• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

💋💋💋 Siêu phẩm truyện sex AI "KẺ SĂN MỒI". Dành cho mấy đứa thèm các em TGDĐ như tao.

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Tao viết được khoảng 30 tập rồi, càng về sau càng drama,, mà để tao viết lại cách viết sâu sắc và thoại, tập trung tuyến nhân vật nhiều hơn, do hôm qua tao vội viết quá
 

chickenzero99999

Yếu sinh lý
M làm nhiều tình huống lén lút, đang bán hàng m đến rồi kéo đi địt, vừa địt nó vừa ngó ra cửa hàng để xem bị phát hiện ko
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 7 Chuyện bất ngờ xảy ra

Hắn nắm tay Linh, kéo mạnh vào một góc sâu hơn trong công viên, nơi bóng tối dày đặc hơn, những tán cây rậm rạp che khuất mọi ánh sáng từ đèn đường. Đến nơi, hắn không chịu nổi nữa. Với một động tác nhanh gọn, hắn lột phăng lớp áo ống trắng của Linh lên, để lộ cặp vú tuyệt đẹp dưới ánh trăng mờ ảo. Đầu vú hồng hào, bé xíu, vểnh lên đầy khiêu khích, như đang mời gọi hắn. Phong nuốt nước bọt, mắt sáng rực, giọng khàn đục: “Bóp vú đi, vừa bóp vừa rên nhẹ cho anh nghe.”

Linh run rẩy, nước mắt lăn dài, nhưng không dám chống cự. Cô đưa tay lên, bóp lấy bộ ngực trần của mình, từng ngón tay ép chặt, khiến chúng biến dạng dưới ánh trăng. Tiếng rên nhỏ thoát ra từ đôi môi cô, vừa miễn cưỡng vừa đầy nhục nhã. Phong thở hổn hển, con cặc trong quần bắt đầu cương lên rõ hơn, dù vẫn chậm chạp. Hắn đứng đó, ngắm nhìn, tay lần xuống quần mình, vừa tự kích thích vừa đắm chìm trong cảnh tượng dâm đãng mà hắn đã mơ ước bấy lâu. Tiếng lá xào xạc hòa cùng tiếng rên khe khẽ của Linh, tạo nên một bức tranh bệnh hoạn dưới màn đêm lạnh lẽo.
O5uzhXPt.jpg


Phong không kìm chế được nữa. Hắn túm lấy chiếc quần bó sát của Linh, kéo mạnh xuống, để lộ chiếc quần lót lọt khe mỏng tang ôm sát lấy vùng kín của cô. Hắn nhếch mép, giọng đầy kích thích: “Em thật dâm đãng, mặc thế này cơ à?” Linh co người lại, xấu hổ và sợ hãi, nhưng không thể ngăn cản hắn. Phong quỳ xuống, áp mặt sát vào lồn cô qua lớp quần lót, hít mạnh một hơi. Mùi hương thơm ngát, ngai ngái từ cơ thể cô khiến hắn rên lên khẽ. Hắn đưa lưỡi ra, liếm thử qua lớp vải mỏng, vị ngọt nhẹ thấm vào đầu lưỡi làm hắn càng thêm điên cuồng. Linh giật nảy người, vừa sợ hãi vừa cảm nhận một luồng điện chạy dọc sống lưng, cơ thể bất giác run lên trong hỗn hợp cảm xúc khó tả.

Phong đứng dậy, tay run run rút con cặc của mình ra. Hắn phải cố gắng lắm mới khiến nó cứng lên được một chút, hậu quả của chứng yếu sinh lý lâu năm. Hắn thở hổn hển, vén chiếc quần lót lọt khe của Linh sang một bên, chuẩn bị đâm vào lồn cô, ánh mắt đỏ ngầu vì dục vọng.

Nhưng đúng lúc đó, một chuyện bất ngờ xảy ra – tiếng còi xe cảnh sát vang lên từ xa, kèm theo ánh đèn pha quét qua khu vực công viên. Phong hoảng loạn, vội buông Linh ra, kéo quần lên, lảo đảo tìm chỗ trốn. Linh cũng giật mình, vội vàng kéo quần áo che chắn cơ thể, tim đập thình thịch, không biết là cứu tinh hay thêm một cơn ác mộng nữa đang đến gần.

Tiếng còi xe cảnh sát dần xa, hóa ra chỉ là một cuộc truy đuổi tên đua xe lạng lách ngang qua công viên. Phong thở phào nhẹ nhõm, mồ hôi lăn dài trên trán, nhưng khi cúi xuống, hắn nhận ra con cặc của mình đã thụt lại vì hoảng sợ. Hắn tức tối, quay lại nhìn Linh, ánh mắt vẫn cháy bỏng dục vọng. Hình ảnh đoạn video đêm qua với Nam hiện lên trong đầu hắn – cách Nam hung bạo đẩy Linh, chiếm đoạt cô một cách đầy quyền lực. Hắn muốn như vậy, muốn trở thành kẻ thống trị như Nam.

