Đợi hơi lâuHết nợ rồi nhé. Anh em chịu khó chờ th6.

Đợi hơi lâuHết nợ rồi nhé. Anh em chịu khó chờ th6.
gangbang 100 thằng luôn nhéCó săm k ad
Hay lắm m, đọc truyện nhân vật n cũng phải khôn khôn tí thì mới hay, chứ thằng Khánh mà dễ dãi vs đẽ lừa thì đọc cũng chỉ toàn địt thôi.Vẫn như mọi lần, hai người nằm im một lúc rồi Khánh đi tìm khăn ấm lau người cho cả 2. Nhưng lần này Vy không ngủ mà mở to đôi mắt tròn âu yếm nhìn về anh.Xem nội dung: 346531 Anh thật tốt, thật chu đáo và dành yêu chiều cho cô. Nhìn anh nâng niu lau sạch sẽ từng tấc da rồi nhặt lại từng thứ đồ cô đã cởi, Vy biết rằng anh yêu cô rất nhiều.
Càng vậy cô lại càng hổ thẹn, cô ngoảnh mặt đi để anh không nhìn thấy ánh mắt chột dạ của mình. Bỗng anh bế thốc cô lên rồi đi vào giường cùng nhau tâm sự.
Hai người vừa nằm xuống Vy đã rúc sâu vào trong lòng người yêu, cô dùng cả hai tay để ôm anh thật chặt. Cô thấy tình yêu lại dâng trào, anh đây rồi, có anh cô sẽ không lần nào sa ngã nữa.
Khánh xoa lưng cho em nhẹ nhàng, anh thủ thỉ bên tai để hỏi em về chuyến du lịch. Được người yêu vuốt ve, khoái cảm của Vy cứ vậy ngân dài, cô nhớ lại chuyến đi rồi chọn lọc kể cho anh những điều thú vị.
-Phú Quốc đẹp lắm, bãi cát dài trắng phau còn biển thì trong xanh biêng biếc. Mọi người trong đoàn mình cũng toàn người xinh đẹp dễ thương. Anh không biết đâu mỗi lần ra tắm biển là cả khu đấy cứ dồn về phía này anh ạ.
-Anh đoán chắc người đẹp nhất ắt hẳn là em, mọi người cũng đa phần là nhìn em.
-Ui giời, ai người ta thèm ngó. Có chị Hường vợ anh Thắng này, rồi hai em người nhà sếp trên tổng nữa. Họ mặc áo tắm khúc nào ra khúc nấy nhìn thôi là thèm nhỏ dãi, không ai để ý người như em đâu.
-Ơ, thế em không mặc đồ bơi đã mang theo à.
-Mặc cho ai ngắm, cho mấy người không quen biết gì người ta chỉ chỏ hay sao. Cái bộ đồ ấy vẫn còn nguyên kia kìa, em còn chưa thèm bóc tem. Nghĩ thôi mà tức.
Nói rồi Vy làm ra vẻ giận dỗi quay mặt ra chỗ khác. Khánh biết lỗi do mình nên chủ động tiến sát lại làm hòa. Anh vuốt ve dọc theo cánh tay xuống đến eo rồi nhẹ nhàng xoa xoa ở đó, anh thủ thỉ bên tai để cho Vy nguôi giận.
-Thôi mà, công chúa đừng giận anh nữa, công việc đột xuất không mong muốn chứ có phải anh cố tình đâu em. Em thấy không, đến hôm nay anh còn chưa hết việc là em biết anh bận đến thế nào rồi phải không.
-Thế nhưng anh đã xong việc công ty trước chuyến đi một ngày còn gì. Rồi anh cũng được thưởng tiền thưởng phép, sao anh không chịu đi nghỉ cùng em.
-Anh còn việc ngoài nữa mà, chính vì việc ở công ty ùn tắc thêm 2 ngày nên bắt buộc anh phải làm bù. Chứ nếu không anh đã xong kịp để du lịch cùng em rồi.
