Đéo có đâu, được mỗi cái nhà 2 tầng, mà còn bán lỗ vốn, bán xong lấy tiền đi du lịch thế giới rồi. Thời còn đương chức cả 2 đã đi khắp thế giới rồi, giờ về hưu cứ 2 3 tháng lại dắt nhau đi lượn một vài nước.
Mấy anh chị em tao đều tự thân vận động, chả ai thiết tha gì, mà có đâu mà thiết. Ông bà già tao giỏi, quan hệ rộng, nhưng lười làm kinh tế, tính thì vẫn hơi hướm bonsevic nên chả tích trữ tài sản gì. Hồi bà Mai Kiều Liên là bạn thân vận động bỏ nhà nước ra làm tổng giám đốc cho bà, vì biết là người giỏi và không tham, cũng said đéo.
Ngày xưa học sinh chỉ cho đủ tiền ăn sáng, nhìn mấy bữa sáng để mua được cuốn truyện doraemon với dũng sĩ hecmann, ông già liếc ra chửi xéo "sách" đéo gì toàn tranh, chả có tí chữ nào, đọc ngu cả người ??? Xong toàn lấy ví dụ con nhà người ta (bạn ông bà) bố mẹ giàu có nhưng con họ toàn tự lên gác mái nóng nực để "khổ luyện" mới đỗ thủ khoa kia kìa, toxic vcđ.
Buồn cười nhất là hồi mới tốt nghiệp đi làm, ông bà già còn nhắn nửa đùa nửa thật rằng bạn thân ông bà muốn làm thông gia cho tao lấy Á Hậu VN (cái em đuông mà rất nhiều thằng thèm khát), mình nghĩ bụng bảo kỹ sư quèn, tiền đéo có, lấy cặc gì ra nuôi Á hậu ?
Vậy nên tao vẫn luôn tự hỏi là tao sinh ra ở vách đich hay ở cuối đường đua ?