết 2 đứa cũng mới quen nhau......nhưng cháu thông cảm cho cô nhé Phong, cô cũng phải nói thật.....cô không muốn có thêm nguyên nhân nào cản trở kể hoạch của cô......cháu giúp cô được không Phong.......cô sợ nó không dứt ra được chuyện này mà đòi ở lại....bla...bla...
cô nói nhiều lắm...nhưng trái tim tôi lúc này đã dần chết nặng không còn biết nghĩ gì...hay đáp lại như nào......
......tôi cứ nghĩ đến em....đến mối tình vừa chớm nở.....không biết 2 đứa sẽ đối diện với điều này như thế nào......Trời ơi sao chuyện này nó có thể đến với tôi......đến với em....nó cứ như một giấc mơ vây ...........cơn ác mộng..................
sau những lời “dạ vâng...cháu hiểu....” ném chiếc điện thoại vào góc giường....tôi thở dài................trái tim lúc này co thắt....có cái gì đó nghẹn lên trong cổ họng................
tôi có nên gọi cho em không..............em biết chuyện chưa..........v.v và ..V.v .
tôi nhớ khoảng thời gian đó là khoảng thời gian khó khăn nhất với tôi trong suy nghĩ, nó có gì đó áp lực cực độ...tôi không biết phải làm sao...........sẽ như thế nào.....
(xl các bạn đến đây cảm xúc của tôi về khoảng thời gian đó lại quay trở về.....tôi không thể viết hay diễn tả lại được những phần sau...vì nó là chuyện đáng buồn và tiếc nuối trong cuộc đời tôi..) chỉ biết là...
Sau nhưng ngày đó em khóc rất nhiều.....tôi cũng vậy...
Quyết đinh của chúng tôi là dừng lại .....nói chính xác hơn là tôi nói lời dừng lại.....sau rất nhiều đêm đấu tranh tư tưởng, nhưng nghĩ về tương lai của em...gia đình em ...tôi cũng không có lựa chọn nào tốt hơn việc đó....thằng con trai mới 17, 18t ăn còn chưa xong nói gì đến việc lo tương lai cho người khác....
Dù đã rất nhiều lần em khóc....dù rất nhiều lần tính toán cho tương lai sau này....nhưng.......đời mà....đâu phải cứ muốn là được.............chúng tôi kết thúc
Ngày ra sân bay, em gọi điện ....ngoài câu .....anh à...và những tiếc nấc nghẹn ngào bên đầu giây bên kia.. thì không một lời nào được nói ra....
Anh ở lại nhé...nếu một ngày nào đó, mình có thế gặp lại....chắc hẳn đó là ngày đẹp nhất trong cuộc đời em....em sắp phải đi rồi.....em sẽ mãi yêu anh... vv.vv tin nhắn dài khiến tôi không kìm được nước mắt..
....tôi khóc òa lên như một đứa trẻ.....dù trước đó đã cố kìm nén nghe tiếng nấc bên đầu kia của em.....
( kể từ sau đó chúng tôi cũng ít liên lạc lại dần....chính tôi cũng như em cũng hiểu...cũng dần tạo khoảng cách cho đối phương...., sau này khi MXH phát triển, tôi và em đều vẫn có cách tìm được thông tin của nhau....tôi vẫn thường xuyên cập nhật tình hình của em, nhưng hình ảnh mới, những lúc vui hay buồn em chia sẻ trên FB.....dường như em và tôi vẫn mãi luồn còn tình cảm...nhưng vì nhiều lý do mà không thể tiếp tục quay lại được.....)
chắc hẳn các bạn sau khi đọc xong phần 1 về TVH, các bạn cũng hình dung được phần nào tại sao tôi lại bị thu hút bởi TVH cũng vì một phần mái tóc vàng...vóc dáng...làm tôi liên tưởng tới Trang Anh....
Tạm biệt em, người con gái anh mãi yêu trong cuộc đời này...........Trang Anh
P/s: câu truyện có nhưng phân đoạn thiên hương tình dục nhẹ..tôi không tả nó 1 cách mãnh liệt và dâm dục được... vì tôi luôn muốn để lại một hình ảnh, Trang Anh trong sáng....đẹp nhất có thể trong mắt tôi và bạn đọc...tôi muốn kể dài hơn nhưng thật sự mỗi lần nhớ về cô ấy tôi khó thể viết....nhưng Trang Anh là một phần gì đó đặc biệt trong cuộc đời tôi nên tôi vẫn muốn chia sẻ tới các bạn..cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ...phần 2 bộ truyện. Câu truyện vẫn còn dài vẫn mong được sự ủng hộ của các bạn.....
( Còn tiếp )
Cảm ơn bạn với câu truyện rất hay này . Nói thật đây là câu chuyện thứ 2 mình đọc thấy có cảm xúc nhất , là những truyện trong group x nhưng những câu chuyện này không dung tục , không đưa con người ta đến với sự tục tĩu.... Trước đây trong group Thiên địa cũng có một câu chuyện với tựa đề là " Truyện đồng nghiệp " Tác giả "Traithanhpho" nói thật nhiều lúc mình cứ nghĩ 2 câu chuyện này là 1 tác giả viết nên .... Quá hay .... Và thêm một điều nữa khiến mình nhờ đọc chuyện của bạn và nới bạn nói . Hoà Bình . Nơi mình có rất nhiều kỉ niệm đẹp mà đến giờ mình vẫn chưa thể nào quên được , một tình yêu đẹp . Có vui có buồn có cả nước mắt . Chỉ tiếc là do mình không quyết đoán nên đã " Lạc mất em " . Và cũng đã rất lâu rồi mình chưa được gặp lại người ấy . Đọc truyện của bạn tự nhiên lại thấy nhớ những con phố Tân Thành , Tân Thịnh , Thịnh Lang , Phương Lâm ... Lại hiện về . Bạn chắc sinh vào 9x còn mình thì đầu 8x . Hy vọng được đọc tiếp chuyện của bạn . Những câu chuyện có cái kết viên mãn . Chúc bạn và gia đình luôn mạnh khoẻ và hạnh phúc .Chạp cuối.
..............................
Nắng chiếu qua cửa kính xe, đường về nhà nay đẹp đến lạ, tôi cố gắng tập chung lái xe nên im lặng không nói câu gì, chỉ có tiếng nhạc vang lên trong xe...dkm bài “ Lá xa lìa cành - lê bảo bình“ vì tôi hay nghe mấy bài buồn buồn, nên cả list nhạc trên xe không bài nào vui cả.
- Này...thừa 1 tay chỉnh cho bài gì vui vui cái.....tôi nói
Em thì mặt vẫn còn căng thẳng lắm, nhưng nghe xong câu bắt đầu nở nụ cười, quay sang nhìn tôi....
- Anh dở hơi à, lái xe không lái đi cứ nắm tay, không thấy mỏi à.
- Không.
Tôi vẫn nhớ như in bài hát đó “ Star trong phim tầng lớp itaewon “ mặc dù nhạc Hàn đéo hiểu gì cả, nhưng nó cứ rộn ràng kiểu đéo gì, nghe có động lực về nhà vkl....và cũng là bài hát vẫn còn trong list nhạc trên xe đến tận bây giờ.
- Đồ điên....nói xong em cười rồi cũng bật kết nối nhạc ở trong điện thoại
- Mà này, nghĩ kỹ chưa.....em quay sang hỏi.
- Kỹ rồi....
- Đừng hối hận đấy nhé....
- Thằng này chưa bao giờ biết từ “hối hận” nó viết như nào...tôi xoay mặt em sang nói cái rồi lại tập chung nhìn đường.
- Đồ điên.....rồi cứ thế ngồi cười tủm tỉm..
Điên chứ, tôi nghĩ thế gian này mấy ai điên được như tôi lúc đấy.
Nói nắm tay em thế thôi chứ đường tây bắc lắm cua lắm dốc, xe thì đông, được đoạn đầu còn cầm chặt sau lại thả ra, lái cho an toàn...tầm nay xe có trốt cửa khóa trẻ em rồi thì có nhảy ra đằng trời, tôi nghĩ vậy .
Chạy về đến nhà cũng tới 3h chiều, vì cửa nhà ban ngày ít khi đóng tôi phi thẳng vào bãi đỗ xe, lúc này mới cảm giác được thế nào là về xin phép gia đình, lúc đầu thì hùng hổ thế thôi, đến cửa cái là hồi hộp vkl, mặc dù thế nhưng lúc này mày phải tự tin lên Phong ơi, trong đâu tôi tự chấn an.
