Dao Xuân Phúc
Yếu sinh lý
Tao 40 tuổi rồi. Ngày nào cũng như ngày nào. 6 sáng dậy đi làm, 18 giờ tối về nhà. Ổn định đủ sống, nhưng phải ở cùng ông già ngày nào cũng chửi tao. Không ngày nào tao được bình yên. Khổ quá đi mất!
Hôm nay đi làm về bà già thông báo với là ngày mai liên hoan xóm. Tao hỏi bà già vài câu (nói chuyện với bà già nhé, ko nói chuyện với ông già) mà ông già nghe thấy ông già lại chửi tao. Vô lý thật, tao có nói chuyện với ông già đâu mà cứ nghe thấy giọng tao nói gì là ông già lại chửi tao.
Tao chỉ biết im lặng chịu đựng suốt mấy chục năm nay rồi. Ức chế quá chả biết giải toả ở đâu chỉ biết lên đây kể với bọn mày. Huhu
Hôm nay đi làm về bà già thông báo với là ngày mai liên hoan xóm. Tao hỏi bà già vài câu (nói chuyện với bà già nhé, ko nói chuyện với ông già) mà ông già nghe thấy ông già lại chửi tao. Vô lý thật, tao có nói chuyện với ông già đâu mà cứ nghe thấy giọng tao nói gì là ông già lại chửi tao.
Tao chỉ biết im lặng chịu đựng suốt mấy chục năm nay rồi. Ức chế quá chả biết giải toả ở đâu chỉ biết lên đây kể với bọn mày. Huhu
Chỉnh sửa lần cuối: