• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Truyện "Hành trình Nữ thần hóa điếm". Tao đăng cho mấy thằng khỏi mất công ăn cắp.

Lituchi

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Mẹ bố bà. Vừa vào thấy có người nhắc tưởng có khứa nào mua truyện. Hóa ra thằng anhbali gọi sang nghe chửi. Mình già rồi phải biết nhịn cho chuyện chóng qua. Bọn nó cũng không đọc truyện tao viết, vì thế không quan trọng gì. Nhưng anh em lần sau rút kinh nghiệm nhé, đùng lôi thân già này ra cho bọn đấy nó bêu riếu.
Anh em đọc truyện rồi bình luận về truyện tôi đang viết đây này.
 

Ivan cuto

Yếu sinh lý
Mẹ bố bà. Vừa vào thấy có người nhắc tưởng có khứa nào mua truyện. Hóa ra thằng anhbali gọi sang nghe chửi. Mình già rồi phải biết nhịn cho chuyện chóng qua. Bọn nó cũng không đọc truyện tao viết, vì thế không quan trọng gì. Nhưng anh em lần sau rút kinh nghiệm nhé, đùng lôi thân già này ra cho bọn đấy nó bêu riếu.
Anh em đọc truyện rồi bình luận về truyện tôi đang viết đây này.
Đọc truyện nó xong thấy khó chịu nói 1,2 câu mà chó nhà hàng xóm cắn kinh quá. Xl thớt nhé.
 

Hahoangg19991

Yếu sinh lý
Mẹ bố bà. Vừa vào thấy có người nhắc tưởng có khứa nào mua truyện. Hóa ra thằng anhbali gọi sang nghe chửi. Mình già rồi phải biết nhịn cho chuyện chóng qua. Bọn nó cũng không đọc truyện tao viết, vì thế không quan trọng gì. Nhưng anh em lần sau rút kinh nghiệm nhé, đùng lôi thân già này ra cho bọn đấy nó bêu riếu.
Anh em đọc truyện rồi bình luận về truyện tôi đang viết đây này.
Bán truyện sao tml
 

Lituchi

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Đêm nay có 32 nhé. Thứ 6 lên ch kép 33,34. Anh em chịu khó chờ.
 

Lituchi

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ch32_tình yêu gặp trắc trở, dự án của Khánh sắp hoàn thành

