• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Thời sự Truyện cuộc đời tao.

cảm ơn anh em ủng hộ, chap mới

Tiếng pháo nổ kèm theo tiếng chúc mừng trong ngày khai trương, những lãng hoa chúc mừng chật kín cái kệ tôi chuẩn bị sẵn ngoài cửa, Diệp cũng khá bất ngờ vì quan hệ của tôi dưới này rộng thế, bạn bè anh em đến ủng hộ đông nghịt, gói đồ không ngơi tay, người dẫn theo vợ, thằng dẫn theo người yêu, mấy em gái mưa xã hội cũng đến chúc mừng, ông anh B thuê đâu đội lân múa tưng bừng ngoài cửa cho náo nhiệt .

  • Oke không, khai trương là phải thế haha...
đang nghỉ hè đưa vợ con về bên nội, thấy đến ngày khai trương ông đi xe từ tối qua xuống Thái Nguyên để kịp chúc mừng thằng em trai, tâm lý cũng khác hẳn mấy tuần trước khi biết chuyện tôi với Diệp, ông ngồi nói sa sả vào mặt hơn 3, 4 tiếng đồng hồ, nhưng biết tính tôi cứng đầu, nên cuối cùng trốt một câu “ Mày yêu chơi bời thì được, đừng để nó dắt mũi, có ngày hối hận”, thế mà hôm nay sang từ sớm, chỉ đạo sắp xếp mọi thứ đâu ra đấy hộ 2 đứa.

  • Được đấy nhỉ, biết thế thêm mấy em lắc đít cho nó nhộn nhịp kaka.

  • Tao cũng định thế đấy, ai bảo mày báo muộn quá , còn phải dựng sân khấu MC các kiểu gọi không kịp.

  • Thôi thế này là ổn rồi, em nói thế thôi, chứ tiền đâu ra mà làm to thế .

Rồi 2 anh em lại ra bắt tay đón khách, xoay người lại nhìn vào trong cửa hàng, Diệp đang khá là bận rộn lựa đồ cho mấy chị em, miệng thì lúc nào cũng thấy cười đon đả tư vấn cho khách, chốc chốc cũng liếc ra ngoài xem tôi đang làm gì rồi cười, chắc hẳn hôm ấy là lần đầu tiên tôi thấy Diệp cười vui nhiều đến thế.
Trưa hôm đó cũng làm hơn 5 mâm mời anh em ra quán coi như là mừng khai trương cửa hàng, mãi cho tới tối mới tỉnh rượu được. Diệp cùng vừa mới tắm rửa xong, trên người bộ đồ ngủ đéo thể cưỡng lại được cười toe toét đi vào phòng nhìn tôi.

  • Anh dậy đi gần 7h rồi đấy, em mua con gà luộc với bát miến tắm qua đi rồi ăn.

Tôi ngồi lên kéo lấy cái tay của Diệp rồi ôm vào lòng.

  • Thế nào bà chủ, chiều nay còn đông không.

Em quay mặt lại thơm một cái kêu chụt, rồi đẩy nhẹ người tôi ra chạy đi đấy cái túi xách chỗ đầu giường, lôi ra một vốc tiền còn chưa kịp xếp gọn.

  • Đây này, mai phải mua cái hộc đựng tiền lúc thanh toán cho gọn, hôm nay vội cứ vo viên vào, tí anh xuống nhà xem, tan hoang gần hết rồi, khéo cuối tuần lại đi nhập thêm hàng hehe, đợi hết tháng em chuyển tiền lãi vào tài khoản anh nhé.

  • Thôi em cầm cả đi đã, lấy tiền còn duy trì mới bán được có hôm tính xa thế Haha.

  • Thì cũng trả anh dần cho anh có tiền mà tiêu chứ anh dồn hết vào cho em rồi còn gì.

  • Không sao anh ăn bám em cũng được mà .

Em cười tươi nhìn tôi, rồi đặt khẽ lên môi tôi một nụ hôn.

  • Yên tâm sau em giàu, anh thích gì em cũng chiều anh hết.

