Tập 27:
Ly tỉnh dậy sau một giấc ngủ sâu như chết, đầu nặng trịch như ai cầm búa nện liên hồi, cơ thể đau nhức như vừa bị xe tải cán qua mấy lượt. Cô nằm vật vã trên tấm lụa trắng từng mềm mại, giờ bẩn thỉu loang lổ rượu khô quánh và tinh đàn ông cứng đờ, tóc đen dài rối bù dính bết vào khuôn mặt xinh đẹp, vú căng mọng đỏ ửng vì bị bóp tơi tả, cái lồn sưng húp còn rỉ tinh trắng đục chảy nhầy nhụa xuống đùi trắng ngần.
Cô chớp mắt mấy cái, ánh nắng chói chang rọi qua cửa kính làm cô nhăn mặt, từ từ ngồi dậy, tay run run ôm lấy vú, cảm giác nhầy nhụa dưới ngón tay làm cô rùng mình ghê tởm, một sự lạc lõng kỳ lạ giữa căn phòng sang trọng và đống hỗn độn dâm dục vừa qua. Lũ khốn kia đã biến mất, chỉ còn tiếng sóng biển vọng từ xa, như trêu ngươi cô giữa cái không gian đầy nhục nhã này.
Lòng cô nặng trĩu, ký ức như lưỡi dao cứa vào tim – những bàn tay thô bạo, những cú đụ điên cuồng, và cả sự sa ngã của chính mình. Nghĩ tới Tuấn ở nhà, dịu dàng mà xa xôi, lòng cô cắn rứt, nước mắt chực trào:
“Sao mình ngu thế này, sao lại để tụi nó làm mình ra nông nỗi này?”
Tiếng bước chân dứt khoát cắt ngang dòng suy nghĩ, Ly giật mình ngẩng lên, tim đập thình thịch. Nam bước vào từ góc phòng, sơ mi trắng mở cúc phanh ngực rám nắng đầy nam tính, tay cầm điện thoại, nụ cười lạnh tanh trên môi như con thú săn mồi vừa tìm thấy con mồi ngon. Hắn vừa nghe máy, giọng đều đều nhưng toát lên vẻ toan tính:
“Alo, anh Tài hả? Con Ly ngon vãi, tụi nó đụ nát lồn luôn anh, video em gửi anh coi chưa? Chiều nay em giao nó cho lô khách mới, VIP hơn, trả gấp đôi luôn.”
Ly nghe mà lạnh toát sống lưng, tim đập loạn xạ, cơ thể run bắn lên vì sợ hãi.
“Lô khách mới?”
Cô tự hỏi, lòng như rơi xuống vực sâu đen ngòm. Không chịu nổi nữa, cô bật dậy, chẳng thèm để ý cơ thể trần truồng, lao về phía cửa, tay run rẩy vặn nắm đấm. Nhưng Nam nhanh như cắt, quăng điện thoại xuống bàn đánh rầm, lao tới túm tóc cô giật ngược lại, gầm lên:
“Chạy đâu hả, con đĩ? Mày tưởng thoát tao dễ thế sao?”
Ly vùng vẫy, tay đấm thùm thụp vào ngực hắn, nhưng Nam thẳng tay giáng một cú tát cháy má, làm cô ngã lăn ra sàn, má rát bỏng như lửa đốt, môi rỉ máu tanh nồng. Hắn đè cô xuống, tay bóp chặt cổ, mắt đỏ ngầu như muốn ăn tươi nuốt sống:
“Mày là con điếm của tao nghe chưa, dám chạy thì tao giết mày đó”
Hắn quăng cô lên giường như ném một món đồ, Ly quờ quạng cố bò đi, nhưng Nam túm chân lôi ngược lại, tát thêm mấy phát nữa, tiếng bốp bốp vang lên khô khốc, má cô tím bầm, nước mắt tuôn trào như suối. Hắn cởi phăng áo sơ mi, quăng quần xuống sàn, để lộ con cặc dựng đứng to như khúc củi, đầu bóng nhẫy.Nam đè cô xuống, hai bàn tay thô ráp bóp chặt đôi vú căng mọng, ngón tay bấu sâu vào thịt mềm như muốn xé ra từng mảnh, làm cô giật lên đau điếng, rên rỉ trong nước mắt:
“A… á… đau quá… tha cho em…”
Hắn cười đểu, giọng khàn khàn đầy dục vọng:
“Tha? Tao sẽ làm mày nhớ mãi ai là chủ cái lồn này!”
Hắn dang rộng chân cô ra như xé đôi cơ thể, con cặc nóng bỏng chà xát lên lồn cô, đầu cặc trượt qua hột le sưng mọng, cọ mạnh làm cô run bần bật, nước dâm rỉ ra nhầy nhụa dù miệng cô gào lên:
“Không… đừng mà… em xin anh…”
Nam nhổ một bãi nước bọt tanh hôi lên lồn cô, xoa mạnh bằng tay như bôi dầu, rồi đâm phập một phát, con cặc to đùng xuyên sâu tận tử cung, làm cô cong người lên vì sướng pha lẫn đau, cơ thể giật lên từng nhịp, rên lớn:
“Á… á… sâu quá… đau…”
Cái lồn bất giác co bóp dữ dội, ôm chặt cặc hắn như muốn nuốt trọn, Nam cười khẩy:
“Lồn mày ướt thế này mà còn chối hả con đĩ dâm!”
Hắn nắc như điên, mỗi cú đâm mạnh bạo làm giường rung kẽo kẹt như sắp gãy, tiếng da thịt đập nhau bạch bạch vang lên dâm dục, mồ hôi hắn chảy thành dòng nhỏ xuống bụng cô. Hắn cúi xuống, ngậm lấy núm vú đỏ ửng rồi cắn phập một phát, máu rỉ ra đỏ tươi, làm cô rùng mình gào lên:
“A… á… đừng cắn… em đau…”
Núm vú cứng lên tê dại, hắn liếm láp quanh vết cắn, nước bọt chảy nhầy nhụa xuống khe ngực, tay kia bóp mạnh vú còn lại, ngón tay vê núm vú kéo dài ra như muốn xé toạc, làm cô cong người rên rỉ:
“Ư… ư… đau quá…”
Nam cười dâm, kéo cô ngồi lên đùi hắn, tay siết chặt eo cô như muốn bẻ gãy, ép cô nhún xuống cặc hắn:
“Nhún đi, con điếm bẩn thỉu”
Ly rã rời, nước mắt lăn dài, nhưng hắn giáng thêm một cú tát cháy má, gầm lên:
“Nhún nhanh lên, đừng để tao phải nói lại!”
Cô giật mình, cơ thể bất đắc dĩ nhún theo, vú rung lên từng nhịp dâm dục, cái lồn ướt át trượt lên xuống quanh con cặc to đùng, nước dâm chảy nhầy nhụa xuống đùi hắn, nóng bỏng như lửa đốt, cô rên lớn:
“A… a… em…”
Hắn vỗ mạnh vào mông cô, tiếng bốp vang lên khô khốc, thịt mông đỏ rực rung lên như sóng, rồi đẩy cô nằm sấp xuống, đè lên người cô như con thú đói mồi, cặc đâm sâu hơn, mỗi cú nắc như khoan thủng lồn cô, hắn gầm lên:
“Lồn mày sinh ra để tao đụ, nghe rõ chưa, con đĩ?”
Hắn túm tóc cô giật mạnh, kéo đầu cô ngửa ra sau, để lộ cái cổ trắng ngần đầy vết đỏ, rồi phun nước bọt lên mặt cô, xoa mạnh làm mặt cô nhầy nhụa, tay kia bóp cổ cô, siết chặt đến mức cô ngạt thở, mắt mờ đi, cơ thể giật lên điên cuồng, rên trong hơi thở đứt quãng:
“Ư… ư… em nghẹn…”
Nam đổi tư thế, gác hai chân cô lên vai, cặc đâm sâu hơn nữa, mỗi cú thúc làm cái lồn ưỡn lên đón nhận, nước dâm trào ra thấm đẫm ga giường, hắn cười đểu:
“Mày nhìn xem lồn mày ướt nhẹp thế này, còn dám chạy hả?”
Hắn dùng ngón tay cái đè mạnh lên hột le, xoa nhanh như muốn làm nó nổ tung, tay kia bóp chặt vú, ngón tay vê núm vú đỏ ửng, làm cô run rẩy, rên rỉ:
“Á… á… đừng… sướng quá… em xin anh…”
Hắn đẩy nhanh, cặc trượt sâu vào lồn, chạm đến điểm nhạy cảm tận sâu bên trong làm cô giật lên từng nhịp, cái lồn ướt át ôm chặt cặc hắn, nước dâm chảy thành dòng xuống đùi, vú rung lên từng đợt, núm vú đau nhức nhưng sướng tê tái, cô rên lớn:
“Ư… ư… sâu quá… em chết mất…”
Nam kéo cô quỳ xuống như con chó, đâm từ phía sau, tay túm tóc giật mạnh làm đầu cô ngửa ra, cặc nắc sâu tận ruột, mỗi cú đâm làm mông cô rung lên đỏ rực. Hắn tát mạnh vào mông cô, tiếng bốp bốp vang lên không ngớt, tay kia siết cổ cô, làm cô ngạt thở, cơ thể giật lên điên cuồng, rên trong hơi thở yếu ớt:
“Á… á… không thở được… sướng…”
Sau cả tiếng hành hạ, Nam gầm lên như thú dữ, đâm một phát cuối thật sâu, bắn tinh nóng bỏng đầy trong lồn cô, tràn ra ngoài chảy nhầy nhụa xuống đùi, tinh đặc sệt trắng đục thấm ướt ga giường. Hắn rút cặc ra, bắn thêm lên vú, lên bụng, lên mặt cô, từng dòng tinh đặc quánh nhỏ giọt xuống tóc, dính bết lại như mạng nhện, hắn cười khẩy:
“Còn dám chạy không?”
