Khonghegiatran
Yếu sinh lý
“Gái một con trông mòn con mắt”. Chuyện thật, một số tình tiết cá nhân tao sẽ thay đổi để không ảnh hưởng cho em và tao.
CHƯƠNG 1-TRƯỚC HÔN NHÂN
Tụi tao là tình đầu của nhau từ hồi năm cấp 2, hồi cái thời mà còn viết thư tay gửi qua gửi lại, cái thời mà còn ra quán NET mỗi đứa ngồi một máy chat bằng yahoo qua lại để tỏ tình... Chắc anh em đầu 9x mới hiểu. Hồi đó em là lớp trưởng gương mẫu của lớp cấp 2, còn tao chỉ giỏi nhất môn toán và lý. Mối tình cấp 2 chỉ dừng lại tối đa ở những cái nắm tay năm cuối cấp. Hồi đó chưa có điện thoại như bây giờ nên chưa cập nhật được những chuyện “yêu đương” và hơn nữa tất cả dừng lại do bởi chữ “NGẠI”.
Lên cấp 3 thì không có gì để nói. Tao vì lo học nên không yêu đương gì suốt năm lớp 10, 11, 12. Không có một tin nhắn hồi âm nào suốt 3 năm đó giữa tụi tao, nhưng em rất là hay hỏi thăm tao thông qua những bạn bè chung, rồi tụi nó nói lại nên là tao biết em vẫn chỉ có tao - em là người yêu chung thủy. À lúc này là học khác lớp nên cũng ít gặp nha tụi mày.
Lên đại học thì 2 đứa vào SG học, tao học trường top còn em học trường bình thường. Lúc này có điện thoại rồi nên thỉnh thoảng em cũng chủ động nhắn tin rủ đi chơi lượn lờ SG. Tao lúc đó quen một bé khác (tạm gọi là mối tình thứ 2) nên cũng lơ em khá nhiều lần. Có vài lần đi chung với nhóm bạn của tao, cái thời mà đi ăn lẩu bò sinh viên bên Tô Hiến Thành (đối diện cv Lê Thị Riêng – Quận 10) xong đi hát Karaoke sinh viên bên Sư Vạn Hạnh – tuyệt nhiên chưa biết bia rựu nha. Em có giọng hát trong veo nên đám bạn say như điếu đổ. Tao cho sđt làm ông mai cho mấy thằng bạn học Kinh Tế, Kiến trúc đó của tao… mà tục cái là thằng nào cưa cũng không được.
Rồi cũng thời SV đó có 2 lần 2 lén trốn đi chơi Vũng Tàu với nhau qua đêm. Bình thường thì ở nhà tao cũng cày phim người lớn rồi quay tay dữ lắm vì dâm, mà đéo hiểu sao đêm đầu tiên đó lại nghe lời em nó thuê phòng 2 giường, thế là cả đêm mỗi đứa nằm một giường không có chuyện gì sảy ra.
Tất cả cũng vì chữ NGẠI. Và một phần tụi tao chỉ coi nhau là bạn, là tình đầu. Chứ ko xác định cưới xin nên hồi đó không dám. Em là con gia đình gia giáo nữa nên cũng khó làm gì ở lần đầu tiên. Mà nói chung là do tao hết. Tao nhát quá. Ka ka.
Rồi lần thứ 2 đi Vũng Tàu tao cũng quyết tâm hơn. Nhưng lần đó thì em đang trong mối quan hệ hẹn hò yêu đương với bạn trai khác nên em cũng không cho (chuyện này đến thời điểm hiện tại này thì tao mới biết). Đỉnh điểm của tối hôm đó là tao đợi cho em ngủ xong rồi cố gắng ôm em và luồn tay vào trong bụng, thò xuống bên dưới …nhưng em đẩy ra. Tao sấn tới càng nhiều thì em không chịu ngủ chung nữa mà ra ban công của Hottel hôm đó đứng tới sáng, tao có kêu vô mà em không chịu. Và đó cũng là đỉnh điểm của cuộc tình tụi tao. Vì sau lần đó tao và em quyết định chỉ coi nhau là bạn. Tụi mày trải qua cái cảm giác vừa cay cú vừa tôn trọng một người con gái chưa ta????. Sau đêm đó về, tao tìm tình yêu mới, mà cái gì tìm là sẽ có. Yêu và ngủ với người khác trong những năm sau đó nên tao cũng không cần em (những năm đó tao đã có mối tình thứ 3, 4, rau tình cảm…). Thỉnh thoảng em cũng có nhắn tin nhưng tao ko trả lời hoặc trả lời cho qua công chuyện vì tính ra tao giận vì vụ nữa đêm em ra ban công đứng. Trong đầu tao chê em là con người tẻ nhạt, không thú vị. Cứ như vậy rồi qua mấy năm. Có những năm giữ tụi tao không có tin nhắn nào ngoại trừ những tin nhắn chúc mừng sinh nhật.
CHƯƠNG 2- HÔN NHÂN
Năm 2020 em thông báo cho tao là em sắp phải đi lấy chồng, đám cưới sắp phải diễn ra nhưng em muốn gặp lại tao lần cuối để xin lời khuyên vì em không tin vào cuộc hôn nhân này. Tâm sự qua mấy dòng tin nhắn mà tao cũng thấy buồn cho em. Nhưng năm đó tao đang ở với người yêu rất hạnh phúc nên cũng từ chối em khéo. Tới trước đám cưới vài ngày em có nhắn tin nhưng tao cũng ậm ờ chúc phúc thôi, tao không biết lúc đó em buồn thật, em nói lúc đó nếu mẹ nói không cưới thì em có thể hủy hôn nóng vì em đồng ý cưới người này chỉ là vì trả ơn cưu mang trong những ngày bị tai nạn xe máy khá nặng mà không có bạn bè hay người thân (tính em đó giờ hay giấu mấy chuyện xui rủi vì sợ ba mẹ dưới quê lo lắng)…. chứ không có yêu người chồng sắp cưới.
Sau đám cưới em đăng hình cưới lên Fb, vài hôm sau thì em hầu như mất tích hỏi mạng xã hội. Tao nghĩ em có gia đình yên ổn rồi nên cũng mừng, từ đó cũng không nhắn tin (kể cả sinh nhật). Giữ 2 đứa giờ đã có một vài bức tường ngăn cách ở giữa.
Gần một năm sau thì em lại xuất hiện trên Fb, lần này em đăng hình đầy tháng của con lên. Mọi thứ sẽ bình thường cho đến khi tao bấm vô cái hình có tên của đứa bé… tụi mày biết gì không? Em lấy tên của tao đặt cho tên của đứa bé. Khúc này tao thấy có điềm rồi, câu hỏi đặt ra là dù có chồng con rồi mà em vẫn yêu tao tới tận bây giờ hay sao??? Tao luôn có cảm giác bất an là như vậy.
Thỉnh thoảng e lại đăng hình e chụp sau khi ổn định chuyện sinh nở và lấy lại vóc dáng. Tao thấy sau khi sinh em đẹp hơn, không còn kiểu nhàm chán thơ ngây như ngày xưa nữa. Đúng là ông bà nói “gái một con trông mòn con mắt”. Tao chỉ thả tim, không bình luận, ko nhắn tin….
CHƯƠNG 3- TÌNH CŨ KHÔNG RỦ CŨNG TỚI
Hôm đó là sắp sinh nhật em, trời đất xui khiến tao nên tao nhắn tin chúc mừng em năm nay sinh nhật vui vẻ. Thế là mọi chuyện bắt đầu từ đây, từ hôm đố em nhắn với tao nhiều hơn, tao cũng rãnh nên rep lại nhiệt tình. Bữa thì khoe con em nay đã bắt đầu đi học rồi. Hôm thì khoe là nay em đã biết nhậu, rủ bữa nào nhậu không. Hôm thì kể chuyện trên công ty … đại loại là nhắn chơi thôi chứ cũng ko có đời tư. Mà nhắn nhiều… Hôm sinh nhật em vẫn đi làm, nghe nói buồn, 17h tan làm em chạy qua nhà nhỏ bạn nhậu rựu Soju có báo trước với tao luôn… Đến khoản 23h thì em nhắn tin rất nhiều, tao biết là lúc đó em đã say rồi. Trong cơn say thì em nói hôn nhân của em không hạnh phúc, có những lúc bị dồn nén rất nhiều, không chịu được mà cũng ko tâm sự với ai, anh là người đầu tiên em chia sẽ… em thuộc tuýp người nhạy cảm, hướng nội, thích quan tâm người khác nhưng chuyện của mình thì luôn luôn giữ kín vì sợ ba mẹ biết được sẽ buồn. Ngược lại chồng em là một người cực kì lãnh cảm và vô tâm, em đi đâu, làm gì, với ai chồng cũng không quan tâm. Thậm chí đi chơi với bạn không về thì chồng cũng không gọi điện hay nhắn tin hỏi thăm. Từ sau khi sinh con 2 vợ chồng giống như ngủ riêng. Người trước người sau, thỉnh thoảng có quan hệ nhưng chồng e chỉ làm qua loa, không có cảm xúc nên em rất khó chịu. Nhiều khi em nói thẳng là chồng phải hôn, phải làm em có cảm xúc thì mới có nước, mới không bị đau à Nhưng bị chồng chửi, kêu là sao em phúc tạp quá vậy, tự xử cho rồi, xong rồi đi ngủ, em cũng chịu thua
. Hôm thì em nói về chuyện 2 vợ chồng nên thường xuyên hâm nóng chuyện giường chiếu hơn chứ ko được để chăn gối nguội lạnh sẽ không hạnh phúcà Thì chồng em nói là vậy thì em cho một ngày trong tuần rồi làm tình. Xong chồng đề nghị thứ 5 hàng tuần. Cạn cmn lời
. Cái em cần là sự quan tâm, sự sẽ chia giữa 2 vợ chồng… nhưng thứ em nhận được là một cuộc sống vội, hối hả đi làm, ăn, ngủ như một con robot không có tình cảm.