Vy ở trong phòng hồi lâu dù Khánh có gọi cô cũng chẳng nói gì. Đến khi cánh cửa mở ra thì cô đã mặc đồ lại chỉnh tề rồi nằng nặc đòi ra về. Hết cách Khánh đành phải đưa em về vì đã không còn sớm nữa.
Suốt đoạn đường dài hai người chẳng nói chuyện gì với nhau hết cả. Mới lần đầu tiên cãi nhau mà đã căng đến mức này cả Vy và Khánh đều cực kì khó chịu.
Khánh thì không thể giải thích được cho Vy hiểu công việc của mình khi vẫn đang chờ kết quả. Còn Vy thì nghĩ mình khuyên anh lời đúng mà anh cố chấp không chịu nghe, anh không chịu hiểu rằng cô rất yêu nên mới lo lắng cho anh. Cô muốn nhìn thấy tương lai ổn định để kiên trì bước tới cùng anh. Em cũng bực mình vì bao nhiêu ngày khổ cực chăm sóc mà anh vẫn không thấy được tấm chân tình của mình.
Cả hai người cứ ôm một đống bức xúc trong lòng mà không nhận ra đây chỉ là mâu thuẫn với nhau về góc nhìn mà thôi. Khánh và team của mình đã theo dự án từ rất lâu, dự án có tương lai nhưng rất cần sự đầu tư về thời gian và chất xám. Vy thì không hiểu điều đó, cô nhận xét tình hình qua sự truyền thụ của Sếp Thuận mình, cô tin rằng hắn đúng mà bỏ qua góc nhìn của anh.
Hai người chia tay trong không vui, thậm chí một chút âu yếm hay lưu luyến trước khi chia tay cũng không có. Hôm sau Vy vẫn đi làm mà lòng vẫn còn hậm hực, em ngồi một chỗ không nói không rằng đến khi sếp Thuận phải đến thật gần bắt chuyện.
-Em sao thế, lo nghĩ về sức khỏe của Khánh à, có muốn anh nhờ bác sĩ đầu ngành cho không.
-Không cần đâu anh ạ, người ta thèm gì em quan tâm đâu chứ, tự người ta nghĩ rồi làm chứ cần gì người khác khuyên bảo đâu.
Rồi Vy như tìm được nơi dốc bầu tâm sự mà tuôn ra một mạch. Cô cũng kể cho hắn ta nghe những uất ức tủi thân của mình mà không chia sẻ với Khánh được. Thuận vừa nghe vừa mừng thầm trong bụng. Hai người này mâu thuẫn càng sâu thì hắn lại càng có nhiều cơ hội.
-Em làm thế đúng rồi, phải kiên quyết để cậu ấy thấy ra con đường dúng đắn. Mai này nếu 2 người buộc cùng một chỗ thì tương lai của cậu ấy cũng là của em. Em biết bảo vệ cho tương lai mình như vậy là rất tốt. Anh nghĩ em nên cứng rắn một lần, để cho cậu ấy thấy sai rồi chủ động làm lành trước thì mới tha lỗi, chứ dễ dàng tha thứ cậu ấy sẽ không hiểu ra đâu.
Vì nghe lời của Thuận mà Vy cứ như vậy đóng băng liên lạc với anh. Tuy nhớ Vy và muốn làm hòa nhưng Khánh vẫn không thể chấp nhận từ bỏ dự án ngoài như vậy được. Lợi dụng mấy ngày nghỉ ốm anh thu xếp hoàn thành nốt mấy khâu cuối cùng và chuẩn bị ra nước ngoài xin bằng sáng chế và chào hàng với các đối tác.
Nếu Vy chịu nghe Khánh giải thích kĩ hơn có lẽ giờ cô đã biết bạn trai mình cũng là người cực kì tài giỏi rồi. Đằng này cô làm như lời Thuận nói hễ anh gọi điện muốn giải thích cô chỉ lạnh lùng hỏi là. “Anh chịu bỏ việc làm ngoài hay không”, nếu anh trả lời là “chưa được” hay “không thể” là cô lập tức cúp máy chẳng thèm nghe thêm gì.
Cả tuần chiến tranh lạnh như thế đến nỗi Khánh đón về Vy cũng ngồi lì trên xe rồi tự đi về cho anh lẽo đẽo theo sau. Khánh cũng đâu thể đi theo em mà năn nỉ như thế mãi, anh còn lo chạy vạy khắp nơi để dự án hoàn thành đúng tiến độ.
Tuần tiếp theo Khánh liên lạc ít dần, thay vì tìm hiểu xem anh đang bận rộn hay gặp phải khó khăn gì không thì Vy lại tự mình suy diễn. Cô đem những ý nghĩ áp đặt của mình tâm sự cùng Thuận thì được anh ta cho ý kiến kiểu một chiều. Cứ như thế cô càng không thông cảm được với người yêu mà xa lánh dần.
Như buổi tối hôm nay cô không trở về nhà ôm điện thoại nhắn tin, nói chuyện với anh như mọi lần mà lại cùng Thuận đi mua sắm ở một của hàng cực kì sang trọng.
-Ôi, em tưởng anh bảo có công chuyện cần đến em, chứ sao lại dắt em đến cửa hàng đồ nữ cao cấp thế này. À, hay anh muốn mua đồ tặng chị gái nào mới quen, muốn em tư vấn phải không.
-Là công chuyện thật, trong vòng nửa tháng tới 1 tháng nữa là có tiệc lớn mừng kí kết hợp đồng với đối tác Châu Âu. Anh muốn em hôm đó tham dự và phải thật lộng lẫy, tiếng Anh của em rất tốt, giờ đã đến lúc em tập làm quen ngoại giao ở đẳng cấp cao hơn rồi.
Vy lúc này mới hiểu ông ta đang chuẩn bị cho mình bước vào một thế giới mới, cô nhìn giá mấy bộ váy mà lè lưỡi lắc đầu.
-Thôi anh, váy ở đây đắt quá, mà em vẫn còn bộ váy dạ hội cái hồi mà ăn mừng anh nhậm chức ấy, bộ đấy ổn mà.
-Bộ đấy cũng được nhưng vẫn cần thêm 1,2 bộ nữa, sẽ có tiệc kí kết rồi tiệc gặp gỡ, về công ty thì tiệc mừng công, không thiếu dịp để mặc đâu.
Một lúc sau họ đã chọn được 2 bộ ưng ý, Vy thử vào thì rất hợp cũng khiến Thuận đứng tim mấy lần. Cô thì nhìn thấy giá tiền niêm yết mà choáng váng, đây là Thuận trả tiền chứ để cô trả là bay vèo 2 tháng lương. Nhưng Vy lại không để ý kĩ, cuối căn phòng còn một bộ váy đặt ở nơi ánh đèn sáng nhất, bộ váy đó giống hệt chiếc mà Khánh tặng cô. Giá của nó cũng bằng cả 2 chiếc Thuận mua cộng lại.
Lại nhắc đến Khánh, trong khi Vy đang mua sắm tưng bưng thì anh đang gặp một vài người quan trọng ở một nhà hàng hạng sang.
Cuộc nói chuyện khiến Khánh cực kì hài lòng và mỉm cười liên tục. Cuối cùng sau bao ngày vất vả Khánh và các bạn trong team của mình đã được hưởng trái ngọt thành công. “Phần mềm quản lí và bảo mật giao dịch tài chính” bọn anh vừa viết ra đã được nhiều tập đoàn tài chính lớn săn đón. Người khách hôm nay anh gặp cũng là đại diện một đối tác nước ngoài trong số đó.
-Ông Khánh, tôi rất ấn tượng với phần mềm bảo mật của các ông, nếu được chúng ta sẽ hợp tác lâu dài. Với giá cả hợp lý chúng tôi còn có thể giao toàn bộ hạng mục này cho các ông, áp dụng trên tất cả các giao dịch tài chính của tập đoàn chúng tôi.
Người đang đứng bắt tay với Khánh là một Việt Kiều Singapore làm cho một tập đoàn khá lớn. Bằng cái giọng lơ lớ, anh ta đang cố chào mời Khánh và các bạn cộng tác với tập đoàn của anh ta. Điều này rất đúng ý của Khánh nhưng anh chưa vội đồng ý ngay mà vẫn lấy lý do để họ chờ.
-Rất cảm ơn ông Thomas đã dành sự ưu ái cho sản phẩm của chúng tôi. Tập đoàn tài chính của ông luôn là mối quan tâm hàng đầu trong việc hợp tác của chúng tôi. Nhưng tạm thời phần mềm vẫn còn chờ hoàn thiện và chưa đăng ký sở hữu trí tuệ. Khi nào mọi việc hoàn tất chúng tôi sẽ liên hệ các ngài đầu tiên.
Cứ như vậy hai bên tiếp tục cười nói cực kì ăn ý, đến khi ra về ông ta còn ôm Khánh một cách cực kì nồng nhiệt để tỏ rõ thiện chí của mình. Tiễn ông ta rồi Khánh như mở cờ trong bụng, anh nhẩm tính xem tiếp theo sẽ làm gì. Đi đăng ký sở hữu trí tuệ ở Việt Nam và cả nước ngoài này, hoàn thành và kiểm tra vận hành thật tốt các hạng mục này..vv..
Nhưng trước tiên phải họp mặt các chiến hữu và báo tin mừng cho em yêu cái đã “Tút tút”…điện thoại ngân chuông mà không có ai nhấc máy, đến cuộc thứ 2 thì có nhấc máy nhưng không ai trả lời, chỉ có âm thanh đầu bên kia vô ý vọng vào đứt quãng.
-Em cởi áo dài ra…đấy đẹp quá, sáng bừng lên luôn… cái này mềm thật đấy, sờ thích cả tay…vòng nào ra vòng đấy, chậc chậc không thua gì hoa hậu…
-Hứ… anh chỉ dẻo miệng… cởi cái này ra thì đẹp hơn à…đẹp thật không ạ, đừng lừa em nhá…cái này mềm, hihi, còn cái này thì cứng, không lựa khéo, chọc vào là đau điếng luôn á…
Chỉ nghe đến đấy Khánh đã ong hết cả đầu, dù không muốn nghĩ lung tung thì những hình ảnh kinh khủng anh tự tưởng tượng ra cứ lởn vởn trong đầu. Anh tức tốc ra lấy xe, định bụng sẽ chờ cô để làm rõ chuyện này.
Trong nhà hàng này không chỉ có mình Khánh đang buồn bực, mà còn thêm một người đàn ông nữa. Anh ta cũng vừa tiếp khách ở đây, nhưng không như Khánh được người ta nể trọng, bắt tay ngang hàng. Anh ta luôn phải cúi thấp đầu lời nói thì tâng bốc, nịnh nọt. Anh ta là Khanh, người yêu của Ngọc Mai, hôm nay anh ta đến đây để mời người ta ăn cơm, nhờ người ta hướng dẫn xin học bổng để học tiến sĩ ở nước ngoài.
Đúng vậy Khanh vừa gặp một người có thể giúp mình thực hiện đúng và đủ các bước xin học bổng tiến sĩ bên Úc. Khanh mới có cơ hội này nên vội vàng nắm bắt ngay, lời hứa dắt Ngọc Mai về ra mắt trong năm nay anh đã quên béng. Cũng vì đây luôn là mơ ước của anh ta, anh ta muốn học cao, vào làm ở Viện Kinh tế Việt Nam để có tiếng nói với mọi người cùng vật chất dư giả.
Chứ anh ta ngán cái cảnh này lắm rồi, mời người ta một bữa ăn xong là mặt nhăn mày nhó, rồi cả tháng ăn mì. Dù là thạc sĩ, giảng viên đại học nhưng vẫn chưa đủ anh ta hài lòng.
Nhìn trong ví chỉ còn lèo tèo vài đồng anh ta lại hồi ức lại chuỗi ngày đói khổ. Ngày đấy dù có người yêu xinh như hoa hậu mà tiền thuê khách sạn đàng hoàng để bóc trinh nàng anh ta cũng không có. Bao lần gần lột trần thân hình vệ nữ ấy ra tại căn phòng trọ tối tăm nhìn thấy vú tròn bướm xinh hắn cũng động lòng. Nhưng vì sĩ diện hắn lại đắp chăn cho nàng rồi ngoảnh đầu bỏ đi. Nếu cái lần ấy nàng không quyết tâm thì chẳng biết đến bao giờ.
Chính là cái đêm Ngọc Mai xuống tận nơi Khanh công tác để tìm gặp(ch6, ch7). Nàng nấu cơm cho anh ăn, cùng anh ta đi dạo biển. Rồi họ cũng hôn nhau thắm thiết, bàn tay anh ta được thả tự do khám phá hết vú rồi mông đến bướm. Chỗ nào hắn cũng lần mò bóp nhéo, nhưng đến khi nàng thèm thuồng đến oằn người và nước nhờn ra ướt sũng thì hắn lại thu tay.
Người khó chịu nhất là nàng, muốn hắn chơi lắm rồi nhưng hắn luôn lấy lí do muốn cho nàng giây phút đáng nhớ ở nơi đàng hoàng rồi từ chối. Thế nhưng khi nước nhờn đang ướt đẫm và con bướm đang kêu réo thèm thuồng, nàng đã làm một việc cực kì táo bạo.
 

