Là 20p dữ chx a2fan chán vl, đọc không thấm vào đầu tí nào. quên luôn nhân vật nữ đặc biệt.
Là 20p dữ chx a2fan chán vl, đọc không thấm vào đầu tí nào. quên luôn nhân vật nữ đặc biệt.
Thảo là Cr của P hồi còn đi họcƠ Thảo là đứa nào? Tao sót chap nào à??
Đã chén chưa nhỉThảo là Cr của P hồi còn đi học
Chén mạnhĐã chén chưa nhỉ
25 PHÚTfan chán vl, đọc không thấm vào đầu tí nào. quên luôn nhân vật nữ đặc biệt.
Ak nhớ rồi. Con gấu bông trong bữa SN tuổi 19zfan chán vl, đọc không thấm vào đầu tí nào. quên luôn nhân vật nữ đặc biệt.
T vân đang đợi m ra nhéfan chán vl, đọc không thấm vào đầu tí nào. quên luôn nhân vật nữ đặc biệt.
kết thế nào được, mới bắt đầu chương, còn cả một chương nữa cơ mà, chúng mày cứ hy vọng cái đéo gì nhỉ T.T , đang đến đoạn cay thế này rồi còn.Chap cuối kết chuyện đi A2
Là sao m, cm của t sai đ' gì
Vl t om 1 tuần vào đọc 1 thể cho nó phêcập nhật mới đấy ngày 2 chạp còn muốn gì, chạp này cay quá viết đến đâu cay đến đấy, nên các chạp đoạn này hơi ngắn, vì tao nghĩ lại là lại nhói lên, phải dừng lại nên chúng mày thông cảm.
........................................
Chơi chán chê, trời cũng bắt đầu chuyển lạnh tối dần, tôi giục mấy con zời về thôi vì tí nữa tối sương xuống là đéo đi được đâu, mấy con zời lúc này mới nhận ra lời khuyên của tôi là có ích khi nết như chó đi lên cái dốc cao và dài, đứng thở một lúc xong thấy lạnh mới chui vào xe ngồi đi về, tôi thấy em có vẻ lạnh , lấy cái khoác đưa xuống cho khoác tạm vào, nhưng không em kêu không lạnh, rồi đưa cho đứa bạn để nó đắp dưới chân cho ấm.
Trời se se lạnh thì làm tí cá hồi, xong húp bát cháo nóng là ngon nhất, tôi đưa chúng nó tới quán ruột chỗ bố tôi với bố Thương hay ngồi.
Vì tôi gọi điện đặt trước nên vừa tới nơi đồ ăn đã đưa lên rồi, đéo nói nhiều kệ mẹ chúng nó chè chén, tôi vã luôn bát cháo cho nó ấm bụng, rồi vờ lí do lái xe nên không uống rượu. Thằng ML thì tí lại khiêu kích , anh uống đi tí thuê taxi về cũng được mà, nhưng tôi vẫn từ trối, dm phải mày gặp tao lúc vui thì 10 mày tao cũng chấp, tôi nghĩ thế, tôi cần giữ cho mình cái đầu tỉnh táo, vì sợ có tí men chắc tôi đấm vào mặt thằng ML đấy mất, nhìn đã thấy ngứa mắt, tí tí lại gắp đồ cho Thương, dkm quan tâm nhau gớm vkl.
Bọn này đúng là tuổi hiếu động cứ ăn no là lại tìm chỗ chơi, nó hỏi tôi trên này có cái bar nào không lên nhảy múa tí cho tỉnh rượu,ờ thôi thì đã tiễn phật thì phải tiến tới tây thiên, thế là tôi lại ship mấy đứa hiếu động ra cái bar gần đó xem mấy em lắc đít, vào đến nơi lấy 1 bàn gọi thêm chai rượu với ít đồ, mấy còn giời bắt đầu hò hét trong tiếng ...hai...ba...uống.... nghe khét thật...chơi ở đây cũng nhiều, nên mấy gương mặt xã hội quen biết hay lên đây chơi, thấy tôi cũng cười toe toét, vậy vẫy cái tay gọi về bàn ôm ấp bắt tay vì đã lâu không gặp,
- Mày về bao giờ....một ông anh xã hội của tôi hỏi.
- Tháng rồi....
- Tao tưởng mày chết luôn trong nam chứ.
Tôi chỉ cười, cầm cốc rượu lên cạch cái làm hớp.
- Về là tốt rồi, thôi cố gắng nhá cần giúp gì cứ alo anh, hôm nay về đây chơi xõa nhiệt tình đi, tí anh dẫn mày đi tẩy trần......rồi nói xong ông nói nhỏ vào tai thằng cu em bên cạch, chị thấy nó chạy lên bàn DJ, đưa cái dt xong nói gì đó rồi lại cười đi xuống.
Đang chán đứng với bọn kia đéo biết làm gì, vớ được mấy người quen coi như cũng may mắn, tôi cũng kệ mấy đứa nó ngồi luôn ở đây.
“ Chào mừng Phong Ca chở về nhà......Phong Ca vẫn còn độc thân trên FB, đêm nay có em gái nào muốn điền tên vào gia phả nhà Phong không nào “
Tiếng MC bar vang lên làm tôi giật cả mình, đằng sau cái màn hình chiếu cái ảnh tôi, kèm theo câu chúc “Phong Ca chơi vui vẻ”
Xung quanh tiếng hò hét khiến tôi ngại vkl, chắc ai đi bar cũng hiểu.
Tôi cũng chỉ biết lắc đầu dơ cốc rượu lên cười rồi cạch với mấy ông anh, liếc lại về phía bàn Thương, thấy em nhìn về phía tôi với ánh mắt ngao ngán, nhưng biết thế đéo nào được kệ đi. Tôi vẫn ngồi đó, mặc dù mấy ông anh tí tí lại ghé vào tai nói cái gì đó nhưng tôi cũng đéo để tâm, chỉ nhìn về phía, em với mấy đứa bạn đang nhảy nhót dưới sàn, thằng ôn tí tí lại ghé sát vào người em nói nói cái db gì đó rồi chúng nó nhìn nhau cười, dkm ngứa mắt cả ngày rồi đến phút này đéo chịu được nữa, tồi quay lại cười với mấy ông anh rồi chờ vờ ra ngoài nghe điện thoại, châm điếu thuốc tôi ngước mắt lên nhìn bầu trời, một màu đen u ám, đêm tháng 10 miền núi thời tiết dần chuyển sang đông nên lạnh, nhưng sao tôi không cảm nhận được, người cứ rực lên như có ngọn lửa đang thiêu đốt cơ thể.
Tôi ghen ư?..... không chắc không phải chứ, tôi với em chia tay lâu rồi, tôi cũng thêm biết bao mối tình rồi còn gì đâu mà ghen.....nhưng sao thấy em vui cười bên người khác tôi lại cảm thấy rất khó chịu, thực sự cực kì khó chịu .
