Chương 57 Xuất
Nam nhấp liên tục, hông anh chuyển động với nhịp điệu điên cuồng, con cặc to lớn, gân guốc của anh ra vào trong cái lồn ướt át của Phương như muốn hòa tan vào cơ thể cô. Anh thở dốc, cơ thể nóng ran, đầu óc như đã chạm đến đỉnh điểm của khoái lạc. Cảm giác lớp thịt mềm mại, chặt chẽ ôm lấy anh, dâm thủy trơn trượt chảy ra mỗi cú đẩy làm anh không thể chịu nổi nữa. Anh gầm nhẹ, rút con cặc ra khỏi lồn cô, tay nắm chặt nó, đầu khấc đỏ hồng bóng nhẫy rỉ dịch. Anh nhắm thẳng lên ngực Phương, rồi xuất tinh – từng dòng tinh trắng đục, nóng hổi bắn ra mạnh mẽ, văng lên cặp vú to tròn của cô. Dòng tinh đầu tiên bắn xa, trúng ngay khe ngực sâu thẳm, chảy lan xuống hai bên vú, tạo thành những vệt trắng đục lấp lánh trên làn da trắng muốt. Dòng thứ hai yếu hơn, rơi xuống núm vú, nhỏ giọt xuống lớp áo sơ mi bung cúc, thấm ướt cả một mảng vải. Nam thở hổn hển, ánh mắt dâm đãng nhìn “thành quả” của mình, từng giọt tinh cuối cùng nhỏ xuống bụng cô, lăn dài trên làn da phẳng lì, như một dấu ấn chiến thắng mà anh để lại trên cơ thể kiêu kỳ của Phương.
Cùng lúc đó, Tuấn đứng ở góc phòng, tay sục con cặc của mình với nhịp điệu gấp gáp, mắt dán chặt vào cảnh Nam xuất tinh lên ngực Phương. Bao nhiêu khát khao, thèm thuồng tích tụ trong cậu cũng theo đó bùng nổ. Cậu không chịu nổi nữa, hơi thở dồn dập, tay siết chặt con cặc nhỏ hơn của mình, rồi xuất tinh – dòng tinh của cậu bắn ra yếu ớt, rơi xuống sàn gạch lạnh lẽo dưới chân, từng giọt trắng đục chảy dài, thấm vào lớp bụi mỏng của cửa hàng. Cậu run lên, mặt đỏ bừng, mắt mờ đi vì khoái cảm xen lẫn xấu hổ, tay vẫn nắm chặt con cặc đang mềm dần, lòng cậu vừa thỏa mãn vừa trống rỗng.
Nam nhìn sang Tuấn, rồi quay lại ngắm Phương, anh cười đắc thắng, giọng trầm thấp vang lên đầy kiêu ngạo: “Được lắm, không ngờ lồn Phương lại bót như vậy. Chặt thế này, sướng không tả nổi.” Anh cúi xuống, ánh mắt hài lòng lướt qua cặp vú tròn đầy của cô, nơi dòng tinh của anh vẫn còn đọng lại, lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo. Anh đứng dậy, kéo khóa quần lên, rồi quay sang Tuấn, giọng ra lệnh: “Sao đứng đó Tuấn, mặc lại đồ cho Phương đi, lau dọn sạch sẽ luôn. Xong việc thì để cô ấy nằm ngủ như cũ.” Tuấn giật mình, mắt mở to, run run gật đầu như một con cún nghe lệnh chủ. “Dạ… dạ anh…” cậu lí nhí, vội vàng bước tới chỗ Phương, tay run rẩy cầm chiếc áo sơ mi bung cúc của cô.
Tuấn cúi xuống, tay run run lau dọn cho Phương, lòng cậu vừa sợ hãi vừa thèm thuồng khi chạm lại vào cơ thể cô. Tuấn lấy khăn giấy từ túi quần, nhẹ nhàng lau dòng tinh của Nam trên ngực cô. Ngón tay cậu lướt qua cặp vú trắng muốt, cảm nhận sự mềm mại, ấm nóng còn sót lại, dòng tinh trắng đục dính vào đầu ngón tay làm cậu nuốt khan, ánh mắt lén nhìn núm vú nhỏ nhắn, thụt vào, mà Nam vừa vân vê. Tuấn lau chậm rãi, như muốn kéo dài khoảnh khắc được chạm vào Phương, lòng thèm thuồng trỗi dậy nhưng không dám làm gì thêm. Rồi cậu cúi xuống thấp hơn, lau vùng kín của Phương – ngón tay run rẩy lướt qua mép lồn ướt át, dâm thủy của cô vẫn còn thấm đẫm, trơn trượt dưới tay cậu. Cậu cẩn thận lau sạch, cảm nhận lớp thịt mềm mại co giật nhẹ, mùi hương dục vọng thoảng lên làm cậu nghẹt thở, tay run đến mức suýt làm rơi khăn. “Chị Phương… đẹp quá…” cậu nghĩ, mắt dán vào vùng kín của cô, lòng vừa khao khát vừa xấu hổ.
