• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Thời sự Truyện cuộc đời tao.

traimiennuitaybac

Tao là gay
Chủ thớt
Cập nhật 1 chút cho anh em bớt ngóng, móe mưa gió quá cảm ơn anh em đã quan tâm hỏi han tình hình.
..................................................

  • Any đang làm gì đấy, em tan lớp rồi này

Tin nhắn của Thanh Thanh đến....

  • Any đang nấu cơm, xuống ăn cùng không ^^

  • Xa lắm, với tí em còn xuống bà ngoại bây giờ, any giỏi thế còn biết nấu cơm á

  • Ở một mình thì phải tự nấu thôi, nhà bà ngoại eny ở đâu thế.

  • Thế lúc nào em xuống trường, em qua nấu cho any ăn nhé hehe , bà ngoại em ở gần cái đường rẽ vào đập Ba Đa

  • Thất á, thế hôm nào rảnh qua nấu nhé, nhé thử tay nghề cô giáo xem thế nào ^^
................................................
Cứ thế tôi và em lại cuốn vào nhưng câu chuyện của nhau, nhưng lúc đó tôi cũng không có ý định gì hết, vẫn chỉ coi em như 1 người bạn để nói chuyện tâm sự .

Tiếng chuông báo thức của đồng hồ vang lên, tôi thì đã dậy ăn nhẹ được hơn 15p rồi, mấy năm nghe tiếng chuông báo thức mặc dù lúc nào cũng dậy sớm hơn, nhưng quen rồi nên tôi cứ để vậy không nỡ bỏ.

  • Nay ra phòng sớm đúng giờ thế......

  • Hôm nay có mấy đứa mới đến, PT đến muộn chúng nó lại cười cho .

  • Trai hay gái thế.

  • Con gái, anh Quyền báo em thế, thôi em chạy ra trước nhé.

Đầu năm ngoái ông anh Quyền chủ phòng gym sửa sang lại phòng, mở rộng thêm chỗ tập, lượng khách bắt đầu nhiều dần, thấy tôi cũng tập ở đấy lâu năm ngoại hình cũng được, nên ông gạ tôi làm PT cho mấy đứa mới hoặc khách có nhu cầu thuê riêng, thấy việc đơn giản đằng nào cũng 1 công đôi việc kiếm được thêm, nên tôi cũng đồng ý.

Ra đến phòng, mấy thằng cu em đến sớm đã bật nhạc ầm ỹ rồi, tôi cũng tranh thủ khởi động rồi tập nhẹ nhàng trước, vừa cởi được cái áo để ngắm lại các nhóm cơ của mình thì ông Quyền dẫn theo 4 đứa con gái mới đi vào.

  • Phong, Linh, Giang, Mạnh ra nhận khách giúp anh......nói xong tay ông vẫy vẫy mấy anh em PT

  • Đây, mấy anh này, thích anh nào PT riêng thì thoải mái chọn nhé...

đã mấy lần ông anh nói câu này, tôi cũng có góp ý nhưng ông anh vẫn không sửa được, tự nhiên mấy thằng đứng xếp hàng cho người ta chọn khác gì cave đực.

Cả 4 đứa nhìn nhau rồi cười, sau một lúc lựa chọn, tôi được phân công phụ đạo cho 1 em , thoạt nhìn qua cũng khá xinh.

  • bạn từng tập ở đâu chưa nhỉ.

  • Em chưa, đây lần đâu tiên anh à, thế mới cần PT riêng.

  • Vậy thì trước tiên để mình đo, chiều cao cân nặng của bạn đã nhé, với năm nay bạn bao nhiêu tuổi nhỉ, tên gì để mình tiện xưng hô.

  • Em tên Quyên, năm nay 21 tuổi chắc ít tuổi hơn anh nhỉ.

  • Uhm năm nay 22 tuổi.

  • Anh tên Phong nhỉ, hôm qua đến đăng ký, em thấy ảnh trong cái album ảnh PT của phòng.

  • Vậy à, rồi đo xong hết rồi.

Tôi ghi chép lại các thông tin của em vào 1 cuốn sổ nhỏ.

  • Anh ghi lại các thông số vào đây, để hàng tháng mình xem lại kết quả của quá trình tập nhé.
  • Với anh thấy, thân hình với chiều cao em cũng ổn, giờ chỉ cần tập những bài tập làm săn chắc một chút các phần cơ.....,và chế độ dinh dưỡng hàng ngày .....v.v..

Sau mỗi câu nói của tôi con bé lại vâng ạ, rồi gật cái đầu, tỏ vẻ hài lòng với các phương án, và lịch tập tôi đưa ra.

Xong công việc buổi sáng, tôi lại về chuẩn bị đồ sang studio chụp, vì hôm nay chủ nhật ngày cuối tuần bên đó lại đông quá tải.

  • Sang rồi à cu, mày sướng nhá, dạo này toàn được chạy sô gái xinh ...tiếng bà Trang makeup lại vang lên khi tôi vừa mở cái cửa

  • Áp lực lắm, sướng gì chị, mà khách hôm trước em chụp lấy ảnh chưa, phản hồi sao chị.

  • Nó vừa đến lấy lúc sang sớm đấy, khen anh thợ ảnh đẹp trai chụp ảnh đẹp, cứ hỏi mày đâu, hôm nay không đi làm à, tao bảo mày bị ốm rồi hôm nay nghỉ :v

  • Mấy cái đứa hôm qua em chỉnh ảnh á chị Trang....tiếng ông anh thợ photoshop vừa từ phòng máy ra tiến lại hóng hớt

  • Uhm 3 cái con mà in cả ảnh to ý, hôm trước Phong nó chụp nghe vẻ mê thằng Phong lắm, nhất là con vú to tóc ngắn xinh xinh, cứ đòi xin fb thằng Phong, thế là lúc đấy ông Minh vừa ra ngoài tao cho luôn.

Nghe tả xong tôi nhận ra ngay là em Thủy, cái con bé dựa đầu vào vai tôi.

  • Con đấy vú to thật, thế mà mày nó không gạ chụp sexy, có phải mấy anh em làm shop có động lực làm hơn không :v... ông anh thợ shop vừa nói vừa vỗ tay vào cái đùi tôi.