Nhiều lúc tối chung còn chưa ăn xong thì chồng em đã đứng dậy đi rửa chén rồi thay đồ đi làm tăng ca. Em vừa ăn vừa khóc chồng cũng không hay biết. Mà chồng tăng ca làm công việc gì em cũng ko biết. Tiền lương của chồng em cũng biết và không giữ…2 vợ chồng em mang tiếng ở chung nhưng chồng em đi làm thêm 12h-1h mới về, giờ đó e đã ngủ, hiếm khi ngủ chung lúc.
Có nhiều đêm hôm em buồn e ra công viên ngồi tới 2-3h sáng khóc đã rồi vào ngủ tiếp, chồng biết cũng không ra kêu vô. Cứ để mặc kệ…. Dần dần tinh thần em tuột dốc như một chiếc xe mất thắng. Giờ em chỉ nghỉ tới con nhỏ đang gửi người thân chăm sóc dưới quê mà tiếp tục cuộc hôn nhân này. Nhiều lúc em chỉ ước có một lý do gì đó để ly hôn nhưng không thể. Vì nghĩ chồng vẫn thương mình và chưa có người khác.

… cứ như thế, một đứa chịu tâm sự, một người chịu lắng nghe, an ủi. Theo dòng những câu chuyện hôn nhân ngang trái đó, tao với em có sự kết nối lại. Những lúc em vui vẻ quăng miếng thì tao cũng sẵn sàng đớp lại làm cho em vui. Rồi cái gì đến cũng đến, hôm đó em nói với chồng đi Vũng Tàu du lịch với chị công ty, mà thật ra là đi du lịch đến nơi của tao ở chứ ko có bà chị nào ở đây cả.
Sáng hôm em tới bến xe tao ra đón, 2 đứa gặp nhau sau 4-5 năm với những tâm trạng rối ren, hoàn toàn khác so với lúc trước… Nhưng ngoại hình em vẫn không thay đổi, vẫn đôi mắt tròn, vẫn mái tóc dày uốn cong nhuộm màu nâu cánh dán, vẫn làn da trắng… thậm chí tao thấy lúc này em đẹp hơn xưa. Rồi 2 đứa đi lê la café ngắm cảnh nói luyên thuyên tới khoản 10h trưa thì tao dẫn em về nhận phòng. Xách hộ valy em lên phòng tao không về ngay mà ở lại lấy lý do ngủ trưa ké một tí để chiều đi chơi tiếp khỏi mất công chạy về. Em cũng đồng ý vui vẻ.
Sau khi đi tắm trưa xong em mặc bộ đồ ngủ lên nằm ngủ cùng tao nhưng là nằm khá xa. Tao cũng kệ em, giả bộ ngủ chứ sao giờ. Cứ 2-3 phút 2 đứa đang im lặng là em lại quay qua bắt chuyện. Tao đoán được là em “chịu đèn” rồi tụi mày, được một lát tao chịu hết nổi nên xích lại gần em, em cũng vui vẽ đầu lúc này đã nằm gọn trên bắp tay trái và vai của tao còn tay phải thì ôm eo em.