Sau khi lau xong, Tuấn kéo lại áo ngực đen của Phương, cẩn thận nâng cặp vú cô vào trong lớp ren mỏng, ngón tay vô tình chạm vào da thịt làm cậu đỏ mặt, tim đập thình thịch. Tuấn kéo quần lót trắng tinh về vị trí cũ, lớp vải mỏng ôm sát lấy vùng kín vẫn còn ẩm ướt, làm cậu phải nuốt khan thêm lần nữa để kìm nén cảm xúc. Cuối cùng, cậu mặc lại áo sơ mi cho cô, run run cài từng nút áo, tay lóng ngóng đến mức suýt làm bung nút vừa cài. Xong xuôi, cậu đặt Phương nằm ngay ngắn trên sofa, kê đầu cô lên gối, chỉnh lại tư thế sao cho giống như lúc đầu – như thể chưa có gì xảy ra. Phương nằm đó, hơi thở đều đều, khuôn mặt say ngủ vẫn đẹp kiêu kỳ, không hề hay biết những gì vừa diễn ra trên cơ thể mình.
Nam đứng nhìn, ánh mắt anh thoáng chút hài lòng, rồi vỗ vai Tuấn: “Tốt lắm, thằng em. Làm sạch sẽ thế này là được. Giờ thì để cô ấy ngủ, mình về thôi.” Tuấn gật đầu, giọng nhỏ: “Dạ… anh…” Cậu đứng dậy, tay vẫn run run, ánh mắt lén liếc Phương lần cuối, lòng cậu hỗn loạn giữa sự thỏa mãn, xấu hổ, và nỗi thèm thuồng chưa dứt.
Nam nhấp liên tục, hông anh chuyển động với nhịp điệu điên cuồng, con cặc to lớn, gân guốc của anh ra vào trong cái lồn ướt át của Phương như muốn hòa tan vào cơ thể cô. Anh thở dốc, cơ thể nóng ran, đầu óc như đã chạm đến đỉnh điểm của khoái lạc. Cảm giác lớp thịt mềm mại, chặt chẽ ôm lấy anh, dâm thủy trơn trượt chảy ra mỗi cú đẩy làm anh không thể chịu nổi nữa. Anh gầm nhẹ, rút con cặc ra khỏi lồn cô, tay nắm chặt nó, đầu khấc đỏ hồng bóng nhẫy rỉ dịch. Anh nhắm thẳng lên ngực Phương, rồi xuất tinh – từng dòng tinh trắng đục, nóng hổi bắn ra mạnh mẽ, văng lên cặp vú to tròn của cô. Dòng tinh đầu tiên bắn xa, trúng ngay khe ngực sâu thẳm, chảy lan xuống hai bên vú, tạo thành những vệt trắng đục lấp lánh trên làn da trắng muốt. Dòng thứ hai yếu hơn, rơi xuống núm vú, nhỏ giọt xuống lớp áo sơ mi bung cúc, thấm ướt cả một mảng vải. Nam thở hổn hển, ánh mắt dâm đãng nhìn “thành quả” của mình, từng giọt tinh cuối cùng nhỏ xuống bụng cô, lăn dài trên làn da phẳng lì, như một dấu ấn chiến thắng mà anh để lại trên cơ thể kiêu kỳ của Phương.

Cùng lúc đó, Tuấn đứng ở góc phòng, tay sục con cặc của mình với nhịp điệu gấp gáp, mắt dán chặt vào cảnh Nam xuất tinh lên ngực Phương. Bao nhiêu khát khao, thèm thuồng tích tụ trong cậu cũng theo đó bùng nổ. Cậu không chịu nổi nữa, hơi thở dồn dập, tay siết chặt con cặc nhỏ hơn của mình, rồi xuất tinh – dòng tinh của cậu bắn ra yếu ớt, rơi xuống sàn gạch lạnh lẽo dưới chân, từng giọt trắng đục chảy dài, thấm vào lớp bụi mỏng của cửa hàng. Cậu run lên, mặt đỏ bừng, mắt mờ đi vì khoái cảm xen lẫn xấu hổ, tay vẫn nắm chặt con cặc đang mềm dần, lòng cậu vừa thỏa mãn vừa trống rỗng.