-Đấy, cứ bảo sao em giận, anh cứ ham hố bỏ công bỏ sức vào cái việc không đâu, nếu không có cái việc ngoài mà anh nói thì anh chuyên tâm việc trong công ty vừa được các sếp khen lại kịp thời đi du lịch. Đằng này anh chẳng thèm nghe em khuyên, cứ chúi đầu vào mấy thứ đó rồi bỏ em bơ vơ, anh biết em ngoài đó tủi thân lắm không hả.
Vy càng nói càng gay gắt, cô bực mình cái tính cố chấp của anh, ôm khư khư việc ngoài làm mọi chuyện rối tung hết cả. Chuyến đi cô đơn không trọn vẹn, khiến anh gián tiếp đẩy cô cho gã sếp chơi tê cả bướm. Giờ cứ nghĩ đến con cu to sù sụ nong chặt cửa mình đến trướng căng cô lại nhớ mãi không quên.
Khánh chẳng biết giải thích thế nào cho Vy hiểu được, chuyện anh đang làm đối với anh cực kì quan trọng và nếu thành sẽ cho anh một tương lai tươi sáng. Nhưng nếu giờ nói ra thì quá sớm, anh không muốn trở thành kẻ khoe khoang nên còn giữ lại.
-Ừ anh biết rồi anh hứa sẽ không có lần sau, việc làm ngoài cũng cố hoàn thiện thật nhanh để có nhiều thời gian bên em. Em yêu, đừng giận anh nữa.
Vừa thủ thỉ bên tai, tay Khánh vừa lướt nhẹ nhàng trên eo, trên mông của em. Anh cố nhún nhường để Vy nguôi giận, rồi từ từ anh kiếm dịp giải thích sau.
Thấy người yêu chịu xuống nước với mình, với lại cô cũng đã làm điều có lỗi, thế nên Vy cũng không tiếp tục giận hờn mà ôm anh thủ thỉ.
-Anh không biết đâu, ở ngoài đó em bị bắt nạt chỉ mong sao có anh bảo vệ mà thôi.
-Ai dám bắt nạt em, ông Thuận hả, em nói anh nghe anh nhất quyết không để em chịu thiệt.
-Anh này, nghe hết chuyện em kể đã nào, anh Thuận không những chẳng bắt nạt mà còn bảo vệ em nữa kìa.
Rồi từ từ Vy kể chuyện gặp thằng da thâm Ấn Độ ở khu resort, Khánh nghe say sưa cũng rất đồng tình với cách làm người của ông Thuận. Tuy nhiên trong câu chuyện kể, Vy đã không nhắc về 50tr ông Phát chuyển chô cô, vì vậy anh không thấy gì nghi ngại cả.
-Em có ông sếp tốt đấy chứ không phải mấy dạng dê già hay gặp, có dịp nào đấy anh mua quà cảm ơn lão ta mới được.
Vy khẽ giật mình khi anh nói hai chữ “dê già”, cô len lén nhìn anh thấy thần sắc anh bình thường thì vội cúi mặt. Trời ạ nếu để anh biết cô người yêu bé nhỏ của mình đã bị con cu to đùng của lão cắm vào tận gốc anh có điên lên không nhỉ. Chỉ nghĩ thôi Vy cũng sợ rồi, chuyện này em phải chôn sâu thật kĩ, cô lảng đi chuyện khác.
-Anh không cần cảm ơn anh ấy đâu, em đã mua quà cho anh ấy rồi, cũng có quà cho anh nữa đấy.
Nói rồi cô bật dậy chạy đến chỗ vali, cái dáng trần truồng tung tăng của em suýt chút nữa làm anh phun máu mũi.Xem nội dung: 346532 Nhưng khi cô mở chiếc vali ra để lấy cho anh chiếc bút, có một thứ đập vào mắt khiến anh cau mày. Anh thoáng chút nghi ngờ nhưng nhìn thấy em vui vẻ nói cười và đặc biệt là ái ân vừa rồi khiến anh bỏ qua không nghĩ đến.
