Tao đã xuất hiện đây, tuần rồi tao bận quá, chả có thời gian lên đây chém gió với ae.
Tương lai chưa có, xuất phát thì thấp nên tao cố gắng vãi lol lắm. Tụi mày nhiều khi cũng khá khó chịu khi tao cứ nhai đi, nhai lại cái nghèo khó của tao. Tao có lí do hết đấy, để tụi mày biết rằng từ cái thằng nghèo bần cùng như tao cũng cố gắng đi lên từng bước 1 được thì tụi mày đa số có điều kiện hơn tao, xuất phát cao hơn tao thì có ra sao, thất bại như nào cũng phải vượt qua đc.
Xưa anh em, bạn bè tao cũng nghèo. Chơi với nhau rồi giúp đỡ nhau từng tí 1, giữ được cái tình bạn tới ngày hôm nay cũng thật sự là may mắn cho tao. Nhớ lại cái thời cấp 3, nhà đứa đéo nào cũng khổ, nhưng nhà tao nghèo nhất. Được cái đám khổ chơi với nhau nên rất thân, thân theo kiểu dân dã, chân thành. Lâu lâu đi học mà được cúp tiết là túm 5 tụm 3 đi về nhà 1 đứa nào đó chơi hay xem phim.
Mà tao thì kiểu nhà nghèo nên hay tò mò tìm hiểu, cũng muốn đi theo chúng nó để biết cái này cái kia. Nhưng chỉ được đi mấy cái giờ đó với mấy tiết thể dục thôi. Còn đâu thì tự biết thân biết phận về mà đi làm thuê kiếm tiền phụ ông bà già.
Quay lại câu chuyện của tao. Vùng vẫy trong cái bóng đêm đấy cho tới gần sáng thì cũng làm được kha khá việc. Lúc này tao cũng mệt rồi, trời miền Nam thì hơi se se lạnh lúc rạng sáng. Tính đi tắm rồi lên ngủ 1 lúc thì sợ tai biến hay đột quỵ. Nên tặc lưỡi kéo cái võng mắc ngay trong xưởng để ngủ luôn. Đợi Mặt Trời lên cho ấm áp mới tắm rồi đi ăn sáng.
Gần 24 tiếng thức làm việc với đi chơi nên tao thiếp đi, ngủ lúc nào ko biết. Ngủ ngon vl
Giật mình tỉnh dậy do tiếng chó sủa inh ỏi, ngó đồng hồ thì cũng đã hơn 7.30am rồi. Dụi dụi rồi nheo mắt nhìn ra sân, nắng lên rồi. Trời cũng đã ấm. Ngồi 1 lúc cho tỉnh ngủ thì tao lững thững đi lên nhà để tắm.
Cởi quần áo ra. Đứng trước gương tao mới độ gầy của tao, dcm như thằng nghiện, tóc tai thì cũng dài, râu ria mọc lởm chởm (tao râu ria mọc kinh lắm). Bao lâu nay mải làm, mải suy nghĩ để đến hôm nay mới nhìn lại bản thân. Đôi lúc suy nghĩ cố gắng kiếm tiền rồi 1 ngày nào đó chết đi, có mang theo được ko.
Có thời điểm tao phải đong vài cân gạo, mua từng bó rau héo nuôi gia đình. Nhịn ăn sáng đi làm. Để đến lúc ngồi suy nghĩ lại. Tao đang tồn tại vì mục đích gì. Cố làm kiếm tiền để thỏa mãn cái tôi trong tao, phải giàu cho thiên hạ nó nể hay để chứng minh cho mọi người thấy tao là thằng đéo bao h bỏ cuộc. Hoặc tao là 1 thằng hy sinh vì gia đình để bà già đỡ khổ rồi giúp ông anh làm lại từ đầu.
Tuổi trẻ mới lớn, chưa va vấp nhiều nên chưa khôn, chưa có nhiều kinh nghiệm sống nên mọi thứ nó cứ lẩn quẩn trong suy nghĩ của 1 thằng nghèo như tao.
