• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Thời sự Truyện cuộc đời tao.

Fenomeno99

Yếu sinh lý
E đoán khả năng cao người cuối cùng là Thảo nhỉ, vì thấy a giấu con bài tẩy này để happy ending đúng k, hoặc là cái e tình 1 trưa
 

lan112113

Yếu sinh lý
Cập nhật sớm
..........

Mấy tháng sau đó tôi đã quen dần với công việc của mình, nhưng nỗi lo về gia đình cũng chẳng vơi bớt đi được, giá lợn vẫn xuống, đơn xin phá sản vẫn chưa được duyệt, nhưng được cái không biết bằng cách nào ngân hàng vẫn rót vốn để cầm cự, mấy kho ngô giờ chỉ còn lác đác vài cái, cũng mang cắm hết ngân hàng lấy tiền xoay vòng vốn rồi. Rồi cứ thế 1 năm qua đi với bao nuối tiếc, tôi vẫn vẫy vẫn mối tình mập mờ với Diệp, sau nhiều lần về thăm, Diệp đối với tôi vẫn vậy, vẫn ân cần yêu thương, nhưng vẫn không thay đổi quyết định của mình, dù đã thêm nhiều lần tôi đề nghị, với hàng xóm xung quanh thì Diệp vẫn giới thiệu tôi là chồng qua tấm ảnh 2 đứa treo to đùng dưới quầy hàng, tôi cũng về quê Diệp vài lần trong những dịp dỗ bố mẹ, nhưng cứ tiếp tục thế mãi sao được, tôi không muốn nỡ dở cuộc đời của Diệp, chấp nhận mãi là người tình bên cạnh tôi, cứ mãi bên nhau nhưng không có kết quả, một cái đám cưới sẽ mãi chỉ là tưởng tượng, nhiều lúc tôi nghĩ tới tôi vẫn mãi tiếc nuối cho mối tình này, sau nhiều đêm suy nghĩ, cuối cùng tôi cũng quyết định giải thoát cho câu chuyện này, vì tôi muốn đoạn kết trong cuộc đời của Diệp được chọn vẹn, sẽ có người đàn ông khác yêu em như tôi, đến với em mà không biết về quá khứ đó, bù đắp cho em những gì còn thiếu mà cuộc đời đã lấy đi của em, tôi mong em được hạnh phúc.
Thêm nửa năm nữa tôi vẫn không yêu ai, văn phòng giờ cũng lớn mạnh hơn chuyển địa điểm sang một tòa nhà mới, tôi vẫn vẫy vẫn hào hoa lãng tử, là thần tượng của bao cô gái trên văn phòng, một năm có hơn 11 lớp học diễn ra, số lượng đại lý mới ngày càng tăng, kéo theo hàng chục em gái xinh tươi mới lượn lờ bện cạnh, nhưng tôi vẫn không mở lòng với ai cả, chắc tôi trưởng thành rồi, không còn dễ rung động như xưa, gặp ai cũng yêu, thích là ngủ cùng, tôi tập chung cho công việc, thi thoảng lại bay về cùng ông già gồng gánh chút sức nhỏ của mình cho trang trại, thứ duy nhất trong đầu tôi lúc này là tiền, tiền và tiền..........một thằng công tử hô mưa gọi gió, vẫy tay một cái hàng tá em xin chết, nay chẳng còn, thi thoảng lại trong bộ quần áo lao động người đen nhẻm đi vì cháy nắng, trên con dream quen thuộc ngày nào cũng lượn quanh mấy điểm trại kiểm tra, oto nhà cửa bán hết rồi, nhưng chuồng trại vẫn giữ, 2 bố con tôi cùng mấy anh em công nhân ở lại luôn trong trại, quay ra quẩn vào đâu đâu cũng chỉ thấy lợn, sau hơn năm rưỡi ổn định trong Đà Nẵng, mẹ tôi cũng vui vẻ trở lại như trước, tôi cũng xin nghỉ trên văn phòng, trở lại miền bắc cùng bố cố gắng duy trì trang trại.

  • Sáng mai bố con mình xuống Mộc Châu, mai tiêm phòng cho đàn lợn nhà chú Minh với cho một chuyển cám lên đấy.

  • Con tưởng chú lấy nhà bà Hoàn rồi cơ mà.

  • Chỗ đấy nó không cho nợ nữa rồi, mẹ cái con đấy, lúc làm ăn được thì cứ các anh cứ thoải mái, vợ chồng em cung cấp cho đến khi xuất đàn có tiền thanh toán cũng được, giá xuống phát là chỉ sợ người ta bùng mẹ mất bắt thanh toán luôn từng tấn 1.

Khủng hoảng mà, ai cũng sợ, ngoài chủ trang trại còn các đại lý cung cấp thức ăn, ngươi ta cũng sợ nông dân không thanh toán được vỡ nợ, 1 vòng tròn cộng sinh, từ đầu ra cho đến đầu vào.

  • Vầng thế để tí tắm rửa xong con ra chỗ chú Vĩnh lấy xe, bảo anh em nó bốc luôn mai đi sớm cho mát.

Bố tôi cười gật đầu, trên khuân mặt bố tôi đã thêm nhiều nếp nhăn, tóc cũng điểm bạc, không còn phong độ đại gia miền núi ngày nào, somi đóng thùng trên con lexus đi bàn chuyện kinh doanh, giờ trong cái áo bay, quần sắn gấu, đầu đội mũ cối như lão nông đích thực.
Trong nhóm kinh doanh thân thiết, giờ chỉ còn bố tôi với ông chú Minh vẫn kiên trì với quyết đinh của mình, 2 ông vẫn ấp ủ niềm tin mãnh liệt một ngày giá lơn lại quay trở lại. Nên giờ nhà cửa tuy cũng đi gần hết rồi nhưng vẫn sống chết với mấy trang trại.

  • Thằng Phong về lúc nào thế con.

  • Con về được hơn tháng rồi bố.

Tôi vẫn thói quen gọi bố xưng con với ông chú từ đợt yêu Thương, dù biết là kết thúc truyện tình đó rồi nhưng đã gọi là không bỏ, bố mẹ Thương cũng vậy, tôi nhớ đầu năm ngoái tôi về có gặp, 2 ông bà chỉ cười nói với tôi, chúng mày không có duyên lấy nhau thì tao vẫn coi mày là con trai có cái gì đâu.

  • Nhanh nhỉ gần 2 năm trong đấy rồi.
.................
Cả sáng xuống hàng chuyển cám vào trong kho, rồi bắt đầu tiêm phòng kiểm tra lại đàn lợn, có lô lợn giống mới về nên cũng phân loại nhốt riêng theo dõi.

  • Bố với các anh đi tắm rửa, xong chuẩn bị lên ăn cơm.

Tiếng nói quen thuộc vọng vào từ ngoài cổng khu chuồng trại, vì lợn được nuôi nhốt riêng, trong một khu, để tránh dịch bệnh và đảm bảo khử khuẩn người ra vào.
Tôi cũng giật mình, nhóc cái đầu lên ngó ra phía cổng, hơn 2 năm rồi, từ cái ngày ấy...giọng điệu quen thuộc đó lại một lần nữa vang lên trong tâm trí tôi....có chút bối rối, như đứa trẻ bị bắt quả tang đang làm việc mờ ám, tôi quay người lại nhìn xuống mấy con lợn vẫn đang kêu inh ỏi sau khi thiến, có cái gì đó ngại ngùng khó tả...

  • Thôi nốt con nay thôi, đi ăn cơm đi, chiều làm tiếp anh Phong ơi....thằng cu em công nhân cười, nói xong thu dọn lại dụng cụ, rồi nhảy ra ngoài

  • Ờ, mày ra trước đi anh lấy bộ quần áo trên xe đã rồi ra sau.

Tôi quay lại xe hàng, tìm lấy cái bộ đồ công nhân mới sạch sẽ, rồi cứ đứng đó một lúc, ............sao về sớm thế nhỉ ?, tưởng hết năm mới về, ngại thật....đâu tôi với những dòng suy nghĩ không ngừng tuôn ra, lần trước tôi về, cũng biết sơ qua Thương được tài trợ học bổng du học, tính ra thì gần tết mới về, nay mới tháng 10. Tôi đứng trước cái gương trong phong tắm nhỏ nhìn lại khuân mặt mình, không biết em có nhận ra tôi không nhỉ, giờ đen nhẻm, gầy hơn rồi, cũng không còn dáng vẻ công tử ngày nào, nếu gặp em thì sẽ nói câu gì nhỉ, hay im lặng kệ đi cho đỡ ngại....

  • Anh Phong ơi, lên ăn cơm.....tiếng thằng cu em trên nhà gọi xuống cắt ngang dòng suy nghĩ trong đầu tôi.

