Lenhdenhhp
Yếu sinh lý
Hứng mày kéo lên đến đâu rồi mà đéo thấy viết thế phong lợn ?
oke đấy đón đọc mấy tác phẩm tiếp theo của tao nhéĐkm đúng 1 ngày đọc full 157 trang, phải công nhận tác giả có khiếu viết thật, cảm giác t đọc từng dòng m viết ở từng đoạn mà tao cũng hồi hộp, cảm ơn thớt vì câu chuyện quá là bánh cuốn này![]()
dkm vợ lại có bầu khổ lắm T.T mệt vkl bọn mày àHứng mày kéo lên đến đâu rồi mà đéo thấy viết thế phong lợn ?
Dmm. Tầm này lợn đang như thế này thì nhà mày bế bạc rồi.dkm vợ lại có bầu khổ lắm T.T mệt vkl bọn mày à
Chúc mừng mày. Em Thương mắn thếdkm vợ lại có bầu khổ lắm T.T mệt vkl bọn mày à
hôm the end truyện gạ gạ là tao đã nghi nghi rồi, vkl thật giờ nghĩ tên con thôi cũng thấy mệtChúc mừng mày. Em Thương mắn thếvừa chăm vợ lại vừa chăm lợn thì nhất mày
![]()
Nhiều đoạn dài dòng tao kéo qua nhưng vẫn quấnBận nhưng vẫn tranh thủ viết thêm để anh em bớt ngóng.....cảm ơn sự ủng hộ của bọn mày, tao sẽ cố gắng ra đều hơn để các fan không phải chờ lâu....
................................
Nó quay sang cười nói với mấy chị gái bên cạnh, nó cười thật nhiều...câu từ cũng chẳng còn cộc lốc như mọi khi....lần đầu tiên tôi thấy nó nhẹ nhàng đến vậy....
“Uống ít thôi tí còn đưa ngta về....”
tôi nhìn con bé rồi hất hất cái cằm về phía anh trai nó.
“Nghĩ sao ông về nhà luôn,tí lại đi hát hò bjo, mà thôi ăn nhanh còn về”
Rồi nó gạt cốc bia tôi sang một bên đổi lại là 1 lon coca để ngay trước mặt..
Ông B thấy vậy quay sang nhìn con bé cười.
“Ghê nhờ bảo vệ người yêu à..... thằng em zai anh uống được lắm không phải lo”
Trang Anh” yêu đương gì tầm này, em giữ tính mạng em lúc về thôi”
thấy vậy ông B nhìn sang phía anh Linh rồi 2 ông cười phá lên.
“ thằng em.. làm em rể anh anh không...chịu khó tiếp bia rượu các anh...anh gả cho..kaka”
tôi cười cười “ Các anh cứ trêu em..” rồi với lấy cốc bia khác trên bàn dơ lên mời mọi người tiếp...
Cái trưa mùa hè như đổ lửa, mặt đường hấp lên những đợt khí nóng tay chân chở lên khô rát đỏ ửng..
Con bé vẫn đang ngồi sau xe, nó gục mặt tựa vào lưng để tránh đi cái nắng...
“ Có ai đi bêu nắng giữa trưa không trời..đã dặn uống ít thôi “ nó lại chu cái miêng lên ca thán...
Tôi: Các anh mời trả lẽ mình lại bỏ về....
......
Kít.... tiếng phanh gấp làm con bé nhao người về phía trước, hai tay vô thức bám chặt lấy cái eo của tôi...
Cái nắng nóng như thiêu đốt làm con người ta cũng vội vàng hơn, cô bán hàng rong vôi quay người lại cười cười rồi xin lỗi..
“Không sao đâu cô” tôi gật gật đầu rồi lại đi tiếp.
“ đấy chắc say rồi...” con bé tay vẫn bám vào eo, nghiêng cái đầu sang một bên nhìn tôi..