Được một lúc em cũng buông xuôi quay qua ôm tao hướng chính diện. Tao mở các nút áo ngủ em ra em cũng không chống cự. Không tốn nhiều thời gian, 2 bầu vú em đã hiện ra trước mắt. Tụi mày cũng biết rồi đó, phụ nữ cho con bú thì ti ít nhiều cũng bị xuống cấp, nhưng được cái con em cai sữa sớm lắm nên ti cũng còn đẹp. Trước mặt tao giờ đây là thân hình của người bạn học từ thời niên thiếu, là người yêu cũ mà tao ao ước có được suốt mười mấy năm qua nay mới được nhìn thấy… đó là lúc cái lưỡi hư hỏng của tao bắt đầu làm việc, rồi tao hôn lên ngực em, hôn lên cổ… làm em tê dại, thở gấp, ưỡng người và rên to dần trong cơn cuồng dâm. Lúc này em cũng muốn tao cởi quần ra lắm rồi nên tao chiều theo luôn, 2 đứa phối hợp không một động tác thừa để tuột quần em ra trong cơn đê mê. Bên dưới em đã ướt nhẹp, hôm đó tay phải tao bị thương nên mò được mấy cái tao đổi bên để chuyển qua tay trái. Như bản năng của đàn bà, sau đó em quằng quại trong cơn dâm dục hoàn toàn trái ngược với tính cách thùy mị nết na thường ngày của em. Móc cua được khoản 5 phút thì em nói
Tổng kết buổi trưa đầu tiên gặp nhau, em ra 2 lần, tao ra một lần. Xong sau đó 2 đứa ôm nhau tâm sự ỉ ôi mấy chuyện ngày xưa rồi ngủ đến chiều. Hai đứa dậy đi ăn uống chụp choẹt các kiểu rồi đi lượn lờ như người yêu. (Thật ra là NYC)
Đến buổi tối em rủ mua bia về phòng uống. Tao thừa biết em muốn gì mà, nên chiều thôi. Giả bộ không biết, nhà trai hôm đó uống 3 lon, nhà gái hôm đó uống 2 lon mặt đỏ ửng. Sau đó trai và gái lao vào trận chiến xích bích mặc cho xã hội dị nghị.
Em là người con gái nhanh ra, cộng có men vào nữa nên nước nôi lênh láng. Chả mấy phút mà tao đã cho em ra 2 lần… bằng tay. Đột nhiên đang thổi kèn em ngồi lên bụng, lấy tay ấn con cu của tao vào chem chép rồi em dập liên tục. Mặt em toát lên một vẽ dâm dục đỉ thỏa, ko còn là cô bé thùy mị nết na nữa. Đang tận hưởng sự sung sướng em chỉ ngoáy và dập thôi, ko lẽ muốn tao ra trong người sao ta?, nên tao nói:
Xong việc 2 đứa ôm nhau tâm sự các kiểu con đà điểu. Lúc này tao mới biết em lấy thằng chồng không biết quan tâm chuyện chăn gối, cả chuyện khác cũng chẳng quan tâm. Hơn 1 tháng em ko làm tình, mà những lần làm tình em cũng không có lên đỉnh, chồng em chỉ biết đút vào nhấp và bắn (không dạo đầu). Bắn xong đi vệ sinh rồi đi ngủ, lúc thì em tranh thủ còn cảm xúc sau khi chơi em thủ dâm cho thỏa mãn (lén làm lúc chồng đi WC rử chứ ko cho chồng biết), lúc thì em ngủ luôn… Đúng là tội nghiệp.
Giờ được gặp lại tao thế này, lại nhớ về chuyện ngày xưa em khóc rất nhiều. Tao an ủi nhiều lắm, em hứa nghe lời sau lần này về sẽ hàn gắn lại với chồng để cho tao vui….
Ngày hôm sau trước khi tiễn em ra bến xe tao với em cũng làm tình một lần nữa y như vậy. Em lên đỉnh 2 lần nữa, trước khi chia tay dẫn em ra bến xe. Một vài món quà nhỏ kỷ niệm đã được trao. Lần gặp này em nói là em có nhiều cảm xúc nhất trước tới giờ nên mới làm được những chuyện điên rồ như vậy. Bình thường với chồng em không có làm. Dù thế nào thì cuộc tình này chỉ là vụng trộm, sai trái nên dặn lòng sẽ không gặp nữa để không ảnh hưởng tới gia đình nhỏ của nhau.
Mấy tiếng sau, em đã về tới Sài Gòn hoa lệ - Hoa cho người hạnh phúc, lệ cho người không may mắn.
(Tạm kết nhé ae)

CHƯƠNG 1-TRƯỚC HÔN NHÂN
Tụi tao là tình đầu của nhau từ hồi năm cấp 2, hồi cái thời mà còn viết thư tay gửi qua gửi lại, cái thời mà còn ra quán NET mỗi đứa ngồi một máy chat bằng yahoo qua lại để tỏ tình... Chắc anh em đầu 9x mới hiểu. Hồi đó em là lớp trưởng gương mẫu của lớp cấp 2, còn tao chỉ giỏi nhất môn toán và lý. Mối tình cấp 2 chỉ dừng lại tối đa ở những cái nắm tay năm cuối cấp. Hồi đó chưa có điện thoại như bây giờ nên chưa cập nhật được những chuyện “yêu đương” và hơn nữa tất cả dừng lại do bởi chữ “NGẠI”.
