Lần thứ 2 thì sợ thật sự. Lần 2 là hồi tao còn học sinh viên, ông anh tao nhà ở quê có điều kiện mua 1 cái biệt thự ở HN (tao ko tiện nói tên khu vì nói phát biết ngay nhà ai rồi ảnh hưởng đến nta). Hôm đấy ông ý lên HN chơi, lái xe của ông ý lại cũng là bạn nối khố của tao. Nên lúc ông ý lên 3 anh em đi chơi, xong sau ông ý ngủ lại ở nhà người yêu, tao với thằng bạn lấy ô tô đánh đi chơi, 2 thằng ngồi trà đá đến 9-10h về vì thằng kia lái xe nó mệt. Nhà của ông ý thì rộng vl, 4-5 tầng,đéo ai ở nên kiểu cảm giác nó thiếu sức sống. Nói chuyện thì vang quanh nhà, tao với thằng bạn nằm ghế phòng khách tâm sự được lúc thì cả 2 ngủ luôn ở đấy, đến tầm 12h-1h sáng thì ông anh kia gọi bảo về quê có việc gấp. Thằng kia gọi t dậy bảo có về quê ko thì giờ về, tao kêu mai vẫn phải đi học m cứ về đi, thế nó đưa chìa khóa cửa cho xong nó đi. Từ lúc nó đi tao cũng đéo ngủ được, kiểu mất giấc, thế mới lấy đt nt cho th kia hỏi mai để ck ở đâu, chắc nó lái xe ko rep thế tao quay ra ngồi chơi giun hay xếp hình đéo gì ấy, đại loại hồi đấy có con đt tàu, cũng màn hình màu nhưng chắc hơn mỗi 110i. Đang chơi game dở thì tự nhiên ở góc nhà có người gọi tên tao. T mới ngẩng lên hỏi ai đấy. Đm ở góc nhà có cái bóng áo trắng, tóc thì dài, ui đm con mẹ lúc đấy hoảng, cứ hỏi dồn ai đấy , ai đấy. Sợ quá ngồi hẳn dậy định chạy thì cái bóng nó cũng đứng con mẹ dậy, tao chạy ra ngoài cửa vừa cầm nắm tay cửa thì nó nắm tay tao, ui giời đm bừng tỉnh cmnl. Sợ thở hổn hển xong đm quay ra khung cảnh vẫn y hệt như thế, đt thì để ngay ngắn trên bàn, tao mở đt game tao còn đang chơi dở và tin nhắn của thằng bạn kia nt bảo mai để ck ở tủ giày dép ngoài cửa. Tao hoang mang vkl, hóa ra là vừa mơ, nhưng mơ kiểu đéo gì cảnh vật vẫn y hệt nthe, tao có ngủ quên thì đt rơi xuống đất chứ sao lại để ngay ngắn trên bàn, game còn đang chơi dở, rõ ràng lúc trước ấy tao vẫn còn thức thao láo ko thể ngủ quên kiểu đấy được. Lúc đấy tao biết mình bị trêu rồi, bị ma trêu ma dọa, kiểu khách lạ nhà mới. Đm nằm co ro quấn cái chăn mỏng, mắt thì cứ thao láo nhìn cầu thang, chỉ sợ có ai bước xuống. Lần đầu tiên trong đời sợ như thế, thậm chí đến bây giờ nghĩ lại vẫn sợ. Nhưng lúc đấy thì cũng đéo chạy đi đâu đc, thời đấy làm gì đã có xe ôm công nghệ, thế là cứ nằm, xong thế đéo nào lại lịm đi, đúng 5h sáng, tao cầm đt xem đúng 5h nha, ko lệch 1 phút, tao tỉnh lần 2. Vẫn còn cảm giác sợ và biết đéo thể nào ngủ được nữa nên tao quyết định đứng dậy ra khỏi nhà, tao cảm giác như lúc đấy là cái con ma đấy muốn đuổi tao trước đấy rồi nhưng đêm hôm nó không nỡ nên sáng cho tao dậy sớm để tao tự ra. Đm đứng dậy mở cái cửa đã ghê rồi đến khi mở cái cổng nó két két két âm thanh như kiểu vọng từ cõi âm ấy, sợ vkl, bước vội sang bên kia đường đéo dám đứng gần nhà nữa. Lúc đấy vẫn đêm tối nhá,5h trời mùa đông tối om, ánh đèn đường nó hiu hắt nhìn vào cái căn nhà trông âm u lạnh lẽo vcc. Lúc đấy tao mới nhìn thấy 1 cái khiến tao đéo còn gì chối cãi về chuyện đấy là bên cạnh, ngay sát nhà biệt thự đấy là một ngôi mộ, có lăng đàng hoàng. Thề đứng đường rồi vẫn sợ cứ đảo mắt xung quanh, đến 6h sáng tao gọi thằng bạn đón về, trên đường về kể cho nó mà cậu sợ cứ hỏi đi hỏi lại tận mấy hôm sau. Ông anh đấy về sau cũng chết trẻ, còn căn biệt thự ấy hình như sau này bán. Chuyện thật 100% nhé, vấn đề tâm linh tao ko dám nói luyên thuyên.