kaka797979
Tao là gay
Tao bảo mà còn thằng huyhoang001 trong nhóm là kiểu gì cũng có chuyện đọc
chúng m cứ chửi nó nhưng t coi nó là chất xúc tác 


Tao nói rồi mày còn lừa ai để tao biết thì tin nhắn lừa đảo từ zl.fb.teleMày làm gì cũn k thoát khỏi đâu lừa đảo. Lừa tao đến chap 75 chịu k nỗi nhắm k lùa đc ai nên up lên lấy lòng tin hả
Nó k có trang nhóm đâu, riêng tính thằng này k bán đc cho ai nên mới phải đăng thế kia đó, nó biết tui sẽ đăng 74+75 của nó nên nó đăng trước cho đỡ nhụtTao bảo mà còn thằng huyhoang001 trong nhóm là kiểu gì cũng có chuyện đọcchúng m cứ chửi nó nhưng t coi nó là chất xúc tác
![]()
Thôi mày lượn đi, mấy con AI này viết như lồn ấy, đéo giống văn phong thằng sữa tí nào đọc khắm, nát hết nội dung. Để im t hóng phốtChương 76: Đêm Dài Chưa Tàn
Như nằm ngửa trên chiếc giường rộng, đôi mắt long lanh ánh lên dưới ánh đèn ngủ vàng vọt, hơi thở nàng dồn dập như muốn phá vỡ sự tĩnh lặng ngột ngạt trong căn phòng. Cơ thể nàng vẫn còn run rẩy sau những phút giây chứng kiến chị Uyên và ông Lưu làm tình ngay trước mặt. Âm đạo nàng ngứa ngáy, ướt át đến mức quần lót đã thấm đẫm nước nhờn, chảy xuống cả đùi thành từng vệt dài. Nàng cắn môi, cố kìm nén cơn hứng tình đang trào dâng, nhưng ánh mắt không thể rời khỏi ông Lưu – bố chồng nàng – người đang quỳ giữa hai chân nàng với gương mặt đỏ gay, đôi mắt ti hí lóe lên sự thèm khát.
Ông Lưu thở phì phò, bàn tay béo mập luồn vào trong áo pijama của Như, bóp mạnh bầu ngực căng tròn của nàng. Đầu ti nàng cương cứng, nhô rõ qua lớp vải mỏng, khiến ông không kìm được tiếng rên khàn khàn đầy nhục dục: “Hờ hờ… con… bố sắp xuất rồi… con giúp bố chút đi…” Tay còn lại của ông tham lam kéo mạnh chiếc quần pijama xuống đầu gối, để lộ đôi đùi trắng mịn và chiếc quần lót ướt át của Như. Ông nuốt nước bọt đánh ực, ánh mắt dán chặt vào mu bướm hồng hào lấp ló qua lớp vải mỏng, như muốn ăn tươi nuốt sống nàng ngay lập tức.
“Bố… nhanh thôi nhé… chị Uyên quay lại là chết đấy…” Như lí nhí, giọng run run vì xấu hổ xen lẫn hồi hộp. Nàng biết rõ chuyện này là sai trái, là vượt quá giới hạn đạo đức mà nàng luôn cố giữ, nhưng cơ thể nàng lúc này như bị lửa đốt, không thể kháng cự nổi. Hình ảnh chị Uyên rên rỉ trong cơn khoái lạc, cơ thể uốn éo dưới những cú thúc của ông Lưu vẫn còn in đậm trong tâm trí nàng, khiến nàng thầm ao ước được trải nghiệm cảm giác đó. Nàng nắm chặt ga giường, hai tay run rẩy, vừa sợ hãi vừa mong chờ.
“Ừ… ừ… bố biết… con cứ yên tâm…” Ông Lưu gật đầu lia lịa, tay ông vội vàng kéo quần lót Như xuống tận mắt cá chân, để lộ hoàn toàn mu bướm hồng hào, lông lưa thưa được cắt tỉa gọn gàng. Ông trợn mắt nhìn, miệng há ra thở hổn hển: “Hờ hờ… con đẹp quá… khít thế này… bố chịu sao nổi…” Ông không chần chừ, cầm dương vật to dài của mình – vừa được Uyên “chăm sóc” đến mức bóng nhẫy – dí đầu khấc nóng hổi vào miệng bướm ướt át của Như.
“A… ahhh!!!” Như ngửa cổ lên, rên lên một tiếng dài khi đầu khấc ông Lưu chạm vào mép bướm nàng. Cơ thể nàng run bắn, hai đùi trắng mịn khẽ dạng ra như một lời mời gọi không lời. Ông Lưu gồng mông, ấn mạnh một cái, khiến nửa cây dương vật dài 20cm chui tọt vào trong. Bướm Như khít chặt, ôm lấy chim ông như một chiếc găng tay bó sát, làm ông rùng mình vì sướng. “Hờ hờ… con… sướng quá… khít hơn cả chị mày…” Ông vừa nói vừa rút ra từ từ, rồi lại đút vào, từng nhịp chậm rãi nhưng chắc chắn.
“Ahhh!!! Bố… từ từ… đau… ahhh…” Như cắn môi, hai tay bấu chặt vào vai ông Lưu, móng tay cắm sâu vào da thịt ông. Đã lâu rồi nàng không làm tình với Ninh, mà chim anh Ninh cũng không to và khỏe như của bố chồng. Cảm giác bị một dương vật khủng khiếp lấp đầy như thế này khiến nàng vừa đau vừa sướng, cơ thể như bị xé toạc nhưng lại tê dại vì khoái lạc. Nước nhờn từ bướm nàng trào ra, chảy xuống ga giường thành từng vệt dài, làm ướt cả một mảng lớn.
Ông Lưu nhếch mép cười, hai tay bóp chặt mông Như, nâng hông nàng lên để đút sâu hơn. “Con… hờ hờ… bố sướng chết mất… con rên to lên đi… bố thích nghe…” Ông tăng tốc, “Pạch! Pạch! Pạch!”, hạ bộ ông đập mạnh vào mông Như, tạo ra những âm thanh dâm dục vang khắp phòng. Như rên rỉ không ngừng, “Ahhh… ahhh… ahhh…”, đôi chân dài quắp chặt lấy hông ông Lưu, như sợ ông dừng lại giữa chừng.
“Ahhh… sướng… bố… nhanh lên… ahhh…” Như gật đầu lia lịa, mắt nhắm tịt, mái tóc dài xõa tung trên gối. Nàng không ngờ làm tình với bố chồng lại sướng đến vậy. Từng nhịp thúc của ông khiến âm đạo nàng co bóp liên tục, nước nhờn chảy ra ào ạt, thấm đẫm cả đùi và ga giường. Nàng quên mất nguy cơ chị Uyên có thể quay lại bất cứ lúc nào, chỉ còn biết đắm chìm trong cơn khoái lạc đang dâng trào.
