• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Vụ án Hồ Duy Hải án mạng ở Việt Nam năm 2008

lexusacura

Yếu sinh lý
Lý do nói 90% HDH là hung thủ là gì?đưa ra dẫn chứng đi? Lý giải sao về dấu tay dính máu trên lavabo và cửa kính ko phải của HDH cũng như 2 nạn nhân Vân, Hồng?
tôi hiểu tâm tư của bạn. Tôi cũng ngồi ăn nhậu với 1 vài anh em là thẩm phán cũng có, chánh án tỉnh cũng có. 1 điều chung là khi mới hỏi những người này đều chửi mình, và giãy nảy lên là đéo biết, tao ko biết. Nhưng rồi 1 hồi ai cũng chung 1 câu nói như mình nói.
90% là vì nếu nói 99-100% thì bắn cmr.
Các đời chủ tiệm lên, ai cũng hoãn thi hành án, tuy nhiên ko ai thả là vậy.
 

Phimosis_HN84

Yếu sinh lý
tôi hiểu tâm tư của bạn. Tôi cũng ngồi ăn nhậu với 1 vài anh em là thẩm phán cũng có, chánh án tỉnh cũng có. 1 điều chung là khi mới hỏi những người này đều chửi mình, và giãy nảy lên là đéo biết, tao ko biết. Nhưng rồi 1 hồi ai cũng chung 1 câu nói như mình nói.
90% là vì nếu nói 99-100% thì bắn cmr.
Các đời chủ tiệm lên, ai cũng hoãn thi hành án, tuy nhiên ko ai thả là vậy.
Lại luyên thuyên,quyết định tư pháp của chánh án tối cao là quyết định tư pháp cao nhất và chỉ có thể bị thay thế bằng 1 qdinh tư pháp tối cao khác. CTN hay QHoi ko có chức năng này do đó nói ko ai thả là ko hiểu gì về tam quyền,việc HDH chưa bị thi hành án là việc của cục thi hành án,tất nhiên ai cũng biết trường hợp này có nhiều tranh cãi nên khả năng cao là cứ treo đó ko thi hành. Còn việc cậu nói 90% là kiểu xử án bằng "niềm tin nội tâm" đó là sự ngu xuẩn chết người gây ra nhiều án oan: Huỳnh văn Nén, Hàn Đức Long, 7 thanh niên Sóc Trăng. Toàn án oan bởi "niềm tin nội tâm" đấy. Nếu ko hiểu về vụ án thì ko nên phát biểu linh tinh
 
1. Không lấy lời khai của anh Phùng Phụng Hiếu (nhân viên bưu điện) – người đầu tiên phát hiện ra hiện trường vụ án vào sáng hôm sau.
2. Đã thu được mẫu máu tại hiện trường vụ án nhưng đã không đưa đi giám định ngay mà để 4 tháng sau đó mới gửi đi giám định, dẫn đến mẫu máu bị phân hủy ko giám định được ADN hay dấu vân tay.

3. Về thời điểm Vân đi mua trái cây, có bằng chứng khách quan là camera cây xăng cầu voi và lời khai của hai vợ chồng chị bán trái cây (lấy ngay chát sau khi phát hiện án mạng) nhưng lại căn cứ vào lời khai của Hồ Duy Hải và của nhân chứng Tuyền để xác định thời điểm đó là khoảng 20g30.

4. Về việc phát hiện con dao ở một vị trí bất thường tại hiện trường vụ án nhưng lại cho đem đi tiêu hủy (người được hỏi ý kiến là 1 ông công an huyện và 1 công an xã làm nhiệm vụ bảo vệ hiện trường vụ án, có mặt từ đầu đến cuối quá trình khám nghiệm).

5. Chấp nhận những lời khai vô lý không thể tin được của Hồ Duy Hải để kết tội Hồ Duy Hải, ví dụ: Khai muốn quan hệ với Hồng nên điều Vân đi mua trái cây, nhưng ko được nên giết cả hai.

6. Khai lúc Vân đi mua trái cây về thì đóng cửa lại (trong khi Hải là khách vẫn ngồi nói chuyện với Hồng bên trong nhà, xe của Hải vẫn để ngoài sân).

7. Khai phải về nhà đổi xe cho Dì Len đi chợ (vào lúc hơn 7 giờ tối) chợ quê nào mở?.

8. Khai dắt dao trước bụng ở vị trí mà ko thể hành động chạy nhảy bê kéo người được. Khi thực nghiệm, điều tra viên phải quấn dao để Hải nhét vào trước hạ bộ… không quấn thì toi k.ẹc à.
 
PNO – Sáu năm trước, luật sư Trần Văn Tạo, nguyên Phó giám đốc – Thủ trưởng cơ quan điều tra Công an TP.HCM (giai đoạn 1992 – 1995), từng gọi điện xin Chủ tịch nước Trương Tấn Sang cho lệnh tạm hoãn thi hành án tử hình đối với Hồ Duy Hải (tử tù trong kỳ án sát hại hai nữ nhân viên bưu điện Cầu Voi, tỉnh Long An).
Cuộc gọi điện thoại của ông Tư Tạo (tên thường gọi của luật sư Trần Văn Tạo) và lệnh hoãn thi hành án tử với Hồ Duy Hải của Văn phòng Chủ tịch nước đã khiến biết bao người tin tưởng, mong chờ một trang mới mở ra cho vụ án ly kỳ trong lịch sử tư pháp nước nhà, rằng một phiên tòa mới đại diện cho tinh thần thượng tôn pháp luật sẽ được mở ra, những sai sót về tố tụng của vụ án sẽ được khắc phục, chỉ ra đúng người, đúng tội…

Phóng viên: Thưa ông, dưới góc nhìn một cựu thủ trưởng cơ quan điều tra, ông nhận định gì về vụ án Hồ Duy Hải?

Luật sư Trần Văn Tạo:
Trong vụ án này, các cơ quan tiến hành tố tụng đã căn cứ trên các chứng cứ gián tiếp để đi đến kết án tử hình Hồ Duy Hải. Đã vậy, những chứng cứ ấy lại sai, thiếu và yếu (như ý kiến của Ủy ban Tư pháp và của Viện Kiểm sát nhân dân tối cao). Đây là sai sót nghiêm trọng về tố tụng.

