Tập 14:
Ánh nắng trưa gay gắt xuyên qua những tán cây thưa thớt ven con đường ngoại ô Hà Nội, phủ lên chiếc BMW của Tuấn một lớp ánh sáng loang lổ, làm nổi bật dáng người gầy cao của anh. Anh đã đánh xe để đỗ ở một góc khuất, cách biệt thự của Nam một quãng vừa đủ để anh có thể quan sát mà không bị phát hiện. Đôi mắt sắc sảo của anh ẩn sau kính râm, hơi thở đều đặn nhưng trái tim đập nhanh vì một cảm giác hồi hộp không thể kìm nén.
Chỉ vài giờ trước, anh đã tận mắt thấy Ly bước xuống từ chiếc taxi, dáng vẻ quyến rũ trong chiếc váy hồng bó sát, mái tóc đen óng bay nhẹ trong gió khi cô tiến tới cánh cửa biệt thự. Một người đàn ông cao lớn, dáng vẻ mạnh mẽ trong chiếc áo sơ mi trắng xắn tay, đã mở cửa đón cô, nắm tay cô kéo vào trong, và cánh cửa khép lại sau lưng họ như một bức màn che giấu bí mật mà anh vừa hé lộ. Tuấn siết chặt vô lăng – một cảm giác phấn khích kỳ lạ đang trào dâng trong anh, như thể anh vừa phát hiện ra một thế giới mới, một trò chơi mà anh không muốn đứng ngoài.
Anh ngồi im, ánh mắt dán chặt vào căn biệt thự sang trọng phía xa, đầu óc quay cuồng với những hình ảnh tưởng tượng về những gì đang xảy ra bên trong. Ly – người vợ ngoan ngoãn, dịu dàng mà anh từng quen thuộc suốt 5 năm – giờ đây đang ở đó, trong một không gian xa lạ, bên một người đàn ông khác. Anh hình dung cô trong chiếc váy ấy, dáng người cao 1m7 nổi bật với vòng ngực căng tràn và đường cong eo thon, đôi chân dài thon thả bước đi tự tin, ánh mắt sắc sảo mà anh chưa từng thấy khi cô ở bên anh. Nhưng rồi, khi người đàn ông kia xuất hiện trong tầm mắt anh, một ký ức chợt lóe lên trong đầu Tuấn như một tia chớp – anh nhận ra anh ta. Đó là Nam, người mà cách đây không lâu, chính Tuấn đã hẹn gặp Ly tại quán bar trong một buổi tối mà anh nghĩ chỉ là một trò vui thoáng qua. Anh nhớ rõ dáng người cao lớn, bờ vai rộng, và ánh mắt tự tin của Nam khi anh giới thiệu anh ta với Ly, khi anh còn nghĩ rằng đó chỉ là một cuộc gặp gỡ vô thưởng vô phạt để thêm chút gia vị cho cuộc sống hôn nhân tẻ nhạt của họ. Giờ đây, ký ức ấy trở thành một nhát dao sắc lạnh, nhưng thay vì đau đớn, nó lại làm anh kích thích hơn bao giờ hết.
Tuấn bật cười khẽ, tiếng cười khô khốc vang lên trong không gian chật hẹp của chiếc xe, mang theo một sự mỉa mai kín đáo. Anh không ngờ chính mình đã vô tình mở ra cánh cửa này – chính anh đã đưa Nam vào cuộc đời Ly, và giờ đây, cô đang ở bên anh ta, trong căn biệt thự xa hoa kia, sống một cuộc sống mà anh không còn là một phần. Thay vì cảm thấy bị phản bội, Tuấn lại thấy mình bị cuốn hút, như một kẻ quan sát bị mê hoặc bởi một vở kịch mà anh đã vô tình viết kịch bản. Anh lấy điện thoại ra, ngón tay lướt nhanh trên màn hình, nhắn một tin ngắn cho Ly với một sự bình thản giả tạo:
“Anh ở công ty, hôm nay bận lắm. Em ở nhà làm gì?”
Anh nhấn gửi, ánh mắt sáng lên một tia thích thú, chờ đợi phản ứng của cô. Anh biết cô sẽ không nói thật – cô không thể – và chính sự giả dối ấy là thứ làm anh thêm phấn khích, như một nước cờ đầu tiên trong ván bài mà anh vừa tự mình khởi động.