  • Tao thay đồ cho cả 3 con, vú con đấy to, đầu ti vẫn hồng bé tí, thằng Phong mà úp vào chắc tắc thở ...
vì đã quen nhiều lần bà Trang miêu tả mấy đứa mẫu hay cô dâu, lên tôi chỉ cười lắc đầu, dường như những người phụ nữ đã có chồng, thì nhưng câu chuyện kiểu đó, được kể ra miệng một cách thản nhiên không chút ngại ngần.
Hết buổi sáng với 2 khách chụp, sau khi nhận thanh toán xong tôi lại phóng xe về nhà, dương như cái miệng bà Trang sáng không đánh răng hay sao, mà hôm đó tôi ốm thật.

Cơn đau đầu bắt đầu ập tới, người tôi bắt đầu cảm thấy nhức mỏi, cảm giác vừa nóng rồi lại lạnh cứ bùng lên trong người, tôi định mò sang phòng anh B để lấy ít thuốc nhức đầu, mà nhớ ra hai anh chị sang nhà bà ngoại đón thằng cu chập tối mới về, chủ nhật mấy đứa sinh viên ngày thường hay ôn ào nay cũng đi đâu hết, đành ăn tạm bát mỳ rồi lên giường đắp chăn 1 lúc xem có đỡ không.
Được một lúc tôi thấy Thương mở cửa phòng, tay bê bát phở tiến vào.

  • Anh ăn gì chưa, em vừa đi mua bát phở, ăn đi còn uống thuốc.

  • Anh mệt quá, miệng đắng ngắt, sao em qua đây rồi.

  • Thì thấy anh kêu mệt lên em sang thôi, em mua thuốc rồi đấy, dậy đi ăn cho nóng
.............................

Tôi nhìn Thương thật lâu, cảm giác này chân thật quá, em quay sang nhìn tôi với vẻ mặt có chút lo lắng, tay lại thình thoảng sờ lên chán, tôi cố gắng nheo mắt nhìn Thương cho rõ hơn..........................................
thì ...
cơn mơ của tôi bỗng chốc tan biến.

Tỉnh dậy thấy người đã mướt mồ hôi cả cơ thể.
Hóa ra là mơ, tôi mơ thật đưa mắt nhìn lại căn phòng trống không, không gian thật tĩnh lặng, chỉ còn tiếng quạt máy kêu..ro..ro nhỏ nơi cuối giường, tự nhiên tôi nhớ lại mỗi lần mình bị ốm như vậy, lần nào biết tôi ốm, dù nặng hay nhẹ Thương cũng lại bắt xe từ Hà Nội sang Thái Nguyên, chăm tôi mấy ngày rồi mới về. Cái cảm giác có người luôn quan tâm tới mình như vậy khiến tôi rất hạnh phúc, nhưng lúc này với tôi nó chỉ còn lại là giấc mộng vừa qua,
bất giác tôi nhớ Thương...........
..............
Muộn màng lắm mới biết lí trí haу chọn con tim
Ɗại khờ lắm lúc có chẳng giữ mất lại đi tìm
Ϲần bao lâu có thể уêu
Ɓao lâu có thể quên
Ϲả đời vì một câu hứa

Tháng năm ấу đâu ngờ
Hôm naу cánh taу đã buông rời
Phút chia lìa nói không nên lời
Ɲgười vội vàng người buông lơi
Mảnh tình nàу còn chơi vơi
Ɲgười như mâу taу nàу không với tới.....

...........
Miệng tôi đắng ngắt, cổ họng khát khô, chắc tôi cảm thật rồi, đang định với lấy cốc nước trên bàn..
Ting....âm thông báo fb

  • Nay ốm không ra cửa hàng à ^^

đọc qua thôi tôi cũng nhận ra là Thủy, tôi tu cái ực hết cốc nước, rồi lấy cái ao balo khác thay lại cho thoải mái.

  • Thủy à ^^, hôm nay mệt quá nên không đi làm.

  • Ăn uống gì chưa, có cần sang thăm không :p

  • Ăn rồi, mỗi tội phòng hết thuốc đau đầu quá.

  • nhắn đây địa chỉ đi, người thế nào, mỗi đau đầu không hay còn gì khác không?

  • Sang thật á, lúc nóng lúc lạnh nữa thôi, nhà....đê nông lâm.

  • Oke
sau tin nhắn đó tôi cũng đặt lại điện thoại xuống giường, thể dục thể thao hàng ngày mà cứ mỗi lần ốm là trận nào biết luôn trận đấy, người như mất hệt cả sức lực cơ thể, đặt lưng xuống giường tiếp tôi lại thiếp đi lúc nào không hay...........
( còn tiếp )
 
Chỉnh sửa lần cuối:

blacktuxedo

Yếu sinh lý
Mẹ th này, sắp chén em Thuỷ rồi. Cái giống ốm mà được gái qua chăm là hay chọc lắm
 

Tưởng thế nào

Yếu sinh lý
Mày đừng són. Cứ thong thả viết. Kệ mẹ mấy thằng ml hóng.
Rặn tý một đọc nó nát hết câu chuyện. Cảm xúc nó mất đi nhé thằng nhà văn mới nhú ✌️
 

Trandungde

Tao là gay
Cập nhật 1 chút cho anh em bớt ngóng, móe mưa gió quá cảm ơn anh em đã quan tâm hỏi han tình hình.
..................................................

  • Any đang làm gì đấy, em tan lớp rồi này

Tin nhắn của Thanh Thanh đến....

  • Any đang nấu cơm, xuống ăn cùng không ^^

  • Xa lắm, với tí em còn xuống bà ngoại bây giờ, any giỏi thế còn biết nấu cơm á

  • Ở một mình thì phải tự nấu thôi, nhà bà ngoại eny ở đâu thế.

  • Thế lúc nào em xuống trường, em qua nấu cho any ăn nhé hehe , bà ngoại em ở gần cái đường rẽ vào đập Ba Đa

  • Thất á, thế hôm nào rảnh qua nấu nhé, nhé thử tay nghề cô giáo xem thế nào ^^
................................................
Cứ thế tôi và em lại cuốn vào nhưng câu chuyện của nhau, nhưng lúc đó tôi cũng không có ý định gì hết, vẫn chỉ coi em như 1 người bạn để nói chuyện tâm sự .