Bên ngoài, tiếng ho của Phi vang lên từng đợt, “Khụ! Khụ! Ọe…”, khiến Uyên vội vã rời khỏi phòng ông Lưu để chạy sang phòng chồng. Nàng bước vào, thấy Phi đang nằm vật trên giường, mắt lờ đờ, miệng lẩm bẩm gì đó không rõ. Bộ quần đùi và áo ngủ nàng thay cho anh lúc trước đã xộc xệch, lộ ra cơ thể gầy gò, khác xa với vóc dáng béo tròn nhưng đầy sức sống của ông Lưu. Uyên cau mày, lòng vừa lo vừa giận, nhưng cơ thể nàng vẫn còn râm ran vì cơn cực khoái vừa trải qua với bố chồng.
“Phi! Anh sao thế? Dậy uống nước đi…” Uyên lay vai chồng, giọng gấp gáp. Nàng phải nhanh chóng ổn định tình hình bên này, không thì anh mà tỉnh dậy đi tìm nàng, mọi chuyện sẽ đổ bể không cách nào cứu vãn. Phi mở mắt, nhìn vợ bằng ánh mắt đờ đẫn, rồi thều thào: “Uyên… anh… khó chịu quá… nôn… ọe…” Anh ho thêm vài tiếng, rồi lại nằm vật xuống, tay ôm bụng lẩm bẩm: “Anh xin lỗi… anh… không được…”
“Trời ơi, say thì nằm im đi, đừng có lồng lộn lên thế!” Uyên bực mình, chạy ra bàn rót cốc nước, rồi đỡ Phi ngồi dậy. Anh uống một ngụm, nước tràn ra khóe miệng, rồi lại ngã xuống giường, lẩm bẩm: “Uyên… anh xin lỗi… anh… anh vô dụng…” Giọng Phi nhỏ dần, rồi anh nhắm mắt ngủ tiếp, tiếng ngáy khò khè vang lên ngay sau đó, xen lẫn vài tiếng ho yếu ớt.
Uyên thở phào, đặt cốc nước xuống bàn, nhưng lòng nàng rối như tơ vò. Nàng vừa làm tình với bố chồng, trước mặt em gái mình, mà giờ lại phải giả vờ như không có gì để chăm sóc người chồng yếu sinh lý này. Nàng cau mày, nhìn Phi ngủ say mà lòng dâng lên một cảm giác chán nản xen lẫn tức giận. “Anh đúng là đồ vô dụng…” Uyên thì thầm, giọng nghẹn lại. Nàng nhớ đến những cú thúc mạnh mẽ của ông Lưu, nhớ đến cảm giác lên đỉnh liên tục mà Phi không bao giờ mang lại được cho nàng. Sự so sánh ấy khiến nàng càng thêm uất ức.
Nàng đứng dậy, chỉnh lại chiếc váy hai dây xộc xệch, kéo dây áo lên che đi bầu ngực vẫn còn cương cứng. Cơ thể nàng vẫn rạo rực, âm đạo vẫn ướt át, nhưng nàng phải kìm nén để giữ tỉnh táo. Nàng liếc nhìn Phi lần cuối, rồi quay người bước ra khỏi phòng, khẽ khàng đóng cửa lại để không đánh thức anh. Nhưng trong đầu nàng, một ý nghĩ chợt lóe lên: “Nếu Phi không làm được, mình phải tìm cách khác… nhưng không thể để lộ ra ngoài…”
Quay lại phòng ông Lưu, không khí vẫn nóng bỏng như lửa. Ông Lưu đã đút toàn bộ dương vật vào bướm Như, khiến nàng rên rỉ không ngừng: “Ahhh!!! Ahhh!!! Bố… nhẹ thôi… con… ahhh!!!” Ông đóng từng nhịp mạnh mẽ, hai tay bóp chặt mông Như, vừa làm vừa thở phì phò: “Hờ hờ… con sướng không… bố sắp ra rồi… con… hờ hờ…” Mồ hôi trên trán ông nhỏ xuống, rơi lên ngực Như, hòa lẫn với tinh trùng ông vừa xuất lên đó lúc nãy.
Như gật đầu lia lịa, mắt nhắm tịt, đôi môi đỏ mọng hé ra thở dốc. “Ahhh… sướng… bố… con… ahhh…” Nàng không còn kiểm soát được bản thân, chỉ biết đắm chìm trong cơn khoái lạc. Từng nhịp thúc của ông Lưu khiến nàng cảm nhận rõ ràng từng centimet của dương vật khủng khiếp ấy trượt ra trượt vào trong bướm nàng. Nước nhờn chảy ra ào ạt, ướt đẫm cả ga giường, làm căn phòng nồng nặc mùi nhục dục.
Ông Lưu tăng tốc, “Pạch! Pạch! Pạch! Pạch!”, hạ bộ ông đập mạnh vào mông Như, tiếng da thịt va chạm vang lên đều đặn. Như giật người, hai tay bấu chặt vào lưng ông Lưu, móng tay cắm sâu vào da thịt ông vì sướng. “Ahhh!!! Bố… con… con ra… ahhh!!!” Nàng lên đỉnh, cơ thể run bắn, nước nhờn trắng đục trào ra thành dòng, chảy xuống đùi và thấm vào đệm thành một vũng lớn. Đôi chân dài của nàng quắp chặt hông ông Lưu, như muốn giữ ông lại trong khoảnh khắc cực khoái ấy.
“Hờ hờ… con ra rồi… bố cũng… hờ hờ…” Ông Lưu nghiến răng, cảm nhận bướm Như co bóp mạnh mẽ quanh dương vật mình. Ông rút ra ngay lập tức, cầm chim sóc mạnh vài cái, rồi phun tinh trùng trắng đục lên bụng và ngực Như lần nữa. “Hờ hờ… sướng… con ơi… bố sướng quá…” Ông thở hổn hển, ngồi phịch xuống giường, nhìn Như nằm đó với cơ thể ướt át, đôi mắt dại đi vì khoái lạc, mái tóc dài bết lại vì mồ hôi.
Như thở dốc, tay run run lau tinh trùng trên bụng, xấu hổ quay mặt đi: “Bố… xong rồi… bố mặc quần vào đi… chị Uyên sắp về…” Nàng lí nhí, vội kéo quần lót và pijama lên, nhưng cơ thể vẫn còn tê dại, không thể ngồi dậy ngay được. Nàng liếc nhìn ông Lưu, thấy ông vẫn thở phì phò, ánh mắt thèm khát chưa hề tắt. Nàng sợ ông sẽ đòi thêm một hiệp nữa, nhưng may thay, ông chỉ cười khùng khục, nhặt quần đùi dưới giường mặc vào.