Longbinhzz

Yếu sinh lý
Ch32_tình yêu gặp trắc trở, dự án của Khánh sắp hoàn thành

Vy ở trong phòng hồi lâu dù Khánh có gọi cô cũng chẳng nói gì. Đến khi cánh cửa mở ra thì cô đã mặc đồ lại chỉnh tề rồi nằng nặc đòi ra về. Hết cách Khánh đành phải đưa em về vì đã không còn sớm nữa.
Suốt đoạn đường dài hai người chẳng nói chuyện gì với nhau hết cả. Mới lần đầu tiên cãi nhau mà đã căng đến mức này cả Vy và Khánh đều cực kì khó chịu.
Khánh thì không thể giải thích được cho Vy hiểu công việc của mình khi vẫn đang chờ kết quả. Còn Vy thì nghĩ mình khuyên anh lời đúng mà anh cố chấp không chịu nghe, anh không chịu hiểu rằng cô rất yêu nên mới lo lắng cho anh. Cô muốn nhìn thấy tương lai ổn định để kiên trì bước tới cùng anh. Em cũng bực mình vì bao nhiêu ngày khổ cực chăm sóc mà anh vẫn không thấy được tấm chân tình của mình.
Cả hai người cứ ôm một đống bức xúc trong lòng mà không nhận ra đây chỉ là mâu thuẫn với nhau về góc nhìn mà thôi. Khánh và team của mình đã theo dự án từ rất lâu, dự án có tương lai nhưng rất cần sự đầu tư về thời gian và chất xám. Vy thì không hiểu điều đó, cô nhận xét tình hình qua sự truyền thụ của Sếp Thuận mình, cô tin rằng hắn đúng mà bỏ qua góc nhìn của anh.
Hai người chia tay trong không vui, thậm chí một chút âu yếm hay lưu luyến trước khi chia tay cũng không có. Hôm sau Vy vẫn đi làm mà lòng vẫn còn hậm hực, em ngồi một chỗ không nói không rằng đến khi sếp Thuận phải đến thật gần bắt chuyện.
-Em sao thế, lo nghĩ về sức khỏe của Khánh à, có muốn anh nhờ bác sĩ đầu ngành cho không.
-Không cần đâu anh ạ, người ta thèm gì em quan tâm đâu chứ, tự người ta nghĩ rồi làm chứ cần gì người khác khuyên bảo đâu.
Rồi Vy như tìm được nơi dốc bầu tâm sự mà tuôn ra một mạch. Cô cũng kể cho hắn ta nghe những uất ức tủi thân của mình mà không chia sẻ với Khánh được. Thuận vừa nghe vừa mừng thầm trong bụng. Hai người này mâu thuẫn càng sâu thì hắn lại càng có nhiều cơ hội.
-Em làm thế đúng rồi, phải kiên quyết để cậu ấy thấy ra con đường dúng đắn. Mai này nếu 2 người buộc cùng một chỗ thì tương lai của cậu ấy cũng là của em. Em biết bảo vệ cho tương lai mình như vậy là rất tốt. Anh nghĩ em nên cứng rắn một lần, để cho cậu ấy thấy sai rồi chủ động làm lành trước thì mới tha lỗi, chứ dễ dàng tha thứ cậu ấy sẽ không hiểu ra đâu.
Vì nghe lời của Thuận mà Vy cứ như vậy đóng băng liên lạc với anh. Tuy nhớ Vy và muốn làm hòa nhưng Khánh vẫn không thể chấp nhận từ bỏ dự án ngoài như vậy được. Lợi dụng mấy ngày nghỉ ốm anh thu xếp hoàn thành nốt mấy khâu cuối cùng và chuẩn bị ra nước ngoài xin bằng sáng chế và chào hàng với các đối tác.
Nếu Vy chịu nghe Khánh giải thích kĩ hơn có lẽ giờ cô đã biết bạn trai mình cũng là người cực kì tài giỏi rồi. Đằng này cô làm như lời Thuận nói hễ anh gọi điện muốn giải thích cô chỉ lạnh lùng hỏi là. “Anh chịu bỏ việc làm ngoài hay không”, nếu anh trả lời là “chưa được” hay “không thể” là cô lập tức cúp máy chẳng thèm nghe thêm gì.
Cả tuần chiến tranh lạnh như thế đến nỗi Khánh đón về Vy cũng ngồi lì trên xe rồi tự đi về cho anh lẽo đẽo theo sau. Khánh cũng đâu thể đi theo em mà năn nỉ như thế mãi, anh còn lo chạy vạy khắp nơi để dự án hoàn thành đúng tiến độ.
Tuần tiếp theo Khánh liên lạc ít dần, thay vì tìm hiểu xem anh đang bận rộn hay gặp phải khó khăn gì không thì Vy lại tự mình suy diễn. Cô đem những ý nghĩ áp đặt của mình tâm sự cùng Thuận thì được anh ta cho ý kiến kiểu một chiều. Cứ như thế cô càng không thông cảm được với người yêu mà xa lánh dần.
Như buổi tối hôm nay cô không trở về nhà ôm điện thoại nhắn tin, nói chuyện với anh như mọi lần mà lại cùng Thuận đi mua sắm ở một của hàng cực kì sang trọng.
-Ôi, em tưởng anh bảo có công chuyện cần đến em, chứ sao lại dắt em đến cửa hàng đồ nữ cao cấp thế này. À, hay anh muốn mua đồ tặng chị gái nào mới quen, muốn em tư vấn phải không.
-Là công chuyện thật, trong vòng nửa tháng tới 1 tháng nữa là có tiệc lớn mừng kí kết hợp đồng với đối tác Châu Âu. Anh muốn em hôm đó tham dự và phải thật lộng lẫy, tiếng Anh của em rất tốt, giờ đã đến lúc em tập làm quen ngoại giao ở đẳng cấp cao hơn rồi.
Vy lúc này mới hiểu ông ta đang chuẩn bị cho mình bước vào một thế giới mới, cô nhìn giá mấy bộ váy mà lè lưỡi lắc đầu.
-Thôi anh, váy ở đây đắt quá, mà em vẫn còn bộ váy dạ hội cái hồi mà ăn mừng anh nhậm chức ấy, bộ đấy ổn mà.
-Bộ đấy cũng được nhưng vẫn cần thêm 1,2 bộ nữa, sẽ có tiệc kí kết rồi tiệc gặp gỡ, về công ty thì tiệc mừng công, không thiếu dịp để mặc đâu.
Một lúc sau họ đã chọn được 2 bộ ưng ý, Vy thử vào thì rất hợp cũng khiến Thuận đứng tim mấy lần. Cô thì nhìn thấy giá tiền niêm yết mà choáng váng, đây là Thuận trả tiền chứ để cô trả là bay vèo 2 tháng lương. Nhưng Vy lại không để ý kĩ, cuối căn phòng còn một bộ váy đặt ở nơi ánh đèn sáng nhất, bộ váy đó giống hệt chiếc mà Khánh tặng cô. Giá của nó cũng bằng cả 2 chiếc Thuận mua cộng lại.
Lại nhắc đến Khánh, trong khi Vy đang mua sắm tưng bưng thì anh đang gặp một vài người quan trọng ở một nhà hàng hạng sang.
Cuộc nói chuyện khiến Khánh cực kì hài lòng và mỉm cười liên tục. Cuối cùng sau bao ngày vất vả Khánh và các bạn trong team của mình đã được hưởng trái ngọt thành công. “Phần mềm quản lí và bảo mật giao dịch tài chính” bọn anh vừa viết ra đã được nhiều tập đoàn tài chính lớn săn đón. Người khách hôm nay anh gặp cũng là đại diện một đối tác nước ngoài trong số đó.
-Ông Khánh, tôi rất ấn tượng với phần mềm bảo mật của các ông, nếu được chúng ta sẽ hợp tác lâu dài. Với giá cả hợp lý chúng tôi còn có thể giao toàn bộ hạng mục này cho các ông, áp dụng trên tất cả các giao dịch tài chính của tập đoàn chúng tôi.
Người đang đứng bắt tay với Khánh là một Việt Kiều Singapore làm cho một tập đoàn khá lớn. Bằng cái giọng lơ lớ, anh ta đang cố chào mời Khánh và các bạn cộng tác với tập đoàn của anh ta. Điều này rất đúng ý của Khánh nhưng anh chưa vội đồng ý ngay mà vẫn lấy lý do để họ chờ.
-Rất cảm ơn ông Thomas đã dành sự ưu ái cho sản phẩm của chúng tôi. Tập đoàn tài chính của ông luôn là mối quan tâm hàng đầu trong việc hợp tác của chúng tôi. Nhưng tạm thời phần mềm vẫn còn chờ hoàn thiện và chưa đăng ký sở hữu trí tuệ. Khi nào mọi việc hoàn tất chúng tôi sẽ liên hệ các ngài đầu tiên.
Cứ như vậy hai bên tiếp tục cười nói cực kì ăn ý, đến khi ra về ông ta còn ôm Khánh một cách cực kì nồng nhiệt để tỏ rõ thiện chí của mình. Tiễn ông ta rồi Khánh như mở cờ trong bụng, anh nhẩm tính xem tiếp theo sẽ làm gì. Đi đăng ký sở hữu trí tuệ ở Việt Nam và cả nước ngoài này, hoàn thành và kiểm tra vận hành thật tốt các hạng mục này..vv..
Nhưng trước tiên phải họp mặt các chiến hữu và báo tin mừng cho em yêu cái đã “Tút tút”…điện thoại ngân chuông mà không có ai nhấc máy, đến cuộc thứ 2 thì có nhấc máy nhưng không ai trả lời, chỉ có âm thanh đầu bên kia vô ý vọng vào đứt quãng.
-Em cởi áo dài ra…đấy đẹp quá, sáng bừng lên luôn… cái này mềm thật đấy, sờ thích cả tay…vòng nào ra vòng đấy, chậc chậc không thua gì hoa hậu…
-Hứ… anh chỉ dẻo miệng… cởi cái này ra thì đẹp hơn à…đẹp thật không ạ, đừng lừa em nhá…cái này mềm, hihi, còn cái này thì cứng, không lựa khéo, chọc vào là đau điếng luôn á…
Chỉ nghe đến đấy Khánh đã ong hết cả đầu, dù không muốn nghĩ lung tung thì những hình ảnh kinh khủng anh tự tưởng tượng ra cứ lởn vởn trong đầu. Anh tức tốc ra lấy xe, định bụng sẽ chờ cô để làm rõ chuyện này.
Trong nhà hàng này không chỉ có mình Khánh đang buồn bực, mà còn thêm một người đàn ông nữa. Anh ta cũng vừa tiếp khách ở đây, nhưng không như Khánh được người ta nể trọng, bắt tay ngang hàng. Anh ta luôn phải cúi thấp đầu lời nói thì tâng bốc, nịnh nọt. Anh ta là Khanh, người yêu của Ngọc Mai, hôm nay anh ta đến đây để mời người ta ăn cơm, nhờ người ta hướng dẫn xin học bổng để học tiến sĩ ở nước ngoài.
Đúng vậy Khanh vừa gặp một người có thể giúp mình thực hiện đúng và đủ các bước xin học bổng tiến sĩ bên Úc. Khanh mới có cơ hội này nên vội vàng nắm bắt ngay, lời hứa dắt Ngọc Mai về ra mắt trong năm nay anh đã quên béng. Cũng vì đây luôn là mơ ước của anh ta, anh ta muốn học cao, vào làm ở Viện Kinh tế Việt Nam để có tiếng nói với mọi người cùng vật chất dư giả.
Chứ anh ta ngán cái cảnh này lắm rồi, mời người ta một bữa ăn xong là mặt nhăn mày nhó, rồi cả tháng ăn mì. Dù là thạc sĩ, giảng viên đại học nhưng vẫn chưa đủ anh ta hài lòng.
Nhìn trong ví chỉ còn lèo tèo vài đồng anh ta lại hồi ức lại chuỗi ngày đói khổ. Ngày đấy dù có người yêu xinh như hoa hậu mà tiền thuê khách sạn đàng hoàng để bóc trinh nàng anh ta cũng không có. Bao lần gần lột trần thân hình vệ nữ ấy ra tại căn phòng trọ tối tăm nhìn thấy vú tròn bướm xinh hắn cũng động lòng. Nhưng vì sĩ diện hắn lại đắp chăn cho nàng rồi ngoảnh đầu bỏ đi. Nếu cái lần ấy nàng không quyết tâm thì chẳng biết đến bao giờ.
Chính là cái đêm Ngọc Mai xuống tận nơi Khanh công tác để tìm gặp(ch6, ch7). Nàng nấu cơm cho anh ăn, cùng anh ta đi dạo biển. Rồi họ cũng hôn nhau thắm thiết, bàn tay anh ta được thả tự do khám phá hết vú rồi mông đến bướm. Chỗ nào hắn cũng lần mò bóp nhéo, nhưng đến khi nàng thèm thuồng đến oằn người và nước nhờn ra ướt sũng thì hắn lại thu tay.
Người khó chịu nhất là nàng, muốn hắn chơi lắm rồi nhưng hắn luôn lấy lí do muốn cho nàng giây phút đáng nhớ ở nơi đàng hoàng rồi từ chối. Thế nhưng khi nước nhờn đang ướt đẫm và con bướm đang kêu réo thèm thuồng, nàng đã làm một việc cực kì táo bạo.
Hay quá feng.. tối up tiếp đi feng
 