“Không thấy người ta chạy ngang qua bất ngờ à.........dăm ba cốc sao say được’
Xí...nó bĩu cái môi nhỏ nhắn lên rồi lại gục đầu xuống lưng tôi,2 tay vẫn giữ nguyên như vậy..
Cảm nhận được đôi tay nhỏ nhắn bám chặt bên người, khóe miệng tôi hơi nhếch lên.. một cảm giác thật lạ..tim cũng có vẻ đập nhanh hơn...chắc vì hơi men lên cảm xúc còn người ta cũng trở lên nhạy cảm...
“ đi thẳng vào trong đi, đi bộ nắng lắm”
chiếc xe đi thẳng vào góc đường nơi sáng con bé đứng chờ... dừng trước một căn nhà 3 tầng khang trang, trước cửa có chiếc cửa đồng to đồ sộ..
con bé nghiêng mình xuống xe, nó tháo mũ bảo hiểm xoa xoa chỉnh lại mái tóc, tay cầm chiếc mũ đưa về phía tôi..
“Ơ không cầm về đi..xong việc rồi còn gì”
con bé ngẩng cái mặt lên nở một nụ cười dịu dàng lạ lẫm...
“ Đã làm thì làm cho trót đi...mai vẫn đón nhé” nói xong nó mở cảnh cửa chạy tót vào nhà.
tôi nhìn theo bóng lưng nó khuất sau cảnh cửa, từ sau hôm đó cũng chẳng hẳn là nhiệm vụ, nhưng tôi vẫn tiếp tục đến đón nó cho đến hết thời gian ôn luyện...
..........
Buổi học sau cũng chẳng thấy thằng Nam đâu, chắc sau vụ ông anh vàng hoe tát cho váng cái đầu, nó xấu hổ với đám bạn trong lớp cũng nghỉ học luôn tại lò, mấy ngày đầu tôi vẫn đến đón và ngồi canh con bé, được vài hôm thì tôi chuồn xuống chỗ ngồi quen thuộc, cạnh bọn thằng Khánh Phương để còn tâm sự ,chuyện của nhưng người đàn ông cho thoải mái...
“ Hôm qua cậu có chép lại mấy bài đồ thị hàm số không”
Tiếng con bé đầu bàn bên nhìn sang phía tôi hỏi.
“ Có, nhưng chép lại có 13 bài thôi...”
Vy...con bé ngồi đầu bàn bên cạnh.....người Tuyên Quang, da trắng dáng cũng cao cỡ Trang Anh, mái tóc dài đen óng, trên mặt là chiếc kính cận mỏng nhìn có vẻ rất tri thức...xét ra nó cũng trong top 10 gái xinh của lớp ôn .
- Cậu cho tớ mượn tớ ghi lại cái...
tôi đưa quyển vở ghi về phía nó.....nó gật gật cái đầu như cảm ơn rồi căm cụi chép lại...tôi hướng mắt sang nhìn nó chép bài....con bé cũng thật đẹp.. nét đẹp dịu dàng khác hẳn với tay chơi Trang Anh..
Thằng Phường thấy tôi nhìn Vy lâu ..nó đập đập cai tay vào lưng tôi....rồi nó cười thả câu đùa
“ Trang Anh nó thấy bây giờ...”
..........................
T: người yêu éo đâu mà phải sợ...
mặc dù miệng nói nhưng ánh mắt thi thoảng lại hướng lên phía Trang Anh ngồi...
Con Vy thấy tôi và thằng Phương nói chuyện nó vẫn im lặng miệng hơi nhếch lên cười...
“ Thế không phải người yêu à, tưởng đánh nhau vì em Trang Anh cơ mà”...... tay vẫn ghi chép, miêng Vy thả ra một câu vừa hỏi vừa trêu..
“ Bạn bè thân thôi, chứ có phải người yêu đâu” rồi tôi đưa cánh tay vươn lên ngáp một hơi thật dài uể oải...
