tieuta.than178
Yếu sinh lý
Hay vãi t đọc 1 phát hết 71 trang luôn
Chúc ku e luôn khỏe mạnh hạnh phúc
Chúc ku e luôn khỏe mạnh hạnh phúc
12h mấy lên bài luôn, chắc tml lúc đó khóc hu hu trên cái máy tính quácảm ơn anh em ủng hộ, chap mới
Tiếng pháo nổ kèm theo tiếng chúc mừng trong ngày khai trương, những lãng hoa chúc mừng chật kín cái kệ tôi chuẩn bị sẵn ngoài cửa, Diệp cũng khá bất ngờ vì quan hệ của tôi dưới này rộng thế, bạn bè anh em đến ủng hộ đông nghịt, gói đồ không ngơi tay, người dẫn theo vợ, thằng dẫn theo người yêu, mấy em gái mưa xã hội cũng đến chúc mừng, ông anh B thuê đâu đội lân múa tưng bừng ngoài cửa cho náo nhiệt .
đang nghỉ hè đưa vợ con về bên nội, thấy đến ngày khai trương ông đi xe từ tối qua xuống Thái Nguyên để kịp chúc mừng thằng em trai, tâm lý cũng khác hẳn mấy tuần trước khi biết chuyện tôi với Diệp, ông ngồi nói sa sả vào mặt hơn 3, 4 tiếng đồng hồ, nhưng biết tính tôi cứng đầu, nên cuối cùng trốt một câu “ Mày yêu chơi bời thì được, đừng để nó dắt mũi, có ngày hối hận”, thế mà hôm nay sang từ sớm, chỉ đạo sắp xếp mọi thứ đâu ra đấy hộ 2 đứa.
- Oke không, khai trương là phải thế haha...
- Được đấy nhỉ, biết thế thêm mấy em lắc đít cho nó nhộn nhịp kaka.
- Tao cũng định thế đấy, ai bảo mày báo muộn quá , còn phải dựng sân khấu MC các kiểu gọi không kịp.
- Thôi thế này là ổn rồi, em nói thế thôi, chứ tiền đâu ra mà làm to thế .
Rồi 2 anh em lại ra bắt tay đón khách, xoay người lại nhìn vào trong cửa hàng, Diệp đang khá là bận rộn lựa đồ cho mấy chị em, miệng thì lúc nào cũng thấy cười đon đả tư vấn cho khách, chốc chốc cũng liếc ra ngoài xem tôi đang làm gì rồi cười, chắc hẳn hôm ấy là lần đầu tiên tôi thấy Diệp cười vui nhiều đến thế.
Trưa hôm đó cũng làm hơn 5 mâm mời anh em ra quán coi như là mừng khai trương cửa hàng, mãi cho tới tối mới tỉnh rượu được. Diệp cùng vừa mới tắm rửa xong, trên người bộ đồ ngủ đéo thể cưỡng lại được cười toe toét đi vào phòng nhìn tôi.
- Anh dậy đi gần 7h rồi đấy, em mua con gà luộc với bát miến tắm qua đi rồi ăn.
Tôi ngồi lên kéo lấy cái tay của Diệp rồi ôm vào lòng.
- Thế nào bà chủ, chiều nay còn đông không.
Em quay mặt lại thơm một cái kêu chụt, rồi đẩy nhẹ người tôi ra chạy đi đấy cái túi xách chỗ đầu giường, lôi ra một vốc tiền còn chưa kịp xếp gọn.
- Đây này, mai phải mua cái hộc đựng tiền lúc thanh toán cho gọn, hôm nay vội cứ vo viên vào, tí anh xuống nhà xem, tan hoang gần hết rồi, khéo cuối tuần lại đi nhập thêm hàng hehe, đợi hết tháng em chuyển tiền lãi vào tài khoản anh nhé.
- Thôi em cầm cả đi đã, lấy tiền còn duy trì mới bán được có hôm tính xa thế Haha.
- Thì cũng trả anh dần cho anh có tiền mà tiêu chứ anh dồn hết vào cho em rồi còn gì.
- Không sao anh ăn bám em cũng được mà .
Em cười tươi nhìn tôi, rồi đặt khẽ lên môi tôi một nụ hôn.
- Yên tâm sau em giàu, anh thích gì em cũng chiều anh hết.
Mân mê gấp lại từ tờ tiền một cho phăng phiu, cái miệng cười không khép lại được của Diệp làm tôi cũng thấy vui lây. “ Sau em giàu, anh thích gì em cũng chiều hết” câu nói của Diệp lúc đó tôi cũng chỉ nghĩ là một lời nói vui lúc đấy, nhưng không thời gian mới biết điều em nói không phải là nhất thời, dương như lúc nào em cũng để ý xem tôi thích gì, đam mê gì đều note lại rồi mua tạo bất ngờ cho tôi...
Hôm nay lượng hàng bán ra nhiều thật, nhưng tôi cũng biết chỉ là hiệu ứng đám đông ngày khai trương, thành công hay thất bại còn phải chờ một thời gian nữa mới biết, nhưng không sao cứ tận hưởng phút giây này đi đã.
Màn đêm khuya tĩnh lặng, chỉ còn tiếng leng keng ngoài đầu ngõ của các cô chú công nhân dọn vệ sinh, tôi đặt tay lên trán thi thoảng lại nhìn xuống Diệp đang ngủ, cái đầu vẫn tì sát nằm trên cánh tay tôi, bàn tay thì ôm chặt lấy cơ thể của mình. Không biết mình có phải đang rất có lỗi với em không, ngoài em ra tôi lại còn thêm 2 cô gái khác mặc dù em biết nhưng không thấy nói gì, đôi lúc trên khuân mặt lại thấy hơi buồn hoặc hờn ghen chốc lát, rồi lại tươi cười như không chở lại.
còn về Thanh Thanh thì sao với tôi là gì ......người yêu? Cũng chưa phải...bạn tình?......càng không...chúng tôi tuy đã ngủ với nhau nhưng đó chỉ là hành động cảm xúc nhất thời...ngoài ra chỉ là sự rung động trong một khoảnh khắc nào đó, thích thì vẫn thích, nhưng nó vẫn chưa đủ để nói là yêu, còn thiếu một thứ gì đó mà tôi cũng không biết là gì....chỉ là chưa đủ, chưa đủ để đến với nhau tôi nghĩ vậy.
về phần Thủy chắc chắn rồi, Thủy thích tôi, còn tôi lúc này chỉ coi Thủy là bạn tình......... đúng......bạn tình thật sự, ham muốn về thể xác...cũng khá hợp nhau trong việc quan hệ....nhưng cũng không hẳn chỉ là bạn tình.....cũng có trong tôi 1 chút gì đó thích Thủy.
......
Tôi biến chất thật rồi, nghĩ lại mọi chuyện tôi thấy mình thật tệ, giờ không khác mấy thằng fuck boy trên mạng cả, Chàng trai ngây ngô trong tôi biến mẹ đâu mất rồi, chắc hẳn nhiều năm tiếp xúc với nhiều người, nhiều cuộc đời và mối quan hệ phức tạp của nhưng người anh em tôi chơi cùng, tôi cố đổ lỗi cho là vây........nhưng không tất cả chỉ là tôi đang ngụy biện cho hành động của mình...
.........................
Tối cũng bắt đầu đi thực tập, chắc là kỳ thực tập cuối cùng của cuộc đời sinh viên, trang trại lợn trên Đại Từ cũng là chỗ quen biết của bố tôi, mặc dù nhà cũng có mấy cái trại to nhưng đây là lần tôi nghiêm túc với công việc chuyên môn của mình, cả ngày vật vã với việc cho lợn ăn, tiêm lợn, mài nanh, thiến lợn, có hôm buổi tối còn làm luôn cả việc đỡ đẻ.. rồi lại tranh thủ đọc các bài Luận tốt nghiệp hay của các khóa trước, tham khảo để chuẩn bị cho bài của mình, khiến tôi mệt ngoài mấy ngày đầu.
Thường các trang trại lớn nằm sâu trong một khu riêng biệt cách xa khu dân cư, nên chỗ tôi thực tập cũng vậy, ngoài việc loanh quanh trong chuồng thi thoảng rảnh làm tí cờ quạt với mấy ông chú trong trại, Diệp thí cứ tuần 3 lần lên thăm xem tôi ăn ở thế nào.
- Ra trường thì lúc nào rảnh về Thái Nguyên chơi với chú nhé, mày ở đây chịu khó thế này lúc về cô mày buồn lắm đấy.
- Vầng, chú cứ yên tâm, năm cũng phải xuống thăm cô chú đôi ba lần hehe.
- Uhm thế còn được.
- Mà sao giá lợn dạo này thấy xuống thế chú nhở, nhà cháu giờ đâm vào nhiều quá.
- Tao với bố mày cũng tính rồi, nhưng biết sao được lúc lên lúc xuống chắc đến tết là tăng lại thôi. Như đợt cuối năm ngoái với đâu năm vừa rồi trả ăn đủ à, bố mày trả tăng đàn xây thêm trại thây.
Biết là thế kinh doanh mà, nhưng sao đợt này tôi thấy bất an kiểu gì, vì tất cả vốn liếng gia đình đầu tư hết vào mấy trang trại rồi, sau vụ năm ngoái với đầu năm ăn đủ, bố tôi mạnh dạn triển khai quy mô lớn hơn.
Kêt thúc 3 tháng thực tập, cũng kết thúc luôn chuyện của tôi với Thanh Thanh, dường như thứ tình cảm nhất thời đó không đủ để chúng tôi đến được với nhau, Thủy thì vẫn vậy vẫn là bạn tình nhưng gần đây chúng tôi ít gặp nhau dần, vì có cái gì đó trong tôi không muốn tiếp tục, tôi không muốn Diệp buồn khi thình thoảng vô tình thấy những dòng tin nhắn trong điện thoại tôi, có lẽ tôi yêu Diệp rồi, ở bên nhau lâu nó cũng thành thói quen, xa là nhớ, gần là chỉ muốn bên cạnh, Diệp thì càng ngày càng tỏ ra hiểu chuyện khiến tôi càng thấy áy láy hơn, tôi muốn gạt bỏ tất cả các mối quan hệ mập mờ chỉ tập chung bên Diệp. Qua tết là tôi nhận bằng tốt nghiệp rồi, cũng nhiều suy nghĩ trong đầu, về công việc, về gia đình, và cả về Diệp nữa.......
Đường Rộng ngày nào còn thênh thang, đủ cho hàng chục xe dàn hàng đi lại, thế mà mấy ngày giáp tết đã chật kín các hàng thủ công mỹ nghệ, hoa quả, cây cảnh, cành đào.....Tôi với Diệp sau mấy tuần tết bận rộn ngoài cửa hàng cũng được xả hơi, năm nay buôn bán được tiền nong cũng thoải mái, nên nhìn gì thích mắt là 2 đứa lại nhấc về nhà, cũng tranh thủ đi chợ tết Diệp mặc bộ áo dài trông thật xinh, tí tí lại đứng tạo dáng ở các góc hàng để tôi chụp ảnh.
- Đâu em xem nào.....Diệp vừa tạo dáng bên một gốc cây đào nở sớm chạy lại
- Đây, đẹp rồi em phải tin vào tay nghề anh chứ.
Nhận cái máy ảnh từ tay tôi, Diệp bắt đầu tủm tỉm cười, xong thi thoảng lại quay ra chê, cái này chưa được chân chưa dài, tóc tai bay lung các kiểu.....tôi chỉ biết cười.
- Tối về photoshop chân dài ra cả mét, thôi chọn 1 cây đi bầy dưới quán, tí còn đi mua chè mang về làm quà nữa.
Cả sáng lang thang hết các con đường trung tâm thành phố, mua xắm đồ trang hoàng lại nhà cửa, đến chiều thì dọn dẹp bài trí, cũng coi như là xong các thủ tục đón tết.
- Mai về với anh đi... tôi nói với giọng nài nỉ.
- Thôi em về quê mấy hôm ăn tết với ông bà, mùng 2 lại xuống chứ nhà cửa có ai trông đâu.
Đã nhiều lần tôi rủ Diệp về nhà nhưng có cái gì đó khiến Diệp luôn tìm cách từ trối.................., nói xong Diệp cười , khẽ trèo lên người tôi rồi ôm chặt, bắt đầu tỏ ra vuốt ve an ủi.
- Khi nào được em về sau, ngoan, tết xong xuống sớm mình đi Đà Lạt chơi nhé.
Tôi im lặng, tỏ ra giận dỗi một chút...rồi cũng quay sang nhìn thẳng vào Diệp nói.
- Hay qua tết mình cưới nhau đi.
Câu nói đấy không phải là nhất thời, thực ra tôi đã nghĩ từ lâu rồi, chỉ là lần này tôi không im lặng nữa.
Diệp bật dậy, cái hàng lông mày lại nhíu lại nhìn tôi.
- Không, chuyện gì cũng được, nhưng chuyện này em bảo với anh rồi mà.
- Sao không được, giờ mình cũng khác gì vợ chồng đâu, anh yêu em, anh muốn cưới em sao không được.
Diệp quay cái lưng lại, nhìn ra ô cửa sổ nơi những ngọn đèn đường đã sáng.
- Anh đừng thế được không, mình từng nói với nhau rồi mà.........., em có thể mãi bên anh nhưng em không muốn sau này... , cái quá khứ của em là một cái gì đó khiến anh và em khi nghĩ tới lại hối hận.
- Anh không hối hận, anh yêu em, chỉ yêu em thôi dù em có thế nào thì anh vẫn yêu em, thế là đủ rồi.... tôi nói to lên giọng gằn từng chữ, có thể tôi đang phát tiết những kìm nén mấy tuần này.
Diệp im lặng rồi cũng quay lại nhìn tôi, trên mắt bắt đầu trực trào những giọt nước.
Tôi cũng im lặng, 2 đứa cứ nhìn nhau như thế, đây là lần đâu tiền tôi to tiếng như vậy với Diệp, cũng là lần đầu tiên tôi thấy Diệp khóc.
Tôi kéo Diệp lại ôm chặt vào lòng, tay xoa lên mái tóc mềm.
- Anh đừng thế được không.. nói xong những tiếng lấc nghẹn ngào nơi cổ họng, hàng nước mắt lại rơi lăn dài trên má.
Có cái gì đó thắt lại nơi tim tôi, cảm giác khó chịu, bóp nghẹt......tai sao, tai sao muốn bên nhau một cách đường hoàng, cho nhau một danh phận mà khó thế, tôi muốn dành tất cả những gì tốt nhất cho Diệp, cái gì cũng được nhưng riêng chuyện này thì tại sao Diệp luôn từ chối tôi.
......................
... "Khi ta yêu một ai đó, liệu ta có biết được rằng
Đây là đoạn tình cảm nhất thời hay là thiên trường địa cửu?"
"Khi ta yêu một ai đó sâu đậm khắc ghi trong lòng
Thì tình yêu là do đâu chẳng còn quan trọng nữa
Chỉ cần ta toàn tâm toàn ý yêu bằng hết tất cả những gì mình có
Thì xem như đời này đã được thỏa lòng
Dù mất bao lâu đi nữa thì đó vẫn là tình yêu duy nhất ta mong cầu."
......
( Còn tiếp )
p/s : viết đến đoạn này nhớ lại buồn quá, sorry anh em tuy hơi ngắn, nhưng buồn quá gác bút chữa lành tí đã.
hay quá tml, m có viết dài gấp đôi thì ae vẫn than ngắn thôicảm ơn anh em ủng hộ, chap mới
Tiếng pháo nổ kèm theo tiếng chúc mừng trong ngày khai trương, những lãng hoa chúc mừng chật kín cái kệ tôi chuẩn bị sẵn ngoài cửa, Diệp cũng khá bất ngờ vì quan hệ của tôi dưới này rộng thế, bạn bè anh em đến ủng hộ đông nghịt, gói đồ không ngơi tay, người dẫn theo vợ, thằng dẫn theo người yêu, mấy em gái mưa xã hội cũng đến chúc mừng, ông anh B thuê đâu đội lân múa tưng bừng ngoài cửa cho náo nhiệt .