Lituchi

Yếu sinh lý
Chủ thớt
vcl Khanh còn chán đời hơn cả Khánh , thế này thì bỏ mẹ Khanh r
Cái thằng, là Khanh nó bỏ mà, đọc kĩ mà xem, kể cả ch6, ch7 trong mô tả tao cũng để lại nhiều chi tiết để thấy rõ được tính cách thằng này rồi đấy thôi.
 

anleuvl

Yếu sinh lý
Khánh cưới Ngọc Mai, Vy thành con đĩ thư ký phục vụ sếp và đối tác :))
 

Lituchi

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Khánh cưới Ngọc Mai, Vy thành con đĩ thư ký phục vụ sếp và đối tác :))
Có đúng một chút, nhưng phần nhiều là sai. Những gì chúng mày nhìn thấy bây giờ mới chỉ là tiền đề cho những rắc rối về sau. Ở đây tao đặt cho 2 phái nam và nữ 2 bản tính cố hữu, từ đó sẽ dẫn tới cao trào về sau này.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

holiday88

Tao là gay
Có đúng một chút, nhưng phần nhiều là sai. Những gì chúng mày nhìn thấy bây giờ mới chỉ là tiền đề cho những rắc rối về sau. Ở đây tao đặt cho 2 phái nam và nữ 2 bản tính cố hữu, từ đó sẽ dẫn tới cao trào về sau này.
câu chuyện về 2 thằng yêu phải 2 con đĩ cắm cho mấy cái sừng toàn cặc khủng
 