Mân mê gấp lại từ tờ tiền một cho phăng phiu, cái miệng cười không khép lại được của Diệp làm tôi cũng thấy vui lây. “ Sau em giàu, anh thích gì em cũng chiều hết” câu nói của Diệp lúc đó tôi cũng chỉ nghĩ là một lời nói vui lúc đấy, nhưng không thời gian mới biết điều em nói không phải là nhất thời, dương như lúc nào em cũng để ý xem tôi thích gì, đam mê gì đều note lại rồi mua tạo bất ngờ cho tôi...
Hôm nay lượng hàng bán ra nhiều thật, nhưng tôi cũng biết chỉ là hiệu ứng đám đông ngày khai trương, thành công hay thất bại còn phải chờ một thời gian nữa mới biết, nhưng không sao cứ tận hưởng phút giây này đi đã.

Màn đêm khuya tĩnh lặng, chỉ còn tiếng leng keng ngoài đầu ngõ của các cô chú công nhân dọn vệ sinh, tôi đặt tay lên trán thi thoảng lại nhìn xuống Diệp đang ngủ, cái đầu vẫn tì sát nằm trên cánh tay tôi, bàn tay thì ôm chặt lấy cơ thể của mình. Không biết mình có phải đang rất có lỗi với em không, ngoài em ra tôi lại còn thêm 2 cô gái khác mặc dù em biết nhưng không thấy nói gì, đôi lúc trên khuân mặt lại thấy hơi buồn hoặc hờn ghen chốc lát, rồi lại tươi cười như không chở lại.
còn về Thanh Thanh thì sao với tôi là gì ......người yêu? Cũng chưa phải...bạn tình?......càng không...chúng tôi tuy đã ngủ với nhau nhưng đó chỉ là hành động cảm xúc nhất thời...ngoài ra chỉ là sự rung động trong một khoảnh khắc nào đó, thích thì vẫn thích, nhưng nó vẫn chưa đủ để nói là yêu, còn thiếu một thứ gì đó mà tôi cũng không biết là gì....chỉ là chưa đủ, chưa đủ để đến với nhau tôi nghĩ vậy.

về phần Thủy chắc chắn rồi, Thủy thích tôi, còn tôi lúc này chỉ coi Thủy là bạn tình......... đúng......bạn tình thật sự, ham muốn về thể xác...cũng khá hợp nhau trong việc quan hệ....nhưng cũng không hẳn chỉ là bạn tình.....cũng có trong tôi 1 chút gì đó thích Thủy.

......
Tôi biến chất thật rồi, nghĩ lại mọi chuyện tôi thấy mình thật tệ, giờ không khác mấy thằng fuck boy trên mạng cả, Chàng trai ngây ngô trong tôi biến mẹ đâu mất rồi, chắc hẳn nhiều năm tiếp xúc với nhiều người, nhiều cuộc đời và mối quan hệ phức tạp của nhưng người anh em tôi chơi cùng, tôi cố đổ lỗi cho là vây........nhưng không tất cả chỉ là tôi đang ngụy biện cho hành động của mình...
.........................
Tối cũng bắt đầu đi thực tập, chắc là kỳ thực tập cuối cùng của cuộc đời sinh viên, trang trại lợn trên Đại Từ cũng là chỗ quen biết của bố tôi, mặc dù nhà cũng có mấy cái trại to nhưng đây là lần tôi nghiêm túc với công việc chuyên môn của mình, cả ngày vật vã với việc cho lợn ăn, tiêm lợn, mài nanh, thiến lợn, có hôm buổi tối còn làm luôn cả việc đỡ đẻ.. rồi lại tranh thủ đọc các bài Luận tốt nghiệp hay của các khóa trước, tham khảo để chuẩn bị cho bài của mình, khiến tôi mệt ngoài mấy ngày đầu.
Thường các trang trại lớn nằm sâu trong một khu riêng biệt cách xa khu dân cư, nên chỗ tôi thực tập cũng vậy, ngoài việc loanh quanh trong chuồng thi thoảng rảnh làm tí cờ quạt với mấy ông chú trong trại, Diệp thí cứ tuần 3 lần lên thăm xem tôi ăn ở thế nào.

  • Ra trường thì lúc nào rảnh về Thái Nguyên chơi với chú nhé, mày ở đây chịu khó thế này lúc về cô mày buồn lắm đấy.