Ở vụ án này, trên báo chí có nêu mà Hội đồng Thẩm phán cũng đã công khai hỏi và thể hiện trong nội dung bản án có những chứng cứ trực tiếp như cái thớt dính máu, con dao là hung khí gây án. Bây giờ con dao thể hiện trên lời khai là con dao có trên hiện trường nhưng đã bị tiêu hủy. Đây là chứng cứ trực tiếp, bởi giết người phải có hung khí hoặc hành động trực tiếp. Thứ hai, tấm thớt cũng chẳng còn.

Tòa trưng lời khai Hồ Duy Hải có tình tiết đập đầu nạn nhân bằng tấm thớt, điều đó được đinh ninh rằng vết máu đó là của người bị hại không cần giám định. Không giữ con dao, tấm thớt từ hiện trường. Vết máu nếu giám định đến nơi đến chốn sẽ ra được máu của ai, có phải chỉ là máu của bị hại, của Hồ Duy Hải hay còn ai nữa không?

Rõ ràng, cơ quan điều tra không thu thập được gì từ hiện trường, đây là một thiếu sót lớn, không tuân thủ nguyên tắc khám nghiệm hiện trường. Toàn bộ chứng cứ trực tiếp của vụ án đều không có. Chỉ thu thập được lời khai của Hồ Duy Hải, mà lời khai lúc nhận tội, lúc không.

* Những chứng cứ trực tiếp đã bị bỏ qua ấy theo ông có chứng minh Hồ Duy Hải vô tội không?

– Tôi không biết Hồ Duy Hải có oan hay không, nhưng đã không có chứng cứ chứng minh tội phạm, tố tụng sai, mà mang một người đi tử hình, sau này nếu sai, chúng ta không sửa được bởi người đó đã chết rồi. Theo quan điểm của tôi, muốn định tội Hồ Duy Hải một cách thuyết phục, bắt buộc phải điều tra lại từ đầu. Phải khắc phục ngay từng sai sót trong tố tụng.

Tôi thấy thành viên Hội đồng Thẩm phán TAND tối cao trả lời báo chí: “Không phải sai phạm tố tụng nào cũng hủy án. Mà chỉ có những sai phạm tố tụng nghiêm trọng, thay đổi bản chất mới hủy án, điều tra lại” – đó là quan điểm Hội đồng Thẩm phán TAND tối cao và cả Chánh án Tòa án tối cao nữa đã thể hiện rõ ràng trước phiên tòa.

Sẽ có nhiều người chấp nhận, đồng tình quan điểm này. Nhưng với tôi, là người làm điều tra nên mọi thứ phải theo luật. Bộ luật Tố tụng hình sự là bộ luật hình thức, Bộ luật Hình sự là bộ luật nội dung. Bộ luật Tố tụng hình sự quy định hết sức chặt chẽ để không sai phạm trong quá trình thực hiện nội dung và buộc phải tuân thủ hết sức nghiêm ngặt. Cho nên nói như vậy có nghĩa tố tụng thì không được sai sót.

Hỏi cung cũng không được sai sót. Hỏi cung mà mình làm thay đổi tính khách quan của lời khai của bị can, bị cáo là không được. Từ đó mới quy định không được mớm cung, không được ép cung, không được nhục hình… Vì sao? Vì bằng những cái đó sẽ thay đổi tính khách quan lời khai của bị can, bị cáo. Về thủ tục tố tụng, việc thu thập chứng cứ, cũng buộc phải tuân thủ đúng quy định tố tụng hình sự.

Trong đó, chứng cứ phải là cái thật, là khách quan, là trực tiếp gây ra hành vi phạm tội thì mới gọi là chứng cứ trực tiếp, chứng cứ có giá trị thật sự trong vụ án hình sự. Chứng cứ gián tiếp cũng cần thu thập, nhưng đã nói là “gián tiếp” thì giá trị nó nhẹ, nó chưa phản ánh đầy đủ tính chất hành vi. Chứng cứ trực tiếp mới là cái phản ánh đầy đủ tính chất của hành vi. Cơ quan điều tra ban đầu đã bỏ hết chứng cứ trực tiếp mà vẫn đi đến kết luận và chỉ ra được bản chất vụ án cứ như là chuyện không tưởng!

* Ông nói trong tố tụng hình sự, đây là sai sót nghiêm trọng, nhưng Hội đồng Thẩm phán TAND tối cao nói rằng những sai sót này không thay đổi bản chất vụ án và hành vi phạm tội của Hồ Duy Hải?

– Bởi vậy mới thật kỳ lạ. Sai sót của cơ quan điều tra đã được Tòa án tối cao “dung thứ”. Bản chất bao giờ cũng gắn liền chứng cứ. Nguyên tắc tố tụng hình sự từ chứng cứ đánh giá bản chất, soi ra bản chất. Không bao giờ từ bản chất sinh chứng cứ được. Tôi làm điều tra cũng soi tố tụng mà làm. Ở vụ án này, tất cả những chứng cứ không thu thập từ đầu mà lại nói về bản chất vụ án, cứ như trò đùa. Nhận định của tôi, đây là sự thất bại, khiến người dân không tin tưởng vào kết quả phiên tòa.

Theo luật, Hội đồng Thẩm phán TAND tối cao ra quyết định giám đốc thẩm. Đã ra phán quyết rồi thì chỉ có 4 cơ quan gồm Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp, Chánh án TAND tối cao và Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tối cao có quyền được yêu cầu Hội đồng Thẩm phán tối cao xem lại quyết định của mình. Còn xem như thế nào thì thuộc quyền của Hội đồng Thẩm phán chứ các cơ quan nhà nước không can thiệp được quyết định này.

Tuy nhiên thực tế ở vụ án này, Chánh án Tòa án tối cao nằm trong Hội đồng Thẩm phán TAND tối cao, Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tối cao đã là người kháng nghị. Nếu phiên tòa không chấp nhận kháng nghị thì Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tối cao chỉ có thể bảo lưu quan điểm. Ông cũng không có quyền yêu cầu xét lại. Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp đã kiểm tra và cũng có ý kiến đề nghị giám đốc thẩm rồi.