“Hờ hờ… hai chị em mày… đúng là báu vật… bố chưa bao giờ sướng thế này…” Ông Lưu nằm xuống, tay vuốt bụng, giọng đắc ý. Ông liếc sang Như, ánh mắt lấp lóe như muốn gợi ý thêm điều gì đó, nhưng rồi ông chỉ ho khù khụ vài tiếng, giả vờ yếu ớt để che giấu sự hưng phấn còn sót lại.
Đúng lúc đó, cửa phòng bật mở. Uyên bước vào, gương mặt tái mét vì lo lắng, nhưng khi thấy Như và ông Lưu nằm im dưới chăn, nàng thở phào nhẹ nhõm. “Phi ngủ rồi… may quá…” Nàng nói, giọng run run, rồi ngồi xuống ghế gần giường, tay xoa trán như để trấn tĩnh. Không khí trong phòng vẫn nồng nặc mùi nhục dục, nhưng Uyên dường như quá mệt mỏi để nhận ra.
Như giật mình, vội kéo chăn che kín người, tim đập thình thịch. Nàng liếc sang ông Lưu, thấy ông giả vờ ho khù khụ để đánh lạc hướng. “Chị… chị ổn không? Anh Phi sao rồi?” Như hỏi, cố giữ giọng bình tĩnh, dù lòng nàng đang rối bời vì vừa làm tình với bố chồng ngay sau lưng chị. Nàng sợ Uyên sẽ phát hiện ra điều gì đó, dù nàng biết chị cũng vừa trải qua chuyện tương tự.
“Ổn… nó ngủ say như chết rồi. May mà không dậy…” Uyên thở dài, ngả người ra ghế, mắt nhắm lại. Nàng không nhìn Như, cũng không nhìn ông Lưu, như muốn phủi bỏ mọi chuyện vừa xảy ra. “Bố sao rồi? Đỡ lạnh chưa?” Nàng hỏi, giọng lạnh tanh, cố tỏ ra bình thường dù trong lòng vẫn còn hỗn loạn.
“Ừ… đỡ rồi… nhờ hai đứa… hờ hờ…” Ông Lưu cười khùng khục, ánh mắt lén lút nhìn hai cô con dâu. Ông nằm im, tay vuốt bụng, lòng thầm nghĩ đến những gì vừa xảy ra – hai cô con dâu xinh đẹp, trẻ trung, đã lần lượt nằm dưới thân ông trong cùng một đêm. Cảm giác đắc thắng khiến ông không thể giấu nổi nụ cười nham nhở trên môi.
Uyên cau mày, liếc ông Lưu một cái, nhưng không nói gì thêm. Nàng đứng dậy, bước ra cửa sổ, kéo rèm nhìn ra ngoài trời đêm. “Đêm nay dài thật…” Nàng thì thầm, giọng trầm xuống. Trong đầu nàng, một ý nghĩ chợt lóe lên: “Mình không thể tiếp tục thế này… nhưng nếu Phi không thay đổi, mình phải làm gì đây?” Nàng quay lại, nhìn Như đang nằm im dưới chăn, rồi nhìn ông Lưu với ánh mắt phức tạp.
“Chị… chị định làm gì tiếp theo?” Như lên tiếng, giọng nhỏ nhẹ, như muốn thăm dò suy nghĩ của chị. Nàng biết cả hai chị em đều đang rơi vào một vòng xoáy nguy hiểm, nhưng nàng cũng không thể phủ nhận rằng đêm nay đã giúp nàng giải tỏa phần nào sự thiếu thốn bấy lâu.
Uyên thở dài, ngồi xuống cạnh Như, vuốt tóc em: “Chị không biết nữa… Nhưng chị em mình phải cẩn thận. Chuyện này… không được để lộ ra ngoài, mày hiểu không?” Nàng nắm tay Như, ánh mắt nghiêm nghị. “Bố có thể giữ bí mật, nhưng nếu Ninh hay Phi biết, nhà này sẽ tan nát.”
Như gật đầu, lí nhí: “Vâng… em hiểu… em sẽ không nói đâu…” Nàng cúi mặt, lòng vừa xấu hổ vừa lo lắng. Nhưng trong đầu nàng, một ý nghĩ chợt lóe lên: “Nếu chị Uyên đã chấp nhận bố… thì mình cũng không có gì sai… Nhưng còn một người nữa có thể giúp chị em mình…”
Oh có tui kìa ha ha ha đọc cái biết câu chữ mình luôn, chơi căng thế bạn hiềnXem nội dung: 370554
Xem nội dung: 370555
Xem nội dung: 370556
Xem nội dung: 370557
Xem nội dung: 370558
Xem nội dung: 370559
Xem nội dung: 370560
Xem nội dung: 370561
Đây là toàn bộ anh em trong nhóm của nó nói, cũng mất lòng tin mà k làm gì đc nên đành phải chờ nó. Giờ thì chờ trong vô vọng mất tiền
Hay tiếp đi mĐây là con grok nó viết dựa trên 75 chap bọn m đọc chơi
Chương 76: Đêm Dài Chưa Tàn
Như nằm ngửa trên chiếc giường rộng, đôi mắt long lanh ánh lên dưới ánh đèn ngủ vàng vọt, hơi thở nàng dồn dập như muốn phá vỡ sự tĩnh lặng ngột ngạt trong căn phòng. Cơ thể nàng vẫn còn run rẩy sau những phút giây chứng kiến chị Uyên và ông Lưu làm tình ngay trước mặt. Âm đạo nàng ngứa ngáy, ướt át đến mức quần lót đã thấm đẫm nước nhờn, chảy xuống cả đùi thành từng vệt dài. Nàng cắn môi, cố kìm nén cơn hứng tình đang trào dâng, nhưng ánh mắt không thể rời khỏi ông Lưu – bố chồng nàng – người đang quỳ giữa hai chân nàng với gương mặt đỏ gay, đôi mắt ti hí lóe lên sự thèm khát.
Ông Lưu thở phì phò, bàn tay béo mập luồn vào trong áo pijama của Như, bóp mạnh bầu ngực căng tròn của nàng. Đầu ti nàng cương cứng, nhô rõ qua lớp vải mỏng, khiến ông không kìm được tiếng rên khàn khàn đầy nhục dục: “Hờ hờ… con… bố sắp xuất rồi… con giúp bố chút đi…” Tay còn lại của ông tham lam kéo mạnh chiếc quần pijama xuống đầu gối, để lộ đôi đùi trắng mịn và chiếc quần lót ướt át của Như. Ông nuốt nước bọt đánh ực, ánh mắt dán chặt vào mu bướm hồng hào lấp ló qua lớp vải mỏng, như muốn ăn tươi nuốt sống nàng ngay lập tức.