Tiếng chuông báo thức của đồng hồ vang lên, tôi thì đã dậy ăn nhẹ được hơn 15p rồi, mấy năm nghe tiếng chuông báo thức mặc dù lúc nào cũng dậy sớm hơn, nhưng quen rồi nên tôi cứ để vậy không nỡ bỏ.

  • Nay ra phòng sớm đúng giờ thế......

  • Hôm nay có mấy đứa mới đến, PT đến muộn chúng nó lại cười cho .

  • Trai hay gái thế.

  • Con gái, anh Quyền báo em thế, thôi em chạy ra trước nhé.

Đầu năm ngoái ông anh Quyền chủ phòng gym sửa sang lại phòng, mở rộng thêm chỗ tập, lượng khách bắt đầu nhiều dần, thấy tôi cũng tập ở đấy lâu năm ngoại hình cũng được, nên ông gạ tôi làm PT cho mấy đứa mới hoặc khách có nhu cầu thuê riêng, thấy việc đơn giản đằng nào cũng 1 công đôi việc kiếm được thêm, nên tôi cũng đồng ý.

Ra đến phòng, mấy thằng cu em đến sớm đã bật nhạc ầm ỹ rồi, tôi cũng tranh thủ khởi động rồi tập nhẹ nhàng trước, vừa cởi được cái áo để ngắm lại các nhóm cơ của mình thì ông Quyền dẫn theo 4 đứa con gái mới đi vào.

  • Phong, Linh, Giang, Mạnh ra nhận khách giúp anh......nói xong tay ông vẫy vẫy mấy anh em PT

  • Đây, mấy anh này, thích anh nào PT riêng thì thoải mái chọn nhé...

đã mấy lần ông anh nói câu này, tôi cũng có góp ý nhưng ông anh vẫn không sửa được, tự nhiên mấy thằng đứng xếp hàng cho người ta chọn khác gì cave đực.

Cả 4 đứa nhìn nhau rồi cười, sau một lúc lựa chọn, tôi được phân công phụ đạo cho 1 em , thoạt nhìn qua cũng khá xinh.

  • bạn từng tập ở đâu chưa nhỉ.

  • Em chưa, đây lần đâu tiên anh à, thế mới cần PT riêng.

  • Vậy thì trước tiên để mình đo, chiều cao cân nặng của bạn đã nhé, với năm nay bạn bao nhiêu tuổi nhỉ, tên gì để mình tiện xưng hô.

  • Em tên Quyên, năm nay 21 tuổi chắc ít tuổi hơn anh nhỉ.

  • Uhm năm nay 22 tuổi.

  • Anh tên Phong nhỉ, hôm qua đến đăng ký, em thấy ảnh trong cái album ảnh PT của phòng.

  • Vậy à, rồi đo xong hết rồi.

Tôi ghi chép lại các thông tin của em vào 1 cuốn sổ nhỏ.

  • Anh ghi lại các thông số vào đây, để hàng tháng mình xem lại kết quả của quá trình tập nhé.
  • Với anh thấy, thân hình với chiều cao em cũng ổn, giờ chỉ cần tập những bài tập làm săn chắc một chút các phần cơ.....,và chế độ dinh dưỡng hàng ngày .....v.v..

Sau mỗi câu nói của tôi con bé lại vâng ạ, rồi gật cái đầu, tỏ vẻ hài lòng với các phương án, và lịch tập tôi đưa ra.

Xong công việc buổi sáng, tôi lại về chuẩn bị đồ sang studio chụp, vì hôm nay chủ nhật ngày cuối tuần bên đó lại đông quá tải.

  • Sang rồi à cu, mày sướng nhá, dạo này toàn được chạy sô gái xinh ...tiếng bà Trang makeup lại vang lên khi tôi vừa mở cái cửa

  • Áp lực lắm, sướng gì chị, mà khách hôm trước em chụp lấy ảnh chưa, phản hồi sao chị.

  • Nó vừa đến lấy lúc sang sớm đấy, khen anh thợ ảnh đẹp trai chụp ảnh đẹp, cứ hỏi mày đâu, hôm nay không đi làm à, tao bảo mày bị ốm rồi hôm nay nghỉ :v

  • Mấy cái đứa hôm qua em chỉnh ảnh á chị Trang....tiếng ông anh thợ photoshop vừa từ phòng máy ra tiến lại hóng hớt

  • Uhm 3 cái con mà in cả ảnh to ý, hôm trước Phong nó chụp nghe vẻ mê thằng Phong lắm, nhất là con vú to tóc ngắn xinh xinh, cứ đòi xin fb thằng Phong, thế là lúc đấy ông Minh vừa ra ngoài tao cho luôn.

Nghe tả xong tôi nhận ra ngay là em Thủy, cái con bé dựa đầu vào vai tôi.

  • Con đấy vú to thật, thế mà mày nó không gạ chụp sexy, có phải mấy anh em làm shop có động lực làm hơn không :v... ông anh thợ shop vừa nói vừa vỗ tay vào cái đùi tôi.

  • Tao thay đồ cho cả 3 con, vú con đấy to, đầu ti vẫn hồng bé tí, thằng Phong mà úp vào chắc tắc thở ...
vì đã quen nhiều lần bà Trang miêu tả mấy đứa mẫu hay cô dâu, lên tôi chỉ cười lắc đầu, dường như những người phụ nữ đã có chồng, thì nhưng câu chuyện kiểu đó, được kể ra miệng một cách thản nhiên không chút ngại ngần.
Hết buổi sáng với 2 khách chụp, sau khi nhận thanh toán xong tôi lại phóng xe về nhà, dương như cái miệng bà Trang sáng không đánh răng hay sao, mà hôm đó tôi ốm thật.