đang nghỉ hè đưa vợ con về bên nội, thấy đến ngày khai trương ông đi xe từ tối qua xuống Thái Nguyên để kịp chúc mừng thằng em trai, tâm lý cũng khác hẳn mấy tuần trước khi biết chuyện tôi với Diệp, ông ngồi nói sa sả vào mặt hơn 3, 4 tiếng đồng hồ, nhưng biết tính tôi cứng đầu, nên cuối cùng trốt một câu “ Mày yêu chơi bời thì được, đừng để nó dắt mũi, có ngày hối hận”, thế mà hôm nay sang từ sớm, chỉ đạo sắp xếp mọi thứ đâu ra đấy hộ 2 đứa.
- Oke không, khai trương là phải thế haha...
- Được đấy nhỉ, biết thế thêm mấy em lắc đít cho nó nhộn nhịp kaka.
- Tao cũng định thế đấy, ai bảo mày báo muộn quá , còn phải dựng sân khấu MC các kiểu gọi không kịp.
- Thôi thế này là ổn rồi, em nói thế thôi, chứ tiền đâu ra mà làm to thế .
Rồi 2 anh em lại ra bắt tay đón khách, xoay người lại nhìn vào trong cửa hàng, Diệp đang khá là bận rộn lựa đồ cho mấy chị em, miệng thì lúc nào cũng thấy cười đon đả tư vấn cho khách, chốc chốc cũng liếc ra ngoài xem tôi đang làm gì rồi cười, chắc hẳn hôm ấy là lần đầu tiên tôi thấy Diệp cười vui nhiều đến thế.
Trưa hôm đó cũng làm hơn 5 mâm mời anh em ra quán coi như là mừng khai trương cửa hàng, mãi cho tới tối mới tỉnh rượu được. Diệp cùng vừa mới tắm rửa xong, trên người bộ đồ ngủ đéo thể cưỡng lại được cười toe toét đi vào phòng nhìn tôi.
- Anh dậy đi gần 7h rồi đấy, em mua con gà luộc với bát miến tắm qua đi rồi ăn.
Tôi ngồi lên kéo lấy cái tay của Diệp rồi ôm vào lòng.
- Thế nào bà chủ, chiều nay còn đông không.
Em quay mặt lại thơm một cái kêu chụt, rồi đẩy nhẹ người tôi ra chạy đi đấy cái túi xách chỗ đầu giường, lôi ra một vốc tiền còn chưa kịp xếp gọn.
- Đây này, mai phải mua cái hộc đựng tiền lúc thanh toán cho gọn, hôm nay vội cứ vo viên vào, tí anh xuống nhà xem, tan hoang gần hết rồi, khéo cuối tuần lại đi nhập thêm hàng hehe, đợi hết tháng em chuyển tiền lãi vào tài khoản anh nhé.
- Thôi em cầm cả đi đã, lấy tiền còn duy trì mới bán được có hôm tính xa thế Haha.
- Thì cũng trả anh dần cho anh có tiền mà tiêu chứ anh dồn hết vào cho em rồi còn gì.
- Không sao anh ăn bám em cũng được mà .
Em cười tươi nhìn tôi, rồi đặt khẽ lên môi tôi một nụ hôn.
- Yên tâm sau em giàu, anh thích gì em cũng chiều anh hết.
Mân mê gấp lại từ tờ tiền một cho phăng phiu, cái miệng cười không khép lại được của Diệp làm tôi cũng thấy vui lây. “ Sau em giàu, anh thích gì em cũng chiều hết” câu nói của Diệp lúc đó tôi cũng chỉ nghĩ là một lời nói vui lúc đấy, nhưng không thời gian mới biết điều em nói không phải là nhất thời, dương như lúc nào em cũng để ý xem tôi thích gì, đam mê gì đều note lại rồi mua tạo bất ngờ cho tôi...
Hôm nay lượng hàng bán ra nhiều thật, nhưng tôi cũng biết chỉ là hiệu ứng đám đông ngày khai trương, thành công hay thất bại còn phải chờ một thời gian nữa mới biết, nhưng không sao cứ tận hưởng phút giây này đi đã.
Màn đêm khuya tĩnh lặng, chỉ còn tiếng leng keng ngoài đầu ngõ của các cô chú công nhân dọn vệ sinh, tôi đặt tay lên trán thi thoảng lại nhìn xuống Diệp đang ngủ, cái đầu vẫn tì sát nằm trên cánh tay tôi, bàn tay thì ôm chặt lấy cơ thể của mình. Không biết mình có phải đang rất có lỗi với em không, ngoài em ra tôi lại còn thêm 2 cô gái khác mặc dù em biết nhưng không thấy nói gì, đôi lúc trên khuân mặt lại thấy hơi buồn hoặc hờn ghen chốc lát, rồi lại tươi cười như không chở lại.
còn về Thanh Thanh thì sao với tôi là gì ......người yêu? Cũng chưa phải...bạn tình?......càng không...chúng tôi tuy đã ngủ với nhau nhưng đó chỉ là hành động cảm xúc nhất thời...ngoài ra chỉ là sự rung động trong một khoảnh khắc nào đó, thích thì vẫn thích, nhưng nó vẫn chưa đủ để nói là yêu, còn thiếu một thứ gì đó mà tôi cũng không biết là gì....chỉ là chưa đủ, chưa đủ để đến với nhau tôi nghĩ vậy.
về phần Thủy chắc chắn rồi, Thủy thích tôi, còn tôi lúc này chỉ coi Thủy là bạn tình......... đúng......bạn tình thật sự, ham muốn về thể xác...cũng khá hợp nhau trong việc quan hệ....nhưng cũng không hẳn chỉ là bạn tình.....cũng có trong tôi 1 chút gì đó thích Thủy.
......
Tôi biến chất thật rồi, nghĩ lại mọi chuyện tôi thấy mình thật tệ, giờ không khác mấy thằng fuck boy trên mạng cả, Chàng trai ngây ngô trong tôi biến mẹ đâu mất rồi, chắc hẳn nhiều năm tiếp xúc với nhiều người, nhiều cuộc đời và mối quan hệ phức tạp của nhưng người anh em tôi chơi cùng, tôi cố đổ lỗi cho là vây........nhưng không tất cả chỉ là tôi đang ngụy biện cho hành động của mình...
.........................
Tối cũng bắt đầu đi thực tập, chắc là kỳ thực tập cuối cùng của cuộc đời sinh viên, trang trại lợn trên Đại Từ cũng là chỗ quen biết của bố tôi, mặc dù nhà cũng có mấy cái trại to nhưng đây là lần tôi nghiêm túc với công việc chuyên môn của mình, cả ngày vật vã với việc cho lợn ăn, tiêm lợn, mài nanh, thiến lợn, có hôm buổi tối còn làm luôn cả việc đỡ đẻ.. rồi lại tranh thủ đọc các bài Luận tốt nghiệp hay của các khóa trước, tham khảo để chuẩn bị cho bài của mình, khiến tôi mệt ngoài mấy ngày đầu.
Thường các trang trại lớn nằm sâu trong một khu riêng biệt cách xa khu dân cư, nên chỗ tôi thực tập cũng vậy, ngoài việc loanh quanh trong chuồng thi thoảng rảnh làm tí cờ quạt với mấy ông chú trong trại, Diệp thí cứ tuần 3 lần lên thăm xem tôi ăn ở thế nào.
- Ra trường thì lúc nào rảnh về Thái Nguyên chơi với chú nhé, mày ở đây chịu khó thế này lúc về cô mày buồn lắm đấy.
- Vầng, chú cứ yên tâm, năm cũng phải xuống thăm cô chú đôi ba lần hehe.
- Uhm thế còn được.
- Mà sao giá lợn dạo này thấy xuống thế chú nhở, nhà cháu giờ đâm vào nhiều quá.
- Tao với bố mày cũng tính rồi, nhưng biết sao được lúc lên lúc xuống chắc đến tết là tăng lại thôi. Như đợt cuối năm ngoái với đâu năm vừa rồi trả ăn đủ à, bố mày trả tăng đàn xây thêm trại thây.
Biết là thế kinh doanh mà, nhưng sao đợt này tôi thấy bất an kiểu gì, vì tất cả vốn liếng gia đình đầu tư hết vào mấy trang trại rồi, sau vụ năm ngoái với đầu năm ăn đủ, bố tôi mạnh dạn triển khai quy mô lớn hơn.
Kêt thúc 3 tháng thực tập, cũng kết thúc luôn chuyện của tôi với Thanh Thanh, dường như thứ tình cảm nhất thời đó không đủ để chúng tôi đến được với nhau, Thủy thì vẫn vậy vẫn là bạn tình nhưng gần đây chúng tôi ít gặp nhau dần, vì có cái gì đó trong tôi không muốn tiếp tục, tôi không muốn Diệp buồn khi thình thoảng vô tình thấy những dòng tin nhắn trong điện thoại tôi, có lẽ tôi yêu Diệp rồi, ở bên nhau lâu nó cũng thành thói quen, xa là nhớ, gần là chỉ muốn bên cạnh, Diệp thì càng ngày càng tỏ ra hiểu chuyện khiến tôi càng thấy áy láy hơn, tôi muốn gạt bỏ tất cả các mối quan hệ mập mờ chỉ tập chung bên Diệp. Qua tết là tôi nhận bằng tốt nghiệp rồi, cũng nhiều suy nghĩ trong đầu, về công việc, về gia đình, và cả về Diệp nữa.......
Đường Rộng ngày nào còn thênh thang, đủ cho hàng chục xe dàn hàng đi lại, thế mà mấy ngày giáp tết đã chật kín các hàng thủ công mỹ nghệ, hoa quả, cây cảnh, cành đào.....Tôi với Diệp sau mấy tuần tết bận rộn ngoài cửa hàng cũng được xả hơi, năm nay buôn bán được tiền nong cũng thoải mái, nên nhìn gì thích mắt là 2 đứa lại nhấc về nhà, cũng tranh thủ đi chợ tết Diệp mặc bộ áo dài trông thật xinh, tí tí lại đứng tạo dáng ở các góc hàng để tôi chụp ảnh.
- Đâu em xem nào.....Diệp vừa tạo dáng bên một gốc cây đào nở sớm chạy lại
- Đây, đẹp rồi em phải tin vào tay nghề anh chứ.
Nhận cái máy ảnh từ tay tôi, Diệp bắt đầu tủm tỉm cười, xong thi thoảng lại quay ra chê, cái này chưa được chân chưa dài, tóc tai bay lung các kiểu.....tôi chỉ biết cười.
- Tối về photoshop chân dài ra cả mét, thôi chọn 1 cây đi bầy dưới quán, tí còn đi mua chè mang về làm quà nữa.
Cả sáng lang thang hết các con đường trung tâm thành phố, mua xắm đồ trang hoàng lại nhà cửa, đến chiều thì dọn dẹp bài trí, cũng coi như là xong các thủ tục đón tết.
- Mai về với anh đi... tôi nói với giọng nài nỉ.
- Thôi em về quê mấy hôm ăn tết với ông bà, mùng 2 lại xuống chứ nhà cửa có ai trông đâu.
Đã nhiều lần tôi rủ Diệp về nhà nhưng có cái gì đó khiến Diệp luôn tìm cách từ trối.................., nói xong Diệp cười , khẽ trèo lên người tôi rồi ôm chặt, bắt đầu tỏ ra vuốt ve an ủi.
- Khi nào được em về sau, ngoan, tết xong xuống sớm mình đi Đà Lạt chơi nhé.
Tôi im lặng, tỏ ra giận dỗi một chút...rồi cũng quay sang nhìn thẳng vào Diệp nói.
- Hay qua tết mình cưới nhau đi.
Câu nói đấy không phải là nhất thời, thực ra tôi đã nghĩ từ lâu rồi, chỉ là lần này tôi không im lặng nữa.
Diệp bật dậy, cái hàng lông mày lại nhíu lại nhìn tôi.
- Không, chuyện gì cũng được, nhưng chuyện này em bảo với anh rồi mà.
- Sao không được, giờ mình cũng khác gì vợ chồng đâu, anh yêu em, anh muốn cưới em sao không được.
Diệp quay cái lưng lại, nhìn ra ô cửa sổ nơi những ngọn đèn đường đã sáng.
- Anh đừng thế được không, mình từng nói với nhau rồi mà.........., em có thể mãi bên anh nhưng em không muốn sau này... , cái quá khứ của em là một cái gì đó khiến anh và em khi nghĩ tới lại hối hận.
- Anh không hối hận, anh yêu em, chỉ yêu em thôi dù em có thế nào thì anh vẫn yêu em, thế là đủ rồi.... tôi nói to lên giọng gằn từng chữ, có thể tôi đang phát tiết những kìm nén mấy tuần này.
Diệp im lặng rồi cũng quay lại nhìn tôi, trên mắt bắt đầu trực trào những giọt nước.
Tôi cũng im lặng, 2 đứa cứ nhìn nhau như thế, đây là lần đâu tiền tôi to tiếng như vậy với Diệp, cũng là lần đầu tiên tôi thấy Diệp khóc.
Tôi kéo Diệp lại ôm chặt vào lòng, tay xoa lên mái tóc mềm.
- Anh đừng thế được không.. nói xong những tiếng lấc nghẹn ngào nơi cổ họng, hàng nước mắt lại rơi lăn dài trên má.
Có cái gì đó thắt lại nơi tim tôi, cảm giác khó chịu, bóp nghẹt......tai sao, tai sao muốn bên nhau một cách đường hoàng, cho nhau một danh phận mà khó thế, tôi muốn dành tất cả những gì tốt nhất cho Diệp, cái gì cũng được nhưng riêng chuyện này thì tại sao Diệp luôn từ chối tôi.
......................
... "Khi ta yêu một ai đó, liệu ta có biết được rằng
Đây là đoạn tình cảm nhất thời hay là thiên trường địa cửu?"
"Khi ta yêu một ai đó sâu đậm khắc ghi trong lòng
Thì tình yêu là do đâu chẳng còn quan trọng nữa
Chỉ cần ta toàn tâm toàn ý yêu bằng hết tất cả những gì mình có
Thì xem như đời này đã được thỏa lòng
Dù mất bao lâu đi nữa thì đó vẫn là tình yêu duy nhất ta mong cầu."
......
( Còn tiếp )
p/s : viết đến đoạn này nhớ lại buồn quá, sorry anh em tuy hơi ngắn, nhưng buồn quá gác bút chữa lành tí đã.
Chim chùaCập nhật mới anh em ơi
.................................................................
Sau cơn mưa trời sáng, nhưng khung cảnh hoang tàn sau cơn mưa lớn tối qua, cái sân nhỏ nhập tràn lá cây rác ở các nơi thổi về đọng lại, tôi thức dậy người vẫn còn nâng nâng khèm theo chút mệt mỏi như thiếu ngủ, đêm qua hứng quá thức dậy lại làm thêm 2 cái nữa, Thanh Thanh cũng dậy từ sớm, lấy tạm thêm chiếc áo khoác ngoài của tôi, nhanh nhanh về chuẩn bị đồ đạc lên trường, tôi đưa mắt nhìn ra khung cửa sổ, những ánh nắng bắt đầu lọt qua những tán lá chiếu vào phòng, nhớ lại về những chuyện tối qua, bất giác nở nụ cười rồi lại suy tư, ngủ với nhau rồi nhưng chưa chắc phải là yêu, chỉ là cảm xúc nhất thời của cả hai nhưng có lẽ tôi sẽ quan tâm và tìm hiểu Thanh Thanh nhiều hơn..tôi mở cái cửa vươn cái vai dài đón nhứng ánh nắng mặt trời.
- Thằng cứt, mấy giờ rồi cầm đồ ra vệ sinh xóm nhanh lên.....tiếng bà chị Linh đang cầm cái chổi quét lại nối đi ở hành lang
- Ơ chị về lúc nào đấy, đợi em đánh răng đã chứ.
Tôi chạy nhanh vào nhà tắm cũng qua loa 1 chút rồi xách cái chổi ra hòa cùng mấy anh em xóm trọ.
tiếng thằng cu em thuê lại cái phòng cũ anh B bắt đâu chim lợn.
- Chị Linh ơi, tối qua anh Phong dẫn người yêu mới về đấy, thế mà chị không ở nhà......
- Con nào, đi vespa hay đi click.
- Đi click chị ạ.
