• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

💋💋💋 Siêu phẩm truyện sex AI "KẺ SĂN MỒI". Dành cho mấy đứa thèm các em TGDĐ như tao.

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 96 Người thích bị sai khiến

Nam ngồi trên ghế, cảm nhận miệng Phương bao quanh con cặc mình, ấm và ướt, lưỡi cô xoáy quanh, mút mạnh, tạo nên những tiếng chụt chụt dâm đãng vang vọng trong đêm. Phương quỳ trước anh, ánh mắt cô đê mê, như đang chìm vào một trạng thái mà cô không thể kiểm soát, dù trái tim cô vẫn giằng xé giữa nhục nhã và sự kích thích không thể phủ nhận. Anh nhìn cô, ánh mắt sắc lạnh nhưng đầy thỏa mãn, nhận ra một điều – mỗi lần anh ra lệnh, Phương lại ngoan ngoãn hơn, như thể sự khuất phục đang dần trở thành một phần của cô.

Nam ngẫm nghĩ, một ý tưởng lóe lên trong đầu anh. Có lẽ nào Phương, quý cô quản lý kiêu kỳ, người luôn ra lệnh và thích được người khác coi như nữ hoàng, lại có khuynh hướng phục tùng? Anh quan sát cách cô phản ứng, cách cô rên khe khẽ khi anh ấn đầu cô xuống, cách lồn cô ướt át khi anh sai khiến. Anh mỉm cười, ánh mắt lấp đầy hứng thú, như vừa khám phá ra một bí mật quý giá. Có lẽ cô thích được kiểm soát, được dẫn dắt, được ra lệnh – một sự đối lập hoàn hảo với vỏ bọc mạnh mẽ cô luôn mang. Ý nghĩ ấy khiến con cặc anh cứng hơn, dục vọng trào lên, không chỉ vì cơ thể cô, mà vì tiềm năng chiếm hữu cô hoàn toàn, cả thể xác lẫn tinh thần.

Nam đứng dậy, hắng giọng, giọng anh trầm và sắc lạnh, mang sức nặng của một mệnh lệnh không thể cãi. “Phương, quỳ xuống. Bú cặc anh tiếp đi.” Lời anh ngắn gọn, nhưng như một sợi dây vô hình, kéo cô vào trò chơi của anh.

Phương giật mình, ánh mắt cô dao động, nhưng cô không phản kháng. Cô quỳ xuống, đầu gối chạm sàn, cảm nhận sự lạnh lẽo của nó cọ vào da. Cô cúi xuống, môi cô lại chạm vào con cặc anh, to lớn và gân guốc, đầu cặc đỏ hồng, bóng loáng, như một biểu tượng quyền lực trước mặt cô. Cô há miệng, lưỡi cô lướt qua đầu cặc, liếm nhẹ, cảm nhận sự mịn màng, nóng bỏng của nó, mang theo vị mặn mà khiến tim cô đập nhanh hơn. Cô liếm dọc thân cặc, lưỡi cô trượt qua từng đường gân, chậm rãi, như đang khám phá một thứ vừa đáng sợ vừa cuốn hút. Cô mút, môi cô bao quanh đầu cặc, xoáy lưỡi, rồi trượt xuống, lấp đầy miệng cô bằng sự cứng rắn của anh. Tiếng chụt chụt vang lên, hòa quyện với hơi thở rối loạn của cô, như một bản nhạc dâm dục mà cô không muốn thừa nhận mình đang chơi.

Phương nhiệt tình hơn, như thể mệnh lệnh của Nam đã đánh thức một phần sâu kín trong cô. Cô mút mạnh, lưỡi cô xoáy nhanh, cảm nhận cặc anh đập nhịp trong miệng, nóng và cứng, như đang đáp lại sự tận tụy của cô. Cô bóp nhẹ gốc cặc, tay cô run, nhưng vẫn siết chặt, như muốn làm anh sướng hơn, muốn đáp ứng mệnh lệnh của anh một cách hoàn hảo. Lồn cô ướt át, dâm thủy rỉ ra, chảy xuống đùi, như một lời thú nhận rằng cô không chỉ khuất phục, mà còn đang tận hưởng, dù lý trí cô gào thét rằng cô cần dừng lại.

Nam nhìn Phương, ánh mắt anh sáng lên vì đắc thắng. Anh cười thỏa mãn, xác nhận suy nghĩ của mình – cô đúng là có khuynh hướng phục tùng, một bí mật mà không ai ngờ tới ở quý cô quản lý kiêu kỳ, người luôn thích ra lệnh và được tôn sùng. Ai mà ngờ được, Phương, với ánh mắt sắc lạnh khiến nhân viên run sợ, với nụ cười khiến đàn ông phải ngoái nhìn, lại say mê khi bị sai khiến, khi được kéo xuống từ ngai vàng của mình. Anh rên khe khẽ, giọng anh trầm xuống, đầy thỏa mãn. “Tốt lắm, Phương. Em biết làm anh sướng đấy.”

Phương không đáp, ánh mắt cô đê mê, chìm trong hành động của mình. Cô mút sâu hơn, môi cô trượt xuống, lấp đầy miệng cô bằng cặc anh, cảm nhận nó chạm vào họng, khiến cô khẽ sặc, nhưng cô không dừng lại. Cô liếm, cô mút, như đang cố làm hài lòng anh, cố đáp ứng mệnh lệnh của anh một cách si mê. Trong lòng cô, một cơn bão cảm xúc cuộn xoáy – nhục nhã vì phải quỳ trước anh, kích thích vì cặc anh trong miệng cô, và sợ hãi vì cô không biết mình đang trở thành ai. Cô nghĩ về lần trước, khi tỉnh dậy với cảm giác lạ lùng, và giờ đây, sự khuất phục này, sự ngoan ngoãn này, khiến cô nghi ngờ chính mình, khiến cô tự hỏi liệu cô có thực sự muốn điều này hay không.

Nam, trong lòng, không chỉ đắc thắng, mà còn bắt đầu suy tính. Anh nhìn Phương, cách cô say mê liếm mút, cách cô run nhẹ mỗi khi anh ra lệnh, và anh biết – anh không muốn chỉ có cô đêm nay. Anh muốn chiếm hữu cô, cả thể xác lẫn tinh thần, không chỉ một lần, mà còn những đêm khác, những khoảnh khắc khác, khi cô sẽ quỳ trước anh, ngoan ngoãn và tận tụy như bây giờ. Anh siết tóc cô, nhẹ nhàng nhưng đủ để cô cảm nhận quyền lực của anh, ánh mắt anh lướt xuống, bắt gặp vẻ mặt đê mê của cô, và anh mỉm cười, như một kẻ săn mồi đã tìm thấy cách giữ con mồi mãi mãi trong lưới mình.
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 97 Thể xác và tâm trí

Phương quỳ trước Nam, ánh mắt đê mê, như chìm trong một trạng thái khuất phục mà cô không thể thoát ra. Nam nhận ra mỗi lần ra lệnh, cô lại ngoan ngoãn hơn, như thể thèm khát sự kiểm soát của anh, một bí mật khiến anh đắc thắng. Nhưng giờ đây, anh đã đủ sướng với miệng cô. Nam đẩy cô ra, ánh mắt anh tối lại, giọng trầm và sắc lạnh, như một mệnh lệnh không thể cãi. “Phương, chống tay vào bàn đi. Anh muốn đụ em từ đằng sau. Nhanh lên.”

Phương ngẩn người, trái tim cô đập thình thịch, ánh mắt dao động giữa nhục nhã và sự kích thích đang thiêu đốt cô. Cô muốn phản kháng, muốn giữ chút tự trọng cuối cùng, nhưng giọng anh, như một sợi dây vô hình, kéo cô vào vực sâu. Cô khẽ đáp, giọng nhỏ, run rẩy. “Dạ, anh…” Phương đứng dậy, chân cô mềm nhũn, như thể cơ thể không còn thuộc về cô. Cô bước tới chiếc bàn trưng bày, nơi cô từng đứng để kiểm hàng, từng ra lệnh cho nhân viên. Cô chống tay lên, lòng bàn tay cọ vào mặt gỗ lạnh lẽo, run rẩy, rồi dang chân ra, để lộ lồn cô, hồng hào và ướt sũng, dâm thủy chảy xuống đùi.


Nam đứng sau Phương, ánh mắt anh khóa chặt vào lồn cô, căng đầy và mọng nước, như đang cầu xin được lấp đầy. Anh không vội, muốn kéo dài sự khao khát của cô. Anh đưa tay, ngón tay lướt qua đùi trong của cô, cảm nhận làn da mịn màng, ấm nóng, rồi chạm vào mép lồn, nhẹ nhàng, chỉ đủ để khiến cô rùng mình. Anh xoa chậm, ngón tay trượt qua mép ngoài, cảm nhận dâm thủy ướt át, ngọt và mặn, như một thứ thuốc khiến anh nghẹt thở. Anh ấn nhẹ, rồi rút ra, trêu đùa cô, khiến lồn cô co bóp, như đang gào thét đòi hỏi anh. Phương không chịu nổi, hơi thở cô rối loạn, ngực phập phồng, núm vú cương cứng cọ vào mặt bàn qua lớp áo lót bị kéo xuống. Phương rên lên, giọng dâm dục, đầy van nài. “Anh… cho vào đi… em, em chịu không được…”

Phương cảm nhận lồn mình nhức nhối, dâm dục đã lấn át lý trí, như một ngọn lửa thiêu đốt mọi suy nghĩ tỉnh táo. Cô không còn là quý cô quản lý kiêu kỳ, không còn là người phụ nữ luôn kiểm soát mọi thứ. Phương giờ đây chỉ sống trong bản năng nguyên thủy, cơ thể cô khao khát anh, khao khát được lấp đầy, dù cô ghét chính mình vì điều đó. Cô cong hông, lồn cô nhô lên, như đang cầu xin anh chiếm lấy.

f829444dd21e0ddb1b38eb3694693c1b.jpg


Nam không nói gì, ánh mắt anh sáng lên vì đắc thắng. Anh đứng thẳng, con cặc anh, to lớn và gân guốc, đầu cặc đỏ hồng, bóng nhẫy, sẵn sàng. Anh nắm lấy hông cô, ngón tay siết chặt eo thon thả của cô, cảm nhận sự mềm mại, ấm nóng dưới lòng bàn tay. Anh đâm thẳng, con cặc anh chui vào lồn cô, chặt khít và ướt át, như một cái bẫy ngọt ngào hút lấy anh. Anh rên khe khẽ, cảm nhận sự nóng bỏng, sự co bóp của lồn cô quanh cặc anh, như đang ôm lấy anh, không muốn buông. Anh nhấp mạnh, từng cú đẩy sâu, chạm vào điểm nhạy cảm trong cô, khiến dâm thủy chảy ra, ướt đẫm cả hai. Mông Phương rung rinh, tròn trịa và căng đầy, đung đưa theo nhịp anh, như một điệu nhảy dâm dục mà chỉ họ hiểu.

