30 mà vẫn cố gắng học để thi đại học thì thực sự nể phục anh ấy . Mạnh thường quân giúp đỡ anh chắc hẳn rất giàu có . Mà a cho e hỏi có phải lúc có con vào làm ăn cũng thuận hơn phải ko aĐây , vẫn là tao đây , vì chuyện mình nó dài với đéo hay , nên sợ anh em chướng tai , bảo khoe mẽ , bốc phét nhưng sống ảo làm lìn gì trên này ....
Đó , sau đợt thời gian đi bán hoa quả , ngẫm tưởng mình không có duyên với làm ăn buôn bán , vốn lại hết, đến cái điện thoại ghẻ thỉnh thoảng chơi game còn rơi vỡ mất , tao tuyệt vọng lắm ... Đến nỗi lão sếp già nhờ đi mua hộ cái kính lão ,cũng về lấy cái kính của bà già lau chùi kĩ mang ra bán được tám mươi nghìn ,bị bà già chửi cho một trận ... Nhưng tao chịu được , vì có bịch bỉm cho con rồi
Chúng mày ạ, khi con người không còn niềm hy vọng nào , gần đến cung cựC của cái đói nghèo , thì khi nhìn vào con vợ vất vả vì yêu mình mà chấp nhận , đứa con ngây thơ chưa biết gì ... thì người ta lại càng muốn cố gắng để thoát nghèo , mà không phải cho mình đỡ khổ hơn , mình chịu được , nhưng vợ con mình không nên vì mình mà...
Cố nghĩ rồi cố học thêm nghề gì đỡ vợ con thì tình cờ , một đồng nghiệp già , trước đêm lão nghỉ , hôm sau về hưu nói một câu mà sau này thay đổi cuộc đời tao : " Mày biết không , bỏ nghề này đi , sau 10 năm , mày vẫn là thằng bảo vệ , ra ngoài học thêm hoặc làm gì khác đi " . Thế là , 30 tuổi , tao đi học để thi vào trường Y ...... Những đêm dài thức học , những ngày tháng nhịn ăn tiêu để đi học , suốt 7 năm liền , tiền sinh hoạt thì vay đứa em gái , vay người quen tạm bợ ..... Tao đã ra trường , và thành một bác sỹ . Tóm tắt lại thì sau khi làm bác sỹ , thực tập , trực cả đêm cả ngày ... ham học hỏi và cũng thông minh , làm như là làm ngày cuối cùng của cuộc đời vậy , tao gặp được mạnh thường quân, tin tưởng giao cho làm quản lý tại 1 phòng khám tư nổi tiếng trong Sài Gòn , rồi cũng từ khôn khéo thời còn làm bãi xe oto , tao càng ngày càng đông khách , cái này nuôi cái kia , xin ra làm riêng , rồi lập được thêm 3-4 cái phòng khám tư ... sau 14 năm .... Mua nhà , mua nhiều nhà , mua xe , tài sản cũng không phải lo nữa ....
Cuối cùng , ở tuổi 45 , tao nhìn ngắm vợ con đang thiêm thiếp ngủ , hai đứa rồi ... Miệng bất giác nhoẻn miệng cười . Rất cảm ơn cuộc đời đã may mắn với tao , đã chỉ đúng con đường , gặp đúng người ... cả vợ con , những người anh chị em đã giúp đỡ tao . Thật ra , Đối với nhiều người trên này , những thứ tao có , chẳng bằng cái móng tay , nhưng với một người sắp chết vớ được cọc như tao .... Tao rất bằng lòng ....
Hoàn cảnh ban đầu của tao giống y mày nhưng tao may mắn ra ngoài xã hội được nhiều người giúp đỡ + nỗ lực. 3X 1 vợ 2 con nhà xe đủ cả, nhân viên có gần trăm đứa. Có cái do ham cày cuốc nên sức khoẻ không ổn lắm, được lọ mất chai.Nhà không có điều kiện. Bố mất sớm , mẹ thì bôn ba cũng không có điều kiện và học thức nhiều để định hướng cho con cái.Nên phải xa gia đình sớm tự thân vận động.Có ai giống t ko, 3x vẫn đang cố gắng từng ngày. Trả có gì ngoài cô vợ hiền và 1 đứa con ngoan.
Cố gắng thôi b ah. Tôi chỉ khổ mỗi cái gia đạo trục trặc bất hoà , chứ kiếm tiền thì tôi ko ngại khổ.Hoàn cảnh ban đầu của tao giống y mày nhưng tao may mắn ra ngoài xã hội được nhiều người giúp đỡ + nỗ lực. 3X 1 vợ 2 con nhà xe đủ cả, nhân viên có gần trăm đứa. Có cái do ham cày cuốc nên sức khoẻ không ổn lắm, được lọ mất chai.
