Ê tml. T có mấy lời khuyên cho m cực kỳ giá trị và thực tế:
1. Cái mảnh đất đấy. Có đáng gì để m phải giết người và tự tử. Nếu chăm chỉ làm ăn chịu khó thì cày tiền cũng nhanh thôi. Đấy là phần giá trị so sánh đánh đổi để m bỏ suy ý định giết ngta và giết mình đi. Nó khốn nạn oke kệ mẹ nó. Không liên quan đến mình. Ko cần bực tức.
2. Cách xử lý. Đương nhiên là cũng kệ mẹ nó luôn. Nhà ông già m đang ở. Thì m cứ ở đấy. T nghĩ m có cần bán ngay đéo đâu ko quan trọng pháp lý tên ai hay của ai. Mình đang ở cứ ở. Đầy trường hợp lừa gạt trắng trợn còn đéo có cách nào lấy lại nhà nữa là rõ ràng cái nhà đấy về “tình” là của ông già m.
3. Lâu dài: Thỉnh thoảng gãi tí. Trêu tí. Nói chung là nói chuyện và đàm phán. Kéo dài cũng đc. Mình là người trẻ. Mình có thời gian dài hơn. Trong lúc đấy làm công tác dân vận với hàng xóm láng giềng. Với họ hàng nội ngoại. Và quan trọng. Chăm chỉ làm việc ngay. Người công việc ổn định, chăm chỉ làm ăn, có thu nhập riêng, thì tự khắc lời nói có trọng lượng.
4. Mục tiêu: Yêu cầu ký làm các thủ tục quyền sở hữu hoặc đàm phán bán lại nhà đấy cho thằng bác. Cầm cục tiền mua chỗ khác. Vì nó đã thèm mảnh của m rồi thì nó sẽ tìm đủ cách. T nghĩ chắc sẽ mất khoảng 4-5 năm. Oke ko sao. Càng lâu đất càng tăng, càng lâu thằng bác m càng già còn m thì càng chín chắn trưởng thành.
Chúc m vững tâm và hướng thiện