Bên trong biệt thự, Ly đứng gần ban công phòng khách, ánh nắng trưa chiếu qua cửa kính lớn, phủ lên cơ thể cô một lớp sáng mờ ảo, làm nổi bật dáng vẻ quyến rũ. Nam đứng sau cô, tay anh vòng qua eo cô, kéo cô sát vào người anh, hơi ấm từ cơ thể rắn chắc của anh lan tỏa qua lớp vải mỏng, làm cô rùng mình nhẹ. Điện thoại trong túi cô rung lên, cắt ngang khoảnh khắc yên bình. Cô nhắn lại nhanh, ngón tay lướt trên màn hình với một sự bình thản giả tạo:
“Em ở nhà, đang dọn dẹp. Anh làm việc tốt nhé.”
Cô đặt điện thoại xuống, không chút do dự, không chút tội lỗi, và quay sang Nam với một nụ cười nhẹ. Cô không cần giải thích nhiều – cô đã chọn Nam, đã bước vào thế giới của anh, và Tuấn giờ đây chỉ là một phần quá khứ mà cô không còn muốn ngoảnh lại.
Cách đó không xa, Tuấn đọc tin nhắn của Ly, một nụ cười nhếch mép hiện lên trên khuôn mặt anh, đôi mắt sáng lên một tia thích thú lạnh lẽo.
“Ở nhà dọn dẹp?”
Anh lẩm bẩm, giọng thấp đến mức gần như thì thầm, ánh mắt lướt về phía căn biệt thự nơi anh biết cô đang ở cùng Nam. Sự giả dối của cô như một liều thuốc kích thích chạy dọc sống lưng.
Anh hình dung Ly trong căn nhà kia, trong vòng tay Nam, mái tóc đen óng của cô rối bời, làn da trắng ngần lấp lánh mồ hôi, và ánh mắt cô – ánh mắt mà anh từng nghĩ chỉ dành cho anh – giờ đây hướng về người đàn ông mà chính anh đã đưa vào cuộc đời cô. Thay vì cơn ghen bùng nổ, anh lại thấy mình bị kích thích bởi ý nghĩ ấy, như thể anh đang xem một bộ phim cấm kỵ mà anh không thể rời mắt. Anh nhớ lại những chi tiết nhỏ từ buổi tối ở quán bar – cách Nam nghiêng người nói chuyện với Ly, cách anh ta cười khi cô đỏ mặt, và cách anh, Tuấn, đứng đó, quan sát họ với một sự tò mò kín đáo mà anh không nhận ra là khởi đầu của tất cả. Giờ đây, những chi tiết ấy hiện lên rõ ràng trong đầu anh, như những mảnh ghép của một bức tranh mà anh vừa hoàn thiện, và bức tranh ấy không làm anh đau đớn – nó làm anh phấn khích, như một kẻ chơi cờ phát hiện ra đối thủ của mình mạnh hơn anh tưởng.
Thời gian trôi qua chậm rãi, ánh nắng trưa dần dịu đi, nhường chỗ cho những bóng râm dài kéo qua con đường vắng. Tuấn vẫn không rời vị trí của mình. Anh lấy điện thoại ra lần nữa, ngón tay lướt trên màn hình, nhắn thêm một tin nhắn với một sự bình thản giả tạo:
“Anh xong việc sớm, tối về ăn với em nhé. Em muốn ăn gì?”
Anh nhấn gửi, ánh mắt sáng lên một tia thích thú, biết rằng cô sẽ lại nói dối, và mỗi lời nói dối của cô là một nước cờ mới trong ván bài mà anh đang chơi. Bên trong biệt thự, Ly nhận tin nhắn, tay cô thoáng run khi đọc, nhưng cô nhắn lại nhanh, giọng đều đều trong từng chữ:
“Ừ, anh về sớm thì tốt. Em nấu gì cũng được, anh thích là được.”
Cô đặt điện thoại xuống, không chút bận tâm, không chút nghi ngờ rằng Tuấn đang ở gần cô hơn cô nghĩ.