Nam nhìn sang Tuấn, rồi quay lại ngắm Phương, anh cười đắc thắng, giọng trầm thấp vang lên đầy kiêu ngạo: “Được lắm, không ngờ lồn Phương lại bót như vậy. Chặt thế này, sướng không tả nổi.” Anh cúi xuống, ánh mắt hài lòng lướt qua cặp vú tròn đầy của cô, nơi dòng tinh của anh vẫn còn đọng lại, lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo. Anh đứng dậy, kéo khóa quần lên, rồi quay sang Tuấn, giọng ra lệnh: “Sao đứng đó Tuấn, mặc lại đồ cho Phương đi, lau dọn sạch sẽ luôn. Xong việc thì để cô ấy nằm ngủ như cũ.” Tuấn giật mình, mắt mở to, run run gật đầu như một con cún nghe lệnh chủ. “Dạ… dạ anh…” cậu lí nhí, vội vàng bước tới chỗ Phương, tay run rẩy cầm chiếc áo sơ mi bung cúc của cô.
Tuấn cúi xuống, tay run run lau dọn cho Phương, lòng cậu vừa sợ hãi vừa thèm thuồng khi chạm lại vào cơ thể cô. Tuấn lấy khăn giấy từ túi quần, nhẹ nhàng lau dòng tinh của Nam trên ngực cô. Ngón tay cậu lướt qua cặp vú trắng muốt, cảm nhận sự mềm mại, ấm nóng còn sót lại, dòng tinh trắng đục dính vào đầu ngón tay làm cậu nuốt khan, ánh mắt lén nhìn núm vú nhỏ nhắn, thụt vào, mà Nam vừa vân vê. Tuấn lau chậm rãi, như muốn kéo dài khoảnh khắc được chạm vào Phương, lòng thèm thuồng trỗi dậy nhưng không dám làm gì thêm. Rồi cậu cúi xuống thấp hơn, lau vùng kín của Phương – ngón tay run rẩy lướt qua mép lồn ướt át, dâm thủy của cô vẫn còn thấm đẫm, trơn trượt dưới tay cậu. Cậu cẩn thận lau sạch, cảm nhận lớp thịt mềm mại co giật nhẹ, mùi hương dục vọng thoảng lên làm cậu nghẹt thở, tay run đến mức suýt làm rơi khăn. “Chị Phương… đẹp quá…” cậu nghĩ, mắt dán vào vùng kín của cô, lòng vừa khao khát vừa xấu hổ.
Sau khi lau xong, Tuấn kéo lại áo ngực đen của Phương, cẩn thận nâng cặp vú cô vào trong lớp ren mỏng, ngón tay vô tình chạm vào da thịt làm cậu đỏ mặt, tim đập thình thịch. Tuấn kéo quần lót trắng tinh về vị trí cũ, lớp vải mỏng ôm sát lấy vùng kín vẫn còn ẩm ướt, làm cậu phải nuốt khan thêm lần nữa để kìm nén cảm xúc. Cuối cùng, cậu mặc lại áo sơ mi cho cô, run run cài từng nút áo, tay lóng ngóng đến mức suýt làm bung nút vừa cài. Xong xuôi, cậu đặt Phương nằm ngay ngắn trên sofa, kê đầu cô lên gối, chỉnh lại tư thế sao cho giống như lúc đầu – như thể chưa có gì xảy ra. Phương nằm đó, hơi thở đều đều, khuôn mặt say ngủ vẫn đẹp kiêu kỳ, không hề hay biết những gì vừa diễn ra trên cơ thể mình.
Nam đứng nhìn, ánh mắt anh thoáng chút hài lòng, rồi vỗ vai Tuấn: “Tốt lắm, thằng em. Làm sạch sẽ thế này là được. Giờ thì để cô ấy ngủ, mình về thôi.” Tuấn gật đầu, giọng nhỏ: “Dạ… anh…” Cậu đứng dậy, tay vẫn run run, ánh mắt lén liếc Phương lần cuối, lòng cậu hỗn loạn giữa sự thỏa mãn, xấu hổ, và nỗi thèm thuồng chưa dứt.