Lên cấp 3 thì không có gì để nói. Tao vì lo học nên không yêu đương gì suốt năm lớp 10, 11, 12. Không có một tin nhắn hồi âm nào suốt 3 năm đó giữa tụi tao, nhưng em rất là hay hỏi thăm tao thông qua những bạn bè chung, rồi tụi nó nói lại nên là tao biết em vẫn chỉ có tao - em là người yêu chung thủy. À lúc này là học khác lớp nên cũng ít gặp nha tụi mày.
Lên đại học thì 2 đứa vào SG học, tao học trường top còn em học trường bình thường. Lúc này có điện thoại rồi nên thỉnh thoảng em cũng chủ động nhắn tin rủ đi chơi lượn lờ SG. Tao lúc đó quen một bé khác (tạm gọi là mối tình thứ 2) nên cũng lơ em khá nhiều lần. Có vài lần đi chung với nhóm bạn của tao, cái thời mà đi ăn lẩu bò sinh viên bên Tô Hiến Thành (đối diện cv Lê Thị Riêng – Quận 10) xong đi hát Karaoke sinh viên bên Sư Vạn Hạnh – tuyệt nhiên chưa biết bia rựu nha. Em có giọng hát trong veo nên đám bạn say như điếu đổ. Tao cho sđt làm ông mai cho mấy thằng bạn học Kinh Tế, Kiến trúc đó của tao… mà tục cái là thằng nào cưa cũng không được.

Rồi cũng thời SV đó có 2 lần 2 lén trốn đi chơi Vũng Tàu với nhau qua đêm. Bình thường thì ở nhà tao cũng cày phim người lớn rồi quay tay dữ lắm vì dâm, mà đéo hiểu sao đêm đầu tiên đó lại nghe lời em nó thuê phòng 2 giường, thế là cả đêm mỗi đứa nằm một giường không có chuyện gì sảy ra.

Rồi lần thứ 2 đi Vũng Tàu tao cũng quyết tâm hơn. Nhưng lần đó thì em đang trong mối quan hệ hẹn hò yêu đương với bạn trai khác nên em cũng không cho (chuyện này đến thời điểm hiện tại này thì tao mới biết). Đỉnh điểm của tối hôm đó là tao đợi cho em ngủ xong rồi cố gắng ôm em và luồn tay vào trong bụng, thò xuống bên dưới …nhưng em đẩy ra. Tao sấn tới càng nhiều thì em không chịu ngủ chung nữa mà ra ban công của Hottel hôm đó đứng tới sáng, tao có kêu vô mà em không chịu. Và đó cũng là đỉnh điểm của cuộc tình tụi tao. Vì sau lần đó tao và em quyết định chỉ coi nhau là bạn. Tụi mày trải qua cái cảm giác vừa cay cú vừa tôn trọng một người con gái chưa ta????. Sau đêm đó về, tao tìm tình yêu mới, mà cái gì tìm là sẽ có. Yêu và ngủ với người khác trong những năm sau đó nên tao cũng không cần em (những năm đó tao đã có mối tình thứ 3, 4, rau tình cảm…). Thỉnh thoảng em cũng có nhắn tin nhưng tao ko trả lời hoặc trả lời cho qua công chuyện vì tính ra tao giận vì vụ nữa đêm em ra ban công đứng. Trong đầu tao chê em là con người tẻ nhạt, không thú vị. Cứ như vậy rồi qua mấy năm. Có những năm giữ tụi tao không có tin nhắn nào ngoại trừ những tin nhắn chúc mừng sinh nhật.
CHƯƠNG 2- HÔN NHÂN
Năm 2020 em thông báo cho tao là em sắp phải đi lấy chồng, đám cưới sắp phải diễn ra nhưng em muốn gặp lại tao lần cuối để xin lời khuyên vì em không tin vào cuộc hôn nhân này. Tâm sự qua mấy dòng tin nhắn mà tao cũng thấy buồn cho em. Nhưng năm đó tao đang ở với người yêu rất hạnh phúc nên cũng từ chối em khéo. Tới trước đám cưới vài ngày em có nhắn tin nhưng tao cũng ậm ờ chúc phúc thôi, tao không biết lúc đó em buồn thật, em nói lúc đó nếu mẹ nói không cưới thì em có thể hủy hôn nóng vì em đồng ý cưới người này chỉ là vì trả ơn cưu mang trong những ngày bị tai nạn xe máy khá nặng mà không có bạn bè hay người thân (tính em đó giờ hay giấu mấy chuyện xui rủi vì sợ ba mẹ dưới quê lo lắng)…. chứ không có yêu người chồng sắp cưới.