  • Vầng, chú cứ yên tâm, năm cũng phải xuống thăm cô chú đôi ba lần hehe.

  • Uhm thế còn được.

  • Mà sao giá lợn dạo này thấy xuống thế chú nhở, nhà cháu giờ đâm vào nhiều quá.

  • Tao với bố mày cũng tính rồi, nhưng biết sao được lúc lên lúc xuống chắc đến tết là tăng lại thôi. Như đợt cuối năm ngoái với đâu năm vừa rồi trả ăn đủ à, bố mày trả tăng đàn xây thêm trại thây.

Biết là thế kinh doanh mà, nhưng sao đợt này tôi thấy bất an kiểu gì, vì tất cả vốn liếng gia đình đầu tư hết vào mấy trang trại rồi, sau vụ năm ngoái với đầu năm ăn đủ, bố tôi mạnh dạn triển khai quy mô lớn hơn.

Kêt thúc 3 tháng thực tập, cũng kết thúc luôn chuyện của tôi với Thanh Thanh, dường như thứ tình cảm nhất thời đó không đủ để chúng tôi đến được với nhau, Thủy thì vẫn vậy vẫn là bạn tình nhưng gần đây chúng tôi ít gặp nhau dần, vì có cái gì đó trong tôi không muốn tiếp tục, tôi không muốn Diệp buồn khi thình thoảng vô tình thấy những dòng tin nhắn trong điện thoại tôi, có lẽ tôi yêu Diệp rồi, ở bên nhau lâu nó cũng thành thói quen, xa là nhớ, gần là chỉ muốn bên cạnh, Diệp thì càng ngày càng tỏ ra hiểu chuyện khiến tôi càng thấy áy láy hơn, tôi muốn gạt bỏ tất cả các mối quan hệ mập mờ chỉ tập chung bên Diệp. Qua tết là tôi nhận bằng tốt nghiệp rồi, cũng nhiều suy nghĩ trong đầu, về công việc, về gia đình, và cả về Diệp nữa.......

Đường Rộng ngày nào còn thênh thang, đủ cho hàng chục xe dàn hàng đi lại, thế mà mấy ngày giáp tết đã chật kín các hàng thủ công mỹ nghệ, hoa quả, cây cảnh, cành đào.....Tôi với Diệp sau mấy tuần tết bận rộn ngoài cửa hàng cũng được xả hơi, năm nay buôn bán được tiền nong cũng thoải mái, nên nhìn gì thích mắt là 2 đứa lại nhấc về nhà, cũng tranh thủ đi chợ tết Diệp mặc bộ áo dài trông thật xinh, tí tí lại đứng tạo dáng ở các góc hàng để tôi chụp ảnh.

  • Đâu em xem nào.....Diệp vừa tạo dáng bên một gốc cây đào nở sớm chạy lại

  • Đây, đẹp rồi em phải tin vào tay nghề anh chứ.

Nhận cái máy ảnh từ tay tôi, Diệp bắt đầu tủm tỉm cười, xong thi thoảng lại quay ra chê, cái này chưa được chân chưa dài, tóc tai bay lung các kiểu.....tôi chỉ biết cười.

  • Tối về photoshop chân dài ra cả mét, thôi chọn 1 cây đi bầy dưới quán, tí còn đi mua chè mang về làm quà nữa.

Cả sáng lang thang hết các con đường trung tâm thành phố, mua xắm đồ trang hoàng lại nhà cửa, đến chiều thì dọn dẹp bài trí, cũng coi như là xong các thủ tục đón tết.

  • Mai về với anh đi... tôi nói với giọng nài nỉ.

  • Thôi em về quê mấy hôm ăn tết với ông bà, mùng 2 lại xuống chứ nhà cửa có ai trông đâu.

Đã nhiều lần tôi rủ Diệp về nhà nhưng có cái gì đó khiến Diệp luôn tìm cách từ trối.................., nói xong Diệp cười , khẽ trèo lên người tôi rồi ôm chặt, bắt đầu tỏ ra vuốt ve an ủi.

  • Khi nào được em về sau, ngoan, tết xong xuống sớm mình đi Đà Lạt chơi nhé.