Phóng xe ra một chỗ vắng không người, ngả ghế xuống nằm nghỉ, tôi muốn yên tĩnh, muốn mình bình tĩnh lại chút đéo muốn nghĩ linh tình gì nữa.....một lúc rất lâu cho đến khi...
- Anh đang ở đâu rồi.
- Ngoài đường.
- Về thôi.
- Ờ.
Cúp điện thoại, tôi lại thở dài một tiếng, cuối cùng ngày hôm nay cũng kết thúc rồi, một ngày như loz đối với tôi, quay xe lại mấy con zời đã đứng đợi sẵn trước cửa bar, thấy xe cái lại nhảy tót lên xe, tôi đưa bọn nó đến cái homestay đã đặt sẵn gần đó, cả đoạn đường tôi cũng đéo nói cầu nào, Chỉ im lặng nghe bọn nó cười đùa ngồi xem lại mấy cái ảnh sáng chụp.
- Oke, về nhé, anh Phong lái xe cẩn thận....mấy đứa vẫy vẫy cái tay tiễn tôi với Thương lên xe
Tôi gật nhẹ cái đầu rồi cũng di chuyển về nhà, cả đoạn đường, 2 đứa cũng chẳng nói với nhau câu nào, cũng chẳng thèm đưa mắt sang nhìn nhau, tôi phóng nhanh về nhà, tôi muốn kết thúc ngày hôm nay thật nhanh bằng một giấc ngủ trên chiếc giường.
Đỗ cái xe trước cửa nhà, tôi đi vào lấy bộ quần áo đã phơi khô, tính ra xe chạy lại về trong trang trại, thấy tôi im lặng mặt có vẻ có gì bực tức, chắc em cũng đéo nhịn được nữa, chạy ra phía xe.
- Anh đi đâu.
- Vào trang trại nghỉ.
- Thế anh làm sao...tiếng Thương gắt lên.
- Trả sao cả.
- Anh sưng mặt với ai.
- Không ai cả....tôi gắt lên.
- Anh ghen à.
Chắc tôi cũng đéo thể nhịn được nữa rồi, tôi xoay người nhìn thẳng về phía em.
- Ờ đấy, ghen đấy được chưa.. Tôi lại gắt lên, hai mắt tôi long sòng sọc.
- Anh là gì của em mà ghen...Thương nói giọng có vè cay nghiệt.
Nghe xong câu đó, tự nhiên tim tôi thắt lại, cái cảm giác sục sôi trong người bỗng lắng lại, ừ đúng thật giờ mình là gì, bạn ? ... người yêu cũ? , có quyền đéo gì hay liên quan đéo gì nữa đâu mà ghen.
Thương nói xong mắt vẫn nhìn thẳng về phía tôi, cái mũi cũng đã bắt đầu sụt sùi, 2 mắt cũng bắt đầu đỏ lên như sắp khóc.
Tôi đưa tay lên vuốt mặt một cái rồi gật gật cái đầu..
- Uhm đúng rồi, không là gì cả...
Rồi nhảy lên xe đóng phịch cửa lại, lao nhanh về hướng trang trại.
Có thể lúc này tôi như phát điên, khóe mắt có cái gì đó cay cay, trái tim thì cứ như bị bóp nghẹt, rồi tí lại cảm thấy đau sau câu nói của Thương, có cái gì đó bực tức trong lòng khó diễn tả. “ Anh là gì của em...... “ câu nói đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu....
....................
Em muốn sự bình yên anh quen cuộc sống vô định
Em nghĩ về tương lai anh không nhiều toan tính
Anh có lỗi làm e thấy ưu phiền
để người thứ 3 xuất hiện
Rồi mang đi mất, người quan trọng nhất
Trái tim đã mang tổn thương
xước thêm cũng đâu nghĩa gì
Vốn dĩ không là của nhau
thì nay ở mai bước đi
Ngày ko em có dài
anh vẫn sẽ tồn tại
Chỉ là còn khổ tâm
gượng sống trong âm thầm
Chắc anh phải cần thời gian ngắt đi cánh hoa úa tàn
Lỡ buông mất duyên trời ban
từ này tình yêu vỡ tan
Lại lạc mất em rồi anh giống như kẻ tồi
3 người về 2 lối là chính anh có tội.
.........................
Trèo lên xe tải có cái giường sau ghế, tôi ngả lưng xuống, cũng đéo thiết tha tắm rửa gì cả, dù người đã hôi dình mùi rượu, mùi khói thuốc, càng nghĩ càng thấy nhói tim, rồi lại cay cú, khiến tôi mãi không thể nào chợp mắt.
Cả đêm qua tôi không ngủ được, tôi cứ nằm nghĩ như thế từ đêm cho tới sáng sớm, mãi tới khi cố thử chợp mắt thì thằng cu em đập cái cửa xe .
- Anh Phong, anh Phong.
Tôi bật giậy thò cái đầu ra ngoài cửa kính.
- Sao thế.
- Hehe, anh dậy ăn sáng, mà sao tối qua lại ngủ ngoài này.
- Tối qua về muộn, xe không khóa ngại gọi anh nhảy lên đây ngủ luôn.
- Thế anh dậy đánh răng rửa mặt rồi vào ăn sáng, chị Thương mua bánh cuốn mang vào đấy.
Nghe đến cái tên là tôi đéo muốn vào rồi, nhưng thằng cu em cứ đứng đợi dưới cửa xe nên thôi đành xuống đi vào nhà cùng nó.
- Sao tối qua không ngủ ngoài kia mà vào đây cũng chẳng gọi...bố Thương thấy tôi đi vào hỏi.
- Con vào xem đàn mới thế nào, nhưng muộn quá nên thôi ra xe ngủ...tôi bịa ra một lý do để trả lời.
Thấy bố Thương định hỏi tiếp, mẹ Thương quay sang lườm rồi lấy cái chân đạp đạp vào bố nhắc khéo mấy cái. Chắc tối qua tôi to tiếng trước cửa, mẹ chắc cũng nghe thấy.
- Mấy đứa kia đâu rồi, nay không đi đâu à...rồi ông cũng quay sang nhìn Thương hỏi.
- Sáng nay bọn nó về luôn rồi bố, hôm qua cũng đi chơi hết các chỗ rồi.
- Thế không rủ ban ở lại, làm bữa cơm gia đình rồi hẵn về, cái con này.
- Thêm ngày nữa chắc tôi chết....nói xong quay sang nhìn Thương cười, rồi lại quay lại ra hiệu cho bố em đừng hỏi nữa ăn đi.
Tôi cũng im lặng chẳng nói gì, ăn nhanh nhanh còn về với công việc, chỉ có công việc mới làm tôi thấy thoải mái lúc này, Thương thì chỉ ngồi nhìn, thỉnh thoảng lại liếc sang phía tôi, có cái gì đó lạ lạ, nhưng giờ tôi đéo bận tâm nữa.
