Tao hiểu mày vì đã lâm vào tình cảnh gần như tương tự. Cuộc tình của tao còn 7 năm cơ và bao nhiêu cơ sở làm ăn vứt xuống sông xuống biển. Tao mất thăng bằng, chơi vơi tầm vài tháng và hoàn toàn mất cảm giác yêu đương, tin tưởng. Nói thì đéo tin nhưng thậm chí còn đến mức không thể làm tình nổi (với người khác). Tao nhậu nhẹt, bar, vũ trường rồi karaoke, phượt... không giới hạn. Thời điểm đó tao uống không biết say, nhưng không uống thì không ngủ được. Và dù có say thì cũng tầm 2-3h sáng cũng tỉnh giấc. Trong ngực tao lúc nào cũng như hòn đá tảng đè, nặng tới mức không thở. Sau một thời gian, tao tự nhủ với bản thân là tao có công việc tốt, tuối chưa quá già, tao còn có một gia đình đầy yêu thương đứng đằng sau và tao phải tự vươn lên. Nói thì dễ nhưng tao vật vã thay đổi mình bằng cách đọc sách tích cực, chơi thể thao và bỏ qua hận thù. Cần phải nói thêm rằng, khi không hận thù nữa thì hóa ra tao tự giải thoát cho chính mình. Rồi tao một mình nuôi con, sau một năm thì mua nhà, từ từ mua thêm xe, có những mối quan hệ mới. Giờ đây, tao có một người vợ trẻ, hiểu biết và vô cùng yêu thương tao. Tao có sự nghiệp, một ngôi nhà đầy tiếng cười với những đứa con kháu khỉnh. Đời tao không thể đòi hỏi thêm gì nữa. Tao biết là khó khăn cho mày, nhưng nếu mày cần một lời khuyên thì tao tin mày nên quên nỗi hận trong lòng, lập tức làm thủ tục ly hôn và coi như con người kia đã chết. Mày đừng níu kéo làm gì để cả là với lý do để con có bố có mẹ. Nếu nó muốn nuôi còn thì để nó nuôi và mày chu cấp vừa đủ. Nếu nó muốn mày nuôi thì nhân ngay không phàn nàn và đéo cần nó chu cấp gì cả. Tao chúc mày bước tiếp và sớm tìm lại được sự cân bằng nhé.