- Rồi triển thôi...tồi vừa xuống xe mở cái cửa bên phụ ra nhìn Thương tôi nói
Mặt thương lúc này bắt đầu tái mét, cứ ngồi đần ra trên xe, chắc cam ma run rồi, này thì “ai sợ”.
- Này.....anh nghĩ kỹ chưa....lại giọng lí nhí vẫn cố hỏi thêm câu nữa...
- Có cần bế xuống không, hỏi nhiều thế nhở...tôi bắt đầu giả bộ cúi người bế em lên.
- Nào điên à, để người ta tự xuống....
Rồi, quả này tim đập bình bịch, mặt thì đần thối ra, bước xuống xe mà cảm thấy đôi chân em bước đi nặng lề thế.
Tôi nắm lấy bàn tay em, nắm thật chặt
- Ngày hôm nay, anh thực hiện lời hứa trước kia với em, anh hứa cả đời này anh sẽ bên em, không làm gì để em thất vọng, tin anh đi.
Tôi nhìn thằng vào mắt em, rồi nói những lời chân thành nhất, em thì vẫn còn chút ngập ngừng, nhưng sau khi nghe câu nói của tôi thì không nói gì, chỉ im lặng, dần dần mỉm cười rồi gật gật cái đầu....
Tôi dẫn em thì thẳng vào nhà, thấy mẹ tôi vẫn còn đang ngủ trên cái ghế sofa tivi thì bật, ngủ say thế không biết thằng con zai phi xe về tận cửa rồi còn không biết.
- Mẹ...tôi khẽ gọi.
Mẹ tôi hơi giật mình tỉnh giấc, thấy có cả Thương lên ngồi nhổm dậy, mặt thì ngơ ngác khi thấy tôi lắm tay Thương đứng giữa cửa nhà.
- Mẹ cho con lấy Thương ....tôi nói với giọng hùng hồn.
Nghe xong cái lúc này mẹ tôi mới tỉnh giấc hẳn, miệng thì há hốc ra nhìn 2 đứa..và câu nói đầu tiên mẹ tôi nói, các bạn đoán được là gì không...
- Địt mẹ cái thằng này, mày nói đùa hay thật đấy.
Vâng vừa chửi vừa hỏi, mắt thì vẫn cứ trợn tròn lên nhìn thằng con quý tử....mẹ tôi là thế, lúc tình cảm thì tình cảm lắm, nhưng thoát vai cái là chẳng khác gì cái “bà nội chất chơi trên tiktok” các bạn cứ tìm thì sẽ hình dung được mẹ tôi như thế nào.
Em quay sang nhìn lên tôi cái rồi, quay sang nhìn mẹ cười.
- Thương, con xác nhận cho mẹ xem thằng này nó đang đùa hay gì.
- Thật mẹ ạ...giọng lí nhí.
Mẹ tôi nghe xong chắc tinh thần bắt đầu hoảng loạn, tay bắt đầu tìm kiếm cái điện thoại...
- Từ từ, để tao gọi bố chúng mày về....
..................
- Ông đang đâu, về nhà ngay họp gia đình, khẩn trương...nói giọng cuống cuồng.
Được mấy giây mẹ tôi bắt đàu chấn tĩnh lại, rồi.... lúc này trong lòng nở hoa lắm rồi đây này, miệng thì cứ cười toét tòe loe ra, tay thì lại chắp lên, mồm bắt đầu Adidaphat, chắc bà mong chờ ngày này lâu lắm rồi, sau cái lần chia tay chửi tôi rát hết cả tai mấy tháng, nay thỏa tâm nguyên về nàng dâu nên sướng ra mặt, kéo Thương xuống vuốt vuốt cái bàn tay,
- ít ra cũng phải đánh tiếng trước cho mẹ còn chuẩn bị tâm lý chứ, chúng mày cứ làm thế này mẹ đến đau tim mất thôi....mồm thì nói thế chứ, nhìn cái bộ dạng này là biết, nếu thông báo có thêm em bé, thì có mà nhảy hip hop, rồi bê mấy dàn pháo thừa hôm dọn về nhà cũ bắn tung tóe ý chứ.
Và thế là cuộc họp gia đình đằng trai diễn ra trong 30p đồng hồ, cứ hỏi đi hỏi lại 2 đứa nghĩ kỹ chưa...
- Thế đã báo bên nhà chưa....mẹ tôi hỏi..
- Chưa mẹ ạ, đang ăn cơm anh Phong đưa con thẳng về đây đòi cưới con luôn, con còn chưa kịp thay quần áo đây này.
Mẹ tội nhìn sang bộ quần áo Thương đang mặc, rồi lại nhìn về phía tôi cười gật gật cái đầu.
- Hóa ra mấy hôm anh bảo ở Hà Nội có việc, việc của anh đây hả.
Nhìn vào ánh mắt đầy tự hào của mẹ, tôi cũng biết đang thầm khen thằng con zai mình, đã đẹp trai lại còn giỏi tán gái, đúng là con zai yêu của mẹ.
- Lần này mà anh để con Thương nó làm sao, thì anh chết với tôi... rồi đưa anh mắt lườm tôi một cái.
- Anh gọi điện, bảo nhà bên cơm nước đi, tí nhà mình sang luôn, tối nay làm quả cho bên kia bất ngờ, ui..... rồi cứ thế miệng lại xuýt xoa nhìn 2 đứa cười không ngậm được miệng...
Rồi sau đó là phút giây tâm sự của mẹ chồng với con dâu tương lại, cứ thì thâm to nhỏ gì đó, tôi đoán chắc đang nói xấu tôi chứ không gì khác...tôi đứng ngoài cửa thình thoảng nhìn vào chỉ biết cười
Tầm 6h khi bố tôi cũng vừa đi công việc về, tắm rửa xong cái, là 4 người bắt đầu phi sang nhà Thương, vừa xuống xe cái mẹ Thương cũng khá bất ngờ khi thấy Thương về.
- Ơ con này, sao về lúc nào mà đi cùng thế này...
- Nó về cùng thằng Phong đấy...nói xong rồi 2 ánh mắt bà mẹ lại nhấm nháy với nhau...
Như đoán được gì đó, mẹ Thương mắt lại tròn ra nhìn 2 đứa, Thương chắc ngại đi thẳng vào bếp xem còn gì để nấu, dù có người giúp việc bên trong đã nấu xong hết từ bao giờ rồi....và những cuộc thì thầm to nhỏ lại bắt đầu ở phòng khách, tôi thì lại ra chắt rượu như mọi lần...
Bữa cơm cũng chỉ có bố mẹ 2 bên và 2 đứa...dù đã không biết bao lần 2 nhà ngồi ăn cơm với nhau, nhưng lần này nó khác, tim tôi cũng đập nhanh lắm, cũng hơi rén rén, run run kiểu đéo gì chưa giám mở mồm, chỉ sợ lần trước tôi với em chia tay, xong giờ lại đòi cưới nhau không biết bố mẹ Thương có đồng ý không nữa, sau cỡ 5 6 chén rượu đổ vào mồm tôi mới đủ bình tĩnh mở cái khoang miệng.
- Hôm nay bọn con cùng nhau về, để xin phép 2 bố mẹ, cho bọn con lấy nhau....nói xong vẫn còn run các ông à.
Mẹ Thương với mẹ tôi chắc lẫy cũng to nhỏ với nhau rồi nên chỉ nhìn 2 đứa rồi cười, bố Thương thì chắc chưa hóng được nên cũng khá bất ngờ, ông đang nâng chén rượu lên thì đặt lại xuống chiếu, nhìn sang tôi, mẹ lúc này tự nhiên cảm giác áp lực hồi hộp vô cùng, nó cứ phải gọi là cam ma run vãi cả đái.
Ông nhìn sang tôi, sang Thương,bố tôi rồi nhìn 2 bà mẹ đang toe toét cười, im lặng cỡ 1 2 phút...nói thì không nói cứ nhìn chằm chằm vào mặt tôi, tự nhiên thấy sợ vkl....
- Chắc chưa....rồi ông cũng mở lời.
- 2 đứa nghĩ kỹ chưa...ông lại hỏi tiếp.
Tôi gật gật cái đầu.
- Kỹ rồi bố ạ.
Rồi ông cười..