Tôi im lặng, tỏ ra giận dỗi một chút...rồi cũng quay sang nhìn thẳng vào Diệp nói.

  • Hay qua tết mình cưới nhau đi.

Câu nói đấy không phải là nhất thời, thực ra tôi đã nghĩ từ lâu rồi, chỉ là lần này tôi không im lặng nữa.

Diệp bật dậy, cái hàng lông mày lại nhíu lại nhìn tôi.

  • Không, chuyện gì cũng được, nhưng chuyện này em bảo với anh rồi mà.

  • Sao không được, giờ mình cũng khác gì vợ chồng đâu, anh yêu em, anh muốn cưới em sao không được.

Diệp quay cái lưng lại, nhìn ra ô cửa sổ nơi những ngọn đèn đường đã sáng.

  • Anh đừng thế được không, mình từng nói với nhau rồi mà.........., em có thể mãi bên anh nhưng em không muốn sau này... , cái quá khứ của em là một cái gì đó khiến anh và em khi nghĩ tới lại hối hận.

  • Anh không hối hận, anh yêu em, chỉ yêu em thôi dù em có thế nào thì anh vẫn yêu em, thế là đủ rồi.... tôi nói to lên giọng gằn từng chữ, có thể tôi đang phát tiết những kìm nén mấy tuần này.

Diệp im lặng rồi cũng quay lại nhìn tôi, trên mắt bắt đầu trực trào những giọt nước.

Tôi cũng im lặng, 2 đứa cứ nhìn nhau như thế, đây là lần đâu tiền tôi to tiếng như vậy với Diệp, cũng là lần đầu tiên tôi thấy Diệp khóc.

Tôi kéo Diệp lại ôm chặt vào lòng, tay xoa lên mái tóc mềm.

  • Anh đừng thế được không.. nói xong những tiếng lấc nghẹn ngào nơi cổ họng, hàng nước mắt lại rơi lăn dài trên má.

Có cái gì đó thắt lại nơi tim tôi, cảm giác khó chịu, bóp nghẹt......tai sao, tai sao muốn bên nhau một cách đường hoàng, cho nhau một danh phận mà khó thế, tôi muốn dành tất cả những gì tốt nhất cho Diệp, cái gì cũng được nhưng riêng chuyện này thì tại sao Diệp luôn từ chối tôi.
......................
... "Khi ta yêu một ai đó, liệu ta có biết được rằng

Đây là đoạn tình cảm nhất thời hay là thiên trường địa cửu?"

"Khi ta yêu một ai đó sâu đậm khắc ghi trong lòng

Thì tình yêu là do đâu chẳng còn quan trọng nữa

Chỉ cần ta toàn tâm toàn ý yêu bằng hết tất cả những gì mình có

Thì xem như đời này đã được thỏa lòng

Dù mất bao lâu đi nữa thì đó vẫn là tình yêu duy nhất ta mong cầu."
......
( Còn tiếp )

p/s : viết đến đoạn này nhớ lại buồn quá, sorry anh em tuy hơi ngắn, nhưng buồn quá gác bút chữa lành tí đã.
Sao m không thêm tí cảnh địt nhau cho t đỡ phải mất công tụt quần đợi . Đụ mé khai trương xong em nó nứng nồn thì phải có đoạn địt nhau chớ
 

Trandungde

Tao là gay
cảm ơn anh em ủng hộ, chap mới

Tiếng pháo nổ kèm theo tiếng chúc mừng trong ngày khai trương, những lãng hoa chúc mừng chật kín cái kệ tôi chuẩn bị sẵn ngoài cửa, Diệp cũng khá bất ngờ vì quan hệ của tôi dưới này rộng thế, bạn bè anh em đến ủng hộ đông nghịt, gói đồ không ngơi tay, người dẫn theo vợ, thằng dẫn theo người yêu, mấy em gái mưa xã hội cũng đến chúc mừng, ông anh B thuê đâu đội lân múa tưng bừng ngoài cửa cho náo nhiệt .