Phương cong người, đón nhận từng cú nhấp của Nam, cơ thể cô run lên, ngực cô cọ vào mặt bàn, núm vú nhói lên vì kích thích. Mặt cô ngửa lên, miệng khẽ mở, những tiếng “ư ư” bật ra, dâm dục và mê mải, như một bài ca của sự khuất phục. Lồn cô co bóp, ôm chặt cặc anh, dâm thủy chảy thành dòng. Trong đầu Phương, một ký ức mơ hồ lóe lên – cảm giác này, sự lấp đầy, sự sướng ngập tràn, giống hệt lần trước trong cửa hàng, khi cô tỉnh dậy từ cơn say với lồn ướt át và cơ thể nhức nhối. Hôm đó, chính Nam đã hiếp cô, đã chiếm lấy cô khi cô bất tỉnh, nhưng cô không biết, chỉ nghĩ là giấc mơ. Giờ đây, sự thật ấy thoáng qua, nhưng Phương không quan tâm nữa. Phương đang tận hưởng, đang sướng, đang sống trong khoảnh khắc này, dù nó khiến cô sợ hãi chính mình.

Nam nhấp nhanh hơn, tay anh siết chặt eo Phương, cảm nhận cơ thể cô rung lên theo từng cú đẩy. Anh cúi xuống, môi anh lướt qua lưng cô, cảm nhận làn da mịn màng, mồ hôi lấm tấm, mang theo mùi nước hoa ngọt ngào hòa quyện với mùi dâm dục của cô. Anh rên, giọng anh khàn đi, đầy thỏa mãn. “Phương, em chặt quá…” Anh đẩy sâu, con cặc anh chạm vào điểm nhạy cảm, khiến cô rên to hơn, hông cô ưỡn lên, như muốn anh đi sâu hơn, muốn anh chiếm lấy cô hoàn toàn. Anh bóp mông cô, cảm nhận sự căng đầy, sự rung rinh của nó, và anh nhấp mạnh hơn, từng cú như một lời tuyên bố – cô là của anh, ngay lúc này.

Phương chìm trong khoảnh khắc, lồn cô nóng ran, co bóp quanh cặc anh, dâm thủy chảy ra, ướt đẫm mặt bàn. Cô rên, tiếng “ư ư” dâm dục vang lên, ánh mắt nhắm chặt, như đang cố níu lấy cảm giác này, dù nó khiến cô vừa sướng vừa đau. Cô nghĩ về lần trước, về cảm giác mơ màng, và giờ đây, sự thật ấy không còn quan trọng. Cô muốn anh, muốn cặc anh lấp đầy cô, muốn sướng ngập tràn như thế này mãi mãi. Cô cong người, hông đẩy ra sau, đón nhận anh, như một con thú bị bản năng dẫn dắt, không còn lý trí, không còn kiêu kỳ.

Nam nhấp mạnh, con cặc anh lấp đầy lồn Phương, chặt khít và ướt át, khiến cô rên lên những tiếng “ư ư” dâm dục, hông cô rung rinh theo từng cú đẩy. Nam cảm nhận sự khuất phục của cô, sự ngoan ngoãn dâm đãng, và anh muốn hơn thế – anh muốn chiếm lấy cô ở mọi tư thế, muốn thấy cô sướng ngập tràn dưới anh.

Nam rút ra, lồn Phương co bóp, như tiếc nuối sự trống rỗng đột ngột. Anh nắm vai cô, đẩy cô quay lại, ánh mắt anh cháy bỏng, khóa chặt vào khuôn mặt cô – má hồng rực, môi hé mở, ánh mắt đê mê như đang chìm trong dục vọng. “Phương, gác chân lên ghế.” Giọng anh trầm, sắc lạnh, mang sức nặng của mệnh lệnh. Phương run rẩy, hơi thở cô rối loạn, nhưng cô tuân theo, chân cô gác lên ghế, để lộ lồn cô, hồng hào và ướt sũng, dâm thủy lấp lánh dưới ánh sáng, như một lời mời gọi dâm dục. Cô đứng đó, cặp vú căng mọng vểnh cao, núm vú đỏ ửng, cơ thể cô như một bức tượng sống, đẹp đến mức khiến Nam nghẹt thở.

Nam tiến tới, con cặc anh, to lớn và gân guốc, chạm vào mép lồn cô, trượt nhẹ, khiến cô rên khe khẽ, hông nhích lên như cầu xin anh. Anh đâm thẳng, từ phía trước, con cặc anh lấp đầy cô lần nữa, sâu và mạnh, chạm vào điểm nhạy cảm khiến cô giật mình. Anh nhấp chậm, rồi nhanh dần, từng cú đẩy như một nhịp điệu dâm dục, khiến lồn cô co bóp. Nam ngắm nhìn khuôn mặt Phương, đôi môi cô hé mở, rên lên những tiếng “ư… anh…”, ánh mắt cô mơ màng, như đang tan chảy dưới anh. Anh đưa tay, vân vê cặp vú cô, ngón tay bóp nhẹ, rồi mạnh hơn, cảm nhận sự mềm mại, núm vú cứng lên dưới đầu ngón tay, như đáp lại sự chiếm hữu của anh. Anh siết chặt, khiến cô rên to hơn, cơ thể cô cong lên, lồn cô ôm chặt cặc anh, như không muốn buông.

Phương chìm trong khoảnh khắc, lồn cô nóng ran, mỗi cú nhấp của Nam như gửi một luồng điện qua cơ thể cô, khiến ngực cô phập phồng, hơi thở rối loạn. Cô đẹp, đẹp một cách dâm đãng – mái tóc dài rối bời, bết mồ hôi, dính vào má cô, cặp vú rung rinh theo nhịp anh, lồn cô ướt át, hồng hào, như một đóa hoa đang nở rộ dưới sự xâm phạm của anh. Cô rên, tiếng rên dâm dục vang lên, hòa quyện với tiếng da thịt va chạm, tạo nên một bản nhạc mà chỉ họ hiểu. Cô nghĩ về lần trước, cảm giác sướng ngập tràn khi tỉnh dậy từ cơn say, và giờ đây, cô biết – đó không phải mơ.

Nam chưa dừng lại, dục vọng anh bùng cháy, anh muốn thử mọi tư thế, muốn thấy cô khuất phục hoàn toàn. Anh rút ra, lồn Phương co bóp, dâm thủy chảy thành dòng, như đang kêu gọi anh quay lại. Anh ra lệnh, giọng anh trầm xuống, đầy quyền lực. “Phương, nằm ngửa trên bàn.” Phương giật mình, ánh mắt cô dao động, nhưng cô làm theo, như bị thôi miên bởi giọng anh. Cô nằm ngửa, lưng chạm mặt gỗ lạnh lẽo, cặp vú vểnh cao, núm vú đỏ ửng, lồn cô phơi bày, ướt át và mời gọi, như một lời hứa dâm dục. Cô dang chân, ánh mắt đê mê, như đang chờ đợi anh chiếm lấy.Nam nắm đùi cô, kéo cô sát mép bàn, rồi đâm thẳng, con cặc anh chui vào lồn cô, chặt khít và nóng bỏng, như một cái bẫy ngọt ngào hút lấy anh. Anh nhấp mạnh, từng cú đẩy sâu, chạm vào điểm nhạy cảm, khiến cô rên to hơn, giọng cô lạc đi, đầy dâm dục. “Anh… sướng quá… đụ em đi…” Phương khẩu dâm, lời lẽ bật ra, như thể bản năng đã lấn át mọi lý trí. Cô cong người, hông ưỡn lên, đón nhận anh, tiếng rên dâm đãng vang vọng, “Ư… anh… mạnh nữa…”, ánh mắt cô mơ màng, như đang sống trong một thế giới chỉ có dục vọng.
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 98 Xuất tinh

Nam nhấp nhanh hơn, tay anh bóp vú Phương, ngón tay vê núm vú, khiến cô giật mình, lồn cô siết chặt hơn quanh cặc anh. Anh cúi xuống, môi anh lướt qua cổ cô, cảm nhận mồ hôi mặn mà, mùi nước hoa ngọt ngào hòa quyện với mùi dâm dục của cô, khiến anh không kìm được. Anh nhấp sâu, từng cú như một lời tuyên bố – cô là của anh, hoàn toàn và tuyệt đối. Anh ngắm nhìn cô, khuôn mặt cô đỏ hồng, môi hé mở, rên lên những lời khẩu dâm, “Đụ em… sướng… anh ơi…”, cặp vú rung rinh, lồn cô ướt át, đẹp một cách dâm đãng, như một nữ thần dục vọng đang dâng hiến cho anh.

Nam còn chưa bung hết sức, anh muốn đẩy cô đến giới hạn, muốn thấy cô tan chảy trong khoái lạc nhục cảm dưới anh. Anh rút ra, lồn Phương co bóp, dâm thủy chảy ra, như tiếc nuối sự trống rỗng đột ngột. Anh nắm vai cô, xoay người cô lại, để cô chống tay lên bàn lần nữa, lồn cô phơi bày, hồng hào và ướt sũng, dâm thủy lấp lánh dưới ánh sáng. Nam đưa tay, tát mạnh vào mông cô, tiếng vang dội, khiến mông trắng trẻo của cô đỏ rực, in dấu tay anh. Phương giật mình, hơi thở cô rối loạn, lồn cô nhức nhối, dâm thủy chảy thêm, như thể khoái cảm bùng nổ từ cái tát ấy. Cô quay lại, ánh mắt mê mải, giọng thều thào, đầy van nài. “Nữa đi, anh… Em nứng quá… Đánh em, mạnh vào.”

Nam cười dâm đãng, ánh mắt anh bừng cháy dục vọng, như vừa tìm thấy một bí mật khiến anh sướng rân. “Nứng thế à, Phương?” Giọng anh trầm, khiêu gợi, như đang đào sâu vào sự khuất phục nhục cảm của cô. “Muốn anh làm gì nữa? Nói đi.” Anh tát thêm một cái, mạnh hơn, khiến mông cô rung lên, đỏ ửng, và cô rên to, giọng lạc đi, đầy khoái lạc. “Đánh em… anh… đụ em mạnh… em muốn sướng…” Phương khẩu dâm, lời lẽ tuôn ra, như thể cô đã buông bỏ mọi rào cản, chỉ còn là một người phụ nữ khao khát anh, khao khát khoái cảm anh mang lại.