- Ơ cái thằng này lại luyên thuyên tao lại gõ cho bây giờ.
- Có phải cái chị xinh xinh, sáng nay tao mở cổng cho không Minh.
- Đúng rồi, chị đấy đấy, anh Phong toàn yêu chị xinh không.
Bà Linh dừng cái cái tay đang quét đám lá lại, đưa anh mắt nhìn về phía tôi với vẻ châm chọc.
- Đấy tao bảo mà, bạn em.....bạn em mà lại ngủ qua đêm
, Anh B ơi ra xem thằng em zai anh này.
- Ơ cái bà này luyên thuyên, mưa to thế thì trả cho ngủ nhờ lại.
- Thế hôm qua sao mày không sang phòng tao ngủ, cho con bé nó ngủ phòng mày, thôi tao biết thừa cái tính anh em nhà mày.
Ông B nhăn nhăn nhở đi từ cái cầu thang xuống, dơ cái ngón cái về phía tôi , ông tiến lại gần rồi khẽ hỏi.
- Ơ này, nó có tí huyết nào của anh trong người đâu, riêng anh gặp gái xinh là chỉ có quay mặt đi thẳng.
- Thế nào, tối qua có bẹp bep không
.............................................
- Gì, anh vớ vẩn, em người đẹp đạo đức.
Rồi cứ thế, cả xóm trọ lại có thêm câu truyện để đi kể.
Sau cái đêm hôm đó, tôi với Thanh Thanh nhắn tin nói chuyện nhiều hơn, mối quan hệ này đã trên cả mức tình bạn, nhưng thiếu mỗi cái câu mở lời tới từ cả 2. Thanh Thanh cùng cán bộ giáo viên trường đi thăm quan Huế 1 tuần trong đợt nghỉ hè, tôi thì vẫn miệt mài lên trường vì còn nợ một số môn, từ đêm mưa tôi cũng chưa nhắn tin cho Thủy, Thủy thì mấy hôm đó cũng bận nghe nói bà ngoại ốm đi viện vào chăm mấy hôm, nhưng tôi vẫn còn nhớ cái món quà, mấy hôm trước tôi đã mua để tặng bù sinh nhật.
Vừa về phòng tôi nhắn ngay cho Thủy cái tin.
- Nay bà ra viên chưa, có bân không ^^
- Bà ra từ hôm qua rồi, sao nay mới thấy nhắn cho Thủy.
- Mấy hôm bận quá, nay rảnh tính rủ Thủy đi chơi.
- Tối nay á, tối nay Thủy đi sinh nhật ban rồi.
- Thế vậy thôi để hôm khác vậy ^^
- Oke thế để lần sau nhé ^^.
Nhắn xong tôi cắm sạc lại chiếc điện thoại, rồi quay người tính sang phòng anh B báo cơm.
Trời vào hè đã hơn 5h chiều rồi vẫn còn oi nóng, dẫy trọ cũng chỉ còn vài người vì sinh viên hầu hết đã về nhà.
- Nay nhà ăn gì đấy, thừa cơm không chị.
- Gớm báo cơm thì nói mẹ ra, bầy đặt thừa cơm không.
- Hehe, thế nấu em ăn với nhé, lười nấu quá.
- Thế cái con hay đến nấu cho đớp đâu rồi, không gọi sang mà chơi trò gia đình .
- Đi nghỉ mát rồi, nên nay vẫn phải ăn trực
- Yêu nhau rồi à, lúc nào nó về rủ nó đi làm bữa, tao xem duyệt được không, lần trước tao chưa kịp cảm nhận .
- Gớm lần trước mà chị bon mồm chắc em chết.
- Thế nhé, em về tắm phát.
Nói xong tôi chạy tót về phòng, thả mình trong làn nước mát lạnh xua tan đi cái nóng mùa hè, xong đâu đó lại chạy ra đầu ngõ làm két bia mới vứt lại vào phòng anh B, nằm ngắm mấy tấm ảnh Thanh Thanh mới gửi về đợi bà chị nấu cơm xong rồi sang chén, tôi cứ miên man suy nghĩ có nên tỏ tình với Thanh Thanh không....
Reng...... tiếng chuông điện thoại đến làm cắt ngang dòng suy nghĩ..
- Alo zai đẹp đang làm gì đấy, cơm nước gì chưa.
- Em chưa, đang nằm ở phòng thôi.
- Đi chơi với chị không.
- Có vụ gì à.
- Không tự nhiên buồn, nên rủ đi cùng thôi, thế có rảnh không.
..........................
- Oke, thế chị đang ở đâu em qua luôn.
Thay lại bộ quần áo cho lịch sự xịt thêm tí nước hoa, tôi dắt nhanh con SH ra khỏi phòng không quên cầm thêm 1 chiếc nón bảo hiểm.
- Em có việc đột xuất, anh chị cứ ăn cơm đi nhé....... Vừa dắt xe qua, tôi thò miệng vào phòng anh B nói với chị Linh
- Dmm cơm nước xong mẹ rồi còn đi đâu.
- Có việc gấp, thế nhé cứ phần cơm, tối đói về em ăn sau hehe
Nói rồi tôi phóng đi đằng sau là những lời càm ràm vẫn chưa rứt từ cái mồn quang qoác của bà chị.
Tôi cũng không ngờ chỗ chị ở lại gần xóm trọ tôi tới vậy, lượn qua đường tròn Mỏ Bạch, tôi rẽ sang con ngõ nhỏ dấn vào trung cư Tiến Bộ, đỗ lại ngay trước phòng bảo vệ tôi rút điện thoại ra gọi cho chị.
- Em ngoài cổng chỗ ngõ LanChi đi vào này, chị xuống chưa.
- Ơ nhanh thế, thế đợi chị chút, chị xuống luôn.
.....
Vẫn còn ấn tượng lần đầu gặp gỡ, chị gái xinh đẹp quyến rũ trong chiếc váy body thân hình tuyệt mỹ, nghĩ đến thôi cũng đã nóng hết cả người, ngồi trên yên xe cũng cỡ 20p đợi, làm tôt sốt cả ruột, tôi chốc chốc lại dơ điện thoại lên xem giờ, rồi cũng định gọi xem nhưng ngại lên lại thôi.
- Đây rồi.....
Tiếng chị từ xa, vẫy vẫy cái tay, trong khi tôi đang cúi mặt xuống chiếc điện thoại bỗng giật mình ngước lên, cô gái xinh xắn trong chiếc áo thun rộng màu trắng, bên dưới chiếc quần sooc ngắn phô diễn cặp chân dài mìn màng trắng muốt, tóc được buộc gọn gàng đằng sau khiến tôi khá nhạc nhiên, chị khác thật, từ cách makeup, cách tạo hình, nếu chỉ nhìn lướt qua thì chắc hẳn tôi đã không nhận ra chị, thoạt nhìn nếu không biết được tuổi chị chắc hẳn tôi đoán cô gái trước mặt tầm 18 19t.
- Cười gì, đợi có lâu không, tưởng em ở xa nên gọi trước ai biết sang nhanh thế, vội trang điểm qua qua tí .
- Tại nhìn chị khác quá xuýt tưởng em gái nhỏ nào.
- Khác lắm không, nay trang điểm nhẹ nhàng hihi.
- Một chút..nhưng vẫn xinh.....
Chị bĩu cái môi nhỏ, lên rồi cúi người xuống ý muốn tôi đội cái mũ bảo hiểm lên đầu, nhìn dáng vẻ đáng yêu của chị tôi nở một nụ cười rồi, đặt nhẹ cái mũ bảo hiểm cài luôn cái quai mũ cho chị...
- Nay chị thích đi đâu.
- Đi ăn ốc đi, ra Vân Béo tự nhiên thèm thế.
Nói rồi tôi cũng phóng xe đi, trên con đường, với các ánh đèn đã sáng của thành phố, chúng tôi hoa người vào dòng xe vẫn còn tấp nập, chị khẽ rích người lại gần, cánh tay ôm vòng qua eo tôi, cám giác như đôi tình nhân trong một buổi đi chơi hẹn hò.
- Làm tí cồn với chân gà không...chị quay ra nhìn tôi cười hỏi.
- Khiếp sâu rượu à, uống em vướng gì đâu..
Nói xong chị cười, vẫy vẫy cánh tay gọi nhân viên, quán ốc này khá nổi tiếng, ngày đầu xuống tôi còn cảm thấy choáng, khi cái quán bác ốc thôi mà to rộng kinh khủng, nhân viên thì dùng mic gọi qua loa để thông báo.
Đồ đã lên, tôi với chị cũng bắt đầu cân tửu, chúng tôi nói chuyện khá vui vẻ, chia sẻ với nhau những điều chưa biết, ví dụ như cái tên thật của chị Quỳnh Diệp, chị hơn tôi có 2 tuổi, chắc tại hôm gặp cách makeup của chị khiến chị nhìn chững chạc hơn.
- Phong đừng gọi chị nữa được không, gọi tên đi chị nghe già chết...chi đưa cái chén nhỏ lên khua trước mặt
- Được không, thế oke Diệp nhé....tôi khẽ cười rồi đưa cái chén lên chạm cái.
Có tí cồn trong người, khiến cái má của chị cũng hồng lên càng đáng yêu hơn bao giờ hết, nói là cân tửu, thực ra cũng chỉ vài chén rượu ngô, trong cái chai nhỏ.
- Giờ mình đi đâu....vừa dắt xe ra khỏi quán tối ngoái đầu hỏi .
- Đi xem phim đi.
- Xem ở đâu hehe.
- Ra rap chỗ beta ý.
- Phong chưa đi xem phim bao giờ.
- Thật á, tưởng phải đưa mấy em đi xem rồi chứ hehe, thế đi thôi, ra đầu z115 đầu rẽ vào Thông tin ý.
Tôi gật gật cái đấu rồi di chuyển, sau mấy chén rượu tôi cảm thấy nói chuyện với Diệp khá hợp, Diệp khá năng động hoạt bát, có chút gì đó khá đáng yêu của giống như mấy em teen 12 hay năm đầu đại học, khác hẳn với vẻ kiêu sang quyến rũ, mê hoặc lần đầu, dường như tôi đang tiếp xúc với nhân cách thứ 2 của Diệp vậy. Ra đến rap thì vẫn chưa đến giờ chiếu bộ phim mà Diệp thích, nên chúng tôi lại quay lại trục đường Lương Ngọc Quyến, Diệp dẫn tôi lượn lờ mấy shop quần áo, mua một chút rồi đợi đến giờ chiếu thì quay lại.
- Bộ này đẹp không....Diệp bước ra với chiếc đầm trắng.
Tôi nhìn Diệp đứng trước cái gương đang xoay người ngắm nghía, thì cũng gật nhé cái đầu, đôi mắt thì vẫn dính chặt lấy cái thân hình ấy.
- Đẹp, bộ nào thử cũng đẹp
- Ều nói thế mà cũng nói...Diệp xoay người bĩu cái môi rồi lại nở nụ cười nhìn tôi.
Nhưng thật ra bé nó nói cũng đúng mà, với cái thân hình khuân mặt này, thì ăn đứt mấy em hot girl đang nổi trên mạng, thấy bé nhân viên nghĩ tôi với Diệp là một cặp, thì Diệp cũng cười rồi quay sang nói với tôi.
- Người yêu chị nói đúng đấy, em thấy chị là khách hàng đầu tiên mà qua nhà em thử đồ, bộ nào mặc vào cũng thấy xinh hết....bé nhân viên đứng cạnh cũng bắt đầu nhanh nhảu tâng bốc.
- Thế chồng thích em mặc bộ nào hơn.
Tôi khẽ cười, liếm nhẹ đôi môi, rồi quay sang bảo với đứa nhân viên.
- Em gói lại hết mấy bộ vợ anh vừa thử cho anh.
Thấy thế Diệp bắt đầu cản lại.
- Ơ mua 1 2 bộ thôi....
Tôi quay sang nhìn Diệp cười.
- Bộ nào anh cũng thấy đẹp, nên vợ cứ mặc hết đi.
Rồi tôi rút cái thẻ đưa nhanh cho bé nhân viên đi thanh toán.
Dù có chút cản lại, cũng bảo để Diệp tự trả nhưng tôi nhất quyết đòi mua tặng Diệp.
- Chồng chị chiều chị thật đấy, em ít thấy ông chồng nào dẫn vợ đi mua quần áo như này đâu, mà nhìn anh chị trẻ thế này đã lấy nhau rồi á.
Nghe được câu nói của bé nhân viên Diệp cũng cười toét miệng, rồi tay vờ xoa xoa lên cái bụng.
- Tại có em bé đấy
Câu nói của Diệp cũng làm tôi phì cười lắc đầu, sau đó cũng sắp đến giờ chiếu phim chúng tôi lại quay lại xuống rạp.
Tôi nhớ bộ phim hôm đó là Minons một bộ phim hoạt hình, cũng khá hay, tuy không hay xem phim ảnh nhiều, nhưng nhìn thấy Diệp rất hào hứng, chăm chú xem tôi cũng bị cuốn theo từ lúc nào. Bộ phim kéo dài hơn 90p, ra đến ngoài rap cũng đã hơn 11h, trên con phố vẫn đông người, Dương như bây giờ mới là thời gian hoạt động chính của thanh niên, sau cái oi nóng của ban ngày mùa hè, chúng tôi tạt qua Nhân Ca quán ăn đêm trên đường Hoàng Văn Thụ, làm bát phở trứng tràng, vì mấy con ốc cái chân gà chưa làm đầy cái bụng của mình.
- Giờ muốn đi đâu nữa không... tôi khẽ hỏi.
- Lượn một vòng tròn đi, cho tiêu phở đã rồi về.
Rồi cứ thế, tôi với Diệp lang thang hết một vòng quanh các trục đường chính của TP Thái Nguyên, thoáng phảng mùi hoa sữa trên đường rộng, chác cây nào nở sớm, thường tháng 9 khu này các cây mới đồng loạt nở, ở phía sau Diệp khẽ ngẩng đâu mắt nhắm lại cái mũi hít thật mạnh.
- Hoa sữa , thơm nhỉ.... hít hà xong Diệp lại cúi người khẽ tựa đầu vào vai tôi nói.
- Uhm thơm nhưng nhiều người không ngửi được, Diệp thích mùi hoa sữa à.
- Lúc đầu không thích, xưa trước nhà có cây muốn chặt đi, sau nay xuống dưới này học thình thoảng thấy mùi hoa sữa lại nhớ nhà, thì lại bắt đầu thích.
Nói xong không khí bắt đầu im lặng lại, dường như có chút gì đó hơi buồn trong giọng nói của Diệp, tôi cảm nhận được điều đó.
Dừng lại trước cổng khu chung cư, tôi đưa Diệp mấy cái túi đồ rồi treo lại cái mũ bảo hiểm.
- Về nhá, lúc nào đi muốn đi chơi thì gọi Phong
....................
- Uhm ...Diệp nhoẻn cái miệng lên cười gật đầu, rồi quay đầu lại phía tòa nhà.
Đi được vài bước Diệp lại quay đầu lại khi tôi chuẩn bị nổ máy rời đi.
- Hay lên nhà ngồi chơi tí không... rồi đôi khẽ mím, ánh mắt như gọi mời.
Tôi cũng chỉ chờ có vậy, nhanh chóng dắt xe theo sau Diệp luôn mà không cần trả lời.
Căn hộ cũng không to lắm, nhưng cũng đủ để thoái mái cho 1 người sinh hoạt, phòng đâu tiên là phòng khách cũng là phòng bếp, có một cái bàn nhỏ ở giữa đủ để 4 người ngồi, trên bàn còn có lọ hoa tươi, mọi thứ được sắp xếp rất gọn gàng sạch sẽ, cạnh đó là 1 phòng ngủ đối diện là nhà vệ sinh, tuy nhỏ nhưng khá ấm cúng đầy đủ, cất tạm mấy túi đồ tôi vừa mua lên chiếc bàn, tôi khẽ tiến lại phía Diệp, tay vòng qua eo ôm chặt, Diệp khẽ cười mỉm, quay người lại, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi tôi.
- Cảm ơn Phong nhé, tôi nay đi chơi vui lắm... Diệp khẽ nói.
