Tiểu Báo Tử
Yếu sinh lý
Năm đó, nghe lời thằng Dương Vật Nhỏ rủ rê, tao đã đến đất nước Philippines xa lạ với một ước mơ cho tương lai . Chứ lúc ấy ở Việt Nam tao có cái vị đéo gì đâu.
Công ty của thằng Dương Vật Nhỏ chuyên về game cờ bạc trực tuyến bất hợp pháp và lừa đảo cũng như các hoạt động rửa tiền. Tao đã ở đó, làm việc và kiếm tiền bất chấp những giằng xé lương tâm.
Về cơ bản, tao chỉ làm phiên dịch cho đám thằng Dương Vật Nhỏ với đám nhân viên cấp dưới người Việt chứ không có bất cứ hành vi nào liên quan trực tiếp đến các hành vi phạm pháp. Nhưng mà nói gì nói, tao đã trở thành một mafia Quốc tế hehe
Sau đó, chính phủ Philippines đàn áp gắt gao những công ty game bất hợp pháp , công ty của Dương Vật Nhỏ cũng đéo phải ngoại lệ. Nó nói với tao, công ty sẽ chuyển qua Campuchia hoạt động, nơi đây không còn là thiên đường cho chúng ta nữa. Tao đã từ chối, và nói với nó rằng tao sẽ trở về Việt Nam, tao nhớ con trai tao, tao không muốn xa nó nữa. Dương Vật Nhỏ rót cho tao một ly Nhị Oa Đầu rồi 2 thằng cụng ly, nó nói tao hãy bảo trọng.
...
Tối ấy, tao vừa đi xông hơi ở khách sạn Đại Liên trong khu Chinatown về và đang tính gọi xe , bụng tao hơi đói, tao ghé vào siêu thị mua ít đồ ăn rồi sẽ gọi xe sau. Tao thấy một phụ nữ đang mang thai đang ngồi gào khóc bên lề đường với cái bụng to tướng. Trời đã muộn nên không có nhiều người qua lại, tính tao thì chúng mày biết rồi, tuy không phải người tốt nhưng cũng ngẫu hứng nhân đạo đôi khi hehe.
Tao lại gần hỏi người phụ nữ, này cô, cô ổn chứ, tôi có thể giúp gì ???
Người phụ nữ ngẩng đầu lên đáp, giúp tôi ...làm ơn, tôi đau bụng quá , người nhà tôi chưa tới !!!
Tao không nghĩ ngợi nhiều và mở chai nước đưa cho người phụ nữ và vỗ về cô ấy, cô ơi...sẽ không sao hết !!!
Tao cũng từng có vợ nên không tránh khỏi việc có chút cảm xúc như thế này.
Ơn giời, người nhà cô ấy cũng đến ngay sau đó trên một chiếc Toyota đời cũ, hehe rất cũ. Tao đã cùng một người mà cô ấy gọi là anh trai giúp cô ấy lên xe . Cơ mà vừa vào xe, thì cái mả cụ nó , con ch.ó chết kia, nó rút ra một bình xịt giấu trong váy xịt vào mặt tao 2 phát . Trong vài giây , tao mất ý thức hoàn toàn...
Khi tỉnh dậy, tao thấy mình đang ở trong một cái nhà tôn, chân tay tao bị trói bằng dây cáp, mồm tao bị dán băng keo, cái đầu buồ.i gì đang sảy ra thế này ???
Một lúc sau, con mặt lồ.n đêm qua đi vào , nó nhìn thấy tao đã tỉnh dậy, nó chào tao hề lố ô ... !!! Tao mà nói được thì tao sẽ gào lên đi.t mẹ con chó cái , chào cái lồ.n , thả bố mày ra, biết bố mày là ai không ???
Con mặt lồ.n cười đắc ý và ra ngoài gọi người . Một thằng mắt lé đi vào và nói với tao, đừng sợ , chúng tôi sẽ không làm hại bạn, chúng tôi chỉ cần tiền. Tao giãy trong tuyệt vọng và hiểu rõ hơn chuyện gì đang sảy ra.