Tôi ăn xong cũng nhanh xách ít đồ, với cái nhiệt kế ra khu chuồng cách ly, đo lại thân nhiệt cho đàn lợn mới về, được một lúc thấy Thương cũng lân la đi theo 2 ông bố vào chuồng, tay cầm cuốn sổ theo dõi lên lật đi lật lại. 2 ông thì ra chỗ hệ thống làm mát, kiểm tra lại mấy cái màng nước, thằng cu em đo xong cùng, nó cúng té về kho thức ăn, không gian này chỉ còn 2 đứa, tự nhiên có cái đéo gì ngại ngùng khó tả, cả 2 đứa cứ đứng im, nhìn linh tinh trời đất, rồi lại mấy con lợn, dường như đéo muốn chạm ánh mắt vào nhau, dkm thật là chill vkl.
Bầu không khí lãng mạng bên chuồng lợn cũng kết thúc, bằng cuộc điện thoại vang lên...
Tôi vội nhìn xuống rồi cũng ra ngoài nghe máy.....
( Còn tiếp )
cập nhật mới đấy ngày 2 chạp còn muốn gì, chạp này cay quá viết đến đâu cay đến đấy, nên các chạp đoạn này hơi ngắn, vì tao nghĩ lại là lại nhói lên, phải dừng lại nên chúng mày thông cảm.
........................................
Chơi chán chê, trời cũng bắt đầu chuyển lạnh tối dần, tôi giục mấy con zời về thôi vì tí nữa tối sương xuống là đéo đi được đâu, mấy con zời lúc này mới nhận ra lời khuyên của tôi là có ích khi nết như chó đi lên cái dốc cao và dài, đứng thở một lúc xong thấy lạnh mới chui vào xe ngồi đi về, tôi thấy em có vẻ lạnh , lấy cái khoác đưa xuống cho khoác tạm vào, nhưng không em kêu không lạnh, rồi đưa cho đứa bạn để nó đắp dưới chân cho ấm.
Trời se se lạnh thì làm tí cá hồi, xong húp bát cháo nóng là ngon nhất, tôi đưa chúng nó tới quán ruột chỗ bố tôi với bố Thương hay ngồi.
Vì tôi gọi điện đặt trước nên vừa tới nơi đồ ăn đã đưa lên rồi, đéo nói nhiều kệ mẹ chúng nó chè chén, tôi vã luôn bát cháo cho nó ấm bụng, rồi vờ lí do lái xe nên không uống rượu. Thằng ML thì tí lại khiêu kích , anh uống đi tí thuê taxi về cũng được mà, nhưng tôi vẫn từ trối, dm phải mày gặp tao lúc vui thì 10 mày tao cũng chấp, tôi nghĩ thế, tôi cần giữ cho mình cái đầu tỉnh táo, vì sợ có tí men chắc tôi đấm vào mặt thằng ML đấy mất, nhìn đã thấy ngứa mắt, tí tí lại gắp đồ cho Thương, dkm quan tâm nhau gớm vkl.
Bọn này đúng là tuổi hiếu động cứ ăn no là lại tìm chỗ chơi, nó hỏi tôi trên này có cái bar nào không lên nhảy múa tí cho tỉnh rượu,ờ thôi thì đã tiễn phật thì phải tiến tới tây thiên, thế là tôi lại ship mấy đứa hiếu động ra cái bar gần đó xem mấy em lắc đít, vào đến nơi lấy 1 bàn gọi thêm chai rượu với ít đồ, mấy còn giời bắt đầu hò hét trong tiếngXem nội dung: 236326Xem nội dung: 236326Xem nội dung: 236326Xem nội dung: 236326 ...hai...ba...uống.... nghe khét thật...chơi ở đây cũng nhiều, nên mấy gương mặt xã hội quen biết hay lên đây chơi, thấy tôi cũng cười toe toét, vậy vẫy cái tay gọi về bàn ôm ấp bắt tay vì đã lâu không gặp,
- Mày về bao giờ....một ông anh xã hội của tôi hỏi.
- Tháng rồi....
- Tao tưởng mày chết luôn trong nam chứ.
Tôi chỉ cười, cầm cốc rượu lên cạch cái làm hớp.
- Về là tốt rồi, thôi cố gắng nhá cần giúp gì cứ alo anh, hôm nay về đây chơi xõa nhiệt tình đi, tí anh dẫn mày đi tẩy trần......rồi nói xong ông nói nhỏ vào tai thằng cu em bên cạch, chị thấy nó chạy lên bàn DJ, đưa cái dt xong nói gì đó rồi lại cười đi xuống.
Đang chán đứng với bọn kia đéo biết làm gì, vớ được mấy người quen coi như cũng may mắn, tôi cũng kệ mấy đứa nó ngồi luôn ở đây.
“ Chào mừng Phong Ca chở về nhà......Phong Ca vẫn còn độc thân trên FB, đêm nay có em gái nào muốn điền tên vào gia phả nhà Phong không nào “
Tiếng MC bar vang lên làm tôi giật cả mình, đằng sau cái màn hình chiếu cái ảnh tôi, kèm theo câu chúc “Phong Ca chơi vui vẻ”
Xung quanh tiếng hò hét khiến tôi ngại vkl, chắc ai đi bar cũng hiểu.
Tôi cũng chỉ biết lắc đầu dơ cốc rượu lên cười rồi cạch với mấy ông anh, liếc lại về phía bàn Thương, thấy em nhìn về phía tôi với ánh mắt ngao ngán, nhưng biết thế đéo nào được kệ đi. Tôi vẫn ngồi đó, mặc dù mấy ông anh tí tí lại ghé vào tai nói cái gì đó nhưng tôi cũng đéo để tâm, chỉ nhìn về phía, em với mấy đứa bạn đang nhảy nhót dưới sàn, thằng ôn tí tí lại ghé sát vào người em nói nói cái db gì đó rồi chúng nó nhìn nhau cười, dkm ngứa mắt cả ngày rồi đến phút này đéo chịu được nữa, tồi quay lại cười với mấy ông anh rồi chờ vờ ra ngoài nghe điện thoại, châm điếu thuốc tôi ngước mắt lên nhìn bầu trời, một màu đen u ám, đêm tháng 10 miền núi thời tiết dần chuyển sang đông nên lạnh, nhưng sao tôi không cảm nhận được, người cứ rực lên như có ngọn lửa đang thiêu đốt cơ thể.
Tôi ghen ư?..... không chắc không phải chứ, tôi với em chia tay lâu rồi, tôi cũng thêm biết bao mối tình rồi còn gì đâu mà ghen.....nhưng sao thấy em vui cười bên người khác tôi lại cảm thấy rất khó chịu, thực sự cực kì khó chịu .
Phóng xe ra một chỗ vắng không người, ngả ghế xuống nằm nghỉ, tôi muốn yên tĩnh, muốn mình bình tĩnh lại chút đéo muốn nghĩ linh tình gì nữa.....một lúc rất lâu cho đến khi...
- Anh đang ở đâu rồi.
- Ngoài đường.
- Về thôi.
- Ờ.