Tôi nở một nụ cười, rồi càng ôm chặt Diệp hơn, đôi môi lại tìm đến nơi thơm ngọt của Diệp mà mút mát.
Được một lúc Diệp khẽ đẩy nhẹ người tôi ra rồi cười.
- Đi tắm đã, người toàn mùi gì không này... rồi tay lại kéo tôi về phía nhà vệ sinh.
Rồi 2 cơ thể lại trần chuồng phô bây trước mặt nhau, tuy không phải lần đầu tắm chung, nhưng cái cơ thể này của Diệp khiến tôi không thể rời mắt, thằng em đã cứng ngắc ngóc cái đầu lên từ bao giờ, thấy thế Diệp khẽ cười, lấy chút sữa tắm lên bàn tay rồi cứ thế vuột nhẹ lên thằng nhỏ mà kỳ cọ, bàn tay tôi thì không ngừng vân vê 2 quả bưởi căng mọng, mềm mịn, trơn trượt vì dầu tắm, cứ thế đôi môi lại cuốn lấy nhau mà mút mát. Chỉ còn lại tiếng tí tách rơi của những giọt nước vòi hoa sen.
- Tối nay Phong ở đây với Diệp nhé....Diệp nói
Tôi khẽ cười gật đầu, ở chứ về thế đéo nào được, trong đầu tôi nghĩ như vậy. Sau một hồi vật vã nhẹ nhàng trong nhà tắm, tôi với Diệp cũng thoát ra được, chúng tôi cứ thế lau người cho nhau, rồi nhanh sang phòng ngủ trùm chăn lại.
Cảm nhận sự ấm áp của da thịt, 2 con người cứ cuốn lấy nhau trong nhục dục bản năng, sau một hồi mút mát mơn trớn, tôi dừng lại tính tìm cái bao cao su trong cái ví của mình, dường như hiểu ý, Diệp kéo tôi lại ghé tai tôi nói nhỏ.
- Trần đi, Diệp vừa hết xong.
Do cơn hứng tình quá độ, tôi cũng chẳng nghĩ gì, quẹt nhẹ cái đầu khấc trước cái cửa mình rồi dần dần đưa vào, rồi cứ thế chúng tôi cuốn lấy nhau đủ tư thế, cảm giác thăng hoa sung sướng tột độ, sự dâm đang trên giường của Diệp làm tôi đê mê, nhưng tiếng rên khẩu dâm hứng tình, những cái vuốt ve mơn trớn , trong những người phụ nữ đi qua đời tôi, thì chắc chắn Diệp là người phụ nữ tuyệt vời nhất trên giường đối với tôi. chúng tôi cứ thế đưa nhau qua hết các cung bậc của cảm xúc, rồi nằm vật xuống sau hơn 40 phút đồng hồ chiến đấu thăng hoa, Diệp nằm sát lại, nghiêng người xoa xoa cái cơ bụng 6 múi của tôi, cánh tay tôi đang kê dưới cái cổ trắng ngần của Diệp cũng đưa lên xoa xoa nhẹ lên tấm lưng mềm mại.
- Phong có coi thương Diệp không....Diệp khẽ hỏi nhỏ...rồi đưa cái khuân mặt của mình hướng lên, đôi mắt to tròn nhìn tôi.
- Không, ai cũng có quyền lựa chọn cuộc sống của riêng mình mà.
Rồi Diệp bắt đầu tâm sự
Diệp sinh ra tại một thôn nhỏ của Tuyên Quang, bố mẹ mất sau một vụ tai nạn xe, sống với ông bà từ năm lớp 11, sau đó thi đỗ trường văn hóa nghệ thuật Việt Bắc nên xuống đây học, đầu năm nhất cũng yêu 1 thằng Tuyên Quang, thằng đấy cũng là người đâu tiên của Diệp, yêu nhau được mấy tháng, xong trong một lần đi ăn uống cùng đám bạn, nó và bạn của nó chuốc say Diệp rồi làm nhục, kể từ đó Diệp ít khi về quê, đến năm thứ 3 dưới này chơi bời theo 1 chị trong trường, rồi bị chăn dắt vào con đường làm gái, nhưng thường chỉ đi tiếp mấy thằng đại gia lắm tiền, chứ không phải khách nào cũng đi, rồi đến rồi cuối năm ấy Diệp quen được một thằng dưới Hà Nội trong một dịp đi hát phòng trà, mới đầu thì nó cũng tử tế yêu chiều, mua cả căn chung cư này cho Diệp, cứ cuối tuần lại về gặp, được một thời gian phát hiện ra nó có vợ rồi, xong vợ nó kéo người sang Thái Nguyên đánh ghen rồi từ đó không liên lạc, Diệp cũng không làm nghề này nữa nhưng được cái khác trước kia hay gọi điện lên chuyển sang mua giới, làm chung với ông anh hôm trước gọi điện.... nghe xong nhưng lời tâm sự của Diệp, tôi cũng phần nào hiểu thêm được hoàn cảnh.
- Hay Diệp bỏ đi, nhớ đâu một ngày bị túm thì sao..tôi hỏi nhỏ.
Diệp khẽ cười
- cũng đinh bỏ mấy lần rồi, cơ mà đợi đủ vốn, đang tích tiền mua giới với tiền đi hát, mở cái shop quần áo riêng, thi thoảng có tiền thì gửi về lo cho ông bà ở nhà đã rồi mới nghỉ.
- Còn thiếu nhiều không.
- Cỡ 500, 600 trăm, giờ mới có hơn 400 chỉ đủ tiền thuê cửa hàng.
- Thế để chỗ còn lại Phong.
- xí sinh viên làm thêm thì lấy đâu ra tiền...Diệp khẽ cười.
Tôi không nói gì, quay người sang với lấy chiếc điện thoại, mở cái tin nhắn thông báo số dư mới nhất đưa cho Diệp xem, Diệp cầm lấy cái điện thoại, có vẻ như không tin vào mắt mình bởi những con số, số dư trong đó là số tiên tôi tích kiệm nhiều năm, cùng với tiền đầu năm bán con vios ông già chuyển thẳng cho bảo hết năm cuối về thì thích mua xe gì khác thì mua sau.
- Lấy đâu ra nhiều thế, giàu thế này còn đi làm thêm làm gì.
- Tiền tích kiệm với đi làm thêm mấy năm đấy, đi làm quen rồi bỏ không chịu được hehe.
- Phong cho Diệp mượn thật á.....Diệp nói nhỏ, giọng vẫn có cái gì đó như hoài nghi.
- Thật coi như góp vốn đầu tư đi, có lãi chia cho Phong là được rồi
Diệp vẫn những câu hỏi , thật á...có thật không....lúc đó tôi cũng chỉ biết cười gật đầu, trong niềm vui sướng của Diệp, tôi cũng chưa kể cho Diệp về gia đình tôi, hay những cô gái sau này bên tôi cũng vậy, tôi không muốn mang cái mác thiếu gia phố núi ra để có được tình cảm của ai hết, nhưng việc bỏ ra một số tiền khá lớn, thức ra là rất lớn đầu tiên cho một người con gái, mà mới chỉ 2 lần gặp, còn có cuộc đời như vậy thì chắc hẳn ít ai làm được, tôi thì không nằm trong số đó, nhưng giờ nghĩ lại cũng may cho cuộc đời không đặt niềm tin sai chỗ.
Bỗng nhiên tiếng sụt sùi của Diệp làm tôi tự nhiên lúng túng.
- Sao, lại làm sao.... khẽ cúi mặt xuống, tay đưa lên lau nhẹ những giọt nước mắt đang đọng trực trào rơi trên khuân mặt Diệp
- Không....không sao cả, chỉ là chưa ai tốt với Diệp như thế, những người khác đến với Diệp không vì cái này thì vì cái khác....... sao Phong lại tin Diệp cho Diệp mượn số tiền lớn thế.
“ những người khác đến với Diệp không vì cái này thì vì cái khác” câu nói của Diệp khiến tôi lại suy nghĩ, thực ra tôi bên Diệp là vì gì, vì bản năng giống loài, hay bị thu hút bởi sự xinh đẹp của Diệp, hay tôi cũng chỉ như người đàn ông mua căn chung cư này cho Diệp, đến bên Diệp lúc cần thỏa mãn trong khi đã có gia đình người yêu. Mặc dù hồi tối tôi cũng kể về việc đang quen biết cũng phát sinh tình cảm với Thanh Thanh, nhưng Diệp vẫn mặc kệ, chủ động mời gọi tôi như vậy.
- Không biết, chắc tại lần đầu đã có cảm tình với Diệp rồi.
Diệp khẽ rúc nhẹ lại, đầu ghì sát vào người tôi.
- Cảm ơn Phong nhé... tiếng nói pha chút nghẹn ngào, cô gái đẹp trong vòng tay tôi lúc này, tự nhiên cho tôi một cái cảm giác sẵn sàng che chở.
......................................
Long lanh sương ru trong đêm một màu mắt nâu
Ánh mắt ấy vẫn chất chứa cả trời ước mơ
Anh mơ ta trong tay nhau mình lại như chưa từng xa cách
Cho anh hôn đôi mi em ướt bao đêm rồi
Cho anh ôm bao cô đơn thắt tim em
gầy Cho anh yêu em hơn xưa ngày buồn đã qua lại có nhau.
.........................................................
Sáng nắng mặt trời chiếu qua cái màn trước cửa sổ phòng ngủ làm sáng bừng cả một góc, tôi vươn người tỉnh dậy, cơ thể có chút hơi mất sức sau 2 cái tối qua, nhìn cô gái vẫn nép bên cạnh, bất giác tôi mỉm cười, khuân mặt này thật đẹp dù không có lớp makeup thì vẫn đẹp, có chút gì đó khiến tôi luôn mê mẩn cho đến tận bây giờ. Thấy tôi ngồi dậy Diệp cũng tỉnh giấc, nheo cái mắt mở chiếc điện thoại xem mấy giờ, rồi lại ôm chầm lấy cái bụng tôi.
- Sớm mà, nằm tí nữa đi... cái giọng có chút gì đó mè nheo.
- dậy thôi đi, ăn sáng còn đi xem cửa hàng.
vừa nói dứt câu, Diệp mở mắt to, dụi dụi mấy cái rồi rồi nhìn về phía tôi, có chút ngạc nhiên vì câu nói của tôi, có vẻ như không ngờ tới tôi lại hành động nhanh như vậy.
Tôi là vậy thấm nhuần câu nói của ông già, đã không làm thì thôi, chứ có suy nghĩ làm rồi thì làm luôn, làm dứt khoát, tự tin vào bản thân mà hành động, thất bại thì coi là bài học, nên tôi cũng chẳng mất nhiều thời gian suy nghĩ mấy chuyện khác hay lo sợ gì đó.
Tôi khẽ hôn lên trán Diệp rồi, cả 2 kéo nhau vào nhà vệ sinh..
Sau khi ăn sáng thì hơn nửa ngày hôm đó, chúng tôi đi khắp các con đường đông người qua lại nhất của thành phố để tìm địa điểm, ưu tiên số một là khu gần sư phạm, hoặc khu bệnh viện. tìm kiếm cả buổi sáng, chúng tôi cũng ưng ý 2,3 địa điểm nhưng vì một số lý do nhỏ mà 2 đứa khảo sát xong rồi về bàn bạc lại mới đưa ra quyết định, chiều về đến nhà, tôi với Diệp bắt đầu tìm mối hàng quần áo, vì có dự định từ trước lên vấn đề này Diệp cũng tìm hiểu và lắm rõ, bàn bạc đâu đến đấy 2 đứa lại ôm nhau nằm dài trên chiếc giường phòng ngủ, có lẽ đây sẽ là hành trang mới trong cuộc đời của Diệp, cũng như cuộc đời của tôi.
( Còn tiếp )
p/s: sorry anh em lô hàng máy móc chuyển về có vấn đề nên giờ mới đăng một chút cho anh em đỡ hóng, hôm qua với hôm nay tiếp mấy thằng kỹ thuật Trung Quốc mệt vlz, giờ mới lên gặp anh em được, cảm ơn anh em đã đợi, mai là lại bắt đầu viết đều được rồi.
h mới đọc đc, đi học mới về. Thank tmlHúp tml ơi @hainam65
tao đọc tới đây thấy có một điều tao chưa hiểu là mày tình một đêm với em tặng mày cái kẹp tóc khi mày đi thăm người yêu , tao đoán là khi đó mày đi thăm em người thái , trong khi mày quan hệ với em người thái mày nói bị mất trinh . tao cảm thấy có gì đó ……Nào thấy tao năng xuất không cho 1 like động viên đi, chap mới chap mới
................................................
Sau 3 ngày đầu tiên của năm mới, gia đình tôi ở nhà để đi chúc tết họ hàng và hàng xóm thì cũng như mọi năm mùng 4 gia đình lại về bên nội.
Mẹ tôi đứng trước cái gương dưới nhà ngắm đi ngắm lại bộ quần áo, xem bộ này đã ưng chưa để chuẩn bị đi ăn .
- Sáng mai dậy sớm chuẩn bị quần áo về bên nội 3 hôm nhé 2 đứa, xem thích ăn uống gì thì chuẩn bị cho lên xe, không tết nhất hàng quán đi người ta chưa mở đâu.
- Cái Na đâu rồi. thay quần áo xong chưa...bố tôi lại nhìn lên cái đồng hồ treo tường, hẳn là đợi cái Na với mẹ tôi trang điểm, chọn quần áo đến sốt ruột vì sợ muộn.
- Nay đi hỏi vợ cho anh Phong hả bố hehe.
- Cái con này..
- Em thấy hỏi vợ cho nó cũng được đấy, xong lại đi học tiếp tầm này làm nội mới có sức mà bế cháu, chứ già rồi chăm sao được.......mẹ tôi lại quay người lại nhìn về phía tôi đang nằm trên cái ghế sofa cười nháy mắt..
- Ơ mẹ này, mới có mấy hôm cưới xin gì, nhớ mai yêu cô khác thì sao...
- Cái thằng này, con bé nó ngoan hiền lành, mày đừng có vớ vẩn rồi máng tiếng nhà mình, yêu đương thì yêu cho nó cẩn thận.....bố tôi khẽ véo nhẹ lên cái tai của tôi nhắc nhở
- Ui za...rồi rồi ...con biết rồi.
Hôm nay buổi trưa bên nhà chú Minh tổ chức ăn cơm gặp mặt những người bạn thân, mọi năm thì toàn bố mẹ với cái Na đi, còn tôi thì lại bù khú với hội thằng Hùng, loanh quanh các nhà trong đám chơi thân, nhưng năm nay thì khác....
Cách phía cổng chính lối đi bộ vào độ 15m là cánh cổng dành cho oto đi thẳng lên ra phía sau nhà, ngôi nhà nằm trên một mô đất cao như một quả đồi nhỏ, phía sau nhà có một chiếc sân rộng đủ để chứa 5,6 chiếc xe con và bàn tiệc nướng ngoài trời. Đến nơi đi thẳng lên đã có 3 chiếc xe đậu sẵn, hẳn là gia đình tôi cũng chưa phải là người đến muộn nhất. Ông chú Minh đang ngồi lau mấy bình rượu thấy gia đình tôi xuống xe cũng tiến lại bắt tay.
- Chúc gia đình anh chị và các cháu, năm mới thật nhiều sức khỏe, mấy dự án anh em mình trong năm mới thắng lợi.
- Anh cũng chúc chú và gia đình năm mới dồi dào sức khỏe, công việc thì thuận lợi, nhiều tiền gấp 5 gấp 10 năm cũ..
- Anh chị vào nhà ngồi chơi nhà bác Dung với thằng Việt tới rồi, em lau mấy bình rượu, nhà em bảo uống rượu tây nhưng mà anh em mình cứ loại này là chuẩn hơn anh nhỉ.
- Đúng rồi đấy, tây chỉ tiếp mấy thằng trung quốc, anh em mình cứ táo mèo, với ba kích này là nhất.
- À Phong bê hộ chú cái bình chú chắt ra ca, uống cho năng suất tí đỡ phải ra lấy.
- Vâng ạ..để con..
chú Dũng, chú Việt với mấy đứa trẻ con trong nhà thấy tiếng ồn ào ngoài cửa cũng ra chào hỏi bắt tay đứng nói chuyện tới khi tôi rót rượu xong vào mấy cái ca mới quay vào nhà.