  • Đây rồi... thôi cuộc đời mà kiểu đéo gì trả phải va vào nhau, tôi nghĩ vậy...

Lên tới bếp ăn, 2 mâm cơn đơn giản cũng đã được chuyển vào từ bao giờ, chắc nấu từ ngoài nhà mang vào, nhìn qua một lượt cũng chẳng thấy em đâu, hay biết mình ở đây nên về rồi, trong đầu tôi nghĩ vậy, thôi thế cũng may gặp thì còn ngại hơn.

Tôi với lấy chai rượu bên cạnh bắt đầu rót ra mấy cái chén nhỏ, cơm nước thì phải có tí rượu nó mới bọn được.

  • Bố trồng cây ớt gì xa tít thế.....

Nghe thấy âm thanh quen thuộc, tôi ngước mắt lên nhìn, là em đúng em rồi, người con gái tôi từng yêu. Em từ ngoài cửa tay cầm một nắm ớt vừa mới vặt đi vào.

Thoáng nhìn thấy tôi em đưa mắt nhìn, rồi cũng quay mặt đi vào chỗ bàn nấu.
Trong thoáng giây phút đó, có cái gì thắt lại nơi trái tim mình, rồi cảm giác bồi hồi khó tả, tôi liếc mắt nhìn trộm theo dáng em, em vẫn vậy, vẫn xinh đẹp thuần khiết, trong bộ áo phông quần bò dài.

Thằng cu em thấy tôi nhìn về phía em, nó hích hích cái cánh tay.

  • Thấy chị chủ em xinh không, anh Phong tán chơi đi biết đâu lại được hehe

  • Ờ....xinh....tôi cũng gật gật cái đầu nói nhỏ.
.....
  • Đấy có tí ớt vào nó có khác không, mày cứ lười....tiếng ông chú Minh tay đón bát nước chấm từ Thương đặt lại xuống mâm.

  • Ngồi xuống đây luôn đi...mẹ Thương khẽ dịch người sang để lại một chỗ trống đối diện tôi cho Thương ngồi xuống.

Tôi khẽ mím đôi môi, mặt vẫn hơi đánh sang một bên nhìn vu vơ mấy món dưới mâm, đã lâu rồi không gặp, cũng ngại đéo giám đối diện với em ngay lúc này, tôi chỉ ước có cái lỗ nào chui mẹ nó xuống trốn, nó cứ là thế đéo nào..........mà sao tôi phải trốn tôi có làm cái gì sai đéo đâu, hàng ngàn các giả thuyết đặt ra trong đầu, trong khoảnh khắc bối rối này.

  • Thôi ăn đi, nào làm chén đã...bố tôi với ông chú Minh cười kaka rồi nâng chén rượu lên làm cái cạch.

  • Con mời bác ăn cơm, con mời bố mẹ ăn cơm, con mời các chú ăn cơm.... Nghi thức chào mời của em mỗi bữa ăn lại vang lên.

  • Ơ thế mày không mời thằng Phong ăn cơm.... bố Thương quay ra nhìn em, rồi lại đưa mắt sang ông già tôi cười, mẹ em thì lại tủm tìm nhìn về phía tôi.

  • Không bảo anh ấy cũng ăn mà... rồi bĩu cái môi về phía ông chú.

Rồi cứ thế bữa cơm diễn ra, tí tí mẹ em lại gặp thức ăn vào bát tôi, tôi cũng chỉ cười vâng dạ, tự nhiên cảm giác ngột ngạt căng thẳng khó tả, thình thoảng tôi liếc nhẹ nhìn trộm Thương một chút, nhưng em vẫn tỉnh bơ như không có gì, vẫn cười nói rồi ngồi ăn một cách tự nhiên không chút vướng bận hay để ý gì thằng người yêu cũ ngồi đối diện là tôi.
Mấy món ăn trên mân vừa cho vào miệng, tôi nhận ngay ra là ai nấu, vẫn hương vị đó, cách nêm nếm đó, đã lâu rồi tôi chưa thưởng thức, có chút gì đó quên thuộc, nhưng lại có gì đó xa lạ chắc hẳn lúc này đây mọi thứ, cô gái trước mặt đã không còn như trước, không còn là cô gái của tôi, cô gái tôi hứa cả đời này sẽ mai bên cạnh.
............................
Nếu có lúc đôi ta phải nhìn lại
Nếu có lúc yêu đương này nhạt phai
Sẽ thế nào
nếu chia tay
Không muốn phải nuối tiếc
Sẽ có lúc không ai hiểu được mình
Sẽ đến lúc không biết phải làm sao
Nếu chia tay sẽ thế nào
Bây giờ gặp mặt nhau biết nói câu gì
Cảm giác lúc ấy sẽ ra sao?
Tự hỏi rằng sẽ khó thế nào?
Tạm biệt người yêu trong hồi ức
Tạm biệt tình yêu nơi tiềm thức
Đã bao nhiêu lần
nếm cay đắng khi yêu
Cảm giác lúc ấy sẽ ra sao?
Cô đơn loay hoay suốt bao đêm dài
Tạm biệt người yêu thương nhiều nhất
Tạm biệt người mang bao phiền phức
Đến con tim này
Hay là ta mới yêu chưa kịp đậm sâu
..........................................

(còn Tiếp )
Dkm nhìn ảnh này giống ảnh tao ngồi cùng thằng cu em chỗ gần chuồng lợn hôm đấy vkl
Xem nội dung: 235616
Dume em có linh cảm ông anh sẽ qlai với Thương và lấy làm vợ. Còn nốt chương cuối thì đíu thể nào có thời gian quen thêm em nào khác
 

Gaugaumeomeomeo

Yếu sinh lý
Bạn này lấy Thương mà. Tập trung công việc nhà sẽ giới hạn các mqh xã hội lại, 2 nhà vun vào nữa. Đời thằng đàn ông chơi bời nhiều nhưng lấy vk lại là chuyện khác, nó liên quan đến hoàn cảnh gia đình, văn hoá gia đình, các liên kết, lối sống.....
 

KiddBigBird

Yếu sinh lý
Chỉ thắc mắc một điều là bà xã ông anh hiện tại có liên quan gì đến cuốn tiểu thuyết này không? hay là một người khác không xuất hiện
 

traimiennuitaybac

Tao là gay
Chủ thớt
Cập Nhật mới, viết chạp này cứ bực thế đéo nào.
.............

  • Sáng mai mấy giờ bạn nó lên ....đang ăn mẹ em quay sang hỏi.

  • Chắc 6h30 7h gì đấy, tới đây mẹ ạ.

  • Mai bố với bác Thuận đi xem mấy đàn dưới Vân Hồ, nó đang để lại rẻ như cho xem được không lại nhập chuồng, mai cho thằng Phong ở đây nó đưa đi nhé.

Đéo hiểu chuyện gì nhưng mồ hôi tôi cứ vã ra, dkm ngồi ăn cơm đã ngại vkl rồi còn đưa đón đi đâu.

  • Ơ đi xem đàn thì cho con đi xem cùng với, con chưa đi bao giờ.... tôi nhanh mồm đề nghị

  • Thôi mày ở nhà đưa mấy đứa bạn con Thương đi hộ bố, tiện đi chơi luôn đi ngày nào cũng trong chuồng lợn không chán à.

  • Thôi con thuê taxi đi cũng được....Thương nói thêm vào.

  • Nhà có xe để thằng Phong đưa đi cũng được chứ sao, chỗ ăn chơi nó còn rành hơn mày.

tôi cũng không nói thêm gì, đưa mắt sang nhìn Thương xem có phản ứng gì không, thấy chép miệng cái, rồi cũng không có thêm hành động gì, mẹ Thương thì lại nhìn tôi cười.

  • Mai mẹ ở nhà cho mấy đứa thanh niên chúng mày đi chơi cho thoải mái, Thế nhé Phong, tối ra ngoài nhà mẹ ngủ rồi đi cùng chúng nó.

Tôi cũng đéo biết phải nói gì, nói đến thế rồi từ trối thì nó lại tưởng mình rén, dù gì em cũng nói chia tay bỏ mình trước cơ mà, chứ có phải mình bỏ ẻm đâu mà phải ngại, em không ngại thì thôi chứ mình vướng cái đéo gì...tôi nghĩ vậy lên cũng gật đầu vâng dạ.

Chiều hôm đó, kiểm tra xong một lượt lại chuồng trại, chuẩn bị đón thêm lứa lợn mới, tối cũng chẳng về thị trấn vội, ở lại bốc phét ăn cơm với mấy chú trong trại tới tối muộn mới về.

đỗ chiếc xe của bố Thương để lại trước cửa nhà, căn nhà quen thuộc không biết bao lần khi mỗi có dịp xuống đây chơi vào ngủ lại, có cái vừa quen vừa lạ khó tả trong lòng.