Sau đám cưới em đăng hình cưới lên Fb, vài hôm sau thì em hầu như mất tích hỏi mạng xã hội. Tao nghĩ em có gia đình yên ổn rồi nên cũng mừng, từ đó cũng không nhắn tin (kể cả sinh nhật). Giữ 2 đứa giờ đã có một vài bức tường ngăn cách ở giữa.
Gần một năm sau thì em lại xuất hiện trên Fb, lần này em đăng hình đầy tháng của con lên. Mọi thứ sẽ bình thường cho đến khi tao bấm vô cái hình có tên của đứa bé… tụi mày biết gì không? Em lấy tên của tao đặt cho tên của đứa bé. Khúc này tao thấy có điềm rồi, câu hỏi đặt ra là dù có chồng con rồi mà em vẫn yêu tao tới tận bây giờ hay sao??? Tao luôn có cảm giác bất an là như vậy.
Thỉnh thoảng e lại đăng hình e chụp sau khi ổn định chuyện sinh nở và lấy lại vóc dáng. Tao thấy sau khi sinh em đẹp hơn, không còn kiểu nhàm chán thơ ngây như ngày xưa nữa. Đúng là ông bà nói “gái một con trông mòn con mắt”. Tao chỉ thả tim, không bình luận, ko nhắn tin….
CHƯƠNG 3- TÌNH CŨ KHÔNG RỦ CŨNG TỚI
Hôm đó là sắp sinh nhật em, trời đất xui khiến tao nên tao nhắn tin chúc mừng em năm nay sinh nhật vui vẻ. Thế là mọi chuyện bắt đầu từ đây, từ hôm đố em nhắn với tao nhiều hơn, tao cũng rãnh nên rep lại nhiệt tình. Bữa thì khoe con em nay đã bắt đầu đi học rồi. Hôm thì khoe là nay em đã biết nhậu, rủ bữa nào nhậu không. Hôm thì kể chuyện trên công ty … đại loại là nhắn chơi thôi chứ cũng ko có đời tư. Mà nhắn nhiều… Hôm sinh nhật em vẫn đi làm, nghe nói buồn, 17h tan làm em chạy qua nhà nhỏ bạn nhậu rựu Soju có báo trước với tao luôn… Đến khoản 23h thì em nhắn tin rất nhiều, tao biết là lúc đó em đã say rồi. Trong cơn say thì em nói hôn nhân của em không hạnh phúc, có những lúc bị dồn nén rất nhiều, không chịu được mà cũng ko tâm sự với ai, anh là người đầu tiên em chia sẽ… em thuộc tuýp người nhạy cảm, hướng nội, thích quan tâm người khác nhưng chuyện của mình thì luôn luôn giữ kín vì sợ ba mẹ biết được sẽ buồn. Ngược lại chồng em là một người cực kì lãnh cảm và vô tâm, em đi đâu, làm gì, với ai chồng cũng không quan tâm. Thậm chí đi chơi với bạn không về thì chồng cũng không gọi điện hay nhắn tin hỏi thăm. Từ sau khi sinh con 2 vợ chồng giống như ngủ riêng. Người trước người sau, thỉnh thoảng có quan hệ nhưng chồng e chỉ làm qua loa, không có cảm xúc nên em rất khó chịu. Nhiều khi em nói thẳng là chồng phải hôn, phải làm em có cảm xúc thì mới có nước, mới không bị đau à Nhưng bị chồng chửi, kêu là sao em phúc tạp quá vậy, tự xử cho rồi, xong rồi đi ngủ, em cũng chịu thua


Nhiều lúc tối chung còn chưa ăn xong thì chồng em đã đứng dậy đi rửa chén rồi thay đồ đi làm tăng ca. Em vừa ăn vừa khóc chồng cũng không hay biết. Mà chồng tăng ca làm công việc gì em cũng ko biết. Tiền lương của chồng em cũng biết và không giữ…2 vợ chồng em mang tiếng ở chung nhưng chồng em đi làm thêm 12h-1h mới về, giờ đó e đã ngủ, hiếm khi ngủ chung lúc.
Có nhiều đêm hôm em buồn e ra công viên ngồi tới 2-3h sáng khóc đã rồi vào ngủ tiếp, chồng biết cũng không ra kêu vô. Cứ để mặc kệ…. Dần dần tinh thần em tuột dốc như một chiếc xe mất thắng. Giờ em chỉ nghỉ tới con nhỏ đang gửi người thân chăm sóc dưới quê mà tiếp tục cuộc hôn nhân này. Nhiều lúc em chỉ ước có một lý do gì đó để ly hôn nhưng không thể. Vì nghĩ chồng vẫn thương mình và chưa có người khác.

… cứ như thế, một đứa chịu tâm sự, một người chịu lắng nghe, an ủi. Theo dòng những câu chuyện hôn nhân ngang trái đó, tao với em có sự kết nối lại. Những lúc em vui vẻ quăng miếng thì tao cũng sẵn sàng đớp lại làm cho em vui. Rồi cái gì đến cũng đến, hôm đó em nói với chồng đi Vũng Tàu du lịch với chị công ty, mà thật ra là đi du lịch đến nơi của tao ở chứ ko có bà chị nào ở đây cả.

Sáng hôm em tới bến xe tao ra đón, 2 đứa gặp nhau sau 4-5 năm với những tâm trạng rối ren, hoàn toàn khác so với lúc trước… Nhưng ngoại hình em vẫn không thay đổi, vẫn đôi mắt tròn, vẫn mái tóc dày uốn cong nhuộm màu nâu cánh dán, vẫn làn da trắng… thậm chí tao thấy lúc này em đẹp hơn xưa. Rồi 2 đứa đi lê la café ngắm cảnh nói luyên thuyên tới khoản 10h trưa thì tao dẫn em về nhận phòng. Xách hộ valy em lên phòng tao không về ngay mà ở lại lấy lý do ngủ trưa ké một tí để chiều đi chơi tiếp khỏi mất công chạy về. Em cũng đồng ý vui vẻ.

Sau khi đi tắm trưa xong em mặc bộ đồ ngủ lên nằm ngủ cùng tao nhưng là nằm khá xa. Tao cũng kệ em, giả bộ ngủ chứ sao giờ. Cứ 2-3 phút 2 đứa đang im lặng là em lại quay qua bắt chuyện. Tao đoán được là em “chịu đèn” rồi tụi mày, được một lát tao chịu hết nổi nên xích lại gần em, em cũng vui vẽ đầu lúc này đã nằm gọn trên bắp tay trái và vai của tao còn tay phải thì ôm eo em.
- Em có mỡ bụng rồi đó anh
- Đâu có bao nhiêu đâu, nhìn em gọn người mà
- Thật không vậy anh?
- Thật để anh xem
- Ụa em ngủ vẫn mang Bra à?
- Bình thường em không, tại nay có anh
- Cái này mở ra sao nhỉ?
- Mở ra làm gì anh?
Được một lúc em cũng buông xuôi quay qua ôm tao hướng chính diện. Tao mở các nút áo ngủ em ra em cũng không chống cự. Không tốn nhiều thời gian, 2 bầu vú em đã hiện ra trước mắt. Tụi mày cũng biết rồi đó, phụ nữ cho con bú thì ti ít nhiều cũng bị xuống cấp, nhưng được cái con em cai sữa sớm lắm nên ti cũng còn đẹp. Trước mặt tao giờ đây là thân hình của người bạn học từ thời niên thiếu, là người yêu cũ mà tao ao ước có được suốt mười mấy năm qua nay mới được nhìn thấy… đó là lúc cái lưỡi hư hỏng của tao bắt đầu làm việc, rồi tao hôn lên ngực em, hôn lên cổ… làm em tê dại, thở gấp, ưỡng người và rên to dần trong cơn cuồng dâm. Lúc này em cũng muốn tao cởi quần ra lắm rồi nên tao chiều theo luôn, 2 đứa phối hợp không một động tác thừa để tuột quần em ra trong cơn đê mê. Bên dưới em đã ướt nhẹp, hôm đó tay phải tao bị thương nên mò được mấy cái tao đổi bên để chuyển qua tay trái. Như bản năng của đàn bà, sau đó em quằng quại trong cơn dâm dục hoàn toàn trái ngược với tính cách thùy mị nết na thường ngày của em. Móc cua được khoản 5 phút thì em nói
- Em không chịu nổi nữa đâu á
- Uh vậy thì em ra đi.
- Em ra rồi hả
- Dạ, ư ư… em hư quá hả anh?
- Lớn rồi mà
- Lỡ hư rồi cho hư luôn – em nói dứt câu là bắt đầu xoa chim tao qua lớp quần dài Jean. Đây cũng là lần đầu tiên em chạm vào tao.
- Em ko biết cởi
- Để anh phụ - tao nói xong thì tao cởi ra trần như nhộng, để đó xem em làm gì. Em chỉ ôm tao và vuốt ve cây súng hồi lâu.
- Em biết thổi không? – tao hỏi
- Sao lại không! – Cười tít
- Vậy em thổi cho anh đi
- Dạ!