Cơn đau đầu bắt đầu ập tới, người tôi bắt đầu cảm thấy nhức mỏi, cảm giác vừa nóng rồi lại lạnh cứ bùng lên trong người, tôi định mò sang phòng anh B để lấy ít thuốc nhức đầu, mà nhớ ra hai anh chị sang nhà bà ngoại đón thằng cu chập tối mới về, chủ nhật mấy đứa sinh viên ngày thường hay ôn ào nay cũng đi đâu hết, đành ăn tạm bát mỳ rồi lên giường đắp chăn 1 lúc xem có đỡ không.
Được một lúc tôi thấy Thương mở cửa phòng, tay bê bát phở tiến vào.

  • Anh ăn gì chưa, em vừa đi mua bát phở, ăn đi còn uống thuốc.

  • Anh mệt quá, miệng đắng ngắt, sao em qua đây rồi.

  • Thì thấy anh kêu mệt lên em sang thôi, em mua thuốc rồi đấy, dậy đi ăn cho nóng
.............................

Tôi nhìn Thương thật lâu, cảm giác này chân thật quá, em quay sang nhìn tôi với vẻ mặt có chút lo lắng, tay lại thình thoảng sờ lên chán, tôi cố gắng nheo mắt nhìn Thương cho rõ hơn..........................................
thì ...
cơn mơ của tôi bỗng chốc tan biến.

Tỉnh dậy thấy người đã mướt mồ hôi cả cơ thể.
Hóa ra là mơ, tôi mơ thật đưa mắt nhìn lại căn phòng trống không, không gian thật tĩnh lặng, chỉ còn tiếng quạt máy kêu..ro..ro nhỏ nơi cuối giường, tự nhiên tôi nhớ lại mỗi lần mình bị ốm như vậy, lần nào biết tôi ốm, dù nặng hay nhẹ Thương cũng lại bắt xe từ Hà Nội sang Thái Nguyên, chăm tôi mấy ngày rồi mới về. Cái cảm giác có người luôn quan tâm tới mình như vậy khiến tôi rất hạnh phúc, nhưng lúc này với tôi nó chỉ còn lại là giấc mộng vừa qua,
bất giác tôi nhớ Thương...........
..............
Muộn màng lắm mới biết lí trí haу chọn con tim
Ɗại khờ lắm lúc có chẳng giữ mất lại đi tìm
Ϲần bao lâu có thể уêu
Ɓao lâu có thể quên
Ϲả đời vì một câu hứa

Tháng năm ấу đâu ngờ
Hôm naу cánh taу đã buông rời
Phút chia lìa nói không nên lời
Ɲgười vội vàng người buông lơi
Mảnh tình nàу còn chơi vơi
Ɲgười như mâу taу nàу không với tới.....

...........
Miệng tôi đắng ngắt, cổ họng khát khô, chắc tôi cảm thật rồi, đang định với lấy cốc nước trên bàn..
Ting....âm thông báo fb

  • Nay ốm không ra cửa hàng à ^^

đọc qua thôi tôi cũng nhận ra là Thủy, tôi tu cái ực hết cốc nước, rồi lấy cái ao balo khác thay lại cho thoải mái.

  • Thủy à ^^, hôm nay mệt quá nên không đi làm.

  • Ăn uống gì chưa, có cần sang thăm không :p

  • Ăn rồi, mỗi tội phòng hết thuốc đau đầu quá.

  • nhắn đây địa chỉ đi, người thế nào, mỗi đau đầu không hay còn gì khác không?

  • Sang thật á, lúc nóng lúc lạnh nữa thôi, nhà....đê nông lâm.

  • Oke
sau tin nhắn đó tôi cũng đặt lại điện thoại xuống giường, thể dục thể thao hàng ngày mà cứ mỗi lần ốm là trận nào biết luôn trận đấy, người như mất hệt cả sức lực cơ thể, đặt lưng xuống giường tiếp tôi lại thiếp đi lúc nào không hay...........
( còn tiếp )
Nhanh nào, ae đang hóng
 

traimiennuitaybac

Tao là gay
Chủ thớt
Cập nhật tiếp đoạn hôm qua cho đỡ bị dở, mai ngày kia tập chung viết mấy chap dài hơn, cho anh em đọc cho thoải mái cảm ơn anh em, nhớ like và để lại bình luận, ủng hộ cho nhà văn mới nhú .
..........................

Cảm giác có cái gì đó mát lạnh chạm vào cơ thể khiến tôi mở mắt. Một bàn tay nhỏ nhắn đang đặt lên chán.
  • Đầu nóng quá, nhà có kẹp nhiệt độ không

Thủy nghiêng đầu hơi cúi xuống 1 tay đặt lên trán mình, tay còn lại đặt lên trán tôi, thấy tôi mở mắt cũng mỉm cười

  • Úi sang từ lúc nào đấy, mà cũng tìm được phòng à.

  • Vừa xong, gọi điện không thấy nghe máy, đứng ngoài cửa, may có cái chị gì vừa về mở cửa thế là vào luôn, mà ở trọ kiểu gì đi ngủ không đóng cửa phòng trộm nó khuân hết đi thì sao.

Tôi khẽ mỉm cười.

  • Lẫy thấy bí quá tỉnh dậy mở ra cho thoáng, ai ngờ ngủ quên mất .

  • Thế kẹp nhiệt độ để đâu, xem bao nhiêu độ nào, còn xem uống thuốc hay đi viện.

  • Không có mấy khi dùng đâu, thôi uống thuốc là khỏi chứ đi viên làm gì mấy cái này.

Thủy nhìn tôi lắc lắc cái đầu, rồi ra ngoài một lúc quay lại với cái kẹp nhiệt độ trong tay.

  • Này thử xem .

  • Lấy đâu ra đấy.

  • Của cái chị Phòng đầu, lẫy mở cửa cho ý.

Tôi đoán chắc bà Linh, nhận cái kẹp từ tay Thủy tôi cũng cho vào người thử, Thủy thì lấy trong cái túi nilong nhỏ ra mấy vỉ thuốc, rồi quay ra chỗ bàn bếp rót cốc nước

  • Uống cái này vào, ăn rồi phải không, đưa người ta xem nào.

  • Úi giời... hơn 39 độ này, sốt cao thế uống cái hạ sốt trước đã....rồi đưa tôi cốc nước đã pha sẵn thuốc.
Chị Linh vợ anh B lúc đấy cũng vừa sang, đến cửa đã cao giọng.

  • Sao kẹp chưa, nó sao rồi...