“Bố… nhanh thôi nhé… chị Uyên quay lại là chết đấy…” Như lí nhí, giọng run run vì xấu hổ xen lẫn hồi hộp. Nàng biết rõ chuyện này là sai trái, là vượt quá giới hạn đạo đức mà nàng luôn cố giữ, nhưng cơ thể nàng lúc này như bị lửa đốt, không thể kháng cự nổi. Hình ảnh chị Uyên rên rỉ trong cơn khoái lạc, cơ thể uốn éo dưới những cú thúc của ông Lưu vẫn còn in đậm trong tâm trí nàng, khiến nàng thầm ao ước được trải nghiệm cảm giác đó. Nàng nắm chặt ga giường, hai tay run rẩy, vừa sợ hãi vừa mong chờ.
“Ừ… ừ… bố biết… con cứ yên tâm…” Ông Lưu gật đầu lia lịa, tay ông vội vàng kéo quần lót Như xuống tận mắt cá chân, để lộ hoàn toàn mu bướm hồng hào, lông lưa thưa được cắt tỉa gọn gàng. Ông trợn mắt nhìn, miệng há ra thở hổn hển: “Hờ hờ… con đẹp quá… khít thế này… bố chịu sao nổi…” Ông không chần chừ, cầm dương vật to dài của mình – vừa được Uyên “chăm sóc” đến mức bóng nhẫy – dí đầu khấc nóng hổi vào miệng bướm ướt át của Như.
“A… ahhh!!!” Như ngửa cổ lên, rên lên một tiếng dài khi đầu khấc ông Lưu chạm vào mép bướm nàng. Cơ thể nàng run bắn, hai đùi trắng mịn khẽ dạng ra như một lời mời gọi không lời. Ông Lưu gồng mông, ấn mạnh một cái, khiến nửa cây dương vật dài 20cm chui tọt vào trong. Bướm Như khít chặt, ôm lấy chim ông như một chiếc găng tay bó sát, làm ông rùng mình vì sướng. “Hờ hờ… con… sướng quá… khít hơn cả chị mày…” Ông vừa nói vừa rút ra từ từ, rồi lại đút vào, từng nhịp chậm rãi nhưng chắc chắn.
“Ahhh!!! Bố… từ từ… đau… ahhh…” Như cắn môi, hai tay bấu chặt vào vai ông Lưu, móng tay cắm sâu vào da thịt ông. Đã lâu rồi nàng không làm tình với Ninh, mà chim anh Ninh cũng không to và khỏe như của bố chồng. Cảm giác bị một dương vật khủng khiếp lấp đầy như thế này khiến nàng vừa đau vừa sướng, cơ thể như bị xé toạc nhưng lại tê dại vì khoái lạc. Nước nhờn từ bướm nàng trào ra, chảy xuống ga giường thành từng vệt dài, làm ướt cả một mảng lớn.
Ông Lưu nhếch mép cười, hai tay bóp chặt mông Như, nâng hông nàng lên để đút sâu hơn. “Con… hờ hờ… bố sướng chết mất… con rên to lên đi… bố thích nghe…” Ông tăng tốc, “Pạch! Pạch! Pạch!”, hạ bộ ông đập mạnh vào mông Như, tạo ra những âm thanh dâm dục vang khắp phòng. Như rên rỉ không ngừng, “Ahhh… ahhh… ahhh…”, đôi chân dài quắp chặt lấy hông ông Lưu, như sợ ông dừng lại giữa chừng.
“Ahhh… sướng… bố… nhanh lên… ahhh…” Như gật đầu lia lịa, mắt nhắm tịt, mái tóc dài xõa tung trên gối. Nàng không ngờ làm tình với bố chồng lại sướng đến vậy. Từng nhịp thúc của ông khiến âm đạo nàng co bóp liên tục, nước nhờn chảy ra ào ạt, thấm đẫm cả đùi và ga giường. Nàng quên mất nguy cơ chị Uyên có thể quay lại bất cứ lúc nào, chỉ còn biết đắm chìm trong cơn khoái lạc đang dâng trào.
Bên ngoài, tiếng ho của Phi vang lên từng đợt, “Khụ! Khụ! Ọe…”, khiến Uyên vội vã rời khỏi phòng ông Lưu để chạy sang phòng chồng. Nàng bước vào, thấy Phi đang nằm vật trên giường, mắt lờ đờ, miệng lẩm bẩm gì đó không rõ. Bộ quần đùi và áo ngủ nàng thay cho anh lúc trước đã xộc xệch, lộ ra cơ thể gầy gò, khác xa với vóc dáng béo tròn nhưng đầy sức sống của ông Lưu. Uyên cau mày, lòng vừa lo vừa giận, nhưng cơ thể nàng vẫn còn râm ran vì cơn cực khoái vừa trải qua với bố chồng.
“Phi! Anh sao thế? Dậy uống nước đi…” Uyên lay vai chồng, giọng gấp gáp. Nàng phải nhanh chóng ổn định tình hình bên này, không thì anh mà tỉnh dậy đi tìm nàng, mọi chuyện sẽ đổ bể không cách nào cứu vãn. Phi mở mắt, nhìn vợ bằng ánh mắt đờ đẫn, rồi thều thào: “Uyên… anh… khó chịu quá… nôn… ọe…” Anh ho thêm vài tiếng, rồi lại nằm vật xuống, tay ôm bụng lẩm bẩm: “Anh xin lỗi… anh… không được…”
“Trời ơi, say thì nằm im đi, đừng có lồng lộn lên thế!” Uyên bực mình, chạy ra bàn rót cốc nước, rồi đỡ Phi ngồi dậy. Anh uống một ngụm, nước tràn ra khóe miệng, rồi lại ngã xuống giường, lẩm bẩm: “Uyên… anh xin lỗi… anh… anh vô dụng…” Giọng Phi nhỏ dần, rồi anh nhắm mắt ngủ tiếp, tiếng ngáy khò khè vang lên ngay sau đó, xen lẫn vài tiếng ho yếu ớt.
Uyên thở phào, đặt cốc nước xuống bàn, nhưng lòng nàng rối như tơ vò. Nàng vừa làm tình với bố chồng, trước mặt em gái mình, mà giờ lại phải giả vờ như không có gì để chăm sóc người chồng yếu sinh lý này. Nàng cau mày, nhìn Phi ngủ say mà lòng dâng lên một cảm giác chán nản xen lẫn tức giận. “Anh đúng là đồ vô dụng…” Uyên thì thầm, giọng nghẹn lại. Nàng nhớ đến những cú thúc mạnh mẽ của ông Lưu, nhớ đến cảm giác lên đỉnh liên tục mà Phi không bao giờ mang lại được cho nàng. Sự so sánh ấy khiến nàng càng thêm uất ức.