  • Về rồi đấy à, 2 ông kia đâu rồi.

  • uống say ngủ luôn trong đấy rồi mẹ ạ, bảo đằng nào mai cũng đi sớm, lấy xe tải đi luôn được thì bốc về.

  • Chịu hai cái ông này lần nào ngồi với nhau cũng thế uống cho bằng được, thôi con đi tắm đi rồi còn nghỉ sớm, nước nóng mẹ bật sẵn rồi đấy .

Tôi đảo mắt nhìn một lượt không thấy em đâu, chắc đi ngủ rồi, thôi cả ngày cũng mệt rồi đi tắm nhanh còn lên giường ngủ, nghĩ nhiều làm đéo gì cho mệt.
Trở lại trong căn phòng quen thuộc, tôi nghĩ lại cả ngày hôm nay tôi chưa nói với Thương được câu nào, mà cũng trả biết nói đéo gì, gặp lại người yêu cũ thì thường quay đít đi chứ đéo ai ra bắt chuyện, không biết có ai giống tôi không. nghĩ mấy thứ vu vơ xong thì thôi cũng nhắm mắt ngủ cho qua ngày còn mai thế nào để mai tính tiếp.

Mùa thu cao nguyên Mộc Châu sáng nó cũng mát trời đêm thì lạnh như mùa đông, nên tôi ngủ say như chết tới khi tiếng chuông báo thức reo vang như thường lệ tôi mới tỉnh giấc, nằm thêm một lúc cho người nó tỉnh táo hẳn , tôi mới xuống dưới nhà đánh răng rửa mặt vệ sinh cá nhân, mẹ Thương cũng dậy từ sớm để chuẩn bị đi làm.

  • vẫn quen dậy sớm thế à con.

  • Vâng, mẹ chuẩn bị lên cơ quan rồi ạ...Thấy mẹ Thương đang sắp xếp lại ít giấy tờ cho vào trong cặp tôi hỏi.

  • Uhm có thanh tra lên ra sớm còn chuẩn bị, tí đưa mấy đứa nó đi hộ mẹ nhé, mẹ đi luôn cho sớm.

  • Hay con chở mẹ ra đấy.

  • Thôi mẹ đi xe máy tí trưa còn về.

Tôi cũng vâng cái rồi đi ra mở cửa dắt xe ra ngoài cho mẹ em, thấy hẵn còn sớm, lẫy dậy đi qua phòng Thương thì cũng thấy bật điện rồi, nhà giờ có 2 đứa đâm ra cũng ngại, tôi lấy cái chìa khóa xe oto , tính chạy ra cây xăng đổ thêm vì tôi qua về cũng đã báo đến vạch đỏ.

ra đến cây xăng tiếng điện thoại vang lên trong túi quần, nhìn xuống vẫn hình ảnh đó cái ảnh Thương tôi cài đặt mỗi khi cuộc gọi đến hiện ra...có cái đéo gì đó, nó kiểu hồi hộp lạ thường.

  • Alo

  • Anh đang đâu rồi, về đi bạn em xuống rồi.

  • Đang đi đổ xăng đợi tí.

Rồi tôi cúp vội máy, thở dài một cái, đây là mấy lời đầu tiên của tôi với em, sau gần 2 năm không nói chuyện với nhau, có cái gì đó khiến tôi có chút căng thẳng. tôi ném điện thoại xuống cái khay dưới cần số, rồi cũng quay đầu chạy về nhà.
Trước cửa đã có 5,6 đứa đứng đợi sẵn ở ngoài, cả trai cả gái có đủ, cả em nữa, vẫn xinh đẹp trong chiếc áo khoắc mỏng bên ngoài, quần đùi khoe đôi chân thon thả, kèm đôi giày thể thao năng động, đấy là người yêu cũ tôi đấy, có ai nhận ra là người yêu cũ thì ngày càng đẹp hơn không, với tôi lúc này Thương cũng vậy.
Tôi xuống xe nhìn sang mấy đứa rồi cũng gật đầu coi như chào, mấy đứa thấy tôi cũng vui vẻ cười bắt tay.

  • Anh ạ.

  • Em chào anh.

  • Anh là anh trai Thương à.

mấy đứa chào rồi hỏi.

  • Không mình bạn thôi.... rồi cùng đưa mắt sang nhìn em đang đứng.

  • Có bạn đẹp trai thế này mà con Thương này không giới thiệu.......mấy đứa con gái cười rồi quay sang nhìn Thương, em cũng chẳng nói gì, miệng sùy mốt cái

  • Thôi đi ăn sáng đã rồi đi chơi, tí làm quen sau ...em nói rồi kéo mấy đứa lên chiếc xe 7 chỗ.

Tôi quay sang nhìn 2 thằng con trai còn lại rồi cũng bắt đầu di chuyển. đưa mấy đứa ra quán phở quen ăn sáng, tôi cũng biết sơ qua một chút, mấy đứa này bạn cùng trường đi du học cùng, ở bên kia cũng thân nhau, được dịp kết thúc trương trình học sớm nên rủ nhau lên Mộc Châu chỗ nhà Thương chơi, tiện thể đi Du Lịch luôn. Ăn sáng xong suôi tôi bắt đầu làm hướng dân viên du lịch bất đắc dĩ, đưa hết qua mấy khu đồi cải trắng, rồi lại vào mấy vườn dâu tây, gần 10h tôi lại tha ra đồi trè trái tim chụp ảnh.
Trong số mấy đứa đi cùng có 1 thằng cứ kè kè bên Thương nói chuyện trông ngứa cá mắt, nhất là lúc ra giữa mấy cây chè, được trồng thành hình trái tim, nó ném tôi cái điện thoại rồi vào đứng cạnh tạo dáng cùng Thương nhờ tôi chụp, tôi cùng cười dơ cái điện thoại bấp liên tục, được thì được đéo được thì thôi kệ mẹ mày, rồi trả nó cái điện thoại ù té ra quán nước ngoài chỗ để xe cho nó thoáng, vừa nắng vừa ngứa mắt lẽo đéo theo đuôi bọn này làm cái đéo gì cho mệt, tôi rút bao thuốc ra đưa lên châm một điếu, cúi xuống lướt lướt dòng thời gian cho đỡ chán....ngồi một lúc bọn kia chắc nắng vỡ mẹ đầu không chịu được nữa cũng bắt đầu thấy ngoi lên.

  • Hút thuốc à.... tiếng Thương từ đằng sau khiến tôi giật cả mình.

Vứt vội điếu thuốc xuống đất dúi chân mấy cái cho tắt đi tôi trả lời.

  • Uhm.

  • Lâu chưa..

  • Hơn năm rồi... tôi trả lời mặt vẫn tảng lờ đi về phía khác.

  • Hay nhỉ....Buông thê câu cộc lốc rồi em cũng quay người đi về phía quầy bán hàng mua mấy Chai nước.

Tôi thở dài một cái, có cái gì đó đéo thoải mái nó cứ quanh quẩn trong đầu, tôi đứng dậy đi về phía xe ngồi nổ máy lên cho nó mát.

  • Anh Phong biết quán nào gà nướng lu ngon không, em thấy bảo có quán ngon lắm... một đứa trong nhóm con gái hỏi

Thế là tôi đưa thẳng ra Tuân Gù làm mâm cho bọn nó đánh chén, cả đoạn đường đến lúc ăn cơm tôi cũng chẳng nói câu gì, cứ lủi thủi như thằng tài xế, liếc qua cái gương chiếu hậu thấy em cũng vậy, có có vẻ hơi tức cái gì đó nhưng tôi cũng kệ, tại vẫn còn ngứa mắt cái thằng đang ngồi cạnh. Ăn no phè phớn đéo hiểu mấy đưa tìm đâu được cái ảnh thác nàng tiên, chúng nó đòi đi bằng được, nhưng mà chiều mẹ rồi vào đấy đẹp nhất là đi từ sáng sớm, tôi cũng góp ý để sáng mai hẵn vào, nhưng không mấy đứa ăn no rửng mỡ, nhất quyết đòi vào bằng được, thôi kệ mẹ chúng mày bố sẽ cho chúng mày trải nhiệm thế nào là đi bộ leo núi giữa trời nắng. Tôi vòng xe về nồng trường đi đưa mấy con giời đi chơi thác.

  • Anh Phong ơi, còn xa không....một thằng đi bộ, nắng thè mẹ nó lưỡi ra rồi thở hồng hộc hỏi, chắc tại nó béo chứ đi có một đoạn mồ hôi đã vã ra như tắm, đấy là còn đi xuống dốc, chứ tí leo dốc về chết cụ mày.

  • Ờ gần đến rồi, một đoạn nữa thôi..

