• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

💋💋💋 Siêu phẩm truyện sex AI "KẺ SĂN MỒI". Dành cho mấy đứa thèm các em TGDĐ như tao.

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 50 Cuộc nhậu đến hồi kết

Trời khuya dần, không khí trong quán nhậu bắt đầu chùng xuống sau những tiếng cười nói rôm rả ban đầu. Ánh đèn vàng vọt từ mấy bóng tròn treo lủng lẳng trên trần quán mờ dần trong làn khói thịt nướng còn sót lại, những chiếc bàn gỗ dài giờ đây bừa bộn vỏ chai bia, đĩa rau sống ăn dở, và vài mẩu xương sườn cháy xém. Mọi người dần say và no, kẻ thì ôm bụng lảo đảo đứng dậy, kẻ thì chạy ra góc quán nôn oẹ, tiếng ói vang lên xen lẫn tiếng gió đêm thổi qua những tán cây bên ngoài. “Thôi, tao no quá, về đây!” một anh chàng bên kho đứng dậy, tay xoa bụng, giọng lè nhè. “Tao cũng về, mai còn đi làm sớm,” một cô nhân viên khác hùa theo, vội vàng khoác túi xách lên vai. Bàn ăn từng đông đúc giờ chỉ còn lác đác vài người, những kẻ còn trụ lại hoặc vì chưa đủ say, hoặc vì không muốn bỏ lỡ không khí cuối cùng của buổi nhậu.

Phương ngồi ở bàn chính, hôm nay cô vui quá, đôi má đỏ hồng lên dưới ánh đèn, không rõ vì men bia hay vì niềm phấn khích từ sự thăng chức. Cô uống nhiều hơn bình thường, chai bia trên tay hết rồi lại được thay bằng chai mới, nhưng ánh mắt cô vẫn sáng, giọng nói vẫn rành mạch, mải mê kể chuyện với vài nhân viên còn lại. “Hồi đó chị mới vào làm, có hôm chạy chỉ tiêu mệt muốn xỉu, mà giờ nhìn lại, cũng đáng!” cô cười lớn, tay chống cằm, mái tóc đen óng xõa xuống vai, lòa xòa trước mặt. Một cô nhân viên trẻ ngồi cạnh gật gù: “Chị Phương giỏi thật, em mà là chị chắc bỏ cuộc lâu rồi!” Phương cười, giọng hơi khàn vì nói nhiều: “Bỏ thì lấy gì ăn, phải cố chứ!”


Linh, ngồi ở góc bàn, hôm nay không uống bia mà chỉ cầm ly nước ngọt, đôi mắt long lanh dần trở nên mỏi mệt khi đồng hồ điểm gần nửa đêm. Cô đứng dậy, xoa tay vào nhau, giọng nhỏ nhẹ: “Mọi người ở lại chơi nha, em trễ rồi, em về trước đây!” Cô bước qua bàn kho, đi ngang Nam, ánh mắt trìu mến lướt qua anh. “Anh Nam, em về nha, anh ở lại vui vẻ nha!” cô nói, nụ cười dịu dàng nở trên môi, lòng cô vẫn ấm áp vì những khoảnh khắc ngắn ngủi gần anh tối nay. Nam ngẩng lên, mỉm cười nhẹ: “Ừ, em về cẩn thận, ngủ ngon nhé.” Linh gật đầu, quay đi, bóng dáng nhỏ nhắn của cô khuất dần sau cánh cửa quán, để lại Nam với những suy nghĩ đang dần hiện rõ trong đầu.


Cuộc nhậu kéo dài đến khi chỉ còn vài người trụ lại. Bàn chính giờ chỉ còn Phương, Tuấn, Nam và một bé nhân viên trẻ tuổi – một cô gái mới vào làm, mắt đã lờ đờ vì say nhưng vẫn cố ngồi đó như không muốn bỏ lỡ. Phương, có lẽ vì uống quá nhiều, bắt đầu không trụ nổi. Mặt cô đỏ gay, mắt nháy chậm dần, rồi bất ngờ gục xuống bàn, tay vẫn ôm chai bia, mái tóc xõa ra che gần hết khuôn mặt. Bé nhân viên trẻ giật mình, lay lay vai cô: “Chị Phương, chị Phương ơi, dậy đi chị!” Nhưng Phương chỉ ậm ừ, không phản ứng. Cô bé hoảng hốt nhìn sang Nam và Tuấn, giọng run run: “Anh Nam, anh Tuấn, giúp em với, chị ấy say quá rồi!” Tuấn bối rối, mắt mở to nhìn sang Nam, không biết phải làm gì, tay cậu run run đặt trên bàn như muốn đứng dậy mà không dám.


Nam nhìn Phương, ánh mắt sâu thẳm lóe lên một tia tính toán. Anh đứng dậy, giọng trầm bình tĩnh: “Thôi, để Tuấn đưa cô ấy vào cửa hàng nghỉ ngơi đã. Chỗ này khuya rồi, không tiện.” Trong đầu anh, mọi thứ đã đúng như kế hoạch – Phương say, đám đông tan dần, và giờ là lúc anh có thể hành động. Tuấn và bé nhân viên chẳng nghi ngờ gì, chỉ gật đầu theo lời anh. Nam quay sang Tuấn, vỗ vai cậu: “Em dìu cô ấy vào cửa hàng đi, anh với nhỏ này dọn dẹp rồi qua sau.” Tuấn ngập ngừng, mặt đỏ bừng vì ngại: “Dạ… em… em không biết…” Nam cắt lời, giọng vừa khích lệ vừa ra lệnh: “Đàn ông mà, làm được chứ. Đi đi, đừng để cô ấy nằm đây lạnh.” Tuấn nuốt khan, gật đầu, dù lòng cậu rối như tơ vò.


Cậu bước đến bên Phương, khẽ lay vai cô: “Chị Phương… chị Phương ơi, dậy đi chị…” Phương nhắm mắt, lẩm bẩm trong cơn say: “Tuấn hả… uống nữa đi em…” rồi lại gục xuống, tiếng thở đều đều vang lên như đã chìm vào giấc ngủ. Tuấn hít một hơi sâu, lấy hết can đảm đỡ cô dậy, tay cậu run run vòng qua vai cô, cảm nhận cơ thể mềm mại của Phương tựa vào mình. Anh dìu cô đứng lên, bước từng bước chậm rãi ra khỏi quán, tim cậu đập thình thịch như trống đánh trong lồng ngực. Đi bên cạnh cô, Tuấn không dám nhìn thẳng, nhưng ánh mắt cậu đôi lúc lén lướt xuống – cúc áo sơ mi của Phương đã bung ra từ bao giờ, để lộ khe ngực sâu thẳm, cặp vú căng mọng lấp ló dưới lớp vải mỏng, phập phồng theo từng nhịp thở say ngủ của cô. Cậu nuốt khan, mặt nóng ran, lòng vừa xấu hổ vừa phấn khích.

Muon-kieu-mac-so-mi-trang-dot-mat-cua-nu-thu-ky-nong-bong-3-1690446647-215-width650height808.jpg


Tay cậu chạm vào eo thon thả của Phương, cảm giác mềm mại qua lớp váy mỏng làm Tuấn run lên từng đợt, như có luồng điện chạy dọc sống lưng. “Mới nói chuyện thôi mà giờ đã được dìu chị ấy…” cậu nghĩ, đầu óc quay cuồng trong cảm giác không tin nổi. Mùi nước hoa từ cổ cô thoảng lên, dịu nhẹ mà quyến rũ, hòa lẫn với chút men bia, làm cậu càng thêm lâng lâng. Tuấn dìu cô đến cửa hàng, bước qua ngưỡng cửa, đặt cô nằm xuống chiếc ghế sofa dài mà bình thường dùng để khách chờ. Anh cẩn thận đỡ cô nằm xuống, tay run run kê đầu cô lên gối, ánh mắt không dám nhìn lâu vào cơ thể cô, dù lòng cậu vẫn đang hỗn loạn vì những cảm xúc mới mẻ vừa trải qua. Phương nằm đó, mắt nhắm nghiền, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, hơi thở đều đều vang lên trong không gian tĩnh lặng của cửa hàng, để lại Tuấn đứng bên, tim vẫn đập thình thịch, không biết phải làm gì tiếp theo.
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 51 Khiêu khích dục vọng

Phương đã trả tiền quán trước khi gục xuống bàn, nên khi buổi nhậu tan dần, bé nhân viên trẻ tuổi với đôi mắt lờ đờ vì say – chỉ kịp thu dọn vài thứ rồi xin phép về trước. “Anh Nam, anh Tuấn, em về nha, em mệt quá rồi,” cô nói, giọng lí nhí, rồi lảo đảo bước ra khỏi quán. Nam đứng dậy, không vội vã, đôi tay đút túi quần, bước chậm rãi về phía cửa hàng. Dáng anh cao lớn nổi bật trong bóng tối, ánh đèn đường vàng vọt hắt lên khuôn mặt góc cạnh, làm đôi mắt sâu thẳm của anh lóe lên một tia hoang dại – như ánh mắt của một kẻ săn mồi đã ngửi thấy mùi con mồi, kiên nhẫn nhưng đầy nguy hiểm. Chẳng ai biết anh đang toan tính gì, nhưng mỗi bước chân của anh đều mang một sự chắc chắn, như thể mọi thứ đang diễn ra đúng theo kịch bản anh đã vẽ sẵn trong đầu từ lâu.