Vài đứa nữa đi vào, tao thấy ba thằng cầm 3 khẩu súng và có thêm một người phụ nữ khác cắt tóc ngắn tomboy cầm 1 con dao . Có súng rồi thì cầm dao làm gì nữa, định thiến tao à ??? Trời ơi...xin đừng !!!
Ba thằng chĩa ba khẩu súng vào đầu tao, còn cái đứa tóc ngắn tomboy thì đưa dao kề vào cổ tao, nó nói , tôi biết anh là một người cha, nếu muốn trở về gặp gia đình và con cái, hãy làm theo lời chúng tôi. Sẽ là bốc phét nếu như nói tao không hề hoảng sợ vào thời điểm đó. Quả thực, tao đã rất sợ, tao đã nghĩ rằng một trong ba khẩu súng kia sẽ " bòm " một cái vào cái củ sọ tội nghiệp của tao nếu tao tỏ thái độ bất hợp tác.
Tao đã mở điện thoại theo yêu cầu của lũ người kia, ngoan ngoãn cung cấp mật khẩu Alipay, Wechat và App Bank . Chưa đầy 20 phút, tổng cộng 500.000 tệ mà tao tích cóp được đã bị lũ bất lương quẹt hết. Số tiền này tao tính sẽ về Việt Nam mua một căn hộ tươm tươm và đón con trai tao về sống cùng, ở đó , 2 bố con tao sẽ nuôi thêm 1 con mèo . Thế mà, đi.t mẹ lũ khốn , chúng mày chế.t sẽ không toàn thây.
Sau đó, chúng yêu cầu tao gọi điện cho gia đình để xin tiền. Tao nói người thân tao ở Việt Nam quanh năm làm ruộng, không có tiền, làm ơn thả tao ra. Mà tao cũng đéo lưu số người thân ở quê nhà trong điện thoại, tao đang cố giải thích thì chúng nó vụt liên tiếp vào người tao bằng gậy. Lúc ấy tao đau, đcm nó chứ, tao chỉ biết kêu gào trong đau đớn .
Cái đứa tóc tomboy cầm dao xẻ áo tao ra , theo đường dao xẻ, nó xé toạc áo tao và mở album ảnh trong điện thoại và cho tao xem ảnh hai đứa con của tao , nó nói chúng thật đáng yêu, sẽ thật là đáng tiếc nếu cha của chúng không thể trở về để gặp chúng. Tao chỉ biết thều thào, tôi không thể liên lạc với họ, tôi thề...
Khi chúng nó bắt đầu quay video tao bị đánh lần nữa để sau gửi về cho gia đình tao thì chuông điện thoại của thằng mắt lé vang lên, nó nghe ai đó nói đéo gì và gật đầu luôn miệng nói được rồi...được rồi. Sau đó nó quay vào nói với bọn kia dừng lại, hôm nay tới đây thôi.
Ơ... thế đi.t cụ chúng mày thả bố mày ra ???
...
Tao bị bịt mắt và dán băng keo vào mồm, đương nhiên là vẫn bị trói. Chúng nó đưa tao lên ô tô và kéo cửa lại , chúng nó đưa tao đi đâu thế này , hay đưa tao ra một bãi đất hoang rồi xử tao ở đó ??? Tao đã nghĩ đến cái chế.t, nó thật khủng khiếp, đi.t mẹ !
Chiếc xe dừng lại, chúng cởi trói cho tao và yêu cầu tao không được mở bịt mắt nếu không muốn bị bòm vào đầu. Tao nghe tiếng mở cửa xe, rồi thằng nào đó kéo tao ra cửa xe, đạp mạnh tao văng xuống đất. Chỉ đến khi tao nghe thấy tiếng đóng cửa xe và tiếng xe nổ đã xa tít, tao mới dám mở khăn bịt mắt và tháo băng keo trên miệng.