Không chần chừ, Phong lao tới, đẩy mạnh Linh áp sát vào thân cây đa sần sùi. Một tay hắn bóp chặt lấy bộ ngực trần của Linh, những ngón tay thô bạo nhào nặn khiến cô rên lên đau đớn. Hắn cúi xuống, liếm láp dọc theo cổ cô, mùi thơm dâm dục từ làn da cô khiến hắn như lên cơn nghiện. Hơi thở hắn nóng rực phả lên da thịt cô, trong khi tay còn lại luồn xuống, sục mạnh con cặc của mình, cố gắng khiến nó cứng lên lần nữa. “Em ngon quá… anh phải địt em như thằng Nam…” hắn gầm gừ, giọng khàn đục, vừa liếm vừa cắn nhẹ vào cổ cô. Linh run rẩy, tay bấu chặt vào vỏ cây, nước mắt lăn dài, nhưng cơ thể cô lại bất giác phản ứng trước sự hung bạo của hắn, khiến cô vừa sợ hãi vừa hoang mang tột độ.

Phong tiếp tục sục cặc trong cơn điên cuồng, nhưng do thói quen quay tay lâu năm và chứng yếu sinh lý, hắn không thể kiểm soát được. Chỉ sau vài cú sục mạnh, hắn rên lên một tiếng khàn đục, xuất tinh ngay lập tức. Dòng tinh nóng hổi bắn lên ngực Linh, tràn qua làn da trắng mịn và chảy xuống lớp áo ống nhàu nhĩ của cô. Hắn chưa từng địt gái bao giờ, kinh nghiệm chỉ gói gọn trong những lần tự sướng, nên vừa xuất xong, Phong đã rũ rượi, thở hổn hển, cơ thể mệt lả ngã khuỵu xuống đất, tay vẫn nắm chặt con cặc ướt át.

Linh đứng đó, áp sát vào thân cây đa sần sùi, hơi thở dồn dập, đôi mắt mở to trong nỗi kinh hoàng xen lẫn nhục nhã. Dòng tinh nóng hổi của Phong vừa bắn lên ngực cô, chảy dọc xuống làn da trắng mịn, thấm vào lớp áo ống nhàu nhĩ Linh mặc vội khi bị hắn hẹn ra đây. Linh cảm nhận rõ sự nhớp nháp, cái mùi tanh nồng bám lấy da thịt, làm dạ dày cô quặn lên từng đợt. Tay vẫn bấu chặt vào vỏ cây, móng tay cào vào lớp vỏ thô ráp đến rớm máu, như muốn tìm một điểm tựa để không ngã quỵ. Nước mắt lăn dài trên má, không phải vì đau, mà vì sự bất lực và hoang mang – cơ thể Linh, dù sợ hãi, lại có khoảnh khắc phản ứng trước sự hung bạo của Phong, một cảm giác cô không thể hiểu nổi, càng khiến lòng cô rối loạn.

0b700d4f8e75a9f9bbd2459dda46ffa1


Phong ngã khuỵu xuống đất, cơ thể rũ rượi, hơi thở hổn hển như vừa chạy cả cây số. Hắn vẫn nắm chặt con cặc ướt át trong tay, ánh mắt đờ đẫn nhìn Linh, miệng lẩm bẩm: “Mày… mày ngon thật… tao sẽ còn quay lại…” Nhưng giọng hắn yếu ớt, không còn sức đe dọa, chỉ là lời nói của một kẻ bại trận sau cơn điên cuồng ngắn ngủi. Linh nhìn hắn, đôi mắt đỏ hoe, môi mím chặt để kìm tiếng nấc. Linh không đáp, không dám nhìn lâu hơn, chỉ cảm thấy cơ hội thoát thân đang đến khi hắn gần như kiệt sức.