Vy vui sướng nhảy lên giường, khoe cho anh xem chiếc bút đẹp tuyệt vời em đã chọn. Khánh cũng rất vừa lòng mà ôm ghì em hôn ngấu nghiến.
Sáng hôm sau lại chỉ còn mình Vy trên giường một mình, Khánh đã đi đâu mất từ sớm rồi. Cũng một phần do thói quen dậy sớm của mình phần nữa là vì thứ hôm qua anh thấy trong vali của em khiến anh muốn một mình kiểm tra. Đó là một chiếc áo vest nam, tối qua chỉ nhìn thoáng qua anh không xác định chính xác nhưng sáng nay xem lại thì đã rõ ràng rồi. Đấy là một nhãn hàng cao cấp của một người đàn ông có dáng người nhỏ bé, Khánh đoán là của lão Thuận, sếp em.
Khánh không phải là người ghen tuông mù quáng nhưng anh cũng như bao đàn ông khác, rất ghét bị cắm sừng. Từ khi nhìn thấy chiếc áo đó, đầu óc anh rối bù với trăm ngàn câu hỏi, vì thế đến giờ này dù đã thể dục xong nhưng anh vẫn chưa muốn về.
Vy dậy thì thấy căn nhà lại trống trơn, biết anh đã đi thể dục thế là em đi tắm rửa rồi một mình nấu ăn chờ anh về. Cô còn phải mau uống một liều tránh thai khẩn cấp, cả anh và lão Thuận đều đã xuất vào bên trong, cô không cẩn thận có thai là chết dở.
Đến 7r anh mới trở về, như vậy là khá muộn so với mọi hôm, anh tắm rửa xong thì đi ra chuẩn bị ăn sáng. Lúc ngồi vào bàn anh định nói gì đó thì đã bị em chặn họng cùng một miếng vải nhỏ màu xanh.
-Khánh kia, mau khai ra, cái quần lót này là của ai, vì sao anh có nó và đã làm gì biến thái với nó rồi.
Nhìn rõ ràng miếng vải kia là gì cộng với bị người yêu hỏi dồn dập, Khánh có đôi chút chột dạ, anh hấp tấp phân trần sợ người yêu nghĩ mình biến thái thật.
-Anh lấy nó từ nhà em mà, cái lần đầu tiên sang đón em ăn sáng được em mời lên nhà ngồi đợi ấy…
Anh kể ngọn ngành về chiếc quần đó, cũng hứa chắc nịch mình không dám làm gì biến thái cả.
-Anh chỉ cầm về cất đi vì không có thời cơ nào trả lại, chứ thật sự không có sở thích sưu tầm hay làm mấy trò gì bệnh hoạn hết. À…anh có đưa lên mũi ngửi… thế thôi là hết rồi, anh cất sâu trong tủ từ ngày ấy.
Vy nghe nói anh ngửi quần lót mình thì hai má lại hồng tươi, cô tiến gần anh rồi nũng nịu.
-Vậy mà em tưởng anh dan díu với cô nào rồi giữ cả đồ lót làm kỉ niệm, nếu như vậy thì em đau lòng lắm đó anh có biết không. Em yêu anh nhiều lắm, đừng lừa dối em nha.
Vy nói hết câu thì cũng đến thật gần rồi ngồi vào hẳn trong lòng anh. Cô xé nhỏ bánh mì, đút cho anh ăn từng miếng và cũng cùng ăn với anh luôn. Sự chiều chuộng của người yêu và những câu nói vừa xong khiến ý định chất vấn em về chiếc áo vest đã không còn. Khánh lại thoải mái ôm em trong lòng thưởng thức cùng em bữa sáng. Vy chợt tinh nghịch nháy mắt hỏi thật nhỏ.
-Anh sao lại ngửi quần lót của em, làm thế anh không thấy ghê à, nó hôi chết đi được ấy.
Khánh trợn tròn mắt vì câu hỏi bất ngờ của em, anh cũng có chút xấu hổ nhưng cũng hơi bị e kích thích, anh nhìn em nói giọng cười đùa.