Tao đã đi bộ từ bãi đất trống bên cạnh khu ổ chuột, tao nhận ra nơi này khi trời tờ mờ sáng. Tao từng vào trong khu ổ chuột này cùng đám người Trung Quốc truy đuổi một thằng người Đông Bắc biển thủ tiền của công ty. Xem nào, ở đây tao đã từng thấy những ngôi nhà được xếp tạm bợ bằng mái tôn và giấy, những đứa trẻ không mặc quần đang bới rác... Có một đứa bé đứng trước cửa nhà đang cảm thấy hạnh phúc vô bờ khi mẹ nó mang về cho nó một chiếc bánh sandwich và một lon Pepsi. Tao đã rơi nước mắt khi người mẹ ấy ôm lấy con và nói " happy Birthday!!!"
Ra khỏi khu ổ chuột, tao thấy một đám cảnh sát nước sở tại đang tuần tra bên lề đường , tao đã cố gắng trình bày với họ rằng tao đã bị bắt cóc nhưng họ đéo hiểu gì. May sao có một người đàn ông người Đài Loan gần đó lại gần giúp đỡ tao bằng cách giúp tao nói chuyện với cảnh sát . Đám cảnh sát hiểu vấn đề , nhưng họ chỉ lắc đầu và bỏ đi. Người đàn ông Đài Loan gọi cho tao một chiếc xe cứu thương và giúp đỡ tao liên lạc về công ty. Hỡi vị ân nhân người Đài, ơn cứu mạng này xin được khắc cốt ghi tâm.
May mà tao cũng đéo sao, chỉ là những vết thương ngoài da, tao sẽ ra khỏi bệnh viện sớm thôi.
Có 2 thằng người Trung quốc đồng nghiệp với tao vào bệnh viện tìm tao, chúng tỏ cái vẻ hốt hoảng và lo lắng, nhưng mà, đm chúng mày, gớm nữa , lại còn mèo khóc chuột ở đây ...
Tao nói với 2 thằng, hai người về nói với Dương Tổng , tôi bị cướp hết tiền, xem như của thiên trả địa, Dương Tổng giúp tôi về Việt Nam càng sớm càng tốt.
Một thằng nói , huynh đệ... cần phải nghỉ ngơi. Tao nghĩ, huynh đệ con cặ.c. Rồi tao thở dài, nói giúp tôi với Dương Tổng , giúp tôi về Việt Nam, những việc tôi biết , sống để bụng chết mang theo, xem như không ai nợ ai.
Công ty của thằng Dương Vật Nhỏ chuyên về game cờ bạc trực tuyến bất hợp pháp và lừa đảo cũng như các hoạt động rửa tiền. Tao đã ở đó, làm việc và kiếm tiền bất chấp những giằng xé lương tâm.
Về cơ bản, tao chỉ làm phiên dịch cho đám thằng Dương Vật Nhỏ với đám nhân viên cấp dưới người Việt chứ không có bất cứ hành vi nào liên quan trực tiếp đến các hành vi phạm pháp. Nhưng mà nói gì nói, tao đã trở thành một mafia Quốc tế hehe
Sau đó, chính phủ Philippines đàn áp gắt gao những công ty game bất hợp pháp , công ty của Dương Vật Nhỏ cũng đéo phải ngoại lệ. Nó nói với tao, công ty sẽ chuyển qua Campuchia hoạt động, nơi đây không còn là thiên đường cho chúng ta nữa. Tao đã từ chối, và nói với nó rằng tao sẽ trở về Việt Nam, tao nhớ con trai tao, tao không muốn xa nó nữa. Dương Vật Nhỏ rót cho tao một ly Nhị Oa Đầu rồi 2 thằng cụng ly, nó nói tao hãy bảo trọng.
...
Tối ấy, tao vừa đi xông hơi ở khách sạn Đại Liên trong khu Chinatown về và đang tính gọi xe , bụng tao hơi đói, tao ghé vào siêu thị mua ít đồ ăn rồi sẽ gọi xe sau. Tao thấy một phụ nữ đang mang thai đang ngồi gào khóc bên lề đường với cái bụng to tướng. Trời đã muộn nên không có nhiều người qua lại, tính tao thì chúng mày biết rồi, tuy không phải người tốt nhưng cũng ngẫu hứng nhân đạo đôi khi hehe.