Bình thường vấn có mấy thằng xe ôm chở từ trên xuống rồi lại từ dưới lên, thế nào hôm này trả thấy bóng ma nào, Thương thì xách cái đống hoa quả định vào đấy ngồi như kiểu dã ngoại, vừa nắng vừa nhiều đồ, thấy thế tôi cũng thấy khổ, tôi quay người lại túm lấy mấy cái túi đang trên tay em rồi lại quay người xách đi, em nhìn tôi xong cũng đéo nói gì, vẫn tiếp tục chuyện trò với mấy đứa con gái. Xuống đến nơi đã thấy một ekip đứng đầy ở dưới đang quay phim chụp ảnh, chắc chụp quảng cáo hay thời trang gì đấy, mấy ông xe ôm mải ngắm dưới này thảo nào đéo thấy lên, cũng may, cho mấy con lợn không biết nghe lời một bài học, người lớn nói là phải nghe.

Thương tìm một cái chỗ trống rồi dải tấm bạt xuống ngồi nghỉ ngơi chút, mấy con zời còn lại sau khi cuốc bộ thấm mệt rồi thế đéo nào nhìn thấy quả thác mê ly chúng nó như được tiêm doping vào người, cứ đứng nhìn xuýt xoa rồi dình dình xem đội kia xong chưa ra chụp ảnh, tôi hồi còn học cấp 3 cũng theo hội thằng Hùng, Giang cũng thi thoảng phượt vào đây vài lần rồi nên cũng trả còn hứng thú. Còn Thương tôi đoán chắc chưa vào đây bao giờ.

  • Vào đây lần nào chưa...im lặng mãi cũng đéo được, tôi nhìn về phía Thương hỏi.

  • Chưa.

  • Ờ.

Địt mẹ câu chuyện thật hấp dẫn vkl, dù đéo gì cũng phải trả lời hào hứng tỏ ra biết ơn cái thằng tài xế bất đắc dĩ này chứ, nhưng không cộc lốc, đéo biết nói gì thêm, tôi với tạm chai nước rồi cũng tiến lại chỗ ekip đang chụp ảnh xem, dù đéo gì mình cũng là nghệ sĩ ra xem anh em trên này chụp choẹt thế nào. Mấy múi mít trong trang phục múa lụa là gấm vóc nhìn mướt mườn mượt, đảo mắt một lượt thì lại thật tình cờ đến đéo thể ngờ, như có lần tôi từng nói, định mệnh luôn cho tôi được gặp em, các bạn đoán xem là ai........... hình như là Thảo, cũng nhiều năm không gặp nhưng những đường nét trên khuân mặt ấy tôi sao quên được. Thảo giờ cũng đã ra trường là diễn viên múa, tôi tính quay mặt đi cho đỡ ngại vì dù gì cũng đã lâu không gặp, hoặc nhỡ đâu chỉ là đứa nào có khuân mặt nhang nhác Thảo thì sao nhìn lâu nó lại tưởng mình háo sắc, nhưng không vừa định rời mắt đi sang chỗ khác thì em vẫy vây cái tay, nhìn tôi rồi cười toét cả miệng, ờ thế này thì đúng rồi, trượt đi đâu được, tôi cũng gật gật cái đầu nhìn em cười, rồi thôi người quen nhận nhau rồi thì thôi tôi lại quay lại chỗ đội Thương đang ngồi, cho người ta còn tập chung làm việc, quay lại thì vẫn thấy cảnh tình cảm, thằng ml vẫn cứ lân la ngồi cạnh tay cầm cái bìa đéo biết kiếm đâu ra quạt quạt cho em, tôi cũng kệ mẹ chúng nó kiếm một tảng đá gần đó ngồi xuống.

  • Sao anh không để áo khoác trên xe cầm làm gì.... ban Thương hỏi

  • Chiều tối là lạnh đấy.

  • Mà sáng giờ anh quên không hỏi anh phong làm nghề gì thế.

  • Nuôi lơn.

  • Thật á.

  • Thật nhìn anh không giống à.

  • Không tại nhìn công tử thế này, da hơi cháy nắng tí thôi.

Tôi cười, nghĩ bụng công tử, đúng rồi công tử 1 thời, nhưng giờ hết rồi.

  • Anh Phong là bạn với Thương thôi à, thế anh có người yêu chưa....con bé bạn Thương có vẻ khá xinh, từ cách ăn mặc, cho đến mùi nước hoa trên người tôi cũng đoán chắc cũng tiểu thư nhà nào có điều kiện.

  • Chưa.

  • Nhiều lắm đéo đến lượt mày đâu.

Tôi vừa chưa dứt câu Thương đã nói to chen vào. Tôi liếc mắt nhìn lại, mé cay thế nhở, nói câu nào tử tế hơn được không. Rồi tôi cũng chỉ biết cười.
Quay lại nhìn đoàn ekip chắc cũng đã chụp xong, đang ra ngồi nghỉ ngời thay trang phục, Thấy bóng dáng Thảo túm cái váy dài lên, đang cười đi lại về phía chỗ tôi.

  • Sao cũng vào đây chơi à.

  • Uhm, lẫy đứng xa tưởng nhìn nhầm, Thảo vào đây chụp gì đấy.

  • Vào chụp mấy cái ảnh để quảng cáo du lịch ý mà.

  • Mà bao giờ về thế.

  • Chắc tối mai về, Thảo ở đây đến hôm nào.

  • Cũng nốt hôm nay thôi, mai về Hòa Bình rồi cuối tuần mới xuống Hà Nội, mà giờ dùng số nào
...............................
Tôi lại rút điện thoại ra rồi nhập số Thảo, lấy số xong Thảo cũng nhanh về lại đoàn để thay trang phục hoàn thành nốt buổi chụp. Tôi quay lại nhìn phía Thương đang đứng chụp ảnh cùng mấy đứa bạn, thấy vẫn cười nói bình thường, chắc cũng đéo để ý gì đến tôi. Đứng dậy tôi tiến ra một góc không người châm điếu thuốc ngắm nghía cảnh vật xung quanh, cảnh thì đẹp, nhưng lòng tôi có cái gì đấy đéo thể vui nổi......
.......
em quay đi ta mất nhau
yêu thương kia đành cất sâu
con tim anh đã rất đau,
đi nơi đâu để có phép nhiệm màu
anh không muốn phải níu đâu,
hai ta chưa từng hiểu nhau
cứ chạy đi tìm nơi mà em thấy em thuộc về
mặc kệ những tiếc nuối tìm tới khi mưa còn rơi
cơn đau kia anh nhận lấy riêng anh mà thôi
em đâu cần quay đầu lại
và chỉ cần một lần cuối gỡ những nút thắt quên đi mắt môi
350 xé đôi,
cơn đau kia sẽ nguôi
bởi vì anh rồi sẽ phải quên vì cũng không còn em ở bên.

......................

( Còn Tiếp )
 
Chỉnh sửa lần cuối:

kenluan112

Yếu sinh lý
Cập Nhật mới, viết chạp này cứ bực thế đéo nào.
.............

  • Sang mai mấy giờ bạn nó lên ....đang ăn mẹ em quay sang hỏi.

  • Chắc 6h30 7h gì đấy, tới đây mẹ ạ.

  • Mai bố với bác Thuận đi xem mấy đàn dưới Vân Hồ, nó đang để lại rẻ như cho xem được không lại nhập chuồng, mai cho thằng Phong ở đây nó đưa đi nhé.

Đéo hiểu chuyện gì nhưng mồ hôi tôi cứ vã ra, dkm ngồi ăn cơm đã ngại vkl rồi còn đưa đón đi đâu.

  • Ơ đi xem đàn thì cho con đi xem cùng với, con chưa đi bao giờ.... tôi nhanh mồm đề nghị

  • Thôi mày ở nhà đưa mấy đứa bạn con Thương đi hộ bố, tiện đi chơi luôn đi ngày nào cũng trong chuồng lợn không chán à.

  • Thôi con thuê taxi đi cũng được....Thương nói thêm vào.

  • Nhà có xe để thằng Phong đưa đi cũng được chứ sao, chỗ ăn chơi nó còn rành hơn mày.

tôi cũng không nói thêm gì, đưa mắt sang nhìn Thương xem có phản ứng gì không, thấy chép miệng cái, rồi cũng không có thêm hành động gì, mẹ Thương thì lại nhìn tôi cười.

  • Mai mẹ ở nhà cho mấy đứa thanh niên chúng mày đi chơi cho thoải mái, Thế nhé Phong, tối ra ngoài nhà mẹ ngủ rồi đi cùng chúng nó.

Tôi cũng đéo biết phải nói gì, nói đến thế rồi từ trối thì nó lại tưởng mình rén, dù gì em cũng nói chia tay bỏ mình trước cơ mà, chứ có phải mình bỏ ẻm đâu mà phải ngại, em không ngại thì thôi chứ mình vướng cái đéo gì...tôi nghĩ vậy lên cũng gật đầu vâng dạ.