Linh hít một hơi sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh, rồi bất ngờ đẩy mạnh người ra khỏi thân cây. Phong, trong trạng thái mệt lả, không kịp phản ứng, tay hắn buông thõng, chỉ kịp ngẩng lên nhìn bóng dáng cô lao đi. Linh chạy, đôi chân trần đạp lên cỏ ướt và đất lạnh trong góc tối công viên, chiếc áo ống lấm lem tinh dịch phất phơ trong gió đêm, để lộ vòng eo thon và cặp vú rung lên theo từng bước. Linh không ngoảnh lại, sợ rằng chỉ cần chậm một giây, hắn sẽ đứng dậy đuổi theo. Tiếng gió rít qua tai hòa lẫn với nhịp tim đập thình thịch, Linh thì thầm với chính mình: “Chạy đi… chạy đi… đừng để hắn bắt được…”

Ra đến con đường chính, ánh đèn đường vàng vọt hắt lên khuôn mặt Linh – đôi mắt sưng húp, má ướt át nước mắt, và mái tóc rối bù dính vào da. Linh ôm lấy ngực, cố che đi dấu vết nhơ nhuốc của Phong, lòng nặng trĩu với câu hỏi: “Sao mình lại để chuyện này xảy ra?” Linh nhớ đến đoạn video Nam và cô làm tình trong cửa hàng, thứ mà Phong dùng để uy hiếp cô đến đây. Sự kiêu sa, tự tin của Linh giờ như tan biến, thay vào đó là nỗi sợ hãi và tự trách. “Mình ngu quá… tại sao lại tin hắn sẽ xóa nó…” Linh lẩm bẩm, giọng lạc đi, bước chân chậm lại khi đã ra khỏi tầm nguy hiểm.

Linh lê bước về khu trọ, con hẻm tối tăm giờ đây dường như dài vô tận. Mỗi tiếng động nhỏ – tiếng mèo kêu, tiếng xe máy xa xa – đều khiến cô giật mình, quay lại nhìn với ánh mắt hoảng loạn. Đến trước cửa phòng, tay cô run rẩy lục túi tìm chìa khóa, lòng thầm cầu mong không ai nhìn thấy trong bộ dạng này. Chìa khóa rơi xuống đất, Linh cúi nhặt, đôi tay run đến mức phải thử ba lần mới mở được cửa. Linh lao vào trong, đóng sầm cửa lại, tựa lưng vào tường, thở hổn hển như vừa thoát khỏi một cơn ác mộng.

Trong căn phòng nhỏ, Linh đứng lặng, ánh mắt trống rỗng nhìn vào khoảng không. Nước mắt lại rơi, nhưng lần này không còn tiếng nấc, chỉ có sự im lặng nghẹt thở. Linh thì thào: “Mình phải làm sao đây… nếu hắn tung video đó…” Linh bước vào nhà tắm, mở vòi nước lạnh, để dòng nước xối thẳng lên người. Nước chảy qua ngực, cuốn trôi dòng tinh của Phong, nhưng không thể rửa sạch cảm giác nhục nhã bám lấy cô. Linh ôm lấy vai, ngồi bệt xuống sàn, nước mắt hòa lẫn với nước lạnh, lòng nặng trĩu với câu hỏi không lời đáp: “Mình còn là mình nữa không?” Tiếng nước chảy đều đều vang lên, như muốn xoa dịu, nhưng sâu trong tâm trí cô, nỗi sợ và ký ức về đêm ấy vẫn không ngừng gào thét.
 
  • Like
Reactions: Z70

tailieu55

Yếu sinh lý
Thêm thể loại mẹ con đi, giống mấy bộ cô giáo môn văn hay quần lót của mẹ của Chiến Xa ý
 

tailieu55

Yếu sinh lý
Cũng phải có nhiều chương quá trình mới ngon được, như bộ phẩm giá con dâu, chưa gì chương 2 đã chén rồi
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 8: Kế hoạch của kẻ yếu sinh lý

Sáng hôm sau, Linh lê bước đến cửa hàng, đôi chân nặng nề như đeo chì, mỗi bước đi là một lần trái tim cô thắt lại. Cô vẫn đến, dù đêm qua cô đã ngồi co ro trong phòng trọ, nước mắt lặng lẽ rơi khi nghĩ đến bàn tay thô bạo của Phong, dòng tinh nhớp nháp chảy trên ngực, và cái lồn ướt át của mình từng bị Nam chiếm đoạt. Cô mặc chiếc áo sơ mi trắng ôm sát, nút cài căng chặt làm nổi bật cặp vú căng tròn, chân váy ngắn bó sát bờ mông cong vểnh – bộ đồ quen thuộc để giữ vẻ kiêu sa thường ngày, nhưng hôm nay nó chỉ khiến cô thấy trần trụi hơn. Đôi mắt sưng húp được che giấu bằng lớp phấn dày, môi tô son đỏ để giấu đi sự run rẩy, nhưng nụ cười cô gượng gạo, không còn ánh sáng của sự tự tin.
gai-the-gioi-dd.jpg


Khi cô vừa đặt túi xuống quầy, tiếng bước chân nặng nề vang lên từ cầu thang. Phong xuất hiện, hắn bước lên phòng giám sát với dáng vẻ huênh hoang, vai hơi nhô lên, miệng nhếch một nụ cười tự mãn đầy đểu cáng. Hắn mặc chiếc áo sơ mi xám nhàu nhĩ, tóc bù xù dính mồ hôi, nhưng ánh mắt sắc lạnh, lướt qua Linh như muốn lột trần cô ngay tức khắc. Linh ái ngại, tay vô thức siết chặt mép quầy, móng tay cắm sâu vào gỗ đến đau nhói. Cô liếc nhìn hắn, lòng lạnh toát khi nhớ lại cái cách hắn đè cô vào thân cây đêm qua, hơi thở nóng rực phả lên cổ cô. “Hắn còn dám đến đây sao…” cô thì thầm trong đầu, đôi mắt lảng tránh, cố không để hắn thấy nỗi sợ đang dâng lên trong lòng.