Tao lại gần hỏi người phụ nữ, này cô, cô ổn chứ, tôi có thể giúp gì ???
Người phụ nữ ngẩng đầu lên đáp, giúp tôi ...làm ơn, tôi đau bụng quá , người nhà tôi chưa tới !!!
Tao không nghĩ ngợi nhiều và mở chai nước đưa cho người phụ nữ và vỗ về cô ấy, cô ơi...sẽ không sao hết !!!
Tao cũng từng có vợ nên không tránh khỏi việc có chút cảm xúc như thế này.
Ơn giời, người nhà cô ấy cũng đến ngay sau đó trên một chiếc Toyota đời cũ, hehe rất cũ. Tao đã cùng một người mà cô ấy gọi là anh trai giúp cô ấy lên xe . Cơ mà vừa vào xe, thì cái mả cụ nó , con ch.ó chết kia, nó rút ra một bình xịt giấu trong váy xịt vào mặt tao 2 phát . Trong vài giây , tao mất ý thức hoàn toàn...
Khi tỉnh dậy, tao thấy mình đang ở trong một cái nhà tôn, chân tay tao bị trói bằng dây cáp, mồm tao bị dán băng keo, cái đầu buồ.i gì đang sảy ra thế này ???
Một lúc sau, con mặt lồ.n đêm qua đi vào , nó nhìn thấy tao đã tỉnh dậy, nó chào tao hề lố ô ... !!! Tao mà nói được thì tao sẽ gào lên đi.t mẹ con chó cái , chào cái lồ.n , thả bố mày ra, biết bố mày là ai không ???
Con mặt lồ.n cười đắc ý và ra ngoài gọi người . Một thằng mắt lé đi vào và nói với tao, đừng sợ , chúng tôi sẽ không làm hại bạn, chúng tôi chỉ cần tiền. Tao giãy trong tuyệt vọng và hiểu rõ hơn chuyện gì đang sảy ra.
Vài đứa nữa đi vào, tao thấy ba thằng cầm 3 khẩu súng và có thêm một người phụ nữ khác cắt tóc ngắn tomboy cầm 1 con dao . Có súng rồi thì cầm dao làm gì nữa, định thiến tao à ??? Trời ơi...xin đừng !!!
Ba thằng chĩa ba khẩu súng vào đầu tao, còn cái đứa tóc ngắn tomboy thì đưa dao kề vào cổ tao, nó nói , tôi biết anh là một người cha, nếu muốn trở về gặp gia đình và con cái, hãy làm theo lời chúng tôi. Sẽ là bốc phét nếu như nói tao không hề hoảng sợ vào thời điểm đó. Quả thực, tao đã rất sợ, tao đã nghĩ rằng một trong ba khẩu súng kia sẽ " bòm " một cái vào cái củ sọ tội nghiệp của tao nếu tao tỏ thái độ bất hợp tác.
Tao đã mở điện thoại theo yêu cầu của lũ người kia, ngoan ngoãn cung cấp mật khẩu Alipay, Wechat và App Bank . Chưa đầy 20 phút, tổng cộng 500.000 tệ mà tao tích cóp được đã bị lũ bất lương quẹt hết. Số tiền này tao tính sẽ về Việt Nam mua một căn hộ tươm tươm và đón con trai tao về sống cùng, ở đó , 2 bố con tao sẽ nuôi thêm 1 con mèo . Thế mà, đi.t mẹ lũ khốn , chúng mày chế.t sẽ không toàn thây.
Sau đó, chúng yêu cầu tao gọi điện cho gia đình để xin tiền. Tao nói người thân tao ở Việt Nam quanh năm làm ruộng, không có tiền, làm ơn thả tao ra. Mà tao cũng đéo lưu số người thân ở quê nhà trong điện thoại, tao đang cố giải thích thì chúng nó vụt liên tiếp vào người tao bằng gậy. Lúc ấy tao đau, đcm nó chứ, tao chỉ biết kêu gào trong đau đớn .