Cúp điện thoại, tôi lại thở dài một tiếng, cuối cùng ngày hôm nay cũng kết thúc rồi, một ngày như loz đối với tôi, quay xe lại mấy con zời đã đứng đợi sẵn trước cửa bar, thấy xe cái lại nhảy tót lên xe, tôi đưa bọn nó đến cái homestay đã đặt sẵn gần đó, cả đoạn đường tôi cũng đéo nói cầu nào, Chỉ im lặng nghe bọn nó cười đùa ngồi xem lại mấy cái ảnh sáng chụp.
- Oke, về nhé, anh Phong lái xe cẩn thận....mấy đứa vẫy vẫy cái tay tiễn tôi với Thương lên xe
Tôi gật nhẹ cái đầu rồi cũng di chuyển về nhà, cả đoạn đường, 2 đứa cũng chẳng nói với nhau câu nào, cũng chẳng thèm đưa mắt sang nhìn nhau, tôi phóng nhanh về nhà, tôi muốn kết thúc ngày hôm nay thật nhanh bằng một giấc ngủ trên chiếc giường.
Đỗ cái xe trước cửa nhà, tôi đi vào lấy bộ quần áo đã phơi khô, tính ra xe chạy lại về trong trang trại, thấy tôi im lặng mặt có vẻ có gì bực tức, chắc em cũng đéo nhịn được nữa, chạy ra phía xe.
- Anh đi đâu.
- Vào trang trại nghỉ.
- Thế anh làm sao...tiếng Thương gắt lên.
- Trả sao cả.
- Anh sưng mặt với ai.
- Không ai cả....tôi gắt lên.
- Anh ghen à.
Chắc tôi cũng đéo thể nhịn được nữa rồi, tôi xoay người nhìn thẳng về phía em.
- Ờ đấy, ghen đấy được chưa.. Tôi lại gắt lên, hai mắt tôi long sòng sọc.
- Anh là gì của em mà ghen...Thương nói giọng có vè cay nghiệt.
Nghe xong câu đó, tự nhiên tim tôi thắt lại, cái cảm giác sục sôi trong người bỗng lắng lại, ừ đúng thật giờ mình là gì, bạn ? ... người yêu cũ? , có quyền đéo gì hay liên quan đéo gì nữa đâu mà ghen.
Thương nói xong mắt vẫn nhìn thẳng về phía tôi, cái mũi cũng đã bắt đầu sụt sùi, 2 mắt cũng bắt đầu đỏ lên như sắp khóc.
Tôi đưa tay lên vuốt mặt một cái rồi gật gật cái đầu..
- Uhm đúng rồi, không là gì cả...
Rồi nhảy lên xe đóng phịch cửa lại, lao nhanh về hướng trang trại.
Có thể lúc này tôi như phát điên, khóe mắt có cái gì đó cay cay, trái tim thì cứ như bị bóp nghẹt, rồi tí lại cảm thấy đau sau câu nói của Thương, có cái gì đó bực tức trong lòng khó diễn tả. “ Anh là gì của em...... “ câu nói đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu....
....................
Em muốn sự bình yên anh quen cuộc sống vô định
Em nghĩ về tương lai anh không nhiều toan tính
Anh có lỗi làm e thấy ưu phiền
để người thứ 3 xuất hiện
Rồi mang đi mất, người quan trọng nhất
Trái tim đã mang tổn thương
xước thêm cũng đâu nghĩa gì
Vốn dĩ không là của nhau
thì nay ở mai bước đi
Ngày ko em có dài
anh vẫn sẽ tồn tại
Chỉ là còn khổ tâm
gượng sống trong âm thầm
Chắc anh phải cần thời gian ngắt đi cánh hoa úa tàn
Lỡ buông mất duyên trời ban
từ này tình yêu vỡ tan
Lại lạc mất em rồi anh giống như kẻ tồi
3 người về 2 lối là chính anh có tội.
.........................
Trèo lên xe tải có cái giường sau ghế, tôi ngả lưng xuống, cũng đéo thiết tha tắm rửa gì cả, dù người đã hôi dình mùi rượu, mùi khói thuốc, càng nghĩ càng thấy nhói tim, rồi lại cay cú, khiến tôi mãi không thể nào chợp mắt.
Cả đêm qua tôi không ngủ được, tôi cứ nằm nghĩ như thế từ đêm cho tới sáng sớm, mãi tới khi cố thử chợp mắt thì thằng cu em đập cái cửa xe .
- Anh Phong, anh Phong.
Tôi bật giậy thò cái đầu ra ngoài cửa kính.
- Sao thế.
- Hehe, anh dậy ăn sáng, mà sao tối qua lại ngủ ngoài này.
- Tối qua về muộn, xe không khóa ngại gọi anh nhảy lên đây ngủ luôn.
- Thế anh dậy đánh răng rửa mặt rồi vào ăn sáng, chị Thương mua bánh cuốn mang vào đấy.
Nghe đến cái tên là tôi đéo muốn vào rồi, nhưng thằng cu em cứ đứng đợi dưới cửa xe nên thôi đành xuống đi vào nhà cùng nó.
- Sao tối qua không ngủ ngoài kia mà vào đây cũng chẳng gọi...bố Thương thấy tôi đi vào hỏi.
- Con vào xem đàn mới thế nào, nhưng muộn quá nên thôi ra xe ngủ...tôi bịa ra một lý do để trả lời.
Thấy bố Thương định hỏi tiếp, mẹ Thương quay sang lườm rồi lấy cái chân đạp đạp vào bố nhắc khéo mấy cái. Chắc tối qua tôi to tiếng trước cửa, mẹ chắc cũng nghe thấy.
- Mấy đứa kia đâu rồi, nay không đi đâu à...rồi ông cũng quay sang nhìn Thương hỏi.
- Sáng nay bọn nó về luôn rồi bố, hôm qua cũng đi chơi hết các chỗ rồi.
- Thế không rủ ban ở lại, làm bữa cơm gia đình rồi hẵn về, cái con này.
- Thêm ngày nữa chắc tôi chết....nói xong quay sang nhìn Thương cười, rồi lại quay lại ra hiệu cho bố em đừng hỏi nữa ăn đi.
Tôi cũng im lặng chẳng nói gì, ăn nhanh nhanh còn về với công việc, chỉ có công việc mới làm tôi thấy thoải mái lúc này, Thương thì chỉ ngồi nhìn, thỉnh thoảng lại liếc sang phía tôi, có cái gì đó lạ lạ, nhưng giờ tôi đéo bận tâm nữa.
Tôi ăn xong cũng nhanh xách ít đồ, với cái nhiệt kế ra khu chuồng cách ly, đo lại thân nhiệt cho đàn lợn mới về, được một lúc thấy Thương cũng lân la đi theo 2 ông bố vào chuồng, tay cầm cuốn sổ theo dõi lên lật đi lật lại. 2 ông thì ra chỗ hệ thống làm mát, kiểm tra lại mấy cái màng nước, thằng cu em đo xong cùng, nó cúng té về kho thức ăn, không gian này chỉ còn 2 đứa, tự nhiên có cái đéo gì ngại ngùng khó tả, cả 2 đứa cứ đứng im, nhìn linh tinh trời đất, rồi lại mấy con lợn, dường như đéo muốn chạm ánh mắt vào nhau, dkm thật là chill vkl.