Cứ phải bằng lòng với những gì mình có và cố gắng cho con cái thôi mày.
Đâm đầu vào ads thì giờ là bro khá rồi...Thời mới ra trường, làm ở Hà Nội lương 3m5, thử việc còn 2m8, phải chuyển về trọ ở Cầu Diễn, trong khi làm ở Khương Hạ. Về không dám nói với ai xấu hổ, bà cho mấy cân cá khô với củ cải khô (Kiểu bà t lứa người trước thích tự làm), về bày đặt diễn trò gạo ăn ngon, bà cười cho 5kg ăn thử, mang lên ăn 2 tháng ngày ăn 2 bữa, nấu sẵn cháo với cá khô hoặc củ cải. Đợt ấy đúng tối về tủi thân và bất lực vô cùng, đang 70kg sụt còn 61 kg trong 2 tháng, bạn cũ còn tưởng t bị nghiện. Chính khoảng thời gian nghèo khổ đó dạy cho t biết quý đồng tiền và thức ăn đến cỡ nào
Đợt đấy cũng vất mà bro, ai rồi cũng có lúc khó khăn thôi, qua được thì sẽ thắngĐâm đầu vào ads thì giờ là bro khá rồi...
Tớ giờ có gia đình rồi. Đéo có thời gian lao nữa. Mình méo chơi và nợ vì vợ thôi. Chán. 9x giờ khoai quá.Đợt đấy cũng vất mà bro, ai rồi cũng có lúc khó khăn thôi, qua được thì sẽ thắng
Đó là lí do mình chưa lập gia đình. Lúc đấy nghèo quá lấy về sợ khổ vợ khổ con, nhưng giờ có chút chút thì lại sợ chưa chơi đủTớ giờ có gia đình rồi. Đéo có thời gian lao nữa. Mình méo chơi và nợ vì vợ thôi. Chán. 9x giờ khoai quá.
Mình cay cái là gia đình cho vợ vay tiền. Toàn cả trăm triệu mà mình đéo biết. Đến lúc vỡ lở ra bị lừa mình mới biết. 2 năm trước dặt dẹo đến giờ. Kinh tế vẫn bản thân mình gánh. Số nợ thì to. Chán. Giờ làm lol gì cũng ko có vốn. Vì tiền cứ trả lãi xong chi tiêu.Đó là lí do mình chưa lập gia đình. Lúc đấy nghèo quá lấy về sợ khổ vợ khổ con, nhưng giờ có chút chút thì lại sợ chưa chơi đủ![]()
Thế cũng khó bác ạ, phải em thì li dị đi cho rảnh nợMình cay cái là gia đình cho vợ vay tiền. Toàn cả trăm triệu mà mình đéo biết. Đến lúc vỡ lở ra bị lừa mình mới biết. 2 năm trước dặt dẹo đến giờ. Kinh tế vẫn bản thân mình gánh. Số nợ thì to. Chán. Giờ làm lol gì cũng ko có vốn. Vì tiền cứ trả lãi xong chi tiêu.
Vợ cờ bạc hay coin thế bạnMình cay cái là gia đình cho vợ vay tiền. Toàn cả trăm triệu mà mình đéo biết. Đến lúc vỡ lở ra bị lừa mình mới biết. 2 năm trước dặt dẹo đến giờ. Kinh tế vẫn bản thân mình gánh. Số nợ thì to. Chán. Giờ làm lol gì cũng ko có vốn. Vì tiền cứ trả lãi xong chi tiêu.
mày có mấy đứa bạn tốt đấyĐời tao lên voi xuống chó liên tục
- cấp ba học ngu, ham chơi game, năm 12 thấy thương bố mẹ quá nên chơi học điều độ, đậu BK hcm, học được 3 năm đánh nhau, rớt môn nên bị đuổi
- đi làm công nhân với dạy thêm 1 năm ôn thi lại, thi đậu khoa toán KHTN hcm
- đi làm muộn hơn bạn bè ba năm, thấy tội gia đình với vợ t quá nên quyết tâm làm giàu
- rút thẻ tín dụng với vay lãi cao buôn card màn hình, hàng lậu bị vịn, dịch dã các thứ không thể nào cứu được ra nên đâm chán nản bài bạc cá độ, âm 400tr
- chuỗi ngày ám ảnh về trả nợ ngân hàng, thẻ tín dụng, có những ngày t phải vay lãi ngày đập qua đập lại, đến ngủ mơ cũng bị dí nợ, tỉnh dậy người ướt sũng. T vẫn giấu vợ với gia đình chịu đựng, đã có lúc t nghĩ đến chết. Nhìn vợ cày đến 10h đêm giành tiền mua nhà mà giờ nói ra khoản nợ thì đau xót quá. T duy trì tình trạng này gần 2 năm, t trả lãi với thẻ tín dụng ngày 5, 10, 15, 25. Ngày nào mở mắt cũng nghĩ chuyện xoay tiền, ngày nào chủ nợ với ngân hàng cũng đòi tiền, có ngày bên standard character nói huyện với doạ tao hết buổi sáng hơn 3h đồng hồ, t trốn ra thang bộ nói chuyện mà dt nóng như sắp nổ.