9adcd489d0262859239c493034d1ec2b.jpg


Nam nắm tóc Phương, kéo nhẹ, khiến đầu cô ngửa ra sau, để lộ cổ trắng ngần, lấm tấm mồ hôi. Anh đâm thẳng, con cặc anh chui vào lồn cô, sâu và mạnh, chạm vào điểm nhạy cảm khiến cô hét lên, một tiếng rên dâm đãng vang vọng. Anh nhấp nhanh, từng cú đẩy dồn dập, lồn cô ôm chặt cặc anh, ướt át và nóng bỏng, như muốn hút anh vào mãi mãi. Một tay anh bóp vú cô, mạnh mẽ, gần như bạo liệt, ngón tay siết chặt núm vú đỏ ửng, khiến nó nhói lên, như đang đáp lại sự chiếm hữu của anh. Phương rên rỉ không ngớt, mỗi lần anh tát mông, mỗi lần anh bóp vú, cô đều bật ra những lời khiêu gợi. “Anh… mạnh nữa… bóp em… tét mông em đi… em sướng quá…” Giọng cô run rẩy, như một bài ca nhục cảm, khiến máu anh sôi lên, con cặc anh cứng hơn, như muốn xé toạc cô.

Phương chìm trong khoảnh khắc, lồn cô co bóp quanh cặc anh, dâm thủy ướt đẫm đùi cô. Phương đẹp, đẹp một cách dâm đãng – cặp vú căng mọng rung rinh, núm vú đỏ ửng, mông cô hồng rực dấu tay anh, lồn cô ướt át, hồng hào, như một đóa hoa bị xâm phạm nhưng vẫn khao khát hơn. Mái tóc cô rối bời, dính vào má, ánh mắt cô mê mải, môi hé mở, rên lên những lời dâm dục, như một nữ thần nhục cảm dâng hiến hết mình. Cô cong người, hông ưỡn ra sau, đón nhận anh, ngực cô phập phồng, hơi thở rối loạn, như đang sống chỉ để cảm nhận cặc anh trong cô.

Nam nhấp nhanh hơn, tay anh siết chặt tóc cô, tay kia bóp vú cô, cảm nhận sự mềm mại, sự căng đầy của nó dưới lòng bàn tay. Anh tát mông cô, một cái tát vang dội, khiến cô rên to hơn, “Anh… sướng… đánh em nữa đi…”, và anh làm theo, tát mạnh, khiến mông cô đỏ rực, rung rinh theo nhịp anh. Anh đâm sâu, con cặc anh lấp đầy cô, chạm vào điểm nhạy cảm, khiến lồn cô co bóp, như đang cầu xin anh đừng dừng lại. Anh rên, giọng anh khàn đi, đầy khoái lạc. “Phương, em chặt quá… làm anh sướng điên rồi.”

Phương không chịu nổi, lồn cô nhức nhối, cơ thể cô run rẩy, như đứng trên bờ vực của sự sướng ngập tràn. Cô van xin, giọng cô lạc đi, đầy dâm đãng. “Anh… cho em tinh trùng đi… Đâm mạnh nữa… em muốn anh bắn vào em…” Lời cô như một ngọn lửa, đốt cháy chút kiểm soát còn lại của anh. Nam càng thích thú, ánh mắt anh sáng lên, dục vọng bùng nổ. Anh đâm nhanh hơn, mạnh bạo hơn, từng cú đẩy như muốn xé toạc cô, lồn cô ôm chặt cặc anh, dâm thủy chảy ra, ướt đẫm cả hai.

Tiếng phạch phạch vang lên, da thịt va chạm, hòa quyện với tiếng rên dâm dục của Phương, “Ư… anh… sướng… bắn vào em đi…”, và tiếng thở nặng nề của Nam. Anh nhấp sâu, con cặc anh căng cứng, chạm vào điểm nhạy cảm, khiến cô hét lên.. Nam không chịu nổi, khoái cảm trào lên, như một cơn sóng không thể kìm hãm. Anh rên lớn, “Phương… anh ra đây…”, và xuất tinh, tinh trùng nóng hổi bắn vào lồn cô, lấp đầy cô, tràn ra ngoài, hòa với dâm thủy, chảy xuống đùi cô, nhỏ giọt xuống sàn. Anh nhấp thêm vài cú, chậm lại, cảm nhận lồn cô co bóp, như muốn giữ lấy từng giọt tinh của anh.

Phương cảm nhận tinh trùng anh bắn vào, nóng bỏng và đầy ắp, lấp đầy lồn cô, khiến cô run rẩy, lồn cô co bóp mạnh hơn. Cơ thể cô giật nhẹ, ngực cô phập phồng, núm vú cương cứng, mồ hôi lấm tấm trên da, khiến cô trông càng dâm đãng, càng mê hoặc. Cô rên khe khẽ, tiếng rên lạc đi, như thể khoái cảm vẫn chưa tan, lồn cô nhức nhối, ướt át, đầy tinh anh, như một minh chứng cho sự khuất phục nhục cảm của cô. Phương cong người, hông cô rung lên, tận hưởng dư âm, ánh mắt cô mơ màng, môi hé mở, vừa đạt đến đỉnh cao của sự sướng.

Nam ánh mắt anh lấp đầy đắc thắng, cảm nhận lồn cô vẫn co bóp quanh cặc anh không muốn buông. Anh vuốt mông cô, đỏ ửng mềm mại, rồi lướt tay lên vú cô, bóp nhẹ, khiến cô rên thêm một tiếng nhỏ, dâm dục và mê mải. Anh mỉm cười, ánh mắt lướt xuống, bắt gặp vẻ đẹp nhục cảm của cô – cặp vú căng mọng, mông đỏ rực, lồn ướt át đầy tinh anh, như một nữ thần dục vọng đã hoàn toàn thuộc về anh.

Tuấn ánh mắt cậu không rời khỏi Phương, trái tim cậu đau nhói, nhưng cơ thể cậu phản ứng, tay cậu siết chặt con cặc cương cứng trong quần. Hình tượng kiêu kỳ của cô đã tan biến, chỉ còn lại một Phương dâm đãng, rên rỉ và van xin dưới Nam, và cậu biết – cậu không bao giờ có thể sánh với anh.
 
  • Like
Reactions: Z70

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 99 Một lần là chưa đủ

Phương sướng quá, cơ thể cô như rã rời sau màn làm tình mãnh liệt của Nam, mọi sức lực dường như tan biến, chỉ còn lại khoái cảm nhục cảm tràn ngập từng tế bào. Phương nằm bệt xuống sàn, lưng cô chạm vào gỗ lạnh lẽo, cặp vú căng mọng phập phồng, núm vú đỏ ửng lấp lánh mồ hôi. Mép lồn cô rỉ nước, dâm thủy hòa lẫn tinh trùng của anh, chảy xuống đùi, để lại vệt ướt át, dâm dục trên sàn. Cô thở hổn hển, ánh mắt mê mải, môi hé mở, như vẫn chìm trong dư âm của sự sướng ngập tràn.

Nam đứng nhìn Phương, ánh mắt anh lấp đầy đắc thắng, nụ cười dâm đãng nở trên môi, như một kẻ vừa chinh phục được một đỉnh núi bất khả xâm phạm. Anh cảm nhận con cặc mình vẫn căng cứng, dù vừa xuất tinh, như thể cơ thể cô, đẹp và dâm đãng, vẫn khiến anh khao khát hơn nữa.

“Anh làm em sướng không, Phương?” Giọng anh trầm, khiêu gợi, vang lên như một lời thách thức, muốn ép cô thừa nhận khoái lạc anh mang lại.

Phương mấp máy môi, ánh mắt dao động, nhưng không thốt ra lời nào. Cô không dám công nhận, không dám để anh thấy cô đã tan chảy dưới từng cú nhấp, từng cái tát vào mông đầy kích thích. Nhưng trong lòng, Phương thừa nhận – cô sướng đến phát điên, lồn cô nóng ran, cơ thể cô như bị thiêu đốt bởi anh, bởi sự kiểm soát nhục cảm mà anh áp đặt. Ý nghĩ ấy khiến cô vừa sợ hãi vừa khao khát, như một bí mật cô không dám đối diện. Cô nằm đó, ánh mắt lảng tránh, trái tim đập thình thịch, thừa nhận rằng cô đã nghiện khoái cảm này, nghiện anh, dù cô không muốn nói ra.

Nhưng Phương còn muốn nữa. Cơ thể cô, dù vừa lên đỉnh, vẫn thèm khát con cặc của Nam, vẫn muốn anh lấp đầy cô thêm lần nữa. Lồn cô nhức nhối, như gào thét đòi hỏi anh, đòi hỏi sự sai khiến mà cô không thể phủ nhận mình yêu thích. Cô thích giọng anh ra lệnh, sắc lạnh và quyền lực, khiến cô run rẩy nhưng cũng khiến lồn cô ướt át hơn. Cô thích cái tát vào mông, cái đau nhói hòa quyện với khoái cảm, khiến cô rên rỉ, khiến cô muốn anh mạnh hơn, bạo hơn. Phương nằm đó, ánh mắt đê mê, bàn tay vô thức đưa lên, nắn bóp cặp vú, ngón tay vê núm vú cương cứng, cảm nhận nó nhói lên, như đang đánh thức dục vọng trong cô. Một tay cô trượt xuống, lướt qua mép lồn rỉ nước, ngón tay chạm vào dâm thủy, ướt át và nóng bỏng, khiến cô rên khe khẽ, một tiếng rên dâm dục bật ra từ sâu thẳm.

Nam quan sát Phương, ánh mắt anh sáng lên, dục vọng trào dâng như sóng vỗ. Anh cảm nhận tim mình đập nhanh, con cặc anh cứng hơn khi thấy cô tự chạm vào mình, tự kích thích trước mặt anh. Anh thích thú, giọng anh vang lên, đầy khiêu gợi. “Ồ, em còn nứng hả, Phương? Quản lý dâm quá, anh chịu sao nổi.” Lời anh như một mũi tên, vừa chế giễu vừa kích thích, như muốn kéo cô sâu hơn vào vực thẳm nhục cảm.