- Chúng mày nghĩ kỹ rồi thì chẳng lẽ tao bảo không được à....rồi ông cười khà khà nâng cái chén rượu lên quay sang bố tôi.
- Anh bảo, chúng nó làm quả giật gân thế này thì có đồng ý không haha.
- Giờ nó bảo thì mình chỉ có bắc rạp thôi chứ, cản cũng làm gì được haha...bố tôi nói.
Và thế đó, thực ra 2 ra đình sau khi 2 đứa chia tay thì cũng tiếc nuối lắm, bố Thương thì đặc biệt quý tôi, có cái gì là cũng gọi, mấy lần trước kể cả lúc bạn Thương lên chơi hay đưa Thương xuống Hà Nội đều là do 2 ông bá nhấm nháy, tạo cơ hội cho 2 đứa gần nhau, ai nhờ lại thành công đến thế, giờ 2 đứa tái hợp 2 gia đình đều mãn nguyện.
Tối hôm đó 3 bố con uống tưng bừng khói lửa, tôi cũng phê lòi cả mắt....dọn dẹp xong đâu đấy cả nhà vẫn ở lại bàn bạc mấy việc dạm ngõ...tôi thì cũng chẳng biết gì để tham gia, nên cũng chuồn ra ngoài sân tính làm điếu thuốc vật quá rồi.
- Anh làm gì đấy...Thương vừa đi tắm cũng ra ngoài cái sân sau.
- Hút thuốc à, đưa đây...nhìn thấy tôi điếu thuốc trên tay đang chuẩn bị châm bắt đầu mặt cau có.
- Từ giờ anh bỏ dần đi, em không thích anh hút thuốc...rồi bắt đầu lục trong túi quần tôi lấy bao thuốc ra đếm.
Tôi chỉ biết nhìn em cười.
- Em đếm rồi đấy, giờ bắt đầu ngày em cho anh hút 3 điếu về em ktra, thiếu điếu nào trong bao thì liệu hồn..
Tôi kéo người em lại, rồi ôm em vào lòng.
- Nào...đồng ý cưới thôi nhưng chưa hết bực đâu đấy..
- Thôi để anh ôm cái...lâu rồi anh chưa được ôm em...tôi khẽ nói...
Em thì hơi cựa quậy 1 chút rồi cũng để yên cho tôi ôm, cảm giác thân quen lại quay về, mùi hương này, thân hình này lâu nắm rồi mới quay về vòng tay tôi.
- Mấy năm qua anh yêu bao người rồi...
Dkm trong không khí lãng mạng vkl và chuyên mục hỏi đạp lại bắt đầu, hình như con vợ nào cũng hỏi câu này à các bạn, giờ đéo nói thì cũng đéo được mà nói thì cũng đéo được.
- Hỏi vớ vẩn....
Em lại xoay người lại nhìn về phía tôi, ánh mắt sắc lạnh như muốn có câu trả lời..
- Ừ thì 3 ....tôi cố đếm rồi cũng lược qua một ít ...
Em nhìn tôi cười rồi cũng gật gật cái đầu
- Coi như trả lời thật....về sau mà thiếu đứa nào thì chết với em.
Dkm cái giống phụ nữ là lúc đéo nào cũng moi móc được, tôi nở nụ cười đầu thì vui sướng vì thoát được một kiếp..
- Thế còn em..tôi cũng khẽ hỏi...
- Trả ai cả.....
Nghe xong câu nói, tôi đứng mẹ hình luôn, mặc dù biết có rất nhiều thằng theo đuôi em nhưng tôi không nghĩ em, vẫn không mở lòng mình cho ai một lần nào trong suốt thời gian dài như vậy, tự nhiên có cái cảm giác tội lỗi, áy láy vô cùng, tôi thì hết em này em khác, còn em vẫn nặng tình với tôi, lúc này tôi cảm nhận được em phải yêu tôi và đau khổ chờ đợi tôi nó dài như nào, cả về sau này khi có một số nguồn tin đáng tin cậy, xác nhận về việc đó tôi lại thêm áy láy, tứ hứa với bản thân sẽ không làm em buồn thêm một lần nào nữa.
- Anh xin lỗi...
Chẳng nghĩ được gì nhiều, cái lúc này tôi cũng chỉ có thể nói lời xin lỗi với em, mặc dù có nói bao lần cũng chẳng đủ.......
- Em đồng ý lấy anh rồi, thì anh đừng bao giờ làm gì khiến em thất vọng đấy.
Tôi gật gật đầu
- Anh hứa, cả đời này chỉ yêu một mình em thôi.
Rồi 2 cặp mắt lại nhìn nhau, giây phút này cả đời tôi không quên, giây phút 2 đứa bỏ qua tất cả mọi chuyện đã qua, chúng tôi đều vượt qua cái tôi của bản thân, trở về bên nhau. Nhìn em thật xinh đẹp, có thể nói em là người con gái, đẹp nhất trong mắt tôi suốt cuộc đời này, mãi mãi là như vậy...tôi cúi xuống đặt lên môi em một nụ hôn, nụ hôn đã đánh mất suốt 4 năm qua...giây phút này, không gian này tôi tự hứa cả đời sẽ bên cạnh bảo vệ che chở cho em, và sẽ không làm gì khiến em thất vọng..............................
..........................................
Sau khi 2 bên gia đình đã bàn bạc, lễ dạm ngõ cũng chỉ diễn ra sau đó ít ngày, mẹ tôi với mẹ Thương do cũng đã xem ngày tháng năm sinh cho 2 đứa từ lâu rồi, nên giờ chỉ cần hỏi mỗi ngày giờ ăn hỏi với đám cưới. Năm nay nhuân 2 tháng 4, đi xem thấy bảo tháng 4, tháng 5 chưa đẹp nên chờ cho tới tháng 6 âm lịch mới tổ trức, chúng tôi có thêm 2 tháng để chuẩn bị mọi thứ, tôi gọi luôn mấy anh em thợ ảnh chơi cùng, đặt luôn vé máy bay cho cả ekip quay phim chụp ảnh với gia đình anh B, làm 1 tour du lịch Đà Nẵng luôn, vì sống trong đó một thời gian, tôi thấy nó rất đẹp để chụp bộ ảnh cả đời mình, ông B thì cứ le ve với cái hắt sáng hỗ trợ nhìn đam mê nhiệt tình lắm, còn bà Linh tay túi nước, tay túi đồ ăn vặt tí tí lại ăn gì đi cho đỡ mệt rồi chụp tiếp, tôi bảo mang cả thằng cu đi cho nó chụp với đi chơi cùng, nhưng 2 ông bà bảo vướng víu, đi cho chết mệt nên gửi bên nhà bà ngoại, con bé Na cũng muốn đi cùng lắm, nhưng nó còn mấy tuần nữa mới kết thúc trương trình học bên đấy, tôi bảo nó đến gần hôm cưới hay về cho đỡ mất công đi lại......
Ngày đầu đi lên Bà Nà Hill chiều thì lại chạy về Hội An, hôm sau thì lại sang đảo Lý Sơn, đéo nhớ nổi bao nhiêu bộ vest với bộ váy cưới được mặc trên người, chỉ biết sau chuyến đi đó 2 đứa ở nhà nghỉ đến 3 4 ngày mới hồi lại sức.
Rồi lại có tin vui mới với tôi, với cả gia đình 2 bên trước ngày cưới, mấy mảnh đất đâm tiền vào, lên cùng với cơn sốt giá ,riêng tôi cũng kiếm được 4 tỉ trừ cả tiền đã đầu tư đi rồi, đéo ngờ nó nhanh đến vậy chưa đầy hơn tháng đâm tiền vào...nhưng còn 1 chuyện vào lúc này tôi cần làm và phải làm đó là Diệp...người vợ hờ bao năm qua của tôi...dù đã biết được tôi sẽ lấy vợ sau một đêm 2 đứa gọi điện...mặc dù em cố tỏ ra mạnh mẽ lúc đó nhưng tôi biết, em là người buồn nhất, tất cả mọi việc trong cuộc đời tôi thật sự tôi không muốn giấu Diệp, có nhưng tiếng lấc sau điện thoại, có những lời chúc phúc em nói không thành lời...nhưng tôi biết em cũng mong tôi hạnh phúc... vừa nhận được số tiền lớn , tôi chuyển luôn ¼ số tiền cho Diệp..với dòng tin nhắn có thể nói , dòng tin nhắn tình cảm cuối cùng để tôi có thể nói với em lúc đó.