  • Hơn 39 độ một tí chị ạ..

  • Đấy tao đã bảo anh em nhà mày rồi, đi đâu thì mũ nón vào, cứ phơi cái đầu ra nắng cơ...mà sốt thế cũng không gọi bảo chị mày.

Tôi nhìn sang phía chị linh, cười 1 cái .

  • Sao em tưởng tối chị mới về cơ mà.

  • Tao về quầy lấy ít giấy tờ cho anh mày, tiện về nhà lấy cái nồi lẩu mang xuống bà ngoại, đang định rủ mày tối xuống đấy ăn, mà ôm đau thế này thì ăn cái gì, thôi có bé này ở đây rồi thì tao đi đã, có gì alo nhé............nói xong bà nháy nháy cái mắt nhìn về phía tôi rồi liếc sang Thủy cười.

Tôi nhìn lại cười rồi xua xua cái tay. Thủy vừa dán miếng gì mát lạnh vào đầu tôi xong cũng quay lại chào, rồi cầm cái túi cất vào trong tủ lạnh.

Tôi đưa mắt nhìn Thủy, cảm giác này tôi thấy Thủy gần gũi đến kỳ lạ, dù mới gặp nhau có hôm chụp ảnh, mà sao những hành động vừa rồi khiến tôi cữ ngỡ, đã quen Thủy lâu nắm rồi.

  • Sáng ra cửa hàng lấy ảnh không thấy đâu, nghe chị trang điểm bảo ốm, tưởng đùa ai ngờ ốm thật.

  • Nhà Thủy gần đây không, mà vừa nhắn cái đã sang rồi.

  • Vừa cái gì.... ông ngủ được gần 40p rồi ý chứ, người ta ở dưới Công Nghiệp.

Tôi vơ cái điện thoại, cũng đã gần 5h30 chiều rồi, trong máy có gần 5 cuộc gọi nhớ số lạ chắc của Thủy.
Thủy vừa rửa xong cái bát mỳ với mấy cốc nước tôi vừa uống thuốc xong, đầu lại ngó nghiêng 1 vòng quanh phòng, rồi ngoài hành lang.

  • Ở 1 mình mà cũng gọn gàng phết nhỉ, mà thợ ảnh sao còn có cả sách vở thế này.

  • Chụp ảnh là làm thêm thôi, người ta sinh viên năm cuối Nông Lâm mà.


Thủy Gật gật cái đầu, rồi tiếng điện thoại vang lên, đầu bên kia chắc giục cái gì đó chỉ thấy Thủy gắt giọng
  • Rồi biết rồi, đang về rồi đợi tí..

  • Có việc thì về đi, ngta cũng thấy đỡ rồi

  • Thế tí có ăn gì không, ngta đi mua cho xong về luôn có tí việc.

  • Thôi tí đói ra đầu ngõ làm bát phở được rồi, cứ về đi.

Thủy sờ tay lên chán tôi, rồi cũng gật đầu rặn dò mấy cái loại thuốc trong túi bóng.

  • Người ta về nhé, có gì thì nhắn tin....Thủy lấy cái túi sách nhỏ với cái mũ bảo hiểm đội lên đầu quay ra nhìn tôi cười

Tôi gật cái đầu rồi đi ra cùng mở cái cửa cổng, nhìn bóng Thủy khuất xa tôi mới quay lại phòng. Cảm giác có 1 chút gì ấp áp trong lòng, tình cảm của những người xa lạ nơi đất khách, vậy là tôi lại có thêm 1 người bạn.

  • Anh ny đang làm gì đấy, cả ngày nay em chuẩn bị lễ tổng kết trên trường giờ mới về nè.

  • Anh đang ở nhà thôi, em về nhà rồi à có mệt không.

  • Có mệt chết đi được, tập múa cho mấy đứa trẻ con không biết mai lên biểu diện chúng nó có khóc không :v, mà tối nay đi ăn ốc với bọn em không.

  • Chắc thôi, anh đang ốm mệt quá chỉ muốn ở nhà.
  • @@ any ốm á, thế uống thuốc ăn uống gì chưa.

  • Uống rồi, tí tối ra làm bát phở là xong thôi.


  • Ùi, any nhắn em cái địa chỉ đi, xong em qua .

  • Thôi qua làm gì, cảm cúm tí thôi mà .

  • Nào nhanh.

Thấy em nhắn lại thế tôi cũng phân vân 1 chút rồi cũng nhắn cho cái địa chỉ.


Tôi vào lại nhà vệ sinh, lau qua cái người đang nhớp nháp, nhìn vào gương, cảm giác cái mặt bơ phờ đến kỳ lạ, ngoài cửa đã có mấy đứa trong xóm về bắt đầu về...

  • Em đang đầu đê này đoạn nào thế.

  • Đi vào trong một chút đi, anh thấy em rồi....nhìn thấy bóng Thanh Thanh từ xa tôi vẫy vẫy cái tay .

  • Úi nhà trọ này rộng thế...Thanh Thanh dắt cái xe vào, đầu cũng hơi ngó nghiêng quan sát dẫy trọ.

  • Em ăn cơm chưa mà đã sang đây luôn rồi.

  • Em chưa, anh bảo cái thế là em đi chợ luôn rồi qua đây, anh xách hộ em mấy cái đồ này vào........ nói rồi Thanh Thanh cởi cái mũ bảo hiểm, tay lấy mấy cái tui nhỏ đang móc ở đầu xe đưa về phía tôi.

  • Sao mua gì nhiều thế, toàn đồ tươi định nấu thật à.

  • Thì đã bảo lúc nào rảnh em qua nấu cho anh thử tay nghề mà, quên không hỏi anh thích ăn gì không, nên em mua mấy đồ này.

Vào đến phòng, Thanh Thanh quay sang nhìn tôi cười.

  • con trai ở một mình mà cũng gọn gàng phết nhỉ .

Hình như trong đầu các cô gái bọn con trai chúng tôi bựa bộn lắm hay sao, thấy phòng gọn gàng đều tỏ vẻ ngạc nhiên như nhau vậy .


  • Mà anh bị cảm à.

Nhìn xuống mấy vị thuốc còn trên bàn Thanh Thanh quay sang nhìn tôi hỏi.

