drboyx
Yếu sinh lý
Uhm bạn cố lên nha, bạn còn trẻ còn cơ hội làm lại đc. Giờ em cố gắng quên đc cái cảm giác so sánh với bạn bè là tốt nhất, chấp nhận những chuyện đã qua mình bước tiếp. Thực ra cái đoạn anh "nghiện cảm giác trốn học" nó chỉ là một phần thôi, giờ bình tĩnh nghĩ lại thực sự do lúc đó anh thi lại bị trượt, nên chán nản lông bông suốt. Năm đó a 19 tuổi, đúng ra nên học tạm một khoa nào đó vừa điểm hoặc ôn thi thêm 1 năm, chấp nhận bắt đầu vào năm 20 cũng đc. Nhưng mà mình chán với rối quá nên cứ lông bông hơn 1 năm trời, sau vào Cao Đẳng, lúc ấy đúng ra nên đủ dũng khí đứng dạy. Giờ cũng vào đc 1 cty nhưng làm ko hợp lắm, anh cứ làm ngày nào biết ngày đó, lâu dài ko trụ lại được. Cũng lớn tuổi r ko biết học cái gì, vì học xong lớn tuổi ng ta cũng ko nhận. Em cố gắng thêm cái ngoại ngữ nhé. Đọc câu chuyện của em với nghe bài "Khi người đàn ông khóc" của Lý Hải hai hàng nước mắt rơia kể xong e thấy e giống a quá, thôi thì bài học của người khác mình lấy làm bài học của mình tự rút kinh nghiệm để cố gắng, e cảm ơn a
"Khi bao nhiêu cơn mơ chấp cánh bay xa vời,
Thì người đàn ông cũng vẫn phải khóc giống như ai "