Lituchi

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ch33,34 Đêm xuân trong hồi ức.
Ngày ấy khi vừa đóng lại cánh cửa phòng khách sạn, Khanh và Ngọc Mai đã không còn gì ngại ngùng mà vồ lấy nhau. Những động tác quen thuộc cứ thuần thục diễn ra, chẳng mất bao lâu chiếc váy đã nằm gọn dưới sàn và da thịt trắng tươi đã phơi ra ngồn ngộn.
Khanh phải mất đến cả phút lặng người để ngắm hết được vẻ đẹp hoàn mỹ ấy. Dưới ánh đèn lung linh, cơ thể Mai tỏa ra sức hấp dẫn không thể chối từ.
Thân hình cao thẳng với làn da trắng muốt, những đường cong gợi cảm đã gần như lộ hết chỉ còn lại hai mảnh vải nhỏ che chắn 2 nơi.images (71).jpeg Họ yêu nhau đã 2 năm có lẻ, thân thể đối phương đã thuộc nằm lòng, họ chỉ cần một dịp tuyệt vời như hôm nay để đi nốt bước cuối.
Mọi khúc mắc đã được cởi bỏ, giờ đây trong trong tâm trí hai người chỉ còn dục vọng và cơn thèm khát đối với cơ thể của nhau. Mai e lệ cởi từng nút áo sơ mi của bạn trai, Khanh dong dỏng cao, không béo cũng chẳng gầy, anh là điển hình cho dân văn phòng chính hiệu. Thơm tho, da trắng và đeo mắt kính cận, dáng vẻ này đã chiếm trọn trái tim Mai suốt bao nhiêu tháng ngày.
Giờ anh và cô đang trong vòng tay nhau, gần kề sít sao nhất, hôm nay cô muốn và chắc chắn sẽ là đàn bà của anh. Khanh cũng đang hồi hộp đến run người, Mai chôn mình trong ngực anh, gần như không mảnh vải. Hôm nay anh cũng quyết tâm để tình yêu của họ lật sang một trang mới.
Môi lưỡi đã tìm đến nhau, nồng nhiệt đến mức nước bọt nhễu ra thành dòng, bàn tay Khanh cũng đang tò mò du tẩu. Thân thể Mai căng đầy với mỗi đường cong đều chứa đầy dụ hoặc.
Ngực cô qua lớp vải mềm trơn của chiếc bra bằng lụa tròn như hai trái cam to và êm như hai cục thạch dẻo. Khanh đang ôm trọn đôi bầu mà nắn bóp say sưa.53b77948666f55ef36905f00b983d649.11-300x169.jpg Đây cũng không còn là lần đầu tiên nữa nhưng sao người anh vẫn nóng lên phừng phừng. Khanh để mặc cho khoái cảm trào dâng, anh đã nhịn quá lâu hôm nay sẽ là ngày được thỏa mãn.
Hai vú to tròn bàn tay Khanh không nắm hết được, chúng trắng hồng và thoang thoảng hương thơm. Chỉ sờ nắn qua lần vải đối với anh đã là không đủ, Khanh bất chợt tìm được khuy ở giữa thì giật tung ra. Hai trái đào tiên bị chèn ép nãy giờ chợt xổ bung rồi rung rinh ngay trước mắt.
Chúng đẹp quá, cân đối, đẫy đà lại được tô điểm bằng hai núm bên trên hồng tươi thì lại càng hoàn mỹ. Bàn tay Khanh đang nhẹ nhàng đỡ lấy cả hai, cảm giác thật đàn hồi và tươi mát, Khanh sẽ lưu luyến cảm giác ấy suốt đời.
Khi hai trái đào tươi trần trụi được người yêu nắm chặt, cảm giác nóng hổi của tay anh truyền tới khiến Mai thở hắt nhọc nhằn.
-Hừ…ư hư hư…từ từ thôi anh… em hôm nay sẽ cho anh hết.
Thật khó tưởng tượng một Ngọc Mai bình thường lạnh nhạt giờ phút này lại chủ động như vậy trong giao hoan. Cái giọng thủ thỉ nhẹ nhàng bên tai ôi sao mà lôi cuốn. Khanh không chịu được thêm nữa, anh cúi xuống thật gần, hít hà rồi hôn lên trên bầu vú.c9850ed7a18b2e0eb89b9f3ab28ef9a7.17.jpg
Bầu vú trinh nguyên đã sẵn sàng dâng hiến, Mai gợi tình khi cố ưỡn rồi ấn sát chúng vào miệng anh yêu. Khanh không ngại ngần mà lập tức há mồm, cả 2 đầu vú vì sung sướng bấy giờ đã cương lên thì bị anh ngậm chặt.
Bản năng mách bảo, Khanh dùng 2 hàm răng rồi hơi cắn nhẹ. Ngọc Mai giật mình như có điện, kích thích nơi vùng nhạy cảm khiến nàng bủn rủn cả người đến không thể đứng vững. Khanh nhận ra điều này thì cố gồng người đỡ em đặt xuống giường, rồi phủ hẳn lên thân em.
-Ôiiii… hư hư… anh ơi anh làm gì mà em nhột quá… ư hư hư… shhiit…từ từ thôi anh…ư hư hư.
Khanh vẫn không rời ra khỏi đôi vú mà lại càng siết mạnh khiến Mai bắt đầu oằn người rên to hơn. Rồi cứ như vậy thêm tầm 2 phút thì Khanh nhổm hẳn người lên đưa mắt nhìn lại em một lượt.
Cả thân hình vệ nữ trắng hồng đang nằm phơi trước mắt. Hình ảnh nghiêm nghị hững hờ mọi ngày không còn nữa, chỉ còn một Ngọc Mai hoang dại với mái tóc rối bời và gương mặt đỏ hồng đang thèm tình nhìn anh.
Khanh không còn gồ vập nữa, anh lướt nhẹ tay trên thân thể nàng. Từ cần cổ cao sang đang đỏ hồng vì kích thích đến xương quai xanh mảnh mai, rồi bờ ngực đầy đặn dù đang nằm mà chúng vẫn vun cao. Tay anh đi đến đâu là gai ốc nàng nổi lên đến đó, đến khi nó đi qua vùng bụng phẳng lì rồi úp trọn lên mu thì Mai buộc phải tự bịt miệng mình nếu không nàng đã hét lên.
Bờ mu của cô cong vồng, mềm mại và có chút lạo xạo lúc Khanh xoa nó qua lớp vải quần lót. anh-gai-xinh-lon-to-7.jpgChỉ mới những kích thích đầu tiên mà từ trong khe nước nhờn đã bắt đầu rỉ rả. Mai nâng mông, ưỡn ngược lên cho mu mình dán chặt vào tay anh. Một ngón tay của Khanh đã tìm vào khe suối rồi miết dọc theo. Anh cảm nhận rõ ràng nơi ấy của Mai đã bắt đầu ẩm ướt, anh rất hài lòng ngước lên nhìn và chạm vào ánh mắt gợi tình của em.
Anh hiểu được tín hiệu đó là gì liền đưa cả 2 tay nắm lấy cạp quần rồi kéo vội. Chiếc quần lót hơi mắc lại vì đôi mông vĩ đại, Mai thấy vậy thì cùng anh phối hợp, chỉ mất vài giây chiếc quần lót mỏng màu kem đã tụt ra hoàn toàn. Lúc kéo gần ra Khanh thấy rõ ràng dưới đáy quần kéo theo một sợi tơ nối liền với bướm em.