Ánh hoàng hôn đỏ rực buông xuống, nhuộm vàng mặt hồ phía xa, những tia sáng cuối ngày lấp lóa qua khung cửa kính rộng lớn của căn biệt thự sang trọng. Trong căn phòng ngủ tầng hai, không khí ngập tràn hơi ấm và mùi hương gợi dục của sự cuồng nhiệt vừa qua – một hỗn hợp của mồ hôi, nước hoa thoang thoảng và mùi cơ thể hòa quyện đầy kích thích. Ly nằm nghiêng trên chiếc giường king-size, mái tóc đen óng dài xõa tung rối bời xuống vai, vài lọn dính chặt vào làn da trắng ngần lấp lánh mồ hôi, như những đường nét vẽ nên một bức tranh sống động của dục vọng. Chiếc váy hồng bó sát từng tôn lên đường cong hoàn mỹ của cô giờ bị ném xuống sàn, để lộ thân hình cao gầy đầy mê hoặc: vòng ngực căng tròn, núm ngực hồng hào nhô lên kiêu hãnh, phập phồng theo từng nhịp thở gấp gáp; eo thon mềm mại như được tạc từ ngọc, và đôi chân dài thon thả quấn chặt lấy tấm ga giường trắng tinh giờ đã nhàu nhĩ, thấm đẫm dấu vết của sự hoang dại. Nam nằm sát bên cô, cơ thể rắn chắc, cơ bắp cuồn cuộn áp chặt vào lưng cô, cánh tay mạnh mẽ vòng qua eo cô, kéo cô sát hơn, hơi thở nóng hổi của anh phả lên gáy cô, mang theo sự chiếm hữu không thể cưỡng lại.
Ly nhắm mắt, để mặc cảm giác mãn nguyện lan tỏa trong từng tế bào, cơ thể cô vẫn còn run rẩy vì những đợt khoái cảm vừa qua. Một góc nhỏ trong tâm trí cô thoáng nghĩ đến Tuấn – người chồng đang ở đâu đó, có lẽ đang đợi cô với tin nhắn dối trá vụng về mà cô đã gửi. Nhưng ý nghĩ ấy nhanh chóng bị dập tắt khi Nam cúi xuống, đôi môi nóng bỏng của anh lướt qua vành tai cô, giọng trầm khàn đầy cám dỗ vang lên như một lời mời gọi không thể chối từ:
“Em đẹp quá, Ly. Anh không muốn thả em về đâu.”
Ly mỉm cười, quay người lại đối diện anh, đôi mắt to tròn long lanh sáng lên một tia nghịch ngợm hiếm thấy, giọng cô nhẹ nhàng nhưng đầy khiêu khích:
“Vậy giữ em đi. Nhưng anh phải làm em sướng hơn nữa….”
Lời nói ấy thoát ra tự nhiên, không chút e dè, như thể cô đã hoàn toàn buông bỏ mọi giới hạn để lao vào con đường dục vọng mà Nam dẫn lối. Anh nhếch môi, tay anh lùa vào mái tóc dày mượt của cô, kéo mạnh để ngửa mặt cô lên, rồi đặt xuống một nụ hôn sâu đậm, mãnh liệt. Lưỡi anh xâm nhập vào miệng cô, cuốn lấy lưỡi cô trong một vũ điệu dữ dội, cắn nhẹ môi dưới của cô, khiến cô rên lên khe khẽ, âm thanh ngọt ngào như một lời mời gọi. Ly đáp lại không chút do dự, tay cô bám chặt vào vai anh, móng tay dài cắm sâu vào da thịt rắn chắc, để lại những vệt đỏ mờ. Cơ thể cô nóng ran, một luồng nhiệt trào lên từ bụng dưới, làm chỗ nhạy cảm giữa hai chân cô trở nên ẩm ướt, thấm ra đùi, chuẩn bị sẵn sàng cho những gì sắp tới.
Nam rời môi cô, đôi môi ướt át của anh lướt xuống cổ cô, cắn nhẹ lên làn da trắng mịn, để lại những dấu đỏ mờ như minh chứng cho sự chiếm hữu của anh. Tay anh lần xuống ngực cô, ngón tay thon dài miết quanh núm ngực hồng hào đã căng cứng vì kích thích, vê nhẹ rồi bất ngờ bóp mạnh, làm cô cong người lên, rên lớn:
“Nam… anh… đừng…”
Giọng cô lạc đi, ngắt quãng trong khoái cảm, nhưng lời nói ấy chỉ càng kích thích anh hơn. Anh không dừng lại, ngồi dậy, kéo cô ngồi lên đùi anh, tay anh siết chặt eo cô, ánh mắt khóa chặt vào đôi mắt long lanh của cô:
“Muốn anh cho em biết mình giỏi thế nào khi làm anh điên lên không?”