- Có muốn em làm gì cho anh không?
- Em biết làm gì nữa?
- Em không biết nữa, vậy em ngủ nha. Ai khó chịu biết liền – em cười trêu tức tao
- Uhm em ngủ đi – Tao trả lời kiểu lạnh lùng
- Để em thổi tiếp cho anh nha
- Uhm em thổi đi
- Anh thích làm như này (đá đầu khấc), hay là làm như này (ngậm sâu vào mồm)? – vừa hỏi em vừa diễn tả
- Anh thích kết hợp cả 2
Tổng kết buổi trưa đầu tiên gặp nhau, em ra 2 lần, tao ra một lần. Xong sau đó 2 đứa ôm nhau tâm sự ỉ ôi mấy chuyện ngày xưa rồi ngủ đến chiều. Hai đứa dậy đi ăn uống chụp choẹt các kiểu rồi đi lượn lờ như người yêu. (Thật ra là NYC)
Đến buổi tối em rủ mua bia về phòng uống. Tao thừa biết em muốn gì mà, nên chiều thôi. Giả bộ không biết, nhà trai hôm đó uống 3 lon, nhà gái hôm đó uống 2 lon mặt đỏ ửng. Sau đó trai và gái lao vào trận chiến xích bích mặc cho xã hội dị nghị.
Em là người con gái nhanh ra, cộng có men vào nữa nên nước nôi lênh láng. Chả mấy phút mà tao đã cho em ra 2 lần… bằng tay. Đột nhiên đang thổi kèn em ngồi lên bụng, lấy tay ấn con cu của tao vào chem chép rồi em dập liên tục. Mặt em toát lên một vẽ dâm dục đỉ thỏa, ko còn là cô bé thùy mị nết na nữa. Đang tận hưởng sự sung sướng em chỉ ngoáy và dập thôi, ko lẽ muốn tao ra trong người sao ta?, nên tao nói:
- Không được em ơi lỡ dính bầu thì sao?
- Thì nó là con của anh – em trả lời
- Như vậy không được em à.
- Anh không đem bao hả?
- Không có em – tao đẩy em xuống. Mà em không chịu, em vùng vằng
- Cho em đi mai em uống thuốc khẩn cấp
- Không em đừng uống cái quỷ đó có hại lắm.
- Vậy anh bắn ra ngoài đi.
- Ok - Nói rồi tao đè em xuống để chủ động kiểm soát tình hình, chứ em ngoáy mông dẻo quá tao cũng muốn trớ.
- Vậy em tè đi
- Không được chỗ ngủ của mình mà
- Để a đi lấy cái khăn trải – tao lấy cái khăn trắng của KS để trải cho em rồi định làm tiếp mà em ko cho. Em nói kỳ lắm không cho tao hôn dưới nữa.
Xong việc 2 đứa ôm nhau tâm sự các kiểu con đà điểu. Lúc này tao mới biết em lấy thằng chồng không biết quan tâm chuyện chăn gối, cả chuyện khác cũng chẳng quan tâm. Hơn 1 tháng em ko làm tình, mà những lần làm tình em cũng không có lên đỉnh, chồng em chỉ biết đút vào nhấp và bắn (không dạo đầu). Bắn xong đi vệ sinh rồi đi ngủ, lúc thì em tranh thủ còn cảm xúc sau khi chơi em thủ dâm cho thỏa mãn (lén làm lúc chồng đi WC rử chứ ko cho chồng biết), lúc thì em ngủ luôn… Đúng là tội nghiệp.
Giờ được gặp lại tao thế này, lại nhớ về chuyện ngày xưa em khóc rất nhiều. Tao an ủi nhiều lắm, em hứa nghe lời sau lần này về sẽ hàn gắn lại với chồng để cho tao vui….
Ngày hôm sau trước khi tiễn em ra bến xe tao với em cũng làm tình một lần nữa y như vậy. Em lên đỉnh 2 lần nữa, trước khi chia tay dẫn em ra bến xe. Một vài món quà nhỏ kỷ niệm đã được trao. Lần gặp này em nói là em có nhiều cảm xúc nhất trước tới giờ nên mới làm được những chuyện điên rồ như vậy. Bình thường với chồng em không có làm. Dù thế nào thì cuộc tình này chỉ là vụng trộm, sai trái nên dặn lòng sẽ không gặp nữa để không ảnh hưởng tới gia đình nhỏ của nhau.
Mấy tiếng sau, em đã về tới Sài Gòn hoa lệ - Hoa cho người hạnh phúc, lệ cho người không may mắn.
(Tạm kết nhé ae)