“ Sắp sinh nhật em rồi, anh vừa gửi món quà tặng em, em đừng có chuyển lại, vì tất cả chỗ đó, coi như anh tặng dần ,sau mỗi ngày sinh nhật của em không có anh bên cạnh, có thể từ sau nay anh sẽ không còn nói lời yêu thương với em như trước nữa, nhưng anh không muốn người đàn ông em yêu thương, trở thành người lăng nhăng tồi tệ khi đã lấy vợ trong mắt em, không thể cùng nhau đi hết quãng đời này đó cũng là một điều tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời anh, giá như mình có thể gặp nhau sớm hơn thì đã khác em nhỉ, nhưng mọi chuyên đâu ai tính hết được phải không em,........................ cả đời này đó là điều nuối tiếc nhất với anh nhắn tiếp những lời này chắc anh lại khóc mất ^^, vậy những tháng năm sau này anh mong em cũng tìm được hạnh phúc, tìm một người yêu thương bảo vệ em, nếu có ai em phải cho anh duyệt trước đấy nhé, xem người đó có đủ tư cách ở bên người anh yêu không, vẫn như mọi năm, chúc em sắp tới sinh nhật vui vẻ, luôn xinh đẹp trong mắt, nhưng lần này đừng yêu anh nhiều hơn nhé ^^.
.............“
Tin nhắn còn dài hơn thế, nhưng lúc này với cảm xúc quay về tôi cũng chỉ nhớ được có vậy, chỉ nhớ nhắn xong mấy dòng tin, tâm trạng tôi khá buồn, à không thực sự rất buồn, vì Diệp vẫn mãi là cái gì đó đặc biệt trong cuộc đời tôi, nhưng tất cả đã qua rồi, giờ tôi sắp có gia đình mới, một người vợ yêu thương tôi hết mực, chờ đợi tôi suốt bao năm dài..tôi thật sự may mắn. Và tôi đã hứa với em sẽ không làm gì khiến em thất vọng, đoạn tình với Diệp là thứ cuối cùng còn vướng lại trong cuộc đời tôi...tôi không muốn cả 2 đều buồn vì chuyện đó............
Ngày cưới tôi, em cũng đến dự, đi cùng với đám anh B lẫn mình trong đoàn người, em vẫn cố vui cười nói chuyện, nhưng tôi biết sau cặp kính đen trên mặt, là đôi mắt sưng húp nên vì những giọt nước mắt, giọt nước mắt thấy người mình yêu được hạnh phúc, giọt nước mắt tiếc nuối vì kết thúc chuyện tình này.....tôi cũng vậy cố cười, 2 đứa cứ nhìn nhau rồi lặng lẽ gật đầu, mặc cho đôi mắt tôi vẫn cay cay như sắp trực trào nước mắt.....về sau phải thật hạnh phúc, thật hạnh phúc nhé Diệp...........
Yêu là giây phút
Hai người dưng tìm đến bên nhau
Không cần gì, chỉ cần trái tim rung động
Cần thêm một sự quan tâm
Còn thương
Là chung bước tiếp trên con đường
Sau bao khó khăn qua, vẫn luôn ở lại
Dù cho những lúc lầm lỗi
Không làm ta xa nhau
Tình yêu ấy là những đậm sâu
Cứa lên con tìm cô đơn mỗi đêm thâu
Tại vì mình là bạn không thể yêu
Này em có biết rằng
Còn một người chờ em nơi đó
Gió mang ngàn yêu thương nơi đây
Cất bước đi xa
Niềm nhớ thương trong đêm lạnh giá
Nỗi đau u sầu
Người ơi em có nhớ đến anh không?
Tiếng dương cầm ngân vang
Theo em khuất lối xa xăm
Nhìn bóng em tan theo làn mây
Chỉ còn những đắng cay
Tháng năm ngày dài chia đôi
Giấc mơ ngày nào xa xôi
............................................................
Rồi thế đó, ăn hỏi , rồi đám cưới 2 nhà tưng bừng, khách khắp nơi đổ về từ bắc đến nam, anh em bạn bè nhiệt tình đến chung vui, nhất là ông anh B bố tôi cũng coi ông như con ruột, coi như anh cả trong nhà, ông với bà linh về từ hôm ăn hỏi, chuẩn bị sắp xếp xe cộ đâu ra đấy, tiếp bạn tôi nhiệt tình, gặp ai cũng, cháu con nuôi bố Thuận anh trai thằng Phong, đấy bảo sao mấy chap đầu tôi nói anh B quan trọng trong cuộc đời tôi thế nào.
Nhìn Thương trong bộ váy cưới, lộng lẫy được tôi đặt may riêng, ngày hôm nay và cả cuộc đời này trong mắt tôi, em mãi là người đẹp nhất, kết thúc những sóng gió cuộc đời, với những cô nàng trong quá khứ, thì tôi cảm thấy tôi đã quá may mắn, khi phút giây này, người con gái đứng trước mặt tôi, đeo chiếc nhẫn cười này là em....cảm ơn vì tất cả, cảm ơn vì đã thuộc về nhau, tôi cũng đã thực hiện được lời hứa của mình khi xưa, “ Anh phải lấy em đấy, hứa đi “ tôi nở nụ cười hạnh phúc, chắc chắn cả đời này sẽ cho em hạnh phúc.
.....................
Về đến phòng ngủ cũng là kết thúc bữa tiệc, tôi chui lên giường người thì lâng lâng phê vì rượu,
- Nào...cái tay...Thương quay ra cấu tôi một cái
- Để anh ktra 2 mẹ con nào...............
và thế đó sau chuyến chụp ảnh cưới, Gia đình lại đón tin vui trước ngày hôn lễ, sự nghiệp, hôn nhân đến tận bây giờ đã đều viên mãn, sau 4 năm chúng tôi cũng đã 2 đứa, một trai một gái....Thương sau đám cưới cũng nghỉ hẳn về làm bà chủ trại lợn, rồi 2 vợ chồng với số vốn từ 2 già đình cho, cũng mở thêm 1 công ty nhỏ....Từ ngày cưới , Thương thì vẫn vậy, yêu thương tôi hết mình nhưng vẫn chưa bỏ được cái tính ghen tuông và kiểm soát, đại gia đi mẹc nhưng trong thẻ không bao giờ quá 10tr
, nhưng với tôi giờ chẳng sao cả, miễn là lúc nào cũng hạnh phúc bên em là được rồi.....Thương thì thích trẻ con lắm, đang tính làm thêm đứa con gái nữa, ước mơ gia đình với đàn con, đông như đàn lợn
...tôi cũng đến sợ....nhưng không sao kinh tế giờ vững rồi có một đội bóng thì cũng không vấn đề....................
Lời cuối của bộ truyện, cảm ơn tất cả anh em, suốt mấy tháng qua đã luôn ủng hộ, và đồng hành cùng tôi, câu truyện là 99% là thật, còn 1% là thay đổi, địa điểm và tên nhân vật cho phù hợp, có lẽ sắp tới khi rảnh tôi lại viết vài bộ nữa, coi như xả stress sau mỗi ngày làm việc, tuy còn nhiều thiếu sót, như sai chính tả, hay nhiều đoạn còn lủng củng, nhưng là bộ đầu tay, mà lại được đón nhận như vậy âu cũng là may mắn, khi các bạn đều ủng hộ nhiệt tình, một lần nữa gia đình xin cảm ơn các độc giả, nhớ ăn nhiều thịt lợn trong siêu thị, và mua hoa quả sạch, nông sản Tây Bắc, nhỡ đâu lại ủng hộ đúng cho tác giả, một lần nữa xin cảm ơn.
Nhà văn mới nhú : Trai miền núi tây bắc.
.........................................................