Như vậy, cả 3 đơn vị này đã tham gia trước, trong và khi mở phiên tòa. Chỉ còn một cơ quan “chưa làm gì hết” lần này, chính là Ủy ban Thường vụ Quốc hội. Theo luật, Ủy ban Thường vụ Quốc hội ngoài quyền được yêu cầu xem xét lại còn có quyền giám sát lại phán quyết của Hội đồng Thẩm phán.

Phiên tòa không cho thấy sự tiến bộ của nền tư pháp

* Cho đến hôm nay, nhiều đại biểu Quốc hội đã lên tiếng trên báo chí, truyền thông đề nghị Ủy ban Thường vụ Quốc hội xem xét lại vụ án…


– Bởi đã theo dõi vụ án, chắc chắn họ sẽ không thể không lên tiếng. Vụ án gì mà bày ra bao nhiêu thứ sai sót, xã hội thấy những sai sót này là không thể chấp nhận được, nhưng ông Hội đồng Thẩm phán TAND tối cao thản nhiên nói “sai sót này không thay đổi bản chất vụ án”. Quyết định giám đốc thẩm của Hội đồng Thẩm phán TAND tối cao vừa rồi có những chi tiết và lập luận không đủ sức thuyết phục.

Dân chúng chỉ còn chờ ý kiến của Ủy ban Thường vụ Quốc hội thôi. Nhờ cải cách tư pháp, chúng ta mới có việc xem xét lại vụ án, giám đốc thẩm của Tòa án tối cao (việc này, trước khi có Bộ luật Tố tụng hình sự 2015 chưa có). Tôi mong Ủy ban Thường vụ Quốc hội đừng bỏ qua vai trò của mình trong thời điểm này, trong vụ án này.

Kết quả điều tra và tố tụng có thể lại tiếp tục khẳng định Hồ Duy Hải là thủ phạm, hoặc có thể minh oan cho anh ta, nhưng điều tra và tố tụng lại sẽ thể hiện tính nghiêm minh và tính nhân văn của nền tư pháp trước một bản án tử hình có nhiều tranh cãi và ý kiến trái chiều từ các cơ quan cao cấp của nhà nước ta.

* Nếu có thể, ông có tiếp tục xin cho Hồ Duy Hải thêm lần nữa?

– Ngày trước, việc tôi gọi điện cho Chủ tịch nước Trương Tấn Sang để xin hoãn thi hành án tử với Hồ Duy Hải không phải để kêu oan giùm anh ấy mà là nhận ra những sai sót trong tố tụng ở vụ án này. Khi đó, tôi là người giữa đường thấy điều không phải rồi làm vậy thôi.

Nhưng hôm nay, sau nhiều năm suy nghĩ, phân tích thấu đáo về vụ án, dõi theo phán quyết của phiên giám đốc thẩm, thông qua bài báo này, tôi gửi lời xin Ủy ban Thường vụ Quốc hội thể hiện vai trò giám sát của mình với vụ án. Có thể, trong thời gian đó, hoãn thi hành án tử hình với Hồ Duy Hải thêm lần nữa. Mọi người đang hy vọng, tôi cũng đang hy vọng xem xét lại vụ án. Đừng vội tử hình anh này. Nếu người ta đã chết rồi thì xem xét làm gì.

Tôi lo là lo phiên tòa đã khép lại nhưng vụ án chưa kết thúc. Dư chấn của phiên tòa sẽ còn rất rộng, rất lâu. Nhiều người, dĩ nhiên trong đó có tôi chưa phục. Đây không phải câu chuyện một phiên tòa mà là câu chuyện tư pháp. Nhiều người nhận ra phán quyết của Hội đồng Thẩm phán hoàn toàn không thuyết phục. Tôi cũng không hiểu tại sao lại tuyên án một cách dứt dạt như vậy khi vụ án còn bao nhiêu thứ không giải đáp được. Hệ quả của việc tuyên án này sẽ dẫn ra bao nhiêu câu hỏi nữa, câu chuyện nữa cho toàn ngành tư pháp…

Riêng với Hồ Duy Hải, anh vẫn còn một con đường sống là gửi đơn xin lệnh và chờ đợi lệnh ân xá từ Chủ tịch nước.

* Chúng ta luôn tự hào về công tác cải cách tư pháp, nói theo lẽ nào đó, phiên tòa giám đốc thẩm vụ án Hồ Duy Hải cũng là minh chứng cho cải cách tư pháp?

– Phải nói ngành tư pháp đến hôm nay được cải cách nhiều. Chúng ta luôn nhận định luật chúng ta tiến bộ. Tuy nhiên, soi qua phiên tòa này thì người dân không hiểu nó tiến bộ chỗ nào mà nó làm người ta vấn vương, phân vân và còn mãi lo âu. Phiên tòa thu hút sự quan tâm của toàn dân, bởi mười mấy năm rồi mới có một phiên giám đốc thẩm như vậy.

Người ta trông chờ 17 vị ở hội đồng thảo luận như thế nào, phân vân ra sao, đặt vấn đề gì ra nhưng không thấy. Chỉ nghe Chánh tòa hỏi, Viện Kiểm sát trả lời rồi giơ tay phán quyết. Một phiên tòa được mong đợi, thế mà, chúng ta lại công khai một nền tư pháp lỏng lẻo, thiếu thuyết phục, thậm chí làm mất lòng tin nơi nhân dân…

* Làm sao để thu phục lòng dân trong khi việc sai tố tụng, vi phạm tố tụng từ nho nhỏ như thời gian điều tra bị kéo dài, chứng cứ chứng minh chưa thuyết phục, khuất tất trong việc trưng cầu giám định pháp y… đã và đang xảy ra trong tố tụng của không ít vụ án?

