T đang tìm hay vlông nào biết nguồn bộ chồng tôi mọc sừng trên truyensextv2 k nhỉ
T đang tìm hay vlông nào biết nguồn bộ chồng tôi mọc sừng trên truyensextv2 k nhỉ
Có con AI nào chịu dịch truyện xxx k màyTao đang train AI viết truyện, chúng mày sang ủng hộ. https://xamvn.golf/threads/154961/
Mày test con grok đi , tao chưa thử nhưng nghĩ là đc , vì truyện sex nó còn viết thì dịch lại quá là btCó con AI nào chịu dịch truyện xxx k mày
Con grok mới test thử dịch k hay bằng con deepseek mà con này k chịu dịch truyện secMày test con grok đi , tao chưa thử nhưng nghĩ là đc , vì truyện sex nó còn viết thì dịch lại quá là bt
Bán tui đi bácTao đã mua dc tuyện Mối tình đầu của KhoiNguonDucVong, thằng nào mua t bán lại 10k 1 file pdf, có 2 file
MuaTao đã mua dc tuyện Mối tình đầu của KhoiNguonDucVong, thằng nào mua t bán lại 10k 1 file pdf, có 2 file
Lần đầu tiên tao đọc truyện sẽ mà buồn muốn khóc chúng mày ạNgạn, một thằng trai làng quê, da rám nắng, mắt sáng nhưng lúc nào cũng đượm buồn, yêu Hà Lan từ cái ngày nó còn là một con bé con chạy nhảy chân trần trên con đường đất đỏ. Hà Lan đẹp, đẹp kiểu làm người ta cứng hết cả người khi nhìn vào cặp mắt long lanh và cái miệng nhỏ xinh lúc nào cũng như mời gọi. Ngạn không chỉ yêu cái vẻ ngoài đó, mà yêu cả cái cách cô cười, cái cách cô nghiêng đầu khi nghe nó kể chuyện. Nhưng tình yêu của Ngạn, dù chân thành đến mức ngu ngốc, lại chẳng bao giờ được đáp lại như nó muốn.
Hà Lan lớn lên, bỏ làng lên phố. Ngạn ở lại, ngày nào cũng ngồi dưới gốc cây, tay cầm cây đàn, gảy mấy khúc nhạc buồn thiu, tưởng tượng cảnh Hà Lan quay về, ôm lấy nó, bảo rằng cô không sống nổi nếu thiếu nó. Nhưng đời không như mơ. Hà Lan lên thành phố, gặp Dũng – một thằng cha giàu có, lái xe hơi bóng loáng, quần áo bảnh bao, và cái miệng biết cách làm con gái ướt át chỉ bằng vài câu nói bẩn thỉu. Dũng không yêu Hà Lan như Ngạn, mà chỉ muốn đụ cô, muốn chiếm đoạt cái cơ thể mơn mởn ấy, và Hà Lan, với sự ngây thơ xen lẫn khao khát thoát khỏi cái nghèo, ngã vào vòng tay gã.
Một lần về làng thăm nhà, Hà Lan kể cho Ngạn nghe về Dũng, không chút giấu giếm. “Hắn làm tao sướng, Ngạn ạ. Hắn đè tao xuống giường, xé toạc quần áo tao, rồi nhét con cặc cứng ngắc của hắn vào trong. Tao rên như điên, mà tao thích thế.” Ngạn nghe mà như bị dao đâm vào tim, nhưng con cặc trong quần nó lại cương lên, phản bội cái đầu đang gào thét đau đớn. Nó tưởng tượng cảnh Hà Lan nằm ngửa, hai chân dang rộng, Dũng thúc vào cô như một con thú, mồ hôi chảy ròng ròng, tiếng da thịt va chạm át cả tiếng rên rỉ của cô. Ngạn muốn đấm vỡ mặt Dũng, nhưng đồng thời cũng muốn được là thằng đó, được đè Hà Lan xuống, được nghe cô rên dưới thân mình.
Rồi một đêm, Hà Lan say rượu, gọi Ngạn lên thành phố. Ngạn chạy đến, thấy cô nằm trên giường, váy xộc xệch, hai bầu vú căng tròn lấp ló sau lớp vải mỏng, đôi chân thon dài để hở như mời gọi. “Ngạn, tao muốn mày,” cô thì thào, mắt mờ đi vì men say và dục vọng. Ngạn không kìm được nữa. Nó lao vào, hôn cô ngấu nghiến, tay xé toạc cái váy, để lộ cái lồn ướt át của Hà Lan. Nó liếm, nó bú, nó cắn, như muốn nuốt chửng cô vào lòng. Hà Lan rên rỉ, quằn quại, tay bấu chặt lấy lưng Ngạn, móng tay cào rách da thịt nó. Rồi Ngạn cởi quần, con cặc nó cứng như đá, đâm thẳng vào trong cô. Nó địt cô mạnh bạo, không chút thương tiếc, như muốn trút hết bao năm yêu đơn phương vào từng cú thúc. Hà Lan hét lên, vừa đau vừa sướng, nước mắt chảy dài nhưng miệng vẫn cầu xin thêm.