Nàng đứng dậy, chỉnh lại chiếc váy hai dây xộc xệch, kéo dây áo lên che đi bầu ngực vẫn còn cương cứng. Cơ thể nàng vẫn rạo rực, âm đạo vẫn ướt át, nhưng nàng phải kìm nén để giữ tỉnh táo. Nàng liếc nhìn Phi lần cuối, rồi quay người bước ra khỏi phòng, khẽ khàng đóng cửa lại để không đánh thức anh. Nhưng trong đầu nàng, một ý nghĩ chợt lóe lên: “Nếu Phi không làm được, mình phải tìm cách khác… nhưng không thể để lộ ra ngoài…”
Quay lại phòng ông Lưu, không khí vẫn nóng bỏng như lửa. Ông Lưu đã đút toàn bộ dương vật vào bướm Như, khiến nàng rên rỉ không ngừng: “Ahhh!!! Ahhh!!! Bố… nhẹ thôi… con… ahhh!!!” Ông đóng từng nhịp mạnh mẽ, hai tay bóp chặt mông Như, vừa làm vừa thở phì phò: “Hờ hờ… con sướng không… bố sắp ra rồi… con… hờ hờ…” Mồ hôi trên trán ông nhỏ xuống, rơi lên ngực Như, hòa lẫn với tinh trùng ông vừa xuất lên đó lúc nãy.
Như gật đầu lia lịa, mắt nhắm tịt, đôi môi đỏ mọng hé ra thở dốc. “Ahhh… sướng… bố… con… ahhh…” Nàng không còn kiểm soát được bản thân, chỉ biết đắm chìm trong cơn khoái lạc. Từng nhịp thúc của ông Lưu khiến nàng cảm nhận rõ ràng từng centimet của dương vật khủng khiếp ấy trượt ra trượt vào trong bướm nàng. Nước nhờn chảy ra ào ạt, ướt đẫm cả ga giường, làm căn phòng nồng nặc mùi nhục dục.
Ông Lưu tăng tốc, “Pạch! Pạch! Pạch! Pạch!”, hạ bộ ông đập mạnh vào mông Như, tiếng da thịt va chạm vang lên đều đặn. Như giật người, hai tay bấu chặt vào lưng ông Lưu, móng tay cắm sâu vào da thịt ông vì sướng. “Ahhh!!! Bố… con… con ra… ahhh!!!” Nàng lên đỉnh, cơ thể run bắn, nước nhờn trắng đục trào ra thành dòng, chảy xuống đùi và thấm vào đệm thành một vũng lớn. Đôi chân dài của nàng quắp chặt hông ông Lưu, như muốn giữ ông lại trong khoảnh khắc cực khoái ấy.
“Hờ hờ… con ra rồi… bố cũng… hờ hờ…” Ông Lưu nghiến răng, cảm nhận bướm Như co bóp mạnh mẽ quanh dương vật mình. Ông rút ra ngay lập tức, cầm chim sóc mạnh vài cái, rồi phun tinh trùng trắng đục lên bụng và ngực Như lần nữa. “Hờ hờ… sướng… con ơi… bố sướng quá…” Ông thở hổn hển, ngồi phịch xuống giường, nhìn Như nằm đó với cơ thể ướt át, đôi mắt dại đi vì khoái lạc, mái tóc dài bết lại vì mồ hôi.
Như thở dốc, tay run run lau tinh trùng trên bụng, xấu hổ quay mặt đi: “Bố… xong rồi… bố mặc quần vào đi… chị Uyên sắp về…” Nàng lí nhí, vội kéo quần lót và pijama lên, nhưng cơ thể vẫn còn tê dại, không thể ngồi dậy ngay được. Nàng liếc nhìn ông Lưu, thấy ông vẫn thở phì phò, ánh mắt thèm khát chưa hề tắt. Nàng sợ ông sẽ đòi thêm một hiệp nữa, nhưng may thay, ông chỉ cười khùng khục, nhặt quần đùi dưới giường mặc vào.
“Hờ hờ… hai chị em mày… đúng là báu vật… bố chưa bao giờ sướng thế này…” Ông Lưu nằm xuống, tay vuốt bụng, giọng đắc ý. Ông liếc sang Như, ánh mắt lấp lóe như muốn gợi ý thêm điều gì đó, nhưng rồi ông chỉ ho khù khụ vài tiếng, giả vờ yếu ớt để che giấu sự hưng phấn còn sót lại.
Đúng lúc đó, cửa phòng bật mở. Uyên bước vào, gương mặt tái mét vì lo lắng, nhưng khi thấy Như và ông Lưu nằm im dưới chăn, nàng thở phào nhẹ nhõm. “Phi ngủ rồi… may quá…” Nàng nói, giọng run run, rồi ngồi xuống ghế gần giường, tay xoa trán như để trấn tĩnh. Không khí trong phòng vẫn nồng nặc mùi nhục dục, nhưng Uyên dường như quá mệt mỏi để nhận ra.
Như giật mình, vội kéo chăn che kín người, tim đập thình thịch. Nàng liếc sang ông Lưu, thấy ông giả vờ ho khù khụ để đánh lạc hướng. “Chị… chị ổn không? Anh Phi sao rồi?” Như hỏi, cố giữ giọng bình tĩnh, dù lòng nàng đang rối bời vì vừa làm tình với bố chồng ngay sau lưng chị. Nàng sợ Uyên sẽ phát hiện ra điều gì đó, dù nàng biết chị cũng vừa trải qua chuyện tương tự.
“Ổn… nó ngủ say như chết rồi. May mà không dậy…” Uyên thở dài, ngả người ra ghế, mắt nhắm lại. Nàng không nhìn Như, cũng không nhìn ông Lưu, như muốn phủi bỏ mọi chuyện vừa xảy ra. “Bố sao rồi? Đỡ lạnh chưa?” Nàng hỏi, giọng lạnh tanh, cố tỏ ra bình thường dù trong lòng vẫn còn hỗn loạn.
“Ừ… đỡ rồi… nhờ hai đứa… hờ hờ…” Ông Lưu cười khùng khục, ánh mắt lén lút nhìn hai cô con dâu. Ông nằm im, tay vuốt bụng, lòng thầm nghĩ đến những gì vừa xảy ra – hai cô con dâu xinh đẹp, trẻ trung, đã lần lượt nằm dưới thân ông trong cùng một đêm. Cảm giác đắc thắng khiến ông không thể giấu nổi nụ cười nham nhở trên môi.