Tắm rửa, cạo râu sạch sẽ. Chạy đi mua đồ ăn sáng về cho bà già. Tao mới tạt qua nhà ông anh rủ ổng đi ăn sáng với mua thêm ít đồ, lát về làm.
Chở ông anh đi mua đồ xong thì tạt qua shop quần áo mua thêm 1 vài bộ đồ cho 2 ae. 2 ae tao ít khi nào mua đồ lắm, mặc bao h rách thì mua thôi. Chứ ko chạy theo xu hướng hay mốt mẽo gì đâu....
Về tiếp tục làm tới trưa, lúc này mắt tao mở hết lên rồi, phần thiếu ngủ, phần thì mệt. Tao nghỉ tay rồi hú ông anh qua ăn cơm chung cho vui. Rồi ngủ như chết... Cũng tranh thủ ngủ vì tao còn phải đi làm đêm nữa.
Chiều gần 3.00pm thì tao dậy, vơ tay xem đt có ai nt ko.
- em mua đồ ăn đóng hộp, để trong tủ của anh. Đêm nhớ lấy ăn thêm ko đói - Yerin ntin cho tao
- cảm ơn em, anh cảm ơn.
- cảm ơn anh tối hôm qua nhé. E rất vui.
Tao thả tim rồi nằm tận hưởng nốt cái cảm giác thoải mái ấy, cái cảm giác dc ngủ 1 giấc ngon sau 1 buổi sáng làm việc mệt vl.
Cứ thế, cuộc sống của tao chả có con mẹ gì đặc sắc cả. Chỉ có làm và làm, lâu lâu thì đi chơi và coffee. Còn đâu 80% công lực tao dành cho công việc. Chỉ để lại 20% công lực để thở với ngủ thôi.
Chỉ có cái là tao với em Yerin thân nhau hơn thôi, nc nhiều hơn và cũng mua đồ cho nhau nhiều hơn mọi khi. Tao vẫn giữ cái thái độ, tác phong làm việc như vậy nên được sếp Hàn đánh giá khá cao, và muốn tao học thêm tiếng Anh để dễ làm việc. Và tất nhiên là tao phải nhờ em Yenri dạy thêm tiếng Anh (cũng chính em là người dạy tao tiếng Anh rất nhiều).
Nói chung là tao học ngoài cũng được như đéo có tgian đi. Phần theo kinh nghiệm của tao thì tụi mày càng nói nhiều, viết nhiều thì trình tiếng anh tự lên thôi. Đi học chỉ học được giao tiếp căn bản, còn ngôn ngữ chuyên nghành ít giáo viên nào biết với hiểu lắm. Vì ngôn ngữ học nó rộng vl.. Học bao h mới hết.
Tao đợt đó cty đưa đi học nhiều chứng chỉ để hỗ trợ công việc. Phần cũng sát tết nên bận rộn nhiều. Đi đi về về Sài Gòn liên tục. Lâu lâu cũng qua chỗ e X ngồi uống nước (vì chỗ tao đi xe đưa đón gần đấy). Ngồi tâm sự chuyện công việc, chuyện đời......
.....
- hôm đấy tao nhớ là Tất niên. Cty tao tổ chức lớn lắm ( tổ chức trên 1 sân golf ở Bình Dương)
Tao lười đi. Muốn ở nhà ngủ vì lúc đó tao làm xong hàng rồi, phần ko nhận làm thêm do sát tết, ko làm kịp lại rắc rối nên tao cũng nhàn hạ. Nhưng tao thèm ngủ, dm - hở ra là ngủ.
Lúc đó là gần 2 h chiều, chuẩn bị giao ca để về. Em ntin cho tao, nói tao qua phòng em.
Đưa tao 1 túi xách và nói đồ em mua cho tao.
Tao hơi ngạc nhiên, đồ ăn trong tủ còn mà.
- Quần áo đó, a mặc nó vào buổi tiệc tối nay nhé.
- oh, a tính ko đi. Tối nay a hơi mệt (tao nhiều lý do lắm, chủ yếu là tao ko thích nơi ồn ào)
- ko, hôm nay phải đi. E đợi a ở cổng cty lúc 5h. Nếu mệt thì đi xe đưa rước. A ko đi, em cũng ko đi.