Ly nằm đó, khóc nức nở. Nam đứng dậy, vỗ mạnh vào mông cô, tiếng bốp vang lên cuối cùng:
“Chiều nay mày đi tiếp khách, đừng hòng giở trò nữa, nghe chưa?”
“Em… em nghe lời anh, Nam. Đừng đánh em nữa…”
Nam quay lại, nhếch môi cười lạnh:
“Vậy thì tốt. Đi tắm rửa đi, chiều tao đưa mày đi gặp khách.”
Hắn bước ra ban công, cầm chai rượu tu một ngụm, bắt đầu nói chuyện điện thoại, giọng oang oang:
“Vâng, anh Tài, con này ngon lắm, chiều nay giao đúng giờ…”
Ly liếc nhìn, tim đập thình thịch, người đau ê ẩm nhưng ý chí trốn thoát bùng lên mạnh mẽ. Cô lặng lẽ đứng dậy, tay run run ôm cái váy mỏng với áo sơ mi trên ghế, quấn quanh người chẳng kịp mặc hẳn. Nhìn ra ban công, Nam vẫn quay lưng, tay cầm điện thoại, chai rượu đặt hờ trên lan can, đang cười nói rôm rả.
Cô bước nhẹ nhàng, chân trần đặt xuống sàn lạnh buốt, cố không gây tiếng động, tim đập muốn nổ tung trong lồng ngực. Tay cô run rẩy chạm vào nắm cửa, xoay nhẹ, mỗi tiếng cạch nhỏ như bom nổ trong đầu cô. Cô liếc lại, Nam vẫn mải nói, chưa nhận ra. Cửa hé mở, cô lao ra hành lang, chân trần đạp xuống sàn, đau rát nhưng không dám dừng. Tiếng gió lùa qua hành lang làm tóc cô bay tán loạn, cái váy quấn quanh người suýt tuột, cô ôm chặt hơn, chạy như điên về phía cầu thang bộ.
Cô lao xuống cầu thang, chân trần trượt trên đá lạnh, suýt ngã mấy lần, tay bám chặt lan can, hơi thở dồn dập, lòng hoảng loạn:
“Hắn mà bắt được, mình chết chắc…”
Tiếng bước chân của chính cô vang vọng trong cầu thang, mỗi bước như một nhát búa đập vào tim. Đang chạy, cô nghe tiếng Nam gầm lên từ trên cao:
“Con đĩ! Mày đâu rồi?”
Ly lạnh người, chân run muốn khuỵu, nhưng cô cắn răng lao tiếp, đẩy cửa thoát hiểm ra sảnh chính. Sảnh khách sạn sáng choang, mấy nhân viên lễ tân và vài khách đứng đó trố mắt nhìn cô – tóc rối bù, quần áo quấn tạm, mặt lem luốc nước mắt, chân trần đầy vết đỏ. Một chị lễ tân định tiến lại hỏi:
“Cô ơi, có sao không?”
Nhưng Ly không dừng, lao thẳng ra cửa chính, ánh nắng chói chang làm cô nhức mắt, nhưng chẳng quan tâm nữa.
Ngoài đường, xe cộ ồn ào, cô lao ra giữa dòng người, suýt bị một chiếc xe máy đâm phải, tiếng còi inh ỏi vang lên, thằng chạy xe chửi:
“Mày mù à, con điên!”
Ly hoảng loạn, nhìn quanh, thấy một chiếc taxi vừa thả khách cách đó vài mét. Cô chạy tới, tay đập mạnh vào cửa xe, giọng lạc đi:
“Chở tôi ra sân bay, nhanh lên!”
Tài xế, một ông chú trung niên, ngớ ra nhìn cô, nhưng thấy bộ dạng thảm hại của cô, ông không hỏi gì, mở cửa cho cô nhảy lên. Ly co ro ở ghế sau, ôm chặt bộ quần áo, nước mắt chảy dài, hơi thở hổn hển như vừa chạy cả cây số. Taxi lăn bánh, cô ngoái lại nhìn khách sạn V Luxury dần khuất xa, tim vẫn đập thình thịch, sợ Nam đuổi theo bất cứ lúc nào. Tài xế liếc qua gương chiếu hậu, lẩm bẩm:
“Cô gái, có chuyện gì mà chạy như ma đuổi vậy?”
Ly không đáp, chỉ cúi đầu. Xe lao nhanh trên đường, hướng về sân bay, bỏ lại sau lưng căn phòng đầy nhục nhã và dục vọng.