Ly ngỡ ngàng, hơi thở dồn dập, nhưng ánh mắt cháy bỏng của anh làm cô gật đầu không chút do dự:
“Vâng… em muốn… em muốn thử.”
Nam mỉm cười, một nụ cười vừa hài lòng vừa nguy hiểm. Anh ấn nhẹ vai cô, đẩy cô cúi xuống trước anh, rồi chỉ tay vào phần dưới của mình – đã cương cứng, dài và căng, mạch máu nổi rõ dưới làn da, lấp lánh dưới ánh sáng mờ ảo từ ban công:
“Dùng miệng ngoan đi, Ly. Anh muốn em làm anh mất kiểm soát.”
Cô đỏ mặt, hơi thở gấp gáp, tim đập thình thịch trong lồng ngực, nhưng cô không từ chối. Cô cúi xuống, đôi môi mềm mại ngập ngừng chạm vào, cảm nhận độ cứng và hơi ấm khiến cơ thể cô run lên vì kích thích. Cô ngậm lấy, lưỡi cô lướt quanh một cách vụng về, nhưng Nam không để cô tự do quá lâu. Anh giữ chặt tóc cô, giọng khàn khàn ra lệnh:
“Ngậm sâu hơn đi, Ly. Anh muốn em nuốt hết anh, làm anh sướng đến phát điên.”
Ly hơi hoảng, nhưng ánh mắt anh như thiêu đốt cô, khiến cô không thể kháng cự. Cô ngậm sâu hơn, lưỡi cô xoáy quanh đầu, trượt xuống dần, cố gắng làm theo lời anh. Nam siết chặt tóc cô, bất ngờ đẩy hông lên, thúc mạnh vào miệng cô, chạm sâu đến họng cô, làm cô nghẹn thở, nước mắt rưng rưng trào nơi khóe mi. Anh không dừng lại, tiếp tục thúc sâu và nhanh, dùng miệng cô như một công cụ để thỏa mãn dục vọng mãnh liệt của mình. Nước bọt tràn ra khóe miệng, chảy xuống cằm, nhưng đồng thời làm cô cảm nhận một sự kích thích lạ lùng chưa từng có. Ly bám chặt vào đùi anh, móng tay cắm sâu vào da thịt, để lại những vết đỏ sâu hơn, cố gắng thở qua mũi, nhưng cơ thể cô run rẩy vì sự mạnh bạo chưa từng trải qua. Với Tuấn, mọi thứ luôn nhẹ nhàng, chậm rãi, thậm chí có phần nhàm chán – anh chưa bao giờ dám đi xa đến thế này. Nhưng Nam thì khác, anh hoang dại, không khoan nhượng, và điều đó làm cô vừa sợ hãi vừa bị cuốn hút.
Nam gầm gừ, giọng anh lạc đi trong khoái cảm, hơi thở nặng nề:
“Giỏi lắm… ngậm chặt hơn đi, em yêu… anh sắp .…”
Cô chưa kịp phản ứng, anh đẩy mạnh thêm vài lần nữa, động tác dứt khoát và hung bạo, cơ thể anh căng cứng như dây đàn. Rồi một dòng tinh nóng hổi bùng nổ trong miệng cô, dày đặc, ấm nóng, tràn ngập khoang miệng cô đến mức cô không thể chứa hết. Ly hoảng loạn, cố đẩy anh ra, nước mắt trào ra vì nghẹn, nhưng Nam giữ chặt đầu cô, ánh mắt sắc lạnh, giọng anh trầm xuống đầy quyền lực:
“Nuốt hết đi. Đừng để rơi một giọt nào. Anh muốn em cảm nhận nó hoàn toàn.”