  • Uhm sáng đi làm về tự nhiên mệt quá, giờ cũng đợ hơn rồi.

  • bếp biếc đủ đồ nấu ăn phết nhỉ, thế anh ngồi nghỉ đi, em tần cho anh con gà, với làm mấy món cho anh dễ nuốt.

Nói xong em với cái tạp dề trên tường, buộc gọn cái tóc lại bắt đầu nấu nướng, tôi có vào để giúp mà em bảo không, để im đấy rồi bắt tôi ra ngoài cho đỡ vướng víu, tôi quay lại bàn làm việc mở cái laptop ra, thi thoảng lại quay về phía Thanh Thanh nhìn, tự nhiên có chút gì đó cảm giác quen thuộc đến lạ kỳ cứ thế..cứ thế nó nhen nhóm.

  • Úi ngon thế...tôi đưa miếng thịt hầm lên miệng, cảm giác mềm thơm ngon ngập tràn trong miệng, dù vừa xong nó vẫn còn hơi đăng ngắt.

  • Sao dễ ăn không, em nghĩ anh đang ốm lên cho hơi đậm hơn 1 chút.

  • Ngon, em nấu ăn ngon thật .

Em cười tít cả mắt sau câu nói đó, bữa cơm 2 người nhưng đầy đủ món, có 1 đĩa trứng cuộn, 1 bát canh xương bí đỏ, 1 bát gà tần thuốc bắc, với 1 đĩa rau xào. Có vè Thanh Thanh khá giỏi nấu ăn nên món nào tôi cũng thấy vừa miệng.
Đã lâu rồi ngoài vợ chồng anh B với mấy lần liên hoan, thì đây là lần đâu sau khi chia tay Thương tôi mới ngồi ăn với một người con gái, trong chính căn phòng của mình, hai người, cảm giác này vừa quen mà vừa lạ, tôi đưa ánh mắt nhìn về phía Thanh Thanh, thật xinh đẹp, đã xinh lại còn nấu ăn ngon, chắc hẳn thằng đàn ông nào có được sẽ cảm thấy hạnh phúc lắm....tôi nghĩ vậy.

  • 2 đứa mày cơm nước gì chưa...

Tiếng chị Trang vừa nói vừa tiến về phía phòng tôi, bà vừa vào đến cửa tự nhiên anh mắt trở lên ngạc nhiên một chút rồi đinh thần gấp lại, bà lại cười cười.

Thằng Dũng về rồi à, tao tưởng xe thằng Dũng còn để ngoài cửa.......nói xong bà đưa ánh mắt xuống nhìn Thanh Thanh rồi lại nhìn về phía tôi, miệng mím cái môi lại hơi nhếch lên cười.

Tí thì lộ, may bà này nhanh trí nhận ra, cô gái này khác với cô gái lúc chiều, nên đầu lẩy số .

  • Anh Dũng về rồi......tôi cũng nhanh chóng phụ họa theo.

  • Em chào chị ạ, chị vào ăn cơm với bọn em.... Thanh Thanh đưa ánh mắt lên nhìn chị Linh rồi cười

  • À...ờ...chị ăn rồi, chị sang xem thằng em chị ăn uống gì chưa thôi, mà em là....

  • Em là người yêu anh Phong, anh Phong không kể với chị ạ....

  • À...ờ....

Sau câu đó bà lại đảo mắt nhìn sang tôi, mắt cứ trố ra, có về ngạc nhiên lắm, tôi cũng vậy sau câu nói đó tôi cũng choáng, tự nhiên 2 tai nóng bừng lên...


  • Hihi em đùa thôi.....nói xong Thanh Thanh cười khúc khích quay sang nhìn tôi.

Dường như sợ ở lại sẽ nỡ miệng phọt ra câu nào tiếp, thấy vậy bà Linh nói thêm 1 2 câu nữa rồi cũng chuồn về.

  • Ơ... thôi ăn khỏe thế này thì chắc không sao rồi, chị về xem thằng cu đã, 2 đứa ăn đi nhé....nói xong bà cười nhìn tôi nháy nháy cặp mắt rồi cũng quay người chạy về phòng.

  • Chị gái anh à.

  • Uhm chị dâu, vợ anh trai kết nghĩa, cũng ở ngay phòng đầu khu trọ .
...........................tối đó chúng tôi nói chuyện với nhau rất nhiều, nhiều hơn hàng ngày nói chuyện, tôi và em cũng có thêm hiểu biết về đối phương.

Cơm nước rửa bát xong đâu đấy, Thanh Thanh cũng về để chuẩn bị cho buổi tổng kết vào sáng mai.

Ngồi lại một mình trong căn phòng, tôi lại nghĩ lại ngày hôm nay.............thật tuyệt vời, trong một ngày 2 người phụ nữ quan tâm chăm sóc, vua chúa cũng chỉ đến thế mà thôi.................

( Còn Tiếp )
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Dương Khai

Yếu sinh lý
Cập nhật tiếp đoạn hôm qua cho đỡ bị dở, mai ngày kia tập chung viết mấy chap dài hơn, cho anh em đọc cho thoải mái cảm ơn anh em, nhớ like và để lại bình luận, ủng hộ cho nhà văn mới nhú .
..........................

Cảm giác có cái gì đó mát lạnh chạm vào cơ thể khiến tôi mở mắt. Một bàn tay nhỏ nhắn đang đặt lên chán.
  • Đầu nóng quá, nhà có kẹp nhiệt độ không

Thủy nghiêng đầu hơi cúi xuống 1 tay đặt lên trán mình, tay còn lại đặt lên trán tôi, thấy tôi mở mắt cũng mỉm cười

  • Úi sang từ lúc nào đấy, mà cũng tìm được phòng à.

  • Vừa xong, gọi điện không thấy nghe máy, đứng ngoài cửa, may có cái chị gì vừa về mở cửa thế là vào luôn, mà ở trọ kiểu gì đi ngủ không đóng cửa phòng trộm nó khuân hết đi thì sao.

Tôi khẽ mỉm cười.

  • Lẫy thấy bí quá tỉnh dậy mở ra cho thoáng, ai ngờ ngủ quên mất .