-Hì hì, là hành động vô thức thôi mà. Nhưng ngửi rồi mới thấy cái mùi ấy lôi cuốn thật sự, anh ngửi nhiều đến phát nghiện thấy không.
Vừa nói anh vừa nhanh tay quệt vào háng em rồi đưa lên mũi hít một hơi thật dài. Vy ngớ người với trò đùa dâm dục của người yêu. Cô đấm vai anh thùm thụp đến khi bị vật ngửa ra bàn ăn mới chịu dừng.Xem nội dung: 346533
Quần áo mới mặc chưa bao lâu lại bị anh cởi ra bằng sạch, thân thể lõa lồ phơi ra trở thành món chính để anh từ từ thưởng thức. Khánh cũng chẳng để ý gì đến chỗ đồ ăn còn lại mà vục đầu ngấu nghiến trên cơ thể nõn nà của em.
Dấu tình hôm qua trên người Vy chưa kịp phai Khánh đã bắt đầu để lại thêm nhiều dấu mới. Miệng bú tay bóp cho 2 vú em đỏ hồng, còn con bướm non mềm cũng chẳng mấy chốc bị anh vờn cho ướt sũng.
Cuộc chiến của 2 người mau chóng nổ ra, chiếc bàn ăn lại trở thành chiến trường, nó rung lên kịch liệt theo những cú dập điên cuồng của anh. Vy bắt đầu rên la sướng khoái, con bướm dù mới ăn no, hai mép vẫn còn hơi tấy đỏ giờ đã ướt nhầy đón nhận cu anh.
-PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH… HỰ…PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH ÔIII SƯỚNG QUÁ EM ƠI…PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH… UIIIII… Ứ Ứ Ứ Ứ… Ứ Ứ Ứ… AAA… EM CŨNG SƯỚNG … CHƠI EM ĐI…Ứ Ứ Ứ… CHƠI EM MẠNH LÊN… Ư Ư… Ư Ư Ư… EM YÊU ANH… EM CHO ANH HẾT MÀ…PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP PẠP… Ứ Ứ Ứ… PẠP PẠP PẠP PẠP…
Tiếng rên tiếng thở, tiếng da thịt va vào nhau lại bắt đầu rộn rã, dục vọng không cần kìm nén, cu anh, bướm em dính lấy nhau mà thụt thò.Xem nội dung: 346539
Cả ngày hôm đó họ đưa nhau đi qua biết bao đợt sóng tình, truyền thống, doggy, cưỡi ngựa..vv.. mọi địa điểm trong căn nhà đều ngập tràn dấu vết giao hoan. Anh đã chẳng còn nghi ngờ tình cảm cô dành cho mình còn Vy cũng chẳng còn nghĩ về ai khác ngoài anh nữa.
Mày sẽ ngạc nhiên về thằng Khánh đấy, cố đọc hết nhé bro. Hi vọng mày sẽ hài lòng.Hay lắm m, đọc truyện nhân vật n cũng phải khôn khôn tí thì mới hay, chứ thằng Khánh mà dễ dãi vs đẽ lừa thì đọc cũng chỉ toàn địt thôi.
Mày chú ý đến mấy tiểu tiết với các câu nói nói của tác giả nói về nhân vật thì thấy truyện đã được sắp đặt từ trước rất nhiều.Mới đầu đọc thấy cái quần sơ lít của con Vy đéo hiểu từ đâu mà có, xong phải mò lại ch đầu mới thấy. Công nhận mày có tính cẩn thận viết truyện có chiều sâu và toan tính, mua truyện của mày không phí, tml a.
Truyện này m viết đx dài chưa.? Có nhóm ah.?Hai hôm sau mọi người trở lại đi làm, Vy đến công ty với quyết tâm làm rõ mọi chuyện với lão Thuận. Cô đã chắc chắn về tình cảm của mình cô không muốn và không cho phép thứ gì chen ngang tình yêu tốt đẹp của 2 người.