Khó xử vl, kiểu này là ép tao phải đi. Chứ tao đâu ham hố mấy chốn đó mặc dù chương trình tất niên thông báo có ca sĩ hạng A, hoa hậu dẫn chương trình các kiểu...
Tao miễn cưỡng nhận túi đồ và ko quên cảm ơn em.
Về nhà vẫn còn sớm, tao đi quét dọn, lau nhà, xịt rửa bộ bàn ghế gỗ cho sạch sẽ. Mỗi ngày làm 1 tí thì tới Tết nhẹ tênh. Ko phải chạy quắn đít dọn dẹp chỗ này, chỗ kia.
Tắm rửa, mặc độ đồ em đưa thì vừa như được đo may (sau này em nói là lâu lâu giặt đồ giúp tao, biết size quần áo nên dựa vào đó mua).
Tính tao ko phải lợi dụng nên coi em nó như em gái. Có qua có lại chứ ko có để ý theo chiều sâu, chiều nông nên nhiều thằng cũng chửi tao ngu là nó bắn tín hiệu mà đéo biết tiến tới húp.
5h tao đứng đợi em ở cổng cty.
5 cái xe 46 hay 53 chỗ gì đó (tao ko nhớ rõ) đậu sẵn để đón nhân viên cty đi tất niên.
Tao thì đậu xe tận phía ngoài. Phần vì đợi em, phần sợ đám nhân viên bàn ra tán vào khi thấy tao đón Yenri đi chung. Ngả ghế nằm trên xe hơn 30 phút thì em đi ra.
Em makeup nhẹ nhàng kiểu dự tiệc (đúng là gái Hàn, cái xứ sở làm đẹp nên nhìn em sang chảnh vl). Chưa bao h tao thấy em đẹp kiêu sa như vậy. Tao ngỡ ngàng nhìn em mà quên cả mở clock cửa xe cho em.
Hồn nhập xác thì tao vọt lẹ xuống mở cửa xe cho em.
Nhìn em mặc cái váy body, mông tròn căng vừa phải chứ ko xề xệ như mấy con già trên văn phòng. Ngực tròn lấp ló sau cái bông hoa nơ to trước ngực. Nhìn hấp dẫn lắm
Tao vào xe, hỏi vài câu qua loa thì mới thấy chưa cài dây an toàn cho em. Với người qua kéo dây đai an toàn, mũi tao lướt qua khuôn mặt xin đẹp của em, mùi thịt gái đôi mươi thơm thật .
Lăn bánh đi sau xe đưa rước. Vừa đi vừa nc với em (e biết mấy thứ tiếng và tiếng Việt) nên tụi tao nc cũng tạm ổn. Phần e nói tiếng Anh nhiều là để tao nói theo (kiểu học trong giao tiếp sẽ nhanh nhớ hơn là ghi vào giấy). Lúc biết em là tao chỉ biết tiếng Anh cơ bản thôi.
Chạy tầm 1 tiếng 30 phút thì tụi tao tới sân golf, lúc này 7h rồi. Bàn tiệc cũng đã đông đủ. Tao mở cửa đợi em xuống xe, xách túi giúp em rồi nắm tay dìu em lên bậc thang để lên khu vực đãi tiệc. Lúc này tao mới để ý là quần áo của tao và em khá ton-sec-ton. Dẫn em vào bàn ngồi xong, lấy cho em ly nước suối thì tao lủi qua bàn của vận hành ngồi. Có đánh số rồi, nhân viên vận hành ngồi 1 khu, kiểu ngồi theo từng bộ phận. Chứ ko ngồi lung tung.
Em alo cho tao nói tao qua ngồi cùng em, nhưng tao lắc đầu. Ra dấu là ngồi theo quy định bàn tiệc, phần vận hành lại ngồi vào bàn văn phòng thì mai tụi nó lại có chuyện để bươi móc .
Em nhăn mặt hơi khó chịu cúp điện thoại.
Nói thêm là em Yenri khá nhiều khứa văn phòng theo đuổi, tụi nó bảnh bao, trắng trẻo, học thức cao. Tụi vận hành thì cứ suýt xoa với đong đưa em.