Phương giật mình, má cô đỏ bừng, ánh mắt lảng đi, nhưng tay cô không dừng lại, ngón tay lướt qua lồn, cảm nhận sự ướt át, sự nhức nhối khiến lồn cô co bóp nhẹ. Cô không đáp, nhưng cơ thể cô nói thay – dâm thủy chảy thêm, như đang cầu xin anh chú ý, cầu xin anh chạm vào. Trong lòng, Phương giằng xé dữ dội. Cô ghét cái cách anh biến cô thành một người phụ nữ dâm đãng, ghét cái cách cô không thể kháng cự, nhưng cô không thể phủ nhận – cô muốn anh, muốn cặc anh đụ, muốn anh ra lệnh, sai khiến cô thêm lần nữa. Phương cong người, hông khẽ nhích, ngực cô phập phồng, như muốn anh thấy cô vẫn khao khát, vẫn sẵn sàng dâng hiến.

Nam bước tới, ánh mắt anh khóa chặt vào Phương, từ cặp vú căng mọng đến lồn cô, hồng hào và ướt át, như một lời mời gọi nhục cảm. Anh quỳ xuống, ngón tay lướt qua đùi Phương, cảm nhận làn da mịn màng, nóng ran, rồi chạm vào mép lồn cô, nhẹ nhàng, khiến cô rùng mình, lồn Phương co bóp, dâm thủy chảy ra thêm. Anh cảm nhận dục vọng của mình bùng nổ, con cặc anh căng cứng, như muốn xé toạc quần để chiếm lấy Phương ngay lập tức. “Phương, em muốn gì nữa?” Giọng anh trầm, đầy cám dỗ, như đang ép cô phơi bày sự thèm khát của mình. “Nói đi, hay anh phải làm cho em nói?”

Phương run rẩy, ánh mắt cô mê mải, nhưng cô không trả lời, chỉ rên khe khẽ, tay vẫn nắn bóp vú, ngón tay lướt qua lồn, như đang tự đẩy mình vào cơn sóng dục vọng. Phương cong người, hông nhích lên, như van xin anh chạm vào, van xin anh lấp đầy cô. Trong lòng, cô biết – cô đã nghiện anh, nghiện sự dâm dục anh đánh thức, nghiện cái cách anh khiến cô vừa đau vừa sướng, vừa nhục nhã vừa đê mê.

Nam đứng dậy, con cặc anh chĩa thẳng, bóng nhẫy, sẵn sàng cho một vòng mới. Anh nắm tay Phương, kéo cô ngồi dậy, ánh mắt anh lấp đầy quyền lực, giọng anh vang lên, sắc lạnh và khiêu gợi. “Phương, quỳ xuống. Anh chưa xong đâu.” Lời anh như một mệnh lệnh, khiến trái tim Phương đập nhanh hơn, lồn cô co bóp, dâm thủy chảy thêm, như đang đáp lại anh mà không cần cô cho phép. Nam cảm nhận sự khuất phục của Phương, sự ngoan ngoãn nhục cảm, và anh sướng rân, như một kẻ vừa tìm thấy cách giữ cô mãi trong tay mình.

Phương quỳ xuống, cặp vú rung rinh, lồn cô ướt át, như một lời thú nhận dâm dục. Cô không nói, nhưng ánh mắt cô, khao khát và mê mải, như đang cầu xin anh tiếp tục, cầu xin anh sai khiến cô, tát cô, đụ cô thêm lần nữa.

Nam nhìn Phương, ánh mắt anh sáng lên, dục vọng trào dâng như một cơn bão. Anh cảm nhận con cặc mình căng cứng, máu nóng chảy rần rật, như thể cơ thể Phương, dâm đãng và ngoan ngoãn, là thứ duy nhất anh muốn chiếm lấy lúc này. Nam đưa tay, lướt qua má Phương, cảm nhận làn da nóng ran, rồi trượt xuống vú cô, bóp mạnh, khiến cô rên khe khẽ, một tiếng rên dâm dục và đê mê. Anh mỉm cười, giọng anh vang lên, đầy cám dỗ. “Phương, em đúng là dâm đãng. Anh phải làm gì để em sướng nữa đây?”
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 100 Tuấn tham gia

Nam muốn tăng thêm độ khoái cảm, muốn đẩy trò chơi nhục cảm này lên một tầm cao mới. Nam ngoắc tay về phía góc phòng, nơi Tuấn đang đứng, ánh mắt cậu dán chặt vào Phương, đầy ghen tỵ và kích thích. “Lại đây, chú em.” Giọng Nam trầm, mang chút giễu cợt nhưng đầy quyền lực.

Tuấn giật mình, trái tim cậu đập thình thịch, không biết Nam kêu mình ra làm gì. Tuấn bước tới, ngoan ngoãn như một chú cún, ánh mắt dao động, vừa tò mò vừa sợ hãi, như đang bước vào một lãnh địa mà cậu không chắc mình thuộc về. Trong đầu Tuấn, hình ảnh Phương – người quản lý kiêu kỳ, luôn khiến cậu cúi đầu kính nể – giờ đây quỳ đó, cặp vú căng mọng rung rinh, lồn ướt át, dâm dục đến mức khiến cậu nghẹt thở. Tuấn cảm thấy con cặc mình cứng lên trong quần, một sự khao khát xen lẫn nhục nhã vì chính sự yếu đuối của mình trước Nam, trước Phương.

Nam ghé tai Tuấn, hơi thở anh nóng hổi, giọng thì thầm đầy cám dỗ. “Anh cho chú biết cảm giác được người đẹp bú cu nhé.” Lời Nam như tiếng sét, khiến Tuấn đứng hình, mắt cậu mở to, không tin vào tai mình.

Tuấn lắp bắp, giọng run run, đầy phấn khích xen lẫn nghi ngờ. “Thật… thật hả, anh?” Tuấn nhìn Nam, ánh mắt lấp đầy sự kính nể, như thể anh vừa ban cho cậu một đặc ân mà cậu không dám mơ tới.

Nam cười khẽ, ánh mắt anh lướt về phía Phương, giọng anh vang lên, đầy xác nhận. “Thật. Chú cứ đứng đó, để anh lo.” Nam cảm nhận con cặc mình căng cứng trở lại, không chỉ vì ý nghĩ Phương sẽ bú Tuấn, mà vì quyền lực anh nắm giữ – quyền lực sai khiến cô, biến cô thành một người phụ nữ dâm đãng, ngoan ngoãn trước mọi mệnh lệnh của anh.

Phương quỳ đó, cặp vú rung rinh, lồn cô ướt át, ánh mắt mê mải nhưng vẫn còn chút giằng xé. Phương chưa biết Nam kêu Tuấn ra làm gì, cô chỉ cảm nhận được hơi thở nặng nề của mình, lồn cô nhức nhối dù vừa lên đỉnh. Cô nghe tiếng bước chân của Tuấn, ánh mắt cô dao động, trái tim đập nhanh hơn khi thấy cậu tiến lại gần. Phương chưa kịp hỏi, chưa kịp hiểu, thì giọng Nam vang lên từ phía sau, sắc lạnh và đầy mệnh lệnh. “Bú cu Tuấn đi, Phương. Nhanh lên, con quản lý dâm đãng này.”

Phương giật mình, ánh mắt cô mở to, má đỏ bừng vì nhục nhã. “Anh… không, em…” Giọng Phương run run, lời từ chối bật ra, yếu ớt và ngập ngừng, như một phản kháng cuối cùng của lý trí. Phương nhìn Nam, ánh mắt cầu xin, như muốn anh rút lại mệnh lệnh, muốn giữ chút tự trọng trước Tuấn – cậu nhân viên trẻ luôn nhìn cô với sự kính sợ. Nhưng giọng Nam, trầm trầm, nam tính, mạnh mẽ, như một sợi dây vô hình, siết chặt cô, khiến lồn cô co bóp, dâm thủy chảy thêm. “Anh… em không làm được…” Phương lắc đầu, giọng cô nhỏ dần, nhưng ánh mắt cô, dao động và khao khát, đã phản bội cô.

Nam cười gằn, ánh mắt anh sáng lên, đầy quyền lực. “Không làm được? Phương, em biết em muốn gì mà. Bú đi, đừng để anh phải nói lại.” Lời Nam như một nhát dao, cắt qua mọi do dự, khiến cô run rẩy, lồn cô nóng ran, như đang đáp lại mệnh lệnh của anh.

Phương cắn môi, ánh mắt cô lướt lên Tuấn, người đang đứng đó, run run, đầy khao khát. Cô không muốn, nhưng cơ thể cô, ướt át và nhức nhối, như đang cầu xin cô tuân theo. Phương hít sâu, ánh mắt hạ xuống, rồi cô cúi người, chấp nhận mệnh lệnh của Nam, như bị thôi miên bởi giọng anh, bởi sự kiểm soát nhục cảm mà anh áp đặt.

Tuấn run run kéo khóa quần, lấy con cặc ra, đứng trước mặt Phương. Cặc Tuấn nhỏ hơn Nam, nhưng cứng ngắc, đầu cặc đỏ hồng, bóng nhẫy, rỉ giọt chất lỏng mặn mà, như sẵn sàng cho khoái cảm mà cậu chưa từng dám mơ. Tuấn nhìn Phương, tim cậu đập thình thịch, lẩm bẩm trong đầu, không dám nói thành lời. Phương đẹp quá. Khuôn mặt cô đỏ hồng, ánh mắt mê mải, như một nữ thần nhục cảm vừa bước ra từ cơn mộng dâm dục của cậu. Môi cô hé mở, đỏ mọng, ướt át, như một lời hứa khiến cậu nghẹt thở. Mái tóc cô rối bời, vài sợi dính vào má, bết mồ hôi, khiến cô trông càng dâm đãng, càng cuốn hút. Cặp vú cô căng mọng, núm vú đỏ ửng, rung rinh dưới ánh sáng, như đang mời gọi cậu, và lồn cô, ướt át, hồng hào, như một bí mật mà cậu chỉ dám nhìn từ xa. Tuấn cảm thấy con cặc mình căng cứng hơn, một sự khao khát mãnh liệt trào lên, nhưng cũng xen lẫn nhục nhã – cậu biết mình chỉ được phép tham gia vì Nam cho phép, vì Nam đang nắm giữ tất cả.