Chiều hôm đó, kiểm tra xong một lượt lại chuồng trại, chuẩn bị đón thêm nứa lợn mới, tối cũng chẳng về thị trấn vội, ở lại bốc phét ăn cơm với mấy chú trong trại tới tối muộn mới về.

đỗ chiếc xe của bố Thương để lại trước cửa nhà, căn nhà quen thuộc không biết bao lần khi mỗi có dịp xuống đây chơi vào ngủ lại, có cái vừa quen vừa lạ khó tả trong lòng.

  • Về rồi đấy à, 2 ông kia đâu rồi.

  • uống say ngủ luôn trong đấy rồi mẹ ạ, bảo đằng nào mai cũng đi sớm, lấy xe tải đi luôn được thì bốc về.

  • Chịu hai cái ông này lần nào ngồi với nhau cũng thế uống cho bằng được, thôi con đi tắm đi rồi còn nghỉ sớm, nước nóng mẹ bật sẵn rồi đấy .

Tôi đảo mắt nhìn một lượt không thấy em đâu, chắc đi ngủ rồi, thôi cả ngày cũng mệt rồi đi tắm nhanh còn lên giường ngủ, nghĩ nhiều làm đéo gì cho mệt.
Trở lại trong căn phòng quen thuộc, tôi nghĩ lại cả ngày hôm nay tôi chưa nói với Thương được câu nào, mà cũng trả biết nói đéo gì, gặp lại người yêu cũ thì thường quay đít đi chứ đéo ai ra bắt chuyện, không biết có ai giống tôi không. nghĩ mấy thứ vu vơ xong thì thôi cũng nhắm mắt ngủ cho qua ngày còn mai thế nào để mai tính tiếp.

Mua thu cao nguyên Mộc Châu sáng nó cũng mát trời đêm thì lạnh như mùa đông, nên tôi ngủ say như chết tới khi tiếng chuông báo thức reo vang như thường lệ tôi mới tỉnh giấc, nằm thêm một lúc cho người nó tỉnh táo hẳn , tôi mới xuống dưới nhà đánh răng rửa mặt vệ sinh cá nhân, mẹ Thương cũng dậy từ sớm để chuẩn bị đi làm.

  • vẫn quen dậy sớm thế à con.

  • Vâng, mẹ chuẩn bị lên cơ quan rồi ạ...Thấy mẹ Thương đang sắp xếp lại ít giấy tờ cho vào trong cặp tôi hỏi.

  • Uhm có thanh tra lên ra sớm còn chuẩn bị, tí đưa mấy đứa nó đi hộ mẹ nhé, mẹ đi luôn cho sớm.

  • Hay con chở mẹ ra đấy.

  • Thôi mẹ đi xe máy tí trưa còn về.

Tôi cũng vâng cái rồi đi ra mở cửa dắt xe ra ngoài cho mẹ em, thấy hẵn còn sớm, lẫy dậy đi qua phòng Thương thì cũng thấy bật điện rồi, nhà giờ có 2 đứa đâm ra cũng ngại, tôi lấy cái chìa khóa xe oto , tính chạy ra cây xăng đổ thêm vì tôi qua về cũng đã báo đến vạch đỏ.

ra đến cây xăng tiếng điện thoại vang lên trong túi quần, nhìn xuống vẫn hình ảnh đó cái ảnh Thương tôi cài đặt mỗi khi cuộc gọi đến hiện ra...có cái đéo gì đó nó kiểu hồi hộp lại thường.

  • Alo

  • Anh đang đâu rồi, về đi bạn em xuống rồi.

  • Đang đi đổ xăng đợi tí.

Rồi tôi cúp vội máy, thở dài một cái, đây là mấy lời đầu tiên của tôi với em, sau gần 2 năm không nói chuyện với nhau, có cái gì đó khiến tôi có chút căng thẳng. tôi ném điện thoại xuống cái khay dưới cần số, rồi cũng quay đầu chạy về nhà.
Trước cửa đã có 5,6 đứa đứng đợi sẵn ở ngoài, cả trai cả gái có đủ, cả em nữa, vẫn xinh đẹp trong chiếc áo khoắc mỏng bên ngoài, quần đùi khoe đôi chân thon thả, kèm đôi giày thể thao năng động, đấy là người yêu cũ tôi đấy, có ai nhận ra là người yêu cũ thì ngày càng đẹp hơn không, với tôi lúc này Thương cũng vậy.
Tôi xuống xe nhìn sang mấy đứa rồi cũng gật đầu coi như chào, mấy đứa thấy tôi cũng vui vẻ cười bắt tay.

  • Anh ạ.

  • Em chào anh.

  • Anh là anh trai Thương à.

mấy đứa chào rồi hỏi.

  • Không mình bạn thôi.... rồi cùng đưa mắt sang nhìn em đang đứng.

  • Có bạn đẹp trai thế này mà con Thương này không giới thiệu.......mấy đứa con gái cười rồi quay sang nhìn Thương, em cũng chẳng nói miệng sùy mốt cái

  • Thôi đi ăn sáng đã rồi đi chơi, tí làm quen sau ...em nói rồi kéo mấy đứa lên chiếc xe 7 chỗ.

Tôi quay sang nhìn 2 thằng con trai còn lại rồi cũng bắt đầu di chuyển. đưa mấy đứa ra quán phở quen ăn sáng, tôi cũng biết sơ qua một chút, mấy đứa này bạn cùng trường đi du học cùng, ở bên kia cũng thân nhau, được dịp kết thúc trương trình học sớm nên rủ nhau lên Mộc Châu chỗ nhà Thương chơi, tiện thể đi Du Lịch luôn. Ăn sáng xong suôi tôi bắt đầu làm hướng dân viên du lịch bất đắc dĩ, đưa hết qua mấy khu đồi cải trắng, rồi lại vào mấy vườn dâu tây, gần 10h tôi lại tha ra đồi trè trái tim chụp ảnh.
Trong số mấy đứa đi cùng có 1 thằng cứ kè kè bên Thương nói chuyện trông ngứa cá mắt, nhất là lúc ra giữa mấy cây chè, được trồng thành hình trái tim, nó ném tôi cái điện thoại rồi vào đứng cạnh tạo dáng cùng Thương nhờ tôi chụp, tôi cùng cười dơ cái điện thoại bấp liên tục, được thì được đéo được thì thôi kệ mẹ mày, rồi trả nó cái điện thoại ù té ra quán nước ngoài chỗ để xe cho nó thoáng, vừa nắng vừa ngứa mắt lẽo đéo theo đuôi bọn này là cái đéo gì cho mệt, tôi rút bao thuốc ra đưa lên châm một điếu, cúi xuống lướt lướt dòng thời gian cho đỡ chán....ngồi một lúc bọn kia chắc nắng vỡ mẹ đầu không chịu được nữa cũng bắt đầu thấy ngoi lên.

  • Hút thuốc à.... tiếng Thương từ đằng sau khiến tôi giật cả mình.

Vứt vội điếu thuốc xuống đất dúi chân mấy cái cho tắt đi tôi trả lời.

  • Uhm.

  • Lâu chưa..

  • Hơn năm rồi... tôi trả lời mặt vẫn tảng lờ đi về phía khác.

  • Hay nhỉ....Buông thê câu cộc lốc rồi em cũng quay người đi về phía quầy bán hàng mua mấy Chai nước.

Tôi thở dài một cái, có cái gì đó đéo thoải mái nó cứ quanh quẩn trong đầu, tôi đứng dậy đi về phía xe ngồi nổ máy lên cho nó mát.

  • Anh Phong biết quán nào gà nướng lu ngon không, em thấy bảo có quán ngon lắm... một đứa trong nhóm con gái hỏi

Thế là tôi đưa thẳng ra Tuân Gù làm mâm cho bọn nó đánh chén, cả đoạn đường đến lúc ăn cơm tôi cũng chẳng nói câu gì, cứ lủi thủi như thằng tài xế, liếc qua cái gương chiếu hậu thấy em cũng vậy, có có vẻ hơi tức cái gì đó nhưng tôi cũng kệ, tai vẫn còn ngứa mắt cái thằng đang ngồi cạnh. Ăn no phè phớn đéo hiểu mấy đưa tìm đâu được cái ảnh thác nàng tiên, chúng nó đòi đi bằng được, nhưng mà chiều mẹ rồi vào đấy đẹp nhất là đi từ sáng sớm, tôi cũng góp ý để sáng mai hẵn vào, nhưng không mấy đứa ăn no rửng mỡ, nhất quyết đòi vào bằng được, thôi kệ mẹ chúng mày bố sẽ cho chúng mày trải nhiệm thế nào là đi bộ leo núi giữa trời nắng. Tôi vòng xe về nồng trường đi đưa mấy con giời đi chơi thác.