Trong cửa hàng, Tuấn đứng cạnh chiếc sofa, nơi Phương đang nằm. Cậu bất động, không biết phải làm gì, đôi tay siết chặt mép quần, mắt dán vào cô với một sự mê mẩn không thể giấu nổi. Phương nằm đó, cơ thể mềm mại thả lỏng hoàn toàn trong cơn say, vẻ đẹp của cô giờ đây phô bày rõ ràng hơn bao giờ hết dưới ánh sáng mờ ảo từ đèn trần. Chiếc áo sơ mi trắng đã bung mất hai cúc trên cùng, để lộ khe ngực sâu thẳm, cặp vú căng mọng lấp ló sau lớp vải mỏng, phập phồng theo từng nhịp thở chậm rãi của cô. Làn da trắng muốt ánh lên dưới ánh đèn, như một bức tượng sống động, vừa kiêu kỳ vừa gợi dục, làm Tuấn nuốt khan liên tục, cổ họng khô khốc. Chiếc váy đen ngắn bó sát cơ thể cô bị kéo lệch lên trong lúc cậu dìu cô, để lộ đôi chân dài mịn màng, cong cong như một đường nét hoàn hảo. Qua lớp váy mỏng, cậu thoáng thấy mép quần lót trắng tinh lấp ló, viền ren mảnh mai ôm sát lấy làn da, như một lời mời gọi vô hình mà cậu không dám đáp lại.

Chưa bao giờ Tuấn được ngắm Phương gần như thế này. Bình thường, cô là một bóng hình xa vời – kiêu kỳ, sắc sảo, luôn đứng trên cậu cả về vị thế lẫn vẻ đẹp. Nhưng giờ đây, cô nằm đó, bất động, gần gũi đến mức cậu có thể nghe thấy tiếng thở đều đều của cô, ngửi thấy mùi nước hoa dịu nhẹ hòa quyện với chút men bia từ cơ thể cô. Tim cậu đập thình thịch, từng nhịp như trống đánh trong lồng ngực, cơ thể nóng ran, một cảm giác kích thích lạ lùng trỗi dậy từ sâu bên trong. Cậu đứng đó, mắt không rời khỏi cô, tưởng tượng bàn tay mình chạm vào làn da trắng mịn ấy, lướt qua eo thon thả mà cậu vừa đỡ, và cả những đường cong mà cậu chỉ dám mơ trong những phút yếu lòng.

elegant-office-girl-wear-glasses-lovely-32.jpg


Đang mải mê chìm trong dòng suy nghĩ hỗn loạn, Tuấn giật bắn mình khi Nam bước vào. Tiếng bước chân trầm ổn của anh vang lên trên sàn gạch, phá tan không gian tĩnh lặng, làm cậu hoảng hốt quay lại, mặt đỏ bừng như bị bắt quả tang. Nam nhìn cậu, ánh mắt sâu thẳm lướt qua Tuấn rồi dừng lại trên Phương, một nụ cười nhẹ thoáng qua trên môi anh. “Sao, đứng ngắm hoài không chán hả, thằng em?” Nam nói, giọng trầm trầm đầy ý tứ, bước đến gần Tuấn, tay vỗ nhẹ vai cậu. Tuấn lắp bắp: “Dạ… em… em không… em chỉ…” Nam cắt lời, nghiêng người, thì thầm bên tai cậu: “Đừng chối, anh thấy mắt em sáng lên từ lúc dìu cô ấy vào đây. Thích cô ấy thật chứ gì?”


Tuấn cúi đầu, tay siết chặt hơn, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Dạ… em… em không dám anh…” Nam cười khẽ, tiếng cười trầm thấp như một lời thôi miên, tay anh siết nhẹ vai Tuấn: “Không dám hay không muốn? Nhìn cô ấy đi, đẹp thế này, nằm ngay trước mặt em, em không muốn làm gì sao?” Tuấn ngẩng lên, mắt mở to, lòng rối ren: “Dạ… nhưng mà… chị ấy say, em làm gì được đâu anh…” Nam nghiêng đầu, ánh mắt sắc lạnh khóa chặt vào cậu, giọng anh chậm rãi, đầy kích thích: “Say thì càng dễ. Em không thấy cô ấy nằm đó, không phản kháng gì hết à? Chỉ cần em dám, chạm vào cô ấy một chút thôi, em sẽ biết cảm giác đàn ông là thế nào. Anh nói em nghe, cơ hội thế này không đến lần hai đâu.”


Mỗi lời nói của Nam như một mũi kim đâm vào tâm trí Tuấn, đánh thức dục vọng đang ngủ yên trong cậu. Anh tiếp tục, giọng trầm xuống, đầy mê hoặc: “Nhìn ngực cô ấy kìa, mềm mại thế, em không muốn chạm thử sao? Eo cô ấy nhỏ xíu, em vừa đỡ còn gì, giờ chỉ cần đưa tay ra là em có thể cảm nhận lại. Đàn ông mà, phải biết nắm bắt, đừng để phí.” Tuấn nuốt khan, mắt cậu vô thức lướt lại về phía Phương, cơ thể cô nằm đó như một lời mời gọi không lời. Tim cậu đập nhanh hơn, hơi thở dồn dập, tay run run như muốn đưa ra nhưng lại khựng lại giữa không trung. “Dạ… nhưng mà… nếu chị ấy tỉnh thì sao anh…” cậu lí nhí, giọng run rẩy vì sợ hãi xen lẫn khao khát.


Nam đứng thẳng, ánh mắt anh lóe lên một tia hoang dại: “Tỉnh thì đã sao? Cô ấy say thế này, tỉnh cũng không nhớ gì đâu. Em cứ làm đi, anh đứng đây, có gì anh lo. Đàn ông phải biết thử, không thì đừng tiếc sau này.” Lời nói của Nam như một liều thuốc thôi miên, cuốn lấy Tuấn, làm cậu chìm dần vào cơn mê hoặc. Cậu bước gần hơn đến sofa, tay run run đưa ra, mắt dán chặt vào cơ thể Phương, lòng cậu đấu tranh dữ dội giữa sự ngây thơ và dục vọng mà Nam vừa khơi dậy. Cậu sẽ làm gì tiếp theo? Chạm vào cô, hay quay lại, bỏ qua cơ hội mà Nam gọi là “không đến lần hai”? Tuấn đứng đó, hơi thở nặng nề, chưa quyết định được, nhưng ánh mắt cậu đã hoàn toàn bị cuốn vào vẻ đẹp gợi dục của Phương, như một con thiêu thân lao vào ánh sáng mà không thể dừng lại.

Nam bước nhẹ nhàng đến bên cửa sắt của cửa hàng, tay từ từ kéo nó xuống, tiếng kim loại kêu kẹt kẹt vang lên trong không gian tĩnh lặng của đêm khuya. Anh khép cửa lại, như muốn chắn đi những con mắt tò mò từ con đường bên ngoài, nơi ánh đèn vàng vọt vẫn le lói qua khe hở, chiếu lên những bóng cây lưa thưa. Hành động của anh chậm rãi, có chủ ý, như một kẻ săn mồi đang chuẩn bị một không gian kín đáo cho kế hoạch của mình. Anh quay lại, ánh mắt sâu thẳm lướt qua Tuấn, một nụ cười nhẹ thoáng qua trên môi – không phải nụ cười khích lệ, mà là sự hài lòng của kẻ đang nắm mọi thứ trong tay.


Tuấn đứng đó, bên chiếc sofa nơi Phương đang nằm, lòng cậu như vừa được bơm thêm một luồng can đảm từ những lời kích thích của Nam. Những câu nói trầm thấp, đầy mê hoặc của anh vẫn vang vọng trong đầu cậu: “Chỉ cần em dám, chạm vào cô ấy một chút thôi, em sẽ biết cảm giác đàn ông là thế nào.” Tuấn hít một hơi sâu, mắt chòng chọc nhìn vào Phương, ánh mắt không còn ngây thơ mà dần nhuốm màu dục vọng. Cô nằm đó, bất động trong cơn say, cơ thể mềm mại phô bày dưới ánh sáng mờ ảo từ đèn trần, như một bức tranh sống động mà cậu không thể rời mắt.


Cậu đưa tay ra, ngón tay run run chạm nhẹ vào tay Phương. Làn da cô mềm mại quá, mịn màng như lụa, ấm áp dưới đầu ngón tay cậu, làm tim cậu đập thình thịch. Tuấn nuốt khan, cảm giác kích thích lan từ đầu ngón tay lên khắp cơ thể, như một luồng điện nhỏ chạy dọc sống lưng. Cậu mạnh dạn hơn, tay di chuyển lên má cô, chạm vào làn da trắng hồng, mềm mại như cánh hoa, nóng ran vì men say. Đôi môi đỏ mọng của cô hé mở, hơi thở đều đều phả ra, mang theo mùi nước hoa dịu nhẹ hòa lẫn chút men bia, làm cậu lâng lâng. Rồi, như bị thôi thúc bởi bản năng, tay cậu run run trượt xuống, chạm vào bờ mông căng tròn của cô qua lớp váy mỏng. Cảm giác mềm mại, săn chắc dưới ngón tay làm cậu nghẹt thở, bờ mông khiêu khích ấy như một lời mời gọi không lời, khiến cơ thể cậu nóng ran, hơi thở dồn dập.

wallhaven-57o8z7.jpg


Bỗng nhiên, Phương cựa mình, cơ thể cô khẽ động đậy, làm Tuấn giật bắn mình. Cậu nhảy lùi về sau, tim đập thình thịch như sắp vỡ ra, mặt trắng bệch vì sợ hãi, tưởng chừng Phương sẽ ngồi dậy ngay lập tức và bắt cậu tại trận. “Chết rồi…” cậu nghĩ, tay run rẩy ôm lấy ngực, mắt mở to nhìn cô. Nhưng không, Phương vẫn ngủ, đôi mắt nhắm nghiền, chỉ vô thức kéo váy lên cao hơn trong cơn mê man. Chiếc váy mỏng bị kéo lệch, để lộ hẳn chiếc quần lót trắng tinh ôm sát lấy vùng kín bí ẩn, viền ren mảnh mai nổi bật trên làn da trắng muốt, như một cánh hoa hé nở giữa đêm tối. Thứ quyến rũ ấy hiện ra trước mắt Tuấn, rõ ràng và sống động, làm cậu ngây người, đứng chôn chân tại chỗ. Miệng cậu khô khốc, mắt dán chặt vào cơ thể cô, lòng thèm thuồng đến mức gần như không thở nổi, nhưng nỗi sợ hãi và sự rụt rè vẫn giữ chân cậu, không dám tiến xa hơn.