  • Thế kẹp nhiệt độ để đâu, xem bao nhiêu độ nào, còn xem uống thuốc hay đi viện.

  • Không có mấy khi dùng đâu, thôi uống thuốc là khỏi chứ đi viên làm gì mấy cái này.

Thủy nhìn tôi lắc lắc cái đầu, rồi ra ngoài một lúc quay lại với cái kẹp nhiệt độ trong tay.

  • Này thử xem .

  • Lấy đâu ra đấy.

  • Của cái chị Phòng đầu, lẫy mở cửa cho ý.

Tôi đoán chắc bà Linh, nhận cái kẹp từ tay Thủy tôi cũng cho vào người thử, Thủy thì lấy trong cái túi nilong nhỏ ra mấy vỉ thuốc, rồi quay ra chỗ bàn bếp rót cốc nước

  • Uống cái này vào, ăn rồi phải không, đưa người ta xem nào.

  • Úi giời... hơn 39 độ này, sốt cao thế uống cái hạ sốt trước đã....rồi đưa tôi cốc nước đã pha sẵn thuốc.
Chị Linh vợ anh B lúc đấy cũng vừa sang, đến cửa đã cao giọng.

  • Sao kẹp chưa, nó sao rồi...

  • Hơn 39 độ một tí chị ạ..

  • Đấy tao đã bảo anh em nhà mày rồi, đi đâu thì mũ nón vào, cứ phơi cái đầu ra nắng cơ...mà sốt thế cũng không gọi bảo chị mày.

Tôi nhìn sang phía chị linh, cười 1 cái .

  • Sao em tưởng tối chị mới về cơ mà.

  • Tao về quầy lấy ít giấy tờ cho anh mày, tiện về nhà lấy cái nồi lẩu mang xuống bà ngoại, đang định rủ mày tối xuống đấy ăn, mà ôm đau thế này thì ăn cái gì, thôi có bé này ở đây rồi thì tao đi đã, có gì alo nhé............nói xong bà nháy nháy cái mắt nhìn về phía tôi rồi liếc sang Thủy cười.

Tôi nhìn lại cười rồi xua xua cái tay. Thủy vừa dán miếng gì mát lạnh vào đầu tôi xong cũng quay lại chào, rồi cầm cái túi cất vào trong tủ lạnh.

Tôi đưa mắt nhìn Thủy, cảm giác này tôi thấy Thủy gần gũi đến kỳ lạ, dù mới gặp nhau có hôm chụp ảnh, mà sao những hành động vừa rồi khiến tôi cữ ngỡ, đã quen Thủy lâu nắm rồi.

  • Sáng ra cửa hàng lấy ảnh không thấy đâu, nghe chị trang điểm bảo ốm, tưởng đùa ai ngờ ốm thật.

  • Nhà Thủy gần đây không, mà vừa nhắn cái đã sang rồi.

  • Vừa cái gì.... ông ngủ được gần 40p rồi ý chứ, người ta ở dưới Công Nghiệp.

Tôi vơ cái điện thoại, cũng đã gần 5h30 chiều rồi, trong máy có gần 5 cuộc gọi nhớ số lạ chắc của Thủy.
Thủy vừa rửa xong cái bát mỳ với mấy cốc nước tôi vừa uống thuốc xong, đầu lại ngó nghiêng 1 vòng quanh phòng, rồi ngoài hành lang.

  • Ở 1 mình mà cũng gọn gàng phết nhỉ, mà thợ ảnh sao còn có cả sách vở thế này.

  • Chụp ảnh là làm thêm thôi, người ta sinh viên năm cuối Nông Lâm mà.


Thủy Gật gật cái đầu, rồi tiếng điện thoại vang lên, đầu bên kia chắc giục cái gì đó chỉ thấy Thủy gắt giọng
  • Rồi biết rồi, đang về rồi đợi tí..

  • Có việc thì về đi, ngta cũng thấy đỡ rồi

  • Thế tí có ăn gì không, ngta đi mua cho xong về luôn có tí việc.

  • Thôi tí đói ra đầu ngõ làm bát phở được rồi, cứ về đi.

Thủy sờ tay lên chán tôi, rồi cũng gật đầu rặn dò mấy cái loại thuốc trong túi bóng.

  • Người ta về nhé, có gì thì nhắn tin....Thủy lấy cái túi sách nhỏ với cái mũ bảo hiểm đội lên đầu quay ra nhìn tôi cười

Tôi gật cái đầu rồi đi ra cùng mở cái cửa cổng, nhìn bóng Thủy khuất xa tôi mới quay lại phòng. Cảm giác có 1 chút gì ấp áp trong lòng, tình cảm của những người xa lạ nơi đất khách, vậy là tôi lại có thêm 1 người bạn.

  • Anh ny đang làm gì đấy, cả ngày nay em chuẩn bị lễ tổng kết trên trường giờ mới về nè.

  • Anh đang ở nhà thôi, em về nhà rồi à có mệt không.

  • Có mệt chết đi được, tập múa cho mấy đứa trẻ con không biết mai lên biểu diện chúng nó có khóc không :v, mà tối nay đi ăn ốc với bọn em không.

  • Chắc thôi, anh đang ốm mệt quá chỉ muốn ở nhà.
  • @@ any ốm á, thế uống thuốc ăn uống gì chưa.

  • Uống rồi, tí tối ra làm bát phở là xong thôi.


  • Ùi, any nhắn em cái địa chỉ đi, xong em qua .

  • Thôi qua làm gì, cảm cúm tí thôi mà .

  • Nào nhanh.

Thấy em nhắn lại thế tôi cũng phân vân 1 chút rồi cũng nhắn cho cái địa chỉ.


Tôi vào lại nhà vệ sinh, lau qua cái người đang nhớp nháp, nhìn vào gương, cảm giác cái mặt bơ phờ đến kỳ lạ, ngoài cửa đã có mấy đứa trong xóm về bắt đầu về...

  • Em đang đầu đê này đoạn nào thế.

  • Đi vào trong một chút đi, anh thấy em rồi....nhìn thấy bóng Thanh Thanh từ xa tôi vẫy vẫy cái tay .