- mấy thằng bạn thân vẫn cưu mang, biết t sắp vỡ nợ mà vẫn có nhiêu cho mượn bấy nhiêu,
- tự nhiên có một lần thằng bạn người Thanh Hoá nói t có cách lấy lại số card hơn năm trước thông qua công ty nhập khẩu lại, tao xoay hết sức, gom hết được 73tr đưa nó
- điz mịa nó lấy ra được thật bọn m ạ, nguyên đai nguyên kiện, thằng nào buôn linh kiện mt thì biết có đợt sốt card, card cũ bán cũng lời. T với thằng bạn bán đúng đợt đó với thu cũ sang tay. T nhớ lúc 2 thằng chấm dứt làm là tài khoản có 1 tỷ 70tr. Chia đôi,
- t đem về góp với vợ mua căn chung cư, ở nó vui gì đâu, tuy nhà nhỏ nhưng vẫn là nhà
- sau t mua thêm 2 căn cc nữa cho thuê, cuộc sống cũng nhẹ nhàng, ổn định, năm sau chắc kiếm đứa con, Lỡ t có mất sớm hay tai nạn gì ít nhất cũng có 3 căn cc để lại cho nó
Mừng cho m nhéĐời tao lên voi xuống chó liên tục
- cấp ba học ngu, ham chơi game, năm 12 thấy thương bố mẹ quá nên chơi học điều độ, đậu BK hcm, học được 3 năm đánh nhau, rớt môn nên bị đuổi
- đi làm công nhân với dạy thêm 1 năm ôn thi lại, thi đậu khoa toán KHTN hcm
- đi làm muộn hơn bạn bè ba năm, thấy tội gia đình với vợ t quá nên quyết tâm làm giàu
- rút thẻ tín dụng với vay lãi cao buôn card màn hình, hàng lậu bị vịn, dịch dã các thứ không thể nào cứu được ra nên đâm chán nản bài bạc cá độ, âm 400tr
- chuỗi ngày ám ảnh về trả nợ ngân hàng, thẻ tín dụng, có những ngày t phải vay lãi ngày đập qua đập lại, đến ngủ mơ cũng bị dí nợ, tỉnh dậy người ướt sũng. T vẫn giấu vợ với gia đình chịu đựng, đã có lúc t nghĩ đến chết. Nhìn vợ cày đến 10h đêm giành tiền mua nhà mà giờ nói ra khoản nợ thì đau xót quá. T duy trì tình trạng này gần 2 năm, t trả lãi với thẻ tín dụng ngày 5, 10, 15, 25. Ngày nào mở mắt cũng nghĩ chuyện xoay tiền, ngày nào chủ nợ với ngân hàng cũng đòi tiền, có ngày bên standard character nói huyện với doạ tao hết buổi sáng hơn 3h đồng hồ, t trốn ra thang bộ nói chuyện mà dt nóng như sắp nổ.
- mấy thằng bạn thân vẫn cưu mang, biết t sắp vỡ nợ mà vẫn có nhiêu cho mượn bấy nhiêu,
- tự nhiên có một lần thằng bạn người Thanh Hoá nói t có cách lấy lại số card hơn năm trước thông qua công ty nhập khẩu lại, tao xoay hết sức, gom hết được 73tr đưa nó
- điz mịa nó lấy ra được thật bọn m ạ, nguyên đai nguyên kiện, thằng nào buôn linh kiện mt thì biết có đợt sốt card, card cũ bán cũng lời. T với thằng bạn bán đúng đợt đó với thu cũ sang tay. T nhớ lúc 2 thằng chấm dứt làm là tài khoản có 1 tỷ 70tr. Chia đôi,
- t đem về góp với vợ mua căn chung cư, ở nó vui gì đâu, tuy nhà nhỏ nhưng vẫn là nhà
- sau t mua thêm 2 căn cc nữa cho thuê, cuộc sống cũng nhẹ nhàng, ổn định, năm sau chắc kiếm đứa con, Lỡ t có mất sớm hay tai nạn gì ít nhất cũng có 3 căn cc để lại cho nó