Tuấn quay sang nhìn Nam, ánh mắt vừa hoang mang vừa như cầu cứu, như muốn hỏi: “Giờ nên làm gì tiếp theo, anh?” Cậu đứng đó, hơi thở nặng nề, tay vẫn run run, lòng rối loạn giữa khao khát và lý trí. Nam bước đến gần, dáng anh cao lớn phủ bóng lên Tuấn, ánh mắt anh lóe lên một tia dâm đãng, hoang dại, như một con thú đang nhìn con mồi của mình. Anh đặt tay lên vai Tuấn, giọng trầm thấp vang lên bên tai cậu: “Thấy chưa, cô ấy chẳng biết gì đâu. Em muốn dừng lại hay đi tiếp? Nhìn kìa, cô ấy nằm đó, đẹp thế này, chỉ chờ em thôi.” Tuấn nuốt khan, giọng run rẩy: “Dạ… nhưng mà… em sợ…” Nam nghiêng đầu, ánh mắt sắc lạnh khóa chặt vào cậu: “Sợ gì? Cơ hội ngay trước mặt, em không làm thì để người khác làm. Đàn ông mà, phải biết tận hưởng, đừng để phí.”

Lời nói của Nam như một mũi tên bọc lửa, đâm thẳng vào dục vọng đang cháy âm ỉ trong Tuấn. Anh tiếp tục, giọng chậm rãi, đầy mê hoặc: “Chạm vào cô ấy đi, em thấy da cô ấy mềm thế nào rồi đấy. Giờ chỉ cần kéo cái váy lên chút nữa, em sẽ thấy hết. Eo cô ấy, ngực cô ấy, tất cả đang chờ em khám phá. Anh đứng đây, có gì anh lo, em cứ làm đi.” Tuấn thở dốc, mắt cậu lại lướt về phía Phương, nhìn chiếc quần lót trắng tinh ôm sát lấy vùng kín, nhìn cặp vú lấp ló sau lớp áo bung cúc, lòng cậu như bị thiêu đốt. Tay cậu từ từ đưa ra, run rẩy nhưng không còn khựng lại như trước, như thể những lời của Nam đã gỡ bỏ lớp rào cản cuối cùng trong tâm trí cậu. Cậu bước gần hơn, ngón tay chạm vào mép váy, tim đập thình thịch, hơi thở dồn dập, sẵn sàng làm điều mà cậu chưa từng dám nghĩ tới – tất cả dưới ánh mắt dâm đãng và sự dẫn dắt đầy toan tính của Nam.
 
  • Like
Reactions: Z70

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 52 Nam ra tay

Tuấn đứng đó, hơi thở dồn dập, ánh mắt dán chặt vào cơ thể Phương đang nằm bất động trên chiếc sofa. Lòng cậu như bị thiêu đốt bởi dục vọng mà Nam vừa khơi dậy, từng lời nói của anh như một liều thuốc kích thích, đẩy cậu vượt qua ranh giới của sự rụt rè. Cậu run run đưa tay ra, ngón tay chạm nhẹ vào ngực Phương từ ngoài áo. Dù được nâng đỡ bởi chiếc áo ngực ôm sát, cậu vẫn cảm nhận được sự mềm mại bên dưới lớp vải mỏng – một cảm giác êm ái, ấm áp, như chạm vào một thứ gì đó cấm kỵ nhưng đầy cám dỗ. Tuấn đê mê tận hưởng nó, mắt nhắm hờ, hơi thở nặng nề thoát ra từ mũi, lòng cậu lâng lâng như vừa bước vào một thế giới mới mà cậu chưa từng biết tới.


Nhưng đúng là Tuấn chưa bao giờ chạm vào con gái, tay cậu vụng về, lóng ngóng không biết phải mân mê như thế nào. Ngón tay cậu di chuyển ngập ngừng, lúc ấn nhẹ, lúc lại rụt lại, như một đứa trẻ lần đầu cầm bút không biết vẽ nét nào cho đúng. Nam đứng đó, cách cậu vài bước, ánh mắt sâu thẳm quan sát từng cử động của Tuấn. Anh không vội can thiệp, chỉ mỉm cười nhẹ, một nụ cười đầy ẩn ý, như đang thưởng thức cảnh tượng một con mồi non nớt bước vào lưới của mình. Thấy Tuấn vụng về, anh nghiêng người, giọng trầm thấp vang lên đầy khiêu khích: “Sao thế, thằng em? Chạm mạnh hơn đi, đừng nhẹ nhàng quá, cô ấy đâu có tỉnh mà biết. Em không thấy nó mềm thế nào à? Đưa tay vào trong đi, cảm nhận cho thật, đừng phí cơ hội.”


Lời nói của Nam như một mũi tên bọc lửa, đâm thẳng vào tâm trí Tuấn, làm cậu mạnh dạn hơn. Cậu hít một hơi sâu, tay run run luồn vào trong áo Phương, ngón tay lướt qua lớp áo ngực, chạm vào làn da trần ấm nóng của cô. Cảm giác mềm mại, mịn màng ấy làm cậu nghẹt thở, tim đập thình thịch như muốn vỡ ra khỏi lồng ngực. Cậu đê mê, mắt mờ đi trong cơn phấn khích, ngón tay vụng về cố tìm cách khám phá thêm, dù vẫn không biết phải làm sao cho đúng. Nhưng đúng lúc ấy, Phương bỗng nhiên cựa mình, môi cô mấp máy, giọng nói mớ lí nhí thoát ra: “Tuấn hả… em cứ ngượng ngùng cái gì đấy… chị chạm vào em là em run lên…” Lời nói không rõ ràng, như một câu trêu chọc trong giấc mơ, nhưng với Tuấn, nó như một tiếng sét giữa trời quang.


Cậu giật bắn người, tay rút ra khỏi áo Phương nhanh như chớp, tim đập thình thịch như trống đánh, mặt trắng bệch vì sợ hãi. Cậu nhảy lùi về sau, suýt vấp vào chân bàn, mắt mở to nhìn Phương, tưởng chừng cô sẽ bật dậy ngay lập tức và tóm lấy cậu ngay tại trận. “Chết rồi… chị ấy tỉnh rồi…” cậu nghĩ, hơi thở dồn dập, tay run rẩy ôm lấy ngực. Nhưng không, Phương vẫn nằm đó, mắt nhắm nghiền, đôi môi đỏ mọng khẽ mím lại, cơ thể cô chỉ khẽ cựa quậy rồi lại chìm vào giấc ngủ say, hơi thở đều đều vang lên như chẳng hề biết gì. Tuấn quay sang Nam, giọng lắp bắp, run rẩy: “Thôi… em không dám đâu anh… nhỡ chị Phương tỉnh chắc chị không tha cho em đâu… em sợ lắm…” Cậu đứng đó, mặt đỏ bừng, lòng rối loạn giữa khao khát và nỗi sợ hãi đang trỗi dậy mạnh mẽ.
depositphotos_316342828-stock-photo-portrait-asian-sexy-woman-office.jpg


Nam nhìn cậu, khóe môi cong lên thành một nụ cười ẩn ý, không phải sự thất vọng mà là sự hài lòng của kẻ đã dự đoán được mọi thứ. “Sợ gì mà sợ,” anh nói, giọng trầm trầm đầy tự tin, bước đến gần Tuấn. Anh vỗ vai cậu, ánh mắt sắc lạnh lướt qua: “Cô ấy say thế này, nói mớ thôi, tỉnh làm sao nổi. Nhưng thôi, chú nhát thế này thì để đó.” Anh gạt Tuấn sang một bên, giọng anh giờ đây mang đầy vẻ kinh nghiệm, như một kẻ từng trải đang dạy dỗ kẻ non nớt: “Chú cứ đứng qua một bên, nhìn anh mà học tập. Đàn ông phải biết làm tới, không thì đừng mơ mà có được cô ấy.” Tuấn lùi lại, đứng nép vào góc, mắt vẫn dán vào Phương, lòng vừa tiếc nuối vừa tò mò, không biết Nam sẽ làm gì tiếp theo.