– Bộ luật Tố tụng hình sự quy định chặt chẽ như vậy mà anh em đi làm tố tụng hình sự chúng ta lại thường coi hơi nhẹ cái này. Cho nên sai phạm hết cái này đến cái kia, mình cũng bỏ qua. Nếu cứ bỏ qua như vậy nó sẽ gây ra tiền lệ về tư pháp của mình, rất nguy hiểm. Vì nó sẽ tạo ra những cán bộ điều tra, cán bộ làm công tác tố tụng thờ ơ, cẩu thả trong việc kết luận hành vi phạm tội của người khác. Từ đó sẽ dẫn đến oan sai. Quan điểm của tôi: điều tra, tố tụng không được sai sót, dù là nhỏ. Đừng tạo tiền lệ xấu, làm ảnh hưởng lòng tin của người dân đối với hoạt động tư pháp.

* Làm thế nào để chúng ta củng cố lòng tin đó?

– Muốn củng cố nó thì phải sửa hết cái này, sửa ngay từ vụ án Hồ Duy Hải. Bởi bất cứ sai sót về tố tụng nào cũng phải được đánh giá thật nghiêm khắc.
 
Phần I: Khởi động

Vào buổi sáng ngày 14/01/2008, anh Phùng Phụng Hiếu (nhân viên Bưu điện huyện Thủ Thừa) đến Bưu điện Cầu Voi thuộc ấp 5, xã Nhị Thành để đưa thư, báo, nhận thấy cửa vẫn đóng im lìm, nghi có chuyện bất thường, anh Hiếu trèo qua hàng rào đi vào từ phía sau.

Khi mở cánh cửa, anh Hiếu phát hiện sự thật hãi hùng, hai nữ nhân viên của Bưu điện Cầu Voi là Nguyễn Thị Ánh Hồng và Nguyễn Thị Thu Vân đã chết, hai thi thể nằm trên vũng máu gần chân cầu thang của tòa nhà.

Trên cơ sở tin báo về tội phạm đặc biệt nghiêm trọng, Cơ quan điều tra Công an tỉnh Long An tổ chức tiến hành khám nghiệm hiện trường và tử thi theo chức năng của họ nhằm phục vụ cho việc truy tìm hung thủ sát hại 02 cô gái xấu số đó.

Hiện trường vụ án nằm trong tòa nhà một trệt, một lầu tọa lạc trên phần đất có hàng rào phía dưới xây gạch, phía trên gắn song sắt nhọn bao bọc xung quanh, cửa chính quay về hướng Đông (giáp Quốc lộ 1A), nhìn từ trong ra, phía bên trái (hướng Bắc) giáp đường hẻm đi vào Trường Tiểu học Bình Bác, phía bên phải (hướng Nam) giáp đất trống. Kết cấu phần tầng trệt của tòa nhà có làm 03 khu vực, phía trước là khu vực kinh doanh (ngang 8.2m, dài 5.2m); kế đến là một vách ngăn bằng cửa nhôm (2,4m x 2,4m) đi vào phía trong, khu này được thiết kế làm nơi tiếp khách, phòng ngủ, tổng diện tích khu này là 4,6m x 5,6m; phía trong nữa là khu vực bếp và cầu thang; hông bên trái tòa nhà có cửa thông ra khu vệ sinh, phòng chứa máy phát điện, bồn nước và sân trống phía ngoài.

Ghi nhận được:

– Cửa chính tòa nhà có 02 lớp, cửa ngoài là cửa cuốn trong tình trạng khép (không khóa), cửa lùa ở trong không khóa; từ ngoài vào, khu vực phòng kinh doanh có quầy giao dịch ở giữa, bàn làm việc, bàn để nước uống vật dụng bên phải, 03 buồng điện thoại bên trái, kế đến là kệ sách, đồ đạc trong khu vực này còn nguyên vẹn, không có dấu hiệu bị xê dịch; giữa khu vực kinh doanh và khu vực phía trong có cửa đi xuống luôn mở ra phía trước, gần đó có một xe máy, cách cửa 0,75cm có vài sợi tóc rơi xuống nền nhà; tại khu vực phía trong, bên trái có kê bộ salon gồm 01 cái bàn gỗ mặt kính (KT: 1x 0,5 x 0,5m), trên bàn có 02 bịch trái cây, một ly thủy tinh, một cuốn báo “Đất Mũi cuối tuần” số 363 ngày 13/9/2007, trên mặt bàn và dưới đất có nhiều mảnh mút xốp đã được cắt vụn; dưới gầm bàn có đôi dép nữ (cũ); quanh khu bàn, có kê 01 ghế salon nệm mút màu xanh (KT: 1,75×0,75×0,4m) quay ra phía trước, trên ghế có cuốn báo “Đất Mũi cuối tuần” số 367 ngày 11/10/2007 và 01 con gấu bông; bên trái sát tường, theo thứ tự từ cửa giữa vào có kê 01 két sắt đã cũ không còn sử dụng, 02 ghế nệm mút, 01 két sắt điện hiệu Hòa Phát (KT: 0,4x,042×0,6m) còn chùm chìa khóa đang ghim trên ổ khóa cánh tủ; các đồ đặc trong tủ không xáo trộn; về hướng cầu thang có 01 đôi dép nữ.

– Phía trong (sau ghế salon dài) có 03 cái tủ dàn hàng ngang tạo thành vách ngăn buồng ngủ phía trong (các tủ này không có dấu hiệu bị cạy, đồ đạc còn nguyên vẹn), cửa vào buồng ngủ rộng 0,55m được ngăn bởi 01 cái tủ có gắn 01 kính, trên kính có dấu vân tay (cách mặt đất 0,67m), trong buồng ngủ có kê 01 cái giường gỗ xếp, bên trên trải nệm mút, ra trải giường có dấu hiệu nhăn nhúm không phẳng, có một số gối mền; bên ngoài lối vào buồng có 01 giọt máu.