Phương cúi xuống, ánh mắt cô dao động, má cô nóng ran vì nhục nhã, nhưng cô làm theo mệnh lệnh của Nam. Miệng cô há ra, môi cô ôm lấy cặc Tuấn, ấm áp và ướt át, khiến cậu rên khe khẽ, cơ thể cậu giật nhẹ vì khoái cảm đột ngột. Cô mút nhẹ, lưỡi cô lướt qua đầu cặc, cảm nhận sự mịn màng, nóng bỏng của nó, mang theo vị mặn mà khiến tim cô đập nhanh hơn. Cô xoáy lưỡi, vòng quanh đầu cặc, chậm rãi, như đang khám phá một thứ vừa lạ lẫm vừa kích thích. Cô trượt xuống, lưỡi cô liếm dọc thân cặc, cảm nhận từng đường gân nhỏ, cứng rắn dưới lưỡi cô, như đang vẽ nên một đường cong nhục cảm. Cô mút mạnh hơn, môi cô bao quanh, lấp đầy miệng cô bằng cặc cậu, tiếng chụt chụt vang lên, dâm dục và mê mải, hòa với hơi thở rối loạn của cô. Lồn cô nhức nhối, dâm thủy chảy thêm, như đang đáp lại mệnh lệnh của Nam, đáp lại khoái cảm mà cô không thể phủ nhận.

Tuấn rên lớn, ánh mắt cậu không rời khỏi Phương, cảm nhận miệng cô, ấm và ướt, như một thiên đường mà cậu chưa từng biết. Tuấn siết tay, cố kìm nén, nhưng khoái cảm quá mãnh liệt, khiến cậu run rẩy, như muốn bùng nổ ngay lập tức. Tuấn nhìn cô, khuôn mặt dâm đãng, môi cô trượt lên xuống, và cậu biết – đây là khoảnh khắc cậu sẽ khắc sâu mãi mãi. Nhưng trong lòng, Tuấn giằng xé. Cậu khao khát cô, khao khát khoái cảm này, nhưng cậu cũng biết – cậu chỉ là một phần trong trò chơi của Nam, một kẻ được ban ơn, và điều đó khiến cậu vừa sướng vừa nhục nhã, vừa muốn tiếp tục vừa muốn chạy trốn.

Nam đứng đó, ánh mắt anh lấp đầy đắc thắng, con cặc anh căng cứng khi nhìn Phương bú Tuấn theo lệnh anh. Nam cảm nhận sự sướng ngập tràn, không chỉ vì cảnh tượng trước mặt, mà vì quyền lực anh nắm giữ – quyền lực biến cô thành một người phụ nữ ngoan ngoãn, dâm đãng, sẵn sàng làm mọi thứ anh muốn. Nam bước tới, tay anh lướt qua lưng Phương, cảm nhận làn da nóng ran, lấm tấm mồ hôi, rồi bóp vú cô, mạnh mẽ, khiến cô rên khe khẽ, tiếng rên dâm dục bật ra ngay cả khi miệng cô đầy cặc Tuấn. Nam cười khẽ, giọng anh vang lên, đầy cám dỗ. “Tốt lắm, Phương. Mút mạnh nữa đi, làm chú em sướng đi.”

Phương nghe lệnh, mút mạnh hơn, lưỡi cô quấn chặt, cảm nhận cặc Tuấn đập nhịp trong miệng, nóng hổi và cứng rắn. Cô cong người, lồn cô nhức nhối, dâm thủy chảy xuống sàn, như một minh chứng cho sự khuất phục nhục cảm của cô. Cô đẹp, đẹp một cách dâm đãng, miệng cô trượt lên xuống, cặp vú rung rinh, lồn cô ướt át, như một nữ thần nhục cảm đang dâng hiến hết mình. Trong lòng, Phương giằng xé dữ dội. Cô ghét cái cách mình tuân lệnh Nam, ghét cái cách mình quỳ trước Tuấn, nhưng lồn cô, ướt át và nóng ran, như đang thú nhận rằng cô thích điều này, thích mệnh lệnh của anh, thích khoái cảm nhục cảm mà anh mang lại. Cô mút sâu hơn, lưỡi cô liếm quanh, như muốn làm hài lòng Nam, muốn chứng minh rằng cô có thể ngoan ngoãn, dù trái tim cô vẫn run rẩy vì nhục nhã.

Tuấn đứng đó, ánh mắt cậu mê mải, cảm nhận miệng Phương, như một giấc mơ dâm dục thành hiện thực. Tuấn siết tay, cơ thể cậu run lên, khoái cảm dâng trào, nhưng cậu cũng cảm thấy một sự bất lực – cậu biết mình chỉ là công cụ trong tay Nam, và điều đó khiến khoái cảm của cậu pha lẫn chút cay đắng. Cậu nhìn Phương, khuôn mặt cô đỏ hồng, môi cô ôm chặt cặc cậu, và cậu muốn hơn thế, muốn chạm vào cô, muốn sở hữu cô, nhưng cậu biết – cô không thuộc về cậu, mà thuộc về Nam, người đàn ông đang đứng đó, cười gằn, nắm giữ mọi thứ trong tay.
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 101 Tư thế dâm dục

Tuấn nhìn Phương, ánh mắt cậu mê mải, không thể rời khỏi cô. Phương khiêu gợi quá, miệng cô đẩy ra đẩy vào, ôm chặt con cặc cậu, ấm áp và ướt át, mang đến khoái cảm mãnh liệt khiến cậu nghẹt thở. Mắt Phương nhắm chặt, như đang chịu đựng nhưng cũng đắm chìm trong hành động dâm dục này. Tiếng chụt chụt vang lên, gợi dục và mê hoặc, hòa quyện với hơi thở rối loạn của cô, khiến Tuấn không chịu nổi. Tuấn rên khẽ, giọng cậu lạc đi, đầy khoái cảm. “Chị Phương ơi, em… em sướng quá.” Tuấn siết tay, cơ thể cậu run lên, khoái cảm dâng trào, xen lẫn nhục nhã – cậu biết mình chỉ là một phần trong trò chơi của Nam, một kẻ được phép nếm thử nhưng không bao giờ sở hữu cô.

Nam đứng đó, ánh mắt anh lấp đầy đắc thắng, nụ cười gằn tràn ngập thích thú khi quan sát cảnh nhục cảm trước mặt. Nam cảm nhận con cặc mình căng cứng, dục vọng bùng cháy khi thấy Phương quỳ, bú Tuấn theo lệnh anh, khuôn mặt cô đỏ hồng, dâm đãng và ngoan ngoãn. Nam bước tới, tay anh nâng eo Phương, kéo cô cong người, để lộ lồn cô, ướt nhẹp, hồng hào, nằm giữa hai bờ mông căng mọng, lấp lánh dâm thủy dưới ánh sáng. Nam hít sâu, mùi dâm dục của cô tràn ngập giác quan, khiến anh nghẹt thở, con cặc anh cứng hơn, rạo rực muốn chiếm lấy cô.

Phương vẫn mải mê bú cặc Tuấn, lưỡi cô quấn chặt, môi cô trượt lên xuống, tiếng chụt chụt vang lên, hòa nhịp với nhịp thở gấp gáp của cô. Bỗng cô nghe giọng Nam sát bên tai, trầm và đầy cám dỗ. “Tới giờ hành hạ em nữa rồi, Phương, con quản lý dâm đãng của anh.” Lời Nam như luồng điện, khiến lồn cô co bóp, dâm thủy chảy thêm, dù cô muốn phản kháng, muốn thốt ra điều gì. Phương mở miệng, định nói, nhưng chỉ phát ra tiếng “ư ư” dâm dục, vì cặc Tuấn vẫn lấp đầy miệng cô, khiến lời lẽ nghẹn lại.

Nam không chờ đợi, anh nắm hông Phương, ngón tay siết chặt làn da mịn màng, nóng ran. Con cặc anh, to lớn và gân guốc, chạm vào mép lồn cô, trượt nhẹ, cảm nhận sự ướt át, nóng bỏng của cô cọ vào đầu cặc, khiến anh rên khe khẽ, khoái cảm lan tỏa từ điểm tiếp xúc. Lồn cô mềm mại, mọng nước, dâm thủy chảy ra, bôi trơn cặc anh, như đang van xin anh đi sâu hơn. Nam đâm thẳng, con cặc anh chui vào lồn cô, chặt khít, ôm lấy anh, từng nếp gấp nóng bỏng co bóp, hút anh vào như muốn giữ mãi. Nam nhấp mạnh, từng cú đẩy sâu, chạm vào điểm nhạy cảm, khiến lồn cô rung lên, dâm thủy chảy ra, ướt đẫm cả hai. Anh chồm tới, vòng tay ra trước, bóp vú cô, ngón tay siết chặt núm vú đỏ ửng, khiến nó nhói lên, rung rinh dưới bàn tay anh. Tiếng phạch phạch da thịt va chạm vang lên, hòa quyện với tiếng rên “ư ư” của cô, tạo nên một bản hòa âm nhục cảm.

Phương cong người, cơ thể cô run rẩy vì khoái cảm, lồn cô nóng ran, co bóp quanh cặc Nam, như đang uống lấy từng cú nhấp. Phương vừa bú cặc Tuấn, lưỡi cô xoáy quanh, môi cô trượt lên xuống, vừa bị Nam đâm từ đằng sau, từng cú đẩy mạnh bạo khiến cô nghẹt thở. Khoảnh khắc dâm dục này, bị kẹp giữa hai người đàn ông, khiến cô vừa nhục nhã vừa sướng ngập tràn, cơ thể cô bừng cháy, như ngọn lửa không thể dập tắt. Phương sướng, mắt cô trợn lên, ánh mắt mê mải, như tan chảy trong khoái cảm. Cô rên “ư ư” trong miệng, đầy dâm dục, tiếng rên bị cặc Tuấn chặn lại, nhưng vẫn vang vọng, như lời thú nhận không cần lời.

Trong lòng, Phương giằng xé dữ dội. Cô ghét cái cách Nam ép cô bú Tuấn, ghét cái cách cô quỳ đây, ngoan ngoãn trước mệnh lệnh của anh, nhưng lồn cô, ướt át và nóng ran, phản bội mọi kháng cự. Cô yêu giọng anh, sắc lạnh, quyền lực, rung lên trong tai cô, khiến lồn cô co bóp chỉ bằng lời nói. Cô sướng vì cặc anh, mạnh bạo, lấp đầy cô, khiến cô quên đi mọi tự trọng. Phương nghĩ về khoái cảm này, về cái bóp vú khiến núm vú cô nhói lên, về từng cú nhấp khiến lồn cô rung rinh, và cô biết – cô nghiện anh, nghiện sự kiểm soát của anh, dù nó khiến cô sợ hãi chính mình. Cô mút mạnh hơn, lưỡi cô quấn chặt cặc Tuấn, như muốn làm hài lòng Nam, muốn chứng minh cô có thể ngoan ngoãn, dù trái tim cô run rẩy vì nhục nhã.