Trong phòng giám sát, Phong ngồi xuống chiếc ghế xoay cũ kỹ, bật dãy màn hình lên, đôi mắt hau háu dán chặt vào hình ảnh Linh. Cô đang cúi xuống sắp xếp hàng trên kệ, chiếc áo sơ mi hơi bung nút, để lộ khe ngực sâu hút mắt, cặp vú rung nhẹ mỗi khi cô di chuyển. Hắn nghiêng đầu, nhìn xuống bờ mông cong vểnh của cô trong chân váy, tưởng tượng cảnh xé toạc lớp vải mỏng manh ấy để lộ cái lồn hồng hào mà hắn thèm khát. Hắn nuốt nước bọt, tay xoa đùi, lẩm bẩm: “Em đẹp thật… anh phải làm thịt em, nhất định phải địt em cho bằng được.” Hắn mở điện thoại, xem lại đoạn video cảnh làm tình của Nam và Linh – rồi cười khẩy, lòng đầy quyết tâm: “Em không thoát được đâu, Linh…”

Trưa đến, cửa hàng dần vắng khách, tiếng cười nói rôm rả của đám nhân viên vang lên khi họ rủ nhau đi ăn ở quán gần đó. “Đi ăn đi, tụi tao đặt cơm về cho hai đứa,” một cô đồng nghiệp hét lên với Linh và Phương trước khi kéo cửa bước ra. Linh gật đầu, cố nở nụ cười, nhưng lòng cô nặng trĩu. Cô và Phương ở lại trông cửa hàng, một quy tắc bất thành văn khi không đủ người trực. Phương đứng ở quầy chính, tay lật sổ kiểm kê, miệng lẩm bẩm tính toán, không để ý đến ánh mắt lo lắng của Linh. Linh ngồi phía sau, tay cầm cốc nước nhưng không uống, mắt cứ liếc về phía cầu thang dẫn lên phòng giám sát. “Có Phương ở đây… chắc hắn không dám làm gì đâu,” cô tự nhủ, nhưng giọng nói trong đầu run run, không đủ sức thuyết phục chính mình.

Phương ngẩng lên, thấy Linh im lặng, bèn hỏi: “Mày sao thế, trông mệt mỏi vậy? Đêm qua không ngủ à?”

Linh giật mình, cười gượng: “Ừ… hơi mệt thôi, không sao đâu.”

Phương nhún vai, rồi bất ngờ đổi chủ đề, giọng hào hứng: “Mà mày thấy Nam thế nào? Đẹp trai thật, cao ráo, dáng ngon nữa, tiếc là làm shipper, nghèo quá, phí cả người.”

Linh khựng lại, cái tên Nam làm cô nhớ đến mấy hôm trước, con cặc anh ra vào lồn cô, và cả cảm giác đê mê mà cô không thể quên. Cô đáp, giọng nhỏ: “Ừ… anh ấy cũng được, nhưng mà…” Cô bỏ lửng, không muốn nhắc thêm, sợ Phương nhận ra điều gì đó trong ánh mắt cô.

6-1646987122-735-width650height523.jpg



Phương cười khẩy: “Đàn ông đẹp mà nghèo thì cũng chỉ để ngắm thôi. Mày thì sao, thích không?”

Linh lắc đầu, tay siết chặt cốc nước: “Tao… không nghĩ nhiều, chắc không hợp đâu.”

Cô cố giữ vẻ bình thản, nhưng lòng rối như tơ vò, vừa sợ Phong, vừa nhớ Nam, vừa ghê tởm chính mình.

Phương đồng tình “Ừ cỡ mày phải đại gia làm quen chứ, tao cũng mơ anh đại gia nào đến mà bế tao đi luôn nè”

Linh thở phào, cảm giác có Phương ở đây làm cô đỡ sợ hơn. Cô đứng dậy, nói nhỏ: “Tao vào nhà vệ sinh chút, mày trông giùm tao nhé.”