  • Úi nhà trọ này rộng thế...Thanh Thanh dắt cái xe vào, đầu cũng hơi ngó nghiêng quan sát dẫy trọ.

  • Em ăn cơm chưa mà đã sang đây luôn rồi.

  • Em chưa, anh bảo cái thế là em đi chợ luôn rồi qua đây, anh xách hộ em mấy cái đồ này vào........ nói rồi Thanh Thanh cởi cái mũ bảo hiểm, tay lấy mấy cái tui nhỏ đang móc ở đầu xe đưa về phía tôi.

  • Sao mua gì nhiều thế, toàn đồ tươi định nấu thật à.

  • Thì đã bảo lúc nào rảnh em qua nấu cho anh thử tay nghề mà, quên không hỏi anh thích ăn gì không, nên em mua mấy đồ này.

Vào đến phòng, Thanh Thanh quay sang nhìn tôi cười.

  • con trai ở một mình mà cũng gọn gàng phết nhỉ .

Hình như trong đầu các cô gái bọn con trai chúng tôi bựa bộn lắm hay sao, thấy phòng gọn gàng đều tỏ vẻ ngạc nhiên như nhau vậy .


  • Mà anh bị cảm à.

Nhìn xuống mấy vị thuốc còn trên bàn Thanh Thanh quay sang nhìn tôi hỏi.

  • Uhm sáng đi làm về tự nhiên mệt quá, giờ cũng đợ hơn rồi.

  • bếp biếc đủ đồ nấu ăn phết nhỉ, thế anh ngồi nghỉ đi, em tần cho anh con gà, với làm mấy món cho anh dễ nuốt.

Nói xong em với cái tạp dề trên tường, buộc gọn cái tóc lại bắt đầu nấu nướng, tôi có vào để giúp mà em bảo không, để im đấy rồi bắt tôi ra ngoài cho đỡ vướng víu, tôi quay lại bàn làm việc mở cái laptop ra, thi thoảng lại quay về phía Thanh Thanh nhìn, tự nhiên có chút gì đó cảm giác quen thuộc đến lạ kỳ cứ thế..cứ thế nó nhen nhóm.

  • Úi ngon thế...tôi đưa miếng thịt hầm lên miệng, cảm giác mềm thơm ngon ngập tràn trong miệng, dù vừa xong nó vẫn còn hơi đăng ngắt.

  • Sao dễ ăn không, em nghĩ anh đang ốm lên cho hơi đậm hơn 1 chút.

  • Ngon, em nấu ăn ngon thật .

Em cười tít cả mắt sau câu nói đó, bữa cơm 2 người nhưng đầy đủ món, có 1 đĩa trứng cuộn, 1 bát canh xương bí đỏ, 1 bát gà tần thuốc bắc, với 1 đĩa rau xào. Có vè Thanh Thanh khá giỏi nấu ăn nên món nào tôi cũng thấy vừa miệng.
Đã lâu rồi ngoài vợ chồng anh B với mấy lần liên hoan, thì đây là lần đâu sau khi chia tay Thương tôi mới ngồi ăn với một người con gái, trong chính căn phòng của mình, hai người, cảm giác này vừa quen mà vừa lạ, tôi đưa ánh mắt nhìn về phía Thanh Thanh, thật xinh đẹp, đã xinh lại còn nấu ăn ngon, chắc hẳn thằng đàn ông nào có được sẽ cảm thấy hạnh phúc lắm....tôi nghĩ vậy.

  • 2 đứa mày cơm nước gì chưa...

Tiếng chị Trang vừa nói vừa tiến về phía phòng tôi, bà vừa vào đến cửa tự nhiên anh mắt trở lên ngạc nhiên một chút rồi đinh thần gấp lại, bà lại cười cười.

Thằng Dũng về rồi à, tao tưởng xe thằng Dũng còn để ngoài cửa.......nói xong bà đưa ánh mắt xuống nhìn Thanh Thanh rồi lại nhìn về phía tôi, miệng mím cái môi lại hơi nhếch lên cười.

Tí thì lộ, may bà này nhanh trí nhận ra, cô gái này khác với cô gái lúc chiều, nên đầu lẩy số .

  • Anh Dũng về rồi......tôi cũng nhanh chóng phụ họa theo.

  • Em chào chị ạ, chị vào ăn cơm với bọn em.... Thanh Thanh đưa ánh mắt lên nhìn chị Linh rồi cười

  • À...ờ...chị ăn rồi, chị sang xem thằng em chị ăn uống gì chưa thôi, mà em là....

  • Em là người yêu anh Phong, anh Phong không kể với chị ạ....

  • À...ờ....

Sau câu đó bà lại đảo mắt nhìn sang tôi, mắt cứ trố ra, có về ngạc nhiên lắm, tôi cũng vậy sau câu nói đó tôi cũng choáng, tự nhiên 2 tai nóng bừng lên...


  • Hihi em đùa thôi.....nói xong Thanh Thanh cười khúc khích quay sang nhìn tôi.

Dường như sợ ở lại sẽ nỡ miệng phọt ra câu nào tiếp, thấy vậy bà Linh nói thêm 1 2 câu nữa rồi cũng chuồn về.

  • Ơ... thôi ăn khỏe thế này thì chắc không sao rồi, chị về xem thằng cu đã, 2 đứa ăn đi nhé....nói xong bà cười nhìn tôi nháy nháy cặp mắt rồi cũng quay người chạy về phòng.

  • Chị gái anh à.

  • Uhm chị dâu, vợ anh trai kết nghĩa, cũng ở ngay phòng đầu khu trọ .
...........................tối đó chúng tôi nói chuyện với nhau rất nhiều, nhiều hơn hàng ngày nói chuyện, tôi và em cũng có thêm hiểu biết về đối phương.

Cơm nước rửa bát xong đâu đấy, Thanh Thanh cũng về để chuẩn bị cho buổi tổng kết vào sáng mai.

Ngồi lại một mình trong căn phòng, tôi lại nghĩ lại ngày hôm nay.............thật tuyệt vời, trong một ngày 2 người phụ nữ quan tâm chăm sóc, vua chúa cũng chỉ đến thế mà thôi.................

( Còn Tiếp )
Tí thì can lộ lộ
 
Bên trên