  • Anh Phong ơi, còn xa không....một thằng đi bộ, nắng thè mẹ nó lưỡi ra rồi thở hồng hộc hỏi, chắc tại nó béo chứ đi có một đoạn mồ hôi đã vã ra như tắm, đấy là còn đi xuống dốc, chứ tí leo dốc về chết cụ mày.

  • Ờ gần đến rồi, một đoạn nữa thôi..

Bình thường vấn có mấy thằng xe ôm chở từ trên xuống rồi lại từ dưới lên, thế nào hôm này trả thấy bóng ma nào, Thương thì xách cái đống hoa quả định vào đấy ngồi như kiểu dã ngoại, vừa nắng vừa nhiều đồ, thấy thế tôi cũng thấy khổ, tôi quay người lại túm lấy mấy cái túi đang trên tay em rồi lại quay người xách đi, em nhìn tôi xong cũng đéo nói gì, vẫn tiếp tục chuyện trò với mấy đứa con gái. Xuống đến nơi đã thấy một ekip đứng đầy ở dưới đang quay phim chụp ảnh, chắc chụp quảng cáo hay thời trang gì đấy, mấy ông xe ôm mải ngắm dưới này thảo nào đéo thấy lên, cũng may cho mấy con lợn không biết nghe lời một bài học, người lớn nói là phải nghe.

Thương tìm một cái chỗ trống rồi dải tấm bạt xuống ngồi nghỉ ngơi chút, mấy con zời còn lại sau khi cuốc bộ thấm mệt rồi thế đéo nào nhìn thấy quả thác mê ly chúng nó như được tiêm doping vào người, cứ đứng nhìn xuýt xoa rồi dình dình xem đội kia xong chưa ra chụp ảnh, tôi hồi còn học cấp 3 cũng theo hội thằng Hùng, Giang cũng thi thoảng phượt vào đây vài lần rồi nên cũng trả còn hứng thú. Con Thương tôi đoán chắc chưa vào đây bao giờ.

  • Vào đây lần nào chưa...im lặng mãi cũng đéo được, tôi nhìn về phía Thương hỏi.

  • Chưa.

  • Ờ.

Địt mẹ câu chuyện thật hấp dẫn vkl, dù đéo gì cũng phải trả lời hào hứng tỏ ra biết ơn cái thằng tài xế bất đắc dĩ này chứ, nhưng không cộc lốc, đéo biết nói gì thêm, tôi với tạm chai nước rồi cũng tiến lại chỗ ekip đang chụp ảnh xem, dù đéo gì mình cũng là nghệ sĩ ra xem anh em trên này chụp choẹt thế nào. Mấy múi mít trong trang phục múa lụa là gấm vóc nhìn mướt mườn mượt, đảo mắt một lượt thì lại thật tình cờ đến đéo thể ngờ, như có lần tôi từng nói, định mệnh luôn cho tôi được gặp em, các bạn đoán xem là ai........... hình như là Thảo, cũng nhiều năm không gặp nhưng những đường nét trên khuân mặt ấy tôi sao quên được. Thảo giờ cũng đã ra trường là diễn viên múa, tôi tính quay mặt đi cho đỡ ngại vì dù gì cũng đã lâu không gặp, hoặc nhỡ đâu chỉ là đứa nào có khuân mặt nhang nhác Thảo thì sao nhìn lâu nó lại tưởng mình háo sắc, nhưng không vừa định rời mắt đi sang chỗ khác thì em vẫy vây cái tay, nhìn tôi rồi cười toét cả miệng, ờ thế này thì đúng rồi, trượt đi đâu được, tôi cũng gật gật cái đầu nhìn em cười, rồi thôi người quen nhận nhau rồi thì thôi tôi lại quay lại chỗ đội Thương đang ngồi cho người ta còn tập chung làm việc, quay lại thì vẫn thấy cảnh tình cảm, thằng ml vẫn cứ lân la ngồi cạnh tay cầm cái bìa đéo biết kiếm đâu ra quạt quạt cho em, tôi cũng kệ mẹ chúng nó kiếm một tảng đá gần đó ngồi xuống.

  • Sao anh không để áo khoác trên xe cầm làm gì.... ban Thương hỏi

  • Chiều tối là lạnh đấy.

  • Mà sáng giờ anh quên không hỏi anh phong làm nghề gì thế.

  • Nuôi lơn.

  • Thật á.

  • Thật nhìn anh không giống à.

  • Không tại nhìn công tử thế này, hơi da hơi cháy nắng tí thôi.

Tôi cười, nghĩ bụng công tử, đúng rồi công tử 1 thời, nhưng giờ hết rồi.

  • Anh Phong là bạn với Thương thôi à, thế anh có người yêu chưa....con bé bạn Thương có vẻ khá xinh, từ cách ăn mặc, cho đến mùi nước hoa trên người tôi cũng đoán chắc cũng tiểu thư nhà nào có điều kiện.

  • Chưa.

  • Nhiều lắm đéo đến lượt mày đâu.

Tôi vừa chưa dứt câu Thương đã nói to chen vào. Tôi liếc mắt nhìn lại, mé cay thế nhở, nói câu nào tử tế hơn được không. Rồi tôi cũng chỉ biết cười.
Quay lại nhìn đoàn ekip chắc cũng đã chụp xong đang ra ngồi nghỉ ngời thay trang phục, Thấy bóng dáng Thảo túm cái váy dài lên, đang cười đi lại về phía chỗ tôi.

  • Sao cũng vào đây chơi à.

  • Uhm, lẫy đứng xa tưởng nhìn nhầm, Thảo vào đây chụp gì đấy.

  • Vào chụp mấy cái ảnh để quảng cáo du lịch ý mà.

  • Mà bao giờ về thế.

  • Chắc tối mai về, Thảo ở đây đến hôm nào.

  • Cũng nốt hôm nay thôi, mai về Hòa Bình rồi cuối tuần mới xuống Hà Nội, mà giờ dùng số nào
...............................
Tôi lại rút điện thoại ra rồi nhập số Thảo, lấy số xong Thảo cũng nhanh về lại đoàn để thay trang phục hoàn thành nốt buổi chụp. Tôi quay lại nhìn phía Thương đang đứng chụp ảnh cùng mấy đứa bạn, thấy vẫn cười nói bình thường, chắc cũng đéo để ý gì đến tôi. Đứng dậy tôi tiến ra một góc không người châm điếu thuốc ngắm nghía cảnh vật xung quanh, cảnh thì đẹp, nhưng lòng tôi có cái gì đấy đéo thể vui nổi......

Yêu là giây phút Hai người dưng tìm đến bên nhau
Không cần gì,
chỉ cần trái tim rung động
Cần thêm một sự quan tâm.
Còn thương
là chung bước tiếp trên con đường
Sau bao khó khăn qua,
vẫn luôn ở lại
Dù cho những lúc lầm lỗi
Không làm ta xa nhau.
Tình yêu ấy là những đậm sâu
Cứa lên con tim cô đơn mỗi đêm thâu
Tại vì mình là bạn không thể yêu
Này em có biết rằng Còn một người
chờ em nơi đó
Gió mang ngàn yêu thương
nơi đây
cất bước đi xa
Niềm nhớ thương trong đêm lạnh giá
nỗi đau u sầu
Người ơi em có nhớ đến anh không?
Tiếng dương cầm ngân vang
theo em
khuất lối xa xăm
Nhìn bóng em tan theo làn mây chỉ còn những đắng cay
Tháng năm ngày dài chia đôi giấc mơ ngày nào xa xôi.

......................

( Còn Tiếp )
like trước tẹo đọc sau
 

Quá Cụt

Yếu sinh lý
Cập Nhật mới, viết chạp này cứ bực thế đéo nào.
.............

  • Sang mai mấy giờ bạn nó lên ....đang ăn mẹ em quay sang hỏi.

  • Chắc 6h30 7h gì đấy, tới đây mẹ ạ.

  • Mai bố với bác Thuận đi xem mấy đàn dưới Vân Hồ, nó đang để lại rẻ như cho xem được không lại nhập chuồng, mai cho thằng Phong ở đây nó đưa đi nhé.

Đéo hiểu chuyện gì nhưng mồ hôi tôi cứ vã ra, dkm ngồi ăn cơm đã ngại vkl rồi còn đưa đón đi đâu.

  • Ơ đi xem đàn thì cho con đi xem cùng với, con chưa đi bao giờ.... tôi nhanh mồm đề nghị

  • Thôi mày ở nhà đưa mấy đứa bạn con Thương đi hộ bố, tiện đi chơi luôn đi ngày nào cũng trong chuồng lợn không chán à.