  • Oke không, khai trương là phải thế haha...
đang nghỉ hè đưa vợ con về bên nội, thấy đến ngày khai trương ông đi xe từ tối qua xuống Thái Nguyên để kịp chúc mừng thằng em trai, tâm lý cũng khác hẳn mấy tuần trước khi biết chuyện tôi với Diệp, ông ngồi nói sa sả vào mặt hơn 3, 4 tiếng đồng hồ, nhưng biết tính tôi cứng đầu, nên cuối cùng trốt một câu “ Mày yêu chơi bời thì được, đừng để nó dắt mũi, có ngày hối hận”, thế mà hôm nay sang từ sớm, chỉ đạo sắp xếp mọi thứ đâu ra đấy hộ 2 đứa.

  • Được đấy nhỉ, biết thế thêm mấy em lắc đít cho nó nhộn nhịp kaka.

  • Tao cũng định thế đấy, ai bảo mày báo muộn quá , còn phải dựng sân khấu MC các kiểu gọi không kịp.

  • Thôi thế này là ổn rồi, em nói thế thôi, chứ tiền đâu ra mà làm to thế .

Rồi 2 anh em lại ra bắt tay đón khách, xoay người lại nhìn vào trong cửa hàng, Diệp đang khá là bận rộn lựa đồ cho mấy chị em, miệng thì lúc nào cũng thấy cười đon đả tư vấn cho khách, chốc chốc cũng liếc ra ngoài xem tôi đang làm gì rồi cười, chắc hẳn hôm ấy là lần đầu tiên tôi thấy Diệp cười vui nhiều đến thế.
Trưa hôm đó cũng làm hơn 5 mâm mời anh em ra quán coi như là mừng khai trương cửa hàng, mãi cho tới tối mới tỉnh rượu được. Diệp cùng vừa mới tắm rửa xong, trên người bộ đồ ngủ đéo thể cưỡng lại được cười toe toét đi vào phòng nhìn tôi.

  • Anh dậy đi gần 7h rồi đấy, em mua con gà luộc với bát miến tắm qua đi rồi ăn.

Tôi ngồi lên kéo lấy cái tay của Diệp rồi ôm vào lòng.

  • Thế nào bà chủ, chiều nay còn đông không.

Em quay mặt lại thơm một cái kêu chụt, rồi đẩy nhẹ người tôi ra chạy đi đấy cái túi xách chỗ đầu giường, lôi ra một vốc tiền còn chưa kịp xếp gọn.

  • Đây này, mai phải mua cái hộc đựng tiền lúc thanh toán cho gọn, hôm nay vội cứ vo viên vào, tí anh xuống nhà xem, tan hoang gần hết rồi, khéo cuối tuần lại đi nhập thêm hàng hehe, đợi hết tháng em chuyển tiền lãi vào tài khoản anh nhé.

  • Thôi em cầm cả đi đã, lấy tiền còn duy trì mới bán được có hôm tính xa thế Haha.

  • Thì cũng trả anh dần cho anh có tiền mà tiêu chứ anh dồn hết vào cho em rồi còn gì.

  • Không sao anh ăn bám em cũng được mà .

Em cười tươi nhìn tôi, rồi đặt khẽ lên môi tôi một nụ hôn.

  • Yên tâm sau em giàu, anh thích gì em cũng chiều anh hết.

Mân mê gấp lại từ tờ tiền một cho phăng phiu, cái miệng cười không khép lại được của Diệp làm tôi cũng thấy vui lây. “ Sau em giàu, anh thích gì em cũng chiều hết” câu nói của Diệp lúc đó tôi cũng chỉ nghĩ là một lời nói vui lúc đấy, nhưng không thời gian mới biết điều em nói không phải là nhất thời, dương như lúc nào em cũng để ý xem tôi thích gì, đam mê gì đều note lại rồi mua tạo bất ngờ cho tôi...
Hôm nay lượng hàng bán ra nhiều thật, nhưng tôi cũng biết chỉ là hiệu ứng đám đông ngày khai trương, thành công hay thất bại còn phải chờ một thời gian nữa mới biết, nhưng không sao cứ tận hưởng phút giây này đi đã.