Bê ca rượu vào phòng khách thì mọi thứ đã được chuẩn bị gần xong hết, tôi ngó nghiêng xung quanh một vòng vẫn không thấy thương đâu, mẹ tôi lại tiến về phía khu bếp miệng lại gọi lớn...
- Bà thông gia đâu rồi, xem nào hôm nay cho ăn món gì....
Me thương nghe thấy vậy vội mở cái của phòng bếp tươi cười.
- Úi chị à, em nấu măng chua, sợ ám mùi ra ngoài lên đóng cửa, mà chị biết tin rồi à ?
- Chúng nó có bảo gì mình đâu, con Na nó kể mới biết chứ, nhưng mà như thế là tốt rồi kaka
- Em cũng thế, mấy hôm gần tết em có ở nhà đầu, đi làm thanh toán suốt thình thoảng soi camera, thấy cái xe quen quen hay đỗ ở cổng như cái con xe nhà chị bắt nợ, em gặng hỏi mãi nó mới khai.
- Bọn này chắc để chị em mình lên chức bà rồi nó mới nói
,........ đâu rồi xem con dâu tương lai nấu nướng gì nào.
Thương thấy mẹ tôi tự nhiên mặt hơi hồng lên .
- Con chào bác ạ.
Mẹ tôi cười cười nhìn thương, rồi tiến lại gần phía bàn bếp đang nấu.
- Đấy khéo thế này, ngoan như vậy mà cứ phải tìm đâu xa, ưng anh Phong nhà mẹ, gật đầu một cái là mai mẹ cho xe hoa qua đón luôn...
- Đâu có, bác phải hỏi anh Phong có ưng con không đã chứ, anh Phong lắm mối lắm... rồi cười quay ra lườm tôi một cái khi tôi đang tiến vào
- Con cứ yên tâm thằng này nó không nghe lời con cứ gọi cho mẹ, mẹ xử nó phút mốt.
Thấy vậy tôi chỉ cười rồi chuồn ra lại phòng khách, mấy gia đình ngồi lại với nhau cũng đến 3 mâm cỗ, vì mấy ngày đâu năm công an cũng nghỉ với cũng quanh trong xóm, nên tôi chỗ ngồi mâm các chú các bác để tiếp rượu, nhưng câu truyện năm cũ lại được nhắc lại, những kế hoạch năm mới của mấy ông bạn làm ăn chung với nhau lại được vạch ra trên bàn nhậu, tôi cũng hóng hớt được một chút về tình hình kinh doanh dự án của các nhà, rượu cũng ngà ngà, bố tôi nhắc mai có chuyến về quê nội ở Hạ Long, thấy vậy mẹ tôi ngồi bên mâm cạnh đó cũng bắt đầu..
- Hay mai Thương đi với mẹ về quê chơi, đi ngắm biển đẹp lắm.
- Dạ.. hơi xấu hổ em khẽ cười rồi nhìn về phía tôi. Rồi nhìn sáng phía chỗ mẹ em ngồi.
- Đúng rồi đấy, mai chị Thương đi cùng nhà em, chị em mình đi du lịch luôn.....con em gái tôi lại góp cái mỏ vào, nó rất hợp với Thương lúc nào 2 chị em cúng ríu rít tâm sự, trong số nhưng người con gái yêu tôi, chắc Thương là người nó quý nhất.
- Thế nhé, mai em cho nó đi cùng nhà chị chơi, đi cho quen sau đỡ bỡ ngỡ......mẹ tôi lại cười rồi nhìn về phía mẹ Thương.
2 bà lúc lẫy đã thủ thỉ với nhau trong bếp sẵn rồi, nên nhìn nhau cười cười đưa mắt ra hiệu. Bố thương nghe thấy thế có tí men rượu trong người cũng vui vè gật gật cái đầu.
- Cứ được đi chơi là thích rồi, chiều cho gấp quần áo sang nhà bác Thuận ở luôn...
Rồi 2 ông bố nhìn nhau cười nâng chén rượu uống tiếp..
2 đứa tôi quay ra nhìn nhau cười, có vẻ mọi chuyện diễn biến khá tốt đẹp, lại còn được sự ủng hộ của 2 gia đình, nên mối tình này với tôi càng thấy êm đẹp hơn.
....qua đến tối...tôi qua đón Thương sang bên nhà, có mỗi 2 chiếc túi nhỏ đựng vài bộ quần áo với ít đồ cá nhân, tôi để luôn trong cốp vì đằng nào mai cũng đi sớm.
- Hay thôi mai anh sang đón em đi.
Dù không phải là lần đầu tiền Thương qua nhà tôi, nhưng lần này khác với tư cách người yêu, lại còn ngủ qua đêm, nên có vẻ em khá ngại và hồi hộp.
- Hâm à, mai đi sớm lắm , sang ngủ với cái Na có gì mà ngại.
- Nhưng mà vẫn ngại....anh thì biết cái gì...
Tôi chỉ im lặng cười, rồi phóng nhanh hơn về nhà.
- Còn chào bác ạ
- Bác gì gọi mẹ đi cho quen, mai đi sớm lên mẹ bảo nó qua đón luôn, tối con cứ ngủ trên phòng cái Na, mai cả nhà mình 4h ăn sáng xong đi sớm cho thanh thơi.
Em dạ lí nhí trọng miệng.... rồi tôi cũng sách cái túi nhỏ để ít đồ cá bàn chải sữa rửa mặt.v.v. kéo em lên luôn tầng về phòng con Na, mẹ tôi đứng dưới cầu thang nhìn lên cứ cười, Thấy sự phát triển của Thương từ bé tới lớn, thực ra mẹ tôi cũng nhắm Thương từ lâu rồi, nhưng không ngờ chúng tôi đến với nhau trước, nên mẹ tôi vui lắm. Không chỉ mẹ tôi mà cả 2 nhà đều phấn khởi, chỉ mong chúng tôi học thật nhanh để còn tổ chức đám cưới.
- Có hơi kì không anh...đứng trước cửa phòng Na em vẫn chưa hết ngại ngùng...2 tai hơi đỏ lên..cái cảm giác bẽn lẽn ngày đầu tiên về nhà chồng thể hiện rõ trên khuân mặt....
- Kì cái gì mà kì, hay sợ thì sang phòng anh ngủ cho bớt sợ.... tôi khẽ cười véo cái má của nàng
- Nào....vớ vẩn...tự nhiên em ngại lắm luôn ý...biết thế không sang...tim em đập bình bịch đây này.
- Đâu anh kiểm tra....tôi giả vờ đưa tay lên gần phía trái tim của Thương, 2 mắt lại nhìn chằm chằm nơi bộ ngực đang phập phồng dưới bộ pijama.
Em vội đẩy cái tay tôi xuống.
- Nào vớ vẩn... móc mắt bây giờ.................rồi khẽ mở cái cửa chui tót vào phòng.
Con bé Na từ nhà vệ sinh tầng 2 cùng vừa đi ra.
- Anh đứng đây làm gì, lượn để cho em với chị Thương còn đi ngủ... rồi tay nó chỉ về hướng phòng tôi.
- Ơ cái con này, tao lại đạp cho phát bây giờ.
Tôi giả vờ dơ chân lên thì nó mở cửa chui tót vào phòng, miêng lại hô lên
- Chị Thương ơi anh Phong đánh em.....rồi ôm chầm lấy người Thương.
Thương quay ra lườm tôi một cái rồi xua xua cánh tay.
- Về phòng đi chỗ chị em người ta ngủ, cấm lảng vảng ..... rồi quay ra phía con Na cười...
Tôi quay lại phòng, dơ chiếc điện thoại ngồi lướt những tấm ảnh mấy ngày qua chụp với Thương rồi cười bất giác, từ trong tôi đã có nhiều thay đổi, tôi cảm thấy thích em hơn. Tôi nhắn vội mấy dòng tin với Thương rồi cũng chìm vào giấc ngủ, vì đoạn đường ngày mai khá xa, cũng như nghĩ em lạ nhà khó mà vào giấc nên tôi giục em cất điện thoải đi ngủ sớm.
............................
- Mấy đứa dậy chưa, chuẩn bị xuống ăn sáng rồi còn đi nào..
Mới có 4h sáng giấc ngủ còn chưa chọn vẹn mà đã phải tỉnh dậy, tôi tiến vào nhà vệ sinh thì thấy Thương đã dậy từ bao giờ đang đứng rửa mặt, tôi khẽ bước tới, ôm lấy vòng eo Thương rồi ghé cái đầu lên vai dụi dụi hít hà hương thơm ở cổ.
- Nào...cái Na nó ra bây giờ....hơi khẽ cựa mình.
- Em dậy từ lúc nào thế, tối qua ngủ ngon không.
- Em thấy tiếng mẹ lục đục dưới bếp nên xuống xem, nấu phở cùng mẹ rồi mới lên đánh răng đấy.
- Thế cơ à, hết ngại rồi à kaka
- Có chứ...vẫn ngại nhưng mà đến nhà người yêu ngủ chương thây lên còn ngại hơn...thôi bỏ em ra đi đánh răng đi rồi còn xuống ăn.
Tôi khẽ thơm nhẹ lên má Thương một cái rồi thả thương ra khỏi vòng tay của mình, không tính lúc nhỏ, thì đây là lần đâu tiên tôi thấy mặt mộc của Thương, thật ra em không cần trang điểm vẫn xinh như vậy, không khác là mấy, đôi môi tươi hồng nhỏ nhắn đặc biệt cặp mắt to tròn bồ câu, với hàng lông mày lá liễu, mà sau nay khi đi xem bói bà thầy phán, có nét quý tướng, mang lại phú quý, giàu sang cho già đình lại làm mẹ tôi lại ưng ý hơn
- Năm nay có Thương cũng đỡ, còn biết dậy phụ mẹ nấu nướng, chứ con Na trả được cái việc gì....
- Xí, con thưởng thức giúp mẹ với chị Thương rồi thây...
- Cho hết đồ lên xe chưa Phong....quà cáp để gọn chưa có mấy chai rượu phải cẩn thận .
Cả nhà lại quây quần bên bữa sáng, năm nay có tôi lên bố cũng ngồi nhắc về cung đường đi như nào, để lúc về có gì tôi còn lái phụ, cảm giác nhà có thêm thành viên cũng có gì đó khá đặc biệt, chúng tôi cứ như đôi vợ chồng mới cưới. Còn bố mẹ chút chút lại đưa mắt nhìn 2 đứa xong mỉm cười.
- Con cho hết vào cốp rồi bố ạ, rộng thoải mái .
....
Ông chú Sinh thì ở lại trông nhà, năm nay ông cũng chẳng về miên nam nữa vì giờ trong đấy cũng chẳng còn mấy người thân, mẹ tôi dặn dò ông chú các thứ đồ ăn đã nấu sẵn để trong tủ, sợ ông chú ở nhà không biết nấu nướng gì, mà tết nhất không có hàng quán lên mẹ tôi chuẩn bị trước, xong suôi đâu đó chúng tôi tiến về Hạ Long.
Vì chỉ có mỗi gia đình đi nên chúng tôi đi 1 xe của bố tôi, chiếc prado 7 chỗ khá là rộng dãi để di chuyên xa, bố tôi lái còn tôi ngồi bên ghế phụ để xem đường, mẹ cùng Thương với Na ngồi sau, vì dậy cũng khá sớm lên hơn tiếng rưỡi đầu lên xe ghế sau đã im lặng ngủ hết cho đến mãi khi vào đến trung Hà Nội mới tỉnh dậy.
- Thương là học bên chùa Láng nhỉ..
- Vâng ạ, con học Ngoại Thương, cũng ngay gần Chùa Láng cách có mấy trăm mét.
Hà Nội nhưng ngày đầu năm, vắng người, xe cộ không đông đúc như trước, bố tôi dừng xe lại châm điếu thuốc, sau nửa chặng đường dài.
- Mệt không...có bị say xe không..
- Em không...ngủ giấc là tỉnh táo luôn rồi....
2 tay em đưa lên buộc gọn mái tóc dài chỉnh trang lại 1 chút. Hít thở không khí trong lanh hơn mà ít khi thấy được của Hà Nội, cái nắng sớm mùa xuân cũng làm con người ta thấy dễ chịu hơn .
- Chỗ Thương ở, có gần chỗ này không con...mẹ tôi quay ra hỏi
- Cũng gần ...mẹ ạ, đi chắc cũng tầm 15p là tới, con ở cái chung cư cũng gần trường .
Tôi hơi ngạc nhiên vì cách thay đổi xưng hô của Thương, tuy vẫn có chút gì đó gượng chưa quen miệng,................... hóa ra trong lúc nấu ăn buổi sáng mẹ tôi bắt Thương thay đổi xưng hô đi cho nó gần gũi.
Chúng tôi đỗ lại hơn 15 phút rồi tiếp tục di chuyển, đi đến đâu bố tôi lại chỉ đến đấy, chỗ này có cái này, cho kia có cái kia, đoạn nay công an hay làm.....con em gái tôi thì cứ ngó qua ô cửa kính cứ được 1 lát thì ...Chị Thương ơi đẹp không kìa....
Sau hơn 4 tiếng đồng hồ di chuyển chúng tôi cũng đã có mặt tại Hạ Long, ông bà nhà tôi là người miên nam, sau năm 1954 theo tiếng gọi tập kết, các cụ đưa cả gia đình vợ con ra miền bắc, cho đến hết ngày giải phóng, ông nội và bà nội tôi lúc đó cũng mới sinh cô út không muốn đi lại vất vả, ở lại miền bắc lập nghiệp, còn các cụ 2 bên với họ hàng lại đưa nhau về lại miền nam.
.....
Ông bà tôi thì mất rồi, còn lại ở Hạ Long 2 bác và 1 cô của tôi, vì không tiện ở nhà nào hết, nên mấy năm gần đây bố thường đưa cả nhà ra khách sạn Mường Thanh Grand, thuê phòng ở cho tiện sinh hoạt.
...Sau khi nhận phòng chỉnh trang lại 1 chút thay quần áo, chúng tôi về luôn nhà nội, chỗ bác cả đang ở, như đã thông báo từ trước hôm nay sẽ về nên tới đầu phố đã thấy thấp thoáng mấy bác đứng hóng đợi.
- Đây rồi..gia đình nó về rồi.....tiếng bác cả tôi hô lên khi bố tôi vừa bước xuống xe.
- Con chào các bác, các chú , các cô...3 đứa tôi đồng thanh hô lên.
- Đâu xem ông cháu với cô cháu gái nào, năm nay lớn quá rồi....cô tôi từ trong nhà cũng chạy ra, véo véo vào má tôi với Na .
- Bọn này năm nay lớn quá rồi...mấy bắc đằng sau cúng đứng cười...
Rồi tất cả như im lặng khi phát hiện điều gì đó khác thường.
- Đây là.... bác dâu cả tôi cười cười chỉ tay vế phía Thương....
Thương chắc hẳn lúc ấy rất ngại, mặt lại hơi đỏ lên miệng lại lí nhí
- Con chào các bác...
Mẹ tôi thấy vậy cười giải vây luôn
- Đây là Thương người yêu thằng Phong em rủ nó về chơi , con nhà Minh Giang mấy lần về chơi cùng ông Thuận nhà em nhớ không.
- À nhà có mấy cái trang trại ở Mộc Châu đấy hả.....
- Con bé này xinh cô duyệt..thôi vào nhà đi
rồi cô tôi nắm tay em dẫn thẳng vào trong nhà, tôi đứng nhìn theo cười rồi quay lại cốp xe , xách ít hoa quả quà tết, mang vào nhà để lên thắp hương gia tiên. Dùng cơm trưa xong đâu đấy chúng tôi nghỉ ngơi 1 chút rồi quay ra đi thăm nhà Bác 2, cô út, rồi tối lại quay về ăn cơm nhà bác 2, rượu đã ngà ngà sau tiệc karaoke tại gia , nhà tôi di chuyển về lại khách sạn để nghỉ ngơi sau một ngày mệt mỏi.
Bố mẹ tôi 1 phòng riêng tách biệt, Thương và Na ở 1 phòng, còn tôi cũng một phòng riêng ngay cạnh đó, đầu năm lượng khách cũng không có nhiều chủ yếu là khách Phương Tây và Hàn Quốc, nên cũng khá vắng.