Chấm cái1. Ai là gà ai là thóc
-18t chắc hẳn sẽ có nhiều thằng như t đi học xa nhà, làm thêm chơi bời ở trọ..v.v... t cũng như vậy t nhớ đó là 1 kỳ nghỉ, ko muốn nói là tao nhớ nhà nhớ người yêu xin nghỉ làm bắt chuyến xe về với quê nhà, kể qua 1 chút tao là trai miền núi cao 1m68 năm nay 3x thời trẩu của t cũng được mấy đứa con gái phong cho cái danh hiệu hot boy trường, vào thời đó thì cũng éo có nhiều phương tiện hay kênh liên lạc chủ yếu là qua fb hoặc ola t cũng có quen 1 con bé qua ola và đó là người đầu tiên khai phá sức mạnh đàn ông trong tao, nhưng truyện đầu này tao lại dành cho con bé thứ 2 trong cuộc đời, về thăm nhà được 2 ngày thì t cũng xin phép bố mẹ đi thăm người yêu nhưng lúc đó mới lớn ngại cũng chỉ nói đi thăm bạn, truyện cũng éo có gì nếu không có chuyến xe định mệnh ấy khiến tao trở thành 1 người đàn ông có kiến thức mới trong thế giới sex, em người yêu t thì cách nhà t 170km thời đó xe khách chạy mất gần 5 tiếng đồng hồ mới tới và cũng chỉ có 2 chuyến 4h sáng và 12h trưa, để tạo bất ngờ cho em thì t báo đi chuyến 12h và nhảy xe khách lúc 4h, trời mùa đông sáng miền núi tối mịt sương mù, t ra bến từ sớm lên thằng phụ xe cho lên xe trước ngồi cho ấm, vì dậy sớm lên t khá buồn ngủ đặt lưng xuống ghế là tao thiếp đi, xe di chuyển được 1 đoạn thì t thấy nặng một bên vai, mở mắt ra 1 con bé tóc vàng hòa ngồi cạnh đang dựa vào vai mình, t khẽ cửa mình thì con bé cũng vừa mở mắt ( tao tạm gọi con bé là TVH tóc vàng hoe), TVH mở mắt nhìn tao rồi 2 ánh mắt ngại ngùng nhìn nhau, để bớt bầu không khí ngại ngùng tao liên nói
t: em lên xe từ lúc nào mà anh ngủ say không biết
TVH: em lên xe thấy anh ngủ mà chỗ còn trống lên ngồi cùng ai ngờ 1 lúc cũng ngủ luôn,
- thế rồi như thân quen lâu lắm tao với em ngồi tâm sự khá hợp nói hết truyện trên trời dưới biển phong cảnh đi đường, lân la hỏi thì biết em được nghỉ và lên trên này đi chơi với bạn, tả qua chút TVH mặt nhỏ nhắn xinh dáng người minhon và điều đặc biệt em có 1 mùi thơm nước hoa mà đến giờ t vẫn không quên được. đang nói chuyện được một lúc em quay ra bảo tao
TVH: nếu không phải anh có người yêu rồi chắc hẳn đây là chuyến xe định mênh của em
T: thật thế à.
TVH: thật mà, em thấy anh nói chuyên với em khá hợp hợp, đặc biệt anh có ngoại hình như người yêu em từng tưởng tượng lúc bé khá là hợp gu em
Tao lúc đó chỉ cười im lặng cũng không biết nói gì vì suy nghĩ trong đầu tao vẫn còn có hình bóng người con gái mình đang yêu.
rồi xe cũng tới địa phận thành phố Sơn La, em nói
TVH: em sắp phải xuống xe rồi, có duyên chắc mình gặp lại lúc về nhé, em sẽ không cho anh sdt vì em muốn nếu đó là định mệnh thì chắc hẳn có cơ hội gặp lại anh trong chuyến xe về.
tao buột miêng trả lời vừa trêu em luôn.
T : sao em không nghĩ là định mệnh sẽ sớm hơn, như phim thì anh sẽ bỏ xuống xe và đi theo em
tóc vàng hoe nhìn t cười .
TVH : anh mà có gan thế không sợ người yêu à.
- t im lặng nhìn em cười, xe cũng dừng lại TVH bước xuống xe quay lại vẫy tay chào tao, trong 1 tíc tắc suy nghĩ không hiểu vì điều gì t ôm vội cái balo ra khỏi hàng ghế bước xuống xe tiến về phía em đang đứng ngơ ngác nhìn.
( mấy thằng mlz đừng giục nữa để tao viết )...............................
Cảm ơn bạn với câu truyện rất hay này . Nói thật đây là câu chuyện thứ 2 mình đọc thấy có cảm xúc nhất , là những truyện trong group x nhưng những câu chuyện này không dung tục , không đưa con người ta đến với sự tục tĩu.... Trước đây trong group Thiên địa cũng có một câu chuyện với tựa đề là " Truyện đồng nghiệp " Tác giả "Traithanhpho" nói thật nhiều lúc mình cứ nghĩ 2 câu chuyện này là 1 tác giả viết nên .... Quá hay .... Và thêm một điều nữa khiến mình nhờ đọc chuyện của bạn và nới bạn nói . Hoà Bình . Nơi mình có rất nhiều kỉ niệm đẹp mà đến giờ mình vẫn chưa thể nào quên được , một tình yêu đẹp . Có vui có buồn có cả nước mắt . Chỉ tiếc là do mình không quyết đoán nên đã " Lạc mất em " . Và cũng đã rất lâu rồi mình chưa được gặp lại người ấy . Đọc truyện của bạn tự nhiên lại thấy nhớ những con phố Tân Thành , Tân Thịnh , Thịnh Lang , Phương Lâm ... Lại hiện về . Bạn chắc sinh vào 9x còn mình thì đầu 8x . Hy vọng được đọc tiếp chuyện của bạn . Những câu chuyện có cái kết viên mãn . Chúc bạn và gia đình luôn mạnh khoẻ và hạnh phúc .
Mày câu ngâm cần à?à mấy thằng ML đừng hỏi trước vấn đề nhé, bàn luận thì cứ bàn luận, chứ đừng hỏi, tao kể hết mẹ ra luôn thì còn gì là hay.
Clm tao đọc từ hồi 10h khuya hôm qua tới 3h sáng ngủ xong dậy 8h sáng lại lôi ra đọc tới 12h. Đéo làm ăn được gì luôn, toàn đọc của mày. Cuốn vcl thậtChạp cuối.
..............................
Nắng chiếu qua cửa kính xe, đường về nhà nay đẹp đến lạ, tôi cố gắng tập chung lái xe nên im lặng không nói câu gì, chỉ có tiếng nhạc vang lên trong xe...dkm bài “ Lá xa lìa cành - lê bảo bình“ vì tôi hay nghe mấy bài buồn buồn, nên cả list nhạc trên xe không bài nào vui cả.
- Này...thừa 1 tay chỉnh cho bài gì vui vui cái.....tôi nói
Em thì mặt vẫn còn căng thẳng lắm, nhưng nghe xong câu bắt đầu nở nụ cười, quay sang nhìn tôi....
- Anh dở hơi à, lái xe không lái đi cứ nắm tay, không thấy mỏi à.
- Không.
Tôi vẫn nhớ như in bài hát đó “ Star trong phim tầng lớp itaewon “ mặc dù nhạc Hàn đéo hiểu gì cả, nhưng nó cứ rộn ràng kiểu đéo gì, nghe có động lực về nhà vkl....và cũng là bài hát vẫn còn trong list nhạc trên xe đến tận bây giờ.
- Đồ điên....nói xong em cười rồi cũng bật kết nối nhạc ở trong điện thoại
- Mà này, nghĩ kỹ chưa.....em quay sang hỏi.
- Kỹ rồi....
- Đừng hối hận đấy nhé....
- Thằng này chưa bao giờ biết từ “hối hận” nó viết như nào...tôi xoay mặt em sang nói cái rồi lại tập chung nhìn đường.
- Đồ điên.....rồi cứ thế ngồi cười tủm tỉm..
Điên chứ, tôi nghĩ thế gian này mấy ai điên được như tôi lúc đấy.
Nói nắm tay em thế thôi chứ đường tây bắc lắm cua lắm dốc, xe thì đông, được đoạn đầu còn cầm chặt sau lại thả ra, lái cho an toàn...tầm nay xe có trốt cửa khóa trẻ em rồi thì có nhảy ra đằng trời, tôi nghĩ vậy .
Chạy về đến nhà cũng tới 3h chiều, vì cửa nhà ban ngày ít khi đóng tôi phi thẳng vào bãi đỗ xe, lúc này mới cảm giác được thế nào là về xin phép gia đình, lúc đầu thì hùng hổ thế thôi, đến cửa cái là hồi hộp vkl, mặc dù thế nhưng lúc này mày phải tự tin lên Phong ơi, trong đâu tôi tự chấn an.