Màn đêm khuya tĩnh lặng, chỉ còn tiếng leng keng ngoài đầu ngõ của các cô chú công nhân dọn vệ sinh, tôi đặt tay lên trán thi thoảng lại nhìn xuống Diệp đang ngủ, cái đầu vẫn tì sát nằm trên cánh tay tôi, bàn tay thì ôm chặt lấy cơ thể của mình. Không biết mình có phải đang rất có lỗi với em không, ngoài em ra tôi lại còn thêm 2 cô gái khác mặc dù em biết nhưng không thấy nói gì, đôi lúc trên khuân mặt lại thấy hơi buồn hoặc hờn ghen chốc lát, rồi lại tươi cười như không chở lại.
còn về Thanh Thanh thì sao với tôi là gì ......người yêu? Cũng chưa phải...bạn tình?......càng không...chúng tôi tuy đã ngủ với nhau nhưng đó chỉ là hành động cảm xúc nhất thời...ngoài ra chỉ là sự rung động trong một khoảnh khắc nào đó, thích thì vẫn thích, nhưng nó vẫn chưa đủ để nói là yêu, còn thiếu một thứ gì đó mà tôi cũng không biết là gì....chỉ là chưa đủ, chưa đủ để đến với nhau tôi nghĩ vậy.

về phần Thủy chắc chắn rồi, Thủy thích tôi, còn tôi lúc này chỉ coi Thủy là bạn tình......... đúng......bạn tình thật sự, ham muốn về thể xác...cũng khá hợp nhau trong việc quan hệ....nhưng cũng không hẳn chỉ là bạn tình.....cũng có trong tôi 1 chút gì đó thích Thủy.

......
Tôi biến chất thật rồi, nghĩ lại mọi chuyện tôi thấy mình thật tệ, giờ không khác mấy thằng fuck boy trên mạng cả, Chàng trai ngây ngô trong tôi biến mẹ đâu mất rồi, chắc hẳn nhiều năm tiếp xúc với nhiều người, nhiều cuộc đời và mối quan hệ phức tạp của nhưng người anh em tôi chơi cùng, tôi cố đổ lỗi cho là vây........nhưng không tất cả chỉ là tôi đang ngụy biện cho hành động của mình...
.........................
Tối cũng bắt đầu đi thực tập, chắc là kỳ thực tập cuối cùng của cuộc đời sinh viên, trang trại lợn trên Đại Từ cũng là chỗ quen biết của bố tôi, mặc dù nhà cũng có mấy cái trại to nhưng đây là lần tôi nghiêm túc với công việc chuyên môn của mình, cả ngày vật vã với việc cho lợn ăn, tiêm lợn, mài nanh, thiến lợn, có hôm buổi tối còn làm luôn cả việc đỡ đẻ.. rồi lại tranh thủ đọc các bài Luận tốt nghiệp hay của các khóa trước, tham khảo để chuẩn bị cho bài của mình, khiến tôi mệt ngoài mấy ngày đầu.
Thường các trang trại lớn nằm sâu trong một khu riêng biệt cách xa khu dân cư, nên chỗ tôi thực tập cũng vậy, ngoài việc loanh quanh trong chuồng thi thoảng rảnh làm tí cờ quạt với mấy ông chú trong trại, Diệp thí cứ tuần 3 lần lên thăm xem tôi ăn ở thế nào.

  • Ra trường thì lúc nào rảnh về Thái Nguyên chơi với chú nhé, mày ở đây chịu khó thế này lúc về cô mày buồn lắm đấy.

  • Vầng, chú cứ yên tâm, năm cũng phải xuống thăm cô chú đôi ba lần hehe.

  • Uhm thế còn được.

  • Mà sao giá lợn dạo này thấy xuống thế chú nhở, nhà cháu giờ đâm vào nhiều quá.

  • Tao với bố mày cũng tính rồi, nhưng biết sao được lúc lên lúc xuống chắc đến tết là tăng lại thôi. Như đợt cuối năm ngoái với đâu năm vừa rồi trả ăn đủ à, bố mày trả tăng đàn xây thêm trại thây.

Biết là thế kinh doanh mà, nhưng sao đợt này tôi thấy bất an kiểu gì, vì tất cả vốn liếng gia đình đầu tư hết vào mấy trang trại rồi, sau vụ năm ngoái với đầu năm ăn đủ, bố tôi mạnh dạn triển khai quy mô lớn hơn.