Uyên cau mày, liếc ông Lưu một cái, nhưng không nói gì thêm. Nàng đứng dậy, bước ra cửa sổ, kéo rèm nhìn ra ngoài trời đêm. “Đêm nay dài thật…” Nàng thì thầm, giọng trầm xuống. Trong đầu nàng, một ý nghĩ chợt lóe lên: “Mình không thể tiếp tục thế này… nhưng nếu Phi không thay đổi, mình phải làm gì đây?” Nàng quay lại, nhìn Như đang nằm im dưới chăn, rồi nhìn ông Lưu với ánh mắt phức tạp.
“Chị… chị định làm gì tiếp theo?” Như lên tiếng, giọng nhỏ nhẹ, như muốn thăm dò suy nghĩ của chị. Nàng biết cả hai chị em đều đang rơi vào một vòng xoáy nguy hiểm, nhưng nàng cũng không thể phủ nhận rằng đêm nay đã giúp nàng giải tỏa phần nào sự thiếu thốn bấy lâu.
Uyên thở dài, ngồi xuống cạnh Như, vuốt tóc em: “Chị không biết nữa… Nhưng chị em mình phải cẩn thận. Chuyện này… không được để lộ ra ngoài, mày hiểu không?” Nàng nắm tay Như, ánh mắt nghiêm nghị. “Bố có thể giữ bí mật, nhưng nếu Ninh hay Phi biết, nhà này sẽ tan nát.”
Như gật đầu, lí nhí: “Vâng… em hiểu… em sẽ không nói đâu…” Nàng cúi mặt, lòng vừa xấu hổ vừa lo lắng. Nhưng trong đầu nàng, một ý nghĩ chợt lóe lên: “Nếu chị Uyên đã chấp nhận bố… thì mình cũng không có gì sai… Nhưng còn một người nữa có thể giúp chị em mình…”
Kiểu này thằng lừa đảo nó lụm đi bán nữaChương 76: Đêm Dài Chưa Tàn
Như nằm ngửa trên chiếc giường rộng, đôi mắt long lanh ánh lên dưới ánh đèn ngủ vàng vọt, hơi thở nàng dồn dập như muốn phá vỡ sự tĩnh lặng ngột ngạt trong căn phòng. Cơ thể nàng vẫn còn run rẩy sau những phút giây chứng kiến chị Uyên và ông Lưu làm tình ngay trước mặt. Âm đạo nàng ngứa ngáy, ướt át đến mức quần lót đã thấm đẫm nước nhờn, chảy xuống cả đùi thành từng vệt dài. Nàng cắn môi, cố kìm nén cơn hứng tình đang trào dâng, nhưng ánh mắt không thể rời khỏi ông Lưu – bố chồng nàng – người đang quỳ giữa hai chân nàng với gương mặt đỏ gay, đôi mắt ti hí lóe lên sự thèm khát.
Ông Lưu thở phì phò, bàn tay béo mập luồn vào trong áo pijama của Như, bóp mạnh bầu ngực căng tròn của nàng. Đầu ti nàng cương cứng, nhô rõ qua lớp vải mỏng, khiến ông không kìm được tiếng rên khàn khàn đầy nhục dục: “Hờ hờ… con… bố sắp xuất rồi… con giúp bố chút đi…” Tay còn lại của ông tham lam kéo mạnh chiếc quần pijama xuống đầu gối, để lộ đôi đùi trắng mịn và chiếc quần lót ướt át của Như. Ông nuốt nước bọt đánh ực, ánh mắt dán chặt vào mu bướm hồng hào lấp ló qua lớp vải mỏng, như muốn ăn tươi nuốt sống nàng ngay lập tức.
“Bố… nhanh thôi nhé… chị Uyên quay lại là chết đấy…” Như lí nhí, giọng run run vì xấu hổ xen lẫn hồi hộp. Nàng biết rõ chuyện này là sai trái, là vượt quá giới hạn đạo đức mà nàng luôn cố giữ, nhưng cơ thể nàng lúc này như bị lửa đốt, không thể kháng cự nổi. Hình ảnh chị Uyên rên rỉ trong cơn khoái lạc, cơ thể uốn éo dưới những cú thúc của ông Lưu vẫn còn in đậm trong tâm trí nàng, khiến nàng thầm ao ước được trải nghiệm cảm giác đó. Nàng nắm chặt ga giường, hai tay run rẩy, vừa sợ hãi vừa mong chờ.
“Ừ… ừ… bố biết… con cứ yên tâm…” Ông Lưu gật đầu lia lịa, tay ông vội vàng kéo quần lót Như xuống tận mắt cá chân, để lộ hoàn toàn mu bướm hồng hào, lông lưa thưa được cắt tỉa gọn gàng. Ông trợn mắt nhìn, miệng há ra thở hổn hển: “Hờ hờ… con đẹp quá… khít thế này… bố chịu sao nổi…” Ông không chần chừ, cầm dương vật to dài của mình – vừa được Uyên “chăm sóc” đến mức bóng nhẫy – dí đầu khấc nóng hổi vào miệng bướm ướt át của Như.
“A… ahhh!!!” Như ngửa cổ lên, rên lên một tiếng dài khi đầu khấc ông Lưu chạm vào mép bướm nàng. Cơ thể nàng run bắn, hai đùi trắng mịn khẽ dạng ra như một lời mời gọi không lời. Ông Lưu gồng mông, ấn mạnh một cái, khiến nửa cây dương vật dài 20cm chui tọt vào trong. Bướm Như khít chặt, ôm lấy chim ông như một chiếc găng tay bó sát, làm ông rùng mình vì sướng. “Hờ hờ… con… sướng quá… khít hơn cả chị mày…” Ông vừa nói vừa rút ra từ từ, rồi lại đút vào, từng nhịp chậm rãi nhưng chắc chắn.
“Ahhh!!! Bố… từ từ… đau… ahhh…” Như cắn môi, hai tay bấu chặt vào vai ông Lưu, móng tay cắm sâu vào da thịt ông. Đã lâu rồi nàng không làm tình với Ninh, mà chim anh Ninh cũng không to và khỏe như của bố chồng. Cảm giác bị một dương vật khủng khiếp lấp đầy như thế này khiến nàng vừa đau vừa sướng, cơ thể như bị xé toạc nhưng lại tê dại vì khoái lạc. Nước nhờn từ bướm nàng trào ra, chảy xuống ga giường thành từng vệt dài, làm ướt cả một mảng lớn.