– Vào phía trong khu vực phòng khách có cửa ngăn (KT: 2,2×0,48m) đi xuống khu vực bếp và lối cầu thang lên lầu (chứa máy móc, thiết bị, khung cửa sắt lên lầu vẫn còn trong tình trạng khóa, không có dấu vết cạy), khu vực này có kích thước 3,45×2,1m. Tại đây có xác 02 nạn nhân. Chị Hồng nằm ngửa, đầu quay về hướng Tây Bắc, mặc đồ thun bộ màu hồng nhạt, áo ngắn tay bị cuốn lên lộ áo ngực và 02 đầu vú, 02 tay co lên vai, chân phải co, chân trái dạng ra, trên phía đầu có một bộ phận chụp tròn bếp dầu, 01 cái thớt gỗ; hông phải chạm vào bếp dầu, đùi gần sát bàn bếp. Chị Vân nằm ngửa, người mặc áo sơ mi trắng ngắn tay, quần dài màu xám đầu quay về hướng Nam, 02 chân duỗi về huống Bắc, đầu nằm lên đùi trái của chị Hồng, chân trái gác lên ghế inox (hiệu Hòa Phát, mã số HPN2-447052), nệm mút màu xanh (KT:0,37×0,37m), trên nệm ghế có vệt máu và dấu dép dính cơm khô, chân phải hơi co, bàn chân gần sát trụ tay cầm cầu thang; khu vực 02 nạn nhân nằm có nhiều máu chưa khô; trên bàn bếp có ly, tô, dĩa đã qua sử dụng chưa rửa, 01 phần ngoài chụp tròn của bếp dầu, có 01 cái thau nhựa màu đỏ đựng tô, chén, dĩa và vài đồ dùng nấu ăn…

– Khu vực cầu thang và bếp có 01 cửa ra ngoài nhà vệ sinh 02 lớp, bên trong là cửa sắt xếp, bên ngoài là cửa nhôm kính (KT:2,2×1,2m), ngay tại lối ra ngoài có nhiều giọt máu, bên ngoài hiên nhà cũng có nhiều giọt máu; nhà vệ sinh kích thước 2,5×1,55m, cửa mở vào trong và quay về hướng Bắc, trên nền nhà vệ sinh có 01 giọt máu, trên lavabo có 01 vân tay và dấu vết máu (nhạt màu) đã khô; kiểm tra vòi không có nước chảy. Sau cùng là phòng máy phát điện cửa vẫn còn khóa.

Kết thúc quá trình khám nghiệm hiện trường, Hội đồng khám nghiệm ghi nhận có thu giữ một số đường vân tay, một số tóc trong lọc rác bồn rửa và 01 đôi dép xốp màu trắng.

*Quá trình khám nghiệm và kết luận giám định về nguyên nhân cái chết của 02 nạn nhân:

– Chị Nguyễn Thị Ánh Hồng bị dập da đầu vùng đỉnh 06x05cm, tụ máu thái dương đỉnh trái 10x08cm, đỉnh phải 4,5x03cm, tụ máu vùng trán 6x4cm; vùng lông mày trái rách sắc gọn 03x01cm, cạnh lông mày trái 2.5×0.5cm, cạnh khóe mắt trái rách da 1.5×0.5cm; mắt trái sưng nề quầng thâm; môi dập, dưới cằm trái có vết rách da sắc gọn 2.5x01cm; cổ có vết rách sắc gọn hở há miệng 05cm, dài 09cm, hướng cắt từ trái sang phải làm đứt sâu đến xương cổ và hầu hết các cơ quan vùng cổ; có ít dịch nhầy trong âm đạo.

– Chị Nguyễn Thị Thu Vân, không rách da đầu, tụ máu vùng đỉnh 06x03cm, cổ có vết rách sắc gọn hở há miệng 05cm, dài 09cm, hướng cắt từ phải sang trái làm đứt sâu đến xương cổ và hầu hết các cơ quan vùng cổ.

Nếu căn cứ theo Biên bản khám nghiệm hiện trường, tử thi như vậy thì chúng ta rất khó để đưa ra nhận định Cơ quan điều tra tỉnh Long An đã làm việc một cách nghiêm túc hay chưa. Cũng may là có nhiều người còn lương tri đã kịp thời tuồng những hình ảnh “chết người”, trong các hình ảnh nặng ký đó gồm: Cánh cổng rào vẫn còn khóa (điều này là chắc chắn, vì sáng hôm đó, anh Phùng Phụng Hiếu phải trèo hàng rào vào trong sân bưu điện), ảnh cái thớt gỗ trên đầu nạn nhân Hồng, ảnh cái ghế xếp có vệt máu, cơm khô và dấu dép trên nệm ghế (mà nạn nhân Vân nằm gác chân lên) còn nguyên vẹn và dưới đó có 01 tờ báo Thể thao ngày 9/01/2008 mà ai đó đang lật đọc ở trang 03 (Đỉnh cao và vực sâu) cho thấy quá trình khám nghiệm và thu giữ vật chứng có “vấn đề”’; và với cái khu vực bếp bé tí mà nói không nhìn thấy con dao nào ở đó thì rất khó chấp nhận.

Như đã nói rõ, nguyên tắc khám nghiệm hiện trường và thu giữ toàn diện các vật chứng là đặc biệt quan trọng trong các vụ án giết người, làm tốt công tác đó, sẽ giúp tìm ra hung thủ thật sự, xử lý đúng người, đúng tội. Tại hiện trường rõ mười mươi những vật chứng như cái ghế, cái thớt, tờ báo và tôi cho rằng có cả con dao mà CQĐT không thu giữ đúng theo yêu cầu bắt buộc và cơ bản của nghiệp vụ điều tra tội phạm là có mờ ám. Khi mô tả trong biên bản khám nghiệm, chỉ mô tả cái thớt và cái ghế, đối với tờ báo và con dao thì không ghi nhận vào biên bản cho thấy đã có hành vi làm sai lệch nghiêm trọng trong công tác khám nghiệm hiện trường vụ án xảy ra tại Bưu điện Cầu Voi.

Tôi cho rằng, sự sai lệch này không phải do yếu kém nghiệp vụ, mà là sự cố ý. Lý giải về sự cố ý làm sai lệch này, tôi nghĩ chỉ có 02 cách, hoặc là có sự can thiệp để làm sai ngay từ đầu, hoặc là ban đầu làm đúng, sau đó có sự can thiệp nên đã thay đổi biên bản khám nghiệm ban đầu bằng biên bản khác.

