có cả pbvmQuanh quẩn lại quay về chuyện đụ đéo nhỉ![]()
tao đã từng ở tỉnh hà tĩnh, đụ mẹ bão bay nóc nhà, xong mưa ngập tới lưng nhà, nói thật chỗ tao mà có bão nhẹ thì nhà bay như sáo diều nhéquăng lưới cái có mồi ăn ..suy cho cùng đi làm cũng chỉ để kiếm cái ăn ..thành ra có cái ăn sẵn nên đéo muốn đi làm ..đi làm nhọc lại phải mua mấy con tép mà có sẵn ..nên đéo đi làm![]()
tao đi cũng nhiều, thấy nông thôn các nơi khác nó xây nhà kiên cố lắm, chỗ tao xây nhà bằng lá dừaĐấy, tao là tao ưng thớt này. Và cũng là key của tao đi làm ăn các nơi. Mỗi vùng miền thì người dân đều có tính cách khác nhau, biết khai thác thì làm ăn sẽ dễ vãi lồn. Chứ mấy thằng ngu kiểu phân biệt vùng miền, rồi kinh hơn là chửi, là đéo thèm quan hệ người miền khác thì đéo ngẩng đầu lên đc.
Được cái nọ mất cái kia mày ơi... Hỏi ở đâu trên cái bản đồ chữ S này sống thoải mái như họ, họ bình dân dễ sống, họ vô tư, họ chất phát hiền lành.. Họ hiếu khách, họ sảng khoái theo cách của họ. Mặc dù nghèo nhưng họ tốt bụng....Tao ở Hậu Giang, dân chỗ tao phải nói là lười, hễ nói tới đi làm là lăn ra kêu nhọc, kêu ốm. Nhưng ngay sau đó kêu đi nhậu là tỉnh táo lại liền. Tao thấy toàn dân 1 tuần chắc chỉ đi làm 1 ngày, còn 6 ngày hái rau ngoài bờ bụi với bắt cá bên đìa về nhậu, thật là tiên cảnh
thực ra khổ lắm mày ạ, có con cá khô bóp chua với quả xoài , 4 5 ông nhậu, nhìn cầm miếng cá bé xíu mà dằn ra cắn nửa ngày cũng nhục. kể ra nhai mẹ nó 1 phát thì sướngĐược cái nọ mất cái kia mày ơi... Hỏi ở đâu trên cái bản đồ chữ S này sống thoải mái như họ, họ bình dân dễ sống, họ vô tư, họ chất phát hiền lành.. Họ hiếu khách, họ sảng khoái theo cách của họ. Mặc dù nghèo nhưng họ tốt bụng....