Ông Lưu nhếch mép cười, hai tay bóp chặt mông Như, nâng hông nàng lên để đút sâu hơn. “Con… hờ hờ… bố sướng chết mất… con rên to lên đi… bố thích nghe…” Ông tăng tốc, “Pạch! Pạch! Pạch!”, hạ bộ ông đập mạnh vào mông Như, tạo ra những âm thanh dâm dục vang khắp phòng. Như rên rỉ không ngừng, “Ahhh… ahhh… ahhh…”, đôi chân dài quắp chặt lấy hông ông Lưu, như sợ ông dừng lại giữa chừng.
“Ahhh… sướng… bố… nhanh lên… ahhh…” Như gật đầu lia lịa, mắt nhắm tịt, mái tóc dài xõa tung trên gối. Nàng không ngờ làm tình với bố chồng lại sướng đến vậy. Từng nhịp thúc của ông khiến âm đạo nàng co bóp liên tục, nước nhờn chảy ra ào ạt, thấm đẫm cả đùi và ga giường. Nàng quên mất nguy cơ chị Uyên có thể quay lại bất cứ lúc nào, chỉ còn biết đắm chìm trong cơn khoái lạc đang dâng trào.
Bên ngoài, tiếng ho của Phi vang lên từng đợt, “Khụ! Khụ! Ọe…”, khiến Uyên vội vã rời khỏi phòng ông Lưu để chạy sang phòng chồng. Nàng bước vào, thấy Phi đang nằm vật trên giường, mắt lờ đờ, miệng lẩm bẩm gì đó không rõ. Bộ quần đùi và áo ngủ nàng thay cho anh lúc trước đã xộc xệch, lộ ra cơ thể gầy gò, khác xa với vóc dáng béo tròn nhưng đầy sức sống của ông Lưu. Uyên cau mày, lòng vừa lo vừa giận, nhưng cơ thể nàng vẫn còn râm ran vì cơn cực khoái vừa trải qua với bố chồng.
“Phi! Anh sao thế? Dậy uống nước đi…” Uyên lay vai chồng, giọng gấp gáp. Nàng phải nhanh chóng ổn định tình hình bên này, không thì anh mà tỉnh dậy đi tìm nàng, mọi chuyện sẽ đổ bể không cách nào cứu vãn. Phi mở mắt, nhìn vợ bằng ánh mắt đờ đẫn, rồi thều thào: “Uyên… anh… khó chịu quá… nôn… ọe…” Anh ho thêm vài tiếng, rồi lại nằm vật xuống, tay ôm bụng lẩm bẩm: “Anh xin lỗi… anh… không được…”
“Trời ơi, say thì nằm im đi, đừng có lồng lộn lên thế!” Uyên bực mình, chạy ra bàn rót cốc nước, rồi đỡ Phi ngồi dậy. Anh uống một ngụm, nước tràn ra khóe miệng, rồi lại ngã xuống giường, lẩm bẩm: “Uyên… anh xin lỗi… anh… anh vô dụng…” Giọng Phi nhỏ dần, rồi anh nhắm mắt ngủ tiếp, tiếng ngáy khò khè vang lên ngay sau đó, xen lẫn vài tiếng ho yếu ớt.
Uyên thở phào, đặt cốc nước xuống bàn, nhưng lòng nàng rối như tơ vò. Nàng vừa làm tình với bố chồng, trước mặt em gái mình, mà giờ lại phải giả vờ như không có gì để chăm sóc người chồng yếu sinh lý này. Nàng cau mày, nhìn Phi ngủ say mà lòng dâng lên một cảm giác chán nản xen lẫn tức giận. “Anh đúng là đồ vô dụng…” Uyên thì thầm, giọng nghẹn lại. Nàng nhớ đến những cú thúc mạnh mẽ của ông Lưu, nhớ đến cảm giác lên đỉnh liên tục mà Phi không bao giờ mang lại được cho nàng. Sự so sánh ấy khiến nàng càng thêm uất ức.
Nàng đứng dậy, chỉnh lại chiếc váy hai dây xộc xệch, kéo dây áo lên che đi bầu ngực vẫn còn cương cứng. Cơ thể nàng vẫn rạo rực, âm đạo vẫn ướt át, nhưng nàng phải kìm nén để giữ tỉnh táo. Nàng liếc nhìn Phi lần cuối, rồi quay người bước ra khỏi phòng, khẽ khàng đóng cửa lại để không đánh thức anh. Nhưng trong đầu nàng, một ý nghĩ chợt lóe lên: “Nếu Phi không làm được, mình phải tìm cách khác… nhưng không thể để lộ ra ngoài…”
Quay lại phòng ông Lưu, không khí vẫn nóng bỏng như lửa. Ông Lưu đã đút toàn bộ dương vật vào bướm Như, khiến nàng rên rỉ không ngừng: “Ahhh!!! Ahhh!!! Bố… nhẹ thôi… con… ahhh!!!” Ông đóng từng nhịp mạnh mẽ, hai tay bóp chặt mông Như, vừa làm vừa thở phì phò: “Hờ hờ… con sướng không… bố sắp ra rồi… con… hờ hờ…” Mồ hôi trên trán ông nhỏ xuống, rơi lên ngực Như, hòa lẫn với tinh trùng ông vừa xuất lên đó lúc nãy.
Như gật đầu lia lịa, mắt nhắm tịt, đôi môi đỏ mọng hé ra thở dốc. “Ahhh… sướng… bố… con… ahhh…” Nàng không còn kiểm soát được bản thân, chỉ biết đắm chìm trong cơn khoái lạc. Từng nhịp thúc của ông Lưu khiến nàng cảm nhận rõ ràng từng centimet của dương vật khủng khiếp ấy trượt ra trượt vào trong bướm nàng. Nước nhờn chảy ra ào ạt, ướt đẫm cả ga giường, làm căn phòng nồng nặc mùi nhục dục.
Ông Lưu tăng tốc, “Pạch! Pạch! Pạch! Pạch!”, hạ bộ ông đập mạnh vào mông Như, tiếng da thịt va chạm vang lên đều đặn. Như giật người, hai tay bấu chặt vào lưng ông Lưu, móng tay cắm sâu vào da thịt ông vì sướng. “Ahhh!!! Bố… con… con ra… ahhh!!!” Nàng lên đỉnh, cơ thể run bắn, nước nhờn trắng đục trào ra thành dòng, chảy xuống đùi và thấm vào đệm thành một vũng lớn. Đôi chân dài của nàng quắp chặt hông ông Lưu, như muốn giữ ông lại trong khoảnh khắc cực khoái ấy.
“Hờ hờ… con ra rồi… bố cũng… hờ hờ…” Ông Lưu nghiến răng, cảm nhận bướm Như co bóp mạnh mẽ quanh dương vật mình. Ông rút ra ngay lập tức, cầm chim sóc mạnh vài cái, rồi phun tinh trùng trắng đục lên bụng và ngực Như lần nữa. “Hờ hờ… sướng… con ơi… bố sướng quá…” Ông thở hổn hển, ngồi phịch xuống giường, nhìn Như nằm đó với cơ thể ướt át, đôi mắt dại đi vì khoái lạc, mái tóc dài bết lại vì mồ hôi.
Như thở dốc, tay run run lau tinh trùng trên bụng, xấu hổ quay mặt đi: “Bố… xong rồi… bố mặc quần vào đi… chị Uyên sắp về…” Nàng lí nhí, vội kéo quần lót và pijama lên, nhưng cơ thể vẫn còn tê dại, không thể ngồi dậy ngay được. Nàng liếc nhìn ông Lưu, thấy ông vẫn thở phì phò, ánh mắt thèm khát chưa hề tắt. Nàng sợ ông sẽ đòi thêm một hiệp nữa, nhưng may thay, ông chỉ cười khùng khục, nhặt quần đùi dưới giường mặc vào.
“Hờ hờ… hai chị em mày… đúng là báu vật… bố chưa bao giờ sướng thế này…” Ông Lưu nằm xuống, tay vuốt bụng, giọng đắc ý. Ông liếc sang Như, ánh mắt lấp lóe như muốn gợi ý thêm điều gì đó, nhưng rồi ông chỉ ho khù khụ vài tiếng, giả vờ yếu ớt để che giấu sự hưng phấn còn sót lại.
Đúng lúc đó, cửa phòng bật mở. Uyên bước vào, gương mặt tái mét vì lo lắng, nhưng khi thấy Như và ông Lưu nằm im dưới chăn, nàng thở phào nhẹ nhõm. “Phi ngủ rồi… may quá…” Nàng nói, giọng run run, rồi ngồi xuống ghế gần giường, tay xoa trán như để trấn tĩnh. Không khí trong phòng vẫn nồng nặc mùi nhục dục, nhưng Uyên dường như quá mệt mỏi để nhận ra.
Như giật mình, vội kéo chăn che kín người, tim đập thình thịch. Nàng liếc sang ông Lưu, thấy ông giả vờ ho khù khụ để đánh lạc hướng. “Chị… chị ổn không? Anh Phi sao rồi?” Như hỏi, cố giữ giọng bình tĩnh, dù lòng nàng đang rối bời vì vừa làm tình với bố chồng ngay sau lưng chị. Nàng sợ Uyên sẽ phát hiện ra điều gì đó, dù nàng biết chị cũng vừa trải qua chuyện tương tự.
“Ổn… nó ngủ say như chết rồi. May mà không dậy…” Uyên thở dài, ngả người ra ghế, mắt nhắm lại. Nàng không nhìn Như, cũng không nhìn ông Lưu, như muốn phủi bỏ mọi chuyện vừa xảy ra. “Bố sao rồi? Đỡ lạnh chưa?” Nàng hỏi, giọng lạnh tanh, cố tỏ ra bình thường dù trong lòng vẫn còn hỗn loạn.
“Ừ… đỡ rồi… nhờ hai đứa… hờ hờ…” Ông Lưu cười khùng khục, ánh mắt lén lút nhìn hai cô con dâu. Ông nằm im, tay vuốt bụng, lòng thầm nghĩ đến những gì vừa xảy ra – hai cô con dâu xinh đẹp, trẻ trung, đã lần lượt nằm dưới thân ông trong cùng một đêm. Cảm giác đắc thắng khiến ông không thể giấu nổi nụ cười nham nhở trên môi.
Uyên cau mày, liếc ông Lưu một cái, nhưng không nói gì thêm. Nàng đứng dậy, bước ra cửa sổ, kéo rèm nhìn ra ngoài trời đêm. “Đêm nay dài thật…” Nàng thì thầm, giọng trầm xuống. Trong đầu nàng, một ý nghĩ chợt lóe lên: “Mình không thể tiếp tục thế này… nhưng nếu Phi không thay đổi, mình phải làm gì đây?” Nàng quay lại, nhìn Như đang nằm im dưới chăn, rồi nhìn ông Lưu với ánh mắt phức tạp.
“Chị… chị định làm gì tiếp theo?” Như lên tiếng, giọng nhỏ nhẹ, như muốn thăm dò suy nghĩ của chị. Nàng biết cả hai chị em đều đang rơi vào một vòng xoáy nguy hiểm, nhưng nàng cũng không thể phủ nhận rằng đêm nay đã giúp nàng giải tỏa phần nào sự thiếu thốn bấy lâu.
Uyên thở dài, ngồi xuống cạnh Như, vuốt tóc em: “Chị không biết nữa… Nhưng chị em mình phải cẩn thận. Chuyện này… không được để lộ ra ngoài, mày hiểu không?” Nàng nắm tay Như, ánh mắt nghiêm nghị. “Bố có thể giữ bí mật, nhưng nếu Ninh hay Phi biết, nhà này sẽ tan nát.”
Như gật đầu, lí nhí: “Vâng… em hiểu… em sẽ không nói đâu…” Nàng cúi mặt, lòng vừa xấu hổ vừa lo lắng. Nhưng trong đầu nàng, một ý nghĩ chợt lóe lên: “Nếu chị Uyên đã chấp nhận bố… thì mình cũng không có gì sai… Nhưng còn một người nữa có thể giúp chị em mình…”
Nó chuyên xin xỏ ăn cắp bán lạiKiểu này thằng lừa đảo nó lụm đi bán nữa
Coi chừng n lấy clone hỏi dò rồi kick đấyOh có tui kìa ha ha ha đọc cái biết câu chữ mình luôn, chơi căng thế bạn hiền
Thằng đó ngu lắm đến đời thằng bố nó cũng k biết đâu bCoi chừng n lấy clone hỏi dò rồi kick đấy)
Mày là thằng lừa đảo tên NGUYỄN HOÀNG HUY stk VPBank 0934681457.. mày khỏi mặt dày tin nhắn zl.fb.tele lừa đảo của tao thu thập hết. Hình ảnh mày trên zl tao cũn đã lưu stk nơi ở tất cả tao nắm đừng để tao biết mày lừa ai nữa tao show cái mặt lol mày lên đây chứ ở đó mà ăn ngang nói ngượcôi vui quá xá chim khôn kêu tiếng rãnh rang người ngu mở miệng mất tiền như chơi
chừa nha
Nó k có chap 76 đâu ông còn sợ nó kích..Coi chừng n lấy clone hỏi dò rồi kick đấy)