Cho dù thời điểm làm sai lệch kết quả điều tra ban đầu là lúc nào đi nữa, thì nó cũng là khởi nguồn làm phát sinh một loại trò chơi rất tàn nhẫn mà tôi gọi là “TRÒ CHƠI CÔNG ĐƯỜNG”!
Võ Tòng - phó Viện trưởng VKS
 
Đêm gây án, Nghị có mặt và bỏ trốn

Theo đơn tố cáo của luật sư Trần Hồng Phong, qua thông tin báo chí do cơ quan điều tra cung cấp trong giai đoạn đầu của cuộc điều tra cho thấy, Nguyễn Văn Nghị có mặt tại Bưu điện Cầu Voi trong đêm gây án. 1 trong những bài báo đó đưa chi tiết như sau: “Manh mối đầu tiên, được một số người dân sống gần hiện trường cung cấp là có 4 thanh niên thường xuyên đến chơi với 2 thiếu nữ (nạn nhân) vào các buổi tối.

1-25.jpg
Quyết định của Viện KSND Tối cao khẳng định Nguyễn Văn Nghị là kẻ tình nghi. Ảnh: Anh Vũ
Điều tra nhanh, công an được biết trong số 4 thanh niên này, có 3 người quê ở Vĩnh Long, người còn lại thì nhà ngay tại xã Nhị Thành. 3 thanh niên quê Vĩnh Long được xác định tên là Nguyễn Văn Sơn (SN 1980); Nguyễn Tuấn Anh (SN 1981); Trần Văn Chiến (SN 1980) cùng là thợ bạc đến tạm trú tại địa phương”…

Trong lời khai của 3 thanh niên này có 1 chi tiết khiến các trinh sát chú ý. Vì thiếu nữ tên Hồng có nhan sắc khá mặn mà, là niềm mơ ước của nhiều chàng trai, trong đó có Nguyễn Văn Nghị (SN 1978, ngụ H.Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang). Theo tài liệu của Công an H.Thủ Thừa chuyển về, Nghị từng nghiện ma túy.

Thêm một tình tiết xác định Nghị có thể liên quan đến vụ án là vào đêm xảy ra án mạng, có người dân thấy thanh niên này điều khiển xe máy đến gặp 2 thiếu nữ. “Anh ta lúc đó mặc quần jean, có mặc áo gió bên ngoài màu xám” – nhân chứng khẳng định.

Ngay trong ngày, ban chuyên án cử trinh sát đến nơi Nghị ở trọ để triệu tập về cơ quan điều tra làm việc nhưng Nghị không có tại đó. Tìm đến những nơi nghi phạm thường lui tới, không ai thấy bóng dáng Nghị đâu. Để làm sáng tỏ vụ án, các trinh sát tìm sang tận H.Cai Lậy “đón lỏng” nghi phạm tại nhà mẹ đẻ, đến khoảng nửa đêm thấy Nghị xuất hiện. Ngay lập tức thanh niên này được áp giải về cơ quan điều tra để lấy lời khai.

Nghị khai nhận đúng là đêm đó có đến gặp Hồng nhưng do có gặp nhóm thợ bạc “bạn cũ” nên khi những thanh niên kia ra về thì mình cũng về theo. Theo thanh niên này, giữa anh và nạn nhân đang quen nhau nên không có lý do gì gây án. Chứng minh mình vô can, Nghị đưa ra nhân chứng xác định vào thời gian từ 20 giờ 10 tối 13.1.2008 (đêm xảy ra án mạng – PV), Nghị đã cùng bạn uống nước tại 1 quán cà phê tại thị tứ Cầu Voi.

Chủ quán cà phê cũng xác nhận điều này vì tối đó có một sự việc rất đặc biệt: lúc uống cà phê thì giữa Nghị và 1 thanh niên khác đã xảy ra tranh cãi về việc “nhìn đểu” khiến chủ quán phải đến can ngăn.

Hơn 2 tháng sau khi xảy ra vụ án, Cơ quan Điều tra (CQĐT) bắt Hồ Duy Hải vì cho rằng trong điện thoại của nạn nhân Hồng có lưu số điện thoại của Hải, trong đó có nhiều tin nhắn thể hiện 2 người có quan hệ tình cảm với nhau. CQĐT cũng cho rằng có 1 nhân chứng đã nhìn thấy 1 thanh niên ăn mặc giống như Hồ Duy Hải và Nguyễn Văn Nghị. Nhưng do Nghị có chứng cứ ngoại phạm nên… Hải chính là thanh niên đó.

Từ đó, chỉ căn cứ vào lời khai nhận tội của Hải (trong khi Hải có kêu oan, hay lời khai mâu thuẫn thì không được xem xét), CQĐT đã kết luận Hồ Duy Hải là hung thủ giết 2 cô gái. Luật sư Phong khẳng định trong hồ sơ vụ án hiện nay, không có bất kỳ tình tiết nào thể hiện Hải có quan hệ tình cảm với nạn nhân Hồng; và Hải cũng không hề nhắn tin tình cảm nào với Hồng.

Thậm chí theo lời khai của chị Đặng Thị Phương Thảo, bạn của 2 nạn nhân (Biên bản ghi lời khai ngày 6.4.2008) thì: “Cả Hồng và Vân đều không có điện thoại riêng. Tại bưu điện có 1 điện thoại cũ hiệu Nokia thường dùng để nạp card cho khách hàng”. Vậy tại sao có tin nhắn giữa Hải và Hồng?

Xác định thời gian gây án sai, Nghị ngoại phạm, Hải dính án?

Sai lầm lớn nhất của CQĐT trong vụ án này có lẽ là việc đã xác định sai thời gian 2 nạn nhân bị giết, một cách chủ quan, thiếu khoa học? Cụ thể, theo cáo trạng, xác định thời gian gây án (được cho là của Hồ Duy Hải) là lúc khoảng 20 giờ 30, như sau: “Khoảng 19 giờ ngày 13.1.2008, Hải đi xe mô tô đến bưu điện Cầu Voi, vào bên trong ngồi nói chuyện với chị Hồng.