Con bướm nhỏ đỏ hồng, tươi thắm với hai mép đẫy đà khép chặt, nó bây giờ vì ướt đẫm nước nhờn mà bóng loáng. Bị nhìn chằm chằm vào nơi tư mật Mai có hơi xấu hổ hổ muốn khép lại hai chân.
-Anh…đừng nhìn nữa… ư, anh nhìn như vậy… ư…em xấu hổ lắm…
Khanh thấy em muốn khép chân thì dùng tay giữ lại, hắn đưa ngón tay khều khều cửa lỗ còn không ngừng nài nỉ.
-Đừng khép lại mà em, cho anh ngắm thêm chút nữa. Ôi chao đẹp quá, ông trời quá ưu ái với em, thế nên mọi bộ phận trên cơ thể em đều thật hoàn mỹ.
Vừa nói anh ta vừa banh rộng chân Mai ra hơn rồi tiến sát thật gần để ngắm kĩ. Khi chỉ còn cách bướm nàng trong gang tấc Khanh mới biết rằng mình có diễm phúc ra sao khi là người đầu tiên khai hoang con bướm này.
Dưới đám lông mu mềm mại ngay ngắn thẳng hàng là con bướm múp rụp vẫn đang khép hờ chỉ để lộ ra một khe rất nhỏ. Khanh lấy hai ngón tay banh nhẹ. Hai môi lớn bên ngoài hé ra cho toàn bộ động đào xuất hiện. Lại là tươi xinh đến cực hạn khi cả 2 môi nhỏ bên trong và lỗ nhỏ sâu hun hút kia đều một màu hồng thắm.images (48).jpeg
-Ư…anh ơi em nhột…ư hư… anh lại làm gì nữa thế…ư…uiiii…ngứa quá anh ơi… ư hư hư…
Đụng chạm trực tiếp khiến Mai trở nên run rẩy vì kích thích, nàng không biết nói cảm giác ấy là gì nhưng càng không muốn anh dừng lại. Khanh cũng rất biết chiều người yêu khi đang chăm chú lần mò ở dưới.
Con bướm vẫn còn đang e ấp, cái lỗ quá nhỏ một ngón tay cũng đã khó vừa. Khanh cứ cho ngón tay vờn quanh rồi quét lên quét xuống, anh thấy nước nhờn cứ như vậy mà rỉ ra. Cùng với đó bướm em đang nóng lên hầm hập và tỏa ra một mùi gợi dục từ bên trong, nó chỉ thoang thoảng nhưng lại thôi thúc cực kì.
-Hừ…hừ…hư…
Tiếng thở của Khanh cũng đang trở lên khó nhọc, những mảnh vải trên người đang làm anh bức bối. Khanh ngồi lên cố kéo chúng ra khỏi người thật nhanh. Mai thấy người yêu mình vội vã cũng ngẩng đầu rồi giúp chàng một tay.
Không bao lâu sau mảnh vải con con cuối cùng của Khanh cũng rời khỏi cơ thể. Con cu nãy giờ bị gò bó bây giờ đã có cơ hội vùng lên. Nó không to dài, chỉ 15 phân đổ lại, chiều ngang cũng tầm gần 3 phân.
Mai nhìn anh, thấy mặt anh đang đần ra thì nhẹ nhàng cầm lấy nó, Khanh bấy giờ chẳng khác nào điện giật, anh rúm người lại rồi ngửa đầu thở hắt ra. Mai biết người yêu mình đang phê, cô từ từ xóc nhẹ rồi dùng lời ngọt ngào kích thích anh yêu.
-Hi hi, chú chim nhỏ của em đây rồi… ui cứng thế…có nhớ chị không…ừ hư.
Phải nói lúc này Mai rất khác, cô chủ động và tỏ rõ sự thèm thuồng khát khao, không biết đây là vì yêu hay cô đang bộc lộ ra bản tính.
-Ôiiii… từ từ thôi em…hừ hừ… shiiittt… từ từ thôi…anh ra mất bây giờ… uiiii
Chỉ vài lần xóc nhẹ, đầu cu Khanh đã bắt đầu rỉ nước, nó khá trong và cho cảm giác nhầy nhầy. Mai thích thú dùng ngón tay rồi thoa nó khắp lên đầu nấm.
-Ơ hơ hơ… em ơi anh nhột…ơ hơ hơ…
Cứ mỗi lần như vậy Khanh lại nhổm hẳn lên và mông co rúm lại, tiếng anh thở đồn dập và lời nói dần đứt quãng. Không biết cái này Mai học được ở đâu mà làm anh sướng quá.
Thực ra trước ngày hôm nay Mai đã chuẩn bị trước để trao hết cho anh, cô đọc thêm sách rồi tra tìm thêm trên mạng. Thế nhưng là con gái chưa trải sự đời, nhiều lần đọc mấy bài chia sẻ kia cô phải bỏ ngang chừng vì xấu hổ. Làm được đến thế này đã là bao lần cô cố gắng vượt mức rồi.
Nhưng cũng chỉ cần như thế cho gã bạn tình mọt sách này của cô là đủ. Anh ấy giờ đây mặt đã đỏ kè rồi 2 tay nắm chặt, miệng anh mở to hớp từng ngụm từng ngụm không khí. Sướng khoái dập dồn khiến kẻ tay mơ như anh không kìm nén thêm được nữa.
-Em…hừ hừ…dừng,dừng lại… hừ hừ anh không chịu nổi nữa…hừ hừ…anh ra mất bây giờ… hừ hừ…
Quả thực nếu Khanh không lấy tay mình dừng tay Mai lại thì chỉ vài lần lên xuống nữa thôi chắc là anh phun mất. Kích thích cô mang lại cho anh là quá lớn khiến cảm xúc dâng trào mãnh liệt anh không thể nào kiểm soát. Mai cũng đã dừng tay không xóc nữa, thay vào đó cô rướn cổ lên hôn để cảm xúc anh lắng lại.
Nụ hôn kéo dài chừng 2 phút thì Khanh buông môi rồi nhẹ đặt em nằm xuống. Mai e thẹn đặt tay mình lên ngực, dù đã rất sẵn sàng nhưng khi thời khắc kia sắp đến cô cũng vô cùng hồi hộp. Ngực Mai phập phồng kịch liệt khi Khanh tách 2 chân và ngồi vào chính giữa.
-Anh ơi… chậm thôi anh nhé,em sợ đau.
Khanh ngước nhìn cô gật đầu, thời khắc này anh cũng chẳng khác gì cô. Mong chờ là thế nhưng chưa có kinh nghiệm khiến anh lay hoay như gà mắc tóc.
Cả hai chân Mai đã chống lên và giang thật rộng, con bướm xinh đẹp đây rồi, nó ướt nhờn và ửng đỏ mời anh xơi.
Bản năng giống đực đưa đường, khiến Khanh nhích đến Mai thật gần và kề con cu vào của lỗ, chỉ mới vậy thôi cả anh và cô đã run bắn lên rồi.
-Hơ…ơ hơ hơ… hơ hơ…từ từ thôi anh…
-Uh…Anh biết rồi…anh sẽ làm chậm thôi, đừng sợ…