Nó dừng chiếc bút ghi chép lại..quay mặt về phía tôi..
“ Thật á..sang nào cũng thấy đèo nhau mà”
T: Thật ai đùa, tiện đường thì đi cùng nhau thôi, chứ không phải người yêu.
Nhận được câu trả lời của tôi Vy cũng dường như hiểu ra chuyện hôm bữa, Trang anh chắc mang tôi ra làm bình phong để cắt đuôi thằng Nam theo đuổi bám suốt.
Nó nở 1 nụ cười rồi tay đưa quyền vở trả lại...
1 tuần sau đó trôi qua thật yên bình...sáng tôi vẫn đón Trang Anh đi học, chiều về cùng anh B đi tập thể hình, cuối tuần các anh chị trong xóm rủ cả hội góp tiền, làm mấy nồi lẩu mang lên sân thượng phơi đồ, gọi là bữa liên hoan mừng các thành viên mới nhập xóm,
.... chúng tôi ăn uống tới tận khuya muộn ông anh B cũng tha từ đầu bộ âm li với mấy chiếc loa về để mọi người hát hò từng bưng....một cảm giác ấm áp không còn cô đơn, xung quanh là những người bạn mới những niềm vui mới.... khoảnh khắc này...kỷ niệm này...mãi luôn đẹp và ghi sâu vào tâm trí tôi mỗi lúc hồi tưởng lại..
“nhắn tin với ai đây..”
Tiếng Trang tiến gần lại đầu ngó ngó xuống chiếc điện thoại trong tay tôi...
“ Ơ nhìn cái gì..nhắn tin cho bạn thôi..”
Trang Anh: bạn bè gì mà cười vui thế..... rồi ngồi phịch xuống bên cạnh.
nó cố đưa đôi mắt nhìn vào chiếc điện thoại của tôi như tò mò muốn biết...
tắt cái màn hình nhét điện thoại vào lại túi quần.. chép cái miệng nhìn về phía nó “ có gì đâu tò mò...”...rồi lại quay cầm chén rượu hướng về phía anh Dũng đưa lên “ Chúc mừng sinh nhật anh zai của em nhé” rồi đưa lên miệng làm cái ực...
nay là sinh nhật anh Dung ông anh tóc vàng đi theo anh B, tính Anh B rất tốt chơi hết mình với anh em, nên hễ trong đội anh em thân thiết đến ngày sinh nhật hay dịp gì là ông cũng vác ra quán tổ chức cho...tôi thì sống cùng ổng lên dịp nào cũng có mặt, con bé Trang Anh từ sau vụ ông Dũng đến lớp cứu tôi cũng trở lên thân hơn với ông Dũng, nên ông dũng cũng bảo tôi gọi nó đi cùng...
Nó dường như thấy vài điểm khác lạ từ tôi mấy hôm nay, thình thoảng có vài tin nhắn thông báo từ Ola tới, ngày 1 nhiều hơn vào mỗi buổi sáng tôi đón nó đi học...
Cả buổi tiệc nó cười nói ít hơn với mọi người, thi thoảng còn gạt thức ăn tôi gắp cho nó ra, mặt có vẻ hậm hực...đã nhiều tuần đưa đón cùng nhau tôi với Trang Anh cùng phát triển hơn nhưng chỉ dừng lại ở mức bạn..bạn thêm chứ thân...thực ra càng ngày tôi càng thấy có thiện cảm với con bé, nhiều lúc tôi cũng muốn tiến tới tìm hiểu nhưng lại ngại và sợ...sợ mất đi người bạn thân đầu tiên nơi đất lạ..
Tinh....tiếng Ola lại vang lên trong túi quần mặc dù rất nhỏ nhưng nó cũng dường như nghe thấy.......
nó đứng bât dậy cầm lấy chiếc túi sách đi thẳng 1 mạch ra khỏi phòng hát...tôi đưa mắt nhìn theo cái dáng nó bỏ ra ngoài , tay đưa vào túi quần rút chiếc điện thoải ra...là tin nhắn từ Vy...