Khoảng 20 giờ 30 Hải đưa tiền và kêu Vân đi mua trái cây. Khi chị Vân đi, Hải nảy sinh ý định quan hệ sinh lý với Hồng, nhưng bị chị Hồng phản ứng. Hải tức giận đánh vào mặt, bóp cổ, lấy thớt đập vào mặt và đầu làm chị Hồng bị ngất. Sau đó Hải lấy dao cắt vào cổ chị Hồng.

Sau đó, từ chân cầu thang, Hải thấy Vân đi mua trái cây về, kéo cửa sắt xuống đóng cửa và đi vào. Khi Vân vừa xuống phòng sau, Hải dùng ghế đánh vào đầu làm ngã xuống nền gạch. Sau đó Hải xốc nách Vân kéo đến chỗ xác chị Hồng, đặt đầu Vân nằm trên bụng chị Hồng và lấy dao inox cắt vào cổ chị Vân 2-3 cái. Sau đó, Hải ra phòng vệ sinh rửa tay, rửa dao, bỏ dao vào sau tấm bảng…”.

Do quãng đường mua trái cây rất ngắn (chỉ khoảng 100 mét), nên thời gian Vân mua trái cây và về tới chỉ khoảng 5 phút. Như vậy, thời gian hung thủ gây án được xác định là khoảng 20 giờ 30 hoặc sau đó vài phút. Nhưng xét về mặt chứng cứ, trong hồ sơ vụ án không có tài liệu nào xác định chính xác giờ chết của 2 nạn nhân, trong khi đây là tình tiết rất quan trọng.

Các tài liệu như Bản Giám định pháp y, Giấy Chứng tử, Trả lời về dấu vết trên cơ thể nạn nhân… đều không xác định (để trống) giờ chết của 2 nạn nhân. Nguyên nhân chết xác định là do vết cắt ở cổ, mất máu cấp.

Tuy nhiên, có rất nhiều tình tiết có thể xác định được và cho thấy thời gian 2 nạn nhân bị giết phải từ ít nhất là 21 – 22 giờ trở về sau, hoặc khoảng gần nửa đêm, chứ không thể là lúc 20 giờ 30.

Cụ thể, theo lời khai nhân chứng T.H. và biên bản hiện trường cho thấy Vân và Hồng đã ăn chiều trong khoảng sau 17 giờ và theo giám định Pháp y thì “thức ăn đã nhuyễn” trong dạ dày. Cho thấy 2 nạn nhân phải bị giết sau 22 giờ đêm vì theo y học thì phải mất 5 giờ thức ăn mới tiêu hóa nhuyễn trong dạ dày.

Máu của 2 nạn nhân không thể chưa đông, khô sau hơn 13 giờ kể từ thời điểm dự đoán chết việc khám nghiệm hiện trường (được tiến hành từ 8 giờ 30 – 13 giờ 30 ngày 14.1.2008, sau thời điểm kết luận chết từ khoảng 13 giờ).

Qua các tấm ảnh, thể hiện xác 2 nạn nhân được đặt trên tấm vải màu trắng. Trên thân thể Hồng máu có màu đỏ tươi, vẫn còn chảy ra và thấm vào tấm vải lót. Trong Biên bản khám nghiệm hiện trường ghi nhận: “Trên sàn nhà nơi 2 nạn nhân nằm có vũng máu đọng chưa khô hoàn toàn”.

Ông Nguyễn Văn Thu (1 trong những người phụ trách dọn dẹp hiện trường vụ án), cho biết: Lúc khoảng 21 giờ 30 – 22 giờ đêm 13.1.2008, anh Thu chở (xe ôm) 2 người khách, đi ngang qua Bưu cục Cầu Voi thì thấy trên lầu 1 bưu cục còn sáng đèn. Cổng, cửa phía trước bưu điện đều đã đóng. Nếu vụ án xảy ra lúc 20 giờ 30 thì ai đã tắt đèn trên lầu bưu cục vì biên bản hiện trường xác đinh khi khám nghiệm thì điện trên lầu đã tắt?

Ngoài ra còn rất nhiều chi tiết khác cho thấy thời điểm xảy ra vụ án không thể là 20 giờ 30 như CQĐT ghi nhận mà phải xảy ra nhiều giờ sau đó. Chính sự xác định sai lệch về thời gian xảy ra vụ án đã làm cơ sở duy nhất để CQĐT cho Nghị ngoại phạm và đổ tội cho Hồ Duy Hải, cho dù thực tế nếu án mạng xảy ra vào thời điểm đó thì Hải cũng chưa thể có mặt tại Bưu điện Cầu Voi.

Những khả năng phạm tội của Nguyễn Văn Nghị

Về ý thức chủ quan: Nghị có quan hệ tình cảm khá sâu đậm và công khai với Hồng. Do vậy, khi tới Bưu điện Cầu Voi nhìn thấy 1 thanh niên đang nói chuyện với Hồng, Nghị ghen tức, nóng giận. Nghị đã bỏ ra ngoài uống cà phê mà không vào bên trong. Sau đó Nghị đã cãi cọ ở quán cà phê vào lúc khoảng 20 giờ 10.

Nghị nghiện ma túy, có mối quan hệ nam nữ phức tạp (đã biết Hồng có người yêu là Mi Sol), lại trong trạng thái tâm lý ghen tức và nóng giận ra tay sát hại chị Hồng là hợp lý. Nghị có mặt tại quán cà phê lúc khoảng 20 giờ 10 không? Điều này chưa đủ cơ sở để kết luận Nghị ngoại phạm.

Nếu Nghị chỉ đơn giản là tức giận bỏ đi uống cà phê rồi về luôn mà không quay lại Bưu điện Cầu Voi là không hợp lý về logic tâm lý tội phạm. Mặt khác nếu vậy thì Nghị phải chứng minh được trong đêm 13.1.2008 Nghị đã làm gì, ở đâu sau khi ra khỏi quán cà phê?

Cụ thể là vào các mốc thời gian: 21-24 giờ và nửa đêm về sáng Nghị đã ở đâu? Ai chứng kiến? Vì thời điểm này quán cà phê chắc chắn đã đóng cửa. Việc Nghị có mặt ở quán cà phê không thể là bằng chứng ngoại phạm.