Bầu không khí lãng mạng bên chuồng lợn cũng kết thúc, bằng cuộc điện thoại vang lên...
Tôi vội nhìn xuống rồi cũng ra ngoài nghe máy.....
( Còn tiếp )
LIKE ĐẦUcập nhật mới đấy ngày 2 chạp còn muốn gì, chạp này cay quá viết đến đâu cay đến đấy, nên các chạp đoạn này hơi ngắn, vì tao nghĩ lại là lại nhói lên, phải dừng lại nên chúng mày thông cảm.
........................................
Chơi chán chê, trời cũng bắt đầu chuyển lạnh tối dần, tôi giục mấy con zời về thôi vì tí nữa tối sương xuống là đéo đi được đâu, mấy con zời lúc này mới nhận ra lời khuyên của tôi là có ích khi nết như chó đi lên cái dốc cao và dài, đứng thở một lúc xong thấy lạnh mới chui vào xe ngồi đi về, tôi thấy em có vẻ lạnh , lấy cái khoác đưa xuống cho khoác tạm vào, nhưng không em kêu không lạnh, rồi đưa cho đứa bạn để nó đắp dưới chân cho ấm.
Trời se se lạnh thì làm tí cá hồi, xong húp bát cháo nóng là ngon nhất, tôi đưa chúng nó tới quán ruột chỗ bố tôi với bố Thương hay ngồi.
Vì tôi gọi điện đặt trước nên vừa tới nơi đồ ăn đã đưa lên rồi, đéo nói nhiều kệ mẹ chúng nó chè chén, tôi vã luôn bát cháo cho nó ấm bụng, rồi vờ lí do lái xe nên không uống rượu. Thằng ML thì tí lại khiêu kích , anh uống đi tí thuê taxi về cũng được mà, nhưng tôi vẫn từ trối, dm phải mày gặp tao lúc vui thì 10 mày tao cũng chấp, tôi nghĩ thế, tôi cần giữ cho mình cái đầu tỉnh táo, vì sợ có tí men chắc tôi đấm vào mặt thằng ML đấy mất, nhìn đã thấy ngứa mắt, tí tí lại gắp đồ cho Thương, dkm quan tâm nhau gớm vkl.
Bọn này đúng là tuổi hiếu động cứ ăn no là lại tìm chỗ chơi, nó hỏi tôi trên này có cái bar nào không lên nhảy múa tí cho tỉnh rượu,ờ thôi thì đã tiễn phật thì phải tiến tới tây thiên, thế là tôi lại ship mấy đứa hiếu động ra cái bar gần đó xem mấy em lắc đít, vào đến nơi lấy 1 bàn gọi thêm chai rượu với ít đồ, mấy còn giời bắt đầu hò hét trong tiếng ...hai...ba...uống.... nghe khét thật...chơi ở đây cũng nhiều, nên mấy gương mặt xã hội quen biết hay lên đây chơi, thấy tôi cũng cười toe toét, vậy vẫy cái tay gọi về bàn ôm ấp bắt tay vì đã lâu không gặp,
- Mày về bao giờ....một ông anh xã hội của tôi hỏi.
- Tháng rồi....
- Tao tưởng mày chết luôn trong nam chứ.
Tôi chỉ cười, cầm cốc rượu lên cạch cái làm hớp.
- Về là tốt rồi, thôi cố gắng nhá cần giúp gì cứ alo anh, hôm nay về đây chơi xõa nhiệt tình đi, tí anh dẫn mày đi tẩy trần......rồi nói xong ông nói nhỏ vào tai thằng cu em bên cạch, chị thấy nó chạy lên bàn DJ, đưa cái dt xong nói gì đó rồi lại cười đi xuống.
Đang chán đứng với bọn kia đéo biết làm gì, vớ được mấy người quen coi như cũng may mắn, tôi cũng kệ mấy đứa nó ngồi luôn ở đây.
“ Chào mừng Phong Ca chở về nhà......Phong Ca vẫn còn độc thân trên FB, đêm nay có em gái nào muốn điền tên vào gia phả nhà Phong không nào “
Tiếng MC bar vang lên làm tôi giật cả mình, đằng sau cái màn hình chiếu cái ảnh tôi, kèm theo câu chúc “Phong Ca chơi vui vẻ”
Xung quanh tiếng hò hét khiến tôi ngại vkl, chắc ai đi bar cũng hiểu.
Tôi cũng chỉ biết lắc đầu dơ cốc rượu lên cười rồi cạch với mấy ông anh, liếc lại về phía bàn Thương, thấy em nhìn về phía tôi với ánh mắt ngao ngán, nhưng biết thế đéo nào được kệ đi. Tôi vẫn ngồi đó, mặc dù mấy ông anh tí tí lại ghé vào tai nói cái gì đó nhưng tôi cũng đéo để tâm, chỉ nhìn về phía, em với mấy đứa bạn đang nhảy nhót dưới sàn, thằng ôn tí tí lại ghé sát vào người em nói nói cái db gì đó rồi chúng nó nhìn nhau cười, dkm ngứa mắt cả ngày rồi đến phút này đéo chịu được nữa, tồi quay lại cười với mấy ông anh rồi chờ vờ ra ngoài nghe điện thoại, châm điếu thuốc tôi ngước mắt lên nhìn bầu trời, một màu đen u ám, đêm tháng 10 miền núi thời tiết dần chuyển sang đông nên lạnh, nhưng sao tôi không cảm nhận được, người cứ rực lên như có ngọn lửa đang thiêu đốt cơ thể.
Tôi ghen ư?..... không chắc không phải chứ, tôi với em chia tay lâu rồi, tôi cũng thêm biết bao mối tình rồi còn gì đâu mà ghen.....nhưng sao thấy em vui cười bên người khác tôi lại cảm thấy rất khó chịu, thực sự cực kì khó chịu .
Phóng xe ra một chỗ vắng không người, ngả ghế xuống nằm nghỉ, tôi muốn yên tĩnh, muốn mình bình tĩnh lại chút đéo muốn nghĩ linh tình gì nữa.....một lúc rất lâu cho đến khi...
- Anh đang ở đâu rồi.
- Ngoài đường.
- Về thôi.
- Ờ.
Cúp điện thoại, tôi lại thở dài một tiếng, cuối cùng ngày hôm nay cũng kết thúc rồi, một ngày như loz đối với tôi, quay xe lại mấy con zời đã đứng đợi sẵn trước cửa bar, thấy xe cái lại nhảy tót lên xe, tôi đưa bọn nó đến cái homestay đã đặt sẵn gần đó, cả đoạn đường tôi cũng đéo nói cầu nào, Chỉ im lặng nghe bọn nó cười đùa ngồi xem lại mấy cái ảnh sáng chụp.