Phương gật đầu, không ngẩng lên: “Ừ, đi đi, nhanh lên.” Linh bước vào góc cửa hàng, nơi nhà vệ sinh nhỏ nằm khuất sau quầy. Cô mở cửa, bước vào, ánh đèn trắng nhợt nhạt chiếu lên khuôn mặt cô qua tấm gương cũ. Cô nhìn mình trong gương, đôi môi mím chặt, mắt đỏ hoe dù đã trang điểm che đi. “Ban ngày… chắc hắn không dám làm gì đâu,” cô tự nhủ, tay vặn vòi nước rửa mặt, cố xoa dịu nỗi sợ đang gặm nhấm lòng cô. Nhưng khi cô cúi xuống, tiếng bước chân nhẹ nhàng từ hành lang vang lên, làm cô giật mình ngẩng lên. Cô thì thào: “Phương hả?” Không có tiếng đáp, chỉ có tiếng thở khẽ khàng từ phía cửa, và trái tim cô như ngừng đập khi nhận ra điều gì đó không ổn.
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 9: Hắn đã hành động
Linh đứng trong nhà vệ sinh, nước từ vòi chảy xuống tay cô lạnh buốt, nhưng không đủ để làm dịu đi nỗi bất an đang siết chặt lồng ngực. Linh lau mặt, ngước nhìn mình trong gương, đôi mắt đỏ hoe phản chiếu một Linh xa lạ – không còn kiêu sa, chỉ còn nỗi sợ hãi và nhục nhã từ đêm qua với Phong. Linh thì thào với chính mình: “Hắn không dám đâu… ban ngày mà…” Nhưng lời tự an ủi chưa kịp thấm thì một tiếng động nhỏ vang lên từ phía cửa – không phải tiếng bước chân của Phương, mà là thứ âm thanh chậm rãi, đầy ẩn ý. Linh quay người lại, tim đập thình thịch, và trái tim như rơi xuống vực khi thấy Phong đã đứng đó, ngay ngưỡng cửa nhà vệ sinh.

Hắn nở nụ cười khả ố, đôi môi cong lên méo mó, để lộ hàm răng vàng khểnh. Mắt hắn hau háu, lướt từ khuôn mặt cô xuống cặp vú căng tròn trong áo sơ mi, rồi dừng lại ở bờ mông cong vểnh dưới chân váy ngắn. Linh giật mình, tay ôm lấy ngực theo bản năng, định nhanh chân bước ra ngoài, nhưng Phong đã nhanh hơn. Hắn dang tay chặn lối, cơ thể gầy gò nhưng đầy đe dọa chắn ngang cửa. Trên tay hắn là chiếc điện thoại, màn hình sáng lên cảnh Linh và Nam làm tình trong cửa hàng – hình ảnh cô rên rỉ, cặp vú trần rung rinh, và cái lồn ướt át bị Nam đâm không thương tiếc. Âm thanh từ video rỉ ra khe khẽ, tiếng rên của cô vang vọng trong không gian nhỏ, làm mặt Linh trắng bệch.

Linh thụp xuống sàn, đôi chân không còn sức, tay ôm lấy đầu gối, nước mắt trào ra không kiểm soát. “Đừng… đừng mà anh Phong…” cô nghẹn ngào, giọng run rẩy, đôi mắt đỏ hoe ngước lên nhìn hắn, ánh nhìn vừa van xin vừa tuyệt vọng. “Em xin anh… xóa nó đi, đừng cho ai xem…” Mái tóc cô rối bù, vài lọn dính vào má ướt, khuôn mặt xinh đẹp giờ méo mó vì sợ hãi, sự kiêu sa từng là lớp vỏ bọc của cô giờ tan biến hoàn toàn.

Phong cúi xuống, gần sát mặt cô, hơi thở hắn nóng hổi phả lên da, mang theo mùi thuốc lá rẻ tiền và mồ hôi nồng nặc. Hắn cười khẩy, giọng khàn đục đầy dâm ô: “Xóa hả? Dễ thôi, nhưng em phải cho anh nếm cái lồn ngon lành của em trước đã. Nhìn em rên dưới thằng Nam kìa, anh thèm từ lâu rồi…” Hắn đưa tay vuốt má cô, ngón tay thô ráp lướt qua làn da mềm mại, làm cô rùng mình co người lại. “Cặp vú này…anh bóp đêm qua chưa đã, hôm nay phải để anh bú cho đã miệng. Em thích bị địt mạnh đúng không? Anh thấy hết rồi, con đĩ kiêu kỳ như em mà cũng dâm thế cơ à?”