  • Thôi con thuê taxi đi cũng được....Thương nói thêm vào.

  • Nhà có xe để thằng Phong đưa đi cũng được chứ sao, chỗ ăn chơi nó còn rành hơn mày.

tôi cũng không nói thêm gì, đưa mắt sang nhìn Thương xem có phản ứng gì không, thấy chép miệng cái, rồi cũng không có thêm hành động gì, mẹ Thương thì lại nhìn tôi cười.

  • Mai mẹ ở nhà cho mấy đứa thanh niên chúng mày đi chơi cho thoải mái, Thế nhé Phong, tối ra ngoài nhà mẹ ngủ rồi đi cùng chúng nó.

Tôi cũng đéo biết phải nói gì, nói đến thế rồi từ trối thì nó lại tưởng mình rén, dù gì em cũng nói chia tay bỏ mình trước cơ mà, chứ có phải mình bỏ ẻm đâu mà phải ngại, em không ngại thì thôi chứ mình vướng cái đéo gì...tôi nghĩ vậy lên cũng gật đầu vâng dạ.

Chiều hôm đó, kiểm tra xong một lượt lại chuồng trại, chuẩn bị đón thêm lứa lợn mới, tối cũng chẳng về thị trấn vội, ở lại bốc phét ăn cơm với mấy chú trong trại tới tối muộn mới về.

đỗ chiếc xe của bố Thương để lại trước cửa nhà, căn nhà quen thuộc không biết bao lần khi mỗi có dịp xuống đây chơi vào ngủ lại, có cái vừa quen vừa lạ khó tả trong lòng.

  • Về rồi đấy à, 2 ông kia đâu rồi.

  • uống say ngủ luôn trong đấy rồi mẹ ạ, bảo đằng nào mai cũng đi sớm, lấy xe tải đi luôn được thì bốc về.

  • Chịu hai cái ông này lần nào ngồi với nhau cũng thế uống cho bằng được, thôi con đi tắm đi rồi còn nghỉ sớm, nước nóng mẹ bật sẵn rồi đấy .

Tôi đảo mắt nhìn một lượt không thấy em đâu, chắc đi ngủ rồi, thôi cả ngày cũng mệt rồi đi tắm nhanh còn lên giường ngủ, nghĩ nhiều làm đéo gì cho mệt.
Trở lại trong căn phòng quen thuộc, tôi nghĩ lại cả ngày hôm nay tôi chưa nói với Thương được câu nào, mà cũng trả biết nói đéo gì, gặp lại người yêu cũ thì thường quay đít đi chứ đéo ai ra bắt chuyện, không biết có ai giống tôi không. nghĩ mấy thứ vu vơ xong thì thôi cũng nhắm mắt ngủ cho qua ngày còn mai thế nào để mai tính tiếp.

Mua thu cao nguyên Mộc Châu sáng nó cũng mát trời đêm thì lạnh như mùa đông, nên tôi ngủ say như chết tới khi tiếng chuông báo thức reo vang như thường lệ tôi mới tỉnh giấc, nằm thêm một lúc cho người nó tỉnh táo hẳn , tôi mới xuống dưới nhà đánh răng rửa mặt vệ sinh cá nhân, mẹ Thương cũng dậy từ sớm để chuẩn bị đi làm.

  • vẫn quen dậy sớm thế à con.

  • Vâng, mẹ chuẩn bị lên cơ quan rồi ạ...Thấy mẹ Thương đang sắp xếp lại ít giấy tờ cho vào trong cặp tôi hỏi.

  • Uhm có thanh tra lên ra sớm còn chuẩn bị, tí đưa mấy đứa nó đi hộ mẹ nhé, mẹ đi luôn cho sớm.

  • Hay con chở mẹ ra đấy.

  • Thôi mẹ đi xe máy tí trưa còn về.

Tôi cũng vâng cái rồi đi ra mở cửa dắt xe ra ngoài cho mẹ em, thấy hẵn còn sớm, lẫy dậy đi qua phòng Thương thì cũng thấy bật điện rồi, nhà giờ có 2 đứa đâm ra cũng ngại, tôi lấy cái chìa khóa xe oto , tính chạy ra cây xăng đổ thêm vì tôi qua về cũng đã báo đến vạch đỏ.

ra đến cây xăng tiếng điện thoại vang lên trong túi quần, nhìn xuống vẫn hình ảnh đó cái ảnh Thương tôi cài đặt mỗi khi cuộc gọi đến hiện ra...có cái đéo gì đó nó kiểu hồi hộp lại thường.

  • Alo

  • Anh đang đâu rồi, về đi bạn em xuống rồi.

  • Đang đi đổ xăng đợi tí.

Rồi tôi cúp vội máy, thở dài một cái, đây là mấy lời đầu tiên của tôi với em, sau gần 2 năm không nói chuyện với nhau, có cái gì đó khiến tôi có chút căng thẳng. tôi ném điện thoại xuống cái khay dưới cần số, rồi cũng quay đầu chạy về nhà.
Trước cửa đã có 5,6 đứa đứng đợi sẵn ở ngoài, cả trai cả gái có đủ, cả em nữa, vẫn xinh đẹp trong chiếc áo khoắc mỏng bên ngoài, quần đùi khoe đôi chân thon thả, kèm đôi giày thể thao năng động, đấy là người yêu cũ tôi đấy, có ai nhận ra là người yêu cũ thì ngày càng đẹp hơn không, với tôi lúc này Thương cũng vậy.
Tôi xuống xe nhìn sang mấy đứa rồi cũng gật đầu coi như chào, mấy đứa thấy tôi cũng vui vẻ cười bắt tay.

  • Anh ạ.

  • Em chào anh.

  • Anh là anh trai Thương à.

mấy đứa chào rồi hỏi.

  • Không mình bạn thôi.... rồi cùng đưa mắt sang nhìn em đang đứng.

  • Có bạn đẹp trai thế này mà con Thương này không giới thiệu.......mấy đứa con gái cười rồi quay sang nhìn Thương, em cũng chẳng nói miệng sùy mốt cái

  • Thôi đi ăn sáng đã rồi đi chơi, tí làm quen sau ...em nói rồi kéo mấy đứa lên chiếc xe 7 chỗ.

Tôi quay sang nhìn 2 thằng con trai còn lại rồi cũng bắt đầu di chuyển. đưa mấy đứa ra quán phở quen ăn sáng, tôi cũng biết sơ qua một chút, mấy đứa này bạn cùng trường đi du học cùng, ở bên kia cũng thân nhau, được dịp kết thúc trương trình học sớm nên rủ nhau lên Mộc Châu chỗ nhà Thương chơi, tiện thể đi Du Lịch luôn. Ăn sáng xong suôi tôi bắt đầu làm hướng dân viên du lịch bất đắc dĩ, đưa hết qua mấy khu đồi cải trắng, rồi lại vào mấy vườn dâu tây, gần 10h tôi lại tha ra đồi trè trái tim chụp ảnh.
Trong số mấy đứa đi cùng có 1 thằng cứ kè kè bên Thương nói chuyện trông ngứa cá mắt, nhất là lúc ra giữa mấy cây chè, được trồng thành hình trái tim, nó ném tôi cái điện thoại rồi vào đứng cạnh tạo dáng cùng Thương nhờ tôi chụp, tôi cùng cười dơ cái điện thoại bấp liên tục, được thì được đéo được thì thôi kệ mẹ mày, rồi trả nó cái điện thoại ù té ra quán nước ngoài chỗ để xe cho nó thoáng, vừa nắng vừa ngứa mắt lẽo đéo theo đuôi bọn này là cái đéo gì cho mệt, tôi rút bao thuốc ra đưa lên châm một điếu, cúi xuống lướt lướt dòng thời gian cho đỡ chán....ngồi một lúc bọn kia chắc nắng vỡ mẹ đầu không chịu được nữa cũng bắt đầu thấy ngoi lên.

  • Hút thuốc à.... tiếng Thương từ đằng sau khiến tôi giật cả mình.

Vứt vội điếu thuốc xuống đất dúi chân mấy cái cho tắt đi tôi trả lời.

  • Uhm.

  • Lâu chưa..

  • Hơn năm rồi... tôi trả lời mặt vẫn tảng lờ đi về phía khác.

  • Hay nhỉ....Buông thê câu cộc lốc rồi em cũng quay người đi về phía quầy bán hàng mua mấy Chai nước.

Tôi thở dài một cái, có cái gì đó đéo thoải mái nó cứ quanh quẩn trong đầu, tôi đứng dậy đi về phía xe ngồi nổ máy lên cho nó mát.