- Oke, về nhé, anh Phong lái xe cẩn thận....mấy đứa vẫy vẫy cái tay tiễn tôi với Thương lên xe
Tôi gật nhẹ cái đầu rồi cũng di chuyển về nhà, cả đoạn đường, 2 đứa cũng chẳng nói với nhau câu nào, cũng chẳng thèm đưa mắt sang nhìn nhau, tôi phóng nhanh về nhà, tôi muốn kết thúc ngày hôm nay thật nhanh bằng một giấc ngủ trên chiếc giường.
Đỗ cái xe trước cửa nhà, tôi đi vào lấy bộ quần áo đã phơi khô, tính ra xe chạy lại về trong trang trại, thấy tôi im lặng mặt có vẻ có gì bực tức, chắc em cũng đéo nhịn được nữa, chạy ra phía xe.
- Anh đi đâu.
- Vào trang trại nghỉ.
- Thế anh làm sao...tiếng Thương gắt lên.
- Trả sao cả.
- Anh sưng mặt với ai.
- Không ai cả....tôi gắt lên.
- Anh ghen à.
Chắc tôi cũng đéo thể nhịn được nữa rồi, tôi xoay người nhìn thẳng về phía em.
- Ờ đấy, ghen đấy được chưa.. Tôi lại gắt lên, hai mắt tôi long sòng sọc.
- Anh là gì của em mà ghen...Thương nói giọng có vè cay nghiệt.
Nghe xong câu đó, tự nhiên tim tôi thắt lại, cái cảm giác sục sôi trong người bỗng lắng lại, ừ đúng thật giờ mình là gì, bạn ? ... người yêu cũ? , có quyền đéo gì hay liên quan đéo gì nữa đâu mà ghen.
Thương nói xong mắt vẫn nhìn thẳng về phía tôi, cái mũi cũng đã bắt đầu sụt sùi, 2 mắt cũng bắt đầu đỏ lên như sắp khóc.
Tôi đưa tay lên vuốt mặt một cái rồi gật gật cái đầu..
- Uhm đúng rồi, không là gì cả...
Rồi nhảy lên xe đóng phịch cửa lại, lao nhanh về hướng trang trại.
Có thể lúc này tôi như phát điên, khóe mắt có cái gì đó cay cay, trái tim thì cứ như bị bóp nghẹt, rồi tí lại cảm thấy đau sau câu nói của Thương, có cái gì đó bực tức trong lòng khó diễn tả. “ Anh là gì của em...... “ câu nói đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu....
....................
Em muốn sự bình yên anh quen cuộc sống vô định
Em nghĩ về tương lai anh không nhiều toan tính
Anh có lỗi làm e thấy ưu phiền
để người thứ 3 xuất hiện
Rồi mang đi mất, người quan trọng nhất
Trái tim đã mang tổn thương
xước thêm cũng đâu nghĩa gì
Vốn dĩ không là của nhau
thì nay ở mai bước đi
Ngày ko em có dài
anh vẫn sẽ tồn tại
Chỉ là còn khổ tâm
gượng sống trong âm thầm
Chắc anh phải cần thời gian ngắt đi cánh hoa úa tàn
Lỡ buông mất duyên trời ban
từ này tình yêu vỡ tan
Lại lạc mất em rồi anh giống như kẻ tồi
3 người về 2 lối là chính anh có tội.
.........................
Trèo lên xe tải có cái giường sau ghế, tôi ngả lưng xuống, cũng đéo thiết tha tắm rửa gì cả, dù người đã hôi dình mùi rượu, mùi khói thuốc, càng nghĩ càng thấy nhói tim, rồi lại cay cú, khiến tôi mãi không thể nào chợp mắt.
Cả đêm qua tôi không ngủ được, tôi cứ nằm nghĩ như thế từ đêm cho tới sáng sớm, mãi tới khi cố thử chợp mắt thì thằng cu em đập cái cửa xe .
- Anh Phong, anh Phong.
Tôi bật giậy thò cái đầu ra ngoài cửa kính.
- Sao thế.
- Hehe, anh dậy ăn sáng, mà sao tối qua lại ngủ ngoài này.
- Tối qua về muộn, xe không khóa ngại gọi anh nhảy lên đây ngủ luôn.
- Thế anh dậy đánh răng rửa mặt rồi vào ăn sáng, chị Thương mua bánh cuốn mang vào đấy.
Nghe đến cái tên là tôi đéo muốn vào rồi, nhưng thằng cu em cứ đứng đợi dưới cửa xe nên thôi đành xuống đi vào nhà cùng nó.
- Sao tối qua không ngủ ngoài kia mà vào đây cũng chẳng gọi...bố Thương thấy tôi đi vào hỏi.
- Con vào xem đàn mới thế nào, nhưng muộn quá nên thôi ra xe ngủ...tôi bịa ra một lý do để trả lời.
Thấy bố Thương định hỏi tiếp, mẹ Thương quay sang lườm rồi lấy cái chân đạp đạp vào bố nhắc khéo mấy cái. Chắc tối qua tôi to tiếng trước cửa, mẹ chắc cũng nghe thấy.
- Mấy đứa kia đâu rồi, nay không đi đâu à...rồi ông cũng quay sang nhìn Thương hỏi.
- Sáng nay bọn nó về luôn rồi bố, hôm qua cũng đi chơi hết các chỗ rồi.
- Thế không rủ ban ở lại, làm bữa cơm gia đình rồi hẵn về, cái con này.
- Thêm ngày nữa chắc tôi chết....nói xong quay sang nhìn Thương cười, rồi lại quay lại ra hiệu cho bố em đừng hỏi nữa ăn đi.
Tôi cũng im lặng chẳng nói gì, ăn nhanh nhanh còn về với công việc, chỉ có công việc mới làm tôi thấy thoải mái lúc này, Thương thì chỉ ngồi nhìn, thỉnh thoảng lại liếc sang phía tôi, có cái gì đó lạ lạ, nhưng giờ tôi đéo bận tâm nữa.
Tôi ăn xong cũng nhanh xách ít đồ, với cái nhiệt kế ra khu chuồng cách ly, đo lại thân nhiệt cho đàn lợn mới về, được một lúc thấy Thương cũng lân la đi theo 2 ông bố vào chuồng, tay cầm cuốn sổ theo dõi lên lật đi lật lại. 2 ông thì ra chỗ hệ thống làm mát, kiểm tra lại mấy cái màng nước, thằng cu em đo xong cùng, nó cúng té về kho thức ăn, không gian này chỉ còn 2 đứa, tự nhiên có cái đéo gì ngại ngùng khó tả, cả 2 đứa cứ đứng im, nhìn linh tinh trời đất, rồi lại mấy con lợn, dường như đéo muốn chạm ánh mắt vào nhau, dkm thật là chill vkl.