Nam bước đến gần sofa, dáng anh cao lớn phủ bóng lên cơ thể Phương, ánh mắt anh lóe lên một tia hoang dại, đầy dục vọng. Anh ngồi xuống cạnh cô, tay từ từ đưa ra, không chút ngập ngừng như Tuấn. Ngón tay anh lướt nhẹ lên má Phương, rồi trượt xuống cổ, cảm nhận làn da mềm mại, ấm nóng của cô. Anh nghiêng người, giọng thì thầm bên tai Tuấn, dù mắt vẫn dán vào Phương: “Nhìn này, phải bình tĩnh, phải biết cách. Cô ấy đẹp thế này, không tận hưởng thì phí quá.” Tay anh tiếp tục di chuyển, chậm rãi nhưng đầy chủ ý, luồn vào trong áo cô, chạm vào nơi mà Tuấn chỉ dám mơ. Anh làm mọi thứ với sự tự tin của một kẻ từng trải, như thể đây không phải lần đầu anh ở trong tình huống này. Tuấn đứng đó, mắt mở to, hơi thở dồn dập, vừa sợ hãi vừa bị cuốn theo từng động tác của Nam, như một học trò đang nhìn thầy mình thực hiện một bài học mà cậu chưa bao giờ dám thử. Trong đầu cậu, hình ảnh Phương – kiêu kỳ, quyến rũ – giờ đây hòa lẫn với những gì Nam đang làm, làm cậu chìm sâu hơn vào cơn mê hoặc mà anh đã giăng sẵn.
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 53 Mân mê

Nam ngồi cạnh sofa, dáng anh cao lớn phủ bóng lên cơ thể Phương, ánh mắt anh lóe lên sự hoang dại xen lẫn tự tin của một kẻ dày dạn kinh nghiệm. Anh không ngập ngừng như Tuấn, mỗi cử động của anh đều chậm rãi, có chủ ý, như một nghệ sĩ đang chơi đùa với tác phẩm của mình. Tay anh đưa ra, vuốt ve Phương đầy điêu luyện, ngón tay thô ráp lướt nhẹ lên má cô, rồi trượt xuống cổ, cảm nhận làn da trắng muốt, mịn màng ấm nóng dưới đầu ngón tay. Anh nghiêng người, một tay luồn vào trong áo cô, khám phá cặp vú căng mọng mà anh đã thèm thuồng mỗi khi nhìn Phương từ xa – những lần cô bước qua kho, chiếc áo sơ mi ôm sát làm nổi bật đường cong chết người, khiến anh không thể rời mắt. Giờ đây, anh chạm vào nó, cảm nhận sự mềm mại, đàn hồi qua lớp áo ngực mỏng, ngón tay anh khéo léo luồn sâu hơn, chạm vào da thịt trần, làm anh thở dốc vì phấn khích.


Tay kia của Nam lướt nhẹ xuống bờ mông đầy nhục cảm của Phương, qua lớp váy mỏng bị kéo lệch lên cao. Anh mân mê nó, cảm nhận sự căng tròn, săn chắc dưới lòng bàn tay, như một trái đào chín mọng mà anh muốn cắn ngập răng. Ngón tay anh trượt xuống, lướt nhẹ trên mép quần lót trắng tinh, nhưng chưa chạm vào vội – anh thích kéo dài khoảnh khắc này, như một kẻ săn mồi đang thưởng thức mùi hương của con mồi trước khi lao vào. Tay kia, anh khẽ vân vê núm vú của Phương qua lớp áo ngực, ngón cái và ngón trỏ xoay nhẹ, cảm nhận nó cứng dần dưới sự kích thích của anh. Anh mỉm cười, ánh mắt dâm đãng lướt qua cơ thể cô, rồi tay còn lại bắt đầu xoa nhẹ ngoài lớp quần lót, ngón tay lướt qua lớp vải mỏng, cảm nhận hơi ấm và chút ẩm ướt bắt đầu rỉ ra từ bên trong.
Gai-xinh-show-hang-show-lon-14.jpg


Phương, dù đang say ngủ, cơ thể cô vẫn phản ứng trong vô thức dưới sự vuốt ve của Nam. Hơi thở cô trở nên nặng nề hơn, ngực phập phồng nhanh dần, cặp vú căng lên dưới tay anh, núm vú cứng hẳn, như một nút nhỏ nổi lên qua lớp vải, phản ứng lại từng cái chạm của anh. Môi cô hé mở, một tiếng rên khe khẽ thoát ra – không rõ ràng, như một âm thanh trong mơ, nhưng đủ để làm không gian thêm phần kích thích. Đôi chân dài trắng muốt của cô khẽ cựa quậy, đùi vô thức ép sát vào nhau, như muốn giữ chặt cảm giác lạ lùng đang lan tỏa từ vùng kín. Lớp quần lót trắng giờ đây thấm ướt hơn, một vệt nhỏ mờ mờ hiện ra dưới ngón tay Nam, chứng tỏ cơ thể cô đang đáp lại anh, dù tâm trí cô vẫn chìm trong giấc ngủ say. Eo cô cong lên nhẹ, bờ mông căng tròn nhích lên theo bản năng, như mời gọi anh đi xa hơn, dù cô không hề hay biết.


Tuấn đứng ở góc phòng, mắt chòng chọc nhìn từng động tác của Nam, không rời dù chỉ một giây. Cậu nuốt nước bọt khô khốc, cổ họng như bị thiêu đốt, tay siết chặt mép quần đến mức khớp ngón tay trắng bệch. Cảnh tượng trước mắt làm cậu thèm thuồng đến mức gần như không thở nổi – Nam, với sự tự tin và kinh nghiệm, đang làm những điều mà cậu chỉ dám mơ trong đầu. Mỗi cái chạm của Nam lên cơ thể Phương, mỗi phản ứng vô thức của cô, đều như một mũi dao đâm vào dục vọng của Tuấn, làm nó bùng cháy dữ dội hơn. Cậu nhìn cặp vú căng mọng của Phương nhấp nhô dưới tay Nam, nhìn bờ mông cong lên đầy nhục cảm, và lớp quần lót trắng thấm ướt dưới ngón tay anh, lòng cậu vừa ghen tị vừa khao khát. “Sao anh ấy dám…” cậu nghĩ, nhưng không dám lên tiếng, chỉ đứng đó, mắt mở to, hơi thở dồn dập, như bị thôi miên bởi cảnh tượng trước mặt.


Nam liếc sang Tuấn, nhận ra ánh mắt thèm thuồng của cậu, anh khẽ cười, giọng trầm thấp vang lên: “Thấy chưa, thằng em? Phải làm thế này mới đúng. Cô ấy thích lắm đấy, dù không tỉnh. Em muốn thử không?” Tuấn nuốt khan, giọng run rẩy: “Dạ… em… em không dám anh…” Nam nghiêng đầu, ánh mắt sắc lạnh đầy khiêu khích: “Không dám thì đứng đó mà nhìn. Anh nói rồi, đàn ông phải biết tận hưởng, em cứ ngắm đi, học thêm chút kinh nghiệm.” Anh tiếp tục, tay vân vê núm vú của Phương mạnh hơn, tay kia xoa nhẹ ngoài lớp quần lót, cảm nhận nó ướt át dần dưới ngón tay. Phương rên lên một tiếng nữa, nhỏ nhưng rõ ràng, cơ thể cô cong lên thêm chút nữa, như một phản xạ tự nhiên, làm Tuấn đứng đó, tim đập thình thịch, lòng thèm thuồng đến mức muốn lao vào, nhưng nỗi sợ và sự non nớt vẫn giữ chặt chân cậu, chỉ biết nhìn Nam thỏa mãn dục vọng mà anh đã giăng sẵn từ đầu.

Nam ngồi cạnh sofa, ánh mắt anh lóe lên sự hoang dại và dục vọng không còn kìm nén được nữa. Anh không chờ thêm, tay anh di chuyển nhanh chóng, dứt khoát mở hẳn mấy nút áo còn lại trên chiếc sơ mi trắng của Phương. Tiếng vải xột xoạt vang lên trong không gian tĩnh lặng của cửa hàng, để lộ cặp vú căng mọng của cô được ôm trọn trong chiếc áo lót đen quyến rũ. Lớp ren mỏng manh bó sát, làm nổi bật đường cong hoàn hảo của cô, như một lời mời gọi đầy cám dỗ. Nam nhìn cảnh đó, khóe môi cong lên thành một nụ cười dâm đãng, giọng anh trầm thấp vang lên, vừa nói vừa như tự nhủ: “Áo sơ mi trắng mà mặc áo lót đen, đúng là thứ dâm ngầm. Nhìn thế này ai mà chịu nổi.” Anh đưa tay, không chút ngập ngừng, kéo mạnh áo lót xuống dưới, để lộ hoàn toàn cặp vú trắng muốt của Phương trước mắt.


Cặp vú của cô hiện ra, trắng ngần như sữa, mềm mại nhưng vẫn săn chắc, phập phồng theo từng nhịp thở say ngủ. Núm vú của cô không hồng hào và nổi bật như của Linh mà hơi thụt vào trong, nhỏ nhắn và kín đáo, nhưng với Nam, chính điều đó lại kích thích anh vô cùng. Nó không hoàn hảo theo cách thông thường, nhưng lại mang một vẻ dâm đãng tự nhiên, như một bí mật chỉ anh được khám phá. Anh cúi xuống, tham lam đưa lưỡi liếm nhẹ vòng quanh núm vú, đầu lưỡi lướt qua làn da mềm mại, cảm nhận nó dần cứng lên dưới sự kích thích của anh. Anh vừa nhẹ nhàng, vừa tỉ mỉ, như đang thưởng thức một món ăn quý giá, rồi bất chợt xoắn mạnh lưỡi, tạo ra những vòng tròn nhỏ đầy nhịp nhàng. Anh hít sâu, ngửi cái mùi đặc trưng của cơ thể cô – một mùi hương ngọt ngào pha lẫn chút mồ hôi và men bia, làm anh ngây ngất, cơ thể nóng ran như bị thiêu đốt.