Kêt thúc 3 tháng thực tập, cũng kết thúc luôn chuyện của tôi với Thanh Thanh, dường như thứ tình cảm nhất thời đó không đủ để chúng tôi đến được với nhau, Thủy thì vẫn vậy vẫn là bạn tình nhưng gần đây chúng tôi ít gặp nhau dần, vì có cái gì đó trong tôi không muốn tiếp tục, tôi không muốn Diệp buồn khi thình thoảng vô tình thấy những dòng tin nhắn trong điện thoại tôi, có lẽ tôi yêu Diệp rồi, ở bên nhau lâu nó cũng thành thói quen, xa là nhớ, gần là chỉ muốn bên cạnh, Diệp thì càng ngày càng tỏ ra hiểu chuyện khiến tôi càng thấy áy láy hơn, tôi muốn gạt bỏ tất cả các mối quan hệ mập mờ chỉ tập chung bên Diệp. Qua tết là tôi nhận bằng tốt nghiệp rồi, cũng nhiều suy nghĩ trong đầu, về công việc, về gia đình, và cả về Diệp nữa.......

Đường Rộng ngày nào còn thênh thang, đủ cho hàng chục xe dàn hàng đi lại, thế mà mấy ngày giáp tết đã chật kín các hàng thủ công mỹ nghệ, hoa quả, cây cảnh, cành đào.....Tôi với Diệp sau mấy tuần tết bận rộn ngoài cửa hàng cũng được xả hơi, năm nay buôn bán được tiền nong cũng thoải mái, nên nhìn gì thích mắt là 2 đứa lại nhấc về nhà, cũng tranh thủ đi chợ tết Diệp mặc bộ áo dài trông thật xinh, tí tí lại đứng tạo dáng ở các góc hàng để tôi chụp ảnh.

  • Đâu em xem nào.....Diệp vừa tạo dáng bên một gốc cây đào nở sớm chạy lại

  • Đây, đẹp rồi em phải tin vào tay nghề anh chứ.

Nhận cái máy ảnh từ tay tôi, Diệp bắt đầu tủm tỉm cười, xong thi thoảng lại quay ra chê, cái này chưa được chân chưa dài, tóc tai bay lung các kiểu.....tôi chỉ biết cười.

  • Tối về photoshop chân dài ra cả mét, thôi chọn 1 cây đi bầy dưới quán, tí còn đi mua chè mang về làm quà nữa.

Cả sáng lang thang hết các con đường trung tâm thành phố, mua xắm đồ trang hoàng lại nhà cửa, đến chiều thì dọn dẹp bài trí, cũng coi như là xong các thủ tục đón tết.

  • Mai về với anh đi... tôi nói với giọng nài nỉ.

  • Thôi em về quê mấy hôm ăn tết với ông bà, mùng 2 lại xuống chứ nhà cửa có ai trông đâu.

Đã nhiều lần tôi rủ Diệp về nhà nhưng có cái gì đó khiến Diệp luôn tìm cách từ trối.................., nói xong Diệp cười , khẽ trèo lên người tôi rồi ôm chặt, bắt đầu tỏ ra vuốt ve an ủi.

  • Khi nào được em về sau, ngoan, tết xong xuống sớm mình đi Đà Lạt chơi nhé.

Tôi im lặng, tỏ ra giận dỗi một chút...rồi cũng quay sang nhìn thẳng vào Diệp nói.

  • Hay qua tết mình cưới nhau đi.

Câu nói đấy không phải là nhất thời, thực ra tôi đã nghĩ từ lâu rồi, chỉ là lần này tôi không im lặng nữa.

Diệp bật dậy, cái hàng lông mày lại nhíu lại nhìn tôi.

  • Không, chuyện gì cũng được, nhưng chuyện này em bảo với anh rồi mà.

  • Sao không được, giờ mình cũng khác gì vợ chồng đâu, anh yêu em, anh muốn cưới em sao không được.

Diệp quay cái lưng lại, nhìn ra ô cửa sổ nơi những ngọn đèn đường đã sáng.