Nam nhấp nhanh hơn, tay anh bóp vú Phương, ngón tay vê núm vú, khiến cô rên to hơn, tiếng “ư ư” dâm dục bật ra, dù miệng cô vẫn đầy cặc Tuấn. Nam cảm nhận lồn cô siết chặt, dâm thủy chảy thành dòng, và anh sướng ngập tràn, như đang điều khiển một bức tranh nhục cảm hoàn hảo. Anh cười gằn, giọng anh vang lên, đầy cám dỗ. “Phương, em đúng là dâm đãng. Làm cả hai thằng sướng thế này, còn muốn gì nữa?” Nam đâm sâu, từng cú đẩy như khắc dấu quyền sở hữu, lồn cô ôm chặt cặc anh, như tuyên bố cô thuộc về anh.

Phương chìm trong khoái cảm, lồn cô co bóp, miệng cô mút mạnh, như muốn làm hài lòng cả Nam và Tuấn, dù trái tim cô run rẩy. Cô đẹp, cặp vú rung rinh dưới bàn tay Nam, lồn cô ướt át ôm chặt cặc anh, miệng cô trượt lên xuống cặc Tuấn, khuôn mặt đỏ hồng, ánh mắt mê mải, môi hé mở, như bức tượng nhục cảm sống động. Tiếng rên “ư ư” của cô, tiếng phạch phạch của Nam, tiếng chụt chụt từ miệng cô, hòa quyện, tạo nên một bản hòa ca dâm dục, khiến không gian rung lên sức nóng của dục vọng.
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 102 Lên đỉnh lần 2

Tuấn lần đầu tiên nếm trải khoái lạc từ miệng Phương, người quản lý kiêu sa mà cậu luôn kính nể, người từng là bóng hình thầm kín trong những giấc mơ không lời. Tuấn cúi xuống, ánh mắt bám chặt vào cô, miệng cô trượt lên xuống trên cặc cậu, ấm áp, ướt át, từng nhịp đẩy ra vào cuốn lấy cậu vào cơn mê dâm dục. Môi cô mọng đỏ, mắt nhắm chặt, khuôn mặt đỏ hồng ánh lên vẻ vừa chịu đựng vừa đắm chìm. Tiếng chụt chụt vang vọng, gợi dục, hòa quyện với hơi thở rối loạn của cô, khiến Tuấn không chịu nổi. Tuấn rên khẽ, giọng lạc đi, run rẩy. “Chị Phương ơi, em sướng quá, em không chịu được nữa.”
df7fde4e6671a9620b8744a479b6ae6d.jpg


Tuấn rút cặc ra, con cặc cậu bóng nhẫy nước miếng, lấp lánh dưới ánh đèn, giật lên dữ dội. Dòng tinh trắng đục bắn ra, lướt qua má cô, để lại vài giọt óng ánh, rồi rơi xuống sàn, vẽ vệt nhục cảm trên gỗ lạnh. Tuấn thở hổn hển, ánh mắt dao động, khoái lạc ngập tràn xen lẫn ngượng ngùng, như cậu trai trẻ lần đầu chạm vào miền cấm.
Nam từ phía sau, đâm sâu vào lồn Phương, cảm nhận sự chặt khít, nóng bỏng của cô ôm lấy cặc anh, từng nếp gấp ướt át như giữ chặt anh. Nam nhìn Tuấn, ánh mắt sắc lạnh, nụ cười chế giễu cong lên. “Nhanh vậy, chú em?” Giọng Nam trầm, lướt qua không khí, sắc bén.
Tuấn đỏ mặt, ánh mắt cúi xuống, giọng nhỏ lại, ngập ngừng. “Dạ… tại chị Phương… em không kìm được, anh.” Tuấn cảm thấy mình nhỏ bé trước Nam, như bóng mờ bên cạnh ánh sáng rực rỡ của anh.
Nam cười lớn, ánh mắt lấp đầy đắc thắng. “Nhìn anh mà học.” Nam bóp vú Phương, ngón tay siết chặt núm vú đỏ ửng, khiến cô giật mình, cơ thể cong lên, khoái cảm xen lẫn đau nhói lan tỏa. Phương cảm nhận bàn tay anh, mạnh mẽ, chiếm hữu, khắc dấu lên da thịt, lồn cô co bóp như ngọn lửa âm ỉ. Cô rên lớn, giọng lạc đi, mang nét cầu khẩn đầy khao khát. “Anh… anh Nam… đừng… đau em.”
Nam biết, lời cô là lời mời gọi ngầm, van xin anh đào sâu vào miền dục vọng. Nam cảm nhận lồn cô siết chặt cặc anh, dâm thủy chảy thêm. Nam sướng rân, như kẻ đứng trên đỉnh quyền lực, nắm giữ mọi khoái lạc. Nam cười gằn, giọng vang lên, sắc lạnh, quyền lực. “Con quản lý này, im mồm. Chỉ được rên thôi, nghe chưa?”
Phương cắn môi, ánh mắt mê mải bị cuốn vào mệnh lệnh anh. Phương đáp, giọng nhỏ, run rẩy, vừa tuân lệnh vừa phục tùng. “Dạ… em biết rồi, anh Nam.” Lời cô là hơi thở dâng hiến như minh chứng cho sự khuất phục. Phương cảm nhận cơ thể mình, rã rời nhưng cháy bỏng, vừa sợ hãi vừa khao khát, muốn tan vào anh, muốn anh dẫn dắt qua miền khoái lạc sâu thẳm.

Nam cúi xuống, môi lướt qua lưng cô, cảm nhận làn da mịn màng, lấm tấm mồ hôi, thơm mùi nước hoa hòa quyện với hương dâm dục. Nam thì thầm, giọng trầm đầy cám dỗ. “Ngoan lắm, Phương. Cho em ra thêm lần nữa nhé.” Nam cảm nhận con cặc mình căng cứng, lồn cô ôm chặt, như vòng tay nóng bỏng giữ anh trong thế giới chỉ có hai người. Phương nghe lời anh, trái tim đập thình thịch, cơ thể bừng cháy, như đất khô chờ mưa. Phương cong người, dang chân ra, lồn cô phơi bày, ướt át, hồng hào, lấp lánh dâm thủy. Nam đâm nhanh, con cặc anh chui vào lồn cô, mạnh bạo, từng cú đẩy sâu, chạm vào điểm nhạy cảm, khiến cô rung lên. Lồn Phương nóng hổi, khít rịt, hơi sưng vì sự mạnh bạo của anh, nhưng vẫn ôm chặt cặc anh, như lời tuyên thệ nhục cảm. Tiếng phạch phạch da thịt va chạm vang lên, hòa quyện với tiếng rên “ư… ư…” của cô.

Nam nhấp mạnh hơn, tay bóp vú cô, ngón tay vê núm vú, khiến Phương rên to hơn, cơ thể run rẩy, như đứng trước cánh cửa thiên đường. Phương cảm nhận cặc anh lấp đầy, từng cú nhấp đẩy cô trôi dạt trong biển khoái lạc Nam ra lệnh, giọng trầm, đầy quyền lực. “Nói đi, Phương. Cảm nhận của em thế nào?”
Phương vừa sướng vừa trả lời, giọng lạc đi, dâm dục, như lời thì thầm từ miền sâu thẳm. “Anh… sướng quá… anh đụ em mạnh thế… em chịu không nổi…” Lời cô thổi bùng dục vọng của anh, khiến cặc anh căng cứng hơn, nhấp nhanh hơn. Phương van xin, giọng run rẩy không thể kìm nén. “Anh… em không chịu được nữa… đụ em mạnh đi… làm em ra đi…” Sự kiêu kỳ của Phương tan vỡ, như ánh sáng lụi tàn trước bóng tối dục vọng. Cô cong người, lồn cô co bóp, dâm thủy chảy ra, ướt đẫm cả hai. Nam nhấp sâu, từng cú đẩy khắc dấu lên cơ thể cô. Nam không chịu nổi, khoái cảm trào lên.
Nam rên lớn, “Phương… anh ra đây…”, và xuất tinh, từng dòng tinh nóng hổi bắn vào lồn cô, lấp đầy, tràn ra ngoài, hòa với dâm thủy, chảy xuống đùi cô, óng ánh.
Phương lên đỉnh lần hai, lồn cô co bóp mạnh, cơ thể giật nhẹ, ngực phập phồng, núm vú cương cứng, mồ hôi lấp lánh trên da. Phương rên lớn, tiếng rên dâm dục vang vọng, “Ư Ư… sướng… quá…”. Phương cảm nhận lồn mình nóng ran, đầy tinh Nam, ngọn lửa dịu đi nhưng vẫn âm ỉ, để lại dư âm khiến cô run rẩy. Cả hai hòa quyện, lồn cô và cặc Nam như nhịp đập chung, khiến không gian rung lên sức nóng của dục vọng.

Nam ánh mắt lấp đầy đắc thắng, lồn cô vẫn co bóp quanh cặc anh, như không muốn buông. Nam vuốt mông cô, mềm mại, đỏ ửng từ những cái tát, và anh mỉm cười, đã chiếm trọn cô, không chỉ cơ thể mà cả tâm hồn. Nam cảm nhận sự sướng ngập tràn, như kẻ vừa vẽ nên một bức tranh nhục cảm, với Phương là trung tâm, ngoan ngoãn và rực rỡ.
Tuấn ánh mắt dao động, nhìn Phương nằm trên sàn, khuôn mặt đỏ hồng, vài giọt tinh của cậu lấp lánh trên má cô. Tuấn biết mình không thể sánh với Nam, nhưng khoái cảm vừa rồi, miệng cô trên cặc cậu, là thứ cậu sẽ khắc sâu mãi mãi.
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 103 Giằng xé trong phòng tắm

Phương nằm một lúc, cơ thể rã rời, lồn vẫn nhức nhối, đầy tinh của Nam, lưu giữ dấu vết của cuộc chinh phục nhục cảm. Phương không nói gì, ánh mắt mơ màng nhưng sắc lạnh, che giấu cơn bão cảm xúc xoáy trong lòng. Phương đứng dậy, bước thẳng tới tủ đồ cá nhân, lấy bộ quần áo dự phòng, từng động tác dứt khoát nhưng run rẩy, cố lấy lại vẻ kiêu kỳ vốn có. Phương bước vào nhà vệ sinh, cánh cửa khép lại sau lưng, ngăn cách cô với dục vọng vừa bùng cháy, như nỗ lực tìm lại chính mình.