Phương, dù chìm trong giấc ngủ say, vẫn phản ứng lại sự vuốt ve của Nam theo bản năng. Tiếng rên nhỏ dâm dục thoát ra từ đôi môi đỏ mọng của cô, không rõ ràng nhưng đủ để làm không gian thêm phần kích thích. “Ư… ưm…” cô rên khe khẽ, giọng mơ hồ như trong cơn mơ, làm Nam càng thêm phấn khích. Ngực cô phập phồng nhanh hơn, núm vú cứng hẳn dưới lưỡi anh, cơ thể cô cong lên nhẹ, như vô thức đón nhận từng cái chạm của anh. Đôi chân dài trắng muốt khẽ cựa quậy, đùi ép sát vào nhau, như muốn giữ chặt cảm giác lạ lùng đang lan tỏa từ sâu bên trong.

hinh-anh-gai-xinh-khoe-lon-dep-17.jpg

Không dừng lại ở đó, tay Nam luồn hẳn vào trong quần lót của Phương, ngón tay anh khéo léo lướt qua lớp vải mỏng, chạm vào mép lồn cô. Anh cảm nhận ngay dâm thủy tiết ra, nhớp nháp và dinh dính dưới đầu ngón tay, một thứ chất lỏng ấm nóng chứng tỏ cơ thể cô đang đáp lại anh mãnh liệt, dù tâm trí cô vẫn mơ màng. Anh vân vê nhẹ nhàng, ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy mép thịt mềm mại, xoa nhẹ theo từng vòng tròn chậm rãi, cảm nhận nó trơn trượt và co giật nhẹ dưới tay anh. Anh mỉm cười, ánh mắt dâm đãng lướt qua cơ thể cô, rồi mạnh dạn hơn, ngón tay giữa trượt sâu vào khe thịt, chạm vào lớp da nhạy cảm bên trong, xoa nhẹ lên điểm nhô nhỏ mà anh biết sẽ làm cô điên dại nếu cô tỉnh táo. Dâm thủy chảy ra nhiều hơn, thấm ướt cả lòng bàn tay anh, một thứ chất lỏng trong suốt, ấm nóng, mang theo mùi hương dục vọng đặc trưng mà anh thèm khát từ lâu.


Nam thậm chí còn đưa tay lên mũi, ngửi sâu cái mùi ấy – một mùi hương nguyên sơ, nồng nàn, pha lẫn chút ngọt ngào của cơ thể Phương, làm anh ngây ngất như kẻ nghiện vừa tìm thấy liều thuốc của mình. “Mùi này… đúng là thứ anh muốn,” anh thì thầm, giọng khàn khàn vì phấn khích, rồi tiếp tục luồn tay trở lại, vân vê mạnh hơn. Ngón tay anh xoa đều lên mép lồn, lúc thì ấn nhẹ, lúc thì vuốt dọc theo khe thịt, cảm nhận nó ướt át và trơn trượt dưới tay anh. Anh phối hợp nhịp nhàng, một tay vân vê núm vú, lưỡi liếm xoắn quanh nó, tay kia kích thích vùng kín của cô, như đang chơi một bản nhạc dục vọng mà chỉ anh biết giai điệu.


Phương trong vô thức càng phản ứng mạnh hơn. Tiếng rên của cô lớn dần, dù vẫn nhỏ và ngắt quãng: “Ư… hưm… ưm…” Cơ thể cô cong lên rõ rệt hơn, eo thon thả nhích lên khỏi sofa, bờ mông căng tròn rung nhẹ theo từng cái chạm của anh. Đùi cô khẽ dạng ra, như mời gọi anh đi sâu hơn, dù cô không hề hay biết. Dâm thủy tuôn ra nhiều hơn, thấm ướt cả lớp quần lót trắng, chảy xuống mép sofa, để lại một vệt nhỏ lấp lánh dưới ánh đèn. Mặt cô đỏ hồng, đôi môi hé mở, hơi thở dồn dập, như đang chìm trong một giấc mơ đầy nhục cảm mà cô không thể thoát ra.


Tuấn đứng ở góc phòng, mắt mở to, không rời khỏi cảnh tượng trước mặt dù chỉ một giây. Cậu nuốt nước bọt khô khốc, cổ họng như bị thiêu đốt, tay siết chặt mép quần đến mức khớp ngón tay trắng bệch. Nhìn Nam vuốt ve Phương, kéo áo lót xuống để lộ cặp vú trắng muốt, liếm láp núm vú, và luồn tay vào quần lót cô, Tuấn cảm thấy cơ thể mình nóng ran, dục vọng trỗi dậy dữ dội hơn bao giờ hết. Cậu thèm thuồng đến mức gần như không thở nổi, tưởng tượng mình ở vị trí của Nam, được chạm vào cơ thể ấy, được nghe tiếng rên dâm dục của Phương. Nhưng cậu chỉ đứng đó, bất động, vừa ghen tị vừa bị cuốn theo từng động tác của anh, như một kẻ bị thôi miên bởi cảnh tượng đầy kích thích mà anh không dám tham gia.
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 54 Blowjob

Nam ngồi đó, ánh mắt anh lóe lên dục vọng không thể kìm nén, cơ thể anh nóng ran như bị thiêu đốt bởi vẻ đẹp và sự phản ứng vô thức của Phương. Anh không chờ đợi thêm, tay anh nhanh chóng kéo khóa quần xuống, để lộ con cặc to lớn, bóng nhẫy và gân guốc của mình. Nó dựng đứng lên trong không khí, đầu khấc đỏ hồng lấp ló dưới lớp da mỏng, những đường gân nổi rõ như một biểu tượng của sức mạnh và sự nam tính nguyên sơ. Tuấn đứng ở góc phòng, mắt mở to, nhìn con cặc của Nam với sự đê mê không giấu nổi. Cơ thể tràn đầy sức mạnh của Nam – vai rộng, ngực săn chắc, và bàn tay thô ráp đầy uy lực – làm cậu bị thu hút mãnh liệt, như một kẻ yếu đuối ngưỡng mộ một vị thần. Cậu nuốt khan, cổ họng khô khốc, tim đập thình thịch trước cảnh tượng vừa thô bạo vừa kích thích này.


Nam liếc sang Tuấn, ánh mắt sắc lạnh xen lẫn sự kiêu ngạo, anh mỉm cười nhẹ, giọng trầm thấp vang lên: “Nhìn đây mà học nhé, thằng em. Đàn ông phải biết tận dụng cơ hội.” Anh ngồi sát hơn vào Phương, tay giữ lấy con cặc của mình, đưa nó đến gần đôi môi đỏ au của cô. Phương nằm đó, bất động trong cơn say, đôi môi mọng nước hé mở, bóng loáng dưới ánh đèn, như một trái anh đào chín mọng đang chờ được hái. Nam dí sát đầu khấc vào môi cô, rồi từ từ đẩy vào, cảm nhận đôi môi mềm mại, ấm nóng của Phương ngậm lấy con cặc anh. Miệng cô, dù vô thức, vẫn khép lại theo bản năng, ôm trọn lấy anh, lưỡi cô chạm nhẹ vào đầu khấc, làm Nam rùng mình vì thích thú. Anh thở dốc, ánh mắt dâm đãng dán chặt vào khuôn mặt cô, tưởng tượng đôi môi ấy tỉnh táo mà phục vụ anh, cái miệng nhỏ nhắn ấy sẽ rên rỉ tên anh trong cơn mê đắm.


Nam điều chỉnh tư thế, một tay giữ đầu Phương, tay kia đặt lên sofa để giữ thăng bằng, rồi bắt đầu đẩy ra đẩy vào, con cặc anh trượt trong miệng cô với nhịp điệu chậm rãi nhưng đầy chủ ý. Tiếng nhóp nhép từ miệng Phương vang lên, nước bọt của cô trào ra theo từng cú đẩy, chảy xuống cằm, làm cảnh tượng càng thêm dâm dục. Đôi môi đỏ au của cô bị kéo căng, ôm chặt lấy con cặc gân guốc của anh, nước bọt bóng loáng trộn lẫn với chút dịch từ đầu khấc, tạo nên một thứ âm thanh ướt át, nhầy nhụa, kích thích đến tận cùng. Miệng cô, dù trong cơn say, vẫn ấm nóng và mềm mại, lưỡi cô vô thức quấn quanh anh mỗi khi anh đẩy sâu hơn, làm Nam không thể kìm được một tiếng rên trầm thấp từ cổ họng: “Đệt… ngon quá…”


Tuấn đứng đó, mắt không rời khỏi cảnh tượng trước mặt, lòng cậu thèm thuồng đến mức gần như phát điên. Nhìn Nam ra vào liên tục trong miệng Phương, nhìn đôi môi đỏ au ấy ngậm chặt con cặc của anh, cậu cảm thấy cơ thể mình nóng ran, dục vọng bùng cháy dữ dội. Tay cậu vô thức sờ xuống con cặc của mình qua lớp quần, nó đã cương cứng từ lúc nào, căng tức đến mức đau nhức dưới lớp vải chật chội. Cậu siết chặt nó, hơi thở dồn dập, mắt dán vào từng động tác của Nam, vừa ghen tị vừa khao khát được ở vị trí ấy, được cảm nhận miệng Phương như anh đang làm. Nhưng cậu không dám động, chỉ đứng đó, nuốt khan liên tục, tay run run xoa qua lớp quần, tưởng tượng cảm giác mà Nam đang tận hưởng.

VVNDVVlFWHRLcDN3Q3M4eWxqWWxKdVNSemprbTZCQmFLc2NSR3Rkb05USEQyNENyNURraFJHcUNRTUdrdHREMk56SzJoOEN2ZnI4ZmMydUwyMFNiWWc9PQ-d.jpg

Nam vừa đẩy con cặc ra vào miệng Phương, vừa đưa tay bóp vú cô. Anh siết chặt cặp vú trắng muốt, ngón tay vân vê núm vú đã cứng lên từ trước, cảm nhận nó co giật nhẹ dưới lòng bàn tay. Anh bóp mạnh hơn, như muốn chiếm hữu hoàn toàn cơ thể cô, vừa rên lên: “Đẹp quá… mày đẹp quá Phương…” Anh chưa vội đi xa hơn, muốn kéo dài khoảnh khắc này, tận hưởng từng giây phút của sự dâm đãng mà anh đã mơ từ lâu. Nhưng Phương đẹp quá, cặp vú căng mọng, đôi môi ngậm chặt con cặc anh, và những tiếng rên vô thức từ miệng cô làm chính anh cũng có lúc không chịu nổi. Anh đẩy nhanh hơn, con cặc trượt sâu vào miệng cô, chạm đến họng, làm nước bọt trào ra nhiều hơn, chảy xuống cổ cô, ướt cả lớp áo sơ mi bung cúc. Tiếng nhóp nhép càng lớn, hòa lẫn với tiếng thở dốc của anh, tạo nên một bản nhạc dục vọng mà chỉ anh và Tuấn nghe thấy trong không gian kín đáo này.