. Tắm rửa lại 1 chút cho thoải mái, thấy hẵn còn sớm, tôi rủ Thương với Na đi chơi quanh thành phố, vì là thành phố du lịch lên các hàng quán ở đây cũng mở cửa khá sớm, chúng tôi lượn 1 vòng biển, rồi lại đi ăn kem, tạt té qua siêu thị mua ít đồ ăn vặt...cả chặng đường tôi đều nắm tay Thương, bàn tay em rất mềm mịn xoa xoa nhẹ lên mu bàn tay, thình thoảng con Na lại quay ra trêu trọc nhưng chúng tôi kệ, cho nó ăn cơm chó no 1 bữa cũng không sao...nó cũng biết ý về đến khách sạn cầm bịch đồ ăn trong tay, nó chạy tót về phong trước, để lại không gian riêng cho chúng tôi. Thấy vậy tôi vội kéo em luôn vào phòng mình, em cũng khá bất ngờ định quay ra ngoài thì thôi đã ôm chặt lấy.
- Đứng yên.... để anh ôm chút nào.
Em khẽ hơi đẩy nhẹ người tôi ra nhưng sao thoát nổi vòng tay của tôi được
- Nào ai thấy bây giờ .
- Sợ gì, ai trả biết em là người yêu anh có gì mà ngại.
- Nhỡ mẹ sang thì sao..thôi bỏ em ra.
Tôi vội khều chân, đẩy đong cái cửa phòng lại, tiếp tục hít hà hương thơm từ em.
- Rồi..hết thấy.
Tôi dần dịch người cả 2 về phía chiếc giường rồi từ từ ngả xuống.
- Nào nằm yên anh chỉ ôm thôi, cả ngày mỏi quá.
Em khẽ kháng cự 1 chút thấy không được 1 lúc cũng nằm gọn trong vòng tay của tôi. Hương thơm từ mùi nước hoa của em làm tôi mê mẩn, chỉ muốn hít hết vào.
- Em dùng nước hoa gì đấy ...
- Buổi tối em hay dùng Chanel coco noir, anh thích mùi này à, em thì thích mùi anh đang dùng.
2 đứa cứ thế nằm ôm nhau, chỉ ôm thôi ngoài ra không có gì khác.... cho đến khi tôi thức dậy qua tiếng gõ cửa của Na
- Dậy đi anh Phong, nhanh nhanh xuống sảnh ăn sáng còn đi chúc tết nốt.
Tôi mở mắt dậy nhìn lên đồng hồ đã 7h00 , vẫn còn chút hương thơm còn sót lại của Thương trên tấm ga trải, không biết tối qua em về phòng từ lúc nào, chỉ biết tôi cứ ôm em rồi ngủ quên mất.
Xuống đền chỗ phòng ăn, đã thấy 3 mỹ nhân trong bộ áo dài cách tân làm tôi bất ngờ, đặc biệt là Thương, chiếc áo dài đỏ càng làm em trắng phát sáng hơn, cái vòng éo bé xíu được hiện rõ làm tôi mê mẩn không rời mắt.
- Cái gì thế này, nhìn cái đã thấy mùa xuân rồi.
- Xí.....Mặc áo dài tí đi chúc tết xong cả nhà mình ghé Chùa Long Tiên đây.
- Năm sau mẹ may cho 3 mẹ con mình bộ áo dài khác, năm nay không kịp chuẩn bị mỗi người một kiểu chưa ăn nhập với nhau lắm.
- Con thấy đẹp mà nhìn như chị em sinh 3 ý chứ
- Gớm anh chỉ giỏi nịnh....thôi ăn gì gọi đi xong nhanh còn đi chúc tết mấy nhà bạn bố, rồi đợi nhà bác cả với bác 2 ra là mình xuống chùa.
Loanh quanh hết buổi sáng đi chúc tết mấy ông bạn thân thủa nhỏ của bố, đại gia đình tôi lại xuống Chua Long Tiên dâng lễ đầu năm, trên đường về, cả nhà lại như thông lệ ghé chỗ xem bói quen thuộc, mẹ tôi là người rất mê tín, năm nào cũng đi xem, xem năm nay có vấn đề gì không, mở hàng hôm nào thì đẹp....đặc biệt hơn năm nay mẹ kéo tôi với Thương vào, xem chỉ tay, xem ngày tháng năm sinh năm xem có hợp nhau không, bà thầy bói phán cho quả xanh rơn là hợp, nếu lấy nhau trai gái đầy đủ, lại còn nhìn nhân tướng của Thương nói lấy về gia đình thuận lợi trong việc làm ăn...tầm 23 24 tuổi lấy nhau là đẹp tuổi nhất....toàn điều tốt đẹp, khiến mẹ tôi vui nắm miệng lại suýt xoa.
- May quá vừa đẹp, học xong là vừa xinh.
Tôi với Thương chỉ biết nhìn nhau cười. Ngồi trên xe cả 3 người phụ nữ lại bắt tôi mở cái máy ảnh lên xem hình chụp lúc từ sáng, dạo này tay nghề của tôi lên cao, tí tí lại thấy có tiếng khen từ phía sau làm ấm lòng người nghệ sỹ. Loanh quanh đi chơi hết ngày tối lại về nhà cô út ăn nốt bữa cuối để mai về lại Hòa Bình. Về đến khách sạn, tôi ngâm mình dưới cái bồn tắm cảm giác các mạch máu trong người được lưu thông lại khắp cơ thể, sau một ngày dài đi chơi. Chở lại giường tôi rút chiếc điện thoại ra nhắn cho Thương.
- Tắm xong chưa sang đây chơi vơi anh 1 lúc.
- Xong rồi em đang sấy tóc.
- Thế sang đây anh sấy cho
Đợi 1 lúc không thấy tin nhắn trả lời, tôi lại lôi chiếc máy ảnh ra ngắm lại những bức ảnh ngay hôm nay chụp, càng nhìn hình tôi chụp cho thương tôi càng mê mẩn bởi chiếc áo dài làm tôn lên hết vè đẹp của em.
Cạch, tiếng mở cửa phòng làm tôi giật mình ló cái đầu ra.
Thương trong bộ pijama đen , đầu trùm 1 cái khăn tắm chay sang, tôi ngẩn ngơ nhìn em một lúc, không hiểu sao mấy cái bộ đồ ngủ mà màu đen đen bằng lụa, hoặc ren ren là cảm xúc tôi cứ bị dâng trào.
- Sấy nốt giúp em..cũng gần khô rồi.
Tôi tiến lại phía thương, tay đẩy nhẹ vào vai tới chỗ bàn trang điểm kéo ghế cho em ngồi xuống, rồi tháo cái khăn xuống sấy mái tóc cho em...nhìn vào trong gương phút giây này với tôi thật ấm áp, có chút gì đó hạnh phúc khó mà tả hết được...dường như tôi đã yêu em rồi....ngoại hình 9/10 , ngoan chăm chỉ, lại còn biết điều và quan tâm tôi thì có gì mà còn tiếc nuối nữa.
- Người yêu anh xinh thật, lần sau mặc mấy bộ như này cho anh ngắm nhé.
- Xí, chỉ được thế là nhanh.
Tôi bỏ máy sấy xuống sau khi mái tóc em đã khô, chầm chậm đưa tay ôm vòng qua cổ thương khẽ âu yếm, chắc vừa tắm xong với hôm nay đi cả ngày mùi nước hoa ban sáng đã còn, nhưng tôi vẫn cảm nhận được mùi thơm từ người em, mùi thơm từ dầu gội, từ sữa tắm cả mùi thơm cơ thể.... khiến con người ta sau khi ngửi, chỉ nuốt nước bọt 1 cái ực ....
- Hôm nay đi chơi có mệt không.. Tôi khẽ hỏi nhỏ
Em đưa bàn tay mình bám lấy cánh tay của tôi rồi lại ngắm 2 đứa tron gương trả lời.
- Mệt 1 chút, nhưng em thấy vui lắm, bố mẹ với các bác cứ tí lại hỏi em, ăn gì không, mua gì không cho em.
Vì cúi người hơi mỏi lên tôi vòng tay xuống bế thốc em lên rồi đưa lên giường.
- Nào ...ơ kìa
Em không phản kháng chỉ vỗ nhẹ lên bả vai của tôi. Không như hôm qua còn đẩy người ra 1 chút, nay xuống tới giường em chủ động vòng cánh tay ôm qua người tôi.
- Anh có yêu em không.
Lần đầu tiên Thương hỏi tôi câu đó, mấy lần trước chỉ hỏi có thích không, với tôi một số cô gái trước tôi còn suy nghĩ để trả lời, nhưng tôi thấy Thương khá thông minh, sau những ngày liên tiếp xúc, em tạo cho tôi 1 cảm giác an toàn và ấm áp, cùng với vẻ ngoài xinh đẹp dịu dàng khiến tôi không khỏi rời mắt, thì lúc này trái tim của tôi chính thức bị em chinh phục, có thể nói tôi là người khá dễ động lòng, nhưng không phải với ai cũng vậy. Tôi trả lời lại luôn mà không cần phải suy nghĩ
- Có, mấy ngày gần đây không hiểu sao lúc nào anh cũng nghĩ tới em, muốn lúc nào cũng được ở cạnh.
- Có thật không.....em ngẩng mặt lên nhìn tôi nở một nu cười.
- Thật chứ...lúc nào không thấy em là lại thấy nhớ.
Có lẽ giây phút này tôi bị chìm đắm mê hoặc bởi em rồi, cảm giác hạnh phúc nâng nâng khó tả.
Tôi khẽ cúi xuống đặt lên môi em một nụ hôn thật ấm áp, em không chút phản kháng, 2 chiếc lưới quấn lấy nhau mút mát vị ngọt đôi môi. Chúng tôi hôn nhau rất lâu, trái tim tôi và em lại cùng một nhịp đập, cả 2 tim đều đập nhanh, thấy rõ khi 2 lồng ngực áp vào nhau.
Tồi chầm chậm đưa tay xuống dưới áo, chiếc áo lụa khá mềm và mịn càng làm tôi mê mẩn, tôi chầm chậm luôn tay di chuyển lên phía bầu ngực, nơi tôi vẫn hằng mong muốn chạm tới, không giống như tất cả những người con gái đi qua đời tôi, Thương không chút ngăn cảm em để yên cho tôi mặc sức đụng trạm, bầu ngực thương rất đẹp, nó to tròn đâu núm bé síu hơi thụt lại chi khi tôi vân vê 1 lúc nó mới nhô lên, xoa được 1 lúc tôi bắt đầu cởi từng hàng cúc trên chiếc áo, số lượng cúc trên chiếc pijama khá ít lên vài động tác nhanh gọn tôi đã tháo hết được ra, khẽ nhìn xuống , quả là 1 kiệt tác ông trời ban tặng cho tôi, to tròn đều, với chiếc núm màu hồng nhạt ,
tôi khẽ chầm chậm cúi xuống hít hà rồi đưa chiếc lưỡi của mình từ từ đảo quanh 1 vòng nhu hoa, cảm giác cơ thể các mạnh máu tôi nóng ran lên,
Phía trên hơi thở gấp của Thương làm tôi càng kích thích, sau một hồi vần vò, tôi mạnh dạn đưa tay của mình xuống cái điểm cuối mà mình cần chạm đến...
Lúc này ý thức của Thương như tỉnh lại.. Em nhanh giữ cánh tay tôi lại khi tôi chạm xuống qua rốn, em nhìn tôi, khuân mặt hơi hồng lên, khẽ mím đôi môi lại.
- Đừng anh, đến đây thôi em chưa sẵn sàng.
Tôi cũng bừng tỉnh lại trong cái dục vọng, em là con gái bạn thân bố tôi, 2 gia đình lại rất thân nhau, mình không thế cứ thế mà ép buộc nhanh vậy được.
Tôi khẽ rời tay khỏi vị trí đặt lại về phía bầu ngực, dịch 1 chút người nhô lên.
- Xin lỗi, anh hơi vội quá.
Thấy tôi không tiếp tục đưa tay xuống, không cưỡng ép em làm điều em chưa sẵn sàng lên em cười tươi, lại khẽ rúc đầu vào lồng ngực tôi.
- Em vẫn còn, với em cần thời gian chuẩn bị tâm lý, anh đừng ép em nhé.
Tôi khẽ mỉm cười sau câu nói nhỏ của em, 1 người phụ nữ vẫn còn trong sáng như thiên thần, đang nằm bên cạnh, lại còn nói ra câu đó thì sao tôi ép em được...
Tôi cúi xuống hôn nhẹ lên trán em, tay vòng ra xoa xoa trên tấm lưng trần mền mại
- Anh biết rồi, không sao đâu..... Tôi khẽ nói
Tôi gật đầu nhẹ, cảm giác mình đã quá vội vàng.
- Đợi lúc nào....em chuẩn bị xong, em sẽ dành hết cho anh nhưng không phải hôm nay.
Không sao anh chờ được... khẽ nói nhỏ với em, rồi tôi lại xiết vòng tay ôm thật chặt lấy em vào lòng
Không gian yên lặng, căn phong ngập tràn hạnh phúc, còn gì tuyệt vời hơn khi trong vòng tay đang ôm ấp người con gái mình yêu... chúng tôi cứ thế ôm nhau trong không gian im lặng....rồi cả 2 dần dần chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay...
..............
Có lẽ cả 2 khá mệt sau 2 ngày di chuyển liên tục, tiếng chuông điện thoại báo thức vang lên làm tôi tỉnh dậy, em vẫn nằm trong vòng tay tôi cho đến khi nghe thấy tiếng chuông mới giật mình tỉnh dậy, vơ vội chiếc áo mặc nhanh lên người em nhìn tôi hoang mang.
- Mấy giờ rồi anh..
Tồi vẫn chưa thoát được ánh mắt ra khỏi cơ thể em
- Mới 4h30 thôi còn sớm mà.
Em ngồi lại xuống giường thở phào 1 cái
- Sao anh đặt báo thức sớm thế, mà cũng may mà nó kêu sớm, để bố mẹ lên gọi thì chết.
- Âm báo giờ dậy đi tập thể hình, nghe cũng quen rồi nên anh không tắt Hihi.
- Mà có gì mà phải vội thế, đăng nào bố mẹ trả biết.. Tôi vẫn ánh mắt gian xảo nhìn về phía Thương cười
Như nhớ ra điều gì em lại vội vàng, tìm cái điện thoại rồi chạy về phòng
- Chết em phải về bịt miệng cái Na ngay, không nó mà hở ra là chết... rồi em vội vàng chạy về phòng.
Tôi biết con em gái tôi hay bép xép nhưng chuyện này có cho tiền nó cũng trả giám hé răng, nền chỉ nhìn theo dáng em chạy mà đôi môi khẽ cười .
( còn tiếp )
p/s : hôm đấy em mặc cái bộ gần như ảnh dưới này, mà éo hiểu sao mỗi lần em mặc mấy bộ như ảnh dưới này là tao đéo tài nào đi ngủ sớm được, cứ đen đen trơn trơn, hoặc ren ren là xác định con mọe nó luôn.
ảnh mình họa.
@Fan cứng, các fan cứng vào trả lời cho thằng này giúp tao, dkm đọc trả chú tâm đéo gì cả nghĩ mà buồn. không thì xem lại cmt của mấy thằng cũng hỏi câu này đi.tao thâ
tao đọc tới đây thấy có một điều tao chưa hiểu là mày tình một đêm với em tặng mày cái kẹp tóc khi mày đi thăm người yêu , tao đoán là khi đó mày đi thăm em người thái , trong khi mày quan hệ với em người thái mày nói bị mất trinh . tao cảm thấy có gì đó ……
còn em thương đọc tới đây tao thấy em ấy là một người hoàn hảo , xinh gái , sắc xảo ,khéo léo. lấy dc em này là một điều tuyệt vời , nhưng cũng nguy hiểm khi họ ko còn yêu mình .