Cô xách theo một chiếc túi nhỏ rồi mở cửa phòng, bất ngờ trong phòng là Sếp Thuận đã ngồi đó từ bao giờ. Vy xem lại giờ trên điện thoại, biết mình không đi muộn thì mới mở lời hỏi lão.
-Ơ sếp, sao hôm nay sếp đến sớm thế ạ, mà em nhìn sếp có vẻ mệt mỏi, tối qua sếp ngủ không ngon ạ.
Thuận ngước nhìn Vy bằng con mắt đỏ ngàu do thiếu ngủ, hắn uể oải nói với em.
-Không phải là đêm qua, mà từ khi ở Phú Quốc về anh đều không ngủ được, đêm nào anh cũng trằn trọc không yên. Anh không biết mình bị sao nữa, cứ giằng xé thế này chắc anh điên mất thôi.
Nhìn lão Sếp mình khổ sở, lại đề cập đến chuyến đi Phú Quốc Vy biết lão nói đến điều gì, cô đóng kĩ lại cửa rồi chủ động mở lời.
-Anh ạ, chuyện ở Phú Quốc xin anh hãy để nó ở lại ngoài đó đi ạ, em cũng sẽ quên đi và không bao giờ nhắc lại hay đòi hỏi gì từ anh. Em đã suy nghĩ thật kĩ, cũng chắc chắn rằng mình chỉ yêu một người. Chuyện với anh lúc đó chỉ là xúc động nhất thời, vì say rượu, vì bị hoàn cảnh tác động mà em không cầm lòng được mà thôi. Xin anh từ sau hãy quên…
-Khoan đã, em hãy để anh nói hết đã.
Vy đang nói thì bị Thuận ngắt lời, lão cũng vội vàng đứng lên khỏi ghế đi về phía cô. Nhìn dáng vẻ xúc động của lão Vy cũng mủi lòng chờ lão nói hết câu.
Thuận đi đến rồi ra dấu cho Vy ngồi đối diện trước bàn uống trà. Lão thở ra một hơi thật dài rồi từ từ nói.
-Chắc Vy nghĩ anh đi nước nọ nước kia, nhiễm thói sinh hoạt Tây Âu thì chuyện tình dục buông thả lắm phải không. Không hề em ạ, bao năm trôi nổi xứ người anh chỉ yêu một người và quan hệ với một (đống) người mà thôi. Anh luôn mơ ước về một người vợ Việt Nam hiền hòa nhã nhặn. Khi gặp em, rồi từng ngày làm việc chung anh đã bị sắc đẹp và tâm hồn của em đánh gục.
Hắn hơi dừng lại một chút để nhìn em, thấy Vy đang chú tâm nghe từng lời thì hắn mới nói tiếp.
-Nếu anh nói chuyện ở bãi đá đêm vừa rồi không phải chỉ là nhất thời xúc động, mà còn là ước nguyện anh mong cầu từ lâu thì em có tin không. Anh nói anh say mê, anh đã yêu em thì em có tin không.
Nhìn dáng vẻ đáng thương với gương mặt u buồn sắp khóc của hắn, Vy lúc này cũng không dám nói mấy lời quyết tuyệt. Cô rối bời, không biết trả lời ra sao cũng chỉ đành tiếp tục ngồi nghe.
-Em biết rằng với cương vị của mình anh có thể lợi dụng để có được thân xác của nhiều người trong công ty. Nhưng anh đã dành thật nhiều tôn trọng cho em, anh chỉ muốn che chở để cho em thoải mái và có thiện cảm với mình. Cái anh muốn không chỉ là thể xác mà là trái tim, tình cảm của em. Em hãy cho anh một cơ hội nhé, đừng làm ngơ, xa cách anh như vậy.
Vy nghe hết lời hắn nói thì lại càng khó xử, cô biết nói gì bây giờ, chiếc áo vest và đồng hồ thông minh bên trong chiếc túi nhỏ cô đã định đưa thì giờ lại hơi lưỡng lự.