  • Anh Phong biết quán nào gà nướng lu ngon không, em thấy bảo có quán ngon lắm... một đứa trong nhóm con gái hỏi

Thế là tôi đưa thẳng ra Tuân Gù làm mâm cho bọn nó đánh chén, cả đoạn đường đến lúc ăn cơm tôi cũng chẳng nói câu gì, cứ lủi thủi như thằng tài xế, liếc qua cái gương chiếu hậu thấy em cũng vậy, có có vẻ hơi tức cái gì đó nhưng tôi cũng kệ, tai vẫn còn ngứa mắt cái thằng đang ngồi cạnh. Ăn no phè phớn đéo hiểu mấy đưa tìm đâu được cái ảnh thác nàng tiên, chúng nó đòi đi bằng được, nhưng mà chiều mẹ rồi vào đấy đẹp nhất là đi từ sáng sớm, tôi cũng góp ý để sáng mai hẵn vào, nhưng không mấy đứa ăn no rửng mỡ, nhất quyết đòi vào bằng được, thôi kệ mẹ chúng mày bố sẽ cho chúng mày trải nhiệm thế nào là đi bộ leo núi giữa trời nắng. Tôi vòng xe về nồng trường đi đưa mấy con giời đi chơi thác.

  • Anh Phong ơi, còn xa không....một thằng đi bộ, nắng thè mẹ nó lưỡi ra rồi thở hồng hộc hỏi, chắc tại nó béo chứ đi có một đoạn mồ hôi đã vã ra như tắm, đấy là còn đi xuống dốc, chứ tí leo dốc về chết cụ mày.

  • Ờ gần đến rồi, một đoạn nữa thôi..

Bình thường vấn có mấy thằng xe ôm chở từ trên xuống rồi lại từ dưới lên, thế nào hôm này trả thấy bóng ma nào, Thương thì xách cái đống hoa quả định vào đấy ngồi như kiểu dã ngoại, vừa nắng vừa nhiều đồ, thấy thế tôi cũng thấy khổ, tôi quay người lại túm lấy mấy cái túi đang trên tay em rồi lại quay người xách đi, em nhìn tôi xong cũng đéo nói gì, vẫn tiếp tục chuyện trò với mấy đứa con gái. Xuống đến nơi đã thấy một ekip đứng đầy ở dưới đang quay phim chụp ảnh, chắc chụp quảng cáo hay thời trang gì đấy, mấy ông xe ôm mải ngắm dưới này thảo nào đéo thấy lên, cũng may cho mấy con lợn không biết nghe lời một bài học, người lớn nói là phải nghe.

Thương tìm một cái chỗ trống rồi dải tấm bạt xuống ngồi nghỉ ngơi chút, mấy con zời còn lại sau khi cuốc bộ thấm mệt rồi thế đéo nào nhìn thấy quả thác mê ly chúng nó như được tiêm doping vào người, cứ đứng nhìn xuýt xoa rồi dình dình xem đội kia xong chưa ra chụp ảnh, tôi hồi còn học cấp 3 cũng theo hội thằng Hùng, Giang cũng thi thoảng phượt vào đây vài lần rồi nên cũng trả còn hứng thú. Con Thương tôi đoán chắc chưa vào đây bao giờ.

  • Vào đây lần nào chưa...im lặng mãi cũng đéo được, tôi nhìn về phía Thương hỏi.

  • Chưa.

  • Ờ.

Địt mẹ câu chuyện thật hấp dẫn vkl, dù đéo gì cũng phải trả lời hào hứng tỏ ra biết ơn cái thằng tài xế bất đắc dĩ này chứ, nhưng không cộc lốc, đéo biết nói gì thêm, tôi với tạm chai nước rồi cũng tiến lại chỗ ekip đang chụp ảnh xem, dù đéo gì mình cũng là nghệ sĩ ra xem anh em trên này chụp choẹt thế nào. Mấy múi mít trong trang phục múa lụa là gấm vóc nhìn mướt mườn mượt, đảo mắt một lượt thì lại thật tình cờ đến đéo thể ngờ, như có lần tôi từng nói, định mệnh luôn cho tôi được gặp em, các bạn đoán xem là ai........... hình như là Thảo, cũng nhiều năm không gặp nhưng những đường nét trên khuân mặt ấy tôi sao quên được. Thảo giờ cũng đã ra trường là diễn viên múa, tôi tính quay mặt đi cho đỡ ngại vì dù gì cũng đã lâu không gặp, hoặc nhỡ đâu chỉ là đứa nào có khuân mặt nhang nhác Thảo thì sao nhìn lâu nó lại tưởng mình háo sắc, nhưng không vừa định rời mắt đi sang chỗ khác thì em vẫy vây cái tay, nhìn tôi rồi cười toét cả miệng, ờ thế này thì đúng rồi, trượt đi đâu được, tôi cũng gật gật cái đầu nhìn em cười, rồi thôi người quen nhận nhau rồi thì thôi tôi lại quay lại chỗ đội Thương đang ngồi cho người ta còn tập chung làm việc, quay lại thì vẫn thấy cảnh tình cảm, thằng ml vẫn cứ lân la ngồi cạnh tay cầm cái bìa đéo biết kiếm đâu ra quạt quạt cho em, tôi cũng kệ mẹ chúng nó kiếm một tảng đá gần đó ngồi xuống.

  • Sao anh không để áo khoác trên xe cầm làm gì.... ban Thương hỏi

  • Chiều tối là lạnh đấy.

  • Mà sáng giờ anh quên không hỏi anh phong làm nghề gì thế.

  • Nuôi lơn.

  • Thật á.

  • Thật nhìn anh không giống à.

  • Không tại nhìn công tử thế này, hơi da hơi cháy nắng tí thôi.

Tôi cười, nghĩ bụng công tử, đúng rồi công tử 1 thời, nhưng giờ hết rồi.

  • Anh Phong là bạn với Thương thôi à, thế anh có người yêu chưa....con bé bạn Thương có vẻ khá xinh, từ cách ăn mặc, cho đến mùi nước hoa trên người tôi cũng đoán chắc cũng tiểu thư nhà nào có điều kiện.

  • Chưa.

  • Nhiều lắm đéo đến lượt mày đâu.

Tôi vừa chưa dứt câu Thương đã nói to chen vào. Tôi liếc mắt nhìn lại, mé cay thế nhở, nói câu nào tử tế hơn được không. Rồi tôi cũng chỉ biết cười.
Quay lại nhìn đoàn ekip chắc cũng đã chụp xong đang ra ngồi nghỉ ngời thay trang phục, Thấy bóng dáng Thảo túm cái váy dài lên, đang cười đi lại về phía chỗ tôi.

  • Sao cũng vào đây chơi à.

  • Uhm, lẫy đứng xa tưởng nhìn nhầm, Thảo vào đây chụp gì đấy.

  • Vào chụp mấy cái ảnh để quảng cáo du lịch ý mà.

  • Mà bao giờ về thế.

  • Chắc tối mai về, Thảo ở đây đến hôm nào.

  • Cũng nốt hôm nay thôi, mai về Hòa Bình rồi cuối tuần mới xuống Hà Nội, mà giờ dùng số nào
...............................
Tôi lại rút điện thoại ra rồi nhập số Thảo, lấy số xong Thảo cũng nhanh về lại đoàn để thay trang phục hoàn thành nốt buổi chụp. Tôi quay lại nhìn phía Thương đang đứng chụp ảnh cùng mấy đứa bạn, thấy vẫn cười nói bình thường, chắc cũng đéo để ý gì đến tôi. Đứng dậy tôi tiến ra một góc không người châm điếu thuốc ngắm nghía cảnh vật xung quanh, cảnh thì đẹp, nhưng lòng tôi có cái gì đấy đéo thể vui nổi......

Yêu là giây phút Hai người dưng tìm đến bên nhau
Không cần gì,
chỉ cần trái tim rung động
Cần thêm một sự quan tâm.
Còn thương
là chung bước tiếp trên con đường
Sau bao khó khăn qua,
vẫn luôn ở lại
Dù cho những lúc lầm lỗi
Không làm ta xa nhau.
Tình yêu ấy là những đậm sâu
Cứa lên con tim cô đơn mỗi đêm thâu
Tại vì mình là bạn không thể yêu
Này em có biết rằng Còn một người
chờ em nơi đó
Gió mang ngàn yêu thương
nơi đây
cất bước đi xa
Niềm nhớ thương trong đêm lạnh giá
nỗi đau u sầu
Người ơi em có nhớ đến anh không?
Tiếng dương cầm ngân vang
theo em
khuất lối xa xăm
Nhìn bóng em tan theo làn mây chỉ còn những đắng cay
Tháng năm ngày dài chia đôi giấc mơ ngày nào xa xôi.

......................

( Còn Tiếp )
đc đấy m :)) t nghĩ có khi nào em Thương thấy m lạnh lùng như vậy rồi quay qua chơi thg cu kia cho bỏ tức m ko :)))
 
Bên trên