  • Anh đừng thế được không, mình từng nói với nhau rồi mà.........., em có thể mãi bên anh nhưng em không muốn sau này... , cái quá khứ của em là một cái gì đó khiến anh và em khi nghĩ tới lại hối hận.

  • Anh không hối hận, anh yêu em, chỉ yêu em thôi dù em có thế nào thì anh vẫn yêu em, thế là đủ rồi.... tôi nói to lên giọng gằn từng chữ, có thể tôi đang phát tiết những kìm nén mấy tuần này.

Diệp im lặng rồi cũng quay lại nhìn tôi, trên mắt bắt đầu trực trào những giọt nước.

Tôi cũng im lặng, 2 đứa cứ nhìn nhau như thế, đây là lần đâu tiền tôi to tiếng như vậy với Diệp, cũng là lần đầu tiên tôi thấy Diệp khóc.

Tôi kéo Diệp lại ôm chặt vào lòng, tay xoa lên mái tóc mềm.

  • Anh đừng thế được không.. nói xong những tiếng lấc nghẹn ngào nơi cổ họng, hàng nước mắt lại rơi lăn dài trên má.

Có cái gì đó thắt lại nơi tim tôi, cảm giác khó chịu, bóp nghẹt......tai sao, tai sao muốn bên nhau một cách đường hoàng, cho nhau một danh phận mà khó thế, tôi muốn dành tất cả những gì tốt nhất cho Diệp, cái gì cũng được nhưng riêng chuyện này thì tại sao Diệp luôn từ chối tôi.
......................
... "Khi ta yêu một ai đó, liệu ta có biết được rằng

Đây là đoạn tình cảm nhất thời hay là thiên trường địa cửu?"

"Khi ta yêu một ai đó sâu đậm khắc ghi trong lòng

Thì tình yêu là do đâu chẳng còn quan trọng nữa

Chỉ cần ta toàn tâm toàn ý yêu bằng hết tất cả những gì mình có

Thì xem như đời này đã được thỏa lòng

Dù mất bao lâu đi nữa thì đó vẫn là tình yêu duy nhất ta mong cầu."
......
( Còn tiếp )

p/s : viết đến đoạn này nhớ lại buồn quá, sorry anh em tuy hơi ngắn, nhưng buồn quá gác bút chữa lành tí đã.
Ngắn nhưng hay, mày vẫn là 1 thằng good fuckboy như tao thôi. 🤣🤣🤣
 

Xe Ôm Bee

Tao là gay
Tình tiết này mới nhỉ, nhưng cũng có thể hiểu được, mấy e từng làm nghề, va chạm, single mom nó có 1 cái gì đó cuốn hút lắm 😅
 

sniper28011987

Yếu sinh lý
Đàn ông mà vẫn có những phút yếu lòng m nhỉ,đọc đoạn này t lại nhớ e M. " Anh chỉ cần ở cạnh e thời gian này thôi,khi nào a có ng y e sẽ không phiền a nữa.Tất cả tiền của e kiếm ra đều là của a.Rồi 1 ngày t lạnh lùng rời đi,vì biết chắc không thể mang lại cho e HP được.Thương e vd nhưng đành chịu.
 

sniper28011987

Yếu sinh lý
Đàn ông mà vẫn có những phút yếu lòng m nhỉ,đọc đoạn này t lại nhớ e M. " Anh chỉ cần ở cạnh e thời gian này thôi,khi nào a có ng y e sẽ không phiền a nữa.Tất cả tiền của e kiếm ra đều là của a.Rồi 1 ngày t lạnh lùng rời đi,vì biết chắc không thể mang lại cho e HP được.Thương e vd nhưng đành chịu.
 

sniper28011987

Yếu sinh lý
Đàn ông mà vẫn có những phút yếu lòng m nhỉ,đọc đoạn này t lại nhớ e M. " Anh chỉ cần ở cạnh e thời gian này thôi,khi nào a có ng y e sẽ không phiền a nữa.Tất cả tiền của e kiếm ra đều là của a.Rồi 1 ngày t lạnh lùng rời đi,vì biết chắc không thể mang lại cho e HP được.Thương e vd nhưng đành chịu.
 
Bên trên