Sau cái hôm mượn vở chép bài và biết chuyện tôi với Trang Anh, Vy chủ động thêm nick ola, yahoo và số điện thoại của tôi...mới đầu thì nhắn tin hỏi bài sau gọi điện tán chuyện và gần đây nhất chúng tôi có đi ăn cùng nhau tại xóm trọ của Vy
Vy ở cùng chỗ trọ với thằng Phương, hôm xóm nó liên hoan có rủ tôi sang vui cùng...từ hôm đó tôi cũng cảm thấy Vy đang thích tôi....Vy nhắn nhiều hơn, thi thoảng sáng sớm hay tối muộn còn nhắn tin chúc ngủ ngon qua yahoo, hay tin nhắn gọi dậy đi học...
“Cãi nhau à...”
Chị Thảo người yêu anh Dũng tay cầm chiếc bánh kem vừa từ ngoài cừa phòng hát đi vào...ngồi xuống canh chỗ tôi..
“
Không....... em cãi nhau với ai đâu....”
C.Thảo: Gớm...không cãi nhau mà còn bé mắt nặng như chì đứng ngoài cửa...
chị Thảo đang nhắc tới Trang Anh, từ lúc tin nhắn đến tôi cũng không thấy nó quay lại phòng hát.....
C.Thảo: Thôi có gì ra mà nịnh nó đi..., con bé vừa xinh vừa ngoan...thả ra có thằng nó hốt mất lại tiếc...nở 1 nụ cười trêu trọc chị hướng mắt về phía tôi..
T: kìa, có phải người yêu em đâu mà phải nịnh... kệ nó chứ...
chị Thảo bĩu cái môi lên nhìn tôi rồi tay lại tiếp tục cắm những ngọn nến.
Trong đầu tự nhiên một cảm giác khó diễn tả xuất hiện, tự nhiên tôi nghĩ tới nó...nó ghen à?...
biểu hiện lạ từ lúc thấy tôi nhắn tin ở ngoài quán ăn..tới lúc sang phòng hát của nó làm tôi thấy nghi hoặc...
tôi bỏ ra phía ngoài cửa...đảo mắt một vòng...thấy con bé đứng sát ở phía cánh cửa quán mặt cui xuống tay bấm điện thoại cho ai đó...tôi tiến lại gần...
“Không vào còn ra đây đứng... định đi về à...”
nó im lặng không thèm ngẩng cái mặt lên nhìn tôi...xong nó cất cái đt bỏ đi 1 đoạn...
thấy vậy tôi lẽo đẽo đi sau nó...
“Này...sao đấy”
Trang Anh: Trả sao cả...................nó im lặng 1 lúc rồi cũng hậm hực trả lời.
T: Thế Làm sao tức cái gì....
Trang Anh : Đây trả tức....
nó vừa nói vừa đi thật nhanh về phía trước như muốn cắt đuôi tôi...
tôi thấy vậy cũng im lặng đi theo nó.. được một đoạn nó quay người lại......măt cau có nói..
“Nhắn tin với ai....” giọng gằn lên thả một ánh mắt sắc lẹm về phía tôi.
Hóa ra là vậy nó ghen thật....nở một nụ cười nhìn thẳng vào nó..
T: bạn thôi...chứ ai đâu..
Trang Anh: Con Vy phải không........
trong đầu tôi như có tiếng sét, như người đang ăn trộm mà bị bắt qua tang tại hiện trường....sao nó biết, cả sáng tôi đều đi cùng nó, mỗi lúc đi học trên lớp tôi cũng trả tỏ ra thân thiết gì với Vy...đàn bà giác quan thứ 6 quả là đáng sợ....
lúc này tôi cũng trả biết nên nói gì chỉ cười cười nhìn nó...
nó cũng im lặng như đợi câu trả lời của tôi...được một lúc không thấy tôi đáp lại nó quay người đi...