-Anh cũng biết em có người yêu rồi mà, em và anh ấy rất yêu nhau, chúng em rồi sẽ tính đến tương lai. Anh ấy không làm gì có lỗi với em, mà còn chăm sóc em rất tốt, em không thể làm gì có lỗi với anh ấy được.
-Nhưng cậu ta bỏ rơi em, để em cô dơn ủ dột, còn anh luôn sẵn sàng bảo vệ và nâng đỡ em lên.
Đúng vậy, những ngày Khánh bận rộn đều là Thuận đã an ủi và làm em vui, khi em bị bắt nạt cũng là hắn đứng ra bênh vực. Ngoài lần say rượu không tự chủ hắn vô tình mạo phạm (đó là cô nghĩ thế) thì hắn luôn dành đủ cho cô tôn trọng và dịu dàng. Nhưng nếu bảo cô coi hắn là bạn trai thì không thể, hắn xấu, già và hơn nữa cô đã dành hết tình yêu cho Khánh, và đang hạnh phúc vì điều này.
-Em biết anh Thuận rất tốt, em tin sẽ có người còn xinh đẹp tài giỏi hơn em đến với anh. Em mong anh hãy quên chuyện đêm đó đi để anh em mình còn dễ dàng đối diện trong công việc. Còn nếu anh thấy khó chịu khi nhìn thấy em thì có thể chuyển em sang bộ phận khác ạ.
Vy đã đưa ra quyết định của mình, nếu lúc này lão còn miễn cưỡng rất dễ dẫn đến nàng phản cảm thì càng không có cơ hội. Thuận vì vậy lùi lại một bước, hắn ta trưng ra bộ mặt buồn rầu rồi lại khẩn khoản nói với em.
-Vy đừng nghĩ thế, tình cảm là một chuyện, công việc lại là chuyện khác, em đang làm tốt công việc của mình, anh cũng rất cần em trong cương vị đó. Em cứ làm việc bình thường, anh sẽ không bao giờ gây khó dễ hay ép buộc gì em. Anh chỉ cần em không xa lánh, có việc gì khó khăn thì cho anh chia sẻ cùng, như thế là anh vui rồi.
-Vâng ạ, em nói rồi chuyện cũ em sẽ không nhắc đến nữa, trước đây thế nào thì về sau vẫn thế. Em sẽ cố gắng hoàn thành tốt công việc của mình và luôn mong được anh chỉ bảo.
-Khà khà, thế nhé, anh em mình vẫn như cũ nhé, thân thiết và hợp tác ăn ý phải không em.
-Dạ vâng ạ.
Thuận cười tươi rói cũng làm Vy thấy nhẹ nhàng. Bỗng hắn liếc sang bên cạnh Vy, giờ mới để ý thấy cái túi nhỏ em xách theo, hắn liền hỏi.
-Em xách cái gì theo đây, mà đồng hồ anh tặng đâu rồi, sao không đeo.
Vy đặt túi lên bàn lấy áo của hắn rồi đưa ra.
-Dạ, em mang áo khoác trả lại anh, em giặt sạch sẽ rồi anh yên tâm a.
-Là cái áo anh khoác cho em khi em nằm trên cát đấy à, lúc đấy em không mặc gì, anh chỉ lo em bị cảm lạnh. Mà nếu muốn em giữ lại cũng được mà, sao phải trả lại mất công.
Đã nói vậy rồi lão còn nhắc lại chuyện làm gì không biết, Vy nhớ lại hoàn cảnh đấy là má lại đỏ hồng, tay chân thì lóng ngóng. Thuận nhìn thấy chỉ kín đáo cười một mình, hắn tiếp tục hỏi.
-Còn hộp gì nữa kia.
-Là chiếc đồng hồ hôm trước anh cho em đấy ạ. Nó quá quý giá, em không làm gì có công nên không dám nhận quà như thế đâu ạ. Với lại từ hồi làm trợ lý cho anh tới giờ em nhận được nhiều lắm rồi.