- Rồi triển thôi...tồi vừa xuống xe mở cái cửa bên phụ ra nhìn Thương tôi nói
Mặt thương lúc này bắt đầu tái mét, cứ ngồi đần ra trên xe, chắc cam ma run rồi, này thì “ai sợ”.
- Này.....anh nghĩ kỹ chưa....lại giọng lí nhí vẫn cố hỏi thêm câu nữa...
- Có cần bế xuống không, hỏi nhiều thế nhở...tôi bắt đầu giả bộ cúi người bế em lên.
- Nào điên à, để người ta tự xuống....
Rồi, quả này tim đập bình bịch, mặt thì đần thối ra, bước xuống xe mà cảm thấy đôi chân em bước đi nặng lề thế.
Tôi nắm lấy bàn tay em, nắm thật chặt
- Ngày hôm nay, anh thực hiện lời hứa trước kia với em, anh hứa cả đời này anh sẽ bên em, không làm gì để em thất vọng, tin anh đi.
Tôi nhìn thằng vào mắt em, rồi nói những lời chân thành nhất, em thì vẫn còn chút ngập ngừng, nhưng sau khi nghe câu nói của tôi thì không nói gì, chỉ im lặng, dần dần mỉm cười rồi gật gật cái đầu....
Tôi dẫn em thì thẳng vào nhà, thấy mẹ tôi vẫn còn đang ngủ trên cái ghế sofa tivi thì bật, ngủ say thế không biết thằng con zai phi xe về tận cửa rồi còn không biết.
- Mẹ...tôi khẽ gọi.
Mẹ tôi hơi giật mình tỉnh giấc, thấy có cả Thương lên ngồi nhổm dậy, mặt thì ngơ ngác khi thấy tôi lắm tay Thương đứng giữa cửa nhà.
- Mẹ cho con lấy Thương ....tôi nói với giọng hùng hồn.
Nghe xong cái lúc này mẹ tôi mới tỉnh giấc hẳn, miệng thì há hốc ra nhìn 2 đứa..và câu nói đầu tiên mẹ tôi nói, các bạn đoán được là gì không...
- Địt mẹ cái thằng này, mày nói đùa hay thật đấy.
Vâng vừa chửi vừa hỏi, mắt thì vẫn cứ trợn tròn lên nhìn thằng con quý tử....mẹ tôi là thế, lúc tình cảm thì tình cảm lắm, nhưng thoát vai cái là chẳng khác gì cái “bà nội chất chơi trên tiktok” các bạn cứ tìm thì sẽ hình dung được mẹ tôi như thế nào.
Em quay sang nhìn lên tôi cái rồi, quay sang nhìn mẹ cười.
- Thương, con xác nhận cho mẹ xem thằng này nó đang đùa hay gì.
- Thật mẹ ạ...giọng lí nhí.
Mẹ tôi nghe xong chắc tinh thần bắt đầu hoảng loạn, tay bắt đầu tìm kiếm cái điện thoại...
- Từ từ, để tao gọi bố chúng mày về....
..................
- Ông đang đâu, về nhà ngay họp gia đình, khẩn trương...nói giọng cuống cuồng.
Được mấy giây mẹ tôi bắt đàu chấn tĩnh lại, rồi.... lúc này trong lòng nở hoa lắm rồi đây này, miệng thì cứ cười toét tòe loe ra, tay thì lại chắp lên, mồm bắt đầu Adidaphat, chắc bà mong chờ ngày này lâu lắm rồi, sau cái lần chia tay chửi tôi rát hết cả tai mấy tháng, nay thỏa tâm nguyên về nàng dâu nên sướng ra mặt, kéo Thương xuống vuốt vuốt cái bàn tay,
- ít ra cũng phải đánh tiếng trước cho mẹ còn chuẩn bị tâm lý chứ, chúng mày cứ làm thế này mẹ đến đau tim mất thôi....mồm thì nói thế chứ, nhìn cái bộ dạng này là biết, nếu thông báo có thêm em bé, thì có mà nhảy hip hop, rồi bê mấy dàn pháo thừa hôm dọn về nhà cũ bắn tung tóe ý chứ.
Và thế là cuộc họp gia đình đằng trai diễn ra trong 30p đồng hồ, cứ hỏi đi hỏi lại 2 đứa nghĩ kỹ chưa...
- Thế đã báo bên nhà chưa....mẹ tôi hỏi..
- Chưa mẹ ạ, đang ăn cơm anh Phong đưa con thẳng về đây đòi cưới con luôn, con còn chưa kịp thay quần áo đây này.
Mẹ tội nhìn sang bộ quần áo Thương đang mặc, rồi lại nhìn về phía tôi cười gật gật cái đầu.
- Hóa ra mấy hôm anh bảo ở Hà Nội có việc, việc của anh đây hả.
Nhìn vào ánh mắt đầy tự hào của mẹ, tôi cũng biết đang thầm khen thằng con zai mình, đã đẹp trai lại còn giỏi tán gái, đúng là con zai yêu của mẹ.
- Lần này mà anh để con Thương nó làm sao, thì anh chết với tôi... rồi đưa anh mắt lườm tôi một cái.
- Anh gọi điện, bảo nhà bên cơm nước đi, tí nhà mình sang luôn, tối nay làm quả cho bên kia bất ngờ, ui..... rồi cứ thế miệng lại xuýt xoa nhìn 2 đứa cười không ngậm được miệng...
Rồi sau đó là phút giây tâm sự của mẹ chồng với con dâu tương lại, cứ thì thâm to nhỏ gì đó, tôi đoán chắc đang nói xấu tôi chứ không gì khác...tôi đứng ngoài cửa thình thoảng nhìn vào chỉ biết cười
Tầm 6h khi bố tôi cũng vừa đi công việc về, tắm rửa xong cái, là 4 người bắt đầu phi sang nhà Thương, vừa xuống xe cái mẹ Thương cũng khá bất ngờ khi thấy Thương về.
- Ơ con này, sao về lúc nào mà đi cùng thế này...
- Nó về cùng thằng Phong đấy...nói xong rồi 2 ánh mắt bà mẹ lại nhấm nháy với nhau...
Như đoán được gì đó, mẹ Thương mắt lại tròn ra nhìn 2 đứa, Thương chắc ngại đi thẳng vào bếp xem còn gì để nấu, dù có người giúp việc bên trong đã nấu xong hết từ bao giờ rồi....và những cuộc thì thầm to nhỏ lại bắt đầu ở phòng khách, tôi thì lại ra chắt rượu như mọi lần...
Bữa cơm cũng chỉ có bố mẹ 2 bên và 2 đứa...dù đã không biết bao lần 2 nhà ngồi ăn cơm với nhau, nhưng lần này nó khác, tim tôi cũng đập nhanh lắm, cũng hơi rén rén, run run kiểu đéo gì chưa giám mở mồm, chỉ sợ lần trước tôi với em chia tay, xong giờ lại đòi cưới nhau không biết bố mẹ Thương có đồng ý không nữa, sau cỡ 5 6 chén rượu đổ vào mồm tôi mới đủ bình tĩnh mở cái khoang miệng.
- Hôm nay bọn con cùng nhau về, để xin phép 2 bố mẹ, cho bọn con lấy nhau....nói xong vẫn còn run các ông à.
Mẹ Thương với mẹ tôi chắc lẫy cũng to nhỏ với nhau rồi nên chỉ nhìn 2 đứa rồi cười, bố Thương thì chắc chưa hóng được nên cũng khá bất ngờ, ông đang nâng chén rượu lên thì đặt lại xuống chiếu, nhìn sang tôi, mẹ lúc này tự nhiên cảm giác áp lực hồi hộp vô cùng, nó cứ phải gọi là cam ma run vãi cả đái.
Ông nhìn sang tôi, sang Thương,bố tôi rồi nhìn 2 bà mẹ đang toe toét cười, im lặng cỡ 1 2 phút...nói thì không nói cứ nhìn chằm chằm vào mặt tôi, tự nhiên thấy sợ vkl....
- Chắc chưa....rồi ông cũng mở lời.
- 2 đứa nghĩ kỹ chưa...ông lại hỏi tiếp.
Tôi gật gật cái đầu.
- Kỹ rồi bố ạ.
Rồi ông cười..
- Chúng mày nghĩ kỹ rồi thì chẳng lẽ tao bảo không được à....rồi ông cười khà khà nâng cái chén rượu lên quay sang bố tôi.
- Anh bảo, chúng nó làm quả giật gân thế này thì có đồng ý không haha.
