Trong đám đại lý có một cô tên là Dung. Phải nói, tôi rất ấn tượng với nàng ngay từ lần đầu tiên gặp. Dung cao ráo, trắng trẻo, ăn mặc sành điệu, trang điểm kĩ càng và có nét mặt đẹp như hoa hậu. Tất nhiên tôi không muốn ảnh hưởng công việc của mình mà cũng nghĩ Dung không để ý mình nên không bao giờ mơ tưởng. Một buổi tôi nhận được tin nhắn của Dung nhờ tôi đi nói chuyện tuyển dụng 1 nhóm đại lý mới. Hôm đó là cuối tuần. Nghề của chúng tôi làm bất cứ lúc nào chúng tôi nghĩ là phù hợp, nên cũng không lạ. Tôi cho My xem tin nhắn để chứng thực là tôi đi làm việc. My không ưng ý lắm nhưng cũng chẳng có lý do để cản tôi.
Dù là đi làm việc, nhưng vì đối tượng là Dung, nên vô hình chung tôi cũng chăm chút bề ngoài hơn một chút. Tôi không biết, địa điểm mà Dung hẹn chính là nhà cô ấy. Và tất nhiên, trong một bối cảnh người phụ nữ mình thích đã giăng sẵn thiên la địa võng, tôi sa ngã. Dù rất vương vấn, nhưng sau lần đó, tôi không cho mình thêm một cơ hội nào bên Dung một mình nữa. My có vẻ đánh hơi được gì đó, nên cứ hay nói bóng gió, rồi chúng tôi lại cãi nhau. Cuộc sống của vợ chồng tôi vô cùng nhạt nhẽo, cả về tinh thần lẫn thể xác.
Một vài tuần sau đó, My tình cờ đọc được tin nhắn Dung gửi cho tôi mà tôi quên chưa xoá. Cũng may không có gì quá nhạy cảm nhưng cũng không bình thường. Dung nhắn "em nhớ anh". Tôi ra sức giải thích cho My rằng vị trí của tôi ở công ty có rất nhiều phụ nữ để ý là chuyện bình thường. Họ cứ tự nhắn như thế thì tôi biết làm thế nào. Tôi cũng không lưu số điện thoại của Dung nên dễ dàng đổ cho là của người mà tôi không biết.
Rồi một hôm, sau giờ tan làm, tôi về nhà thì thấy nhà cửa lanh tanh bành. Tôi tưởng có chuyện gì xảy ra thì thấy My đang lật tung đồ đạc của tôi ném ra một góc. Tôi cố gắng ngăn My lại và hỏi có chuyện gì. My ném vào mặt tôi cái điện thoại và bảo tôi đọc tin nhắn giữa My và Dung. Tôi choáng váng và hoảng hốt khi đọc những dòng trao đổi của 2 người phụ nữ. Dung dùng những từ tục tĩu để bôi nhọ chuyện vợ chồng của chúng tôi, chủ yếu là để hạ nhục My, tôi nghĩ vậy.