Xem nội dung: 236326
Bầu không khí lãng mạng bên chuồng lợn cũng kết thúc, bằng cuộc điện thoại vang lên...
Tôi vội nhìn xuống rồi cũng ra ngoài nghe máy.....
( Còn tiếp )
dabaco àVậy phải đợi sang tuần mới biết ko sao Phong ca ca, mà bạn chăn lợn vậy có chơi với a So ko? A So nghiên cứu được cái vácsin cho mấy chú lợn rồi đấy
cập nhật mới đấy ngày 2 chạp còn muốn gì, chạp này cay quá viết đến đâu cay đến đấy, nên các chạp đoạn này hơi ngắn, vì tao nghĩ lại là lại nhói lên, phải dừng lại nên chúng mày thông cảm.
........................................
Chơi chán chê, trời cũng bắt đầu chuyển lạnh tối dần, tôi giục mấy con zời về thôi vì tí nữa tối sương xuống là đéo đi được đâu, mấy con zời lúc này mới nhận ra lời khuyên của tôi là có ích khi nết như chó đi lên cái dốc cao và dài, đứng thở một lúc xong thấy lạnh mới chui vào xe ngồi đi về, tôi thấy em có vẻ lạnh , lấy cái khoác đưa xuống cho khoác tạm vào, nhưng không em kêu không lạnh, rồi đưa cho đứa bạn để nó đắp dưới chân cho ấm.
Trời se se lạnh thì làm tí cá hồi, xong húp bát cháo nóng là ngon nhất, tôi đưa chúng nó tới quán ruột chỗ bố tôi với bố Thương hay ngồi.
Vì tôi gọi điện đặt trước nên vừa tới nơi đồ ăn đã đưa lên rồi, đéo nói nhiều kệ mẹ chúng nó chè chén, tôi vã luôn bát cháo cho nó ấm bụng, rồi vờ lí do lái xe nên không uống rượu. Thằng ML thì tí lại khiêu kích , anh uống đi tí thuê taxi về cũng được mà, nhưng tôi vẫn từ trối, dm phải mày gặp tao lúc vui thì 10 mày tao cũng chấp, tôi nghĩ thế, tôi cần giữ cho mình cái đầu tỉnh táo, vì sợ có tí men chắc tôi đấm vào mặt thằng ML đấy mất, nhìn đã thấy ngứa mắt, tí tí lại gắp đồ cho Thương, dkm quan tâm nhau gớm vkl.
Bọn này đúng là tuổi hiếu động cứ ăn no là lại tìm chỗ chơi, nó hỏi tôi trên này có cái bar nào không lên nhảy múa tí cho tỉnh rượu,ờ thôi thì đã tiễn phật thì phải tiến tới tây thiên, thế là tôi lại ship mấy đứa hiếu động ra cái bar gần đó xem mấy em lắc đít, vào đến nơi lấy 1 bàn gọi thêm chai rượu với ít đồ, mấy còn giời bắt đầu hò hét trong tiếng ...hai...ba...uống.... nghe khét thật...chơi ở đây cũng nhiều, nên mấy gương mặt xã hội quen biết hay lên đây chơi, thấy tôi cũng cười toe toét, vậy vẫy cái tay gọi về bàn ôm ấp bắt tay vì đã lâu không gặp,
- Mày về bao giờ....một ông anh xã hội của tôi hỏi.
- Tháng rồi....
- Tao tưởng mày chết luôn trong nam chứ.
Tôi chỉ cười, cầm cốc rượu lên cạch cái làm hớp.
- Về là tốt rồi, thôi cố gắng nhá cần giúp gì cứ alo anh, hôm nay về đây chơi xõa nhiệt tình đi, tí anh dẫn mày đi tẩy trần......rồi nói xong ông nói nhỏ vào tai thằng cu em bên cạch, chị thấy nó chạy lên bàn DJ, đưa cái dt xong nói gì đó rồi lại cười đi xuống.
Đang chán đứng với bọn kia đéo biết làm gì, vớ được mấy người quen coi như cũng may mắn, tôi cũng kệ mấy đứa nó ngồi luôn ở đây.
“ Chào mừng Phong Ca chở về nhà......Phong Ca vẫn còn độc thân trên FB, đêm nay có em gái nào muốn điền tên vào gia phả nhà Phong không nào “
Tiếng MC bar vang lên làm tôi giật cả mình, đằng sau cái màn hình chiếu cái ảnh tôi, kèm theo câu chúc “Phong Ca chơi vui vẻ”
Xung quanh tiếng hò hét khiến tôi ngại vkl, chắc ai đi bar cũng hiểu.
Tôi cũng chỉ biết lắc đầu dơ cốc rượu lên cười rồi cạch với mấy ông anh, liếc lại về phía bàn Thương, thấy em nhìn về phía tôi với ánh mắt ngao ngán, nhưng biết thế đéo nào được kệ đi. Tôi vẫn ngồi đó, mặc dù mấy ông anh tí tí lại ghé vào tai nói cái gì đó nhưng tôi cũng đéo để tâm, chỉ nhìn về phía, em với mấy đứa bạn đang nhảy nhót dưới sàn, thằng ôn tí tí lại ghé sát vào người em nói nói cái db gì đó rồi chúng nó nhìn nhau cười, dkm ngứa mắt cả ngày rồi đến phút này đéo chịu được nữa, tồi quay lại cười với mấy ông anh rồi chờ vờ ra ngoài nghe điện thoại, châm điếu thuốc tôi ngước mắt lên nhìn bầu trời, một màu đen u ám, đêm tháng 10 miền núi thời tiết dần chuyển sang đông nên lạnh, nhưng sao tôi không cảm nhận được, người cứ rực lên như có ngọn lửa đang thiêu đốt cơ thể.
Tôi ghen ư?..... không chắc không phải chứ, tôi với em chia tay lâu rồi, tôi cũng thêm biết bao mối tình rồi còn gì đâu mà ghen.....nhưng sao thấy em vui cười bên người khác tôi lại cảm thấy rất khó chịu, thực sự cực kì khó chịu .
Phóng xe ra một chỗ vắng không người, ngả ghế xuống nằm nghỉ, tôi muốn yên tĩnh, muốn mình bình tĩnh lại chút đéo muốn nghĩ linh tình gì nữa.....một lúc rất lâu cho đến khi...
- Anh đang ở đâu rồi.
- Ngoài đường.
- Về thôi.
- Ờ.
Cúp điện thoại, tôi lại thở dài một tiếng, cuối cùng ngày hôm nay cũng kết thúc rồi, một ngày như loz đối với tôi, quay xe lại mấy con zời đã đứng đợi sẵn trước cửa bar, thấy xe cái lại nhảy tót lên xe, tôi đưa bọn nó đến cái homestay đã đặt sẵn gần đó, cả đoạn đường tôi cũng đéo nói cầu nào, Chỉ im lặng nghe bọn nó cười đùa ngồi xem lại mấy cái ảnh sáng chụp.
