Tao nghĩ rằng, sau sinh phụ nữ nó mệt mỏi, stress, gặp chồng không san sẻ dc nhiều, nó tích tụ lâu ngày, kết hợp việc thiếu ngủ nếu đứa trẻ nào hay quấy đêm, tự nhiên lại thành ra ấm ức, chán, dẫn đến việc ko còn ham muốn.
Vc tao lấy nhau mười mấy năm r. Ngẫm lại lúc xưa , trẻ tao cũng ko chăm con dc nhiều, thường đi làm từ 7h sáng đến 8h tối về ăn uống tắm giặt, xong lại ngồi làm thêm từ 11h đêm đến 1h. Nhiều khi đêm hôm con quấy khóc vợ lo, vì mình ngủ còn có sức đi làm. Thời gian đó vc tao cũng ít qh. Xong đôi khi còn trẻ vc có nhièu bất đồng, tranh cãi trong cs nữa. Nhưng dần dần sống lâu với nhau, hiểu nhau hơn. Cũng phải trao đổi với nhau nhiều hơn. Đến đứa 2 thì tao có tg để ý chăm con cùng hơn, vợ tao vụng nên việc con uống thuốc gì khi sốt, ốm đau như nào, vỗ đờm cho con ra sao tao đều phải dần học và chăm con . Và rồi khi 2 đứa con tao lớn lớn r thì đột ngột có bầu đứa t3. Lúc này tao có nhiều tg rảnh. Toàn bộ đứa 3 tao chăm hết do vợ tao ko có sữa, con tao uống sữa ngoài nên đêm hôm nó đòi sữa tao dậy pha hết, lo ăn uống tắm cho con, con tao từ sau khi 1 tháng tuổi là tao tắm cho, v tao ko phải tắm cho nó , đêm vợ tao nằm ngủ cùng phòng nhưng nằm 1 góc chỗ khác cho yên tĩnh ko con khóc lại mất giấc ngủ. 1 mình tao chăm con nhỏ từ sơ sinh đến lớn, v tao nhàn, chỉ tập trung đi làm. Chăm con nhỏ chúng mày sẽ thấy sk cũng ảnh hưởng và đi xuống do việc thiếu ngủ, mất ngủ, sinh hoạt thất thường. Cái này tao cảm nhận rõ luôn. Từ đó tao cảm giác nó yêu tao hơn, hay chính xác là nghiện tao, vài năm gần đây tần suất qh nhiều hơn và đều hơn. Chịu khó bj lâu và nhiều hơn, trước bú 1 tí kêu mỏi mồm mỏi hàm. Nên khi phụ nữ cảm thấy hạnh phúc, dc san sẻ, dc yêu thương thì nó cũng sẽ khác.