Con cu ấn vào đến mép rồi lại trượt lên, người Mai giật nẩy còn Khanh chỉ biết lấy tay rồi giữ nguyên cho đầu cu ở đó. Cả phút trôi qua anh vẫn chỉ ngồi yên như vậy, mồ hôi trên trán rịn ra và hơi thở phì phò vội vã.
Mai cũng bị anh làm cho ngứa ngáy, con cu cứ thập thò ngoài cửa lỗ khiến cô thèm muốn chết nhưng chẳng chịu chui vào. Nước nhờn cô càng lúc càng thêm ướt đẫm, ham muốn dâng cao cô không kiềm nổi mà phải cầm cu anh dẫn lối.
Được người tình hỗ trợ, Khanh rướn người cố nhấn, con cu bây giờ mới chầm chậm đi vào. Mép bướm Mai dần nở ra để tiếp nhận, đến khi vừa vào được đầu khấc thì Mai đã cảm thấy đau mà nhăn mặt. Khanh vẫn đang tiếp tục, cho đến khi con cu gặp vật cản thì anh mới dừng.
Chỉ thêm một cú hích cái màng mỏng ấy sẽ rách ra Mai sẽ thành đàn bà và trao anh thật trọn vẹn. Cô không phải chờ quá lâu khi Khanh nhanh chóng chồm người lên giữ lấy hông Mai rồi thúc thật mạnh.
-Á UIIII… dừng…dừng lại anh ơi em đau quá… hu hu…rát, rát lắm anh ơi.
Sự vội vàng hấp tấp khiến Khanh bỏ quên cảm giác của Mai rồi làm người yêu mình đau điếng. Cú thúc mạnh mẽ làm màng trinh rách toạc, kéo theo đó là cơn rát bỏng từ bên trong.
Khanh biết sự nôn nóng của mình đã làm em đau, anh cố chuộc lỗi bằng nụ hôn dịu dàng khi Mai đang thút thít. Bên dưới cửa mình Mai lúc này, hai mép ngoài đang căng trướng hơi giật giật. Nó vừa rồi đã hoàn thành thiên chức lần đầu, cơn đau dữ dội lúc này buộc lòng nó phải ngậm chặt con cu rồi nằm im một lúc.
Cơn đau dịu dần và Mai cũng không còn khóc nữa, thay vào đó cô lấy đôi mắt long lanh nhìn thẳng vào anh khẽ nói.
-Em là của anh rồi đấy, em vui và hạnh phúc đến phát khóc đây này, anh thấy không. Từ giờ mình phải yêu nhau nhiều hơn và không bao giờ lìa xa anh nhé.
Khanh cũng đáp lại cô bằng một nụ cười nhẹ rồi từ từ chuyển động. Con cu lúc này như bị bóp nghẹt, nó kéo ra chậm rãi khiến mọi thớ thịt bên trong cũng như bị kéo ra theo.
-Ư hư hư… uiiii… sshiiittt…nhẹ thôi anh em vẫn còn đau đấy.
-Yên tâm, anh biết rồi… hư hư… ôiiii khít quá.
Khanh bắt đầu nhấp nhả từ từ, sự tức thốn ban đầu dần thay bằng khoái cảm. Anh thấy người mình như bay lên khi ở dưới đầu cu là ấm nóng và trơn ướt bao trùm. Tương tự như thế Mai cũng nhận được những xúc cảm mãnh liệt khi cu anh đang massage lên từng tế bào thần kinh trong bướm.
-Ư ư…ư hư hư… ứ ứ ứ…ứ ứ ứ… tiếp tục đi anh, em ngứa…ứ ứ ứ..
-Hừ hừ… bạch bạch bạch… bạch bạch… ấm quá…hừ hừ…
Càng lúc nước nhờn của Mai ứa ra càng nhiều giúp cho cu Khanh có thể ra vào lút cán, tiếng da thịt va vào nhau vì vậy cũng nhẹ nhàng vang lên. Khanh cũng dần biết cách điều khiển con cu vào ra một cách nhịp nhàng. Khi anh cúi xuống nhìn thì một cảnh cực kì khiêu khích đập vào mắt.
Hai môi lớn của con bướm nhỏ bây giờ đã sưng to thấy rõ, nó đỏ hồng lên và bóng nhẫy nước nhờn. Mỗi nhịp anh cắm vào rút ra, hai mép bướm cũng cùng chồi lên sụt xuống.gai-xinh-vu-to-lon-hong-chi-muon-ban-vao-trong-640x360.jpg
-Ư Ư Ư… ư ư… nhanh lên anh, sâu nữa vào…em ngứa quá… ứ ứ…
Mai không miêu tả nổi cảm giác này, chỉ biết rằng anh cứ nhấp cô lại càng muốn nữa. Nghe lời người yêu thúc giục, Khanh càng thêm gắng sức, hông anh cũng nhấc cao hơn rồi dập vào mạnh mẽ.
-PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH… HỘC HỘC…PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH… HỪ HỪ… HỪ…PẠCH PẠCH PẠCH.
-Ứ Ứ Ứ Ứ… Ứ Ứ Ứ…ĐÚNG RỒI ANH … Ứ Ứ Ứ… NỮA ĐI ANH… Ứ Ứ Ứ… ĐỪNG DỪNG LẠI… Ư Ư.
Vừa rên rỉ Mai cũng vừa nhịp nhàng hẩy bướm cho con cu được vào sâu hết cỡ. Cảm giác tuyệt vời như bay lên tận chín tầng mây, nếu biết làm tình đem lại khoái cảm thế này cô đã cùng anh lên giường từ sớm.
-Anh ơi… em thích lắm… ứ ứ ứ… anh có thích không…ứ ứ ứ… em yêu anh, từ giờ em sẽ là của anh mãi mãi… ứ ứ ứ…
-Ừ…THÍCH…HỪ HỪ…PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH… HỘC HỘC… PẠCH PẠCH …PẠCH PẠCH… HỪ HỪ… PẠCH PẠCH…
Đến giờ bản thân Khanh cũng bắt đầu mê dại, bướm em ấm nóng và khít khao, lại liên tục rót vào tai anh những lời mật ngọt. Cả người anh đang nóng bừng và mồ hôi túa ra thành từng giọt, anh cũng chỉ biết thúc càng nhanh, càng mạnh để giải tỏa.
-PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH… HỪ HỪ… PẠCH PẠCH PẠCH… Ứ Ứ Ứ… Ứ Ứ Ứ… ÚI SÂU QUÁ… THÍCH QUÁ… PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH… HỪ HỪ…ÔIIIII…Ô HÔ HÔ…
Tiếng rên, tiếng thở của hai người hòa quyện cùng tiếng mông bẹn va vào nhau rộn rã khắp căn phòng. Và một mùi dục tình kích thích cứ phảng phất xung quanh, có thêm những thứ này cộng lại, khiến cả hai nhanh chóng đến cao trào.
Khanh bất chợt gồng mình rồi ưỡn ngực ngửa đầu còn hông thúc dồn dập. Bên dưới thân anh, gương mặt Mai cũng trở lên đỏ bừng và dần lan đến ngực, cô đang thở nhọc nhằn và có cảm giác dâng trào từ bên trong.
-Ô Ô HÔ…HỪ HỪ…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH… HỘC HỘC… PẠCH PẠCH PẠCH … HỪ HỪ.
-ÔIIII ANH ƠI… Ư Ư Ư… SƯỚNG QUÁ… Ư Ư… EM KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA… SƯỚNG QUÁ, SƯỚNG QUÁ KHÔNG CHỊU NỔI…Ứ Ứ Ứ Ứ… EM SAO THẾ NÀY…Ư Ư Ư… SƯỚNG CHẾT MẤT…