- Oke, về nhé, anh Phong lái xe cẩn thận....mấy đứa vẫy vẫy cái tay tiễn tôi với Thương lên xe
Tôi gật nhẹ cái đầu rồi cũng di chuyển về nhà, cả đoạn đường, 2 đứa cũng chẳng nói với nhau câu nào, cũng chẳng thèm đưa mắt sang nhìn nhau, tôi phóng nhanh về nhà, tôi muốn kết thúc ngày hôm nay thật nhanh bằng một giấc ngủ trên chiếc giường.
Đỗ cái xe trước cửa nhà, tôi đi vào lấy bộ quần áo đã phơi khô, tính ra xe chạy lại về trong trang trại, thấy tôi im lặng mặt có vẻ có gì bực tức, chắc em cũng đéo nhịn được nữa, chạy ra phía xe.
- Anh đi đâu.
- Vào trang trại nghỉ.
- Thế anh làm sao...tiếng Thương gắt lên.
- Trả sao cả.
- Anh sưng mặt với ai.
- Không ai cả....tôi gắt lên.
- Anh ghen à.
Chắc tôi cũng đéo thể nhịn được nữa rồi, tôi xoay người nhìn thẳng về phía em.
- Ờ đấy, ghen đấy được chưa.. Tôi lại gắt lên, hai mắt tôi long sòng sọc.
- Anh là gì của em mà ghen...Thương nói giọng có vè cay nghiệt.
Nghe xong câu đó, tự nhiên tim tôi thắt lại, cái cảm giác sục sôi trong người bỗng lắng lại, ừ đúng thật giờ mình là gì, bạn ? ... người yêu cũ? , có quyền đéo gì hay liên quan đéo gì nữa đâu mà ghen.
Thương nói xong mắt vẫn nhìn thẳng về phía tôi, cái mũi cũng đã bắt đầu sụt sùi, 2 mắt cũng bắt đầu đỏ lên như sắp khóc.
Tôi đưa tay lên vuốt mặt một cái rồi gật gật cái đầu..
- Uhm đúng rồi, không là gì cả...
Rồi nhảy lên xe đóng phịch cửa lại, lao nhanh về hướng trang trại.
Có thể lúc này tôi như phát điên, khóe mắt có cái gì đó cay cay, trái tim thì cứ như bị bóp nghẹt, rồi tí lại cảm thấy đau sau câu nói của Thương, có cái gì đó bực tức trong lòng khó diễn tả. “ Anh là gì của em...... “ câu nói đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu....
....................
Em muốn sự bình yên anh quen cuộc sống vô định
Em nghĩ về tương lai anh không nhiều toan tính
Anh có lỗi làm e thấy ưu phiền
để người thứ 3 xuất hiện
Rồi mang đi mất, người quan trọng nhất
Trái tim đã mang tổn thương
xước thêm cũng đâu nghĩa gì
Vốn dĩ không là của nhau
thì nay ở mai bước đi
Ngày ko em có dài
anh vẫn sẽ tồn tại
Chỉ là còn khổ tâm
gượng sống trong âm thầm
Chắc anh phải cần thời gian ngắt đi cánh hoa úa tàn
Lỡ buông mất duyên trời ban
từ này tình yêu vỡ tan
Lại lạc mất em rồi anh giống như kẻ tồi
3 người về 2 lối là chính anh có tội.
.........................
Trèo lên xe tải có cái giường sau ghế, tôi ngả lưng xuống, cũng đéo thiết tha tắm rửa gì cả, dù người đã hôi dình mùi rượu, mùi khói thuốc, càng nghĩ càng thấy nhói tim, rồi lại cay cú, khiến tôi mãi không thể nào chợp mắt.
Cả đêm qua tôi không ngủ được, tôi cứ nằm nghĩ như thế từ đêm cho tới sáng sớm, mãi tới khi cố thử chợp mắt thì thằng cu em đập cái cửa xe .
- Anh Phong, anh Phong.
Tôi bật giậy thò cái đầu ra ngoài cửa kính.
- Sao thế.
- Hehe, anh dậy ăn sáng, mà sao tối qua lại ngủ ngoài này.
- Tối qua về muộn, xe không khóa ngại gọi anh nhảy lên đây ngủ luôn.
- Thế anh dậy đánh răng rửa mặt rồi vào ăn sáng, chị Thương mua bánh cuốn mang vào đấy.
Nghe đến cái tên là tôi đéo muốn vào rồi, nhưng thằng cu em cứ đứng đợi dưới cửa xe nên thôi đành xuống đi vào nhà cùng nó.
- Sao tối qua không ngủ ngoài kia mà vào đây cũng chẳng gọi...bố Thương thấy tôi đi vào hỏi.
- Con vào xem đàn mới thế nào, nhưng muộn quá nên thôi ra xe ngủ...tôi bịa ra một lý do để trả lời.
Thấy bố Thương định hỏi tiếp, mẹ Thương quay sang lườm rồi lấy cái chân đạp đạp vào bố nhắc khéo mấy cái. Chắc tối qua tôi to tiếng trước cửa, mẹ chắc cũng nghe thấy.
- Mấy đứa kia đâu rồi, nay không đi đâu à...rồi ông cũng quay sang nhìn Thương hỏi.
- Sáng nay bọn nó về luôn rồi bố, hôm qua cũng đi chơi hết các chỗ rồi.
- Thế không rủ ban ở lại, làm bữa cơm gia đình rồi hẵn về, cái con này.
- Thêm ngày nữa chắc tôi chết....nói xong quay sang nhìn Thương cười, rồi lại quay lại ra hiệu cho bố em đừng hỏi nữa ăn đi.
Tôi cũng im lặng chẳng nói gì, ăn nhanh nhanh còn về với công việc, chỉ có công việc mới làm tôi thấy thoải mái lúc này, Thương thì chỉ ngồi nhìn, thỉnh thoảng lại liếc sang phía tôi, có cái gì đó lạ lạ, nhưng giờ tôi đéo bận tâm nữa.
Tôi ăn xong cũng nhanh xách ít đồ, với cái nhiệt kế ra khu chuồng cách ly, đo lại thân nhiệt cho đàn lợn mới về, được một lúc thấy Thương cũng lân la đi theo 2 ông bố vào chuồng, tay cầm cuốn sổ theo dõi lên lật đi lật lại. 2 ông thì ra chỗ hệ thống làm mát, kiểm tra lại mấy cái màng nước, thằng cu em đo xong cùng, nó cúng té về kho thức ăn, không gian này chỉ còn 2 đứa, tự nhiên có cái đéo gì ngại ngùng khó tả, cả 2 đứa cứ đứng im, nhìn linh tinh trời đất, rồi lại mấy con lợn, dường như đéo muốn chạm ánh mắt vào nhau, dkm thật là chill vkl.
Xem nội dung: 236326
Bầu không khí lãng mạng bên chuồng lợn cũng kết thúc, bằng cuộc điện thoại vang lên...
Tôi vội nhìn xuống rồi cũng ra ngoài nghe máy.....
(