Tao đang ngồi thì bị lay lay tay, quay lại thì em kéo tao đứng dậy. Kéo tao qua bàn vận hành khác ngồi, em ngồi cạnh tao.
Tiếng nhạc ầm ĩ, khó nc lắm. Tao ghé sát vào tai em hỏi nhỏ
- sao em ko ngồi ở bàn Văn phòng ?, qua đây làm gì chứ
Em ko nói gì mà quay qua nhăn mặt tiếp với tao, ko biết tao ngu hay tao chậm hiểu...
Mà nhìn phụ nữ khó chịu kiểu nhẹ nhàng nó hay lắm, vừa yêu, vừa ghét....
Cả buổi tiệc diễn ra, tụi tao chả nói gì với nhau. Do tiếng nhạc lớn, phần chỉ tay cho nhau nên 2 đứa cũng hiểu là người kia muốn cái gì, ý họ ra sao...
Tao ko quá chú trọng việc ăn uống của taonên chủ động gắp đồ ăn cho em.
Tao gắp gì thì em ăn đấy, chỉ những món nào e ko thích thì e lắc tay hoặc nắm nhẹ tay tao lại. Do là tiệc buffet nên nhân viên phục vụ luôn luôn túc trực ở đó. Thấy ly nước của tao hết là nhân viên lại rót thêm... Lần đầu tao mới dc ăn buổi tiệc như vậy. Lạ lẫm vl
Lúc tàn tiệc là chương trình bắn pháo hoa, do cty làm hình ảnh nữa nên làm tiệc tất niên lớn ghê lắm.
Đứng sau lưng em, cùng nhau ngước nhìn lên bầu trời. Mùi nước hoa thoang thoảng quý phái càng làm tôn lên vẻ sang trọng của em.
Đèn khu vực bữa tiệc vụt tắt, MC đếm ngược từ 10 - 1. Tao bất giác nắm lấy bàn tay nhỏ bé của em. Kiểu che chở, biết e sợ bóng tối - CÓ ANH Ở ĐÂY RỒI.
Từng đợt pháo sáng, đủ màu sắc nhảy múa trên bầu trời, em thì thích thú. Tao thì nhìn em, em đẹp hơn pháo hoa


, tao lắm lúc nhận ra tao là fuck boy chứ đéo phải good boy. Tao mà con nhà giàu thì tao đã vác cu đi chơi khắp gái thiên hạ...
Tầm 5 phút thì chương trình pháo hoa kết thúc, đèn điện chưa được mở sáng. Tao bất ngờ ôm lấy em, kéo em sát lại và hôn lên trán em - nụ hôn trân trọng dành cho đối phương.
Em ngạc nhiên, pha chút e thẹn. Đỏ mặt cúi xuống nhưng vẫn để tao ôm.
Đèn bỗng sáng lên, tao ôm em giữa bao con người, giữa 1 buổi tiệc sang trọng mà tao lần đầu được tham dự. Giật mình 2 đứa buông tay, trở lại trạng thái ban đầu. Nắm tay em ngồi xuống bàn để nghe kết thúc chương trình....
Vì có về sớm cũng ko về được, bao nhiêu xe đậu phía ngoài rồi. Lại đông người nên cứ từ từ, phần muốn ngồi cạnh em thêm 1 lúc nữa. Đã từ bao h tao lại có cảm giác yêu như thế này. Tao cứ nghĩ tao vô cảm, lạnh lùng với tình yêu rồi cơ. Lao đầu vào kiếm tiền mà quên mất tao vẫn là thằng đàn ông, cũng là con người và cũng cần cảm giác được yêu thương .....
Tàn tiệc cũng hơn 10.00pm, cho mọi người về vãn thì tao đưa em ra xe. Đưa e về chung cư nơi em ở, do mai là thứ 7 - chủ nhật nên e dc nghỉ 2 ngày.. Tao thì mai ca sáng nên cũng về luôn để ngủ nghỉ....... Tình yêu nó đến 1 cách nhẹ nhàng, vô tình ta ko để ý tới cảm xúc của đối phương.