Phương, dù say ngủ, vẫn rên lên những tiếng nhỏ dâm dục: “Ư… ưm…” Cơ thể cô cong lên theo từng cú đẩy của Nam, ngực phập phồng, eo thon thả nhích lên, như đang đáp lại anh trong vô thức. Nam nhìn cô, ánh mắt anh mờ đi vì khoái cảm, tay bóp vú cô mạnh hơn, con cặc đẩy sâu hơn, như muốn hòa tan vào miệng cô. Anh liếc sang Tuấn, thấy cậu đang thèm thuồng, tay sờ cặc qua quần, anh khẽ cười: “Thấy chưa, thằng em? Phải làm thế này mới sướng” Tuấn không đáp, chỉ nuốt khan, mắt vẫn dán chặt vào cảnh tượng, lòng cậu chìm sâu vào cơn mê.
 

Longbinhzz

Yếu sinh lý
Chương 54 Blowjob

Nam ngồi đó, ánh mắt anh lóe lên dục vọng không thể kìm nén, cơ thể anh nóng ran như bị thiêu đốt bởi vẻ đẹp và sự phản ứng vô thức của Phương. Anh không chờ đợi thêm, tay anh nhanh chóng kéo khóa quần xuống, để lộ con cặc to lớn, bóng nhẫy và gân guốc của mình. Nó dựng đứng lên trong không khí, đầu khấc đỏ hồng lấp ló dưới lớp da mỏng, những đường gân nổi rõ như một biểu tượng của sức mạnh và sự nam tính nguyên sơ. Tuấn đứng ở góc phòng, mắt mở to, nhìn con cặc của Nam với sự đê mê không giấu nổi. Cơ thể tràn đầy sức mạnh của Nam – vai rộng, ngực săn chắc, và bàn tay thô ráp đầy uy lực – làm cậu bị thu hút mãnh liệt, như một kẻ yếu đuối ngưỡng mộ một vị thần. Cậu nuốt khan, cổ họng khô khốc, tim đập thình thịch trước cảnh tượng vừa thô bạo vừa kích thích này.


Nam liếc sang Tuấn, ánh mắt sắc lạnh xen lẫn sự kiêu ngạo, anh mỉm cười nhẹ, giọng trầm thấp vang lên: “Nhìn đây mà học nhé, thằng em. Đàn ông phải biết tận dụng cơ hội.” Anh ngồi sát hơn vào Phương, tay giữ lấy con cặc của mình, đưa nó đến gần đôi môi đỏ au của cô. Phương nằm đó, bất động trong cơn say, đôi môi mọng nước hé mở, bóng loáng dưới ánh đèn, như một trái anh đào chín mọng đang chờ được hái. Nam dí sát đầu khấc vào môi cô, rồi từ từ đẩy vào, cảm nhận đôi môi mềm mại, ấm nóng của Phương ngậm lấy con cặc anh. Miệng cô, dù vô thức, vẫn khép lại theo bản năng, ôm trọn lấy anh, lưỡi cô chạm nhẹ vào đầu khấc, làm Nam rùng mình vì thích thú. Anh thở dốc, ánh mắt dâm đãng dán chặt vào khuôn mặt cô, tưởng tượng đôi môi ấy tỉnh táo mà phục vụ anh, cái miệng nhỏ nhắn ấy sẽ rên rỉ tên anh trong cơn mê đắm.


Nam điều chỉnh tư thế, một tay giữ đầu Phương, tay kia đặt lên sofa để giữ thăng bằng, rồi bắt đầu đẩy ra đẩy vào, con cặc anh trượt trong miệng cô với nhịp điệu chậm rãi nhưng đầy chủ ý. Tiếng nhóp nhép từ miệng Phương vang lên, nước bọt của cô trào ra theo từng cú đẩy, chảy xuống cằm, làm cảnh tượng càng thêm dâm dục. Đôi môi đỏ au của cô bị kéo căng, ôm chặt lấy con cặc gân guốc của anh, nước bọt bóng loáng trộn lẫn với chút dịch từ đầu khấc, tạo nên một thứ âm thanh ướt át, nhầy nhụa, kích thích đến tận cùng. Miệng cô, dù trong cơn say, vẫn ấm nóng và mềm mại, lưỡi cô vô thức quấn quanh anh mỗi khi anh đẩy sâu hơn, làm Nam không thể kìm được một tiếng rên trầm thấp từ cổ họng: “Đệt… ngon quá…”


Tuấn đứng đó, mắt không rời khỏi cảnh tượng trước mặt, lòng cậu thèm thuồng đến mức gần như phát điên. Nhìn Nam ra vào liên tục trong miệng Phương, nhìn đôi môi đỏ au ấy ngậm chặt con cặc của anh, cậu cảm thấy cơ thể mình nóng ran, dục vọng bùng cháy dữ dội. Tay cậu vô thức sờ xuống con cặc của mình qua lớp quần, nó đã cương cứng từ lúc nào, căng tức đến mức đau nhức dưới lớp vải chật chội. Cậu siết chặt nó, hơi thở dồn dập, mắt dán vào từng động tác của Nam, vừa ghen tị vừa khao khát được ở vị trí ấy, được cảm nhận miệng Phương như anh đang làm. Nhưng cậu không dám động, chỉ đứng đó, nuốt khan liên tục, tay run run xoa qua lớp quần, tưởng tượng cảm giác mà Nam đang tận hưởng.

VVNDVVlFWHRLcDN3Q3M4eWxqWWxKdVNSemprbTZCQmFLc2NSR3Rkb05USEQyNENyNURraFJHcUNRTUdrdHREMk56SzJoOEN2ZnI4ZmMydUwyMFNiWWc9PQ-d.jpg

Nam vừa đẩy con cặc ra vào miệng Phương, vừa đưa tay bóp vú cô. Anh siết chặt cặp vú trắng muốt, ngón tay vân vê núm vú đã cứng lên từ trước, cảm nhận nó co giật nhẹ dưới lòng bàn tay. Anh bóp mạnh hơn, như muốn chiếm hữu hoàn toàn cơ thể cô, vừa rên lên: “Đẹp quá… mày đẹp quá Phương…” Anh chưa vội đi xa hơn, muốn kéo dài khoảnh khắc này, tận hưởng từng giây phút của sự dâm đãng mà anh đã mơ từ lâu. Nhưng Phương đẹp quá, cặp vú căng mọng, đôi môi ngậm chặt con cặc anh, và những tiếng rên vô thức từ miệng cô làm chính anh cũng có lúc không chịu nổi. Anh đẩy nhanh hơn, con cặc trượt sâu vào miệng cô, chạm đến họng, làm nước bọt trào ra nhiều hơn, chảy xuống cổ cô, ướt cả lớp áo sơ mi bung cúc. Tiếng nhóp nhép càng lớn, hòa lẫn với tiếng thở dốc của anh, tạo nên một bản nhạc dục vọng mà chỉ anh và Tuấn nghe thấy trong không gian kín đáo này.


Phương, dù say ngủ, vẫn rên lên những tiếng nhỏ dâm dục: “Ư… ưm…” Cơ thể cô cong lên theo từng cú đẩy của Nam, ngực phập phồng, eo thon thả nhích lên, như đang đáp lại anh trong vô thức. Nam nhìn cô, ánh mắt anh mờ đi vì khoái cảm, tay bóp vú cô mạnh hơn, con cặc đẩy sâu hơn, như muốn hòa tan vào miệng cô. Anh liếc sang Tuấn, thấy cậu đang thèm thuồng, tay sờ cặc qua quần, anh khẽ cười: “Thấy chưa, thằng em? Phải làm thế này mới sướng” Tuấn không đáp, chỉ nuốt khan, mắt vẫn dán chặt vào cảnh tượng, lòng cậu chìm sâu vào cơn mê.
🆙🆙🆙😄
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 55 Không chịu nổi

Nam ngồi đó, ánh mắt anh đắm chìm trong dục vọng, không còn chút kiềm chế nào sót lại. Anh đưa tay xuống, ngón tay thô ráp khéo léo vạch chiếc quần lót trắng tinh của Phương sang một bên, để lộ cái lồn dâm dục của cô – một vùng kín ướt át, hồng hào, lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo bởi dâm thủy đã rỉ ra từ trước. Anh cúi xuống, chiếc lưỡi tham lam của anh áp sát vào, lướt nhẹ lên mép thịt mềm mại, cảm nhận vị ngọt ngào pha chút mặn mà của cô. Anh liếm chậm rãi, đầu lưỡi xoắn quanh lớp da nhạy cảm, mút nhẹ lên điểm nhô nhỏ, thưởng thức từng giọt dâm thủy trơn trượt chảy ra, như một kẻ đói khát đang nhấm nháp món ăn quý giá nhất. Mùi hương dục vọng từ cơ thể cô – nồng nàn, nguyên sơ, quyến rũ – phả vào mũi anh, làm anh ngây ngất, cơ thể nóng ran như bị thiêu đốt. Anh đẩy lưỡi sâu hơn, lùa vào khe thịt ướt át, mút mạnh, tiếng nhóp nhép vang lên dâm đãng, hòa lẫn với hơi thở dốc của anh.