Cái đứa tóc tomboy cầm dao xẻ áo tao ra , theo đường dao xẻ, nó xé toạc áo tao và mở album ảnh trong điện thoại và cho tao xem ảnh hai đứa con của tao , nó nói chúng thật đáng yêu, sẽ thật là đáng tiếc nếu cha của chúng không thể trở về để gặp chúng. Tao chỉ biết thều thào, tôi không thể liên lạc với họ, tôi thề...
Khi chúng nó bắt đầu quay video tao bị đánh lần nữa để sau gửi về cho gia đình tao thì chuông điện thoại của thằng mắt lé vang lên, nó nghe ai đó nói đéo gì và gật đầu luôn miệng nói được rồi...được rồi. Sau đó nó quay vào nói với bọn kia dừng lại, hôm nay tới đây thôi.
Ơ... thế đi.t cụ chúng mày thả bố mày ra ???
...
Tao bị bịt mắt và dán băng keo vào mồm, đương nhiên là vẫn bị trói. Chúng nó đưa tao lên ô tô và kéo cửa lại , chúng nó đưa tao đi đâu thế này , hay đưa tao ra một bãi đất hoang rồi xử tao ở đó ??? Tao đã nghĩ đến cái chế.t, nó thật khủng khiếp, đi.t mẹ !
Chiếc xe dừng lại, chúng cởi trói cho tao và yêu cầu tao không được mở bịt mắt nếu không muốn bị bòm vào đầu. Tao nghe tiếng mở cửa xe, rồi thằng nào đó kéo tao ra cửa xe, đạp mạnh tao văng xuống đất. Chỉ đến khi tao nghe thấy tiếng đóng cửa xe và tiếng xe nổ đã xa tít, tao mới dám mở khăn bịt mắt và tháo băng keo trên miệng.
Tao đã đi bộ từ bãi đất trống bên cạnh khu ổ chuột, tao nhận ra nơi này khi trời tờ mờ sáng. Tao từng vào trong khu ổ chuột này cùng đám người Trung Quốc truy đuổi một thằng người Đông Bắc biển thủ tiền của công ty. Xem nào, ở đây tao đã từng thấy những ngôi nhà được xếp tạm bợ bằng mái tôn và giấy, những đứa trẻ không mặc quần đang bới rác... Có một đứa bé đứng trước cửa nhà đang cảm thấy hạnh phúc vô bờ khi mẹ nó mang về cho nó một chiếc bánh sandwich và một lon Pepsi. Tao đã rơi nước mắt khi người mẹ ấy ôm lấy con và nói " happy Birthday!!!"
Ra khỏi khu ổ chuột, tao thấy một đám cảnh sát nước sở tại đang tuần tra bên lề đường , tao đã cố gắng trình bày với họ rằng tao đã bị bắt cóc nhưng họ đéo hiểu gì. May sao có một người đàn ông người Đài Loan gần đó lại gần giúp đỡ tao bằng cách giúp tao nói chuyện với cảnh sát . Đám cảnh sát hiểu vấn đề , nhưng họ chỉ lắc đầu và bỏ đi. Người đàn ông Đài Loan gọi cho tao một chiếc xe cứu thương và giúp đỡ tao liên lạc về công ty. Hỡi vị ân nhân người Đài, ơn cứu mạng này xin được khắc cốt ghi tâm.
May mà tao cũng đéo sao, chỉ là những vết thương ngoài da, tao sẽ ra khỏi bệnh viện sớm thôi.
Có 2 thằng người Trung quốc đồng nghiệp với tao vào bệnh viện tìm tao, chúng tỏ cái vẻ hốt hoảng và lo lắng, nhưng mà, đm chúng mày, gớm nữa , lại còn mèo khóc chuột ở đây ...
Tao nói với 2 thằng, hai người về nói với Dương Tổng , tôi bị cướp hết tiền, xem như của thiên trả địa, Dương Tổng giúp tôi về Việt Nam càng sớm càng tốt.
Một thằng nói , huynh đệ... cần phải nghỉ ngơi. Tao nghĩ, huynh đệ con cặ.c. Rồi tao thở dài, nói giúp tôi với Dương Tổng , giúp tôi về Việt Nam, những việc tôi biết , sống để bụng chết mang theo, xem như không ai nợ ai.