Cô run rẩy, cảm nhận vị lạ lẫm, mặn mà và ấm nóng tràn ngập miệng mình. Đây là lần đầu tiên trong đời cô làm chuyện này, lần đầu tiên nuốt trọn tinh dịch của một người đàn ông. Trước đây, cô chưa từng đi xa đến vậy, chưa từng bị ép buộc hay trải qua sự mạnh bạo thế này. Nhưng ánh mắt của Nam, sự chiếm hữu trong giọng nói của anh, khiến cô không dám chống cự. Cô nuốt xuống, từng chút một, cảm giác nghẹn ở cổ họng, nước mắt chảy dài trên má, nhưng đồng thời, một luồng kích thích kỳ lạ chạy dọc sống lưng cô, làm chỗ nhạy cảm giữa hai chân cô co giật nhẹ, ướt át hơn bao giờ hết. Nam nhìn cô, mỉm cười hài lòng, tay anh vuốt nhẹ tóc cô, giọng trầm ấm:
“Giỏi lắm, em yêu. Em làm anh sướng đến mức không thể tin được.”
Ly thở dốc, môi cô ướt át, lấp lánh nước bọt và vài giọt tinh còn sót lại, ánh mắt long lanh nhìn anh, vừa sợ hãi vừa tò mò. Nhưng Nam không để cô nghỉ ngơi lâu. Chỉ vài phút sau, anh đã cương cứng trở lại, phía dưới đứng thẳng, căng tràn sức sống, như thể dục vọng của anh không bao giờ cạn. Anh kéo cô ngã xuống giường, ánh mắt sáng rực như một con thú săn mồi:
“Giờ anh sẽ làm em điên lên. Để em cầu xin anh không dừng lại.”
Anh đè lên cô, tay anh nâng một chân cô lên vai, để lộ hoàn toàn chỗ nhạy cảm ướt át, hồng hào và run rẩy của cô. Anh không chờ đợi, tiến vào cô từ phía trước, mạnh mẽ và dứt khoát, “nó” lấp đầy cô ngay lập tức, dài và cứng đến mức cô cảm nhận được từng mạch máu nổi lên cọ xát vào thành trong của mình. Ly hét lên, tiếng hét vừa đau đớn vừa khoái lạc, cơ thể cô co giật vì cảm giác bị xâm chiếm hoàn toàn. Anh đẩy nhanh, mỗi cú thúc làm cơ thể cô rung chuyển dữ dội, ngực cô đung đưa theo nhịp, núm ngực căng cứng cọ vào lồng ngực rắn chắc của anh qua mỗi lần va chạm, tạo ra những đợt sóng khoái cảm lan tỏa. Nam siết chặt hông cô, kéo cô sát hơn, làm cô cảm nhận từng cú đâm sâu đến tận tử cung:
“Em thích thế này không? Nói anh nghe, Ly.”
Ly rên lớn, giọng lạc đi trong khoái cảm, cơ thể cô nóng ran như bị thiêu đốt:
“Thích… em thích lắm… anh mạnh nữa đi… sâu hơn đi…”
Lời nói ấy như đổ thêm dầu vào lửa, Nam gầm lên, đẩy nhanh hơn, sâu hơn, mỗi nhịp làm cô hét lên không kiểm soát, âm thanh dâm đãng vang vọng khắp căn phòng. Chỗ nhạy cảm của cô ướt át đến mức thấm đẫm ga giường, chất lỏng trong suốt chảy ra theo từng cú thúc của anh, tạo thành những vệt dài trên đùi cô. Anh kéo cô ngồi lên đùi anh, tay anh bóp mạnh ngực cô, ngón tay miết mạnh núm ngực đã sưng đỏ, xoắn nhẹ rồi kéo dài ra, làm cô cong người, rên to hơn:
“Nam… em không chịu nổi… anh mạnh quá…”
Anh cười khẽ, giọng khàn khàn đầy dục vọng:
“Chưa hết đâu, em yêu. Anh muốn em phải biết mình thèm khát đến mức nào.”