Dòng nước mát xối xuống cơ thể Phương, lạnh buốt, cọ vào làn da nóng rực, đánh thức từng giác quan cô cố kìm nén. Nước trượt qua cặp vú căng mọng, núm vú đỏ ửng vẫn cương cứng, lấp lánh dưới dòng chảy, rồi len lỏi qua bụng, xuống đùi, nơi dâm thủy và tinh trùng của Nam còn đọng lại, óng ánh, minh chứng cho sự khuất phục. Phương xoa nhẹ, ngón tay lướt qua lồn, cảm nhận sự nhạy cảm âm ỉ, ngọn lửa chưa tắt. Cô rửa trôi từng dòng tinh, từng giọt dâm thủy, cố xóa sạch những ham muốn vừa nãy, nhưng mỗi lần nước chạm vào, lồn cô co bóp, nhắc cô rằng cơ thể vẫn khao khát, vẫn nhớ khoái lạc Nam mang lại.

Trong lòng, Phương giằng xé dữ dội. Cô không hiểu tại sao giọng Nam, trầm trầm, sắc lạnh, khiến lồn cô ướt át, khiến cô ngoan ngoãn quỳ xuống, bú cặc Tuấn, hay dang chân cho anh đâm sâu. Mỗi mệnh lệnh của anh đánh thức phần sâu kín trong cô, một Phương dâm đãng, sẵn sàng dâng hiến, rên rỉ dưới bàn tay anh. Nhưng phần kia, phần kiêu kỳ, người quản lý khiến người khác cúi đầu, gào thét trong cô, đòi cô đứng dậy, lấy lại quyền kiểm soát. Phương tự hỏi – tại sao cô làm vậy? Tại sao cô để anh sai khiến, để anh tát mông, bóp vú, và tại sao cái đau ấy lại hòa quyện với khoái cảm, khiến cô sướng đến quên tự trọng? Cô nghĩ về những cái tát, về cặc anh lấp đầy cô, và lồn cô nhức nhối, thú nhận rằng cô nghiện sự kiểm soát của anh, dù cô ghét chính mình vì điều đó.

Phương đứng dưới vòi nước, mắt nhắm chặt, hơi thở nặng nề. Cô muốn rửa sạch không chỉ cơ thể mà cả những suy nghĩ dâm dục bám lấy tâm trí. Nhưng càng rửa, cô càng nhận ra – trong cô tồn tại hai tính cách đối lập. Một Phương dâm đãng, cong người rên rỉ, van xin Nam đụ mạnh hơn, và một Phương kiêu kỳ, đứng trên tất cả, không bao giờ khuất phục. Cô không biết cái nào là thật, hay cả hai đều là cô, chỉ là cô chưa từng đối diện. Nước chảy qua tóc, dính bết vào má, kéo cô về thực tại.

027785a37cd5b66c84ab2c44c8dfc06b.jpg


Nam đứng ngoài, ánh mắt lướt qua Tuấn, rồi nhìn bãi chiến trường anh tạo ra – sàn gỗ lấp lánh tinh dịch, không gian nồng nặc mùi dâm dục, và Phương, người vừa nằm dưới anh, giờ cố lấy lại vẻ kiêu sa trong phòng tắm. Nam cảm nhận sự sướng ngập tràn, kẻ thắng một ván cờ hoàn hảo. Anh sai Tuấn, giọng trầm, đầy quyền lực. “Lau sạch sẽ đi, chú em. Sắp xếp lại cho gọn.”

Tuấn gật đầu, ngoan ngoãn làm theo, ánh mắt cúi xuống, không dám nhìn thẳng vào Nam. Tuấn biết mình được nếm khoái cảm từ miệng Phương, được chạm vào giấc mơ của mình, nhưng chỉ vì Nam cho phép. Tuấn lau sàn, sắp xếp lại, từng động tác cẩn thận, che giấu sự ngượng ngùng và kính nể trước Nam, người đã biến cậu thành một phần nhỏ trong trò chơi của anh.

Nam nhìn Tuấn, ánh mắt lấp đầy đắc thắng, nụ cười cong lên, đầy ý vị. Nam hài lòng – anh không chỉ kiểm soát Phương, khiến cô quỳ, rên rỉ, van xin dưới anh, mà còn làm Tuấn hiểu rõ: muốn động vào Phương, muốn chạm vào con mồi anh đã săn, phải vượt qua anh, chiến thắng con thú trong anh. Nhưng điều đó bất khả thi. Cả Phương lẫn Tuấn đều khuất phục, ngoan ngoãn trước anh, cừu non trước kẻ săn mồi không khoan nhượng. Nam cảm nhận con cặc mình căng cứng trở lại, không chỉ vì khoái cảm vừa qua, mà vì quyền lực tuyệt đối anh nắm giữ – quyền lực biến Phương từ nữ hoàng kiêu kỳ thành nữ thần nhục cảm, và biến Tuấn từ cậu trai mơ mộng thành kẻ biết thân phận.

Phương bước ra từ phòng tắm, tóc ướt dính vào vai, bộ quần áo mới ôm lấy cơ thể, che đi dấu vết của cuộc ái ân, nhưng ánh mắt cô, dù cố tỏ ra lạnh lùng, vẫn ánh lên chút mê mải, chưa thể thoát khỏi vòng xoáy dục vọng. Phương không nhìn Nam, không nhìn Tuấn, chỉ bước thẳng ra, cố lấy lại vẻ kiêu kỳ. Nam ánh mắt theo dõi Phương, nụ cười không rời môi. Nam biết – dù Phương rửa sạch cơ thể, mặc lại lớp vỏ kiêu sa, thì phần dâm đãng trong cô, phần đã rên rỉ dưới anh, vẫn còn đó, chờ anh đánh thức thêm lần nữa.
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 103 Xóa sạch mọi dấu vết

Phương rời phòng tắm, mái tóc ướt rối, từng giọt nước lăn dài trên vai, lấp lánh như ánh sao lạc. Bộ quần áo mới ôm lấy thân thể, che đi dấu vết của cơn bão nhục cảm vừa quét qua – làn da nóng ran, cặp vú căng mọng rung nhẹ dưới lớp vải, và lồn cô, vẫn âm ỉ nhức nhối. Phương dừng lại, hít sâu, cố dựng lại bức tường kiêu kỳ từng khiến bao ánh mắt cúi đầu. Cô bước đến bên Nam, bóng anh đổ dài dưới ánh đèn mờ, ánh mắt sắc lạnh như lưỡi dao, nụ cười cong cong. Phương nhìn thẳng vào anh, giọng cứng cỏi, nhưng cuối câu run rẩy “Anh Nam, anh nhớ lời hứa chứ? Xóa đoạn video, và không được nói với ai. Chuyện này… không ai được biết.”

c323407ce46f4bd18e9e72f9f862e755.jpg


Nam quan sát Phương, ánh mắt anh lướt qua cô, chậm rãi. Nam cười khẽ, giọng trầm, mượt tựa nhung, phả ra hơi nóng của dục vọng. “Phương, em nghĩ anh là kẻ thất hứa sao?” Anh rút điện thoại từ túi, màn hình sáng lên, phản chiếu ánh mắt anh, sâu thẳm như vực tối. Nam đưa nó cho cô, ngón tay lướt nhẹ, mang theo lời mời đầy cám dỗ. “Đây, em tự xóa đi.”

Phương nhận điện thoại, bàn tay khẽ run. Cô mở đoạn video, hình ảnh hiện lên – Tuấn, ánh mắt cháy bỏng dục vọng, chuẩn bị hành động trong cơn say của cô, trước khi Nam xuất hiện, biến mọi thứ thành ván cờ anh điều khiển. Phương cau mày, lồng ngực nặng nề, ký ức tựa bóng tối bóp nghẹt cô. Cô nhấn nút xóa, màn hình tối lại, gánh nặng trong lòng tan biến phần nào. Phương nghĩ về gia đình, công việc, hình ảnh người quản lý khiến người khác kính nể. Nếu không ai biết, cô vẫn là Phương, bất khả xâm phạm. Cô trao điện thoại lại, ánh mắt cố tỏ ra cứng cỏi, nhưng đôi môi mím chặt, như sợ anh nhìn thấu trái tim đang dao động.

Nam nhận điện thoại, ánh mắt không rời cô. Nam chợt nhớ ra, quay sang Tuấn, cậu đang lúi húi lau sàn, sắp xếp cửa hàng, mồ hôi lấm tấm trán. “Tuấn, lên phòng giám sát. Xóa hết đoạn video đêm nay, sạch sẽ vào.” Giọng Nam trầm, không cần cao, nhưng mang sức ép mệnh lệnh, khiến không khí rung lên quyền lực.

Tuấn giật mình, gật đầu lia lịa, ánh mắt cúi thấp không dám đối diện Nam. “Dạ, anh.” Tuấn vội bước đi, bóng cậu khuất sau cầu thang, để lại Nam và Phương trong tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thở khe khẽ.

Nam quay lại nhìn Phương, ánh mắt anh xoáy vào cô, bóc tách lớp kiêu kỳ, phơi bày phần dâm đãng vẫn cháy âm ỉ. Anh bước gần hơn, giọng trầm, mượt mà, nhưng sắc bén. “Xong hết rồi, Phương. Anh giữ lời mà.” “Hôm nay em khác lắm, Phương. Anh không nghĩ em thích bị sai khiến, thích bị…”

Phương cắt ngang, giọng cao lên, như mũi tên bắn ra để che giấu sự run rẩy. “Chỉ đêm nay thôi, anh Nam. Em không có gì để nói thêm. Coi như… mọi chuyện xong rồi.” Lời cô sắc bén, nhưng ánh mắt dao động. Cô sợ anh nói thêm, ra lệnh, và phần sâu kín trong cô, phần đã rên rỉ, van xin khi lồn cô ướt át, cặp vú rung rinh dưới anh, sẽ trỗi dậy, kéo cô vào vực sâu không lối thoát. Phương quay người, vội lấy túi xách và chìa khóa xe máy, ngón tay siết chặt, như níu giữ chút lý trí. Cô bước nhanh ra ngoài, đôi giày gõ lên sàn, vang vọng, như muốn chạy trốn chính mình.

Phương trèo lên xe máy, yên xe lạnh buốt cọ vào đùi, khiến cô giật mình, gợi lại bàn tay Nam siết chặt hông cô, hơi nóng của anh khi anh đâm sâu. Cô đội mũ bảo hiểm, khởi động máy, tiếng động cơ gầm lên, xé toạc màn đêm. Phương lao đi, ánh đèn xe quét qua những con đường vắng, bóng cô hòa vào bóng tối. Nhưng cơ thể cô vẫn âm ỉ, như ngọn lửa chưa tắt, thì thầm rằng cô không thể xóa sạch ký ức. Phương siết chặt tay ga, gió đêm táp vào mặt, lạnh buốt, nhưng không thể dập tắt hơi nóng trong cô. Cô nghĩ về gia đình, công việc, hình ảnh người quản lý kiêu kỳ cô xây dựng bao năm. Phương tự nhủ – mọi chuyện đã kết thúc, không ai biết, cô vẫn là chính mình.