Linh lắc đầu, nước mắt rơi xuống sàn, giọng cô lạc đi: “Không… anh đừng nói vậy… em không muốn… em xin anh…” Nhưng Phong không quan tâm, hắn ngồi xổm xuống, tay nắm cằm cô kéo lên, buộc cô nhìn thẳng vào mắt hắn. “Đừng có giả vờ ngây thơ với anh,” hắn gầm gừ, “em ngon thế này mà để thằng shipper nó đụ, còn anh thì không được hả?Anh biết em thích, đêm qua em ướt hết dưới tay anh rồi còn gì. Để anh địt em một lần, anh xóa video ngay, không thì cả cửa hàng này sẽ xem em rên rỉ như con điếm.”

Linh run rẩy, tay ôm chặt ngực, cố che đi cơ thể như muốn bảo vệ chút tự trọng còn sót lại. Cô nghẹn ngào: “Anh… anh hứa không tung nó thật chứ?” Phong cười lớn, tiếng cười vang lên ghê rợn trong không gian chật hẹp: “Hứa chứ, nhưng em phải ngoan. Cởi áo ra đi, để anh xem cặp vú em rõ hơn, đêm qua tối quá anh chưa ngắm kỹ.” Hắn đứng dậy, tay kéo khóa quần, để lộ con cặc nửa cương vì chứng yếu sinh lý, ánh mắt hắn hau háu như muốn nuốt chửng cô.

Linh ngồi bệt dưới sàn, nước mắt chảy dài, lòng cô giằng xé giữa nỗi sợ và sự bất lực. Cô thì thào: “Phương… Phương đâu rồi…” như cầu cứu một tia hy vọng cuối cùng, nhưng tiếng kiểm kê của Phương ngoài quầy vẫn đều đều, không ai nghe thấy tiếng khóc của cô trong góc khuất này. Phong nhếch môi, cúi xuống thì thầm vào tai cô: “Phương không cứu được em đâu, giờ chỉ có anh với em thôi. Cởi ra, hay để anh xé?” Hắn giơ điện thoại lên, ngón tay lướt trên màn hình như sẵn sàng gửi đoạn video đi bất cứ lúc nào, và Linh biết, cô đang rơi vào một cái bẫy mà cô không còn đường thoát
 

ghost241224

Yếu sinh lý
AI Grok đó phải lừa nó. Cứ viết đoạn đầu khoản 200 chữ; xong kêu nó đề xuất cho diễn biến tiếp theo theo hướng nhục dục xoay quanh nv nào đó, nó sẽ đề xuất, muốn nhiu có nhiu. Xong hài long với đề xuất nào thì bảo nó viết 1000 chữ hay 2000 hay 10.000 chữ tùy thích.
Nhưng nó sẽ viết y chang nhau trong mỗi cảnh; nên phải biết cách làm cho nó viết khác đi thì nó sẽ khác. Nói chung nó sẽ làm theo y mình nên mình phải gợi ý để nó làm rồi tự nó sẽ suy diễn nhiều hơn.
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 10 Cuộc hoan lạc lén lút trong nhà vệ sinh
Linh ngồi bệt dưới sàn nhà vệ sinh, đôi tay run rẩy ôm lấy ngực, nước mắt lăn dài trên má, thấm đẫm lớp phấn cô cố dùng để che đi nỗi nhục nhã. Phong đứng trước mặt, ánh mắt hau háu như một con thú đói mồi, chiếc điện thoại trên tay hắn vẫn sáng lên cảnh cô và Nam làm tình trong cửa hàng – tiếng rên của cô vang vọng khe khẽ, như một nhát dao cứa vào lòng tự trọng của cô. Hắn gầm gừ: “Cởi áo ra, nhanh lên, hay để anh xé cho em?” Linh ngẩng lên, đôi mắt đỏ hoe nhìn hắn, giọng run run: “Anh… anh hứa xóa video thật chứ?” Phong nhếch môi, nụ cười khả ố hiện rõ trên khuôn mặt gầy gò: “Hứa, nhưng em phải ngoan. Cởi đi, đừng để anh mất kiên nhẫn.”

Linh cắn môi, tay chậm rãi đưa lên nút áo sơ mi đầu tiên, từng ngón run rẩy cởi từng nút, cố kéo dài thời gian, hy vọng đám nhân viên đi ăn trưa sẽ sớm quay về. Cô vừa cởi vừa nói, giọng ngắt quãng: “Anh… anh làm thế này không sợ bị bắt à? Ở đây đông người, ai thấy thì sao…” Phong nhận ra ngay ý đồ của cô, hắn cười khẩy, bước tới gần hơn, tay nắm cổ áo cô kéo mạnh: “Em đừng có câu giờ với anh, con đĩ này. Nghĩ anh ngu à?” Hắn đẩy cô đứng dậy, ép sát vào tấm gương lớn trong nhà vệ sinh, lưng cô áp chặt vào kính lạnh buốt, hơi thở nóng rực của hắn phả lên mặt cô. “Em tưởng kéo dài là thoát được hả? Không có cửa đâu.”