Đêm đó, Ngạn nghĩ nó đã có Hà Lan, rằng cô sẽ thuộc về nó mãi mãi. Nhưng sáng hôm sau, Hà Lan tỉnh dậy, lạnh lùng đẩy Ngạn ra. “Tao say thôi, Ngạn. Tao không yêu mày. Tao chỉ muốn mày đụ tao một lần cho vui. Dũng mới là người tao cần.” Ngạn chết lặng, nhìn Hà Lan mặc lại quần áo, bước ra khỏi phòng, để lại nó trần truồng trên giường, con cặc vẫn còn dính mùi của cô, giờ mềm oặt như chính trái tim nó.
Hà Lan quay lại với Dũng. Gã tiếp tục đụ cô, nhưng chẳng bao lâu thì chán. Gã đá Hà Lan như đá một con điếm rẻ tiền, để lại cô với cái thai trong bụng – không biết của Dũng hay của Ngạn. Hà Lan sinh con, một bé gái, đặt tên là Trà Long, nhưng cô không còn là Hà Lan của ngày xưa nữa. Cô nghiện rượu, nghiện thuốc, bán thân cho bất kỳ thằng nào trả tiền để nuôi con. Ngạn biết hết, nhưng không làm gì được. Nó chỉ lặng lẽ gửi tiền, lặng lẽ nhìn Trà Long lớn lên, mang đôi mắt giống hệt mẹ.
Rồi một ngày, Ngạn nhận tin Hà Lan chết. Cô uống rượu say, ngã xuống sông, xác trôi dạt vào bờ, lạnh ngắt, đôi mắt đẹp ngày nào giờ đục ngầu, vô hồn. Ngạn đến nhìn cô lần cuối, không khóc, không nói gì. Nó chỉ đứng đó, tay nắm chặt, tưởng tượng lại cái đêm duy nhất nó có cô, cái đêm mà nó nghĩ tình yêu của mình đã thắng, nhưng hóa ra chỉ là một lần đụ vô nghĩa trong mắt cô.
Ngạn về làng, sống cô độc đến cuối đời. Trà Long lớn lên, không biết Ngạn là ai, chỉ coi nó như một ông chú kỳ lạ hay gửi quà. Ngạn chết trong căn nhà cũ, bên cây đàn gãy, bên những giấc mơ về Hà Lan mà nó không bao giờ có được. Tình yêu chân thành của nó, rốt cuộc, chỉ là một đống cứt trong mắt đời.
Truyện như cặc, cho tao cười vào mặt cái thằng đang khóc một cái. Úng nãoLần đầu tiên tao đọc truyện sẽ mà buồn muốn khóc chúng mày ạ![]()
Sau một tháng không được thỏa mãn, cơ thể Thảo trở nên nhạy cảm và khó chịu. Đêm nào nằm bên Minh, cô cũng cảm thấy trống rỗng, dù anh có cố gắng đến đâu cũng không thể mang lại cho cô cảm giác mãnh liệt như bác Phú từng làm. Trong những đêm mất ngủ, Thảo thường thủ dâm, tay cô vuốt ve khắp cơ thể mình, tưởng tượng lại những lần làm tình cuồng nhiệt với bác Phú. Cô nhớ từng chi tiết: cái cách bác Phú hôn cô đầy thèm khát, cách lưỡi ông liếm láp khắp người cô, và đặc biệt là cảm giác khi dương vật to lớn của ông đâm sâu vào trong, lấp đầy cô hoàn toàn. Mỗi lần nghĩ đến, cơ thể cô lại run lên vì ham muốn, nhưng thủ dâm chỉ là giải pháp tạm bợ, không thể thay thế được khoái cảm thực sự.
Một buổi sáng, Thảo đi chợ về, tay xách túi đồ nặng trĩu, lòng đầy những suy nghĩ rối ren. Khi thang máy mở ra ở tầng của mình, cô bất ngờ chạm mặt bác Phú đang đứng đợi ở cửa. Hai người nhìn nhau, ánh mắt bùng cháy khao khát sau bao ngày xa cách. Không cần lời nói, bác Phú nắm tay Thảo, kéo cô vào cầu thang bộ gần đó – nơi kín đáo, ít người qua lại.