-Vớ vẩn, vừa đã giải quyết khúc mắc xong rồi, cũng nói rõ ràng anh em mình từ nay vẫn như cũ, quà anh cho sao trả lại như thế được.
Vừa nói hắn vừa lấy chiếc đồng hồ ra rồi đeo vào tay em. Thấy hắn lại cầm tay mình Vy đã định rụt lại, nhưng nhìn bộ dáng chân thành và mấy lời hắn nói khá hợp lý nên cô để yên cho hắn đeo. Thuận cố tình làm chậm để cảm nhận sự mềm mại nõn nà từ bàn tay búp măng nhỏ bé. Đeo xong hắn còn vỗ nhẹ lên mu bàn tay em mà nói.
-Nhớ đấy, có chuyện gì cứ mạnh dạn nói với anh, anh luôn sẵn sàng chia sẻ và giúp đỡ cho em. Và anh cũng phải khuyên em là phải kiên quyết hơn với Khánh, cậu ấy đang bỏ công sức không đúng chỗ. Như thế vừa không có thời gian bên em mà công danh sự nghiệp chẳng đâu vào đâu hết cả. Nếu chịu khó cống hiến cho công ty, anh sẽ nâng đỡ.
Vy gật đầu cảm ơn lão ta rồi về lại bàn làm việc, em cứ nghĩ mọi việc đã xong xuôi nhưng đâu biết rằng vẫn trong lòng bàn tay gã.
Hôm nay nếu Vy không chủ động mở lời thì Thuận cũng sẽ tìm em nói chuyện. Bộ dáng tiều tụy ban sáng đúng là do uống rượu thức đêm, nhưng không phải nghĩ về em mà do đêm qua hắn tiệc tùng thác loạn.
Dự án tập đoàn cho hắn chịu trách nhiệm chỉ vừa triển khai đã lập tức báo tin mừng. Để mừng công cho hắn, một bữa tiệc xịn sò đã được tổ chức đêm qua. Trong bữa tiệc có cả diễn viên, người mẫu làm khách mời. Hắn đã uống rất nhiều rồi ra về cùng một chân dài trong số đó. Xem nội dung: 347861
Đêm xuống hắn và cô lang thang đến vài nơi sang trọng nổi tiếng trong thành phố. Cô ta khá đẹp, đi đâu cũng được nhiều ánh mắt ngước nhìn. Thế mà hắn lại không thích vì cô ta quá nông cạn và giả tạo.
Cô ta uốn éo khêu gợi rồi đôi khi làm mấy cử chỉ chăm sóc như thể đã say đắm gã lâu lắm rồi. Nhưng nhìn cái cách cô ta suýt xoa cái đồng hồ Richard mille thì hắn biết ả chỉ yêu tiền và si mê vật chất.
Chẳng thế mà quá nửa đêm, khi xe ô tô của hắn dừng ở khách sạn 5 sao rồi dắt tay cô ta bước vào, cô ta cũng chỉ ỡm ờ chờ hắn giơ 3 ngón tay.
-Em thích anh dữ lắm mới theo anh vô đây chứ không phải vì mấy ngàn đô anh của anh đâu à.
Rồi khi vào phòng và phơi bày cơ thể hắn kịp nhận ra rằng ả không đẹp bằng một nửa của Vy. Mùi hương của cô ta dù ngào ngạt nhưng chẳng có chút nào tự nhiên và hắn đã từng nhiều lần bắt gặp.
Vú cô ta to tròn, trĩu nặng nhưng không trơn mềm mà có chút căng phồng quá đáng. Hai núm vú có vẻ không tự nhiên khi chúng hồng rực một cách lạ thường. Dù vậy nhưng cô ta vẫn có được một khuôn mặt ưa nhìn, đôi chân thẳng dài, và làn da sáng láng.Xem nội dung: 347862
Cô ả tỏ rõ sự sành điệu của mình khi chủ động chiều chuộng gã, ả trố tròn con mắt rồi khen ngợi không ngừng con cu lực lưỡng. Cô ta chuyên cần bú mút, vần vò đủ kiểu trong khi gã nằm im hưởng thụ.
