T và vk cưới nhau cũng đc gần 10 năm. 2 mặt con. Vk t tính cam chịu, hay giữ trong lòng tâm sự. Trc đây khi vk t có đứa đầu t đã ngoại tình và bị vk phát hiện và từ đó cứ ngỡ t đã đc tha thứ. T đã toàn tâm toàn ý 1 lòng vì gia đình, vất vả chăm sóc vk con vì lỗi lầm, nhưng t cứ tưởng vậy là đủ. Vk t dù nói tha thứ nhưng vẫn ám ảnh, luôn nhớ lại những lần bị t lạnh nhạt và giữ trong lòng ko chia sẻ vs ck. Và t cũng vậy, tính cũng gia trưởng, cũng ko hay lắng nghe vk, chia sẻ, mặc dù t chăm lo cho vk con ko thiếu gì. Gần đây, t phát hiện vk ngoại tình vs đồng nghiệp, t đọc trộm đc tin nhắn mà như từng nhát dao đâm vào tim, t gọi vk dậy giữa đêm, vk t nói tìm đc nơi chía sẻ, thấy thoải mái, và kể về những thứ đã cam chịu từ t trc đây. T nghe cũng thấy đúng. Vk t nói ko cần t phải tha thứ, có thể làm đơn và chia sẻ con cái. T nhìn 2 đứa con nhỏ tội nghiệp, cũng thấy lỗi lầm của m trong đó. Bao lâu rồi t ko chủ động ôm vk, nhỏ nhẹ vs vk, rồi trc đây t đã từng tồi tệ ntn. Mặc dù 5 6 năm gần đây t đã tốt lên. Vk t nói trc đây ko thể thoát khỏi những suy nghĩ về t như vậy mặc dù t đã tốt lên sau chuyện cũ, vk t muốn sống cho bản thân, muốn cho phép m lầm lỗi 1 lần để rồi bỏ qua hết mọi thứ của t trc kia, nhưng ko may t đã biết. Vk t nói sau khi gần gũi vs ng kia đã thấy bản thân cũng đủ tồi tệ và sẽ bắt đầu sống vs t mà ko phải nghĩ đến quá khứ của t. Nhưng ko may t đã biết và cũng ko yc t tha thứ. T đã suy nghĩ và dằn vặt rất nhiều, tuy nhiên t cũng đánh giá lại những gì t làm trc kia...và t đã nói sẽ bỏ qua cho vk. 2 vk ck giờ ko đc còn khoảng cách, chia sẻ cho nhau mọi thứ. Nói thật t làm nv 1 phần cũng cả vì con...nhưng t giờ cũng ko t sự tin tưởng tuyệt đối vk t đc nữa. T ko biết m đã làm đúng hay sai....đủ mọi thứ....bọn mày cho t lời khuyên xem ntn