“Cháu nhớ bác quá, bác ơi,” Thảo thì thào, giọng run run vì kích động, tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Bác Phú không đáp, ông ôm chặt cô, đôi môi nóng bỏng ngấu nghiến môi cô. Tay ông luồn vào áo, bóp mạnh cặp ngực căng tròn của Thảo, khiến cô rên khẽ. Thảo không kìm được, tay vội vàng cởi khóa quần bác Phú, vuốt ve dương vật đã cương cứng của ông. Không gian chật hẹp của cầu thang bộ càng làm tăng sự kích thích, tiếng thở dốc của cả hai hòa quyện trong không khí.
“Cháu không chịu nổi nữa, bác ơi… Địt cháu đi,” Thảo van xin, tay siết chặt chim bác Phú, cơ thể cô nóng ran vì khát khao.
Bác Phú đẩy Thảo dựa vào tường, vén váy cô lên, tay ông luồn vào quần lót, ngón tay thô ráp móc vào lồn cô. Thảo run rẩy, nước nhờn tuôn ra ướt đẫm tay ông. “Cháu ướt hết rồi này, dâm thật,” bác Phú gầm gừ, ngón tay ra vào nhanh hơn, khiến Thảo cong người vì khoái cảm.
“Ư… ư… bác… cháu sướng…” Thảo rên rỉ, đầu óc quay cuồng trong làn sóng khoái lạc.
Không thể chờ thêm, bác Phú cởi quần mình ra, để lộ dương vật to lớn, gân guốc. Ông đút mạnh vào trong Thảo, nhấp từng cú dứt khoát. Thảo hét lên vì sung sướng, cảm giác được lấp đầy sau bao ngày kìm nén khiến cô như vỡ òa. “A… a… sướng quá… bác ơi… mạnh nữa đi…” cô rên rỉ, tay bấu chặt vào vai ông, cơ thể giật lên theo từng nhịp thúc.
Mỗi cú nhấp của bác Phú như đánh thức mọi giác quan trong Thảo. Cô cảm nhận rõ ràng dương vật to lớn của ông cọ sát vào thành trong, lấp đầy khoảng trống mà cô đã khao khát bấy lâu. Cảm giác đau nhẹ xen lẫn khoái lạc khi ông đâm sâu khiến cô rùng mình, nước mắt suýt trào ra vì sung sướng. “Bác ơi… chim bác to quá… cháu nhớ lắm…” Thảo thì thầm trong tiếng rên, đôi chân run rẩy quấn quanh hông ông.
Bác Phú nhấp càng lúc càng nhanh, tay ông bóp chặt mông Thảo, kéo cô sát vào người. “Cháu khít quá, Thảo… Bác cũng nhớ cái lồn này,” ông nói, giọng khàn đục vì dục vọng. Lời nói ấy như đổ thêm dầu vào lửa, khiến Thảo quằn quại, cơ thể cô căng lên như dây đàn.
Khoái cảm dâng trào sau một tháng kìm nén khiến Thảo gần như phát điên. Cô cảm thấy từng đợt sóng nóng ran lan tỏa từ dưới lên, đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại niềm hạnh phúc tột độ. Chỉ sau vài phút, Thảo lên đỉnh, cơ thể co giật dữ dội, nước nhờn chảy ra ướt cả chân. “Cháu ra… bác ơi… sướng quá…” cô hét lên, giọng lạc đi trong cơn cực khoái.
Bác Phú cũng không chịu nổi, ông gầm lên, xuất tinh sâu trong cô. Từng đợt tinh trùng nóng hổi tràn vào khiến Thảo rùng mình thêm lần nữa, cảm giác thỏa mãn ngập tràn từ thể xác đến tâm hồn.
Hai người đứng thở dốc, mồ hôi nhễ nhại. Thảo ôm chặt bác Phú, trái tim vẫn đập loạn nhịp vì vừa được giải phóng khỏi cơn khát khao. Nhưng rồi, cô giật mình nhớ ra Minh sắp tan làm về nhà. “Bác ơi, Minh sắp về rồi… Cháu phải đi,” cô nói, giọng run run, vừa thỏa mãn vừa lo lắng.
Bác Phú gật đầu, hôn nhẹ lên trán cô. “Cháu về đi. Nhưng chúng ta sẽ gặp lại, đúng không?”
Thảo gật đầu, mắt lấp lánh. “Vâng,
Đume tao nói vui thôi, tao gợi ý cho AI nó tự viết đóTruyện như cặc, cho tao cười vào mặt cái thằng đang khóc một cái. Úng não