Còn Học à vậy cu e nhỏ tuổi hơn a rồi... A mới học lớp 10 kkkkh mới đọc đc, đi học mới về. Thank tml
Em lớp 5 thôi a chai. Tính ra e còn nhỏ quáCòn Học à vậy cu e nhỏ tuổi hơn a rồi... A mới học lớp 10 kkkk
Bớt điêu đi m... Rảnh thì đặc gạch hóng truyện của a2 của t kìaEm lớp 5 thôi a chai. Tính ra e còn nhỏ quá
Ko được gọi phụ nữ là mày . Đm anh chai hỗn quáBớt điêu đi m... Rảnh thì đặc gạch hóng truyện của a2 của t kìa
E là phụ nữ á... Mấy đứa con rồi a đâu biết ở đây có phái nữKo được gọi phụ nữ là mày . Đm anh chai hỗn quá
E là phụ nữ á... Mấy đứa con rồi a đâu biết ở đây có phái nữ![]()
cảm ơn anh em ủng hộ, chap mới
Tiếng pháo nổ kèm theo tiếng chúc mừng trong ngày khai trương, những lãng hoa chúc mừng chật kín cái kệ tôi chuẩn bị sẵn ngoài cửa, Diệp cũng khá bất ngờ vì quan hệ của tôi dưới này rộng thế, bạn bè anh em đến ủng hộ đông nghịt, gói đồ không ngơi tay, người dẫn theo vợ, thằng dẫn theo người yêu, mấy em gái mưa xã hội cũng đến chúc mừng, ông anh B thuê đâu đội lân múa tưng bừng ngoài cửa cho náo nhiệt .
đang nghỉ hè đưa vợ con về bên nội, thấy đến ngày khai trương ông đi xe từ tối qua xuống Thái Nguyên để kịp chúc mừng thằng em trai, tâm lý cũng khác hẳn mấy tuần trước khi biết chuyện tôi với Diệp, ông ngồi nói sa sả vào mặt hơn 3, 4 tiếng đồng hồ, nhưng biết tính tôi cứng đầu, nên cuối cùng trốt một câu “ Mày yêu chơi bời thì được, đừng để nó dắt mũi, có ngày hối hận”, thế mà hôm nay sang từ sớm, chỉ đạo sắp xếp mọi thứ đâu ra đấy hộ 2 đứa.
- Oke không, khai trương là phải thế haha...
- Được đấy nhỉ, biết thế thêm mấy em lắc đít cho nó nhộn nhịp kaka.
- Tao cũng định thế đấy, ai bảo mày báo muộn quá , còn phải dựng sân khấu MC các kiểu gọi không kịp.
- Thôi thế này là ổn rồi, em nói thế thôi, chứ tiền đâu ra mà làm to thế .
Rồi 2 anh em lại ra bắt tay đón khách, xoay người lại nhìn vào trong cửa hàng, Diệp đang khá là bận rộn lựa đồ cho mấy chị em, miệng thì lúc nào cũng thấy cười đon đả tư vấn cho khách, chốc chốc cũng liếc ra ngoài xem tôi đang làm gì rồi cười, chắc hẳn hôm ấy là lần đầu tiên tôi thấy Diệp cười vui nhiều đến thế.
Trưa hôm đó cũng làm hơn 5 mâm mời anh em ra quán coi như là mừng khai trương cửa hàng, mãi cho tới tối mới tỉnh rượu được. Diệp cùng vừa mới tắm rửa xong, trên người bộ đồ ngủ đéo thể cưỡng lại được cười toe toét đi vào phòng nhìn tôi.
- Anh dậy đi gần 7h rồi đấy, em mua con gà luộc với bát miến tắm qua đi rồi ăn.
Tôi ngồi lên kéo lấy cái tay của Diệp rồi ôm vào lòng.
- Thế nào bà chủ, chiều nay còn đông không.
Em quay mặt lại thơm một cái kêu chụt, rồi đẩy nhẹ người tôi ra chạy đi đấy cái túi xách chỗ đầu giường, lôi ra một vốc tiền còn chưa kịp xếp gọn.
- Đây này, mai phải mua cái hộc đựng tiền lúc thanh toán cho gọn, hôm nay vội cứ vo viên vào, tí anh xuống nhà xem, tan hoang gần hết rồi, khéo cuối tuần lại đi nhập thêm hàng hehe, đợi hết tháng em chuyển tiền lãi vào tài khoản anh nhé.
- Thôi em cầm cả đi đã, lấy tiền còn duy trì mới bán được có hôm tính xa thế Haha.
- Thì cũng trả anh dần cho anh có tiền mà tiêu chứ anh dồn hết vào cho em rồi còn gì.
- Không sao anh ăn bám em cũng được mà .
Em cười tươi nhìn tôi, rồi đặt khẽ lên môi tôi một nụ hôn.
- Yên tâm sau em giàu, anh thích gì em cũng chiều anh hết.
Mân mê gấp lại từ tờ tiền một cho phăng phiu, cái miệng cười không khép lại được của Diệp làm tôi cũng thấy vui lây. “ Sau em giàu, anh thích gì em cũng chiều hết” câu nói của Diệp lúc đó tôi cũng chỉ nghĩ là một lời nói vui lúc đấy, nhưng không thời gian mới biết điều em nói không phải là nhất thời, dương như lúc nào em cũng để ý xem tôi thích gì, đam mê gì đều note lại rồi mua tạo bất ngờ cho tôi...
Hôm nay lượng hàng bán ra nhiều thật, nhưng tôi cũng biết chỉ là hiệu ứng đám đông ngày khai trương, thành công hay thất bại còn phải chờ một thời gian nữa mới biết, nhưng không sao cứ tận hưởng phút giây này đi đã.
Màn đêm khuya tĩnh lặng, chỉ còn tiếng leng keng ngoài đầu ngõ của các cô chú công nhân dọn vệ sinh, tôi đặt tay lên trán thi thoảng lại nhìn xuống Diệp đang ngủ, cái đầu vẫn tì sát nằm trên cánh tay tôi, bàn tay thì ôm chặt lấy cơ thể của mình. Không biết mình có phải đang rất có lỗi với em không, ngoài em ra tôi lại còn thêm 2 cô gái khác mặc dù em biết nhưng không thấy nói gì, đôi lúc trên khuân mặt lại thấy hơi buồn hoặc hờn ghen chốc lát, rồi lại tươi cười như không chở lại.
còn về Thanh Thanh thì sao với tôi là gì ......người yêu? Cũng chưa phải...bạn tình?......càng không...chúng tôi tuy đã ngủ với nhau nhưng đó chỉ là hành động cảm xúc nhất thời...ngoài ra chỉ là sự rung động trong một khoảnh khắc nào đó, thích thì vẫn thích, nhưng nó vẫn chưa đủ để nói là yêu, còn thiếu một thứ gì đó mà tôi cũng không biết là gì....chỉ là chưa đủ, chưa đủ để đến với nhau tôi nghĩ vậy.
về phần Thủy chắc chắn rồi, Thủy thích tôi, còn tôi lúc này chỉ coi Thủy là bạn tình......... đúng......bạn tình thật sự, ham muốn về thể xác...cũng khá hợp nhau trong việc quan hệ....nhưng cũng không hẳn chỉ là bạn tình.....cũng có trong tôi 1 chút gì đó thích Thủy.
......
Tôi biến chất thật rồi, nghĩ lại mọi chuyện tôi thấy mình thật tệ, giờ không khác mấy thằng fuck boy trên mạng cả, Chàng trai ngây ngô trong tôi biến mẹ đâu mất rồi, chắc hẳn nhiều năm tiếp xúc với nhiều người, nhiều cuộc đời và mối quan hệ phức tạp của nhưng người anh em tôi chơi cùng, tôi cố đổ lỗi cho là vây........nhưng không tất cả chỉ là tôi đang ngụy biện cho hành động của mình...
.........................
Tối cũng bắt đầu đi thực tập, chắc là kỳ thực tập cuối cùng của cuộc đời sinh viên, trang trại lợn trên Đại Từ cũng là chỗ quen biết của bố tôi, mặc dù nhà cũng có mấy cái trại to nhưng đây là lần tôi nghiêm túc với công việc chuyên môn của mình, cả ngày vật vã với việc cho lợn ăn, tiêm lợn, mài nanh, thiến lợn, có hôm buổi tối còn làm luôn cả việc đỡ đẻ.. rồi lại tranh thủ đọc các bài Luận tốt nghiệp hay của các khóa trước, tham khảo để chuẩn bị cho bài của mình, khiến tôi mệt ngoài mấy ngày đầu.
Thường các trang trại lớn nằm sâu trong một khu riêng biệt cách xa khu dân cư, nên chỗ tôi thực tập cũng vậy, ngoài việc loanh quanh trong chuồng thi thoảng rảnh làm tí cờ quạt với mấy ông chú trong trại, Diệp thí cứ tuần 3 lần lên thăm xem tôi ăn ở thế nào.
- Ra trường thì lúc nào rảnh về Thái Nguyên chơi với chú nhé, mày ở đây chịu khó thế này lúc về cô mày buồn lắm đấy.
- Vầng, chú cứ yên tâm, năm cũng phải xuống thăm cô chú đôi ba lần hehe.
- Uhm thế còn được.
- Mà sao giá lợn dạo này thấy xuống thế chú nhở, nhà cháu giờ đâm vào nhiều quá.
- Tao với bố mày cũng tính rồi, nhưng biết sao được lúc lên lúc xuống chắc đến tết là tăng lại thôi. Như đợt cuối năm ngoái với đâu năm vừa rồi trả ăn đủ à, bố mày trả tăng đàn xây thêm trại thây.
Biết là thế kinh doanh mà, nhưng sao đợt này tôi thấy bất an kiểu gì, vì tất cả vốn liếng gia đình đầu tư hết vào mấy trang trại rồi, sau vụ năm ngoái với đầu năm ăn đủ, bố tôi mạnh dạn triển khai quy mô lớn hơn.
Kêt thúc 3 tháng thực tập, cũng kết thúc luôn chuyện của tôi với Thanh Thanh, dường như thứ tình cảm nhất thời đó không đủ để chúng tôi đến được với nhau, Thủy thì vẫn vậy vẫn là bạn tình nhưng gần đây chúng tôi ít gặp nhau dần, vì có cái gì đó trong tôi không muốn tiếp tục, tôi không muốn Diệp buồn khi thình thoảng vô tình thấy những dòng tin nhắn trong điện thoại tôi, có lẽ tôi yêu Diệp rồi, ở bên nhau lâu nó cũng thành thói quen, xa là nhớ, gần là chỉ muốn bên cạnh, Diệp thì càng ngày càng tỏ ra hiểu chuyện khiến tôi càng thấy áy láy hơn, tôi muốn gạt bỏ tất cả các mối quan hệ mập mờ chỉ tập chung bên Diệp. Qua tết là tôi nhận bằng tốt nghiệp rồi, cũng nhiều suy nghĩ trong đầu, về công việc, về gia đình, và cả về Diệp nữa.......
Đường Rộng ngày nào còn thênh thang, đủ cho hàng chục xe dàn hàng đi lại, thế mà mấy ngày giáp tết đã chật kín các hàng thủ công mỹ nghệ, hoa quả, cây cảnh, cành đào.....Tôi với Diệp sau mấy tuần tết bận rộn ngoài cửa hàng cũng được xả hơi, năm nay buôn bán được tiền nong cũng thoải mái, nên nhìn gì thích mắt là 2 đứa lại nhấc về nhà, cũng tranh thủ đi chợ tết Diệp mặc bộ áo dài trông thật xinh, tí tí lại đứng tạo dáng ở các góc hàng để tôi chụp ảnh.
- Đâu em xem nào.....Diệp vừa tạo dáng bên một gốc cây đào nở sớm chạy lại
- Đây, đẹp rồi em phải tin vào tay nghề anh chứ.
Nhận cái máy ảnh từ tay tôi, Diệp bắt đầu tủm tỉm cười, xong thi thoảng lại quay ra chê, cái này chưa được chân chưa dài, tóc tai bay lung các kiểu.....tôi chỉ biết cười.
- Tối về photoshop chân dài ra cả mét, thôi chọn 1 cây đi bầy dưới quán, tí còn đi mua chè mang về làm quà nữa.
Cả sáng lang thang hết các con đường trung tâm thành phố, mua xắm đồ trang hoàng lại nhà cửa, đến chiều thì dọn dẹp bài trí, cũng coi như là xong các thủ tục đón tết.
- Mai về với anh đi... tôi nói với giọng nài nỉ.
- Thôi em về quê mấy hôm ăn tết với ông bà, mùng 2 lại xuống chứ nhà cửa có ai trông đâu.
Đã nhiều lần tôi rủ Diệp về nhà nhưng có cái gì đó khiến Diệp luôn tìm cách từ trối.................., nói xong Diệp cười , khẽ trèo lên người tôi rồi ôm chặt, bắt đầu tỏ ra vuốt ve an ủi.
- Khi nào được em về sau, ngoan, tết xong xuống sớm mình đi Đà Lạt chơi nhé.
Tôi im lặng, tỏ ra giận dỗi một chút...rồi cũng quay sang nhìn thẳng vào Diệp nói.
- Hay qua tết mình cưới nhau đi.
Câu nói đấy không phải là nhất thời, thực ra tôi đã nghĩ từ lâu rồi, chỉ là lần này tôi không im lặng nữa.
Diệp bật dậy, cái hàng lông mày lại nhíu lại nhìn tôi.
- Không, chuyện gì cũng được, nhưng chuyện này em bảo với anh rồi mà.
- Sao không được, giờ mình cũng khác gì vợ chồng đâu, anh yêu em, anh muốn cưới em sao không được.
Diệp quay cái lưng lại, nhìn ra ô cửa sổ nơi những ngọn đèn đường đã sáng.
- Anh đừng thế được không, mình từng nói với nhau rồi mà.........., em có thể mãi bên anh nhưng em không muốn sau này... , cái quá khứ của em là một cái gì đó khiến anh và em khi nghĩ tới lại hối hận.
- Anh không hối hận, anh yêu em, chỉ yêu em thôi dù em có thế nào thì anh vẫn yêu em, thế là đủ rồi.... tôi nói to lên giọng gằn từng chữ, có thể tôi đang phát tiết những kìm nén mấy tuần này.
Diệp im lặng rồi cũng quay lại nhìn tôi, trên mắt bắt đầu trực trào những giọt nước.
Tôi cũng im lặng, 2 đứa cứ nhìn nhau như thế, đây là lần đâu tiền tôi to tiếng như vậy với Diệp, cũng là lần đầu tiên tôi thấy Diệp khóc.
Tôi kéo Diệp lại ôm chặt vào lòng, tay xoa lên mái tóc mềm.
- Anh đừng thế được không.. nói xong những tiếng lấc nghẹn ngào nơi cổ họng, hàng nước mắt lại rơi lăn dài trên má.
Có cái gì đó thắt lại nơi tim tôi, cảm giác khó chịu, bóp nghẹt......tai sao, tai sao muốn bên nhau một cách đường hoàng, cho nhau một danh phận mà khó thế, tôi muốn dành tất cả những gì tốt nhất cho Diệp, cái gì cũng được nhưng riêng chuyện này thì tại sao Diệp luôn từ chối tôi.
......................
... "Khi ta yêu một ai đó, liệu ta có biết được rằng
Đây là đoạn tình cảm nhất thời hay là thiên trường địa cửu?"
"Khi ta yêu một ai đó sâu đậm khắc ghi trong lòng
Thì tình yêu là do đâu chẳng còn quan trọng nữa
Chỉ cần ta toàn tâm toàn ý yêu bằng hết tất cả những gì mình có
Thì xem như đời này đã được thỏa lòng
Dù mất bao lâu đi nữa thì đó vẫn là tình yêu duy nhất ta mong cầu."
......
( Còn tiếp )
p/s : viết đến đoạn này nhớ lại buồn quá, sorry anh em tuy hơi ngắn, nhưng buồn quá gác bút chữa lành tí đã.
cảm ơn anh em ủng hộ, chap mới
Tiếng pháo nổ kèm theo tiếng chúc mừng trong ngày khai trương, những lãng hoa chúc mừng chật kín cái kệ tôi chuẩn bị sẵn ngoài cửa, Diệp cũng khá bất ngờ vì quan hệ của tôi dưới này rộng thế, bạn bè anh em đến ủng hộ đông nghịt, gói đồ không ngơi tay, người dẫn theo vợ, thằng dẫn theo người yêu, mấy em gái mưa xã hội cũng đến chúc mừng, ông anh B thuê đâu đội lân múa tưng bừng ngoài cửa cho náo nhiệt .