Đến đoạn nhét cái khúc thịt tù dù ấy vào hai mép nâu sậm, cô nàng còn làm ra vẻ khó khăn. Đến khi đầu khấc được bôi trơn lão chỉ khẽ rướn người cả con cu đã chui vào toàn bộ.
-Ôi anh to quá à…ứ ứ ứ… muốn rách bướm người ta mất thôi…ứ ứ ứ…thốn quá… ứ ứ ứ…
Ả ta cứ như vậy mà ngồi dập điên cuồng trên bụng gã, con bướm với lông lá được cắt tỉa gọn gàng bắt đầu nhịp nhàng lên xuống. Tiếng nhọp nhẹp vang lên và cô ta bắt đầu rên rỉ cực kì dâm đãng.Xem nội dung: 347876
-ÔI…CU ANH TUYỆT QUÁ NÈ ANH ƠI… AAA…Ư Ư Ư… Ư Ư… CHƠI EM ĐI…CHƠI CHO NÁT BƯỚM EM ĐI… UIIII… SÂU NỮA… MẠNH NỮA ĐI ANH…
-PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP… PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP… HỰ…PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… HỪ HỪ…PẠP PẠP PẠP.
Cả đêm lăn lộn đủ mọi tư thế, xuất tinh đến hai lần nhưng Thuận vẫn còn cảm thấy không vừa lòng. Hắn luôn nhớ về Vy nhớ sự ngây thơ rụt rè, thèm sự khít khao ấm nóng. Thế là sáng sớm hắn đã đến văn phòng ngồi nghĩ kế.
Hắn biết cô sẽ không đồng ý đến với hắn lúc này nhưng không ngờ thái độ lại dứt khoát như vậy. Như thế lại càng chứng tỏ cô không vụ lợi và vẫn là người chung thủy. Hắn lại càng quyết tâm để có được em hơn.
Hắn lập tức dở chiêu khổ nhục kế, tỏ ra đau khổ dằn vặt và chỉ cần em không xa lánh và trở lại như xưa. Nếu em vẫn còn cứng rắn hắn thậm chí đã chuẩn bị sẵn sàng nước mắt để khóc trước mặt em. Thực tế cho thấy, với đàn bà như Vy thì khổ nhục kế là cực kì chính xác, cuối buổi nói chuyện mọi việc lại bình thường và hắn lại cầm được tay em. Rồi hắn sẽ lại có được em, chắc chắn và không quá lâu đâu mà.
Ừ. Truyện đang bán đêm ch45 rồi. Trước có thằng nó định leak thế là tao đăng luôn. Nhưng truyện mua thì 1tuần 5,6 ch, truyện miễn phí 1tuần 3,4ch thôiTruyện này m viết đx dài chưa.? Có nhóm ah.?
Đây đâu phải bước ngoặt. Bước ngoặt cũng đâu phải dành cho Thuận. Nữ thần còn ẩn mình trong dáng hình ngây thơ mà.@Lituchi đọc đến đoạn này thì t thấy vẫn trong khả năng đoán trước được, không hẳn là bước ngoặt
t tưởng Vi sẽ khác nhưng vẫn trong tầm tay của lão Thuận thì bt mà
Tao không cố tình, mày hỏi Khánh có người khá thì tao nói là không phải. Truyện còn có quay xe chứ các mối quan hệ mới chỉ là tiền đề dẫn đến cao trào mà thôi. Tao bảo chương sau sẽ quay xe ý là các chương về sau ấy. Truyện còn dài mà.@Lituchi m làm t hố nhá, t tưởng 1-2 chap sau là ngoặt rồi
Cảm ơn broViết hay lắm
Mày chỉ cần đoán đúng là tao free truyện cho mày liền. Nhưng mày toàn đoán cái kiểu tao lao đéo gì, thằng bệnh.khánh nó địt con gái lão thuận , rồi hoá con bé thành điếm