Nam ngẩng lên một chút, ánh mắt dâm đãng lướt qua cơ thể Phương, anh thì thầm, giọng khàn khàn: “Say ngủ mà vẫn dâm thế này, em ơi. Nước ướt hết cả miệng anh rồi.” Anh cười nhẹ, thích thú với sự phản ứng vô thức của cô. Đột nhiên, Phương trong cơn mê man khẽ động đậy, bàn tay cô vô thức đặt lên đầu Nam, ấn nhẹ anh vào sâu hơn, như thể cơ thể cô khao khát anh dù tâm trí vẫn chìm trong giấc ngủ. Hành động ấy làm Nam rùng mình vì phấn khích, anh thở dốc: “Được lắm, em muốn anh thế này thì anh chiều.” Sự chủ động vô thức của cô như một liều thuốc kích thích, làm anh không chịu nổi nữa.

anh-lam-tinh-dep-60.jpg

Nam đứng dậy, tay giữ lấy con cặc to lớn, bóng nhẫy và gân guốc của mình, đầu khấc đỏ hồng lấp ló, rỉ ra chút dịch vì phấn khích. Anh nhìn xuống Phương, lòng anh tràn đầy cảm giác chiến thắng và khao khát. “Cuối cùng cũng được làm tình với em, Phương,” anh nghĩ, tâm lý anh lúc này là sự hòa quyện giữa niềm tự hào của kẻ chinh phục và dục vọng cháy bỏng của một người đàn ông thèm muốn cô từ lâu. Anh đã mơ về khoảnh khắc này – được chiếm hữu cô, được thấy cô tan chảy dưới anh, dù là trong cơn say – và giờ đây, nó trở thành hiện thực. Anh tưởng tượng ánh mắt kiêu kỳ của cô khi tỉnh táo sẽ mờ đi trong khoái cảm, đôi môi đỏ mọng sẽ rên rỉ tên anh, và cơ thể kiêu sa ấy sẽ thuộc về anh hoàn toàn. Cảm giác ấy làm con cặc anh càng cứng hơn, như muốn xé toạc mọi rào cản để lao vào cô.

Anh đặt đầu khấc vào mép lồn của Phương, cảm nhận nó ướt át, ấm nóng, trơn trượt dưới anh. Anh nhấp nhẹ, con cặc trượt vào từ từ, từng chút một, cảm nhận lớp thịt mềm mại ôm chặt lấy anh, như một cái miệng thứ hai đang ngậm lấy anh đầy tham lam. “Chật quá, em ơi…” anh rên lên, giọng khàn khàn, rồi bắt đầu nhấp mạnh hơn. Anh đẩy sâu, con cặc gân guốc của anh ra vào liên tục trong cái lồn dâm dục của Phương, tiếng nhóp nhép ướt át vang lên mỗi khi anh đâm vào, hòa lẫn với tiếng da thịt va chạm kêu “bạch bạch” đầy nhục cảm. Anh cúi xuống, tay bóp chặt cặp vú trắng muốt của cô, ngón tay vân vê núm vú, cảm nhận nó cứng lên dưới lòng bàn tay, trong khi hông anh nhấp nhanh hơn, mạnh hơn, như muốn xé toạc cô ra.

Phương trong vô thức rên lên, tiếng rên lớn dần: “Ư… ưm… a…” Cơ thể cô cong lên theo từng cú nhấp của Nam, eo thon thả nhích lên khỏi sofa, bờ mông căng tròn rung nhẹ mỗi khi anh đẩy sâu. Đùi cô dạng ra rộng hơn, như mời gọi anh vào tận cùng, dâm thủy tuôn ra nhiều hơn, chảy xuống mép sofa, thấm ướt cả lớp quần lót bị vạch sang một bên. Mặt cô đỏ hồng, đôi môi hé mở, hơi thở dồn dập, như đang chìm trong một cơn khoái lạc mà cô không thể kiểm soát. Nam nhìn cô, ánh mắt anh mờ đi vì khoái cảm, anh nhấp mạnh hơn, con cặc anh ra vào liên tục, mỗi cú đẩy là một lần anh chiếm hữu cô sâu hơn. “Em đẹp quá, Phương… anh không chịu nổi em…” anh rên lên, tay siết chặt vú cô, hông anh điên cuồng nhấp, như muốn hòa tan vào cơ thể cô.

Tuấn đứng ở góc phòng, mắt không rời khỏi cảnh tượng, hơi thở cậu dồn dập, tay vẫn sờ con cặc căng cứng qua lớp quần. Nhìn Nam làm tình với Phương, nghe tiếng rên dâm dục của cô, cậu thèm thuồng đến mức gần như phát điên, nhưng chỉ biết đứng đó, nuốt khan liên tục, chìm trong cơn mê hoặc mà Nam đã giăng sẵn. Nam liếc sang cậu, ánh mắt sắc lạnh: “Nhìn đi, thằng em. Đây là cách anh chơi.?” Tuấn không đáp, chỉ thở hổn hển, tay siết chặt hơn, lòng cậu bị cuốn vào cảnh tượng đầy nhục cảm trước mặt, không thể thoát ra.
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 56 Tuấn chỉ biết sục

Nam tiếp tục làm tình, hông anh nhấp liên tục, con cặc to lớn, gân guốc của anh ra vào trong cái lồn ướt át của Phương với nhịp điệu đều đặn nhưng đầy sức mạnh. Đầu óc anh như thăng hoa, một cảm giác chiến thắng và khoái lạc cuốn anh vào một thế giới mà chỉ có anh và cơ thể cô tồn tại. “Phương kiêu kỳ đây sao?” anh nghĩ, ánh mắt anh ngắm nhìn khuôn mặt say ngủ của cô. Dù chìm trong giấc mơ, cô vẫn đẹp đến khiêu gợi – đôi môi đỏ mọng hé mở nhẹ, hơi thở dồn dập phả ra từng nhịp nhỏ, đôi má ửng hồng vì men say và cảm giác vô thức, hàng mi dài khẽ rung mỗi khi cơ thể cô đáp lại anh. Anh cúi xuống, ngửi mùi hương từ tóc cô, từ cổ cô – một mùi ngọt ngào pha chút nhục cảm làm anh ngây ngất. “Phương đẹp thật… kiêu kỳ mà giờ nằm dưới mình thế này,” anh thì thầm, giọng khàn khàn, tay siết nhẹ cặp vú căng mọng của cô, ngón tay vân vê núm vú như muốn khắc sâu cảm giác chiếm hữu vào từng giác quan.


Đang trong cơn sung sướng, Phương bất ngờ kẹp chân lại, đùi cô siết chặt, làm con cặc của Nam không nhúc nhích được. Anh khựng lại, hơi thở dốc, ánh mắt ngạc nhiên lướt qua khuôn mặt cô.

Phương hé mắt, đôi mắt lờ đờ, mơ màng nhìn anh, giọng cô lí nhí thoát ra trong cơn say: “Anh Nam hả… Anh làm gì vậy…” Nhưng chỉ vài giây sau, mắt cô lại díu vào, đầu nghiêng sang một bên, chìm trở lại vào giấc ngủ sâu. Có lẽ cô quá say, cơ thể không còn tuân theo ý thức nữa, chỉ còn những phản ứng bản năng dưới sự kích thích của anh. Hành động ấy, dù ngắn ngủi, lại như một ngọn lửa đổ thêm dầu vào cơn dâm dục của Nam. “Say mà vẫn nhận ra mình… càng ngon,” anh nghĩ, ánh mắt lóe lên sự hoang dại, khóe môi cong lên đầy thích thú. Anh gầm nhẹ, tay banh đùi cô ra, tiếp tục nhấp mạnh hơn, con cặc anh đâm sâu vào lồn cô, tiếng da thịt va chạm kêu “bạch bạch” hòa lẫn với tiếng nhóp nhép ướt át từ dâm thủy của cô.


Nam vừa làm tình, vừa liếc sang Tuấn, ánh mắt anh sắc lạnh nhưng đầy khiêu khích. “Nhìn đi, Tuấn,” anh nói, giọng trầm trầm vang lên giữa tiếng thở của Phương, “Đây là cách anh chơi với Phương. Cô ấy đẹp thế này, kiêu kỳ thế này, mà giờ nằm dưới anh, phản ứng vì anh. Muốn thử không?” Anh nhấp mạnh hơn, tay bóp nhẹ vú Phương, ngón tay vân vê núm vú làm cô cong người lên trong vô thức, tiếng rên nhỏ “ư… ưm…” khe khẽ thoát ra từ miệng cô càng làm anh phấn khích. “Nhìn cái lồn cô ấy đi, ướt hết vì anh rồi. Chặt thế này, sướng thế này, em không muốn à?” anh tiếp tục khiêu khích, ánh mắt lướt qua Tuấn như một lời thách thức.

anh-lam-tinh-dep-32.jpg


Tuấn đứng ở góc phòng, mắt mở to, miệng há hốc thèm thuồng, nhưng không dám bước tới. Trong mắt cậu, Nam toát ra sự uy quyền của một kẻ săn mồi – dáng anh cao lớn, cơ bắp săn chắc nổi lên dưới lớp áo phông bó sát, đôi tay mạnh mẽ điều khiển cơ thể Phương như một con rối, ánh mắt sắc lạnh đầy dục vọng nhưng cũng đầy tự tin, như một vị vua đang thống trị lãnh địa của mình. Mỗi cú nhấp của Nam là một biểu hiện của sức mạnh, mỗi lần anh banh đùi Phương ra là một minh chứng cho sự áp đảo, và giọng nói trầm thấp của anh như một mệnh lệnh không thể kháng cự. Tuấn cảm thấy mình nhỏ bé, yếu ớt trước anh, không dám chen vào dù chỉ một bước. Cậu chỉ biết đứng đó, nuốt khan liên tục, tay run run sờ xuống con cặc của mình qua lớp quần, cảm nhận nó căng cứng, đau nhức vì khao khát.


