Thật ra thì tầm tuổi nào cũng khởi nghiệp được cả. Nó phụ thuộc nhiều vào cá tính của mỗi người, lĩnh vực họ am hiểu và diễn biến thị trường... Nhiều yếu tố lắm. Bác chủ Thớt lâu nay trong vùng an toàn, an phận, ít va. Ngành của bác cũng đặc thù, nên đa phần các anh em khác ít nhìn thấy cơ hội trong đó. Nên mới khuyên bác giữ vững cái vùng an toàn đó, làm thêm được gì thì làm. Đợi hết sang năm, kinh tế phục hồi dần , cơ hội rộng mở rồi tính tiếp.
Mình năm nay cũng 40. Đang nợ hơn 100 tỷ, cũng đang khởi nghiệp lại ( chẳng lẽ nhảy cầu



). Chung nhóm với mình, có 1 anh cựu giám đốc ngân hàng, cũng đang âm chắc tầm mình

. Một đồng chí nữa cũng tầm 45 tuổi. Vài năm trước cũng cọp beo các kiểu, tiền vài trăm tỷ. Đất cát giờ vài chục héc, nằm mấy năm nay, có bán buôn gì được đâu. Lãi tháng nào cũng gồng trên dưới 500 tr. Cũng có lúc chông chênh, nhưng sau này hiểu ra nhân quả ( như ý bác gì ở trên bảo tìm chỗ dựa tôn giáo có thể là ý đấy) , thì thấy mọi chuyện nhẹ nhàng, hoan hỉ.
Xưa kiếm được, ăn chơi đủ các kiểu. Nghĩ vợ con có tiền bạc mình mang về rồi nên tặc lưỡI chơi. Nếu ko có những khó khăn lúc suy sụp, thì ko nhìn lại được những điều mình đã trải qua, những giá trị thực sự của cuộc sống. Cái gì nên, cái gì ko. Cái đích cuối cùng của con người là những điều ấy , chứ ko hẳn tiền tài. Chết có mang theo được đâu, chẳng có cái áo quan nào có túi là ý nghĩa ấy.
Giờ khó khăn vẫn còn, anh em vẫn đang cố gắng set úp mọi thứ với một niềm tin vào tương lai nhất định tươi sáng.
Làm vài năm gỡ lại, thấy đủ thì nghỉ. Chứ ko lao như trước. Mình và a bạn mình giờ ăn chay trường, thì thoảng làm vài cốc bia với đậu lạc

.
Bình an là được !