Hắn khép nhẹ cánh cửa nhà vệ sinh, nhưng không đóng hẳn, để lại một khe hở nhỏ – vừa đủ để nhìn ra ngoài, vừa đủ để nghe tiếng Phương kiểm kê hàng ở quầy. Cái không gian nửa kín nửa hở, lén lút và nguy hiểm này làm mắt hắn sáng lên, đúng kiểu hắn thích. “Thế này mới kích thích chứ,” hắn thì thào, giọng khàn đục đầy dâm ô, “để anh khám phá em ngay đây, xem cái lồn em có ngon như trong video không.” Linh run rẩy, tay ôm lấy ngực, áo sơ mi đã bung hết nút, để lộ cặp vú căng tròn trắng muốt trong chiếc áo ngực ren đen, núm vú hằn lên qua lớp vải mỏng làm Phong nuốt nước bọt.

Hắn cúi xuống, tay thô bạo luồn vào áo ngực cô, bóp mạnh một bên vú, ngón tay nhào nặn núm vú đến đỏ ửng. “Vú em căng thế này mà để thằng Nam nó bú, giờ tới lượt anh,” hắn lẩm bẩm, cúi xuống liếm láp quanh khe ngực cô, lưỡi hắn trượt qua làn da mềm mại, để lại vệt nước bọt lấp lánh. Mùi nước hoa thoảng nhẹ từ cô hòa lẫn với mồ hôi làm hắn như lên cơn nghiện, hắn mút mạnh, cắn nhẹ lên da cô, tay còn lại luồn xuống chân váy, kéo mạnh nó lên tận eo. Hắn vuốt ve đùi trong của cô, ngón tay rê lên gần quần lót, cảm nhận hơi ấm từ cái lồn mà hắn thèm khát bấy lâu. “Ướt chưa hả? Anh biết em thích mà, đêm qua em ướt hết tay anh rồi,” hắn cười khẩy, tay xoa mạnh qua lớp ren mỏng, làm Linh giật mình rên khe khẽ, vừa đau vừa sợ.
Quay-len-em-nhan-vien-the-gioi-di-dong-lon-thom-cuc-mup.jpg


Nhưng Phong chợt khựng lại, tay hắn luồn vào quần mình, sục con cặc, cố làm nó cứng lên. Nó chỉ nửa vời, mềm nhũn dù hắn sục mạnh đến đỏ cả tay. Hắn nghiến răng, lẩm bẩm: “Mẹ kiếp… nếu cứng được anh chịch em ngay rồi…” Linh nhìn xuống, thấy con cặc yếu ớt của hắn, lòng vừa sợ vừa nhẹ nhõm – hắn chưa thể làm gì cô ngay lúc này. Nhưng nỗi sợ vẫn bóp nghẹt cô, sợ hắn sẽ cứng lên bất cứ lúc nào, sợ Phương hay ai đó bước vào phát hiện cảnh này. Cô thì thào: “Anh… anh tha cho em đi… em không chịu nổi nữa…” Đôi mắt cô long lanh nước, tay ôm chặt ngực, cố che đi cơ thể đang bị hắn dày vò.

Phong không đáp, hắn đẩy cô áp sát gương hơn, tay bóp mạnh vú cô lần nữa, giọng dâm ô: “Tha hả? Mơ đi, anh chưa đã đâu. Cái lồn này anh phải nếm, em ngoan thì anh nhẹ tay, không thì anh xé toạc em ra ngay đây.” Hắn cúi xuống, liếm từ cổ xuống ngực cô, tay luồn vào quần lót, ngón tay thô ráp chạm vào mép lồn cô, xoa mạnh làm cô cong người, nước mắt rơi lã chã. Linh sợ hãi, sợ hắn, sợ tiếng bước chân bất ngờ từ ngoài vọng vào, nhưng trong lòng cô cũng thầm cầu mong ai đó – Phương, Nam, hay bất kỳ ai – sẽ bước vào cứu cô khỏi cái bẫy nhục dục này. Cô thì thầm trong đầu: “Cứu tôi với… làm ơn…” Nhưng tiếng kiểm kê của Phương vẫn đều đều ngoài quầy, và cánh cửa khép hờ kia như một lời đe dọa rằng, mọi thứ có thể bị phơi bày bất cứ lúc nào.