Anh đẩy cô nằm ngửa, quỳ xuống giữa hai chân cô, đôi tay mạnh mẽ banh rộng đùi cô ra, để lộ hoàn toàn chỗ nhạy cảm ướt át, đang co giật vì kích thích. Môi anh chạm vào đó, lưỡi anh lướt qua khe hẹp, hút mạnh vào điểm nhạy cảm nhất, làm cô cong người lên, tay bám chặt ga giường, móng tay xé rách cả lớp vải mỏng:
“Anh… đừng… em ra mất… em không chịu được…”
Nhưng Nam không dừng lại, lưỡi anh xoáy sâu vào trong, mút mạnh, liếm sạch từng giọt chất lỏng ngọt ngào chảy ra từ cô. Miệng anh ngậm chặt, rung lên những âm thanh ướt át, làm chỗ nhạy cảm của cô co giật dữ dội, thấm đẫm đùi cô và cả cằm anh. Ly run rẩy, đầu óc quay cuồng, cơ thể căng lên như dây đàn trước khi đứt. Cô hét lên, một luồng nhiệt bùng nổ từ bụng dưới, lan khắp cơ thể, làm cô cong người dữ dội, mắt nhắm chặt, miệng há ra thở dốc, nước khoái lạc trào ra, cơ thể run rẩy không kiểm soát trong cơn cực khoái mãnh liệt nhất cô từng trải qua. Nam ngẩng lên, nhìn cô trong trạng thái ngây dại, ánh mắt anh sáng rực, anh kéo cô sát lại, tiến vào lần nữa, đẩy mạnh vài lần cuối, mỗi cú thúc làm cơ thể cô rung lên theo. Anh gầm lớn, cơ thể anh căng cứng, dòng tinh nóng hổi tràn ngập trong cô, đầy đến mức chảy ngược ra ngoài, hòa quyện với chất lỏng của cô, thấm đẫm ga giường.
Họ nằm xuống, Nam kéo cô vào lòng, tay anh vuốt nhẹ mái tóc ướt mồ hôi của cô, môi anh chạm lên trán cô, giọng trầm ấm:
“Em thấy vừa xong thế nào, Ly?”
Cô nép vào ngực anh, hơi thở vẫn gấp gáp, cơ thể vẫn còn run rẩy, mỉm cười yếu ớt:
“Em… em không ngờ lại thế này. Em muốn nữa, Nam… em nghiện anh mất rồi.”
Anh cười lớn, ôm chặt cô, tay anh lùa xuống mông cô, bóp mạnh:
“Vậy là em hiểu rồi. Anh sẽ làm em điên lên mỗi ngày, đến mức em không thể sống thiếu anh.”
Ly ôm lấy anh, cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ của anh, làn da nóng ran của cô áp chặt vào cơ thể anh, và cô biết mình đã thay đổi hoàn toàn – cô không còn là người vợ ngoan ngoãn của Tuấn, mà là một người phụ nữ khao khát dục vọng, sống động và hoang dại bên Nam. Trong khoảnh khắc ấy, cô nhận ra mình thực sự thèm khát chuyện này, thèm khát anh, và cô không muốn quay lại cuộc sống cũ nữa.
Cách đó không xa, Tuấn vẫn ngồi trong xe, ánh mắt dán chặt vào căn biệt thự. Anh không thấy được những gì xảy ra bên trong, nhưng anh có thể tưởng tượng – từng chi tiết, từng âm thanh, từng cái chạm mà Ly đang trải qua với Nam. Hơi thở anh dồn dập, máu nóng chảy rần rật trong người, không phải vì ghen tuông, mà vì một sự kích thích mãnh liệt mà anh không thể kìm nén. Anh đã biết sự thật, đã thấy Ly bước vào thế giới của Nam, nhưng thay vì lao đến đối mặt, anh lại muốn kéo dài trò chơi này, muốn xem cô sẽ đi xa đến đâu, và muốn tận hưởng cảm giác nguy hiểm đang thiêu đốt anh.
Điện thoại của anh rung lên, một tin nhắn từ Nam bất ngờ hiện trên màn hình:
“Mày đoán được không? Cô ấy đang ở đây với tao.”
Tuấn sững người, ánh mắt tối lại, nhưng rồi một nụ cười lạnh lẽo chậm rãi nở trên môi anh. Anh nhắn lại, giọng đều đều trong từng chữ:
“Tao biết. Cứ tiếp tục đi, để tao đang xem.”
Nam không đáp lại, nhưng Tuấn biết anh ta đã nhận được tin nhắn. Anh khởi động xe, lái đi, nhưng trong đầu anh, một kế hoạch mới đã hình thành – anh sẽ không phá vỡ mọi thứ ngay bây giờ, anh sẽ để Ly và Nam tiếp tục, và khi thời điểm đến, anh sẽ bước vào, không phải để kết thúc, mà để biến trò chơi này thành của riêng anh. Câu chuyện giờ đây không chỉ là của Ly và Nam, mà là một ván cờ ba người, đầy cám dỗ và nguy hiểm, chờ đợi một cái kết không ai lường trước.