- Giờ nó bảo thì mình chỉ có bắc rạp thôi chứ, cản cũng làm gì được haha...bố tôi nói.
Và thế đó, thực ra 2 ra đình sau khi 2 đứa chia tay thì cũng tiếc nuối lắm, bố Thương thì đặc biệt quý tôi, có cái gì là cũng gọi, mấy lần trước kể cả lúc bạn Thương lên chơi hay đưa Thương xuống Hà Nội đều là do 2 ông bá nhấm nháy, tạo cơ hội cho 2 đứa gần nhau, ai nhờ lại thành công đến thế, giờ 2 đứa tái hợp 2 gia đình đều mãn nguyện.
Tối hôm đó 3 bố con uống tưng bừng khói lửa, tôi cũng phê lòi cả mắt....dọn dẹp xong đâu đấy cả nhà vẫn ở lại bàn bạc mấy việc dạm ngõ...tôi thì cũng chẳng biết gì để tham gia, nên cũng chuồn ra ngoài sân tính làm điếu thuốc vật quá rồi.
- Anh làm gì đấy...Thương vừa đi tắm cũng ra ngoài cái sân sau.
- Hút thuốc à, đưa đây...nhìn thấy tôi điếu thuốc trên tay đang chuẩn bị châm bắt đầu mặt cau có.
- Từ giờ anh bỏ dần đi, em không thích anh hút thuốc...rồi bắt đầu lục trong túi quần tôi lấy bao thuốc ra đếm.
Tôi chỉ biết nhìn em cười.
- Em đếm rồi đấy, giờ bắt đầu ngày em cho anh hút 3 điếu về em ktra, thiếu điếu nào trong bao thì liệu hồn..
Tôi kéo người em lại, rồi ôm em vào lòng.
- Nào...đồng ý cưới thôi nhưng chưa hết bực đâu đấy..
- Thôi để anh ôm cái...lâu rồi anh chưa được ôm em...tôi khẽ nói...
Em thì hơi cựa quậy 1 chút rồi cũng để yên cho tôi ôm, cảm giác thân quen lại quay về, mùi hương này, thân hình này lâu nắm rồi mới quay về vòng tay tôi.
- Mấy năm qua anh yêu bao người rồi...
Dkm trong không khí lãng mạng vkl và chuyên mục hỏi đạp lại bắt đầu, hình như con vợ nào cũng hỏi câu này à các bạn, giờ đéo nói thì cũng đéo được mà nói thì cũng đéo được.
- Hỏi vớ vẩn....
Em lại xoay người lại nhìn về phía tôi, ánh mắt sắc lạnh như muốn có câu trả lời..
- Ừ thì 3 ....tôi cố đếm rồi cũng lược qua một ít ...
Em nhìn tôi cười rồi cũng gật gật cái đầu
- Coi như trả lời thật....về sau mà thiếu đứa nào thì chết với em.
Dkm cái giống phụ nữ là lúc đéo nào cũng moi móc được, tôi nở nụ cười đầu thì vui sướng vì thoát được một kiếp..
- Thế còn em..tôi cũng khẽ hỏi...
- Trả ai cả.....
Nghe xong câu nói, tôi đứng mẹ hình luôn, mặc dù biết có rất nhiều thằng theo đuôi em nhưng tôi không nghĩ em, vẫn không mở lòng mình cho ai một lần nào trong suốt thời gian dài như vậy, tự nhiên có cái cảm giác tội lỗi, áy láy vô cùng, tôi thì hết em này em khác, còn em vẫn nặng tình với tôi, lúc này tôi cảm nhận được em phải yêu tôi và đau khổ chờ đợi tôi nó dài như nào, cả về sau này khi có một số nguồn tin đáng tin cậy, xác nhận về việc đó tôi lại thêm áy láy, tứ hứa với bản thân sẽ không làm em buồn thêm một lần nào nữa.
- Anh xin lỗi...
Chẳng nghĩ được gì nhiều, cái lúc này tôi cũng chỉ có thể nói lời xin lỗi với em, mặc dù có nói bao lần cũng chẳng đủ.......
- Em đồng ý lấy anh rồi, thì anh đừng bao giờ làm gì khiến em thất vọng đấy.
Tôi gật gật đầu
- Anh hứa, cả đời này chỉ yêu một mình em thôi.
Rồi 2 cặp mắt lại nhìn nhau, giây phút này cả đời tôi không quên, giây phút 2 đứa bỏ qua tất cả mọi chuyện đã qua, chúng tôi đều vượt qua cái tôi của bản thân, trở về bên nhau. Nhìn em thật xinh đẹp, có thể nói em là người con gái, đẹp nhất trong mắt tôi suốt cuộc đời này, mãi mãi là như vậy...tôi cúi xuống đặt lên môi em một nụ hôn, nụ hôn đã đánh mất suốt 4 năm qua...giây phút này, không gian này tôi tự hứa cả đời sẽ bên cạnh bảo vệ che chở cho em, và sẽ không làm gì khiến em thất vọng..............................
..........................................
Sau khi 2 bên gia đình đã bàn bạc, lễ dạm ngõ cũng chỉ diễn ra sau đó ít ngày, mẹ tôi với mẹ Thương do cũng đã xem ngày tháng năm sinh cho 2 đứa từ lâu rồi, nên giờ chỉ cần hỏi mỗi ngày giờ ăn hỏi với đám cưới. Năm nay nhuân 2 tháng 4, đi xem thấy bảo tháng 4, tháng 5 chưa đẹp nên chờ cho tới tháng 6 âm lịch mới tổ trức, chúng tôi có thêm 2 tháng để chuẩn bị mọi thứ, tôi gọi luôn mấy anh em thợ ảnh chơi cùng, đặt luôn vé máy bay cho cả ekip quay phim chụp ảnh với gia đình anh B, làm 1 tour du lịch Đà Nẵng luôn, vì sống trong đó một thời gian, tôi thấy nó rất đẹp để chụp bộ ảnh cả đời mình, ông B thì cứ le ve với cái hắt sáng hỗ trợ nhìn đam mê nhiệt tình lắm, còn bà Linh tay túi nước, tay túi đồ ăn vặt tí tí lại ăn gì đi cho đỡ mệt rồi chụp tiếp, tôi bảo mang cả thằng cu đi cho nó chụp với đi chơi cùng, nhưng 2 ông bà bảo vướng víu, đi cho chết mệt nên gửi bên nhà bà ngoại, con bé Na cũng muốn đi cùng lắm, nhưng nó còn mấy tuần nữa mới kết thúc trương trình học bên đấy, tôi bảo nó đến gần hôm cưới hay về cho đỡ mất công đi lại......
Ngày đầu đi lên Bà Nà Hill chiều thì lại chạy về Hội An, hôm sau thì lại sang đảo Lý Sơn, đéo nhớ nổi bao nhiêu bộ vest với bộ váy cưới được mặc trên người, chỉ biết sau chuyến đi đó 2 đứa ở nhà nghỉ đến 3 4 ngày mới hồi lại sức.
Rồi lại có tin vui mới với tôi, với cả gia đình 2 bên trước ngày cưới, mấy mảnh đất đâm tiền vào, lên cùng với cơn sốt giá ,riêng tôi cũng kiếm được 4 tỉ trừ cả tiền đã đầu tư đi rồi, đéo ngờ nó nhanh đến vậy chưa đầy hơn tháng đâm tiền vào...nhưng còn 1 chuyện vào lúc này tôi cần làm và phải làm đó là Diệp...người vợ hờ bao năm qua của tôi...dù đã biết được tôi sẽ lấy vợ sau một đêm 2 đứa gọi điện...mặc dù em cố tỏ ra mạnh mẽ lúc đó nhưng tôi biết, em là người buồn nhất, tất cả mọi việc trong cuộc đời tôi thật sự tôi không muốn giấu Diệp, có nhưng tiếng lấc sau điện thoại, có những lời chúc phúc em nói không thành lời...nhưng tôi biết em cũng mong tôi hạnh phúc... vừa nhận được số tiền lớn , tôi chuyển luôn ¼ số tiền cho Diệp..với dòng tin nhắn có thể nói , dòng tin nhắn tình cảm cuối cùng để tôi có thể nói với em lúc đó.