Linh đứng đó, lưng áp sát vào tấm gương lạnh buốt trong nhà vệ sinh, hơi thở cô dồn dập, ngắt quãng như sắp nghẹt lại. Đôi mắt cô đẫm nước, nhìn qua khe hở của cánh cửa khép hờ, nơi ánh sáng từ quầy hàng lọt vào, nhưng không có lấy một bóng người. Tiếng kiểm kê của Phương vẫn đều đều vang lên, xa xôi như ở một thế giới khác, không thể chạm tới cô trong khoảnh khắc này. Trong đầu cô, một ý nghĩ lạnh lẽo hiện lên, rõ ràng và tàn nhẫn: “Hết hy vọng rồi…” Linh cảm thấy cơ thể mình như rơi vào một hố sâu không đáy, nơi mọi ánh sáng của sự kiêu sa, tự tin từng là lớp vỏ bọc của cô giờ tan biến, chỉ còn lại sự trần trụi và bất lực.
gai-the-gioi-di-dong-1-1139x1536.jpg

Tâm trí Linh rối loạn, từng mảnh suy nghĩ vỡ vụn đâm vào lòng cô như những mũi kim. Linh nhớ lại đêm với Nam, cái cảm giác đê mê xen lẫn nhục nhã khi cơ thể cô phản ứng trước sự chiếm đoạt của anh. Rồi đêm qua, dưới thân cây đa, bàn tay thô bạo của Phong bóp ngực cô, dòng tinh nhớp nháp chảy trên da – tất cả như một cơn ác mộng không ngừng lặp lại. “Mình là ai vậy?” cô tự hỏi, giọng nói trong đầu run rẩy, yếu ớt. Cô từng là Linh kiêu kỳ, cô gái mà đám đàn ông trong cửa hàng thầm ao ước, từng bước đi đều toát lên vẻ tự tin không ai sánh bằng. Nhưng giờ đây, cô chỉ còn là một con mồi, bị Phong giăng bẫy, bị dục vọng của hắn dày vò, và chính cô cũng không hiểu tại sao cơ thể mình lại phản ứng, dù chỉ là một chút, trước sự hung bạo ấy. Nước mắt lăn dài trên má, thấm đẫm cổ áo sơ mi đã bung hết nút, nhưng cô không còn sức để lau đi.
Linh buông thõng tay, đôi tay từng bấu chặt ngực để che chắn giờ rũ xuống, bất động bên hông. Chút kháng cự cuối cùng trong cô đã tan biến, như ngọn lửa nhỏ bị dập tắt bởi cơn gió lạnh. Cô nhìn Phong, ánh mắt trống rỗng, không còn van xin, không còn đấu tranh. “Lần này thôi…” cô thì thầm trong đầu, giọng nói ấy như một lời tự an ủi cuối cùng, “chỉ cần hắn xóa video, mình sẽ được giải thoát…” Linh tự nhủ rằng, nếu chịu đựng thêm một lần nữa, bí mật nhục nhã này sẽ mãi chôn vùi, và cô có thể trở lại – trở thành Linh kiêu kỳ, Linh xinh đẹp, như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nhưng sâu trong lòng, cô biết cái giá của sự “giải thoát” ấy là một vết nhơ không bao giờ rửa sạch.
Phong đứng trước mặt cô, tay vẫn mân mê cặp vú căng tròn qua lớp áo ngực ren, ngón tay thô ráp vê mạnh núm vú, miệng hắn nhếch lên nụ cười dâm đãng. Hắn cúi xuống, liếm láp dọc cổ cô, thì thào: “Ngoan rồi đấy… để anh thưởng cho cái lồn ngon của em.” Linh không đáp, cô để mặc hắn làm gì thì làm, cơ thể cô như một cái xác không hồn, chỉ còn hơi thở gấp gáp và trái tim đập loạn nhịp vì sợ hãi. Linh nhắm mắt, cố dồn mọi suy nghĩ vào một điểm sáng mong manh: “Xong chuyện này, hắn sẽ xóa… mình sẽ lại như trước…” Nhưng mỗi cái chạm của hắn, mỗi lời dâm ô từ miệng hắn, đều như một nhát dao cứa sâu hơn vào lòng tự trọng đã rách nát của cô.
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
AI Grok đó phải lừa nó. Cứ viết đoạn đầu khoản 200 chữ; xong kêu nó đề xuất cho diễn biến tiếp theo theo hướng nhục dục xoay quanh nv nào đó, nó sẽ đề xuất, muốn nhiu có nhiu. Xong hài long với đề xuất nào thì bảo nó viết 1000 chữ hay 2000 hay 10.000 chữ tùy thích.
Nhưng nó sẽ viết y chang nhau trong mỗi cảnh; nên phải biết cách làm cho nó viết khác đi thì nó sẽ khác. Nói chung nó sẽ làm theo y mình nên mình phải gợi ý để nó làm rồi tự nó sẽ suy diễn nhiều hơn.
Đúng rồi mày. Vẽ kịch bản nó viết theo. Chưa nó viết cũng mây móc lắm
 
Bên trên