Nếu thực sự không liên quan đến vụ án thì sao Nghị phải bỏ trốn trong đêm xảy ra vụ án mạng, đến nửa đêm hôm sau mới về nhà?

Ánh đèn sáng trên lầu 1 bưu điện vào lúc 22 giờ đêm cho thấy ít nhất 1 trong 2 nạn nhân đã ở trên lầu trong đêm hôm xảy ra án mạng. Điều này cũng chỉ ra khả năng có Nghị (hoặc ai khác, với tư cách là bạn trai của Hồng) có thể đã có mặt trên lầu 1 lúc 22 giờ tối.

Dấu vân tay thu giữ được của ai? Theo cáo trạng, khi giết nạn nhân hung thủ đã thực hiện hàng loạt động tác bằng tay như: bóp cổ, kéo xác, dùng dao, thớt, ghế đập đầu, cắt cổ 2 nạn nhân.

Tại Biên bản khám nghiệm hiện trường ghi nhận: “Trên kính (cửa vào buồng ngủ) có dấu vết đường vân”, “Ở mặt trong của kính trên cánh cửa (buồng vệ sinh) có 1 số dấu vết đường vân”, “Trên labo rửa có 1 số dấu vết đường vân”.

Những vết vân tay này đều đã được thu giữ. Như vậy, dấu vân tay tại hiện trường chắc chắn phải là của hung thủ. Không thể khác được. Theo kết quả giám định (Bản kết luận giám định số 158/KL-PC21 ngày 11.4.2008) thì: “Các dấu vết vân tay thu được tại hiện trường vụ án không phát hiện trùng với điểm chỉ 10 ngón in trên bản chỉ của Hồ Duy Hải”.

Như vậy, câu hỏi không thể không đặt ra là: Dấu vân tay của ai? Vì sao CQĐT không giám định vân tay của Nguyễn Văn Nghị?

Hải khai đi chân không vào bưu điện, nhưng theo Biên bản khám nghiệm hiện trường, ghi nhận: “Trên mặt nệm ghế có dấu vết máu quệt và dấu vết đế dép dính những hạt cơm khô”. Vậy ai là người đã để lại dấu dép này? Từ đôi dép nào?

Tại Biên bản khám nghiệm tử thi và Biên bản giám định pháp y đều ghi nhận trên cơ thể nạn nhân Hồng: “Có một số vết bầm máu làm da sậm màu ở mặt trước đùi chân phải, mặt trước cẳng chân trái”.

Các vết bầm này là do tác động của ngoại lực chứ không thể tự nhiên mà có. Vậy ai đã gây ra những dấu vết này? Bằng vật dụng gì? Trong khi Hải không hề có bất kỳ lời khai nào nói đến việc đã đánh hay tác động vào phần chân của nạn nhân Hồng.

Tại Biên bản khám nghiệm hiện trường còn ghi nhận: “Trên mặt bàn có một miếng mút xốp màu trắng và vài mảnh mút xốp đã được cắt vụn trên mặt bàn và rải rác vài mảnh dưới nền nhà”. CQĐT và cả tòa án đều cho rằng đây là tình tiết quan trọng, thể hiện tính khách quan của hiện trường.

Luật sư Trần Hồng Phong đã đề nghị làm rõ tình tiết đêm 13.1.2008, sau khi rời khỏi quán cà phê (lúc khoảng 20 giờ 10) Nguyễn Văn Nghị đã làm gì? Ở đâu? Làm rõ tình tiết ánh đèn sáng trên lầu lúc 22 giờ. Ai đã lên lầu và cắt điện tại Bưu điện Cầu Voi vào tối 13.1.2008? Xác định khoa học về thời gian chết của 2 nạn nhân. Qua đó xác định chính xác được thời gian gây án của hung thủ.

Đồng thời, tiến hành giám định vân tay đối với Nguyễn Văn Nghị, so sánh với mẫu dấu vân tay của hung thủ thu giữ tại hiện trường. Giải thích vì sao không triệu tập Nguyễn Văn Nghị là nhân chứng trong vụ án? Vì sao toàn bộ thông tin, tài liệu, lời khai của Nguyễn Văn Nghị đều đã bị rút ra khỏi hồ sơ vụ án?
 

oidoioi997

Yếu sinh lý
Vụ này cũng oidoioi thật, giam hẳn gần 20 năm, bao thằng làm sai kbiet bị kỉ luật kiểu gì nhỉ, nỗi nhục ngành giám định hiện trường
 

oidoioi997

Yếu sinh lý

có đợt nào tụi trái chiều nó kiếm đc ảnh dc thằng đó, sống ở mỹ từ sau vụ đó 3 tháng tới giờ ko về nữa. Nó là thằng đáng nghi nhất vì có 2 người thấy nó ở đó khi vào bưu điện, nhưng ca lại gạt nó ra diện tình nghi, rồi 3 tháng nó xuất cảnh mà ko bị ai cấm, hiểu luôn

th Hải kiểu dân lông bông, cá độ bóng banh nợ nần, nên tụi nó khép vô cho nó uy tín, ai dè thiếu vật chứng. Lời khai thì khung giờ ko khớp, nhưng tụi nó vẫn đi mua vật chứng rồi kêu ko thay đổi bản chất vụ án, vl thật :)) chắc đó là cái giá để anh peace đc lên tối cao khi xử giữu nguyên bản án hâha

Thằng Nghị đúng ko
 

abc_tl

Tao là gay
tôi hiểu tâm tư của bạn. Tôi cũng ngồi ăn nhậu với 1 vài anh em là thẩm phán cũng có, chánh án tỉnh cũng có. 1 điều chung là khi mới hỏi những người này đều chửi mình, và giãy nảy lên là đéo biết, tao ko biết. Nhưng rồi 1 hồi ai cũng chung 1 câu nói như mình nói.
90% là vì nếu nói 99-100% thì bắn cmr.
Các đời chủ tiệm lên, ai cũng hoãn thi hành án, tuy nhiên ko ai thả là vậy.
99% thì cũng đéo phải nó có tội.
Giờ đám thẩm phán ai cũng biết Hải là hung thủ nhưng k đủ chứng cứ nên cứ lòng vòng thế này.
 
Bên trên