T: Ghen à.
Trang Anh: Là gì mà phải ghen....nói xong nó rút cái điện thoại bấm số như chuẩn bị gọi cho ai đó...
..........
Bỗng dưng sao một ngày, anh nhận ra rất yêu người,
Bỗng dưng sao một ngày, anh nhận ra rất nhớ em
Làm sao để anh giữ những êm đềm ngọt ngào bên em
Làm sao để anh nói ngàn lời yêu thương
.......
Chắc hẳn nhiều bạn cũng như tôi, gặp được người mình thích hoặc chơi quá lâu với một người tới mức bạn thân...nhiều khi giữa tình bạn và tình yêu đều đắn đo khó mà chọn lựa ...giây phút này tôi đã không như vậy..........
kéo cánh tay giật lại chiếc điện thoại trong tay nó ...nó ngơ ngác nhìn tồi không hiểu chuyện gì...
kéo nó sát về phía người mình...tôi đặt thật nhanh một nụ hôn nên đôi môi....
Hơi men cũng làm con người ta cảm thấy can đảm hơn, mọi sự việc đều theo bản năng và cảm xúc được bộc lộ, tôi hôn nó...trong một phút giây không chần chừ ..cũng chẳng biết nói gì nu hôn là cách tôi lựa chọn....dù đúng hay sai thì linh tính đã thúc bảo tôi làm việc đó...
nó giật mình đẩy người tôi ra...tay lau lên chiếc môi nhỏ...
nhìn về phía tôi như mơ hồ..
Tôi không nói gì thêm lại kéo nó lại lần nữa 2 đôi môi cứ thế lại tái hợp..
Không gian như im lặng.. giữa con ngõ lung linh ánh đèn màu của các quán hát, dòng xe đi lại...hàng chục ánh mắt đi qua ngó lại, mặc kệ mọi thứ xung quanh...giây phút này với tôi tất cả đứng im như chậm lại...
nó cũng không còn phản kháng, kẽ chầm chậm đưa cánh tay ôm lấy tôi như đáp lại...
............................................
Còn Tiếp ( Nhớ like đừng xem chùa nhé mấy TML...)
Tml ở giờ ở quê hay ở đâu mày ?vừa cập nhật hôm qua, mày cũng đợi để tao còn đi làm kiếm tiền nuôi gia đình...... về đỡ mệt tao mới viết được chứ, tao gõ từng đấy chữ cũng vắt óc sao cho nó hay, xong còn nghĩ lại các mốc, kiểm tra lại chính tả vì tao miền núi hay viết sai .... vài dòng thôi cũng mất mấy tiếng rồi, anh em ủng hộ tao rất vui lên yên tâm tao sẽ không bỏ dở đâu.
Đầu mày chỉ có thế thôi àPhần 3 có tí địt đi mày
Đm thời đi và đi làm tao cũng mê Nguyễn Nhật ÁnhĐkm thằng lol này viết truyện tình yêu cuốn thế, làm tao nhớ lại những ngày đầu đọc truyện của Nguyễn Nhật Ánh quá.
Tao hay nói thẳng khuân mặt giống lưỡi cày. Mà cái tuổi bây giờ chúng mày có biết cái lưỡi cày ngày xưa không?Nhiều thằng ML cứ ib xin fb Trang Anh, chúng mày tha tao đi, hỏi tào lao quá, tao đã viết thành truyện lên cho chúng mày đọc là đủ rồi, còn để hình dung Trang Anh thế nào thì đây, tao cố tìm ảnh 1 đứa mà có nét hao hao Trang Anh cho chúng mày mường tượng là dc....em này tao thấy khá có nhiều nét giống Trang Anh của tao nhất, trừ đôi môi.. đôi môi trang anh nhỏ hơn chút....