“ Sắp sinh nhật em rồi, anh vừa gửi món quà tặng em, em đừng có chuyển lại, vì tất cả chỗ đó, coi như anh tặng dần ,sau mỗi ngày sinh nhật của em không có anh bên cạnh, có thể từ sau nay anh sẽ không còn nói lời yêu thương với em như trước nữa, nhưng anh không muốn người đàn ông em yêu thương, trở thành người lăng nhăng tồi tệ khi đã lấy vợ trong mắt em, không thể cùng nhau đi hết quãng đời này đó cũng là một điều tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời anh, giá như mình có thể gặp nhau sớm hơn thì đã khác em nhỉ, nhưng mọi chuyên đâu ai tính hết được phải không em,........................ cả đời này đó là điều nuối tiếc nhất với anh nhắn tiếp những lời này chắc anh lại khóc mất ^^, vậy những tháng năm sau này anh mong em cũng tìm được hạnh phúc, tìm một người yêu thương bảo vệ em, nếu có ai em phải cho anh duyệt trước đấy nhé, xem người đó có đủ tư cách ở bên người anh yêu không, vẫn như mọi năm, chúc em sắp tới sinh nhật vui vẻ, luôn xinh đẹp trong mắt, nhưng lần này đừng yêu anh nhiều hơn nhé ^^.
.............“
Tin nhắn còn dài hơn thế, nhưng lúc này với cảm xúc quay về tôi cũng chỉ nhớ được có vậy, chỉ nhớ nhắn xong mấy dòng tin, tâm trạng tôi khá buồn, à không thực sự rất buồn, vì Diệp vẫn mãi là cái gì đó đặc biệt trong cuộc đời tôi, nhưng tất cả đã qua rồi, giờ tôi sắp có gia đình mới, một người vợ yêu thương tôi hết mực, chờ đợi tôi suốt bao năm dài..tôi thật sự may mắn. Và tôi đã hứa với em sẽ không làm gì khiến em thất vọng, đoạn tình với Diệp là thứ cuối cùng còn vướng lại trong cuộc đời tôi...tôi không muốn cả 2 đều buồn vì chuyện đó............
Ngày cưới tôi, em cũng đến dự, đi cùng với đám anh B lẫn mình trong đoàn người, em vẫn cố vui cười nói chuyện, nhưng tôi biết sau cặp kính đen trên mặt, là đôi mắt sưng húp nên vì những giọt nước mắt, giọt nước mắt thấy người mình yêu được hạnh phúc, giọt nước mắt tiếc nuối vì kết thúc chuyện tình này.....tôi cũng vậy cố cười, 2 đứa cứ nhìn nhau rồi lặng lẽ gật đầu, mặc cho đôi mắt tôi vẫn cay cay như sắp trực trào nước mắt.....về sau phải thật hạnh phúc, thật hạnh phúc nhé Diệp...........
Yêu là giây phút
Hai người dưng tìm đến bên nhau
Không cần gì, chỉ cần trái tim rung động
Cần thêm một sự quan tâm
Còn thương
Là chung bước tiếp trên con đường
Sau bao khó khăn qua, vẫn luôn ở lại
Dù cho những lúc lầm lỗi
Không làm ta xa nhau
Tình yêu ấy là những đậm sâu
Cứa lên con tìm cô đơn mỗi đêm thâu
Tại vì mình là bạn không thể yêu
Này em có biết rằng
Còn một người chờ em nơi đó
Gió mang ngàn yêu thương nơi đây
Cất bước đi xa
Niềm nhớ thương trong đêm lạnh giá
Nỗi đau u sầu
Người ơi em có nhớ đến anh không?
Tiếng dương cầm ngân vang
Theo em khuất lối xa xăm
Nhìn bóng em tan theo làn mây
Chỉ còn những đắng cay
Tháng năm ngày dài chia đôi
Giấc mơ ngày nào xa xôi
............................................................
Rồi thế đó, ăn hỏi , rồi đám cưới 2 nhà tưng bừng, khách khắp nơi đổ về từ bắc đến nam, anh em bạn bè nhiệt tình đến chung vui, nhất là ông anh B bố tôi cũng coi ông như con ruột, coi như anh cả trong nhà, ông với bà linh về từ hôm ăn hỏi, chuẩn bị sắp xếp xe cộ đâu ra đấy, tiếp bạn tôi nhiệt tình, gặp ai cũng, cháu con nuôi bố Thuận anh trai thằng Phong, đấy bảo sao mấy chap đầu tôi nói anh B quan trọng trong cuộc đời tôi thế nào.
Nhìn Thương trong bộ váy cưới, lộng lẫy được tôi đặt may riêng, ngày hôm nay và cả cuộc đời này trong mắt tôi, em mãi là người đẹp nhất, kết thúc những sóng gió cuộc đời, với những cô nàng trong quá khứ, thì tôi cảm thấy tôi đã quá may mắn, khi phút giây này, người con gái đứng trước mặt tôi, đeo chiếc nhẫn cười này là em....cảm ơn vì tất cả, cảm ơn vì đã thuộc về nhau, tôi cũng đã thực hiện được lời hứa của mình khi xưa, “ Anh phải lấy em đấy, hứa đi “ tôi nở nụ cười hạnh phúc, chắc chắn cả đời này sẽ cho em hạnh phúc.
.....................
Về đến phòng ngủ cũng là kết thúc bữa tiệc, tôi chui lên giường người thì lâng lâng phê vì rượu,
- Nào...cái tay...Thương quay ra cấu tôi một cái
- Để anh ktra 2 mẹ con nào...............
và thế đó sau chuyến chụp ảnh cưới, Gia đình lại đón tin vui trước ngày hôn lễ, sự nghiệp, hôn nhân đến tận bây giờ đã đều viên mãn, sau 4 năm chúng tôi cũng đã 2 đứa, một trai một gái....Thương sau đám cưới cũng nghỉ hẳn về làm bà chủ trại lợn, rồi 2 vợ chồng với số vốn từ 2 già đình cho, cũng mở thêm 1 công ty nhỏ....Từ ngày cưới , Thương thì vẫn vậy, yêu thương tôi hết mình nhưng vẫn chưa bỏ được cái tính ghen tuông và kiểm soát, đại gia đi mẹc nhưng trong thẻ không bao giờ quá 10tr
, nhưng với tôi giờ chẳng sao cả, miễn là lúc nào cũng hạnh phúc bên em là được rồi.....Thương thì thích trẻ con lắm, đang tính làm thêm đứa con gái nữa, ước mơ gia đình với đàn con, đông như đàn lợn
...tôi cũng đến sợ....nhưng không sao kinh tế giờ vững rồi có một đội bóng thì cũng không vấn đề....................
Lời cuối của bộ truyện, cảm ơn tất cả anh em, suốt mấy tháng qua đã luôn ủng hộ, và đồng hành cùng tôi, câu truyện là 99% là thật, còn 1% là thay đổi, địa điểm và tên nhân vật cho phù hợp, có lẽ sắp tới khi rảnh tôi lại viết vài bộ nữa, coi như xả stress sau mỗi ngày làm việc, tuy còn nhiều thiếu sót, như sai chính tả, hay nhiều đoạn còn lủng củng, nhưng là bộ đầu tay, mà lại được đón nhận như vậy âu cũng là may mắn, khi các bạn đều ủng hộ nhiệt tình, một lần nữa gia đình xin cảm ơn các độc giả, nhớ ăn nhiều thịt lợn trong siêu thị, và mua hoa quả sạch, nông sản Tây Bắc, nhỡ đâu lại ủng hộ đúng cho tác giả, một lần nữa xin cảm ơn.
Nhà văn mới nhú : Trai miền núi tây bắc.
.........................................................
tao viết dài thế ở càClm tao đọc từ hồi 10h khuya hôm qua tới 3h sáng ngủ xong dậy 8h sáng lại lôi ra đọc tới 12h. Đéo làm ăn được gì luôn, toàn đọc của mày. Cuốn vcl thật
Đm chúng mày chỉ bạo lực sút thằng đó được cái lồn gì. Thiên hạ lại chửi chết vì lồn. Khánh Linh có tính nứng lồn thì cả đời mày đi sút người ta trị cỏ thì trị tận gốc. Cứ trả vờ không biết dập cho nát lồn rồi bỏ.Tao vẫn sướng khi thằng hùng sút xước mồm thằng bồ em Khánh Linh.
Được của ló đấy. Gái đã phản bội mày thì cungz đừng nên nhung nhớ.
Mày tả chị phò ngày địt chục cái mà vẫn lên đỉnh 2 lần điêu chả tin được![]()