-ANH CŨNG KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA… HỰ…PẠP PẠP… PẠP PẠP… PAP…PẠP PẠP… Ư HƯ HƯ…ANH RA ĐÂY NHÉ….HƯ HƯ…
Khanh dập thật nhanh thật vội vàng rồi trở sang nhấp thật mạnh từng nhát,trong khi đó Mai lúc này đã trở lên bấn loạn. Mái tóc cô lộn xộn, đầu lắc liên tục về 2 bên và bắt đầu lảm nhảm.
Rồi đến khi cảm nhận được một dòng chất lỏng đặc sệt, phóng mạnh vào sâu trong tận tử cung thì cô cũng gồng người lên và bắt đầu co giật. Tay cô cố ghì chặt đầu anh còn chân thì quắp lấy hông anh siết mạnh. Như thế đến gần một phút rồi họ mới buông nhau ra cùng thở gấp. photo-1-1680661560276447644560.jpg
Khanh cũng lật người nằm sang bên, anh mệt rã rời chỉ muốn khép mi lại đi ngủ. Bên này trong Mai cơn cực khoái đang ngân dài, cô như vừa chạm tới cánh cửa thiên đường, cô không ngờ tình dục lại tuyệt vời đến thế. Có lẽ vì tình yêu và sự dịu dàng chăm sóc của anh đã làm cô thăng hoa được như này. Cô muốn quay sang, rúc vào lòng anh yêu như một lời cảm tạ, nhưng lúc nhìn sang cô lại thấy anh lim dim mắt thở phì phò.
Cô hơi chồm người lên rồi khe khẽ phà hơi lên mặt người tình, anh không mở mắt mà chỉ thì thào hỏi.
-Em không mệt à, sao không chợp mắt chút đi.
-Có mệt, nhưng muốn ngắm anh nhiều hơn, em hạnh phúc quá, em thấy mình thật may mắn khi có anh. Chúng mình cứ coi như đây là ước định cho mai này nghe anh.
-Ừ, sao cũng được, chỉ cần em vui.
Nghe lời người yêu chấp thuận Mai khấp khởi mừng vui trong lòng, cảm xúc mới vừa lắng lại bây giờ lại muốn trào dâng. Tuy bướm nàng vẫn còn hơi rát nhưng nếu anh có muốn cô sẽ sẵn sàng chiều theo. Cô lấy ngón tay vẽ vòng vòng trên ngực anh khiêu khích, Khanh nắm chặt để bàn tay đó đừng di chuyển, rồi anh mở mắt ra vỗ về.
-Đừng nghịch nữa em, bây giờ mà vận động mạnh là đau lắm đấy. Em muốn anh ôm em ngủ không.
Thế là cô cứ trần truồng như vậy cuộn vào lòng anh, dù bây giờ dưới bướm cô tinh trùng và dịch nhờn cùng một chút máu bắt đầu chảy ra cô cũng mặc kệ. Nhưng cô cũng không muốn ngủ đi lúc này, cô muốn tâm sự với anh, nói anh nghe cảm xúc của mình và nghe anh vẽ cho cô tương lai của 2 đứa.
Đêm đó thật dài và hạnh phúc, nó đánh dấu tình cảm 2 người bước sang một trang mới, cũng để Mai mơ mộng về mai sau.
Cái ngày ấy cô cũng đang ở tuổi của Vy bây giờ, mọi thứ trong mắt vẫn chỉ một màu hồng cô tin rằng anh cũng chung ước mơ như vậy. Nhưng khác xa những điều cô nghĩ, Khanh luôn đau đáu về địa vị và công danh. Anh đã vì thứ đó mà kiên cường bám trụ ở cái đất thị thành chen chúc này, cũng chỉ có thứ đó là mong cầu khao khát nhất của anh thôi.
Từ đó đến nay họ vẫn bên nhau khăng khít, chuyện tình yêu vẫn êm đềm khiến bao người ước ao. Đã có đôi khi anh muốn dừng lại những hoài bão để cùng cô xây dựng một gia đình, anh cũng từng nói sẽ đưa cô về quê ra mắt.
Thế nhưng hôm nay cơ hội hoàn thành tâm nguyện lại hiện hữu không xa, anh chọn bỏ lại hẹn thề với cô bước về phía danh vọng mong chờ. Nếu mọi chuyện như ý anh mong muốn, không biết anh phải đối mặt với nàng làm sao, phải nói như thế nào để cho em chấp nhận. Nếu em không thể chấp nhận thì tiếp theo nên làm gì, chia tay nhau sao? Sau từng ấy yêu thương và gắn bó.
Cứ luẩn quẩn trong mớ bòng bong suy nghĩ ấy Khanh đến dưới nhà Mai lúc nào mà không biết, em cũng đang đứng chờ với nụ cười tươi rói trên môi.
Nhìn dáng vẻ mong chờ, ánh mắt rạng ngời khi anh đang đến Khanh lại chù chừ không dám nói chuyện đó hôm nay.
-Hi hi, anh đây rồi, em chờ anh gần 10 phút rồi đấy. Hít hít, anh uống rượu sao, có mệt không anh.
-Gặp ông khách quan trọng anh uống có chút xíu ấy mà. Mũ bảo hiểm này, em đội đi rồi mình đi dạo vài vòng cho mát, em thích đi ăn hay xem phim cũng được.
Mai đã ngồi sau lưng anh, cô nghe những điều anh nói mà hơi chút mỉm cuời rồi thỏ thẻ.
-Mẹ em được chú Quảng đón đi chơi mất rồi, đêm nay nhà em chẳng có ai, không sợ về muộn bị mắng, mà ngủ một mình thì sợ ma. Hay là…
Dụ hoặc quá rõ ràng từ em, còn Khanh thì đang muốn bù đắp cho em, biết đâu dự định của anh thành sự thật thì họ cũng chẳng còn nhiều thời gian nữa. Thế là anh gật đầu đồng ý.
-Em muốn thế nào cũng được, đêm nay anh là của em. Nhưng trước tiên phải ăn gì đã chứ.
-Vâng, lên phố cổ đi anh.
Lâu lắm rồi anh mới có một ngày rảnh rang để dành cho cô như thế, Mai vui mừng thật sự. Cô ngồi nép sát vào anh, đôi vú tròn căng đặt lên lưng anh nóng hổi. Khanh biết từng biểu hiện của cô ngụ ý cho điều gì, thôi cũng tốt mà, lâu rồi chưa ân ái, đêm nay sung sướng sẽ cố gắng cho nàng lên tiên.
Dự báo đôi trẻ bên này sẽ có một đêm dữ dội với sung sướng ngập tràn nhưng còn Khánh và Vy thì không được êm xuôi như thế. Thời điểm ở nhà hàng nghe được những lời mập mờ từ điện thoại của Vy, Khánh đã tức tốc phi xe đến nhà Vy muốn gặp cô để làm rõ. Anh đứng chờ đã được gần 1tiếng.
Anh vừa gọi điện cô cũng hơi bất ngờ bảo anh đợi thêm 5p. Chờ đợi khiến trong đầu Khánh vờn quanh trăm ngàn ý nghĩ tiêu cực và những hình ảnh hết sức hoang đường của Vy và sếp Thuận.
 
Bên trên