Tuấn từ phòng giám sát bước xuống, ánh mắt cúi thấp, giọng nhỏ. “Xong rồi, anh. Video xóa hết rồi.” Tuấn đứng đó, mồ hôi lấm tấm, vừa hoàn thành nhiệm vụ để chuộc lại khoảnh khắc Nam ban cho. Nam gật đầu, ánh mắt lướt qua cậu, giọng trầm, mang chút giễu cợt. “Tốt. Khóa cửa đi, chú em.” Nam bước ra, Tuấn theo sau, cả hai khóa cửa hàng, ánh đèn tắt dần, để lại không gian tĩnh lặng. Họ chia tay ngoài cửa, mỗi người một hướng, bước vào màn đêm lạnh buốt.

Nam đi bộ, gió luồn qua áo, nhưng anh chỉ cảm thấy sự sướng ngập tràn, như kẻ vừa chinh phục một đỉnh núi bất khả xâm phạm. Anh nghĩ về Phương, về ánh mắt mê mải xen lẫn giằng xé, về cơ thể cô cong lên, lồn cô nóng ran, ôm chặt cặc anh, tiếng rên dâm dục khi cô van xin anh đụ mạnh hơn. Nam mỉm cười, lẩm bẩm, giọng trầm, chỉ đủ chính anh nghe. “Tỏ vẻ ghê nhỉ, Phương. Nhưng anh nhìn thấu em rồi. Không chỉ đêm nay đâu, em sẽ quay lại thôi.” Lời anh vang lên, đầy chắc chắn, như lời tiên tri khắc vào bóng tối. Anh biết – phần dâm đãng trong cô vẫn còn đó.

Tuấn bước đi, bóng cậu lẻ loi dưới ánh đèn đường, gió lạnh cắt da. Tuấn nghĩ về Phương, về khoảnh khắc miệng cô trên cặc cậu, ấm áp, ướt át, như ngọn lửa thiêu đốt lý trí cậu. Nhưng cậu cũng nghĩ về Nam, về ánh mắt sắc lạnh khiến cậu cúi đầu, về quyền lực của anh biến cậu thành kẻ đứng ngoài, chỉ được nếm chút khoái lạc vì anh cho phép. Tuấn siết tay, bước nhanh hơn, muốn bỏ lại ký ức ấy, nhưng sâu thẳm, cậu biết – cậu sẽ không bao giờ quên..
 

Truonglao_94

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 105 Vòng xoáy

Đã quá nửa đêm, tiếng côn trùng rả rích vang vọng trong không gian, hòa vào bóng tối dày đặc, như ôm lấy những tâm tư rối bời của mỗi người.

Nam nằm trên giường, ánh trăng mờ nhạt len qua rèm cửa, vẽ lên gương mặt anh một vệt sáng yếu ớt. Anh cong môi cười nhẹ, cảm giác sướng vẫn ngập tràn, như hơi rượu chưa tan sau một trận chiến đắc thắng. Nam nghĩ về hôm nay, về Phương – cô gái miền Tây nghèo, luôn giữ vẻ kiêu kỳ, như bức tường đá không ai chạm tới. Nhưng đêm nay, anh đã phá vỡ bức tường ấy, khám phá ra phần dâm đãng ẩn sâu, phần sẵn sàng quỳ, rên rỉ khi anh ra lệnh. “Hóa ra cũng chỉ đến vậy,” anh lẩm bẩm, giọng trầm, nhưng trong lòng, anh biết Phương không đơn giản – cô là mồi ngon, và anh chưa muốn dừng cuộc săn. Bất giác, Nam nhớ đến tin nhắn của Linh từ chiều, giọng cô nhẹ nhàng, hỏi anh tối có rảnh không, chắc lại rủ anh đi đâu đó. Anh quên béng mất, bận chìm trong trò chơi với Phương. Nam với lấy điện thoại, gõ dòng chữ “Chúc ngủ ngon, Linh,” rồi gửi đi, không hy vọng cô trả lời vào giờ này. Anh nằm ngửa, nhìn trần nhà, lòng chợt rối bời. Với Linh, bản tính săn mồi của anh dường như dịu lại, như ngọn lửa bị gió nhẹ làm chập chờn. Linh từng là con mồi đầu tiên, nhưng trên tầng thượng hôm đó, ánh mắt cô, giọng nói run run khi cô nói về tình cảm, khiến anh chững lại. Nam không biết phải làm gì với cảm giác ấy – nó lạ lẫm, như con thú trong anh bị trói chặt, không thể gầm vang.

7eb9fa214dbb3b5d099271016bc2564a.jpg


Ngoài cửa sổ, màn đêm đen kịt, chỉ có vài ánh đèn đường lập lòe, như những suy nghĩ rời rạc trong đầu anh, vừa đắc thắng vì Phương, vừa bối rối vì Linh. Anh nhắm mắt, hình ảnh Phương lại hiện lên – tiếng rên dâm dục, lồn cô co bóp quanh cặc anh, và anh cong môi cười, biết rằng cô sẽ quay lại, không vì anh ép, mà vì chính cô khao khát sự kiểm soát của anh.

Linh đã ngủ say, chiếc điện thoại nằm im lặng bên gối, màn hình lưu tin nhắn cô gửi Nam vài tiếng trước, không được trả lời. Trước khi chìm vào giấc mơ, cô ngồi trên giường, ôm gối, nhìn ra cửa sổ, nơi màn đêm phủ kín, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ xa, như những hy vọng mong manh trong lòng cô. Linh khó chịu, lòng nặng trĩu, như bị bỏ rơi giữa khoảng trống không lời giải. “Tại sao phải chờ Nam trả lời chứ?” cô tự hỏi, giọng thì thầm, sợ chính mình nghe thấy. Cô tự trách mình ngốc, cứ lẽo đẽo theo anh, dù biết anh là người khó nắm bắt, như bóng mây trôi qua bầu trời. Linh nhớ lại tầng thượng hôm đó, khi cô mở lòng, nói về tình cảm, và ánh mắt Nam, dịu dàng nhưng xa xôi, khiến cô vừa hy vọng vừa sợ hãi. Cô không hiểu tại sao trái tim mình vẫn chờ anh, vẫn rối bời vì những tin nhắn không hồi âm. “Mình đáng giá hơn thế này mà, Linh,” cô lẩm bẩm, nhưng giọng cô lạc đi, hòa vào tiếng côn trùng rả rích ngoài kia. Linh lăn qua lăn lại, suy nghĩ vẩn vơ, rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Trong mơ, cô thấy mình đứng trên tầng thượng, nhìn Nam, nhưng anh chỉ mỉm cười, rồi quay đi, để lại cô với nỗi buồn không tên. Ngoài cửa sổ, một cơn gió nhẹ lùa qua, làm rung rèm cửa, cố xoa dịu trái tim cô, nhưng màn đêm vẫn im lặng, giữ chặt những câu hỏi không lời.

Phương nằm trên giường, căn phòng tối om, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ đèn ngủ hắt lên tường, như ánh mắt cô, mờ mịt và giằng xé. Cô ôm mặt, những dòng nước mắt lặng lẽ lăn dài trên khuôn mặt luôn tỏ ra kiêu kỳ, mạnh mẽ. Phương không bao giờ nghĩ chuyện đêm nay sẽ xảy ra. Chỉ vì cô muốn kiểm soát Tuấn, trêu đùa cậu, khoe vẻ kiêu sa, mà cuối cùng, cô lại bị Nam sai khiến, bị kéo vào vòng xoáy nhục cảm không thể kháng cự. Phương xấu hổ, trái tim quặn thắt khi nhớ lại – miệng cô trên cặc Tuấn, lồn cô ướt át dưới cú nhấp của Nam, tiếng rên dâm dục bật ra, như thú nhận sự khuất phục.

“Mạnh mẽ lên, cô gái,” cô thì thầm với chính mình, giọng run rẩy, như cố vực dậy phần kiêu kỳ đã vỡ vụn. Nhưng cơ thể cô không nói dối. Lồn cô vẫn âm ỉ, mỗi lần nghĩ về Nam, về mệnh lệnh của anh, nó lại co bóp, dâm thủy rỉ ra, ướt đẫm lớp vải mỏng của quần lót. Cặp vú cô nhức nhối, núm vú cương cứng khi cô vô tình chạm vào, như nhắc cô về bàn tay anh bóp chặt, khiến cô vừa đau vừa sướng. Phương cắn môi, nước mắt rơi nhiều hơn, cô ghét chính mình – ghét vì đã sướng, đã van xin anh, đã để phần dâm đãng lấn át phần kiêu kỳ. Cô ngồi dậy, lau nước mắt, nhìn ra cửa sổ, màn đêm đen kịt giống bức màn che giấu nỗi xấu hổ của cô. Chỉ có vài ánh sao lấp ló, xa xôi, như ánh sáng cô cố níu lấy để trở lại là chính mình. Phương tự nhủ phải quên, phải lấy lại hình ảnh người quản lý mạnh mẽ. Cô nghĩ về Nam, ánh mắt anh, giọng anh, và trái tim cô đập nhanh hơn, như bị kéo về phía anh, dù lý trí gào thét rằng cô phải dừng lại. Cô nằm xuống, ôm chặt gối, cố ép mình ngủ.

Màn đêm yên tĩnh, tiếng côn trùng rả rích hòa vào nhịp thở của mỗi người, như nhịp tim của những suy tư riêng biệt. Linh, Phương, Tuấn – họ bị kéo vào vòng xoáy của anh, mỗi người mang một tâm trạng, một bí mật. Nam đắc thắng, nghĩ về Phương như con mồi đã khuất phục, nhưng bối rối trước Linh, cô gái khiến anh chùn bước. Linh ngủ say, giấc mơ che giấu nỗi buồn, nhưng trái tim vẫn rối bời vì anh. Phương khóc, ôm lấy khuôn mặt kiêu kỳ giờ đây vỡ vụn, cố phủ nhận khoái cảm Nam mang lại, nhưng cơ thể cô, như kẻ phản bội, vẫn khao khát anh, vẫn nhớ từng cái chạm, từng mệnh lệnh. Đêm trôi qua, bóng tối ôm lấy họ giữ chặt những câu chuyện không ai muốn nói ra, nhưng không thể quên.
 
Bên trên