đang nghỉ hè đưa vợ con về bên nội, thấy đến ngày khai trương ông đi xe từ tối qua xuống Thái Nguyên để kịp chúc mừng thằng em trai, tâm lý cũng khác hẳn mấy tuần trước khi biết chuyện tôi với Diệp, ông ngồi nói sa sả vào mặt hơn 3, 4 tiếng đồng hồ, nhưng biết tính tôi cứng đầu, nên cuối cùng trốt một câu “ Mày yêu chơi bời thì được, đừng để nó dắt mũi, có ngày hối hận”, thế mà hôm nay sang từ sớm, chỉ đạo sắp xếp mọi thứ đâu ra đấy hộ 2 đứa.
- Oke không, khai trương là phải thế haha...
- Được đấy nhỉ, biết thế thêm mấy em lắc đít cho nó nhộn nhịp kaka.
- Tao cũng định thế đấy, ai bảo mày báo muộn quá , còn phải dựng sân khấu MC các kiểu gọi không kịp.
- Thôi thế này là ổn rồi, em nói thế thôi, chứ tiền đâu ra mà làm to thế .
Rồi 2 anh em lại ra bắt tay đón khách, xoay người lại nhìn vào trong cửa hàng, Diệp đang khá là bận rộn lựa đồ cho mấy chị em, miệng thì lúc nào cũng thấy cười đon đả tư vấn cho khách, chốc chốc cũng liếc ra ngoài xem tôi đang làm gì rồi cười, chắc hẳn hôm ấy là lần đầu tiên tôi thấy Diệp cười vui nhiều đến thế.
Trưa hôm đó cũng làm hơn 5 mâm mời anh em ra quán coi như là mừng khai trương cửa hàng, mãi cho tới tối mới tỉnh rượu được. Diệp cùng vừa mới tắm rửa xong, trên người bộ đồ ngủ đéo thể cưỡng lại được cười toe toét đi vào phòng nhìn tôi.
- Anh dậy đi gần 7h rồi đấy, em mua con gà luộc với bát miến tắm qua đi rồi ăn.
Tôi ngồi lên kéo lấy cái tay của Diệp rồi ôm vào lòng.
- Thế nào bà chủ, chiều nay còn đông không.
Em quay mặt lại thơm một cái kêu chụt, rồi đẩy nhẹ người tôi ra chạy đi đấy cái túi xách chỗ đầu giường, lôi ra một vốc tiền còn chưa kịp xếp gọn.
- Đây này, mai phải mua cái hộc đựng tiền lúc thanh toán cho gọn, hôm nay vội cứ vo viên vào, tí anh xuống nhà xem, tan hoang gần hết rồi, khéo cuối tuần lại đi nhập thêm hàng hehe, đợi hết tháng em chuyển tiền lãi vào tài khoản anh nhé.
- Thôi em cầm cả đi đã, lấy tiền còn duy trì mới bán được có hôm tính xa thế Haha.
- Thì cũng trả anh dần cho anh có tiền mà tiêu chứ anh dồn hết vào cho em rồi còn gì.
- Không sao anh ăn bám em cũng được mà .
Em cười tươi nhìn tôi, rồi đặt khẽ lên môi tôi một nụ hôn.
- Yên tâm sau em giàu, anh thích gì em cũng chiều anh hết.
Mân mê gấp lại từ tờ tiền một cho phăng phiu, cái miệng cười không khép lại được của Diệp làm tôi cũng thấy vui lây. “ Sau em giàu, anh thích gì em cũng chiều hết” câu nói của Diệp lúc đó tôi cũng chỉ nghĩ là một lời nói vui lúc đấy, nhưng không thời gian mới biết điều em nói không phải là nhất thời, dương như lúc nào em cũng để ý xem tôi thích gì, đam mê gì đều note lại rồi mua tạo bất ngờ cho tôi...
Hôm nay lượng hàng bán ra nhiều thật, nhưng tôi cũng biết chỉ là hiệu ứng đám đông ngày khai trương, thành công hay thất bại còn phải chờ một thời gian nữa mới biết, nhưng không sao cứ tận hưởng phút giây này đi đã.
Màn đêm khuya tĩnh lặng, chỉ còn tiếng leng keng ngoài đầu ngõ của các cô chú công nhân dọn vệ sinh, tôi đặt tay lên trán thi thoảng lại nhìn xuống Diệp đang ngủ, cái đầu vẫn tì sát nằm trên cánh tay tôi, bàn tay thì ôm chặt lấy cơ thể của mình. Không biết mình có phải đang rất có lỗi với em không, ngoài em ra tôi lại còn thêm 2 cô gái khác mặc dù em biết nhưng không thấy nói gì, đôi lúc trên khuân mặt lại thấy hơi buồn hoặc hờn ghen chốc lát, rồi lại tươi cười như không chở lại.
còn về Thanh Thanh thì sao với tôi là gì ......người yêu? Cũng chưa phải...bạn tình?......càng không...chúng tôi tuy đã ngủ với nhau nhưng đó chỉ là hành động cảm xúc nhất thời...ngoài ra chỉ là sự rung động trong một khoảnh khắc nào đó, thích thì vẫn thích, nhưng nó vẫn chưa đủ để nói là yêu, còn thiếu một thứ gì đó mà tôi cũng không biết là gì....chỉ là chưa đủ, chưa đủ để đến với nhau tôi nghĩ vậy.
về phần Thủy chắc chắn rồi, Thủy thích tôi, còn tôi lúc này chỉ coi Thủy là bạn tình......... đúng......bạn tình thật sự, ham muốn về thể xác...cũng khá hợp nhau trong việc quan hệ....nhưng cũng không hẳn chỉ là bạn tình.....cũng có trong tôi 1 chút gì đó thích Thủy.
......
Tôi biến chất thật rồi, nghĩ lại mọi chuyện tôi thấy mình thật tệ, giờ không khác mấy thằng fuck boy trên mạng cả, Chàng trai ngây ngô trong tôi biến mẹ đâu mất rồi, chắc hẳn nhiều năm tiếp xúc với nhiều người, nhiều cuộc đời và mối quan hệ phức tạp của nhưng người anh em tôi chơi cùng, tôi cố đổ lỗi cho là vây........nhưng không tất cả chỉ là tôi đang ngụy biện cho hành động của mình...
.........................
Tối cũng bắt đầu đi thực tập, chắc là kỳ thực tập cuối cùng của cuộc đời sinh viên, trang trại lợn trên Đại Từ cũng là chỗ quen biết của bố tôi, mặc dù nhà cũng có mấy cái trại to nhưng đây là lần tôi nghiêm túc với công việc chuyên môn của mình, cả ngày vật vã với việc cho lợn ăn, tiêm lợn, mài nanh, thiến lợn, có hôm buổi tối còn làm luôn cả việc đỡ đẻ.. rồi lại tranh thủ đọc các bài Luận tốt nghiệp hay của các khóa trước, tham khảo để chuẩn bị cho bài của mình, khiến tôi mệt ngoài mấy ngày đầu.
Thường các trang trại lớn nằm sâu trong một khu riêng biệt cách xa khu dân cư, nên chỗ tôi thực tập cũng vậy, ngoài việc loanh quanh trong chuồng thi thoảng rảnh làm tí cờ quạt với mấy ông chú trong trại, Diệp thí cứ tuần 3 lần lên thăm xem tôi ăn ở thế nào.
- Ra trường thì lúc nào rảnh về Thái Nguyên chơi với chú nhé, mày ở đây chịu khó thế này lúc về cô mày buồn lắm đấy.
- Vầng, chú cứ yên tâm, năm cũng phải xuống thăm cô chú đôi ba lần hehe.
- Uhm thế còn được.
- Mà sao giá lợn dạo này thấy xuống thế chú nhở, nhà cháu giờ đâm vào nhiều quá.
- Tao với bố mày cũng tính rồi, nhưng biết sao được lúc lên lúc xuống chắc đến tết là tăng lại thôi. Như đợt cuối năm ngoái với đâu năm vừa rồi trả ăn đủ à, bố mày trả tăng đàn xây thêm trại thây.
Biết là thế kinh doanh mà, nhưng sao đợt này tôi thấy bất an kiểu gì, vì tất cả vốn liếng gia đình đầu tư hết vào mấy trang trại rồi, sau vụ năm ngoái với đầu năm ăn đủ, bố tôi mạnh dạn triển khai quy mô lớn hơn.
Kêt thúc 3 tháng thực tập, cũng kết thúc luôn chuyện của tôi với Thanh Thanh, dường như thứ tình cảm nhất thời đó không đủ để chúng tôi đến được với nhau, Thủy thì vẫn vậy vẫn là bạn tình nhưng gần đây chúng tôi ít gặp nhau dần, vì có cái gì đó trong tôi không muốn tiếp tục, tôi không muốn Diệp buồn khi thình thoảng vô tình thấy những dòng tin nhắn trong điện thoại tôi, có lẽ tôi yêu Diệp rồi, ở bên nhau lâu nó cũng thành thói quen, xa là nhớ, gần là chỉ muốn bên cạnh, Diệp thì càng ngày càng tỏ ra hiểu chuyện khiến tôi càng thấy áy láy hơn, tôi muốn gạt bỏ tất cả các mối quan hệ mập mờ chỉ tập chung bên Diệp. Qua tết là tôi nhận bằng tốt nghiệp rồi, cũng nhiều suy nghĩ trong đầu, về công việc, về gia đình, và cả về Diệp nữa.......
Đường Rộng ngày nào còn thênh thang, đủ cho hàng chục xe dàn hàng đi lại, thế mà mấy ngày giáp tết đã chật kín các hàng thủ công mỹ nghệ, hoa quả, cây cảnh, cành đào.....Tôi với Diệp sau mấy tuần tết bận rộn ngoài cửa hàng cũng được xả hơi, năm nay buôn bán được tiền nong cũng thoải mái, nên nhìn gì thích mắt là 2 đứa lại nhấc về nhà, cũng tranh thủ đi chợ tết Diệp mặc bộ áo dài trông thật xinh, tí tí lại đứng tạo dáng ở các góc hàng để tôi chụp ảnh.
- Đâu em xem nào.....Diệp vừa tạo dáng bên một gốc cây đào nở sớm chạy lại
- Đây, đẹp rồi em phải tin vào tay nghề anh chứ.
Nhận cái máy ảnh từ tay tôi, Diệp bắt đầu tủm tỉm cười, xong thi thoảng lại quay ra chê, cái này chưa được chân chưa dài, tóc tai bay lung các kiểu.....tôi chỉ biết cười.
- Tối về photoshop chân dài ra cả mét, thôi chọn 1 cây đi bầy dưới quán, tí còn đi mua chè mang về làm quà nữa.
Cả sáng lang thang hết các con đường trung tâm thành phố, mua xắm đồ trang hoàng lại nhà cửa, đến chiều thì dọn dẹp bài trí, cũng coi như là xong các thủ tục đón tết.
- Mai về với anh đi... tôi nói với giọng nài nỉ.
- Thôi em về quê mấy hôm ăn tết với ông bà, mùng 2 lại xuống chứ nhà cửa có ai trông đâu.
Đã nhiều lần tôi rủ Diệp về nhà nhưng có cái gì đó khiến Diệp luôn tìm cách từ trối.................., nói xong Diệp cười , khẽ trèo lên người tôi rồi ôm chặt, bắt đầu tỏ ra vuốt ve an ủi.
- Khi nào được em về sau, ngoan, tết xong xuống sớm mình đi Đà Lạt chơi nhé.
Tôi im lặng, tỏ ra giận dỗi một chút...rồi cũng quay sang nhìn thẳng vào Diệp nói.
- Hay qua tết mình cưới nhau đi.
Câu nói đấy không phải là nhất thời, thực ra tôi đã nghĩ từ lâu rồi, chỉ là lần này tôi không im lặng nữa.
Diệp bật dậy, cái hàng lông mày lại nhíu lại nhìn tôi.
- Không, chuyện gì cũng được, nhưng chuyện này em bảo với anh rồi mà.
- Sao không được, giờ mình cũng khác gì vợ chồng đâu, anh yêu em, anh muốn cưới em sao không được.
Diệp quay cái lưng lại, nhìn ra ô cửa sổ nơi những ngọn đèn đường đã sáng.
- Anh đừng thế được không, mình từng nói với nhau rồi mà.........., em có thể mãi bên anh nhưng em không muốn sau này... , cái quá khứ của em là một cái gì đó khiến anh và em khi nghĩ tới lại hối hận.
- Anh không hối hận, anh yêu em, chỉ yêu em thôi dù em có thế nào thì anh vẫn yêu em, thế là đủ rồi.... tôi nói to lên giọng gằn từng chữ, có thể tôi đang phát tiết những kìm nén mấy tuần này.
Diệp im lặng rồi cũng quay lại nhìn tôi, trên mắt bắt đầu trực trào những giọt nước.
Tôi cũng im lặng, 2 đứa cứ nhìn nhau như thế, đây là lần đâu tiền tôi to tiếng như vậy với Diệp, cũng là lần đầu tiên tôi thấy Diệp khóc.
Tôi kéo Diệp lại ôm chặt vào lòng, tay xoa lên mái tóc mềm.
- Anh đừng thế được không.. nói xong những tiếng lấc nghẹn ngào nơi cổ họng, hàng nước mắt lại rơi lăn dài trên má.
Có cái gì đó thắt lại nơi tim tôi, cảm giác khó chịu, bóp nghẹt......tai sao, tai sao muốn bên nhau một cách đường hoàng, cho nhau một danh phận mà khó thế, tôi muốn dành tất cả những gì tốt nhất cho Diệp, cái gì cũng được nhưng riêng chuyện này thì tại sao Diệp luôn từ chối tôi.
......................
... "Khi ta yêu một ai đó, liệu ta có biết được rằng
Đây là đoạn tình cảm nhất thời hay là thiên trường địa cửu?"
"Khi ta yêu một ai đó sâu đậm khắc ghi trong lòng
Thì tình yêu là do đâu chẳng còn quan trọng nữa
Chỉ cần ta toàn tâm toàn ý yêu bằng hết tất cả những gì mình có
Thì xem như đời này đã được thỏa lòng
Dù mất bao lâu đi nữa thì đó vẫn là tình yêu duy nhất ta mong cầu."
......
( Còn tiếp )
p/s : viết đến đoạn này nhớ lại buồn quá, sorry anh em tuy hơi ngắn, nhưng buồn quá gác bút chữa lành tí đã.
nó lên thăm em người Thái thì gặp em tóc vàng hoe ở xe. rồi tình 1 trưa(1 buổi trưa) chứ chưa dc tình 1 đêm. em Linh mất trinh là nó quan hệ với người khác trước thớt rồi. thớt nó ko quan tâm cũng chả để ý thì hỏi nó làm gì cho khó xử.tao thâ
tao đọc tới đây thấy có một điều tao chưa hiểu là mày tình một đêm với em tặng mày cái kẹp tóc khi mày đi thăm người yêu , tao đoán là khi đó mày đi thăm em người thái , trong khi mày quan hệ với em người thái mày nói bị mất trinh . tao cảm thấy có gì đó ……
còn em thương đọc tới đây tao thấy em ấy là một người hoàn hảo , xinh gái , sắc xảo ,khéo léo. lấy dc em này là một điều tuyệt vời , nhưng cũng nguy hiểm khi họ ko còn yêu mình .
tml đọc truyện chú tâm chút đi sóc lọ ít thôi. Hỏi nhiều a2 đéo ra bài mới nữa đótao thâ
tao đọc tới đây thấy có một điều tao chưa hiểu là mày tình một đêm với em tặng mày cái kẹp tóc khi mày đi thăm người yêu , tao đoán là khi đó mày đi thăm em người thái , trong khi mày quan hệ với em người thái mày nói bị mất trinh . tao cảm thấy có gì đó ……
còn em thương đọc tới đây tao thấy em ấy là một người hoàn hảo , xinh gái , sắc xảo ,khéo léo. lấy dc em này là một điều tuyệt vời , nhưng cũng nguy hiểm khi họ ko còn yêu mình .