Không chịu nổi cảnh tượng trước mắt, Tuấn vô thức kéo khóa quần xuống, rút con cặc của mình ra. Nó nhỏ hơn của Nam, nhưng cũng đã cứng ngắc, đầu khấc đỏ hồng rỉ ra chút dịch vì phấn khích. Cậu nắm lấy nó, tay run run sục lên xuống, mắt vẫn dán chặt vào Nam và Phương. Cậu tưởng tượng chính mình đang làm tình với cô, đang đẩy con cặc vào cái lồn ướt át ấy, đang cảm nhận cơ thể cô dưới tay mình. Mỗi cú nhấp của Nam, mỗi tiếng “bạch bạch” từ cơ thể Phương, cậu đều đồng bộ với tay mình, sục nhanh hơn, mạnh hơn, như thể cậu là người đang chiếm hữu cô. “Ư… chị Phương…” cậu thì thầm trong đầu, hơi thở dồn dập, mặt đỏ bừng, lòng cậu chìm vào cơn mê hoặc mà Nam giăng sẵn, vừa thèm thuồng vừa bất lực.

Nam nhìn thấy Tuấn tự sục, anh cười lớn, tiếng cười trầm thấp vang lên đầy kiêu ngạo: “Tốt lắm, Tuấn. Không dám làm thì cứ sục đi, nhưng nhìn anh đây, anh chơi Phương thật. Nghe tiếng cô ấy chưa? Sướng lắm đấy!”

Anh nhấp nhanh hơn, con cặc anh ra vào liên tục trong lồn Phương, tay banh đùi cô rộng hơn, đẩy sâu hơn, cảm nhận lớp thịt mềm mại ôm chặt lấy anh. Dâm thủy của cô tuôn ra nhiều hơn, chảy xuống mép sofa, thấm ướt lớp quần lót bị vạch sang một bên. Phương rên nhỏ trong vô thức: “ư… ưm…” Cơ thể cô cong lên nhẹ, ngực phập phồng, eo thon thả nhích lên, bờ mông rung khẽ theo từng cú nhấp của anh. Nam thở dốc, ánh mắt mờ đi vì khoái cảm: “Phương, em làm anh điên quá…” Anh vừa nhấp, vừa bóp vú cô, tay kia giữ chặt đùi cô, như muốn hòa tan vào cơ thể cô, trong khi Tuấn chỉ biết đứng đó, sục cặc mình trong vô vọng, chìm sâu vào sự uy quyền và dục vọng mà Nam thể hiện.
 

Longbinhzz

Yếu sinh lý
Chương 56 Tuấn chỉ biết sục

Nam tiếp tục làm tình, hông anh nhấp liên tục, con cặc to lớn, gân guốc của anh ra vào trong cái lồn ướt át của Phương với nhịp điệu đều đặn nhưng đầy sức mạnh. Đầu óc anh như thăng hoa, một cảm giác chiến thắng và khoái lạc cuốn anh vào một thế giới mà chỉ có anh và cơ thể cô tồn tại. “Phương kiêu kỳ đây sao?” anh nghĩ, ánh mắt anh ngắm nhìn khuôn mặt say ngủ của cô. Dù chìm trong giấc mơ, cô vẫn đẹp đến khiêu gợi – đôi môi đỏ mọng hé mở nhẹ, hơi thở dồn dập phả ra từng nhịp nhỏ, đôi má ửng hồng vì men say và cảm giác vô thức, hàng mi dài khẽ rung mỗi khi cơ thể cô đáp lại anh. Anh cúi xuống, ngửi mùi hương từ tóc cô, từ cổ cô – một mùi ngọt ngào pha chút nhục cảm làm anh ngây ngất. “Phương đẹp thật… kiêu kỳ mà giờ nằm dưới mình thế này,” anh thì thầm, giọng khàn khàn, tay siết nhẹ cặp vú căng mọng của cô, ngón tay vân vê núm vú như muốn khắc sâu cảm giác chiếm hữu vào từng giác quan.


Đang trong cơn sung sướng, Phương bất ngờ kẹp chân lại, đùi cô siết chặt, làm con cặc của Nam không nhúc nhích được. Anh khựng lại, hơi thở dốc, ánh mắt ngạc nhiên lướt qua khuôn mặt cô.

Phương hé mắt, đôi mắt lờ đờ, mơ màng nhìn anh, giọng cô lí nhí thoát ra trong cơn say: “Anh Nam hả… Anh làm gì vậy…” Nhưng chỉ vài giây sau, mắt cô lại díu vào, đầu nghiêng sang một bên, chìm trở lại vào giấc ngủ sâu. Có lẽ cô quá say, cơ thể không còn tuân theo ý thức nữa, chỉ còn những phản ứng bản năng dưới sự kích thích của anh. Hành động ấy, dù ngắn ngủi, lại như một ngọn lửa đổ thêm dầu vào cơn dâm dục của Nam. “Say mà vẫn nhận ra mình… càng ngon,” anh nghĩ, ánh mắt lóe lên sự hoang dại, khóe môi cong lên đầy thích thú. Anh gầm nhẹ, tay banh đùi cô ra, tiếp tục nhấp mạnh hơn, con cặc anh đâm sâu vào lồn cô, tiếng da thịt va chạm kêu “bạch bạch” hòa lẫn với tiếng nhóp nhép ướt át từ dâm thủy của cô.


Nam vừa làm tình, vừa liếc sang Tuấn, ánh mắt anh sắc lạnh nhưng đầy khiêu khích. “Nhìn đi, Tuấn,” anh nói, giọng trầm trầm vang lên giữa tiếng thở của Phương, “Đây là cách anh chơi với Phương. Cô ấy đẹp thế này, kiêu kỳ thế này, mà giờ nằm dưới anh, phản ứng vì anh. Muốn thử không?” Anh nhấp mạnh hơn, tay bóp nhẹ vú Phương, ngón tay vân vê núm vú làm cô cong người lên trong vô thức, tiếng rên nhỏ “ư… ưm…” khe khẽ thoát ra từ miệng cô càng làm anh phấn khích. “Nhìn cái lồn cô ấy đi, ướt hết vì anh rồi. Chặt thế này, sướng thế này, em không muốn à?” anh tiếp tục khiêu khích, ánh mắt lướt qua Tuấn như một lời thách thức.

anh-lam-tinh-dep-32.jpg


Tuấn đứng ở góc phòng, mắt mở to, miệng há hốc thèm thuồng, nhưng không dám bước tới. Trong mắt cậu, Nam toát ra sự uy quyền của một kẻ săn mồi – dáng anh cao lớn, cơ bắp săn chắc nổi lên dưới lớp áo phông bó sát, đôi tay mạnh mẽ điều khiển cơ thể Phương như một con rối, ánh mắt sắc lạnh đầy dục vọng nhưng cũng đầy tự tin, như một vị vua đang thống trị lãnh địa của mình. Mỗi cú nhấp của Nam là một biểu hiện của sức mạnh, mỗi lần anh banh đùi Phương ra là một minh chứng cho sự áp đảo, và giọng nói trầm thấp của anh như một mệnh lệnh không thể kháng cự. Tuấn cảm thấy mình nhỏ bé, yếu ớt trước anh, không dám chen vào dù chỉ một bước. Cậu chỉ biết đứng đó, nuốt khan liên tục, tay run run sờ xuống con cặc của mình qua lớp quần, cảm nhận nó căng cứng, đau nhức vì khao khát.


Không chịu nổi cảnh tượng trước mắt, Tuấn vô thức kéo khóa quần xuống, rút con cặc của mình ra. Nó nhỏ hơn của Nam, nhưng cũng đã cứng ngắc, đầu khấc đỏ hồng rỉ ra chút dịch vì phấn khích. Cậu nắm lấy nó, tay run run sục lên xuống, mắt vẫn dán chặt vào Nam và Phương. Cậu tưởng tượng chính mình đang làm tình với cô, đang đẩy con cặc vào cái lồn ướt át ấy, đang cảm nhận cơ thể cô dưới tay mình. Mỗi cú nhấp của Nam, mỗi tiếng “bạch bạch” từ cơ thể Phương, cậu đều đồng bộ với tay mình, sục nhanh hơn, mạnh hơn, như thể cậu là người đang chiếm hữu cô. “Ư… chị Phương…” cậu thì thầm trong đầu, hơi thở dồn dập, mặt đỏ bừng, lòng cậu chìm vào cơn mê hoặc mà Nam giăng sẵn, vừa thèm thuồng vừa bất lực.

Nam nhìn thấy Tuấn tự sục, anh cười lớn, tiếng cười trầm thấp vang lên đầy kiêu ngạo: “Tốt lắm, Tuấn. Không dám làm thì cứ sục đi, nhưng nhìn anh đây, anh chơi Phương thật. Nghe tiếng cô ấy chưa? Sướng lắm đấy!”

Anh nhấp nhanh hơn, con cặc anh ra vào liên tục trong lồn Phương, tay banh đùi cô rộng hơn, đẩy sâu hơn, cảm nhận lớp thịt mềm mại ôm chặt lấy anh. Dâm thủy của cô tuôn ra nhiều hơn, chảy xuống mép sofa, thấm ướt lớp quần lót bị vạch sang một bên. Phương rên nhỏ trong vô thức: “ư… ưm…” Cơ thể cô cong lên nhẹ, ngực phập phồng, eo thon thả nhích lên, bờ mông rung khẽ theo từng cú nhấp của anh. Nam thở dốc, ánh mắt mờ đi vì khoái cảm: “Phương, em làm anh điên quá…” Anh vừa nhấp, vừa bóp vú cô, tay kia giữ chặt đùi cô, như muốn hòa tan vào cơ thể cô, trong khi Tuấn chỉ biết đứng đó, sục cặc mình trong vô vọng, chìm sâu vào sự uy quyền và dục vọng mà Nam thể hiện.
🆙🆙😀
 
Bên trên